Bà Tâm nói với người cháu chồng “Dũng ra chợ mua giùm tôi vài chai nước ngọt nhá.” Dũng nói vâng và hắn lấy xe chạy ra supermarket gần nhà.
Dũng là một người cháu họ xa của ông Tâm. Từ khi qua Mỹ tị nạn, Dũng ở chung với ông bà Tâm. Nói ngay tuy là vai cháu nhưng Dũng cũng 30 mươi tuổi rồi còn gì. Ông Tâm giới thiệu vài cô, nhưng đâu rồi vào đấy, hắn chưa chịu lấy vợ. Thú vui của hắn sau giờ làm việc lao động là hắn chui vào phòng tập thể dục, nên người hắn rất cường tráng, bắp thịt nở nang rắn chắc… nhưng cuối tuần là hắn đi chơi mất biệt, đến tối chủ nhật mới trở về. Hắn không hút thuốc, nhưng uống rượu rất mạnh, thường những trận thư hùng trên bàn tiệc hắn là kẻ chiến thắng. Bạn hắn rất đông, tối thứ sáu thường rủ rê vào bar uống rượu và coi mấy em đầm nhảy cởi truồng. Đám của hắn là khách hàng thường trực, nên có một em tóc vàng go go thích hắn. Mèo thấy mỡ ai mà tha. Hắn bế con nhỏ sau khi đưa lén về phòng. Con nhỏ thơm thì thôi. Vú mông đầy đủ, đôi chân trường túc. Tóc trên vàng hoe dưới âm hộ lông vàng mập mạp, Hắn lấp con nhỏ hùng hục đã đời. Con nhỏ mê hắn, vì hắn tuy Á Đông nhưng lớn con và trời cho của quý hùng dũng. Nhưng hắn nghĩ chỉ để chơi cho vui, nghề con nhỏ chẳng tốt gì, chuyên đi cởi cho thiên hạ mua vui… nhưng của cho free thì ngu gì bỏ.
Ông Tâm đã gần 60 tuổi, còn bà tâm vào tuổi 40. Hai vợ chồng lấy nhau từ khi bà Tâm 17, nhưng vẫn không có con, lý do: Ông Tâm hồi nhỏ bệnh gì đó nên không có con được. Bà Tâm thì cơ thể bình thường. Ngày xưa ông Tâm làm lớn trong quân đội, sau đó thời cuộc đưa đẩy năm 75 ông bà qua Mỹ tị nạn. Đời sống ổn định nhanh chóng vì ông có vốn liếng Anh văn khá, và bà cũng là cô giáo dạy trung học ngày xưa. Vài năm sau Dũng vượt biên, từ trại tị nạn ở Thái Lan Dũng viết thư cho ông bà Tâm, và ông bà Tâm đứng ra bảo lãnh Dũng cho ở chung nhà. Dũng có việc làm lao động nên ông bà lấy tiền chi phí rẽû. Ở tuổi 40 mươi bà Tâm còn rất đẹp, nhưng nét mặt lạnh lùng nghiêm trang nên ít khi Dũng nói chuyện nhiều với bà, chỉ khi nào cần thiết lắm bà mới nhờ tới Dũng. Lúc nào bà cũng giữ khoảng cách chừng mực. Ông Tâm càng tuổi lớn ông càng suy tư nhiều hơn. Ông có những người bạn mỗi khi gặp nhau thường nhắc nhở nuối tiếc về thời huy hoàng quá khứ.
Nhưng một hôm ông Tâm đang tắm ngã lăn ra bất tỉnh, khi đem vào nhà thương ông trút hơi thở cuối cùng. Ông bị chấn thương nặng mạch máu não. Ngày đưa đám tang bà Tâm mặt rất buồn nhưng không khóc, lạnh lùng, nghiêm trang, không ai biết bà đang nghĩ gì. Sau đám tang bà vẫn sống im lặng khó hiểu.
Dũng rất ngại khi gặp mặt bà Tâm, nhưng đôi khi hắn dòm lén bà suy nghĩ: Khuôn mặt và thân hình bà còn ngon lành bắt mắt lắm, chẳng lẽ người đàn bà 40 tuổi ở một mình với đời còn lại? Nghĩ thôi cho vui, hắn còn nhiều chuyên để làm…
Khi ông Tâm còn sống Dũng đã có mặt nên ai cũng biết. Khi ông mất đi Dũng vẫn ở đó nên không ai nghĩ gì. Dũng vẫn sống bên cạnh bà Tâm bình thường, một ngày như mọi ngày.
Một buổi tối, hắn rước con nhỏ tóc vàng Linda về. Hắn mở nhẹ cửa phòng cho con nhỏ vào, ra hiệu đừng lớn tiếng. Hắn đẩy con nhỏ vào phòng tắm, hai đứa trần truồng tắm chung. Con nhỏ vọc dương vật của hắn cương lên, cúi xuống đưa miệng mút, hắn sướng quá hẩy hẩy mông về phía trước. Con Linda bú một lát, chịu không nổi hắn đẩy con nhỏ ra ngoài. Hai thân hình sạch sẽ thơm tho. Hắn vạch âm hộ con nhỏ ra, đưa lưỡi liếm láp. Con nhỏ tóc vàng dựng ngược trân mình rên. Cứ mồng đóc (hột le) đỏ hỏn mà bú, hắn làm con nhỏ tóc vàng điên chịu hết nỗi…
Bà Tâm thức dậy nữa khuya, khát đi lấy nước uống, lúc ngang qua phòng Dũng nghe tiếng ú ớ, vì cánh cửa chưa đóng hẳn nên bà vô tình nhìn được phía trong, bà sửng sốt, bàng hoàng, khi thấy cảnh làm tình trước mặt, bà Tâm muốn bước đi nhanh qua, nhưng chân bà như nam châm giữ lại. Chưa bao giờ trong đời mà bà nhìn thấy cảnh thật như thế. Hai đứa say sưa bú nhau, sau đó Dũng đẩy dương vật cứng ngắc của hắn vào âm hộ con nhỏ. Con Linda ôm hắn cứng ngắc. Dũng nắc như điên loạn. Con nhỏ tóc vàng rên thành tiếng lớn. Khi hắn gần bắn tinh, hắn rút mạnh dương vật ra, dùng tay xuột mạnh, tinh khí bắn dầy xuống hai gò bồng đào của con nhỏ. Dương vật đầu khấc đỏ ửng to bóng lưỡng gật gật giọt cuối trong bàn tay của hắn. Bà Tâm bàng hoàng tê dại quây về phòng của mình, quên cả uống nước. Cả đêm còn lại không ngủ được. Hình ảnh vừa rồi nhởn nhơ trước mặt.
Dũng bị cảm nặng, hắn không đi làm được. Chiều hôm đó hắn không ra ăn cơm. Bà Tâm lại phòng gõ cửa:
“Dũng có sao không?”
Tiếng Dũng vọng ra: “Cháu không sao đâu, cúm thôi!”
“Có muốn ăn gì không?”
“Cảm ơn mợ, đừng lo”
“Ăn cháo không?” Bà Tâm hỏi…
Dũng yên lặng. Bà Tâm yên lặng theo. Bà lặng lẽ quay ra lấy nồi vo gạo.
Ăn xong bát cháo nóng, hắn nói:
“Mợ có thể cạo gió dùm được không?”
“Cạo gió như thế nào?”Bà Tâm sửng sốt nhìn Dũng…
“Tôi chưa cạo gió cho ai!”
“Tôi chỉ cho mợ”
Bà theo hắn vào phòng, hắn chỉ bà sức dầu, cạo bằng đồng tiền kẽm…
Những vệt máu bầm ửng đỏ trên lưng đầy sức sống và rắn chắc của Dũng. Hình ảnh làm tình của hắn cùng con nhỏ tóc vàng hiện ra, làm mặt bà Tâm đỏ hẳn lên. Bà không dám cạo mạnh, tay bà run run. Một lát sau Dũng quây người lại lí nhí tiếng cảm ơn. Bà Tâm cười nhẹ nói: “Có sao đâu”Rồi lặng lẽ đứng lên bước ra khỏi phòng. Dũng yên lặng nghĩ: “Lần đầu tiên hắn nhận thấy nụ cười bà Tâm tuyệt đẹïp.”…
Vài ngày sau Dũng khỏe hẳn. Nhưng chiều hôm ấy bà Tâm lại bệnh, cửa phòng đóng kín, Dũng đi qua đi lại, sau cùng gõ cửa:
“Mợ Tâm có sao không?”
“Tôi chỉ cảm nhe, không sao đâu!”Bà Tâm nói nhẹ vọng ra.
Một lát sau, bất thần hắn mở cửa phòng vào, nhìn thấy bà Tâm trùm chăn kín, hắn nói nhanh:
“Xin lỗi, vừa rồi mợ giúp tôi bệnh, áy náy quá! Tôi có thể cạo gió cho mợ không?”
Bà Tâm mở chăn ra:
“Chắc phải nhờ Dũng quá!”
“Tôi biết nấu cháo nữa, cạo xong tôi sẽ xuống làm cháo nha!”
Bà Tâm nằm lệch qua cho Dũng ngồi xuống. Hắn vén tấm lưng trần bà lên một nửa. Tấm lưng nuột nà trắng phau chạy xuống vùng eo thon gần bờ mông nhô cao đầy đặn. Hắn nuốt nước bọt. Tay mở hộp dầu rắc nhẹ lên lưng. Hắn không dùng đồng tiền mà dùng hai ban tay xoa nắn những vùng thịt còn nhiều sinh lực. Hắn bóp nhẹ vào những huyệt ở sống lưng và lần lên bả vai. Bà Tâm toái mồ hôi. Đôi bàn tay của gã con trai qua đêm lại cho bà khoái cảm. Bà nhắm mắt không tưởng tượng được lại có ngày hôm nay, Đôi bàn tay thần sầu xoa bóp đến cuối sống lưng thì dừng lại. Sau đó hắn mới dùm đồng tiền kẽm cào nhè nhẹ. Vết bầm ẩn hiện như son môi. Bà Tâm đang nằm sấp nên nào có thấy đôi mắt gã con trai ngây dại màu nhục dục.
Bà Tâm nhắm mắt, Dũng tưởng bà ngủ nhẹ đứng lên, khi bước chân hắn gần ra tới cửa phòng, bỗng giật mình khi nghe tiếng gọi nhỏ: “Đừng đi Dũng…”
Dũng quay nhanh lại. Tất cả lạnh lùng của người đàn bà tan vỡ. Bà Tâm hiện nguyên hình một người đàn bà yếu đuối. Khuôn mặt mà bấy lâu sầu muộn, hoang vắng. Man dại, bí ẩn, rơi xuống… chỉ còn lại ánh mắt thiết tha, gợi cảm, mời mọc. Hắn phóng lại ôm chầm lấy người đàn bà. Hai đôi môi cuống quýt tìm nhau. Không bỏ một giây phút, tay hắn thọc sâu vào trong quần. Âm hộ bà Tâm ướt nhẹp tự bao giờ… trong hơi thở bà Tâm rên nho nhỏ:
“Dũng… ơi… tôi… tôi nhìn thấy Dũng và cô bạn. Hãy gọi tôi là Thúy… nha, tôi tên Thúy… Tôi… đâu có bệnh gì… Cậu của Dũng… Bi Bất lực… lâu… rồi… Tôi với Dũng cũng đâu có bà con gì nhau… Phải không… chúng ta đâu phải loạn luân…”
Như con hổ đói hắn lột trần truồng Thúy nhanh như gió. Tâm thân bà phơi ra tuyệt đẹp, những đồi núi hừng hực thanh xuân. Hắn cúi xuống đôi gò bồng đảo vun tròn cao nhấp nhô hơi thở, môi hắn ngậm lấy hai núm vú hồng liếm mút, rồi từ từ đi xuống phía dưới. Thúy hẩy đôi mông lên giật người khi tay hắn vạch hai mép âm hộ đưa lưỡi đánh thẳng vào mồng đóc (hột le) đỏ hỏn, nước dâm ứa ra nhầy nhụa. Âm hộ đầy đặn nở lớn, hai mép nhô cao giữa cái khe nhỏ nhắn, chung quanh những sợi lông đen nhuyễn ôm sát mềm mại. Sau đó hắn đứng dậy kéo bà ta ra sát thành giường, hai tay dang chân, lồn bà Thúy hé ra chờ đợi. Dũng đẩy thẳng dương vật to lớn cứng ngắc vào khe ướt đẫm. Hắn nhấp như máy, mặc cho bà rên rỉ. Gào thét, sung sướng. Hắn nắc bà như con heo nọc, mồ hôi ra như tắm. Như người kéo cưa thiện nghệ, hắn cưa bà Thúy ngất ngây thống khoái. Bà đạt tới cực điểm nhiều lần cho đến khi hắn bắn tinh trùng mạnh vào trong lồn bà. Hai thân đổ xuống rên rỉ, liệm ngất, sung sướng…
Trong một làng nhỏ miền hải đảo xa những thành phố lớn của Hoa Kỳ, có một cặp vợ chồng Á Châu rất hạnh phúc. Bà vợ nét mặt vui tươi xinh đẹp, tuy có vẻ lớn hơn chồng, nhưng cách ăn mặc làm cho bà ta nhìn rất trẻ trung nhí nhảnh. Họ có một con trai khoảng hai tuổi bụ bẫm dễ thương. Họ rất yêu đời, nụ cười luôn nở trên môi, một gia đình Á Đông lý tưởng…
Gần tối khi bú cặc chồng cương lên cứng ngắc, Dũng quay đầu lại bú lồn vợ. Người đàn bà một con thân thể nảy nở ngon lành, ưỡn lồn lên đón nhận đôi môi chồng nồng nhiệt. Dũng ngước lên nói nhỏ: “Em đừng rên lớn… kẻo con nó thức…”
Sau đó hắn tận tình bú lồn vợ cho đên khi nàng rên rỉ nhỏ: “Đụ em đi… Đụ em đi Dũng…” Hắn mạnh bạo lật người vợ chổng mông, âm hộ nhô về phía sau đẫm ướt đầy dâm thủy, những sợi lông lồn dính sát vào nhau. Đầu cặc to lớn của hắn trực chỉ lao vào nơi sâu kín, hắn nắc như vũ bão, mưa xa gió táp, như tên đua, ngựa phi nước đại. Không kèm được vợ hắn rên lớn ngất ngư cực sướng, sau đó hắn lật bà ta lại, kê thêm chiếc gối cao dưới mông và hắn lấp nàng đến khi cực sướng thì hắn bắn tinh xối xả. Hai thân thể cực ngất trong tình yêu tuyệt diệu.
Hắn ôm vợ trong tay, và hôn nàng từ trên xuống dưới, nơi mà tinh trùng của hắn còn ẩm ướt hai bờ mu cao, nói nhỏ: “Mợ có sướng không… Bà Tâm tức là Thúy bây giờ cười sung sướng nói ” Cháu… gì… hư… quá! Bắt đầu ngày ấy đụ người ta liên tuc bất tận, dụ đêm đụ ngày… cho đến… bi giờ… làm người ta sướng ơi… là sướng…”
“Vậy mợ mới chịu lấy tôi, cưới đàng hoàng mà!”
Thúy ôm chồng thì thào: “Nhưng… em yêu anh… Anh đã cho em nữa đời hạnh phúc…”
— Hết —