Phần 22
Em Phương giờ vừa làm người yêu vừa làm gia sư cho tôi, ngày học từ thứ 2 – thứ7 chủ nhật được nghỉ để đi chơi vs em, học từ 7h30 tối đến 10h, 1tuần thì học 2 buổi tiếng anh, còn đâu học toán.
Nói chung là chán, tôi học lớp 11 rồi mà phải mang sách lớp 6 ra học lại lý thuyết, các con số lúc nào cũng chi chít ở đầu.
– Anh học thuộc định lý – py – ta – go chưa.
– Rồi.
– Vậy anh làm bài này đi.
Em Phương cho tôi một bài toán hình gì đó, chả nhớ, giờ tôi có thể làm được toán lớp 8 rồi đó giỏi chưa, đang vặn óc suy nghĩ thì em Phương từ sau ôm cổ tôi, tôi cũng hơi ngạc nhiên một chút rồi thôi.
– Anh thích gì ở em.
Tự nhiên hôm nay thấy em lạ lạ, tôi cũng hơi ngạc nhiên chút, tôi thích gì ở em nhỉ, ừ thì thích vẻ đẹp của em, thích tính cách hiền dịu, biết lo lắng quan tâm cho tôi.
– Ừ thì, anh thích thứ phập phồng trên ngực em.
– Anh nói.. Nói.. Gì cơ, đồ dê, hứ.
Tôi có ý đồ gì đâu, tôi thích trái tim em mà chứ có phải thích cái ấy đâu, bị hiểu nhầm, mà mình nói ngu thế em hiểu nhầm là đúng rồi.
Phương đỏ mặt chân dậm bành bạch, chạy lên giường nằm đắp chăn kín mín đầu.
Tôi thấy vậy liền bỏ bút xuống lên giường nằm cạnh em, lấy tay lay lay nhẹ người em, em chả phản ứng gì.
Tôi kéo nhẹ chăn xuống thì em giữ chặt rồi chả kéo được, haizz còn chưa hiểu chuyện gì mà đã giận rồi..
– Nghe anh giải thích đã, chưa hiểu chuyện gì mà đã giận rồi.
– Anh đi đi em muốn ở một mình – giọng nói ghèn ghẹn có vẻ là sắp khóc.
– Anh thích trái tim em mà có phải cái ấy đâu, oan quá – tôi lay lay người em.
– Thật không.
– Thật.
Em Phương từ từ chui ra khỏi chăn, rồi gối đầu lên bắp tay tôi rúc rúc vào ngực tôi.
– Vậy mà em cứ tưởng.
– Lần sau có gì phải từ từ, chưa gì đã sồn sồn lên.
– Dạ, em xin lỗi, mình dậy học tiếp nha.
…
Tôi ngán nhất là mấy buổi học tiếng anh, phát chán ra toàn mấy chữ nhi nhít nhìn đã chán rồi huống chi là học nữa.
– Anh thuộc những từ tiếng anh nào đọc em nghe.
– Nhiều lắm.
– Đọc thử em nghe.
– Bye nè, what, diu vs tôm gì đấy.
– Trời, mấy từ ý trẻ con lớp 2 cũng biết, ngốc.
– Ờ ý nói tôi không bằng trẻ con lớp 2 chứ giề.
– Đâu có người yêu em thông minh nhất hihi.
Em Phương dạy tỉ mỉ những lý thuyết, , nhiều lần cũng thấy tội cho em tự nhiên phải dạy một thằng học sinh ngu thế này dạy thì mệt.
Phương giảng còn dễ nghe hơn mấy bà cô giáo ở trường, giảng thì nói dõ nhanh như sợ ai cướp mất lời nói lấy nói để mà chả hiểu gì.
Phương thì giảng dạy cho tôi tỉ mỉ, tôi làm sai or đọc sai chỗ nào thì em nhẹ nhàng hướng dẫn lại cho tôi chứ không quát mắng như mấy bà giáo ở trường.
Những lúc em giảng bài hoặc ghi bài tập ra cho tôi làm, tôi lại đưa đôi mắt ngắm em, ngắm em hoài chẳng chán.
Bây giờ đi học không được ngủ nữa, thay vào đó là những buổi sáng thức trắng chép bài bọn bạn thấy tôi chăm chỉ đột suốt nên cứ trêu làm tôi ngại.
Phương thì ngày nào cũng kiểm tra vở tôi xem ở lớp tôi có chép bài hay không, thấy tôi chép bài đầy đủ thì em lại thưởng cho nụ hôn vào má.
Đi học về tôi cũng mở sách học lại bài cũ không giám bỏ bê nữa, có hôm đi học thế này.
Hôm nay cô sử kiểm tra bài cũ, trưa hôm qua về tôi cũng học rồi, nên ngại ngùng giơ tay(ngại lắm chứ, từ năm lớp 10 tới giờ chưa bao giờ tôi lên bảng kiểm tra bài cũ cả, toàn bị gọi lên thôi, cô sử này là cô cướp đi lần đầu tiên lên bảng của tôi)
Cả lớp thấy tôi giơ tay lên bảng thì “Ồ” lên một tiếng dõ to, tất nhiên là cô sử thấy thằng học sinh chỉ biết ngủ trong giờ học giờ xung phong lên bảng này thì chắc chắn gọi tôi rồi(ở lớp cứ môn nào tôi giơ tay thì 80% là được gọi, vì tôi ít giơ tay mà”
Lớp thấy thế vỗ tay ầm ầm lên, người tôi cứ run run lên vì sợ, vs ngại.
– Hôm nay thằng này giở chúng bà con ơi.
– Bô đâu anh em đưa tao cái bô. Ựa ựa.
– Thằng long đi mua giùm tao viên cờ – lơ – xuýt.
Tôi thì run run cô giáo hỏi gì trả lời đấy, sợ cô giáo ngang sợ cọp, lắp bắp trả lời xong xuôi thì cũng được về chỗ với con số 8 cộng thêm 1 điểm xung phong nữa là 9, bọn lớp tôi vỗ tay ầm ầm nhìn tôi như ôbama về nước.
Không phải là bọn nó vỗ tay vì tôi giỏi đâu lớp tôi khối thằng giỏi, chỉ là bọn nó thấy tôi chưa bao giờ chịu giơ tay kiểm tra bài cũ, mà hôm nay tôi lại giở chứng nên bọn nó mới vỗ tay ầm ầm, ở lớp thì cứ hễ tôi giơ tay trả lời cái gì kiểu gì bọn nó cũng trêu linh tinh.