Phần 2
Nó nằm một lúc, mới nhớ ra mình người vẫn ướt sũng, cái đệm đã in hằn một vệt theo hình dáng nó vừa nằm. Nó nghĩ:
“Ừ chỉ vô là tình thôi mà”
Nhưng đến bữa ăn cơm, vẫn ngượng nên nó cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn ra phía anh Vũ… Nhưng ông anh trai thì lại hình như, chả có vẻ gì nhớ chuyện đó, nên nó thở phào… thôi cũng qua…
Trở lại sau bữa cơm tối, nó về đến phòng thì nó lên giường ngủ ngay, nó cố nhắm mắt để ngủ, thì hình ảnh cái chim anh Vũ cứ từ từ to ra, rồi dựng lên thẳng đứng, lại hiện ra trước mắt.
Nó gào bực mình:
“Giời ơi… điên mẹ nó mất… sao mình cứ nhớ đến cái đó nhỉ? Mà lại của thằng anh mình… chết mất thôi”
Rồi nhớ đến hộp bánh thằng kia cho, còn một ít nó mang ra ngồi ăn. Cũng may nó có tâm hồn ăn uống, nên khiến nó quên xừ hình ảnh vớ vẩn đó. Cơ mà ăn xong thì nó khát nước thật tệ… Nhìn đồng hồ đã mười một rưỡi đêm, nên nó tự nhủ:
“Thôi không uống nữa”
Vì ra ngoài lại cứ thấy ngài ngại anh Vũ…
… Trùm chăn…
… nằm xoay ngược… xoay xuôi mãi…
… cuối cùng thì chịu không nổi, nó quyết định vùng dậy đi uống nước…
Định với quần mặc vào để ra ngoài thì nó lại nghĩ:
“Thôi… khuya rồi chắc đéo có ai thức đâu mà nhìn…”
Nên nó mặc nguyên cái áo ngủ mong manh, đi ra phòng khách, rồi đi thẳng xuống bếp, nó mở tủ lạnh lấy chai nước. Khi qua phòng anh Vũ, nó thấy phòng ánh đèn đã tắt, bên trong tối mù mù. Thì nó vui mừng nghĩ thầm:
“Chắc ông này ngủ thật rồi hi hi…”
Rồi nhớ lại chuyện lúc chiều, nó lại ngượng tiếp, nó lại nghĩ đến cái chim to tướng của anh trai mình, hình ảnh cái cu gân guốc, đầu khấc đỏ lựng chĩa thẳng trước mắt nó, tự nhiên nó thấy rạo rực, nhột nhạt trong người thật khó tả. Nó xấu hổ nghĩ tiếp:
“Mà… mà sao cái đấy của anh ấy, cứ hiện ra trong đầu mình là sao nhở? Cái chim con trai khi lớn sao to thế chứ, to hơn cả khe bướm của mình, thì sao nó chui vào hết được nhỉ? Mà… đấy… chết… còn quên cả chưa tắm bẩn quá cơ…” Nó nghĩ đến đó nhớ ra cần tắm…”
Vào buồng tắm nó bật điện cởi áo ra, thân thể trần truồng, nó cứ đứng tần ngần trước cái gương phòng tắm, vừa soi vừa nghĩ ngợi tiếp:
“Hì… mình thế này có gọi là xinh không nhỉ?”
Nó tự ngắm nó… nó thấy nó mắt cũng to, da lại trắng… răng khểnh… còn gì nữa nhỉ…
À ờ… vú mình thì không to lắm, mình mới mười ba mà, lại còn bên phải to hơn tí chứ, nhìn lệch mới ghét. Rồi qua gương nó thấy hai đầu vú mình, chúng bé xíu như hai hạt đậu đỏ hồng. Khiến nó chợt đỏ mặt, nhớ ra thằng mua trứng kia. Nó ngượng quá, xấu hổ thẹn thùng, cúi xuống mặt nghĩ thầm:
“Khéo… nó chả nhìn hết xừ của mình rồi, chả biết lúc ấy nó có soi được đầu ti không nhở… Èo! Nó mà thấy chắc mình chui xuống đất mất… Cơ mà chắc đếu gì gặp lại hi ha…”
Nó cố tự biện minh đỡ ngượng rồi cười.
Cứ đứng nghĩ miên man, nó chẳng biết thằng anh trai mình, lại cũng đã mò ra tủ lạnh lấy nước, chỉ ra sau nó chút thôi… Và Vũ đã thấy con Thu em mình, đang cởi trần truồng, vừa đứng vừa cười trước gương. Mà Thu thì trắng trẻo, nên dù nhìn nghiêng nghiêng, thì đám lông lồn lơ thơ, đen đen vẫn nổi bật. Khiến Vũ nhớ cảm giác lúc chiều lại thấy… sướng luôn, vì khi ấy ở rất gần, nên Vũ đã nhìn rõ cả cái khe lồn, bé nhỏ đỏ hồng của Thu rồi, ở đó có hai lá thịt nhỏ, đỏ hồng dính chặt lấy nhau… nghĩ đến thì… cái cu Vũ dựng lên cứng nhắc, thật sự giờ lại thấy lồn của Thu, nên Vũ nứng cặc lắm, chỉ chực xuất… Mà Thu ở trong tắm xả nước ào ào, cửa buồng tắm không khép, vô tình cho anh trai mình nhìn thấy hết cả…
Những giọt nước lung linh dưới ánh điện, cuốn thân thể trần truồng của Thu ánh lên lấp lánh. Đám lông lồn bị nước làm bệt xuống, nổi bật lên cái khe múp míp chẻ đôi. Một tay Thu đang cầm vòi nước xịt vào đó, để vệ sinh tay kia kỳ cọ cái bướm mình, bọt xà bông phồng lên óng ánh, ngón tay trỏ nhỏ bé của Thu, nó đang cong lên, để miết nhè nhẹ, lên cái khe hẹp bé xíu của mình. Thu rên lên: “Ư… ư” khe khẽ khi tự vuốt ve lồn mình, nhất là khi những tia nước, từ vòi sen bắn vào ràn dạt vào lồn, xua đám bọt xà bông trôi xuống sàn nhà tắm. Thì Thu sướng quá, oằn người khép chặt đùi vào nhau, ưỡn lên hổn hển rên nhẹ:
– Ứ… hư… ư… ư… ui… ui…
Cái khe hồng hồng sâu hút lại hiện ra, mà Thu thì rên lên liên tục, khi tia nước xịt thẳng vào đầu môi nhỏ, đúng chỗ âm vật bé xíu, nhô lên giữa khe lồn ấy. Làm cho Thu rùng mình liên tục, như muốn khụy xuống vì sướng, lồn Thu nứng lắm, nên Thu đùi kẹp chặt vào nhau run rẩy… Thu nhớ lại hình ảnh cái cu anh Vũ, dù chưa biết địt nhau là gì, nhưng nó không quá ngô nghê, nên lúc nghĩ đến vật đó của anh… Nó tự nhiên sướng đến oằn oại luôn… Còn Vũ đứng trong bóng tối không xa lắm, nên khi nghe tiếng rên “ư… ư… ư…” tắc nghẽn đầy khoái cảm của em gái. Thì cu đã cứng lên tột độ rồi, vì thế chịu không nổi, đâu cu căng cứng lên tột độ giật giật, tinh trùng cứ thế ứa ra quần trong sung sướng.
Thật sự Vũ vốn học giỏi, nhưng là con mọt sách, chả giao du với ai, suốt ngày ôm cái máy tính, lại cực nhát gái. Bởi thế… có lẽ đứa con gái nó nhìn thấy, và làm Vũ sướng lại chính là con em gái mình. Nên để mà nói Thu hiện tại là cả thế giới của Vũ, tuy nhiên Vũ xuất rồi, thì đã thỏa mãn, không thiết nhìn trộm Thu nữa, nên nhẹ nhàng rón rén đi vào phòng mình. Trong khi Thu tắm xong, lau người đi vào phòng, thì nó đâu có biết là mình vừa khoe thân, cho chính thằng anh mình xem, để anh ấy sướng đến mức phọt cả tinh trùng ra. Nó tắm xong thấy thoải mái hẳn, hơn nữa khi tắm cảm giác vòi nước xịt vào lồn cũng thích cơ. Nên Thu cũng thỏa mãn, thế là đóng cửa và ngủ, chỉ đến khi ánh nắng rọi vào tận phòng… nó mới bừng tỉnh.
“Woa! Ngủ thoải mái quá… đang nghỉ hè thích thật… kể như cứ nghỉ hè suốt thì vui nhỉ!”
Nó vui vẻ nghĩ, và ra phòng tắm đánh răng, rồi quay lại tủ lạnh tìm đồ ăn… Nó lui cui lục tủ, cúi xuống ngó nghiêng, cái áo ngủ trùng xuống. Cặp mông tròn lẳn nhô cao, cái quần lót ren trắng mong manh hằn lên, mà cái đũng quần chẻ theo cái khe lồn ấy nổi bật… Khiến Vũ đứng sau thấy cả, nhớ tối qua khi hình ảnh cái lồn của em gái mình, với đám lông lồn mượt mà, tạo thành tam giác đen đen, nổi bật giữa cặp đùi trắng ngần ấy…
Làm cho Vũ nuốt nước bọt ực một cái nghĩ:
“Nhìn ngon thế… giá như… giá như mình, được địt cái Thu này một phát nhỉ”
Vũ đang mê man nghĩ như vậy thì Thu lấy được hộp sữa, quay lại thấy thằng anh đứng lù lù đằng sau, nhìn mình như muốn nuốt chửng. Lại nhớ chuyện hôm qua Thu thẹn lắm… Đỏ mặt nó quát Vũ:
– Xê ra cho em đi!
Vũ né người cho Thu đi ngang qua, da thịt Thu mềm mại chạm nhẹ vào Vũ, mùi hương dầu gội dìu dịu, từ tóc Thu tỏa vào mũi ngất ngây… Chưa kể thấp thoáng dưới cổ áo Thu, bầu vú trắng cong cong, chĩa đôi phập phồng theo hơi thở. Thu không mặc áo lót, đầu ti nổi lên nhọn hoắt sau lần áo. Lại sướng… cu của Vũ cửng tướng… lên mà không mặc sịp… Thu ngồi ghế đối diện uống sữa. Nó thấy cái cu anh ấy lại ngóc đội cao cái quần lên, khiến Thu đỏ mặt xấu hổ nghĩ:
“Hức… chết thật Vũ này nhìn mình kiểu đấy, ” cái đó ” nó cứ ngóc lên thế… liệu có khi nào anh Vũ đang muốn địt mình không… Trời ạ… không thể anh em cơ mà”.
Nên nó vội quát Vũ:
– Uống sữa! Chứ làm méo gì, mà anh cứ trừng mắt nhìn em… thế… lạ lắm à… đồ điên!
Thu nổi cáu mắng thằng anh, đột nhiên thấy Vũ run rẩy mặt đực ra, rồi ở đũng quần Vũ, tự nhiên lại ố ra một vệt ướt đẫm, loang rộng ra. Lại nhớ… chiều hôm đấy… rồi đỏ mặt, nó biết anh Vũ nhìn mình sướng mới như thế…
“Vậy chắc chắn là anh ấy muốn chơi mình…”
Ngượng!
Vì ý nghĩ đó, nên Thu bỏ luôn về phòng, đóng cửa nghịch điện thoại… thì mẹ lại nhéo qua điện thoại.
– Alo… mama… con đây!
Nó đáp, thì mẹ nói:
– Ra trông hàng cho mẹ…
– Lại trông con ngại lắm… mẹ con chả đi nữa… nắng thế này đi đen hết…
Mẹ quát luôn:
– Nhanh… Tao nói nhẹ… không nghe à… tý tuổi lười… không chịu khó lấy… cứt… mà ăn… à… mày lười… chảy thây sau chó nó… lấy…
Bị chửi Thu đành đi, vừa đi vừa hậm hực nghĩ:
“Gớm… hôm nọ may bán được 500k… mẹ tham vừa… thôi chứ! Cá là lần này mình sẽ bán ế, làm đéo có đứa nào mua thế nữa đâu…”
… thì bỗng:
– Rầm!
Nó đâm ngay vào ai đó… ngã ra đất… Nó gào:
– Mắt mù à… đi với đứng… vỡ mẹ cả đầu rồi…
– “J ề song a bi dà.”…(có nghĩa là xin lỗi ạ… phiên âm tương đối)!
– Nói cái đéo gì thế?
Thu trừng mắt nhìn con mình vừa húc phải, thì nó lại nói:
– Im sorry…
– Tao ngu tiếng Anh, mày nói cha tiếng Việt đi sĩ dởm…
Lần này con bé ấy im lặng hẳn, thật ra vì con đấy, nó người nước ngoài, nên không hiểu tiếng Việt lắm, nhưng nó lúc đó chưa rõ điều đó. Khiến nó vô cùng tức tối hỏi tiếp:
– Mày tên gì?
Câu này con bé biết là Thu hỏi tên của nó, nên trả lời Thu:
– Tao tên Su…
Con bé kia ấp úng đáp như vậy, nó tưởng con ấy tên cũng tên Thu như mình. Nó liền hỏi:
– Tao cũng Thu… mày bao nhiêu tuổi…
– … (con bé lại im lặng vì không hiểu nghĩa)
Nó điên quá cố hỏi thêm lần nữa:
– Mày bao nhiêu tuổi…
Con bé lại… lắc… lắc… vì cũng không hiểu câu hỏi đó luôn. Nhưng Thu chỉ nghĩ con bé là người Việt như mình, nên Thu chửi luôn:
– Mẹ sư con điên!
Thu sau khi tức tối chửi ầm ĩ, rồi nó mới hầm hầm đi ra cửa hàng, với cái đầu sưng vù, của cú đụng độ vừa nãy. Nó ngồi bán mà chỉ mong, sẽ chẳng có đứa dở hơi nào như hôm nọ nữa, để khỏi phải bị mẹ bắt trông hàng.
Cơ mà ế thật!
… Thì tự nhiên con điên lúc nãy lại đến…
Nhìn thấy Thu nó nhe răng cười:
– Any ờng! 안녕 (chào!)
Nó cáu luôn, vì cảm thấy con này như con điên, thi thoảng nói cái tiếng méo gì ấy. Mà nhìn con ấy cũng tệ lắm đâu, da trắng, cao ráo, mà đừng bảo con ý lại không hiểu tiếng Việt đi. Vì Thu hỏi tên con đó biết trả lời kia mà, nên Thu điên lắm hất hàm hỏi con ấy:
– Thu! Mày mua gì?
– Tao…
Rồi con bé chỉ chỉ vào chỗ trứng nói:
– Anh Dong – kyo nhờ đi mua cho bạn đó!
Thu lúc này mới nhận ra, con ấy nói rất ngọng, chắc là con “tông dật”(dân tộc) thật luôn, khi con bé đưa tiền, thì Thu thấy nó đưa thừa, tận hơn 100k nên gọi con ấy trở lại:
– Mày mua có có 25k thôi mà! Tiền thừa đây…
Nó mặt nghệt ra im lặng…
– …
Lát sau thì Thu thấy, con ấy lấy bút viết ra giấy đưa cho Thu:
“Trứng đã lấy, tiền cứ cầm đi… thế nhé”
Rồi nó đi mất, Thu ở nhà đã chán, ra đường gặp con rồ dở này… người Việt mà thi thoảng cứ nói tiếng “tông dật”… mà con ấy có phải không nói, cả viết ra được đâu chứ…
Chán đời nó lại nghĩ:
“Thôi kệ cha nó… kể như thằng ấy đến, để mình giả tiền thì tốt…”
Rồi mẹ về… Thu cũng không muốn đi về ngay, liền alo cho lũ bạn đi ăn chè, vì Thu đang sẵn có tiền mà…
Thế là lát sau Thu và Quỳnh, Thủy đã vào quán gọi:
– Chị ơi cho em ba Sữa chua mít ạ…
– Thu sao hôm nay mày nhiều tiền thế, mới ăn cắp được của bà già à?
Quỳnh hỏi rồi cười nhăn… nhở…
– Có đứa cho tao hai trăm nghìn, cơ mà nói bọn mày… đéo tin ý… thằng đấy còn đẹp trai đi ôtô… trông như giai Hàn ý (nó là giai Hàn thật)… nó vào mua trứng nhà tao!
– Mày phét vừa thôi Thu à… kẻo nó mọc mọc mụn ở mồm! À… à kìa gái Hàn cũng vào đây ăn chè bọn mày ạ!
Thủy nói, trong khi Thu và Quỳnh nhao nhao hỏi:
– Đâu… đâu…
Theo tay Thủy chỉ, thì Quỳnh trầm trồ:
– Ờ ờ ku te… phết… bọn nó… con nào cũng cao cơ… đéo như chúng mình… nấm lùn…
– Thủy sao mày biết gái Hàn!
Quỳnh hỏi, thì Thủy đáp:
– Thì bọn chúng nó ở gần nhà tao, đông lắm hơn chục đứa cả trai cả gái, thấy bảo của hội gì ấy, đi làm từ thiện.
Nghe thế Thu bĩu môi nói, khi nhận ra là con “Thu” dở hơi đã gặp kia:
– Xời… Cái con áo đỏ kia kìa… thì Hàn đéo gì nó cùng tên với tao nhá…
Thủy tức vênh mặt thách đố:
– Thế mày gọi nó… đi…
Thu cũng không ngần ngại réo luôn:
– Thu ơi!
Nó gọi con điên ấy, thật lòng không mong con đấy, lại bánh bơ Thu luôn thì nhục. Để Thu còn không ngượng bạn bè, may sao con bé đấy nghe thấy, vẫy tay cười chào nó ngay.
– Thấy chưa!
Thu vênh váo nói:
– Hi hi… tao đã bảo nó đéo phải mà…
Một lúc sau thằng hôm nọ nó cũng đi vào. Nhìn thấy Thu nó ra tận nơi chào:
– Cún cũng ăn chè ở đây à! Anh mời được không?
Thu cáu nghĩ:
“Lại cún với chó cái đéo gì… cứ làm như quen lắm…”
Rồi Thu nói:
– Về chúng mày…
Thu lôi xềnh xệch hai con bạn về, kệ thằng kia đứng ngơ ngác…
Tuy nhiên Thu không quên quay lại, dúi tay nó hai trăm nghìn… ngúng nguẩy nói:
– Trả này!
Nó bỏ đi luôn… rồi tự… nhiên… Thu đi xa hẳn mới ngoảnh lại, thấy con bé Thu lúc nãy đang bá cổ thằng đó thân mật… cười nói.
Làm nó tự nhiên thấy ghen…