Phần 15
Chiều hôm đó một mình thong dong trên con chiến mã đi đến gặp ông bác khó tính ấy. Hôm nay tôi chạy thẳng đến nhà bác Khương, một căn nhà hai tầng trên đường Võ Thị Sáu.
– Cháu đến lâu chưa… Cô Lệ chạy ra mở cửa sau một hồi chờ đợi.
– Cháu cũng vừa đến được tầm mươi phút thôi cô ạ… Tôi đẩy xe vào và nói.
– Có phải thành thật vậy không hả… chị đang dở tay tí thôi mà.
Tôi cũng không biết xưng hô sao cho đúng đây nữa. Bác Khương thì đã 51 còn vợ thì mới 36. Gọi bác thì không khác gì nói chị già mà gọi chị lại không phù hợp…
– Bác Khương đang trên đường về… Chị lấy rót cho tôi ly nước rồi nói.
– Dạ… vừa nói tôi vừa đưa cái laptop ra để trên bàn.
Vừa mở máy tôi vừa thầm đánh giá nhan sắc của chị Lệ. Thực sự mà nói thì chị rất giống cô Huyền – giáo viên chủ nhiệm ba năm cấp ba. Khuôn mặt trông bầu bĩnh, núm đồng tiền duyên dáng, răng khểnh cùng nụ cười mê hồn… lại là một mỹ nhân nhan sắc mặn mà. Tôi thầm đánh giá là vậy nhưng tôi biết đây là bông hoa xinh đẹp với những chiếc gai cực độc.
– Chị xem còn chỗ nào cần phải chỉnh sửa không ạ… Tôi xoay màn hình khi đã mở sẵn mấy bức ảnh 3D về khu bếp và phòng ngủ.
Chị Lệ cúi người đăm chiêu ngắm nghía một cách say mê mà đâu biết rằng ánh mắt tôi đang say mê nhìn ngắm khe sâu nơi ngực qua cái cổ áo kiểu chẻ của chị… Bầu vú này phải gọi là ông tổ của loài vú khi nó vì nó rất to. Bầu vú đung đưa lắc lư khiêu khích mọi ánh nhìn cùng thân hình đô đô thích thú. Chị cao ráo cùng làn da trắng như trứng gà bóc và thân hình đô đô nhìn khỏe khoắn vô cùng…
– Đẹp đó… chi tiết nữa… Chị hài lòng ngẩng đầu nhìn tôi.
– Nếu chị duyệt thì bên em sẽ thiết kế chi tiết từng phần cho chị…
– Vẫn chưa chi tiết sao…
– Dạ chưa ạ…
Một lúc sau thì bác Khương về rồi bắt tay vào nghiền ngẫm bản thiết kế. Bác ngồi xem đăm chiêu và kỹ lượng…
– Có vẻ ổn đó… Bác để lại máy tính trên bàn nhìn tôi nói khi sắc mặt không chút biến đổi.
– Đồ đạc, màu sắc trong nhà bọn cháu đã dựa trên phong thuỷ tuổi của hai bác lựa chọn rất kỹ lưỡng ạ…
– Tại sao căn phòng này còn trống…
– Cháu nghĩ căn phòng này bác thiết kế đặc biệt vậy nên chưa dám tự tiễn làm na…
– Chưa dám mà thiết kế tất tần tật mọi thứ như vậy sao… Bác cười cười nói.
– Hai bác thay thế đồ mình thích được mà…
– Nhà của cậu chắc… Bác nói xong thì với cái điện thoại bấm số gọi cho ai đó.
Tôi cũng đến bó tay với ông bác này, tính khí vậy mà cũng làm quan to được sao. Nói câu nào thì câu đó chặn họng con người ta không chút nể nả… Cái tuổi 51 nhưng nhìn vẫn phong độ lắm mặc dù cái bụng hơi to…
– Em thành công rồi đó… Chị mỉm cười lấy cho tôi miếng hoa quả.
– Cháu… à em không hiểu… Tôi thực sự lúng túng vì không biết xưng hô sao cho hợp lý.
– Tý là biết mà…
Công nhận chị Lệ gần gũi dễ tính từng nào thì người chồng khó tính từng đó. Cha ông đã nói được vợ mất chồng quả không sai. Với làn da trắng, dáng cao… nói chung là chị Lệ có nét quyến hút của phụ nữ á đông và thân hình của phụ nữ Châu Âu.
– Ba đâu mẹ… đang ngồi tán chuyện với chị thì nghe tiếng một cô gái vọng vào…
Tôi và chị đồng thời nhìn ra cửa thì một cô gái đang chạy vào rất gấp.
– Ba đang trong nhà gọi điện… có chuyện gì mà nhìn con hốt hoảng vậy? Chị đứng lên nói…
– Xe con bị bắt đầu ngọ mà điện ba máy bận mãi…
– Trời… sao không điện mẹ. Nói xong chị với lấy điện thoại cho ai đó…
Tôi ngồi đó nhìn cô gái này rất quen mà không biết đã gặp ở đâu. Mái tóc ngang cúp đuôi cùng khuôn mặt v – Live xinh đẹp như nữ thần cùng bộ cánh giản dị nhưng đẹp đến ngất ngây khi phô bầy đường cong quyến rũ hình chữ S. Sao cuộc đời tôi lại gặp nhiều cô gái xinh đẹp như vậy hay do tôi kể lên đây toàn người đẹp nhất, ấn tượng nhất với tôi.
– Sao cậu ở đây… Cô gái quay qua nhìn tôi rồi ngạc nhiên hỏi…
– Học chung môn a… b… c… Cô gái lên tiếng.
– À à… tôi gãi đầu cười trừ…
– Không nhận ra cũng đúng thôi… Cô gái cười rồi cầm lấy ly nước tu hơi cạn sạch.
Sau khi chị nghe điện thoại xong thì bảo Trúc ở nhà nói chuyện với tôi để chạy ra nói chuyện với mấy xếp công an. Nói chuyện một lúc thì tôi mới biết cô nàng học chung với tôi tận mấy môn lẫn… Trúc còn bảo biết tôi khi con trai gì mà toàn thấy ngồi bàn đầu… còn kiểu chăm học… nói chung là đang mỉa mai tôi kiểu mọt sách ấy.
– Hai đứa quen nhau hả… Bác đi ra thấy chúng tôi nói chuyện thì lên tiếng.
– Dạ… học cùng con mấy môn. Mà sao… Trúc quay lại nhìn tôi hỏi…
– Người thiết kế căn nhà mới cho bố… Bác tiến tới ngồi sát con gái nói.
– Sao!!! Học kinh tế lại làm kiến trúc sư… Trúc ngạc nhiên hỏi.
– Con không hỏi bạn sao lại hải ba… Bác với cái máy tính vừa nghiên cứu vừa nói.
Đang định nói gì nữa thì điện thoại Trúc đổ chuông. Sau đó cô tạm biệt chạy lên tầng… Bác chăm chú nhìn vào màn hình một lúc lâu thì cầm lấy máy tính tôi đứng lên đi vào phòng làm tôi ngơ ngác khó hiểu…
– Theo bác… Đi một đoạn thì bác nói vọng lại.
Thì ra là bác bảo tôi theo vào phòng làm việc của bác để nói chuyện. Thì ra lúc nãy bác gọi điện cho dương Hưng để trao đổi một số chuyện… Rồi bác chỉ vào những chỗ cần thay đổi trong từng bức ảnh… bác chỉ tay nói… tôi nhìn và lấy giấy bút ghi ngay… Sau một lúc thì bác ngả lưng về sau mặt đăm chiêu suy nghĩ cái gì đó.
– Bác có thể tin cháu không? Bác nhìn tôi chằm chằm lên tiếng.
Tôi cũng hơi khựng người vì câu nói ấy của bác. Tôi không biết ý của bác là gì nên ấp úng chưa dám lên tiếng…
– Cháu sẽ cố hết sức… Tôi lựa chọn câu trả lời theo tôi nghĩ là sáng suốt nhất lúc đó.
– Dượng cháu hình như rất tin tưởng cháu…
– Dương Hưng chưa khi nào nói vậy với cháu cả…
Bác cười cười vì câu trả lời của tôi. Nụ cười thoải mái và lúc đó trông bác rất hiền lành… Xong bác lại chỉ vào màn hình nơi đó là căn phòng trống tôi để lại…
Cháu bê kiến trúc y nguyên căn phòng này vào góc này cho bác… tủ sách thì to hơn… tiện nghi hơn như cháu thiết kế gian bếp. Phòng này là phòng làm việc của bác và bác muốn đây là không gian riêng tư. Bác có thể làm tất cả mọi chuyện mình thích trong căn phòng này… Bác đã trao đổi qua với dượng và có gì thì dượng sẽ trao đổi lại cháu sau. Nhưng bác muốn cháu dùng suy nghĩ của tuổi trẻ, sự sáng tạo của bản thân thiết kế riêng cho bác căn phòng này chứ không phải là một ai khác… căn phòng này chỉ được duy nhất cháu và dượng cháu biết hiểu chứ.
– Dạ… vậy phần thiết kế… tôi đã hiểu ý bác nhưng thực sự tôi không biết tí tẹo nào về thiết kế cả.
– Thế có muốn ký hợp đồng không? Bác nhìn tôi hỏi…
– Dạ… có… vậy cháu sẽ không làm bác thất vọng.
– Thế cháu chủ động liên hệ với Trúc để hỏi ý kiến nó về phòng ngủ con bé nhé… Bác như giờ mới sực nhớ nên nói vội…
– Dạ…
– Vậy cứ thế mà làm… Sang đầu tuần triển khai luôn đi…
Thế là tôi vui sướng chào bác ra về. Ra đến cổng thì thấy chị Lệ đi vào nhìn tôi cười cười…
– Chúc mừng cháu… Chị bước lên lên thêm thì nói…
– Sao bác gái biết hay vậy… tôi ngạc nhiên hỏi.
– Chồng chị không hiểu thì hiểu ai nữa hả… mà gọi bằng chị thôi… bác gái nghe già quá… Hihi… Chị cười cười lên tiếng.
– Dạ…
Tôi vui sướng lấy xe chạy về sau hơn hai tiếng đồng hồ. Sự khởi đầu quá mỹ mãn làm tôi vui nhưng không quá biểu hiện bởi vì tôi biết thành công này là do dượng cùng đội ngũ kỹ thuật mà ra. Tôi ghé qua quán chị Nguyệt làm ly cafe. Quán vắng vẻ vì chẳng ma nào đi cafe vào lúc 4h chiều như tôi cả.
– Chào anh Hải… Như cụ hả anh… Em phục vụ tươi cười chào hỏi…
– Chào Nga… hôm nay cho anh ly nâu lắc đi…
– Hôm nay có gì mà vui vậy… Chị Nguyệt lên tiếng.
– Có chút thành quả… hôm nay mạn phép mời hai người đẹp ly cafe… đang cao hứng tôi cười nói.
– Mấy khi trai đẹp mời em nhỉ… Nga làm đi cho chị ly sinh tố rồi ra ngồi uống luôn nha… Khách giờ chưa có đâu… chị cũng vui lây khi đứng lên đi ra nói…
– Dạ…
Hai chị em ra bàn ngồi nói chuyện vui vẻ. Tôi không có nói chuyện ký được hợp đồng ngon ăn mà chỉ bảo là ngày hôm nay là ngày của em. Chị Nguyệt cũng cười rung cả bầu ngực vì hôm nay tôi quá khác so với thằng Hải chị biết. Hôm nay tôi cười nói rôm rả… nhiều lúc còn pha trò khi Nga cùng nhập cuộc. Được một lúc thì Nga đứng lên khi thấy một đôi nam nữ đi vào…
Khi Nga đứng lên quay đi thì tôi vô tình liếc vào bờ mông Nga. Nga thất và nhỏ con nhưng lại mup mup đáng yêu lắm… được cái rất hiền và hay cười.
– Nhìn gì mà ghê vậy… Chị Nguyệt lườm lườm nói khi thấy tôi săm soi nhân viên mình.
– Hihi… đẹp thì nhìn thôi chị…
– Có người yêu rồi còn ham hố… coi chừng bị thiến đó… sau câu nói chị ghé đôi môi mọng nước vào vòi hút…
– Thiến rồi thì lấy đâu mà xài chị… Tôi vui quá buột miệng nói hớ…
– Hihi… Thế có ưng em nào trong quán chị không… toàn sinh viên ngoan hiền cả đó.
– Quán chị thì em cũng để ý một người nhưng không dám… Tôi lém lỉnh nhìn thẳng chị nói khi thấy chị chống cằm nhìn tôi.
– Sao không nói chị câu… Anh Hưng anh đã có lời với chị rồi. Chị nói xong thì quay đi nhìn ra cửa sổ.
Chẳng nhẹ dượng đã nói với chị chuyện tôi từng đi ở khu vip1 này sao? Tôi cũng ngại khi chị biết tôi như vậy nên im lặng nhấp ly cafe…
– Đang vui vậy có muốn chị sắp xếp cho không? Hôm nay đang rảnh… Chị lại cười mỉm nói nửa đùa nửa thật.
– Hôm nay thì em đến tháng không được rồi… nhưng nếu chị sắp xếp được người đó thì em rất có hứng thú ạ… Tôi cười cười chọc lại chị khi nửa đùa nửa thật.
– Cho chị cái tên…
– Chị thử chọn đi…
– Sao chị biết được sở thích của em…
– Em tin ở chị mà…
– Cái Nga được chứ…
– Nga rất dễ thương nhưng không phải sợ thích của em…
– Vậy con Giang…
– Nhìn điêu quá…
– Khó tính quá đó nha…
– Nếu chị sắp xếp được thì alo em… nói xong tôi đưa số cho chị rồi xin phép đứng lên ra về.
Hôm nay là một ngày vui nên tôi muốn báo cho em… Tôi phi xe xuống và khi em mở cửa ra tôi ôm chầm lấy em siết mạnh.
– Ê hèm… cái Linh thấy vậy thì lên tiếng…
– Anh thành công rồi…
– Thật à… chúc mừng chồng yêu nha… Em vui sướng lao đến hôn tôi…
– Ơ… hai đứa này muốn chết hả…
Thế là tôi cùng em đi chợ mua đồ về ăn mừng thành công. Tôi còn tranh thủ đưa em tạt vào mấy shop đồ trên đường đi mua cho em vài bộ. Lúc đầu em nằng nặc không chịu nhưng tôi giả vờ bực mình là chịu ngay… tôi và em chọn vài bộ ưng ý. Khi em vào thử đổ thì tôi chạy lại nói nhỏ với chị nhân viên… lấy loại đó cho em…
Tôi thanh toán khi cô nhân viên cười cười mặt đỏ ửng hồng hào lén bỏ một túi đen vào trong túi đồ hai đứa.
– Hai đứa bay đi chợ ở Hà nội hả… con Linh lườm em nói khi tiến ra mở cửa.
– Lĩnh chưa đến hả mày…
– Ảnh mắc rồi… tau ăn thay phần… nói xong Linh lại tọt lên giường vọc máy tính.
Thời tiết nay đã trở lạnh mà con Linh vẫn quần bò ngắn cũn khoe mông khoe đồ một cách vô tư làm tôi nhiều lúc phải lựa thế che con chim cứng ngắc phản chủ. Có ai như con Linh khi trời lạnh lạnh lại mặc áo ba lỗ ôm trọn bầu ngực cùng cơ thể thon gọn như vậy không chứ? Nhưng rồi tôi chợt nhận ra mình cũng nóng khi thấy cái máy điều hòa nóng nơi góc phòng. Sinh viên mà sang chảnh vãi… Loại đốt nóng bằng điện đó ngốn điện kinh khủng chứ chẳng đùa. Trời thì cũng đã đến nội lạnh lắm đâu cơ chứ…
Em kệ tôi trệ con Linh khi đứng đầu bếp nấu nướng. Khi thấy con Linh đang rung rung theo điệu nhạc khi hai tay nắm lấy tai phôn lắc lư thì tôi thích thú với ý nghĩ điên rồ trong đầu. Chắc có lẽ là do ảnh hưởng bởi những bộ phim tôi xem.
Tôi tiến đến em ngả lưng vào cửa nhà tắm nhìn ngắm em. Em đã thay đồ khi cũng diễn cho mình cái quần bò trắng 5cm khoe bờ mông vểnh cao, đôi chân trắng dài thon gọn cùng áo thun ngắn khoe vùng eo săn chắc thon gọn. Tôi nuốt nước bọt trong khi miệng khô khốc… tôi đứng đó với tay đặt lên bờ mông em.
Em đang nấu ăn thì quay qua lườm tôi rồi lấy tay đẩy tay tôi ra cùng cái lườm tinh nghịch. Nhưng khi tôi vẫn bướng bỉnh đặt lại bàn tay lên và lần này còn nắn nắn xoa xoa đẩy quần em cao lên một đoạn… Thuỷ đang đổ nước vào nồi canh xong thì quay qua lườm tôi âu yếm sau đó khẽ ngã người về sau nhìn Linh.
Em quay lại lườm tôi âu yếm… tay em nắm nhẹ tay tôi khi nó đang xoa nắn bờ mông bao người ao ước ấy. Em khẽ tiến đến và nhớm chân hôn tôi… Tôi sung sướng ôm lấy em đón nhận nụ hôn trong cuồng nhiệt… và tôi cong người hai tay bấu lấy thành cửa một cách sung sướng khi bàn tay em đang nắm lấy con cặc căng cứng của tôi nơi phía ngoài quần. Đôi môi rời xa nhau thì em lém lỉnh nhìn tôi yêu thương… bàn tay nhẹ nhàng tháo khuy nịt… kéo xéc quần và nghiền người về sau một lần nữa…
Tôi không thể tin vào mắt mình… tin vào cái cảm giác sung sướng ngất ngây này. Con căch tôi đang được em kéo ra và đôi môi em đang ghé sát… Đôi môi em khẽ mỡ… môi em chạm vào đầu khấc tôi… Đôi mắt lim dim… Hít hơi dài cảm nhận cái cái cảm giác sướng đến điên đảo này…
Thuỷ – người yêu xinh đẹp của tôi đang quỳ gối bú mút con cặc căng cứng, nóng hổi và gân guốc ấy một cách si mê trong khi bạn cô ấy đang ngồi đó trong cùng một căn phòng. Em đang liếm đầu khấc tồi rồi lâu lâu lại mút chặt… tôi cong người lên khi tay cố gắng bị miệng để không phát ra tiếng rên… miệng em mút… tay em xoa xoa hai hòn bi tôi… tôi ôm lấy đầu em xoa xoa trong sung sướng…
Em bắt đầu mút nhanh hơn, chặt hơn và tôi cũng đang sướng đến mê muỗi. Tôi sướng… tôi… Tôi sướng đến ngất ngây… hơi thở dù đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn hổn hển thành tiếng… Em biết tôi sắp ra nên mút một lúc một nhanh… và rồi em lấy tay sóc mạnh lia lịa khi ngẩng đầu nhìn tôi hạnh phúc. Em sóc… Sóc nhanh… mạnh… Tôi bấu chặt lấy hai bên cửa… em vừa sóc vừa với lấy cái khăn áo vừa thay… và trong cơn sướng sắp đạt đến cao trào tôi cong người ôm lấy đầu em…
Em hốt hoảng né tránh nhưng không kịp… tôi bắn… tôi bắn dòng tinh nóng hổi và đậm đặc lên khuôn mặt em… Tôi ngẩng đầu sung sướng… Và tôi cúi xuống nhìn em thì mắt em nhắm tịt lại, khuôn mặt nhăn nhó ướt đẫm tinh trùng tôi. Dòng tinh trùng đậm đặc ấy đang chạy dần chạy dần xuống hai miệng em… chạy xuống cổ em… Em khua khua tay làm tôi phì cười nhưng may mắn kìm kịp. Tôi với mỗi cái khăn lâu mặt cho em rồi lau qua con cặc tránh đường cho em đi vào nhà tắm… tôi mỉm cười hạnh phúc nhìn em…
Khi đi ra thì con Linh vẫn chăm chú nhìn vào màn hình không chút gì thay đổi. Tôi thở dài may mắn không thì nó lại méch cha Lĩnh ngoa mồm thì chết…
Suốt bữa cơm em cứ lườm tôi rồi không nuốt nổi miếng nào mặc dù đồ ăn rất nhiều và ngon. Ăn xong đang định đưa em đi chơi rồi tranh thủ làm nháy nơi nhà nghỉ thì con Hồng điện thoại bảo vệ trông nhà để hai chị em đi đâu đó… thế là không được la liếm ở em mà cũng chả được lại O Hiền như kế hoạch ban đầu. Tất cả đổ vỡ vì cuộc điện thoại ấy…
Về nhà thì tôi online nói chuyện với em rồi tủm tỉm cười như một đứa ngơ trong hạnh phúc. Một lúc sau thì em bảo phải đến nhà gì cùng cái Linh và hẹn lúc nữa về nói chuyện tiếp vì chưa xong việc lúc nãy đâu. Loay hoay lúc tôi sực nhớ đến hai món quà ấy của lão Hùng… lôi quyển sách photo tôi đọc sơ qua…
Ham muốn tình dục trong mỗi con người như một ngọn lửa cháy âm ĩ không thể nào dập tắt được. Có người để nó bùng cháy mạnh mẽ nhưng có người dùng lý trí để chấn áp ngọn lửa ấy xuống. Con người cần ăn uống và hít không khí để duy trì sự sống thì tình dục chính là động lực, là chất xúc tác để con người tận hưởng cuộc sống ấy… Tình yêu suy cho cùng cũng là tình dục mà thôi! Có ai dám nói yêu mà không làm chuyện ấy với bạn tình chứ… dù đó là gay hay lét đi chăng nữa!!! Vậy tại sao chúng ta không tận hưởng cuộc sống vì nó ngắn ngủi lắm… Chúng ta hãy lắng nghe tiếng nói của thể xác và linh hồn và tận hưởng cuộc sống một cách có khoa học…
Ký tên: Dùng dao găm…
Chăm chú đọc cái tờ bìa đầu tiên vì cứ tưởng là vị hiền triết nào ai ngờ lại là lão Hùng mắc dịch ấy. Chán nản tôi cất quyển sách giới nệm để buôn chuyện với em… Tôi đã biết quyển sách nói về điều gì mà chắc chắn mai mốt đây tôi sẽ đọc kỹ nó lại một lần…