Phần 40
Đang cho con rắn nhỏ đáng yêu ăn mấy quả tim gà thì điện thoại của Hùng con gọi đến… Cúp điện thoại tôi nhìn màn hình tiếc nuối vì màn kịch hay hấp dẫn sắp tới không được xem trực tiếp nữa rồi… Lấy thanh đao với lưỡi đao dài 60cm sắc bén màu bạc cùng chuôi đao vấn vải tỉ mỉ… Thanh đao nhìn vô cùng sắc bén với lưỡi đao dài hơn phần sống đao tạo thành phần mũi nhọn siết từ trên xuống như đầu con có kiếm uy dũng… Trên thân lưỡi đao khắc một bên con rồng uốn lượn, một bên là con hổ hùng mạnh vô cùng tinh xảo.
Ngụy trang con đao xong tôi do dự nhìn vào khẩu súng ngắn bên cạnh rồi cầm lấy cùng vài băng đạn dự phòng. Xong đưa con rắn lại tủ đồ nhưng ánh mắt cứ nhìn tôi chằm chằm rồi không chịu nghe lời như mọi khi mà cứ trườn ngược lại vào ống áo… Khó hiểu nhưng rồi cũng mặc kệ con rắn cuộn mình trong ống tay áo lao đi trong cái thời tiết giá lạnh…
Khu dân cư ven sông này vốn đã phức tạp nay càng phức tạp hơn khi các tổ chức cũng như những tay lôm côm đẩy mạnh hoạt động những ngày giáp tết. Tất cả vẫn bận rộn với công việc của mình chứ đâu hề hay biết phía khi Bắc chuẩn bị có trận đổ máu.
– Sẽ phiền phức lắm đó… Trường em đứng cạnh tôi nhìn sang bên kia sông nói.
– Dkm… thằng chó Thái sẹo tau ngứa máu lâu lắm rồi. Hùng con hùng hổ nói ra.
Tôi vẫn im lặng nhìn bên kia sông khi đang chờ đợi, chờ đợi một nguồn tin xác đáng.
– Chuyện này động tịnh sẽ không nhỏ đâu, có nên tính toán lại…
– Trường em… Tính tính cái đầu cặc gì lắm? Trước sau gì cũng phải chiến với thằng Thái sẹo này lần…
– Mày bớt ngu đi được không? Cớm, anh cả cả chị cả để yên cho mày, cho tau sau cái chuyện này sao thằng đần… Trường em trợn mắt quát Hùng con.
Tôi vẫn im lặng và khoanh tay đứng trên tảng đá sát bờ sông nhìn về phía bên kia sông…
– Mày nói câu đi Hải… anh là anh sôi máu rồi đó. Hùng con quay qua nói với tôi khi bị mắng.
– Nếu ta ra tay thì hậu quả sao anh Trường…
– Chưa nói đến cớm, anh cả chị cả đã xử ta rồi…
– Nói chung là loạn… càng loạn càng tốt. Ba thằng buôn hàng trắng, buôn bán trẻ em như nó không xử không được?
– Nhưng… Trường em vẫn do dự.
– Đã đến lúc để thế lực sau Thái sẹo hiện hình rồi… đời người ai chả phải chết. Chết sao cho sướng thôi…
– Haha… Càng ngày tau càng sướng mày rồi đó Hải à. Hùng con cười sảng khoái.
Trường em là tay Giang hồ dùng cái đầu nên biết hậu quả ra sao nếu cuộc huyết tẩy này xảy ra giữa hai khu. Nhưng cái tôi muốn là cục diễn đang được các bên an bài này loạn lên. Càng loạn càng tốt… thời thế tạo anh hùng.
– Đã xác mình được. Toàn bộ đám trẻ con được nhốt trong kho để sáng sớm ngày mai xuất theo công. Đại ngu vã mồ hôi nói…
– Có khoảng bao nhiêu đứa… Lạnh lùng nhìn Đại ngu hỏi.
– Tầm gần 200 đứa… gom toàn bộ từ các đường dây về.
Con số làm tôi hay Hùng và Trường đều sửng sốt vì gần 200 đứa con đứa cháu của những gia đình bị chúng bắt lấy làm hàng hoá. Bọn chúng còn xuất khẩu như xuất khẩu hàng hoá qua chính đường thuỷ thì đủ biết kẻ đứng sau có tiềm lực như thế nào?
Thái sẹo là kẻ biến thái và thần kinh nhất từ trước đến nay tôi được nghe thấy hay chứng kiến. Hắn có sở thích quái đản là hiệp dâm cũng như làm tình với người đã khuất. Chưa kể đến hắn có cái sở thích cướp đoạt vợ, mẹ, em gái hay người thân của kẻ thù cũng như anh em nếu người đó làm hắn động tâm. Đã không biết bao người phụ nữ bị hắn hiệp xong bắt về hành hạ cho đến chết.
Chết rồi hắn còn không bỏ qua khi còn tiếp tục thú vui làm tình chính với xác chết ấy một cách ghê sợ… Đàn em hắn không ai dám đưa vợ con hay người là phụ nữ đến gần đại ca vì hậu quả là khôn lường… không chuyện gì là hắn không làm. Chị ruột và mẹ hắn còn hiệp dâm huống hồ gì là vợ con anh em của hắn…
– Bọn mày óc hay sao mà cong theo hắn… Hùng con tức ứa máu nói.
– Phản hắn sống không bằng chết? Người nhà và những ai liên quan đều chịu liên lụy… giết hắn đã bao kẻ làm nhưng đâu được. Hậu quả sao hai anh rõ hơn em… Đại ngu hậm hực nói.
– Vậy sao còn dám phản hắn… Trường em đúng là người có đầu óc khi mở miệng là chỉ có chuẩn.
– Thằng này không sợ chết? Em gái đã được các anh lo chứ toàn… mạng này là của anh Hải…
Tôi vẫn không nói gì từ đầu vì cứ đụng chuyện là lại lạnh lùng ít nói. Ba con người này hiện tại là tôi tin tưởng nhất và biết sự tồn tại của tôi sau tổ chức đang gây dựng.
– Làm theo kế hoạch… Tôi quay lại nhìn ba người lạnh lùng nói.
– Chỉ sợ… Trường em vẫn lo lắng cái gì đó.
– Thằng quỷ đó kiểu gì chả có kế hoạch khách. Làm đi… Sợ đếch gì? Cùng làm là ngỏm.
– Cùng lắm ngỏm… ngu lần xem sao? Trường em cũng nhìn Hùng con rồi cười hả hê.
Chỉ mình tôi đứng giữa trời đêm lạnh buốt sau khi tất cả đã đi an bài cùng con rắn con tinh nghịch ló đầu ra thè thè cái lưỡi. Không biết mùa hè thì sẽ dấu nó đi đâu khi cứ đòi đi theo như thế này không biết? Đặc biệt là nó còn rất nhanh lớn khi bây giờ đã to gấp đôi khi đi theo về…
Khi trên đường chỉ còn thưa thớt ít con xe đi lại vì cái giá lạnh cũng là lúc hai đoàn xe theo hai hướng ồ ạt đi về phía khu bắc. Trên khuôn mặt gần trăm người ấy lạnh lùng như cái không khí ngoài kia và trên tay đều mang mảnh vải màu vàng.
– Haha… máu… ta thích nó… Thái sẹo cười ha ha.
– Chuyến hàng này vô cùng quan trọng. Không thể để xảy ra bất cứ vấn đề nào. Một gã cắm đầu vào chiếc điện thoại lên tiếng.
– Mày lo đọc ba cái truyện sex trên Tuoi69.Com đi… Có mày có tau… có cả lão thì lo đéo mớ kia.
– Không được chủ quan… hai thằng cùng Thái sẹo bảo vệ kho hàng cho tau. Một giọng nói vang vọng nhưng nhìn quanh không thấy một bóng hình nào.
– Hãy cho chúng biết đây là đâu. Có đi nhưng không có về nghe chưa… Thái sẹo quay qua nhìn tên đàn em thân cận nhất nói.
– Tất cả đã sắp xếp theo ý đại ca…
Căn phòng lại rơi vào im lặng khi tên đàn em đi ra ngoài. Gã nhỏ con vẫn đọc truyện sex và tay không ngừng vân vê con cu… gã cao và gầy kia thì im lặng đứng đó nhắm nghiền hai mắt như thể không muốn chứng kiến cái cảnh Thái sẹo đang ra làm tình với một cô gái xinh đẹp nhưng nằm bất động trên vũng máu đầu kia.
Đứng trước mũi thuyền khi phía sau nhị nữ tôi nhìn về phía bến sông bên kia khi đoàn xe đã bắt đầu đến nơi. Trong bộ đồ và chiếc mặt nạ ấy tôi như một con người khác tay nắm chặt cán đao. Đêm nay phải nhờ nó rồi vì điều cấm kỵ nhất khi thanh lý nội bộ là dùng hàng nóng. Bất cứ ai dùng hàng nóng dù đó là anh cả chị cả cũng sẽ bị khử theo luật…
– Bằng mọi giá phải đưa lũ trẻ an toàn rời khỏi đó…
– Biết rõ… ngươi không đủ tư cách ra lệnh cho bọn ta.
Tôi cũng ngao ngán nhìn về phía dòng sông vì hiện tại thực sự nhị nữ không biết tôi là ai. Trước mặt hai người là Tia chớp được cử đến giúp đỡ hai cô…
– Khu Nam các ngươi chán sống rồi hả…
– Thả người hay không thả…
Hai bên dàn trận hàng ngang đứng nhìn nhau sát khi tay lăm lăm đao kiếm sắc bén sẵn sàng lão vào kết liễu mạng sống đối phương.
Đây đó trong thành phố trong căn biệt thự sang trọng một người đàn ông với chiếc đầu trọc như sư vỗ bàn làm cả đám đứng đối diện run rẩy tay chân.
– Nếu xảy ra chuyện gì với nó thì các ngươi đừng trách ta độc ác…
Bảy người nam có nữ có khép nép không dám ngước mặt lên sợ hãi.
– Huy động toàn bộ tìm nó ngay…
Gã nhìn lên bức ảnh trên tường say đắm khi bàn tay nắm gừng giận dữ.
– Tiểu Ái… ta sẽ không để nó mất một sợi tóc nào đâu…
Bảy người vừa bước ra khỏi cửa căn phòng thì ngước nhìn nhau giận dữ.
– Đã tìm ra tung tích… Một gã to con xăm trổ hổ báo chạy vào nói.
– Dkm… Thằng Thái sẹo này chán sống hay sao… nhanh…
Ba người đang đứng nhìn đội hình dàn trận từ lúc đầu đến nay từ phía xa một cách chăm chú.
– Nhanh… mau cứu lấy nó… Nếu xảy ra chuyện thì nguy to…
– Cấp trên…
– Không đủ thời gian nữa… xuất phát…
Đội hình hai bên bắt đầu siết chặt món hàng trong tay sau một lúc lời qua tiếng lại. Hùng con vốn là kẻ nóng tính nên muốn nhào lên từ đầu nhưng hôm nay phải nghe lời Trường em…
– Giết… sau một lúc để nói ra cái cớ thanh lý hợp lý nhất thì Trường em hướng thanh kiếm nhật sắc bén hô lớn…
– Giết…
Hùng và Trường tay cân thanh kiếm nhật 60cm như con hổ lao lên nhằm kẻ địch chém xuống…
– Á… A…
Tiếng hét vì tay đứt chân bị chém, mùi máu tanh cùng tiếng va chạm của đao kiếm vang lên. Khu bãi bến sông nhanh chóng nhuộm đỏ màu máu và bộ phận cơ thể người…
– Giải quyết nhanh gọn… tôi quay lại nhìn Nhị nữ rồi rút đao đi trước.
Như một con sóc tôi lao nhanh về trước khi trước mặt là một tốp canh phòng vòng ngoài dãy kho hàng.
– Á… sao…
Đại ngu thấy tôi đến thì ngay lập tức hắn và những tên đàn em thân thuộc nhất đứng từ sau chém xối xả…
– Người ở trong…
– Vào…
Ba bóng người như vô hình khi đi qua đám đông hỗn loạn không hề ai hay biết đang tiếp cận dãy kho với tốc độ nhanh nhất có thể. Trên khuôn mặt ấy đều vô cùng căng thẳng vì sợ điều đó xảy ra…
– Thái sẹo không nghe máy…
– Nhanh… bọn chó này chán sống hết rồi…
Đoàn xe con sang trọng lao nhanh trong đêm khi tên đàn em quay lại báo cáo chuyện chiến sự nơi bãi sông.
– Quá trùng hợp… Tam hổ lên tướng khi quay lại nhìn Nhất hổ đang nhắm mắt suy tư.
– Nếu… máu sẽ đổ thành sông. Giang hồ sẽ dậy sóng thực sự… Nhất hổ mở mắt lo lắng nói.
– Chỉ hy vọng là không có chuyện gì…
Tôi cùng Nhị nữ bước vào kho hàng rộng thênh thang khi Đại ngu cùng đàn em canh phòng phía bên ngoài.
– Vù…
Đi được đoạn tôi lập tức nhào người sang bên trái né tránh mấy chiếc phi đao xé gió lao tới.
– Thân thủ cũng được… nhưng các ngươi sẽ chết rất nhanh… Một bóng người từ trên chồng hàng nói xong lỗn người lao tới.
Nhanh như chớp Thái sợ cùng một tên gầy gò nữa lao tới. Như đã biết từ trước cả ba chia nhau chọn ba người chúng tôi làm đối thủ một cách nhanh chóng.
– Lão Tam dốc hết toàn lực…
– 30S là xong…
Hai lão lao vào nhanh như chớp hướng nhị nữa ra đòn.
– Đã rất lâu rồi chưa sử dụng đến nó… ngươi sẽ chết rất khó coi. Thái sẹo nhìn chằm chằm tôi rồi nói.
Lăm lăm cây đao trong tay tôi nhảy chim sáo để rút ngắn khoảng cách vung đao hướng cổ chém ngang…
– Trò con nít… Thái sẹo ung dung đứng đó ngửa người ra sau né tránh đường đao.
– Tốc chiến tốc thắng… Gã gầy gầy đang tay đôi đầu kia hét lớn.
Thái sẹo nhăn nhó rồi chiếc áo trên người rách nát để lộ từng múi cơ bắp cuồn cuộn cùng từng đường gân ghê sợ.
– Chết đi… Hai mắt đỏ như máu gầm gừ lao đến.
Hoảng sợ sau chốc lát khi chứng kiến cơ thể hắn ta biến đổi thì choàng tỉnh khi đối thủ lao đến.
– Vù… keng… Bộp…
Nắm đấm uy lực va chạm với thân đao làm hai tay tôi run lên bần bật rồi cả cơ thể như diều đứt dây bay ngược về sau và mạnh vào thùng hàng.
– Ứ… ực… Hai mắt đôi hoa lên và cố gượng dậy ngước nhìn khi miệng không ngừng phun máu đỏ.
Hai mắt tôi lờ mờ rồi chỉ nhìn thấy một bóng hình thướt tha uyển chuyển như cơn gió lướt qua trước mặt rồi lịm đi lúc nào không hay…
Một màu đen tối xuất hiện trong một cái không gian bao la rộng lớn và phía trước giường như có một bóng người đi đến…
– Là em… Thuỷ… Tôi ngây người nhìn em nở nụ cười duyên dáng cùng chiếc răng khểnh ấy si mê.
– Là em thật rồi… anh nhớ em… rất nhớ… Tôi lao nhanh như tia chớp ôm chầm lấy cơ thể ấy.
Thủy ôm lấy tôi rồi nắm lấy tay đưa tôi đi… đi mãi… trước mắt tôi là khung cảnh nên thơ nơi chân núi nằm sát hồ với bãi cỏ xanh mướt trải dài… Em tung tăng chạy lên trước tinh nghịch rồi quay lại vẫy tay mỉm cười…
Tôi chạy theo em trêu đùa trong niềm vui vô bờ bến. Tôi kê đầu cho em khi hai đứa nằm trên bãi cỏ xanh thở hổn hển khi trêu nghịch một hồi lâu…
– Này này… em quay qua nhìn thấy ánh mắt si dại ấy của tôi thì lườm lườm tinh nghịch…
– Um… em trên lên khi tôi choàng lên trao em nụ hôn say đắm…
– Đồ điên… đây là đâu…
– Ai muốn nhìn kệ họ… nói xong tôi lại hôn em say đắm.
Em đáp trả cuồng nhiệt khi hai tay vòng lấy ôm lấy thân thể tôi. Hôn xuống bên tai rồi lại liếm xuống cổ khi bàn tay tham làm đưa lên nắn bóp bầu vú căng tròn qua lớp áo…
– Um…
Em lật ngược tôi lại rồi ngồi lên người khi hai tay nhanh chóng cởi chiếc áo thun mỏng manh vứt sang một bên cùng chiếc nịt ngực.
Bầu vú nó tròn trắng như tuyết được giải phóng để phô diễn nét đẹp và quyến rũ nhất làm tôi ngây ngất… Em cúi xuống hôn tôi say đắm khi bằng tay đưa xuống kéo áo phông tôi lên dần…