Phần 23
Hậu quả của việc truy hoan nguyên ngày với hai cô gái xinh đẹp ấy là lưng tôi mỏi nhừ, thằng em đi đái cũng buốt cùng tứ chi rã rời. Mấy hôm sau cả bốn chúng tôi tụ tập tại xưởng xếp Lĩnh ăn uống cùng với đám bạn cùng trường học tại thành phố này… Linh và Thuỷ vẫn cư xử như chưa từng có cuộc truy hoan nào cả… Linh vẫn ân cần chăm sóc cho Lĩnh như một cô vợ hiền đích thực.
Tôi thì đối diễn với lão Lĩnh cũng cảm thấy có lỗi vô cùng nhưng rồi mọi chuyện cũng đâu vào đấy khi thời gian là liều thuốc xóa đi mọi vết thương. Mọi chuyện sẽ không có gì biến động khi O Hiền tuyên bố sẽ đo bước nữa với một doanh nhân thành đạt… Tôi khá bất ngờ với thông tin con em họ chạy tức tốc sang báo và càng bất ngờ hơn khi đám cưới sẽ tổ chức sớm…
– O lấy lão Dũng thật a… Tôi tò mò hỏi con Hạnh…
– Um… em vừa nghe mẹ nói xong… Hai người đẹp đôi mà… Hạnh tươi cười nói…
– Cũng mừng cho O… Tôi suy nghĩ lât rồi nói…
Một lúc sau con Hồng qua nói bàn luận về vấn đề này một hồi. Hai đứa thi nhau nhận xét về người dượng mới trong gia đình một cách lạ lẫm. Tôi thì không tin chuyện này chỉ đơn thuần là chuyện hai con người lỡ tàu áp lại với nhau như hai cô em…
– Con Tú Anh nó mời anh đi xem phim đó… Hạnh nói khi thấy Hồng đã về phòng…
– Tại sao mời anh…
– Nó thích anh mà… hihi… em đi ké… Hạnh cười khúc khích nói…
– Thế thì sơ múi được gì nữa… ở nhà… Tôi trêu Hạnh…
– Cái loại được vậy là nhanh… Hạnh lườm tôi nói…
– Haha… sự thật phũ phàng mà…
– Xí… mà đi không để em còn nói với nó…
– Có…
– Èo… đồ dại gái…
– Chết vì gái là cái chết êm ái… haha…
– Vậy tối mai đi he…
Hạnh chạy về phòng để tôi ngồi đó với mớ bài tập nhóm Như Ý giao cho. Đang vào mấy trang tìm kiếm và tải tài liệu về thì thấy Như Ý nhắn tin…
– Hải đang làm xong chưa vậy…
– Ok… Hải gửi qua mail nha…
– Ok… Giỏi thế…
– Có gì đâu…
– Tối mai cafe đi…
– Mai Hải bận mất rồi… chở người yêu đi trực rồi…
– Xí… vậy thôi…
Như Ý là hoa khôi của khoa tôi học nên đuôi bám nhiều vô cùng. Nhiều thằng còn lân la tôi xin số của người đẹp… nhiều hôm cả nhóm đang họp tại căng tin thì mấy anh tranh nhau thanh toán tiền nước làm tôi không nỡ từ chối mà còn kêu tẹt ga làm mấy đứa trong nhóm cười khúc khích. Tôi thì chỉ xem Ý như một cô bạn bình thường mặc dù ả rất đẹp và quyến rũ…
Hôm sau lân la xuống O Hiền ngồi chơi rồi cũng hỏi dò chuyện cưới xin thì O chỉ cười mà không nói gì. Đang định lân la tiếp cận làm nháy thì O bảo hôm nay không được nên lủi thủi đi ra quán cafe ngồi mình. Mấy hôm nay không thấy chị Nguyệt ra quán nên cũng hụt hẫng vì không được gặp mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ này… Nhâm nhi cafe và nghĩ vớ vẩn thì em điện thoại bảo vừa đi trực về.
Thế là nhanh chóng gọi cho em ly trà sữa ưa thích rồi rồ ga đến. Ngồi nói chuyện lúc thì tôi đưa em đi cho siêu thị… Hai đứa thích chơi hết trò này qua trò khác trong BigC như hai đứa con nít vậy… Hôm nay em mặc áo phông mỏng cùng quần bò bó sát khoe cặp chân dài, mông nở làm mấy anh uống cafe cứ chằm chằm nhìn vào không chớp mắt. Tôi thích thú với cái cảm giác này… người yêu đẹp vạn người mê… Hai đứa đi chơi về lại lao vào nhau trong phòng tắm đùa nghịch các kiểu.
– Tối em về nhà…
– Sao đợt này vợ anh hay về quê vậy…
– Ở lại để anh hành hạ a… hihi…
– Á… Sướng quá ck ơi…
– Đồ quỷ…
Tôi đưa em ra đón xe về quê rồi lao lại quán kiểm tra mấy đơn đặt hàng xem sao. Showroom đợt này đã đi vào ổn định nên công việc thoải mái hẳn hơn và từ cái đợt nhận được công trình nhà bác Khiêm mấy chị nhân viên tổng công ty cũng có thái độ khác hẳn. Kỳ thực thì mấy chị nhân viên công ty cử đến đây cũng muốn bên dượng tác động để được ổn định chứ ăn rồi toàn bị điều đi hỗ trợ tại các tỉnh nên cũng ngán.
Có hai chị người huyện cũng đã gặp trực tiếp dượng xin xỏ hy vọng tác động bên công ty nhưng dượng lại chuyển mũi nhọn ấy qua tôi. Dượng Hưng lên tiếng thì bên công ty nhất định sẽ đồng ý mặc dù không hài lòng. Lan và Thuý là hai nhân viên năng động có tài nên công ty mới điều đi đến nhà phân phối giúp nghiên cứu và mở rộng thị trường. Bây giờ để hai cô nhân viên này ở lại đây thì các tỉnh thành khác lại kiện cáo. Dượng Hưng không giúp thì lại thấy tội… dù sao hai cô gái này rất được việc và lại là người cùng quê. Hai cô đều đang thanh niên phơi phới nên cũng cần ổn định việc làm để tính đến chuyện lập gia đình…
– Hải xem có giúp hai chị chuyện ấy được không? Chị Lan và chị Thuý tiến đến tôi hỏi.
– Em thấy đi làm thị trường vậy hơn vất tí nhưng lương lậu tốt mà chị…
– Um… lương cũng cao đó nhưng cuối năm nay chị cưới. Lấy chồng rồi mà ăn đi tỉnh này tỉnh nọ suốt không hay em nak. Chị Thuý ngồi đối diện thở dài nói…
– Em xem có cách nào giúp bọn chị đi… Chị Lan đưa tôi cốc nước nói.
– Sao hai chị không nói chuyện với lãnh đạo.
– Nói nhiều lắm rồi… nhưng bọn chị không có quan hệ. Nếu mà nghỉ thì không kiếm được việc nào lương ổn định như vậy… Chị Lan than thở…
Hai chị nói cũng đúng khi lương tháng cũng xấp xỉ 10t mà chưa kể đến khoản này khoản nọ phía nhà phân phối đi đêm cho nên hai người tiến thoải lưỡng nan. Hai người cũng rất khôn khi chớp lấy cơ hội làm việc cho dượng. Dượng là nhà phân phối có sản lượng lớn nhất của công ty… Bình thường thì nhân viên kinh doanh và thị trường chỉ hỗ trợ nhà phân phối hay showroom chỉ một tháng nhưng riêng dượng tận 6 tháng lẫn và toàn là nhân viên ưu tú cả. Tiếng nói của dượng rất có tiếng đối với công ty nên chớp vội thời cơ này để có công việc lương cao nhưng vẫn gần gia đình.
– Tuần sau anh Huy vào em thử hỏi xem sao… Em không hứa trước được điều gì đâu nha?
– Chị cảm ơn…
– Chị cảm ơn…
Hai chị đưa cho tôi một xấp phong bì khá dày nhưng một hai tôi không lấy. Dù sao chuyện này tôi cũng đã nói qua dượng và dượng cũng rất muốn lôi kéo hai nhân viên này làm cho mình nhưng đích thân ra mặt thì không hay. Công ty đã tốn tiền, thời gian và công sức để bồi dưỡng họ được như hôm nay mà tận dụng chưa được bao nhiêu… Ngoại hình Lan Và Thuý xinh xắn, niềm nở và lĩnh vực chuyên môn thì nắm kỹ trong lòng bàn tay. Nếu có được hai người này thì công việc sau này rất an nhàn… Dượng đẩy chuyện nhân sự này qua cho tôi cũng có lý do riêng.
Đang ngồi nhâm nhi ly cafe nhìn thành phố về đêm thì chị Nguyệt tiến đến ngồi đối diện tự bao giờ. Chỉ mỉm cười duyên dáng nhìn tôi nhâm nhi ly nước…
– Hôm nay có chuyện gì cần chị tư vấn vậy… Chị lườm lườm trêu chọc tôi như mọi ngày.
Hôm nay chị mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng quần kaki đen ống thụng vô cùng cá tính và quyến rũ. Khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu cùng cặp mắt to tròn như hút hồn người đối diện vào trong vậy. Tôi ngây dại nhìn chị và tranh thủ hưởng thụ mùi nước hoa đắt tiền.
– Em dự định lôi kéo vài người bên công ty qua mình như chưa có cách gì để bên công ty nhả người ra cả chị à… tư vấn em với… tôi trấn tỉnh nhâm nhi cafe nói.
– Mức lương và đãi ngộ như vậy thì em chỉ cần thông báo cái khối người quỵ lụy xin liền mà… chị tỏ ra khó hiểu hỏi.
– Không… em muốn công ty nhả ra hai người đã qua rèn luyện và có nhiều kinh nghiệm cơ…
– À… À… chị đã hiểu vấn đề.
Thực sự mà nói thì với mức lương sáu củ vào thời điểm đó là một công việc trong mơ. Chưa kể thưởng thêm khi đạt doanh số hay ăn hoa hồng tại những công trình béo bở nên chỉ cần dượng đăng cái thông tin tuyển dụng thì người xếp hàng có cả tá. Nhưng như vậy chúng tôi lại phải đào tạo từ đầu và rất mất thời gian để bồi dưỡng… với lại đây là người công ty nên dù sao khoản lương cũng sẽ do bên công ty chi trả còn bọn tôi chỉ bồi dưỡng, thưởng thêm mà thôi. Chi phí ít mà có nhân tài thì ai chả ham…
– Em gặp hối lộ bên nhân sự công ty và kinh doanh ít là xong… chị tủm tỉm cười.
– Dễ vậy em hỏi chị làm gì…
Chị cười với cái Dung nhân viên mới khi đưa ra ly cam vắt rồi nghiêm túc nói: Con người chúng ta liên kết với nhau bằng lợi ích. Không có mối quan hệ nào bền vững mãi khi lợi ích hai bên không được thỏa mãn. Đặc biệt đàn ông các em thì không ai không bị cám dỗ bởi đĩa vị, tiền tài và mỹ nhân cả… Em cứ đánh vào một trong ba vấn đề trên đảm bảo thành công… cốt là em có nắm được điểm yếu người ta hay không?
Chị ghé đôi môi mọng nước kéo hơi nước cam vắt ngon lành rồi lại nhìn tôi nói: Em muốn đạt thứ mình cần thì trước tiên phải cho người ta thứ họ muốn. Khi đó em sẽ đạt được nhiều thứ ngoài mong đợi hơn cơ… trong quan hệ làm ăn thì niềm tin với nhau là trên hết. Có lần giao dịch đầu tiên ắt sẽ có những lần giao dịch sau mà chi phí bôi trơn giường như không có… Cái vấn đề này thì dượng em là con cáo già trong giới đó… hihi.
– Em cảm ơn… nếu cần đến nhan sắc thì phải nhờ chị giúp rồi… tôi mỉm cười khi thông não…
Chị Nguyệt nói đúng. Tiền tài vật chất và gái là những thứ bất cứ thằng đàn ông nào cũng tham vọng cả… cha ông đã nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà…
– Ok… cứ alo cho chị…
– Thời gian này em thấy giường như chị có chuyện gì đó không vui… tôi mỉm cười hỏi chị.
– Ồ… chị tròn xoe mắt nhìn tôi ngạc nhiên.
– Nụ cười của chị không vui và tràn đầy nhựa sống như lúc nào…
Ánh mắt chị trùng xuống rồi cầm ly nước hướng ra ngoài ánh đường kia suy tư. Có lẽ tôi đã nhắc đến chuyện không nên nhắc đến…
– Gái lấy chồng như canh bạc vậy đó em… có thời gian chị sẽ tâm sự em sau… Chị cố nặn ra nụ cười rồi đứng lên đi lại quầy.
Tôi khó hiểu vì câu nói ấy của chị. Chồng chị thì tôi chưa gặp qua lần nào nhưng nghe nói làm gì cũng to lắm cơ mà… chắc lại bồ bịch lung tung nhưng mà theo tôi thì chị làm nghề này thì chuyện đó đáng ra phải hiểu chứ… tôi tặc lưỡi mặc kệ.
Tôi về nói chuyện với dượng và xin ý kiến thì dượng mỉm cười giao lại cho tôi. Có những chuyện đích thân tôi làm sẽ cho tôi nhiều kinh nghiệm hơn trong cuộc sống là lý do dượng đưa ra. Tôi cũng có nói qua cho hai chị chuẩn bị vì thực sự tôi cũng rất quý hai chị về mặt tình cảm cũng như khả năng làm việc…
– Mai anh lấy xe đưa em với Tú Anh đi mua mấy quyển tài liệu nhé… Hạnh tươi cười nằm xõa trên giường nói…
Cái con này giờ đã quen với những đụng chạm do tôi cố ý gây ra mỗi lúc không làm chủ được và cũng mặc kệ ánh mắt soi mói trên thân thể. Hạnh đẹp và tràn đầy nhựa sống nên tôi không tài nào làm chủ được thằng em mất dạy nơi đũng quần…
– Mai anh bận rồi… Tôi đang loay xoay tìm tài liệu nên mặc kệ.
– Tú anh nó bảo chứ em đây đếch cần… mà anh không có tí cảm giác gì với bạn em sao…
– Anh có người yêu rồi… với lại không thích làm khổ trẻ thơ…
– Xí… hơn có tuổi mà tinh vi… Mai đi he… nói xong nó lon ton chạy về.
Tôi ngước nhìn cặp chân thon dài cùng bờ mông nhô cao săn chắc ấy mà nuốt nước dãi. Tôi không biết là cố tình hay vô ý mà cứ tắm sau nó là quần con áo lót nó thay xong vô tư vứt đó. Mà phải công nhận con em họ này đồ lót kiểu gì cũng có cả mới ghê… bao lần cầm quần lót nó xóc lọ mà sướng tê tái…
– Anh Huy thông cảm chứ dượng và hai O hôm nay bận về ngoại không tiếp anh được… Tôi nâng ly rượu chạm vào anh nói.
Hôm nay anh Huy đến chỉ mỗi mình tôi tiếp nên cũng ngại. Đây là lần đầu tôi tiếp khách một mình và lại là người lớn hơn tuổi khá nhiều. Anh Huy năm nay 40 41 tuổi và đúng mác dân làm xếp nên bụng to chả bá như bà bầu. Theo như thông tin dượng bảo là lão cáo già này vào vì sản lượng bán lẻ của bên tôi giảm vì tôi và O Hiền nhập hàng một số hạng khác về bán.
Tuy tổng doanh số vẫn tăng nhưng là do bên bán sỉ phân phối mang về và đa số mặt hàng là tầm trung nên lợi nhuận kém xa mặt hàng cao cấp. Lão biết được thông qua hai cô nhân viên của mình nên liền chạy vào đây và cũng chính lý do này mà dượng lánh mặt. Mặt khác thì cái uy của lão chưa đủ lớn để dượng phải đích thân tiếp đón…
– Anh em mình lại dễ tâm sự nói chuyện hơn ấy chứ… Lão chạm ly cười tươi nói.
Hôm nay tay chủ động đặt một phòng vip để tiếp lão cùng hai chị Lan và Thuý. Quanh mâm bàn tròn vừa nói chuyện vừa cũng ly không sợ ai nghe lén hay để ý gì cả. Mục đích của tôi là giữ chân hai cô nhân viên cũng như hạ thấp giá thành đầu vào của các mặt hàng. Được thì tốt còn không thì thôi chứ cũng không ảnh hưởng gì cả…
Chúng tôi nhâm nhi vài ba ly rồi cũng đi vào vấn đề chính khi lão Huy khởi xướng hỏi về bên bán lẻ tại thành phố cùng mấy cơ sở ở một số huyện tại tỉnh. Tôi biết lão đang muốn tăng doanh số bán lẻ hàng cao cấp lên vì đây là con gà đẻ trứng vàng. Tôi cũng thành thật nói ra tất cả vì cũng mới là tập tễnh vào đời thôi mà…
– Ok… Giá thành anh sẽ điều chỉnh ngay vào đầu tháng…
Việc quan trọng nhất tôi đã đạt được như ý mặc dù cũng phải ràng buộc một số điều kiện nhưng cũng không thành vấn đề. Tôi mỉm cười nâng ly trong vui vẻ.
– Vấn đề để chị Lan với Thuý trợ giúp em thêm một đoạn thời gian nữa không biết có thành vấn đề không anh…
– Cái này… cái này anh cũng rất khó quyết đó… Lão vừa nói vừa đưa ánh mắt dâm tà liếc qua hai người con gái trong bàn.
– Anh Huy không quyết được thì ai quyết đây…
Nâng ly lên chúc trong khi ánh mắt tôi đảo qua nhìn chị Lan và chị Thuý. Trước khi đến đây tôi đã nói qua cho hai chị là điều cần phải làm gì để được đồng ý cũng như được hưởng thêm lợi ích. Dường như hai chị cũng đã ngầm đồng ý khi suy đi tính lại…
– Cái này thì… ánh mắt dâm dê đảo quanh trong men say lên hai cô nhân viên.
Tôi biết là cuộc gặp ngày hôm nay đã đúng như mình dự đoán nhưng không ngờ lại dễ dàng như vậy. Lòng suy đoán nhưng môi vẫn mỉm cười tươi tỉnh nâng hết ly này đến ly khác… Thằng cha này uống rượu kinh khủng nhưng rồi cũng ngà ngà say sau hai lần tôi phải xin phép để vào nhà vệ sinh móc ra.
Men say vào lão không kiêng kỵ gì mà bộc phát ra bản chất dâm dê của mình. Lão không còn kiêng kỵ gì nữa mà đã nở nụ cười đê tiện nhất có thể khi lảo đảo nắm lấy tay chị Lan kéo đi vào phòng hát phía trong. Tôi mỉm cười rồi với tay xuống bàn bấm cái nút rồi đứng lên đi vào phòng hát cùng chị Thuý.
Khi tôi và chị Thuý bước vào phòng thì anh Huy đang chọn bài để hát sau một lúc làm gì đó nơi dàn máy đắt tiền. Tôi liếc mắt nhìn thấy chị Lan mặt mày đỏ tía tai đang ngồi nơi ghế.
Tôi quay qua nhìn chị Thuý thì hai tay chị bấu chặt vào nhau nơi eo cùng khuôn mặt đỏ ửng cúi gằm xấu hổ như đã biết chuyện này từ trước vậy.
– Nào… chúng ta cùng nâng ly cho cuộc vui ngày hôm nay. Anh Huy đã khui chai rượu ngoại ra từ lúc nào…
– Chúng ta cùng nâng ly… Tôi tiến đến cầm lấy ly rượu lên rồi đảo mắt qua hai chị.
Sau một lúc bần thần thì cả hai chị cũng ngượng ngùng đứng lên cầm lấy ly rượu nâng ly. Cạn ly rượu cũng là lúc bản nhạc du dương vang lên để anh Huy thể hiện giọng ca vàng trong men say. Tôi đảo mắt nhìn hai người thì thấy cả hai đồng thời cũng thở dài một cái như chấp nhận một điều gì đó… tôi ngồi đó nghe anh Huy hát xong bài thứ hai của mình rồi lại mỉm cười đứng lên nâng ly.
Khi giọng ca du dương ngọt ngào của chị Lan cất lên cùng đường cong mê người uyển chuyển giữa phòng hát trong ánh đèn mập mờ thì anh Huy lảo đảo tiến lên rồi không ngần ngại ôm lấy chị từ phía sau… Giọng chị Lan đứt quãng và sau một lúc lại cất lên nhưng lại run run và lạc mất giọng. Tôi liếc nhìn qua chị Thuý thì cũng bắt gặp ánh mặt chị nhìn về tôi rồi ngay lập tực cúi gằm xuống.
Chị Lan dáng người hình dây cao ráo, làn da trắng cùng khuôn mặt xinh đẹp khả ái. Phải nói ở chị có nụ cười tươi rói hớp hồn cùng mái tóc đen dài ngang lưng làm con người ta say đắm. Hôm nay chị mặc chiếc áo sơ mi trắng khoét sâu nơi khe ngực cùng quần kaki đen cá tính và quyến rũ biết bao. Và rồi không biết anh Huy làm gì mà chị Lan hoàn toàn hát sai lời khi hai thân thể đung đưa ở giữa phòng.
Rồi thân hình to béo ấy tụt xuống ngay mông chị mà cúi gằm mặt vào khe đít chị hít lấy hít để làm chị Thuý không khỏi lấy tay che lấy miệng cùng ánh mắt to tròn kinh ngạc… và rồi mọi chuyện không dừng ở đó khi anh Huy cúi xuống theo chiều dài đôi chân thon gọn ấy cho đến khi nằm sấp nơi nền nhà liếm láp lấy gót chị Lan. Tôi cũng há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng này… Tôi cứ tưởng hát hò một lúc rồi nếu hai chị đồng ý dùng thân đổi lấy địa vị và tiền tài thì sẽ cùng anh mây mưa trong một căn phòng nào đó chứ ai ngờ lão lại hứng quá độ như vậy? Tôi ngơ ngác nhìn anh Huy kinh doanh đạo mão hét ra lửa với gần mấy trăm nhân viên đang quỳ gối như con chó liếm láp chân chị Lan khi hay tay không ngừng ôm lấy hai cẳng chân chị…
Chị Lan sau giây phút bần thần thì nghiêng người quay qua nhìn chị Thuý rồi lại ngước nhìn tôi. Nhưng rồi thất vọng quay đi khi chứng kiến bốn con mắt tròn xoe của hai đứa tôi…
Sự ngỡ ngàng ấy không biết diễn ra bao lâu cho đến khi bài hát kết thúc thì chị Lan đã ngồi lên bàn duỗi đôi chân thon gọn ra để lão Huy nắm lấy liếm láp từng đầu ngón chân chị một cách đê mê. Giờ phút này hai mắt chị Lan cũng đã nhắm nghiền hưởng thủ khi chống tay ra sau một cách thoải mái. Có lẽ là do men rượu đã ngấm vào để chị đủ dũng cảm tận hưởng cái cảm giác mới mẻ này. Tôi thở dài trong cái tình huống phát sinh đến điên dại này nháy mắt với chị Thuý… Chị Thuý bừng tỉnh và hiểu ý tiến đến chọn bài hát và ngồi đó nắm chặt chiếc míc trong tay không dám nhìn về phía bên này.
Con cu tôi đã cứng ngắc trong quần khi chân tay bun rũn cũng như tim đập nhanh đầy phấn khích khi được xem một màn đầy kích thích ngoài ý muốn này. Tôi thích thú nhâm nhi ly rượu ngã người ra ghế nhìn lão Huy thành đạt uy danh trong giới đang liếm láp bàn chân cô nhân viên xinh đẹp của mình. Giờ đây chị Lan đã đưa một chân gác lên vai xếp mình khi một chân đang được chăm sóc từng ly từng tý từ gót chân lên đến từng ngón chân… Chị đê mê thoải mái cong người hưởng thụ khi một anh Huy hôn lên dần lên dần qua lớp vải quần kaki… Tôi cũng cao hứng đến tột độ khi một tay phải cho vào quần chỉnh đốn thằng em cho đỡ bí bách rồi lại thở dốc xem tiếp bộ phim sex trực tiếp cùng bản nhạc du dương của một cô gái xinh đẹp đang hát.
Trong tiếng nhạc du dương của bài ca nhạc vàng thì lão Huy đang đứng lên tự cởi bỏ quần áo mình cho đến khi còn độc chiếc quần xì thì ngay lập tức quỳ gối giữa hai chân chị Lan ôm chầm lấy chị hít lấy hít để. Chị Lan dường như bừng tỉnh sau giây phút mất đi lý trí mà theo bản năng lấy tay đẩy lão Huy ra… Nhưng rồi ngay lập tức lão lại bò lại ôm lấy chân chị rồi lại như con chó liếm láp chân chị. Chị ngơ ngác nhìn tôi rồi lại nhìn qua Thuý. Nhưng sau một lât thì chị thở dài ngồi xuống bàn đưa ánh mắt khó hiểu nhìn tôi…
Anh Huy thì vẫn trung thành quỳ đó ôm lấy hai chân chị và rồi chị Lan lại ửng hồng cùng hơi thở bắt đầu rối loạn khi thấy tôi đứng lên tiến về phía chị. Tôi đã chịu hết nổi cái cảnh này rồi và tôi muốn biết có phải đúng như mình đang suy nghĩ hay không?