Bối cảnh diễn ra tại một vùng quê miền Tây vào những năm 1940(s).
– Các nhân vật chính gồm:
o Cô bé Thủy, 12 tuổi, nhân vật chính;
o Bé An, em trai thủy, 8 tuổi, là người chứng kiến toàn bộ câu chuyện và kể cho chúng ta nghe.
o Ông Hội đồng Lâm, 60 tuổi. Giàu có, già chát, dâm đãng, có con cu bự khủng khiếp (theo như An miêu tả) và khỏe hơn cả trai 18 tuổi.
– Nhân vật phụ:
o Cha, mẹ của Thủy và An;
o Hàng xóm.
– Nội dung xoay quanh việc chịch giữa Thủy và ông Lâm qua lời kể của thằng em trai tò mò đã chứng kiến mọi việc từ đầu đến cuối, từ sự đau khổ đến tận cùng thăng hoa của 2 người.
– Trong truyện, các cảnh làm tình và lời thoại có thể trùng với những truyện trước đây, do tác giả đọc và cóp nhặt lại để làm phong phú hơn, minh họa bằng hình ảnh (nếu cần). Do đó, mong các bạn đừng phàn nàn là đạo văn nhé.
– Truyện viết là để giải trí và thủ dâm, với lại cũng miêu tả một phần câu chuyện buồn cho các bé gái và số phận trong thời đô hộ bởi giặc ngoại xâm, không khuyến khích các bác làm bậy nhé. Câu chuyện dựa trên một phần của bộ phim “Người đẹp tây đô” khá nổi tiếng trước đây, đây cũng là ý tưởng nền của tuyến truyện.
Cần Thơ, ngày … tháng … năm 1941.
Câu chuyện bắt đầu vào những năm đầu 1940(s), những năm cuối cùng của cuộc kháng chiến chống Pháp tại Việt Nam. Tôi tên là An, năm nay đã 8 tuổi, sinh ra trong một gia đình nông học (nông dân có đi học đàng hoàng, không phải mù chữ nhé), cha mẹ cũng thuộc dạng khá giả, ba là người trí thức, còn mẹ là nông dân và nội trợ như bao người đàn bà cùng thời như bà, thời trẻ bà cũng được nhiều người đánh già là người có nhan sắc mỹ miều nhất nhì vùng tôi ở, bà về làm vợ ba và sinh ra 2 chị em là tôi và chị Thủy lúc đó đang 12 tuổi.
Nói về bà chị của tôi một tí, dù là lúc đó có tý tuổi đầu, chỉ lo chơi là chính, nhưng cũng có thể hình dung được là bà chị của mình đẹp đến dường nào. Nghe nhiều người nói chị giống mẹ thời còn trẻ, chị có vóc người tầm thước chừng 1m60, do ba mẹ cho chị đi học chứ không làm nông nên nước da của chị trắng muốt như bông bưởi vậy, bộ ngực thì đẹp miễn chê, dù mới 12 tuổi đầu nhưng khi so với những cô bạn cùng tuổi thì chị trong như gái 18 vậy, bộ ngực chị nó lúc nào cũng căng núc nít, nó to cỡ trái bưởi năm roi loại vừa, nhìn chúng cứ như sắp rớt ra ngoài mỗi khi chị chạy bộ tập thể dục, vóc dáng của chị phối hợp với cặp giò thẳng tắp thì miễn chê. Mỗi lần đi chợ cùng chị, nhìn chị trong bộ áo bà ba nhìn trông vô cùng quyến rũ, khúc nào ra khúc đó, thi thoảng mình nghe mấy thằng cha ngoài chợ hay xì xào bàn tán về chị “con nhỏ đó ngon quá, cặp giò với cặp mông này mà địt thì chỉ có kiệt sức mà chết vẫn chưa thấy đã! Ước gì tao có diễm phúc khui trinh con bé đó!”. Mà cũng đúng như họ nói thật, bộ ngực tuyệt mỹ của chị mà phối hợp cùng bộ mông cong vút thì đúng như kiểu “ngực tấn công, mông phòng thủ” mà bây giờ chúng ta hay nói về các cô gái có những đường cong chết người.
Thỉnh thoảng không có ba mẹ thì tôi hay mè nheo chị cho úp mặt vào ngực, ôi phải nói là nó tuyệt vời làm sao, ngực con gái mới lớn săn cứng, ấm nóng như cái bánh ú mới ra lò vậy, bóp mãi mà không chán đến mức mà chị tôi hay la “con trai lớn rồi mà cứ mè nheo hoài vậy, sao mà trưởng thành được!” mỗi khi tôi mè nheo chị cho ấp ngực, dù la rầy nhưng chị vẫn để tôi được áp mặt vào trong chúng mỗi khi tôi đòi. Đôi lần chị nói với tôi:
Chị: Bé An lớn nhanh quá, sau này chị đi lấy chồng thì không ai chăm sóc em nữa, lúc đó ráng tìm một cô vợ để ba, mẹ được nhờ nhé em!
Tôi: Thôi, em không muốn chị hai lấy chồng đâu, em muốn chị ở với em suốt đời. Chị đi lấy chồng rồi, ai cho em ấp vú nữa! Nói đoạn tôi dụi mặt vào ngực chị.
Chị: Lúc đó em ấp với vợ em! Chị vừa nói vừa xoa đầu tôi, vừa xoa vừa ấn đầu tôi vào sâu hơn khe rãnh giữa bộ ngực đồ sộ của chị, cảm giác mới tuyệt vời làm sao, đến giờ tôi vẫn chưa quên được cảm giác đó dù đã có gia đình rồi.
Tôi: Em không muốn! Hi hi, em muốn hai ở với em thôi.
Chị: Thôi! Buông ra để chị đi nấu cơm, trưa rồi! Ba mẹ về mà không có cơm là ăn đòn nát đít đó.
Nụ cuời trẻ thơ của tôi làm chị cười, nhưng chị đâu biết rằng bước ngoặt cuộc đời chị lại đang đến gần, đôi khi nếu biết trước cũng chưa hẳn là chị sẽ chọn cách tránh né điều sẽ xảy đến với mình.