Phần 15
Những ngày sau tôi và em Phương lại trở lại những ngày vui vẻ như xưa, sáng dậy sớm trở em đi học, trưa lai em về, mà em Phương đột nhiên quan tâm tôi tới lạ thường trưa nhắn tin hỏi han ăn cơm chưa, tối thì nhắn tin hỏi, đi làm mệt ko, ăn cơm chưa, chúc ngủ ngon v…v….
Hôm nay là tết dương lịch, hằng năm cứ tới tết dương lịch bạn bè online chúng tôi lại tổ chức một buổi gặp mặt để gắn kết tình bạn, nhắc mà tôi lại nhớ tới ngày xưa
Những buổi chiều vui vẻ cười đùa chơi game cùng anh em giờ đã hết, ai ai cũng nghỉ game lo cho tương lai của mình, chỉ còn mình tôi vẫn nghiện game chán game này thì tới game khác, một mình chơi game cùng chán haizz
Hôm nay tôi đã sắp sếp hết lịch hẹn rồi, sáng đi liên hoan cùng anh em online, tối về liên hoan cùng đám bạn ở lớp.
Nơi hẹn là nhà anh hoàng, tới nhà anh hoàng thì anh em cũng tới ngần hết rồi còn mỗi vài người nữa ở xa trưa tới, anh em ngồi chém jó vào game đi pk này nọ, chơi cũng chán ông hoàng mở karaôkê lên hát, 1 ông tranh mic mở bài xuân này con không về hát
Con biết bây giờ mẹ chờ tin con
Khi thấy mai đào nở vàng bên nương
Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về
Nay én bay đầu trước ngõ
Lão vừa giống được vài câu thì nghe thấy tiếng khóc, tiếng khóc của đàn ông, cả bọn tìm kiếm xem tiếng khóc đó là của đứa nào, ngó một lượt thì thấy 1 lão đang ôm mặt khóc, chả hiểu gì sớt tự nhiên khóc.
– Sao khóc thế.
– Chắc nó cảm động vì tôi hát hay quá má.
– Cm bọn chó, biết tao nhớ mẹ rồi còn mở bài xuân này con không về
Cả lũ nghe xong câu này cười rũ rượu, thanh niên yêu quê đây rồi.
Con biết bây giờ mẹ chờ tin connnnn
– Thôi thôi, hát gì nữa.
– Tao ghét bọn mày
– Tết dương lịch mà nó thế này rồi, không biết tết âm lịch nó thế nào.
Thằng kia nó troll khóc chả có nước mắt gì hết, ngồi nghe bọn nó trêu nhau tôi lại thấy tủi thân
Đợi tới 8h thì mấy ông ở xa cũng tới, anh em lại xúm vào bàn mua gì, mấy ông ý cứ như trẻ con ý, cãi nhau chí chóe vui thật.
– Giờ phân công nè.
– Tôi đéo đi.
– Tôi vừa tới không biết đường.
– Mẹ thằng nào cũng không chịu đi thì tí liên hoan cơm mắm nhé.
– Thế mua gì.
Phân công mất 1tiếng đồng hồ, cãi nhau khản cả cổ thì bọn nó mới chịu xách mông ra chợ mua đồ, chả biết thế nào mà tôi lại được ở nhà, ở nhà anh hoàng thì còn 5 ông nữa, toàn người lớn tuổi hơn tôi mà vẫn gọi ông xưng tôi có bố láo quá không nhỉ
Liên hoan thì chúng tôi cũng không phải góp nhiều lắm, đa số là những ông kiếm được tiền rồi với đại gia góp vào còn những người tầm 18 – 20 thì góp thì góp không góp thì thôi, nói vậy nhưng tôi vẫn phải góp 1 ít chứ ăn chùa ngại lắm
– Êu mấy ông.
– Giề con.
– Xuống bếp nhà thằng hoàng mở xem có gì ăn không đi.
– Tự xuống mà mở im tôi đập đồ.
Lão ý xuống bếp tìm một lúc thì mang lên vài lon bia hà nội, chia nhau mỗi người 1 lon uống.
Anh em cả năm mới gặp mặt một lần nên chắc ngại chả chém jó gì mấy, trong game thì chửi nhau chí choé ở ngoài mồm thằng nào cũng câm như hến.
– Mẹ kiếp xịt đồ.
– Xuýt đổ lon bia của bố rồi.
– Đập đồ mấy đấy.
– 12 Cay vãi, công xức cày yên mấy ngày của bố
– Do ăn ở em à.
Ngồi chém jó cùng mấy ông ý một lúc thì mấy lão đi mua đồ cũng về, toàn đàn ông với nhau nên nấu nướng cũng lâu, rán nem thì cháy, cắm cơm thì khê, nướng thịt thì miếng chín miếng sống, thế này thì trưa ăn kiểu gì đây
Nấu nướng tới 11h mới xong, do nhà chật chội nên phải chải 2 cái chiếu ra sân để ăn, lần đầu tiên ăn cơm ngoài sân cảm giác khó tả quá
– Anh em dzooooô.
– Zooooooooo – ngang đi oánh trận.
– Vâng thằng nào nướng thịt mà miếng sống miếng chín thế này.
– Thằng nào cắm cơm mà ngu thế, cơm khê thế này chiều lấy cứt gì ăn.
– Rau thì luộc chưa chín.
– Rau muống nó sào nát bét thế này ăn bằng mồm à
– Vậy từ trước mày ăn bằng mũi, à thằng kia
– Thằng nào kho thịt mà mặn thế, ngang ăn muối mẹ rồi
Bữa cơm thì chả có lời khen nào, toàn lời chê với chửi nhau, toàn bọn lớn rồi mà như trẻ con, cãi nhau hoài, mà nghĩ lại cũng vui.
Nhậu nhẹt tới 1h chiều mới xong, ai cũng say khướt nằm bẹt ra sân, còn vài người đủ tỉnh táo để đi lên phòng nằm, những đứa tỉnh táo thì phải dọn dẹp đồ đạc, tôi thì giả vờ say để đỡ phải dọn, hé mắt thấy mấy ông ý dọn xong hết rồi tôi mới ngồi dậy, xin phép về nhà có việc.
Thật ra là có việc gì đâu bận đi chơi với em Phương
Tới nhà em Phương bấm 2 hồi chuông thì em Phương chạy ra, ở nhà mặc đồ thoáng ghê
– Hải tới nhà mình có việc gì vậy – em Phương mở cổng nói.
– Chơi
– Hải vào nhà đi.
Tôi rắt xe vào sân nhà em Phương, dựng chân chống rồi đi vào nhà, ngồi vào ghế ngắm nhìn nội thất bên trong của ngôi nhà.
Lần thứ 2 vào nhà em Phương, lần một là lần say rượu đó, bộ bàn ghế sang trọng, tivi siêu mỏng, những đồ đạc nhà em chắc toàn đồ đắt tiền.
– Hải uống nước đi – em Phương ngồi cạnh tôi, rót nước cho tôi uống
– Ừ
– Hải uống rượu à.
– Sao biết.
– Mùi kìa, lần sau uống rượu đừng đi xe, tai nạn thì sao.
– Ừ biết rồi, mà bác giúp việc không có ở nhà à.
– Tết dương lịch nên bác ý về quê thăm các cháu.
Ở nhà em Phương không đeo kính, nhìn em lúc không đeo kính đẹp hơn lúc đeo kính nhiều, được nhìn kĩ đôi mắt của em, em có đôi mắt thật đẹp, trong đôi mắt đó có chứa một nỗi buồn gì đó rất nhiều.
– Bố mẹ Phương không về à – tôi hỏi.
Em Phương im lặng không trả lời chỉ lắc nhẹ đầu, haizz tôi ngu thật biết là bố mẹ em không về rồi lại còn hỏi, lại làm cho em buồn rồi
– Bố mẹ mình đi xuốt – em Phương nghèn nghẹn nói.
– 1 Năm về có 2 3 lần à.
– Ừ đừng buồn – tôi vỗ vai an ủi em.
– Ừ.
– Buồn ngủ quá – nhìn em Phương có vẻ như là sắp khóc nên tôi vội chuyển chủ đề.
– Hải lên phòng mình mà ngủ.
– Ừ tí 5h gọi mình dậy nha.
– Dậy làm gì cơ.
– Đi liên hoan với lớp.
– Ừ đi theo mình.
Em Phương dẫn tôi lên phòng em, phòng em ở tầng 2, căn phòng rất rộng có bàn ghế tủ sách, phòng vệ sinh phòng tắm, phòng con gái có khác rất thơm, đồ đạc nào cũng có mùi thơm thoang thoảng, tôi cởi bỏ áo khoác nhảy lên giường em chùm chăn ngủ luôn, .
– Mà mặc đồ ngắn thế không thấy lạnh à – tôi nằm trên giường nói.
– Hi nhà mình ấm mà, hơi hơi thôi – em Phương đỏ mặt nói.
– Thôi ngủ đây.