Phần 18
– Chúng mày anh em tốt gớm
– Mày cũng khai ra nói lắm.
– Có mỗi thằng Hải không khai, tao mới là tốt – tôi nói.
– Ra phòng BV mượn xô đi.
Thằng long, hiếu, trung, ra phòng bảo vệ mượn xô, còn tôi và thằng Dũng, công đứng ở nhà vệ sinh, thỉnh thoảng có đứa con gái nào định đi vệ sinh vừa đến cửa vệ sinh thì nó quay gót đi về luôn, chả hiểu gì sớt.
– Rồi giờ anh phân công đây – thằng long nói.
– Chúng mày xác định dọn phòng vs nữ đi, thằng này toàn phân công đểu.
– Thằng Dũng, Hải, công, dọn phòng vệ sinh nữ
– Sao bọn mày ko dọn đi, khôn vãi.
– Thằng nào mượn xô cãi lắm.
– Thôi phòng nào trả được lắm chuyện – thằng Dũng nói.
– Dọn đê, còn lên lớp.
Tôi và thằng Dũng, công xách, xô nước vào phòng vệ sinh nữ, đang rội nước xay sưa thì nghe thấy tiếng hét ở cửa
“AAAAAAAAAA đồ biến thái, sao mấy ông lại ở phòng vệ sinh nữ.”
– Lúc nãy chào cờ không nghe thấy hiệu trưởng thông báo gì à – công nói.
– Ừ hi tôi quên, mấy ông dọn vui vẻ nha.
Nói xong nói đi luôn, rất cảm động lời chúc của nó “mấy ông dọn vui vẻ nha”con này nó bị ấm đầu hay sao mà dọn phòng vệ sinh còn vui vẻ được.
6Thằng đi hết tất cả các phòng vệ sinh của trường để dọn, cả phòng vệ sinh của cô giáo nữa, mỏi lừ tay, dọn hết xong thì cũng là lúc gần hết tiết 3, hôm nay may mắn không phải học 2 tiết hehe.
Tan học, từ xa nhìn ra cổng đã thấy, em Phương mặt hầm hầm đứng ở cổng đợi tôi, lại gì nữa đây, mắt nhìn thấy sợ, tôi bước từ từ lại chỗ em, tự nhiên em quay phắt lại làm tôi suýt té.
– Về thôi, đợi tí mình ra lấy xe.
Em Phương không nói gì, mặt làm gơ, tôi chạy ra quán nước gần trường lấy xe rồi đi lại chỗ em.
– Về thôi.
Em Phương im ỉm ngồi lên xe, mặt vẫn hầm hầm giận gì đây bà trẻ, rút điện thoại gọi điện xin phép chị Huyền là trưa này không về ăn cơm được.
Đưa em Huyền đi chơi để cho em hết giận cái đã, đưa em lên cầu…. Dừng xe ở ghế đá tôi và em hay ngồi.
– Đến đây làm gì – em Phương ngạc nhiên nói.
– Chơi xuống xe lại ghế đá ngồi đi.
2 Đứa ngồi xuống ghế đá, em Phương vẫn chưa hết giận, mặt vẫn hầm hầm, nhìn phát khiếp.
– Giận gì thế.
– …………. – Im lặng.
– Thôi đừng giận nữa, mặt hầm hầm nhìn ghê.
– ……….. – Im lặng.
– Hỏi cái này nha – giọng nói tôi trùng xuống.
– Hả – chắc em thấy giọng nói tôi có vẻ trùng xuống nên em mới trả lời.
– Sao Phương lại quan tâm mình tới như vậy.
– Quan… Tâm… Gì.. Đâu – Phương ấp úng nói.
– Nếu không quan tâm mình, thì mình bỏ học Phương việc gì phải giận.
– Ừ… Thì… Lo.. Cho.. Bạn.. Bè.. Thôi.. Mà.
– Chỉ là quan tâm như người bạn thôi à.
– Ừ.. À.. Không.
– Vậy là sao chả hiểu.
– Vì………….
– Vì sao, coi mình là như người bạn.
– Không… Không – em Phương lắc đầu nguây nguẩy.
– Vậy là gì?
– Vì.. Vì EM YÊU ANH – em Phương hét lớn