Phần 37
Cuộc sống lặng lẽ trôi qua với những biến cố cuộc sống. Những nội đau bất chợt ập đến như chuyện lão Lĩnh đang từ người con gian, người cha thương đứa con nhỏ và chăm chỉ kiếm tiền nay phải đi trung tâm lao động xã hội để cai nghiện ma tuý tổng hợp. Phải công nhận lão là người nói được làm được khi gọi cha mẹ cùng anh chị lên nói hết sự thật cũng như việc bàn giao công việc làm ăn lại cho Linh với sự giúp đỡ của tôi. Lão cứ nằng nặc một hai bắt tôi phải hứa giúp Linh thì mới đi cai nghiện vì ở trong nhà không ai quen với công việc làm ăn ở đây cũng như không có bất cứ quan hệ xã hội nào cộng thêm việc bên chỗ Thái sẹo nữa nên một hai là tôi.
Tôi vẫn vậy khi sáng tập gym rồi ra làm thu ngân quán cafe cho O Hà vì nay O hùn vốn cùng gì Anh để mở công ty riêng. Hai người đi từ ngày vì mới thuê được mặt bằng nên còn vô số việc phải lo. Tôi và Hạnh vẫn vậy vẫn mỉm cười tủm tỉm khi gặp mặt và nhắn tin qua face mặc dù em tầng hai anh tầng một. Hồng thì đã thôi việc bên kia để chuẩn bị về phụ ta cho mẹ và gì Anh nên nay ăn rồi ở nhà… Ánh mắt yêu thương trìu mến ấy vẫn không thể rời xa cô em gái xinh đẹp lắm lỉnh ấy của Hồng.
– Cô ta đã rời tổ… Đang chém gió với Mỹ Châu thì tay sát thủ Nam Định gọi đến.
– Ok… Làm theo kế hoạch. Nói xong tôi để quán lại cho Châu trong khi vội vàng rời đi.
Ngồi trên xe Ex độ hầm hố của lão Lĩnh tôi lao vun vút trong cái thời tiết giá lạnh. Gửi xe tại một bệnh viện gần đó gọi vội anh xe lại tiếp tục chuyến hành trình… Lại dừng tại một quán nước ven đường ngoại thành nhìn về hướng quả đồi phía xa có căn nhà hoang trên đó. Dù đã theo dõi bấy lâu nay nhưng chỉ nắm được một lịch trình duy nhất của Hoa em gái ruột dượng Hưng là cứ một tháng đúng ngày này cô ta sẽ đi lên căn nhà hoang trên đồi ấy cả ngày cho đến sáng hôm sau. Là căn nhà hoang trên đồi nhưng lại được canh phòng vô cùng cẩn mật với đội ngũ năm tay to con hầm hố bằm trợn.
– Hành động… Đường dây bên kia vang lên tiếng rồi tắt vội.
Sau khi thủ tiêu chiếc điện thoại cục gạch mua mấy trăm k tôi bắt đầu theo men theo đường khe suối đi lên. Thay bộ đồ cũng như đeo cái mặt nạ che đi 2/3 khuôn mặt điển trai ấy tôi bắt đầu tiến sát căn nhà hơn từ giới suối.
Hai tay sát thủ chuyên nghiệp với hai tay cầm hai khẩu súng giảm thanh đã dễ đang thủ tiêu ba tay canh gác vòng ngoài. Cả ba liếc mắt nhìn nhau rồi chia ra làm theo ba đường tiến vào… Tôi nghiêng người nép mình bên cửa sổ bám đầy rêu mốc nhìn vào hai tay to con đang đứng nghiêm nghị canh cánh cửa loang lỗ phía góc phòng chờ đợi…
– Bùm bùm… Hai gã ngã xuống trên vũng máu khi chưa kịp phát giác gì.
Tôi yên tâm tiến vào sau khi hai tay sát thủ đã kiểm tra lại toàn bộ căn nhà. Chỉ còn lại căn phòng sau cánh cửa được canh gác ấy nữa mà thôi… sau khi gật đầu hai tay sát thủ phối hợp nhịp nhàng đạp tan chiếc cửa gỗ mục nát lao vào trong… Cả ba đưa mắt nhìn nhau vì căn phòng trống trơn không có lấy một dấu hiệu khác biệt gì?
– Rõ ràng là con kia vào đây… Gã sát thủ nhỏ con nói.
– Chắc chắn là ở đâu đây…
Tôi bắt đầu đánh giá căn phòng lại một cách cẩn thận. Xung quanh bức tường bụi bặm cũng như dây leo là vậy nhưng phía giới sàn nhà lại có đoạn kia lại không có lá khô cũng như bụi bặm như toàn bộ. Sau một lúc tìm kiếm thì tay to con cũng tìm kiếm ra được một đường hầm dẫn xuống giới.
– Đi… cả ba men theo cầu thang đi xuống.
Men theo chiếc cầu thang uốn lượn thì chúng tôi cũng đi xuống đến cái động kho ráo rộng rãi phía giới. Phía giới động sâu này không ngờ lại được bê tông hóa sạch sẽ cũng như đèn điện sáng sủa… Cẩn thận dò xét cả ba tiến vào trong thì phát hiện giữa Hoa đang đứng quay lưng về đây khi giới chân là một thi thể bé trai khỏi héo. Cả ba lại nhìn nhau vì trong hợp đồng là tôi muốn bắt sống để tra khảo Hoa về một số thông tin nên gã to con nhẹ nhàng tiến đến…
Tôi đang chăm chú nhìn thì bất ngờ Hoa quay lại mỉm cười với cái miệng đầy máu tươi với hai cái răng nanh dài nhô ra. Trên tay cầm đang cầm lấy một bé gái bắt đầu khô héo dần với vết cắn nơi cổ.
– Cái quái gì thế này… Gã nhỏ con đứng gần tôi thốt lên.
– Dkm… đứng đó… gã to con lăm lăm khẩu súng sẵn sàng bóp cò nói.
Hoa đang đưa chiếc lưỡi liếm đôi môi mọng nước đỏ thẫm vì máu còn dính lại không chút sợ hãi khi ba khẩu súng chĩa thẳng vào người.
– Tia chớp… lâu rồi không gặp? Hoa nhìn thẳng tôi nói như từng quen biết.
Tia chớp là ai? Tôi không biết Hoa đang nhắc đến ai… hay là vì chiếc mặt nạ quỷ này… bộ đồ nhìn kiểu cổ trang này… Đây là bộ đồ tôi tìm thấy trong túi đồ ấy được xếp lại một cách gọn gàng nơi đáy túi.
– Rất giống… mà không phải? Ngươi đâu bao giờ dùng súng hay bất cứ thứ gì ngoài thanh đao đó… Không phải? Ngươi không bao để đối thủ có cơ hội để nói nhiều như vậy? Không phải…
– Nhanh… Lão nhỏ con đứng bên tôi nhỏ giọng dục.
– Haha… Không phải ngươi? Không phải? Nếu là ngươi chẳng lẽ ngươi không biết vì sao ta phải làm điều đó sao? Đó là anh trai ta… là người lo lắng và yêu thương ta nhất… và nếu là ngươi thì chỉ mình ngươi là đủ giết ta. Hay ngươi không nợ xuống tay hay sao mà lại kêu hai tên với dụng này đi cùng… haha…
Đây là Hoa em gái dượng Hưng sao? Một người đàn bà gần bốn mươi nhưng thân hình quá đội bốc lửa quyến rũ trong chiếc váy màu đỏ ôm sát bầu vú no tròn, vòng eo con kiến thon gọn cùng khuôn mặt V line không chút tì vết như cô gái mới đôi mươi.
– Ngươi không quên được ta sao? Ánh mắt ma mỹ nhìn tôi nở nụ cười ma quái.
Vù… Tôi đang bị thu hút bởi vẻ đẹp hoàn mỹ ấy thì cô ta khẽ động. Từ Hoa đến gã to con cũng tầm 5m nhưng chỉ trong chớp mắt cô nàng đã cắm sâu hàm răng ấy vào cổ gã to con rồi sau chốc lát ngắn ngủi làn da lão bắt đầu nhăn nheo rồi cả cơ thể teo lại cho đến khi chỉ còn lại da bọc lấy xương. Sau giây lát tôi choàng tỉnh…
– Đoàng đoàng… tôi bóp cò súng liên tục vào Hoa.
Tôi ngơ ngác nhưng viên đạn bắn vào bức tường đá đường xa trong khi cô ả đã đến bên cạnh gã nhỏ con từ lúc nào. Theo phản xạ tôi lập tức nhảy về sau rồi đưa họng súng nhằm cô ả…
– Là ngươi… Không phải? Chỉ có ngươi mới tránh được thuật thôi miên của ta… Nhưng cũng không phải? Nếu là ngươi thì đủ nhanh và đủ tàn nhẫn để hạ ta…
Ánh mắt Hoa thay đổi hẳn khi đó là đôi mắt màu đỏ với con người màu đen hình Elip dọc theo cơ thể làm tôi liên tưởng đến con mắt của loài rắn. Chiếc lưỡi cô như được kéo dài liếm quanh cổ gã nhỏ con… Một tay sát thủ lão luyện được đào tạo bài bạn vẫn ngây ngốc với khẩu súng về phía trước với ánh mắt vô hồn và rất giống với con mắt của Hoa.
– Đoàng… đoàng… Tôi nổ liên tiếp hai phát súng khi nhắm ngay vào đầu cô nàng.
– Haha… ngươi ghét súng… Nhưng giờ ngươi lại bắn rất chuẩn…
Tôi đang kinh sợ vì tốc độ của ả thì tiếng nói thủ thỉ bên tai làm cả người tôi run lên vì sợ hại. Sự sợ hãi tột cùng khi hơi thở cô ta đang phát vào tai tôi… Điều đáng sợ hơn nữa là gã nhỏ con đang bị một con trăn quấn lấy thân thể từ lúc nào và tiếng sương đang kêu răng rắc đến ghê sợ…
Khi bàn tay cô đang vuốt ve vành tôi và dường như đang muốn tháo chiếc mặt nạ ấy xuống thì ngay lập tức tôi gạt phang nó rồi lộn nhào chống tay xuống nền gạch bật lên cao quay người nhắm bắn nổ súng…
– Đoàng đoàng đoàng… Cú santo tiếp đất gọn gàng cùng ba phát bắn nhằm vào đầu.
– Hừ… ngươi là ai? Ngươi dám mạo danh hắn… ngươi phải chết.
Tay vẫn lăm lăm khẩu súng về phía đối thủ nhưng tôi không đủ dũng khí để mà bắn nữa. Cô nàng trong bộ váy đỏ ấy đang cao tầm 2 mét nhìn tôi với khuôn mặt giận giữ… điều đáng nói là… Là cô ta không có chân… Phía giới chiếc váy là một thân hình rắn to tầm 30cm và dài tầm 3m với chiếc đuôi đang vậy vậy đáng sợ. Cô ta là người hay là rắn…
– Đội G… không phải? Đội G thì đâu ám sát ta… Ngươi là ai? Cô ta gào thét rồi trong chớp mắt khuôn mặt xinh đẹp giận giữ ấy đã ngay sát mặt tôi.
Đội G là gì? Tia chớp là ai? Mà tại sao Hoa em gái dượng Hưng lại nửa người nửa rắn đáng sợ đến vậy? Chẳng lẽ mất bao thời gian lên kế hoạch nhưng chỉ mới bắt đầu mà đã phải chấm dứt tại đây sao?
– Vù… Một bóng người như cơn gió thoảng qua bên cạnh tôi và Hoa.
– Vô ảnh… là cô sao? Hoa mỉm cười đắc ý vuốt mái tóc sang một bên…
– Lâu rồi không gặp Hoa xà…
Tôi đảo mắt xung quanh nhưng không thấy bất cứ một ai ngoài tôi và cô ả đáng sợ này nhưng lại có một giọng nói dịu dàng vang lên.
– Ngươi cũng muốn giết ta… Hoa xà kệ tôi đứng đó mà quay người uyển chuyển trườn đi lại gần cái hồ nơi góc động…
– Không…
– Vậy ngươi tới đây làm gì?
– Thả kẻ kia đi…
– Không được… hắn phải chết vì đã thấy hình dạng thật của ta… trừ khi…
– Tia chớp chết rồi! Ngươi thử động đến hắn thử xem…
– Không… tia chớp… không? Hắn ta không thể chết? Ngươi gạt ta… ta giết kẻ mạo danh kia thì sao?
Vừa dứt lời thì với một tốc độ kinh hại Hoa trườn về phía tôi… Cứ tưởng bản thân mình có đã đủ tài để đối chọi với những tay anh chị khát máu trong xã hội đen này nhưng trước tình cảnh này thì không khác gì con kiến và con voi…
– Bốp… ngươi muốn chết thực sự?
Một cô gái với thân hình nóng bỏng nuột nà trong bộ chiếc áo choàng đen cùng mái tóc dài mượt mà tung bay xuất hiện trước người tôi từ lúc nào. Một mùi hương nhẹ nhẹ quyến rũ làm đầu óc tôi thanh tỉnh hơn trong cơn hoảng sợ tột cùng…
– Vô ảnh… Hoa bị bàn tay xinh đẹp ấy tát nhẹ một cái nhưng bay một đoạn xa đập vào vách động đang căm giận nhìn cô gái bí ẩn này.
– Kẻ thù của ngươi dường như ông ít? Cô gái bí ẩn với giọng nói ngọt ngào nhìn lại cánh xuống rồi lạnh lùng nói.
– Tia chớp không còn… ta sống cũng vô nghĩa. Ngươi giúp ta bảo vệ nó… Nói xong Hoa mỉm cười đưa trong cánh tay phải ra một con rắn màu trắng tinh.
– Con ngươi…
– Ngươi bị điên hả… giúp ta là được.
– Không rảnh… Bọn chúng đến rồi… giường như còn không phải là kẻ yếu.
– Bán xà nhân thực thụ… Ba con bán xà nhân. Ta đủ sức liều với chúng… Hoa cười mỉa mai chua xót.
– Bán xà nhân ngươi còn chưa đủ tư cách để được gọi. Đòi chống lại tận ba con bán xà nhân…
– Kệ ta… Ngươi chỉ cần giúp ta bảo vệ nó…
– Không?
– Ngươi?
Cả hai im lặng nhìn lại cửa xuống rồi Hoa hôn lên trán con rắn nhỏ đáng yêu ấy sau khi để nó xuống đất. Con rắn nhìn Hoa như không muốn rời xa rồi chậm rãi bò đến trước mặt tôi. Một con rắn nhỏ màu trắng và ngắn tựa như con lươn vô cùng đáng yêu với một chấm đỏ lớn trên đầu cùng với viền hoa văn đẹp trên hai mắt đang tròn xoe nhìn tôi…
– Nó không chọn ta… Cô gái lạnh lùng nói.
– Cũng không khác gì nhau… Ngươi đi đi. Hoa lau đi vệt máu bên miệng vươn người đứng thẳng dậy nhìn lại phía cửa vào.
– Không cần ta giúp…
– Đây là chuyện của tộc xà nhân ta. Ta không muốn ngươi bị lôi vào…
– Nhưng ngươi sẽ chết…
– Ít nhất ta cũng chết cùng ba con bán xà nhân tảo phạn này… ta cầu xin ngươi.
Cô gái bí ẩn được gọi là Vô ảnh không nói gì mà chỉ cúi xuống xoa xoa con rắn nhỏ rồi quay lại nhìn tôi. Đôi mắt ấy thật đẹp làm tôi chìm đắm trong đó cho đến khi cô gái nắm lấy bắt vai tôi quay lại nhìn Hoa rồi xách tôi nhảy đi…
Tôi được Vô ảnh nắm lấy đưa lên nấp sau một tảng đá nhỏ nơi trần hang động. Con rắn nhỏ từ lúc nào đã nằm trên vai tôi nhìn xuống phía giới với ánh mắt vô cùng lo lắng…
– Giao nó ra chúng ta sẽ cho ngươi cái chết thoải mái… ba gã to con đứng đó nhìn Hoa trong trạng thái nửa người nửa rắn không chút kinh ngạc lạnh lùng nói.
– Chỉ dựa vào ba con bán xà nhân như các ngươi… nực cười?
Nói xong Hoa với tay vào trong lồng ngực nảy nở ấy của mình lấy ra một thứ gì đó rồi cho vào miệng.
– Không xong… xà huyết… Rút nhanh. Gã ở giữa giường như là thủ lĩnh ra lệnh cho hai gã còn lại.
Ba người nhanh chóng biến thành dạng nửa người nửa rắn nhưng lớp vảy nhìn phía đuôi nhìn đen bóng hơn nhiều so với lớp da lúc nãy của Hoa. Cả ba sau khi hoá hình thành bán xà nhân thì ngay lập tức quay đầu bỏ chạy…
– Muốn chạy… đã muộn rồi…
Hoa bây giờ đúng như một con mãng xà thực sự khi hoàn toàn biến thành một con rắn to và dài với hai cái mang lớn đang phồng ra gầm gừ. Với tốc độ không thể tưởng tượng nổi Hoa tung cú đớp chính xác vào kẻ được xem như là thủ lĩnh ấy. Không chút phản kháng phần thân trên hình người của gã bị Hoa cắn nuốt chỉ để lại phần đuôi đang dạy dũa… Ngay lập tức Hao quay đầu lại dùng phần thân to lớn hất vung một gã đập vào tường dập nát đầu máu bay vung vãi…
– Ai sai các ngươi tới… Với thân hình to cao hơn hẳn Hoa đưa chiếc lưỡi rắn thụt ra thụt vào hỏi kẻ còn lại đang nằm giới phần đuôi.
– Một con xà linh sử dụng xà huyết thì ngươi chết chắc. Ta xem ngươi trụ được bao lâu… Đang bị đè nén giới phần phân nhưng gã vẫn hùng hổ nói.
– Đủ đế cắn nuốt ngươi… nói… Một con mãng xà to lớn đang phát ra tiếng người trong với cùng ghê sợ.
Đứng trên đó tôi nhìn xuống và nghe thấy tất cả khi tay chân không khỏi bủn rủn vì sợ hại. Tôi dự định bắt và lấy lời khai từ một có quái vật ghê sợ vậy sao? Nếu không có cô gái bí ẩn này chắc giờ đang nằm trong bụng con rắn to lớn kia mà tụng kinh sám hối quá…
– Phân Đà… Gã hoảng sợ chưa kịp nói xong thì đã bị Hoa phun một làn khói vào thân thể.
Chỉ chưa đầy vài giây sau gã bán nhân còn lại quằn quại đau đớn vùng vẫy khi thân thể hình người và hình rắn đều bị một chất gì đó đang ăn mòn dần đi. Chỉ chưa đầy ba mươi giây sau thì gã đã chỉ lại độc một bộ xương khô với chiếc xương đuôi dài nhìn ghê sợ vô cùng… Dường như cùng lúc đó Hoa bắt đầu thì nhỏ và biến lại hình người nhưng biến thành hình người đến đâu thì bị hoại tử tạo nên mùi hôi thối đến đó. Hoa ngước nhìn lên trần động nở nụ cười trong đau đớn trước khi toàn thân bốc lên một mùi hôi thối kinh sợ…
Con rắn nhỏ trên vai tôi dường như đang rơi lệ rồi Vô Ảnh lại nắm lấy vai tôi nhảy nhảy vài cái… Tôi ngồi quỵ giới một gốc cây Thông to lớn nhìn cô gái với chiếc áo và mái tóc tung bay trên tảng đá khá to cách một đoạn mà hồn chưa kịp quay về thể xác.
– Con rắn đó ta giao cho ngươi. Hãy sống cuộc sống bình yên của ngươi với cô công an và những người con gái xinh đẹp ấy đi… Cô vẫn đứng đó xoay lưng về tôi nói đầy lạnh lùng.
– Cô là ai? Tôi ấp úng hỏi…
– Mọi chuyện không đơn giản như ngươi nghĩ đâu… Nhanh chóng đưa con rắn đó rời khỏi đây.
Nói xong thì cô gái từ hòn đá nhảy xuống rồi không thấy đâu nữa. Tôi lật đật chạy đến nhưng chỉ ngửi thấy một mùi thơm nhè nhẹ thoang thoảng còn vương lại… Vội vàng ba chân bốn cẳng tôi chạy theo con đừng cụ xuống khe… thay bộ đồ lại rồi nhìn con rắn đang cuộn mình ngủ ngon trên bắp tay trái rồi chuồn khi nghe thấy tiếng hú inh ỏi của cảnh sát.