Phần 28
Bước vào nhà nó, con em nó đang ngồi ở ghế xem tivi(con này ít hơn tôi 2tuổi) thấy tôi nó chào một câu rồi bước lên phòng.
1 Lúc sau thì đám bạn ngày xưa cùng tới, thằng nào cũng tay bắt mặt mừng ôm tôi may mà nó chừa cho cái khoản hôn, hôm ý mà nó thêm cái màn hôn thì chắc chết.
Con gái thì cũng có vài đứa đến, nhưng tôi chả quen ai cả, chắc là bạn của lũ kia.
– Anh em hôm nay làm cỗ đê – thằng giới nó.
– Cứt có tiền cứ thích đú.
– Cần gì tiền, tao có kế này.
– Kế gì.
– Thằng hồng, cu, sang nhà thằng trung bắt trộm 2 con vịt về.
– Ê thằng kia kế hay vãi, vịt nhà bố để chúng mày ăn miễn phí à.
– Hiếm khi mới có dịp mày bao bọn tao tí.
– Đúng rồi, thằng này toàn đi ăn chùa hôm nay bao bọn tao đê.
Ngồi nài nỉ một lúc thì nó cũng cho tới nhà nó bắt vịt.
– Thế còn chúng mày làm gì.
– Tao với thằng Hải, vs thằng quang đi câu trộm cá, lũ con lại đi ra chợ mua rau.
– Mày bị điên à mà tết đi ăn chộm – tôi nói.
– Lo gì, cái hôm đêm giao thừa tao còn chẩy trộm táo ở nhà lão hùng kìa, táo ngon lắm anh em ạ, tao trèo lên cây chẩy mà gai cứ đâm vào đít, tao ức chế bẻ hết cành luôn.
– Thằng chó đéo lấy phần cho bố.
– Hôm ý túi tao bủng hết lấy bằng gì.
Ăn trộm đêm giao thừa, cảm giác chắc ghê lắm đây.
Tôi và thằng giới và thằng trung cầm cần ra ao nhà lão nào ý câu trộm cá, em Phương thì cứ nài nỉ đi theo, tôi bắt em ở nhà sợ lúc bị bắt không chạy được mà em vẫn đi theo.
Ao cá nhà này ở ngoài đồng nên cũng vắng vẻ, tết đến lão ý không ở nhà, mà vẫn ra đây chông, nhưng lão ý đang đắp chăn ngủ, làm tôi bớt sợ hơn, say làm ghê.
4 Đứa tìm núp trong bụi dậm thả cần câu cá, tôi thì tay run runvì sợ bị bắt, ngày xưa lúc còn bé đi chẩy trộm ổi xuốt có thấy sợ gì đâu, mấy năm rồi không đi ăn trộm cảm giác sợ hơn.
– Ahhhhhhhh được rồi haha.
Tiếng thằng quang hết lên, làm 3 đứa tôi giật mình, bố thằng điên đang trong tình cảnh ngàn cân treo sợi cước thế này mà nó hét lên.
– Mẹ mày, hét hét gì không thấy lão ý đang ở nhà à.
– Hêhê tao vui quá hóa rồ.
May mà lão kia không biết, từ xa ngó vào nhà của lão ý, thì vẫn đang ngủ, tưởng chừng nó im vậy mà lúc sau lại làm 3 bọn tôi giật nảy phát nữa.
– Ahhh được tiếp nè các cháu.
– Bố bẻ gãy răng mày giờ, không thấy ông ý đang trong kìa à.
– Tao quên.
Thằng nào nó giật cá ghê quá, tôi và thằng giới không gọi là câu cá mà là bón cơm cho cá ăn.
Câu được 2 con cá to, khoảng vài cân, bọn tôi đựng vào túi bóng đen rồi rút về, đi qua ngõ nhà ông nội, tôi bảo bọn nó là về nhà có chút việc, tí qua.
Thật ra là có việc gì đâu, tôi chốn về nhà để đỡ phải làm.
Về nhà thì chả có ai ở nhà, chắc ông nội đi chơi bạn bè, còn đám con nhà chú hương thì không biết đi đâu nữa.
Tôi kéo Phương ngồi xuống hè thì em nói.
– Lúc nãy sợ quá, nhỡ bị bắt thì sao anh.
– Thì bị ăn roi chứ sao, nói sợ mà vẫn đi.
– Hihi, anh ơi.
– Gì.
– Có nước nóng không để em tắm.
– Để anh đi nhóm bếp đun cho em nhà.
– Dạ hihi.
Tôi xuống nhà bếp nhóm củi bắc một xoong nước thật to lên đun, khói bay mù mịt chảy cả nước mắt.
15P sau nước sôi, tôi bắc nước xuống mang vào nhà tắm đổ vào chậu rồi mở mở vòi cho nước lạnh vào, thấy nước đủ ấm tôi gọi em cho em tắm.
Phương vào nhà tắm đóng cửa cẩn thận rồi thế nào nữa tôi cũng không biết, nghe tiếng nước từ nhà tắm phát ra làm tôi nghĩ tới cảnh lúc sáng, lắc đầu thật mạnh cho xua tan suy nghĩ đó.
15P sau Phương mở cửa nhà tắm bước ra, lúc đầu tôi còn tường em mặc mấy đồ ở nhà, thì ra là không phải em mặc quần jean xanh, áo sơ mi.
Trên tay cầm bộ quần áo cũ của em, em bước lại giường mở ba lô, gập mấy bộ quần áo của em lại nhét bộ quần áo cũ của em vào, tôi thì chả hiểu gì cả tính không giặt à, mà cất
Cất quần áo xong, em Phương mang một cái khăn từ balô ra lau tóc, em vừa đi lại chỗ tôi vừa lau tóc, em ngồi cạnh tôi đưa khăn cho tôi lau khô tóc giùm em.
– Sao cất quần áo làm gì vậy, không giặt hả – tôi vừa lau tóc cho em vừa nói.
– Dạ, để vừa em giặt cũng được.
– Sao lại phải để về mới giặt.
– Thì tại… Tại – tự nhiên em đỏ mặt, tôi chả hiểu rồi.
– Tại sao.
– Thì có mấy đồ ý ý – Phương ấp úng nó.
Chắc mấy bác cũng biết là đồ gì rồi.
– À, mấy đồ ý thì có liên quan gì hả.
– Em không muốn ai nhìn thấy đồ ý của em.
– Lắm chuyện bày đặt, anh nhìn thấy rồi mà.
– Anh khác.
– Ừ.
Tôi đi lại giường lấy quần áo vào nhà tắm thay, quần áo của tôi cũng bẩn hết rồi, thay sao tôi vứt vào chậu để giặt, đang xả nước vào chậu thì em Phương nói.
– Để đấy em giặt cho.
– Hả, biết không, giặt bằng tay đấy.
– Hihi biết.
Phương ngồi cạnh tôi, đổ xa phòng vào rồi lấy tay giặt quần áo cho tôi, tôi hơi ngạc nhiên tí một nàng tiểu thư như em mà cũng biết giặt quần áo bằng tay à.
– Ở nhà em cũng giặt bằng tay à.
– Dạ không toàn bằng giặt à, mỗi quần áo của anh em mới giặt bằng tay.
– Hả quần áo anh vẫn sạch sẽ việc gì phải giặt.
– Thỉnh thoảng em mang giặt thôi à.
– Tại sao quần áo của anh em mới giặt bằng tay vậy.
– Hihi vì anh là người quan trọng nhất của em.
Phương nói xong câu này tôi cũng hơi đỏ mặt, và nhờ vụ giặt quần áo này tôi mới biết trong tim em tôi đứng ở vị trí bao nhiêu.
Tôi hôn nhẹ vào má em, nụ hôn đó thay lời cảm ơn của tôi dành cho em, cảm ơn vì em đã yêu tôi nhiều đến vậy.
Phương đỏ mặt quay sang nhìn tôi, 4 mắt chạm nhau, đôi mắt em nhìn tôi chứa chan tình yêu thương của em dành cho tôi, hai đứa nhắm mắt lại từ từ xích lại với nhau hơn và rôi 2 đôi môi chạm vào nhau, một nụ hôn, một nụ hôn ngọt lịm, tôi và Phương hòa nhịp với nụ hôn ấy, cả hai hôn nhau khá lâu, hai cái lưỡi đá nhau, quấn lấy nhau rồi thám hiểm ngọ nguậy lung tung trong miệng.
– Hahaha.
Tiếng cười của anh em nhà chú hương, làm tôi và em Phương giật mình, rời môi nhau, mặt Phương đỏ như gấc, Phương thò tay xuống chậu giặt quần áo cho tôi tiếp.
Hận lũ kia giám phá đám, cay quá lần đầu tiên hôn em mà bị phá đám thế này.