Trời mưa nặng hạt hơn, cơn mưa như đến bất chợt. Và thời điểm này thì được gọi là mưa trái mùa. Cái không khí Đà Lạt bình thường vốn dĩ đã buồn, mỗi khi mưa lại càng buồn thêm. Gió lạnh từ ngoài ùa vào làm Tuyết Lan thức giấc. Người đàn ông bên cạnh nàng đã biến mất tự lúc nào, xung quanh chỉ có mình nàng, một mình, không khí yên lạnh đến đáng sợ. Nàng kéo chăn trùm kín người, Tuyết Lan nghĩ anh chỉ đâu đó chút thôi rồi sẽ quay lại ôm ấp nàng như đêm qua. Cô gái trẻ đang nuôi một niềm hy vọng, rằng sau đêm qua, khi tỉnh táo lại anh sẽ nhìn nàng bằng một cách nhìn khác, không còn lạnh nhạt và xua đuổi nàng như lần đầu gặp. Chí ít thì nàng đã trao cho anh có quý báu nhất của thời con gái, ồ không Tuyết Lan không nghĩ rằng mình sẽ ràng buộc anh với cái trách nhiệm đó, nhưng hy vọng của nàng về một mối quan hệ mới có thể sẽ được hình thành. Cái ý nghì nhen nhóm trong rất mãnh liệt trong đầu làm Tuyết Lan sướng rơn người, nàng muốn là một phần của anh. Trong tâm trí nàng, chú Ba Phát chỉ là hình ảnh nhục dục đơn thuần, nhưng với Lê Cường có lẽ nàng yêu anh thật rồi, tình yêu đầu đời trinh nguyên của một cô gái xuân xanh. Tuyết Lan im lặng chờ đợi, nửa tiếng, rồi một tiếng vẫn chưa có động tĩnh gì. Ngoài trời mưa lất phất nhẹ nhưng cũng đủ làm âm u một buổi sáng Đà Lạt. Nàng nhìn kỹ lại góc bàn, một tờ giấy trắng, Tuyết Lan bật dậy với tay lấy lên đọc. Không hiểu rằng Lê Cường vì đã quá sợ hãi hay chữ nghĩa có hạn, chỉ ghi lại cho Tuyết Lan vài câu gọn lỏn : “Anh xin lỗi, xin em tha tội cho anh. Anh chỉ yêu vợ là Ngân Sương …”
Tuyết Lan chết lặng, hy vọng trong nàng sụp đổ, bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu thắc mắc bật lên trong đầu. Nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chẳng lẽ đêm qua tất cả chỉ là giả dối. Thời gian trôi qua chầm chậm, Tuyết Lan mặc quần áo và hớt hải chạy qua bên phía căn biệt thự Rose của Ngọc Cúc. Nàng đi xung quanh tìm kiếm và tới gõ của căn biệt thự của Ngọc Cúc, nàng bấm một hồi chuông, rồi hồi chuông dài, không có động tĩnh, nàng tìm ai đó, ai đó cũng được trả lời cho nàng những câu hỏi này, nhưng vẫn không có động tĩnh gì. Không khí xung quanh yên lặng đến đáng sợ. Trên bầu trời mây đen vần vũ. Tuyết Lan định bỏ cuộc Chợt thì cửa chợt mở toang :
– Cô bé kiếm ai ? – đứng trước nàng là một tên bặm trợn tóc dài nhuộm vàng và búi phía sau thành đuôi ngựa, hắn đang ở trần chỉ mặc độc một cái quần jean cũ nát và rách loang lổ
– Dạ anh … chỗ này của chị Ngọc Cúc phải không ?
– Đúng rồi – hắn rút một điếu thuốc ra và chăm lửa phì phèo như không có ai trước mặt
– Em xin lỗi, chị có ở đây không ? Em có chuyện cần gặp ạ !
– Ngọc Cúc đi ra ngoài rồi. thôi nha bữa nào gặp – hắn nói đoạn khép mạnh cửa, nhưng bị Tuyết Lan chặn lại
– Ơ … dạ … anh gì ơi ? Anh là gì của chị Cúc vậy
– Chồng, hỏi nhiều quá, muốn gì nữa đây
– Dạ khi nào chị về, anh nói chị liên lạc em theo số này, em có chuyện gấp lắm
– Được rồi, không tiễn
Cánh cưa đóng sầm một tiếng thật mạnh, Tuyết Lan cảm thấy hụt hẵng ít nhất gặp Ngọc Cúc nàng sẽ thấy thoải mái hơn, đằng này … mà nàng cũng không ngờ Ngọc Cúc đẹp và thanh khiết đến vậy lại có một người chồng quá dữ tợn
Tuyết Lan chờ đợi thêm một lúc ở khu biệt thự, cốt mong sao Lê Cường còn trở lại để nói câu chia tay, hay Ngọc Cúc về sớm để nàng hỏi han gì đó về anh. Nàng không cam tâm với bức thư anh để lại, không phải tiếc cái trinh trắng mà nàng giữ gìn. Cái nàng mong muốn hỏi là Lê Cường có chút tình cảm nào với cô đêm qua không. Chờ đợi là một thứ rất mệt mỏi, trời đã quá trưa mà vẫn không có được một chút nắng …
Tuyết Lan buồn bã trở về nhà sau một đêm ân ái mặn nồng. Nàng tự hỏi, sao anh vẫn chưa hiểu tình cảm mà nàng dành cho anh. Cái cảm xúc đơn sơ, chân chất không có bóng dáng của nhục dục. Có lẽ nàng yêu anh từ cái cảm xúc đó. Đôi mắt buồn và khuôn mặt điển trai ấy, nàng đã không tiếc cái trinh trắng của mình trao nó cho anh. Vậy mà, anh vẫn bỏ cô đi để tìm vợ mình là Ngân Sương. Có một cái gì đó nghẹn ngào và uất hận. Chẳng lẽ Tuyết Lan không đủ đẹp, chẳng lẽ nàng không giỏi làm tình. Biết bao câu hỏi trong đầu, Tuyết Lan đạp xe về nhà trong trạng thái ướt đẫm. Sau những phút giây chìm đắm trong thân xác, cái nàng nhận được là đây sao ? Thực tại lúc nào cũng quá phũ.
Tuyết Lan cảm thấy mỗi bước đi của mình trở nên nặng trịch, bên trên làn áo nịt cọ trên đầu vú rân rân còn bên dưới thì chiếc quần lót làm bẹn cô rậm rực. Chuyện mới ngày hôm qua thôi nhưng Tuyết Lan cảm thấy cơ thể như đã bắt đầu thay đổi, cái thể xác căng tràn thèm muốn của cô bấy lâu giờ càng mẫn cảm khao khát hơn xưa. Tuyết Lan không hẳn là một người con gái dâm đãng, nhưng người đàn bà nào lại không có chút dục vọng trong người, bản năng của phụ nữ là giao cấu và sinh nở, đó là một thiên chức trời cho, chính sự xấu hổ e thẹn và danh tiết đã kềm giữ thứ bản năng đó. Tuyết Lan trước đây từng nghĩ nếu tìm được người đàn ông yêu thương nàng thật lòng thì cũng chỉ một lòng một dạ yêu chồng thương con làm đủ phận sự của một người đàn bà tiết hạnh. Chuyện tình một đêm hôm qua hình như đã giải phóng bản năng tiềm ẩn trong cô làm cho nó càng mãnh liệt.
Bà Linh đã khóa trái cổng, có lẽ đã đi tìm nàng. Tối qua Tuyết Lan bỏ điện thoại đâu đó trong đêm cuồng nhiệt với Lê Cường mà giờ nàng cũng không nhớ nổi. Mở cửa vào nhà, khu homestay vắng lặng, những người thuê nhà đã đi chơi đâu đó hoặc trú mưa nên chưa kịp về. Bất giác Tuyết Lan gõ cửa phòng Ba Phát. Hắn vẫn nằm ngủ trong phòng, sau những đêm phục vụ cho bà Linh, hắn cũng khá mệt. Sáng nay bà Linh hớt hải báo với hắn là Tuyết Lan đã mất tích nên nhờ hắn giữ nhà dùm, còn tin tưởng giao luôn cả chùm chìa khóa. Một mình bà chạy đi tìm con. Ba Phát vẫn ở trần và ra mở cửa phòng :
– Trời đất, đi đâu cả đêm vậy cô nương. Mẹ con lo bán sống bán chết.
Ba Phát mở cửa nhìn Tuyết Lan ngỡ ngàng vì sự xuất hiện đột ngột, nhưng điều làm hắn chú ý là con mưa trái mùa đã làm cho bộ đồ nàng mặc như khít vào người. Trước mắt hắn là một cô gái trẻ tóc ngang ,khuôn mặt trắng hồng, đôi mắt hiền dịu, đôi môi hồng … và đặc biệt sau làn áo dính sát vì mưa ấy là cặp vú căng tròn nhô lên khiêu khích, nước da trắng mịn, đầy vẻ quyến rũ tươi mát. Trông nàng còn đẹp hơn bà Linh mấy lần. Ba Phát đăm đăm ngó nàng từ đầu đến chân, lúc này Tuyết Lan mới nhớ cái áo ướt dán vào người đang phô bày gần như mồn một những đường cong mẩy mọng căng tràn nhựa sống của cơ thể cô, bản thân cô cũng khá xinh đẹp cộng với thân thể cân đối bốc lửa của gái mới lớn sao lại không thu hút gã đàn ông trước mặt kia chứ. Sau phút ngỡ ngàng, giọng Tuyết Lan run rên vì lạnh :
– Con … qua nhà con Hà. Trong tiệc có uống chút nên say quá ngủ lại đó. Mẹ con đâu rồi chú ?
Tuyết Lan vừa sợ vừa thẹn nên vội kéo cánh tay vòng lại, che ngang ngực ngó lơ ra ngoài, sự im lặng thật nặng nề chỉ còn tiếng mưa rào rào càng lớn hạt trên mái chòi. Chợt một thứ linh tính chỉ phụ nữ mới có lan tràn đầu óc cô làm tim cô chợt đập mạnh. Hôm nay trông nhà giúp bà Linh nên Ba Phát chỉ ở trần và quần đùi cho thoải mái. Từng bắp thịt hắn vồng cao lực lưỡng và gân guốc. Và hắn cũng không mặc quần lót, cái đầu dương vật dang dựng lều dưới đũng quần từ nãy rồi. Từ cái ngày hôm ấy, đây là lần đầu tiên nàng đứng gần Ba Phát như vậy. Rồi ánh mắt hắn nhìn nàng mơ màng, mỉm cười đúng cái kiểu cười đêm ấy. Chiếc áo váy dài ướt sũng dán vào người làm cô vừa lạnh vừa khó chịu :
– À chị Linh nhờ chú coi nhà giúp rồi đi tìm con. Bà ấy nói chú không rành đường nên ở nhà để đi một mình cho nhanh. Con có sao không ? Sao không mặc áo mưa ? Áo nhem rồi ? Để chú …
– Thôi khỏi, con cảm ơn chú. Con vô nhà thay đồ được rồi. Chú gọi dùm mẹ con nói con về rồi nhé. Máy con hết pin rồi
Nói đoạn Tuyết Lan chạy nhanh vào nhà. Ba Phát nhìn nàng thoáng mỉm cười, hắn định bốc máy lên gọi cho bà Linh nhưng hắn ném ngược lại vào trong góc phòng. Trong đầu hắn đã hiện lên một kế hoạch khác …
Tuyết Lan thay đồ và bước vào phòng thả người xuống tấm nện lạnh tanh. Trong đầu nàng vẫn không nghĩ về hai người đàn ông. Một là Lê Cường người lấy đi sự trinh trắng và cho nàng cảm xúc về tình dục lẫn tình yêu. Hai là người đàn ông mới nhìn nàng, chú ấy là người cho nàng cảm xúc mãnh liệt và tính dục, những cám xúc sơ khai ban đầu. Nàng tự hỏi nếu không phải là Lê Cường mà chú Ba Phát mới là người lấy đi trinh trắng, liệu nàng có yêu người đàn ông hấp dẫn ngoài kia không ? Nàng vẫn ở trong trạng thái trần truồng ngồi quấn mình trong chiếc chăn bông, chiếc cằm gác lên đầu gối, mái tóc rũ xuống bờ vai trên, mắt nhìn đầu đó nơi bức tường đối diện. Căn phòng tối dần trong cơn mưa ngày một lớn…
– Cháu ăn mì đi, ăn cho đỡ lạnh – Ba Phát xuất hiện trước cửa phòng, vẫn ở trần như lúc nãy nhưng trên tay cầm thêm một cái bàn nhỏ trên có hai tô mì đang nghi ngút khói.
– Dạ … cảm ơn chú … phiền chú quá – miệng nói thế nhưng bụng Tuyết Lan réo lên từng chập, sáng giờ nàng vẫn chưa ăn uống gì, về đến nhà thì đã giữa trưa.
– Ngại gì, chú cũng chưa ăn, hai chú cháu mình ăn chung cho vui, được không ?
– Dạ được, nhưng mà … cháu chưa có mặc đồ
– À không sao, nãy mưa chú không đem đồ vô cho hai mẹ con được nên ướt hết rồi, cháu cứ quấn cái khăn tắm mà ăn luôn cho ấm. Chú không nhìn trộm đâu anh – Ba Phát nhìn nàng cười cười, lại cái kiểu cười kích dục đêm hôm ấy. Tuyết Lan ngại ngùng như cũng với tay lấy cái khăn từ tay Ba Phát mà quấn ngang ngực bằng một động tác nhanh gọn. Bên kia, Ba Phát đã dọn mì ra sát cạnh giường nàng và ngồi bệt xuống đất chờ đợi.
Tuyết Lan quấn xong cái khăn, từ từ ngồi xuống gần Ba Phát, không dám trực diện mà xéo về một bên của Ba Phát … tim nàng bỗng đập thình thịch vì khi ngồi xuống, đập ngay vào mắt nàng là vùng đũm quần Ba Phát giáp với bẹn hắn, cái đũm quần lệch vào giữa để lộ rất rõ cái bìu của dương vật Ba Phát chảy xệ xuống, nàng giả vờ ngó lơ cắm cúi ăn nhưng không hiểu sao Tuyết Lan đôi lúc lại khẽ nghiêng đầu và nhìn liếc mắt vào phía trong ấy. Lần theo cái bìu dái to đúng ấy là một phần gốc của dương vật Ba Phát trong quần lộ ra. Tuyết Lan thấy mặt nóng bừng, tay loay hoay lùa mì vào miệng mà không dám nhìn vào mặt người đàn ông đối diện.
Ba Phát giả vờ ăn ngon lành nhưng trước mặt hắn là một cô gái trẻ trung, xinh xắn. Còn thơm mùi con gái thoang thoảng, với cái khăn tắm quấn ngang, che đậy bầu ngực lấp ló đang ngồi cách hắn có một mét, làm hắn hứng tình, mắt hắn cứ nhìn xoáy vào hai vú căng tròn nằm ẩn sau lớp vải đó, thỉnh thoảng Ba Phát lại liếc mắt nhìn xuống giữa khe háng, nơi mà Ba Phát cho là mỏ vàng chưa bị khai phá của Tuyết Lan … Người Ba Phát thấy xốn sang, lâu rồi hắn chưa phá trinh được gái nhà lành nào chỉ toàn là hoa đã có chủ. Tuy hắn vẫn nhớ Ngọc Cúc nhiều lắm, nhưng bản năng đàn ông thì sao kiềm hãm được, tự dưng cái dương vật trong quần hắn nó dựng lên quá nhanh, khiến hắn không làm chủ được … và khi dương vật hắn chống quần thẳng lên, hắn cảm nhận được cái ống quần bên phía Tuyết Lan ngồi, lệch hẳn ra, để lộ hết vùng bừu, một vùng lông và gốc của dương vật. Hắn khẽ liếc nhanh nhìn Tuyết Lan và nhận thấy nàng cũng liếc nhìn chỗ ấy của mình, Ba Phát thấy khoái chí … cố tình cho Tuyết Lan ngắm nó rõ hơn.
Tuyết Lan ăn gần hết tô mì rồi, nhưng chẳng hiểu sao,Tuyết Lan chưa kết thúc bữa ăn … có lẽ vì Tuyết Lan đang bị quấn hút vào chỗ ấy của Ba Phát. Tuyết Lan thâý dương vật hắn năm chống quần lên rất cao, ngồi khẽ nghiêng mình một chút là Tuyết Lan nhìn thấy thêm cái thân của của dương vật Ba Phát, nó tương đối dài và to, chỉ có mỗi cái đầu của dương vật thì Tuyết Lan chưa nhìn thấy vì nó đang nằm ở trong quần, chống quần dựng lên cao ngất. Tim nàng đập thình thịch, mặt hoa đỏ ửng …
Ba Phát để ý rất kỹ thấy Tuyết Lan nghiêng đầu liếc mắt nhìn xuống dưới vùng háng của mình. Chỉ thoáng nhìn Tuyết Lan là hắn đã phát hiện ngay ra cái hưng phấn trong nàng. Hắn lại càng hứng tình hơn dương vật hắn thỉnh thoảng được hắn điều khiển cho nó giật giật, ngóc ngóc trong quần … Cảnh ấy đập vào mắt Tuyết Lan làm nàng khẽ quay mặt cười. Ba Phát cũng nhận ngay được điều đó, nhân lúc Tuyết Lan quay mặt giả vờ nhìn chỗ khác cười Ba Phát đưa tay rất nhanh, kéo lệch hẳn đũng quần mình sang hẳn một bên để gần như cho dương vật mình hở cả ra bên phía nàng … và tay, mắt hắn vẫn giả vờ mải miết chú tâm vào tô mì gói …
Khi Tuyết Lan quay mặt lại, lần nữa tim nàng như lổ tung khỏi lồng ngực, gần như toàn bộ cái dương vật cương cứng to đùng của Ba Phát đã lộ gần hết ra khỏi ống quần. Ba Phát thoáng thấy Tuyết Lan có vẻ ngượng, hắn khéo léo đứng dậy giả vờ bưng cái bàn xuống bếo. Hắn nên câu kéo con mồi một cách nghệ thuật là thế nào. Tuyết Lan cũng suýt nữa ù té chạy thật, nhưng rồi chuyện đó đã không xảy ra, khi Ba Phát dọn đồ xuống bếp, rất nhanh chóng hắn lấy cái bàn làm vật che chắn cho cái dương vật, và sau một hồi nó lại nằm im gọn trong quần, không còn để lộ ra nữa. Ba Phát quay lên phòng, đứng ở cửa, một tay chống vào thành cửa để lộ thân hình trung niên hấp dẫn, hắn nhìn Tuyết Lan cười :
– Chú đoán ra rồi, đêm qua cháu đi theo trai, có phải không ?
– Trời, chú Ba Phát, má con nghe là giết chết – Tuyết Lan đã chui lại vào trong chăn sau khi no nê
Ba Phát khẽ cau mày :
-Sao lại giết ? Con gái lớn rồi. Cỡ cháu dưới quê người ta đẻ chục đứa
– Không có đâu chú – Giọng Tuyết Lan buồn
– Đừng giấu, nói chú nghe, đêm qua cháu đi với thằng nào ? Sao về nhà lại buồn vậy ?
Tuyết Lan khẽ cau mày, nhìn Ba Phát.
– Chú ! Đừng hỏi chuyện riêng của cháu như vậy ?
Ba Phát cười:
– Chú xin nỗi! Tại nghĩ cháu lớn rồi nên mấy chuyện đó thoải mái. Con người lớn rồi ai cũng có nhu cầu mà. Mà cháu đẹp như vầy không thằng nào hốt mới lạ. Hay là … hay là … thằng đó làm cháu không sướng hả ? Ha … ha …
Tuyết Lan đỏ mặt tía tai, nghĩ đến đêm hôm qua với Lê Cường, quả thực nàng rất hạnh phúc
– Mấy cái thằng trẻ ngày nay ! Chả biết làm cái chuyện ấy tý nào cả ! Đàn ông trai tráng mà cứ hùng hục không thì không được, còn cần phải khéo về chuyện ấy mới làm phụ nữ họ mê. Nếu mà là chú thì …
– Thì sao chú ? – giọng Tuyết Lan vẫn buồn buồn, nhưng mắt mở to ra nhìn Ba Phát, mà cái nàng không ngờ là cái ấy của hắn lại dựng lên nhanh đến thế
– Ơ chú xin lỗi, đùa hơi quá rồi – Ba Phát quay lưng định bỏ đi. Tuyết Lan khẽ cười :
– Chắc chú Ba Phát chuyện ấy phải khéo lắm
– Sao cháu biết … Ba Phát cười ma mãnh
– Ờ thì … nhìn tướng chú … cháu nghĩ khoẻ
– Dạ … dạ … phong độ … đẹp … thôi cháu ngủ đây – Tuyết Lan xấu hổ trùm chăn kín đầu
– Nè Tuyết Lan, ngủ hả ? Nãy giờ giỡn chú cháu mình giỡn chơi thôi, đừng méc má đó
– Dạ ạ …
Ba Phát bỏ xuống nhà dưới, hắn cười thầm trong bụng, đúng là giỡn chơi thật. Nãy giờ là hắn giỡn, giờ chơi thì chỉ mới bắt đầu …
Nằm trong phòng một mình, Tuyết Lan chợt cảm thấy nóng vì trùm chăn quá lâu. Nàng xấu hổ quá nên đợi khi bước chân Ba Phát khuất hẳn rồi mới ló mặt ra ngoài, mồ hôi nhễ nhại, má nàng hay nói mồ hôi thầm ngược vào cơ thể thì bệnh chết. Tuyết Lan đứng dậy định mặc đại bộ quần áo nào đó treo trên sào. Nàng nghĩ nàng nên đi tắm. Nhưng đúng như Ba Phát nói, hắn quên đống đồ phơi ngoài sân thượng, thế là ướt nhẹp. Nàng tặc lưỡi thôi kệ vậy
Nhà nàng tuy không giàu nức vách nhưng tiện nghi cũng đầy đủ, nhà tắm không nằm trong phòng mà phải lên sân thượng vì mẹ nàng rất kỹ tính không muốn nghe mùi khó chịu từ toilet, nên muốn đi tắm nàng phải lội lên trên kia và băng qua cơn mưa rả rích. Khép cửa phòng lại, vắt chiếc tắm qua vai, Tuyết Lan chạy một mạch lại nhà tắm. Nhà tắm của nhà nàng được xây rất rộng rãi bằng cả một căn phòng trọ, khá sạch sẽ, và đều có vòi sen, máy nước nóng và bồn tắm nằm, bồn vệ sinh thì ngay bên cạnh, thường chỉ có hai mẹ con nên không chia ngăn mà chỉ kéo rèm che.
Tuyết Lan thấy tinh thần thư thái dưới làn nước nóng. Nàng tắt vòi và ngâm mình trong bồn tắm, chà sát xà bông quanh thân thể mình, tẩy rửa mọi vết tích của cuộc làm tình. Nàng đưa bông tắm chà xuống khu vực ẩm ướt của mình, một dòng nước ấm chảy vào rồi trào ra làm nàng rùng mình, bao nhiêu cảm giác mệt mỏi chợt tan biến. Tuyết Lan dùng ngón tay đưa bông tắm vào sâu, rửa không bỏ sót lại một cm nào trong bướm nàng. Nàng cứ thế, đẩy ngón tay đưa ra đưa vào. Mắt lim dim nhớ đến những giây phút thăng hoa cùng Lê Cường. Một chút thất vọng trào dâng khi nàng chưa có được điều nàng khao khát chưa hoàn toàn có được anh, mà chỉ là có anh trong cơn say, con mê tình ái. Một luồng điện chợt chạy dọc sống lưng Tuyết Lan khi nhớ đến mùi ngai ngài nồng nồng của khi ngậm cặc Lê Cường đêm qua. Rồi không thể cưỡng lại, những cảnh cụp lạc giữa đó cứ lần lượt hiện về. Tuyết Lan chống tay vào tường ưỡn mông ra sau, tay lia lịa thụt vào cái lỗ thiên thai của mình. Bỗng nàng nghe một tiếng cạch ở cửa phòng tắm. Một tiếng gõ cửa làm nàng giật thót mình. Nàng khựng lại một chút tự trách mình quên khóa trái cửa, và cũng không bật đèn. Khi thần trí nàng vẫn chưa yên định thì cửa mở làm Tuyết Lan hoảng hồn “Mẹ nàng… hay là ăn trộm, hay là … ”. Rồi tiếng rõ cửa thứ hai dứt khoát hơn và sau đó là cánh cửa mở ra làm gió lạnh ùa vào khiến Tuyết Lan rùng mình. Nhanh chóng sau đó cửa khép lại tức thời. Tuyết Lan giữ im lặng không dám phát ra tiếng động. Nàng thấy sợ hãi tình huống này quá.
Khẽ vén tấm rèm nhà tắm, Tuyết Lan nhìn thấy thân hình một người đàn ông to lớn đang đứng dạng hai chân, bắt đầu tuột quần xuống phía trước. Từ bồn tắm, khẽ vén rèm thì cái dương vật ngang tầm mắt của nàng, cách đó tầm hơn 1m. Thình lình dòng nước tiểu vàng nhạt bắn xuống bồn cầu, nghe róc rách; lúc đầu thành nhẹ sau mạnh dần, cái mùi mồ hôi và nước tiểu đàn ông bắt đầu bốc lên nồng nặc cả phòng. Qua bóng tối chập chờn, Tuyết Lan người mới vào nhận ra không ai khác là chú Ba Phát. Nàng bỗng nhiên bị kích thích bởi những chùm lông rậm rạp và con cu to dài đang bắn những dòng nước kia. Đáng lí với một người con gái thấy cảnh một thằng đàn ông vạch cu ra cho coi đứng đái như thế thì phải biết xấu hổ quay mặt đi chỗ khác mà tránh, nhưng trời xui quỷ khiến thế nào mà Tuyết Lan cứ dán mắt nhìn con cu của Ba Phát như bị thôi miên. Vừa to vừa dài, hai hòn dái của nó bự như hai quả cam săn lại làm nàng tự dưng nghĩ nhảm, cái dương vật kia rủi mà phọt tinh ra thì có khi phải đến cả một chén tinh dịch. Nàng tự buồn cười, từ lúc về đây thì giờ là lúc nàng cảm giác thư thái nhất, được thoải mái ngắm nhìn cái công cụ đã làm mẹ nàng lên đỉnh vu sơn kia. Tình huống này không biết diễn tả như thế nào, nàng vừa kích thích lại vừa buồn cười mà phải ráng giữ im lặng, nhưng được cái là không cần phải lén lút như lúc ăn mì. Bất chợt hắn xoa nhẹ đầu dương vật sau khi xong làm nó cẩng lên nhanh chóng, hắn đưa tay sục từ đầu đến gốc, cái dương cụ đã to này cương cứng còn to hơn. Tuyết Lan nhìn chăm chú động tác của Ba Phát không chớp mắt. Cái dương cụ của hắn không kém Lê Cường là bao nhưng đầu rùa thì không xòe ra như cây nắm, thân thì có vẻ phình to hơn và cong vòng khiêu khích.
Ba Phát trút bầu tâm sự xong thì lắc lắc vài cái, nhét dương vật cứng ngắc trở lại trong quần, rồi mở cửa đi ra ngoài. Nàng nhanh chóng lấy khăn tắm quấn quanh mình đợi Ba Phát đi một lúc rồi định vọt xuống phòng ủ ấm. Một hơi lạnh đột ngột ùa tới, một bàn tay rắn chắc bụm lấy miệng nàng. Người chủ của bàn tay đó lách nhanh vào phòng tắm. Tiếng la của nàng, một nửa bị cơn mưa to ngoài kia dặp tắt, một nửa thì bị bàn tay rắn chắc đó chặn lại.
Người đàn ông nhanh nhẹn chốt cửa bằng bàn tay còn lại, rồi ép sát Tuyết Lan vào tường nhà tắm. Lúc này Tuyết Lan có thể nhận ra gã khốn đối diện nàng chính là chú Ba Phát. Nàng vùng vẫy cố thoát khỏi sự kềm tỏa của hắn. Nhưng Ba Phát không phải là người nhỏ bé để nàng dễ dàng thoát ra được. Hắn cao hơn Tuyết Lan một cái đầu, lại có một cơ thể rất khỏe và rắn chắc. Mới hồi nãy Tuyết Lan còn thấy hắn ở trần mặc quần cộc mà thầm khen ngợi body chuẩn của hắn. Nhưng có cho vàng Tuyết Lan cũng không thể ngờ rằng một gã đàn ông với nụ cười thân thiện như hắn lại dám làm chuyện tày đình này.
Ba Phát thấy Tuyết Lan vùng vẫy mạnh quá thì lại càng thêm kích thích. Ngay từ khi cho nàng nhìn thấy cảnh làm tình của hắn đến lúc khiêu khích nàng, thì con cặc hắn không khi nào không ngoắc ngoải muốn phang phập dáng người cực chuẩn của người con gái mới lớn kia. Vì thế hắn cố tình dàn ra cảnh đi đái để thăm dò Tuyết Lan, dù gì thì hắn cũng là bậc thầy khi hiểu tâm sinh lý phụ nữ. Lúc nãy nhìn thấy Tuyết Lan về nhà một mình, hắn đã không gọi cho bà Linh mà để mặc bà tìm kiếm con gái. Hình ảnh Tuyết Lan bó sát trong bộ đồ ướt mưa lại càng khiến con lợn lòng trong Ba Phát nỗi dậy. Hắn muốn xuất tinh đầy vào trong người nàng để thực hiện một sự trả thù ghê tởm mà hắn dành cho một người. Người đó đã đè đầu cưỡi cổ hắn nhiều năm và quan trọng là khiến hắn mất đi Ngọc Cúc. Càng nghĩ hắn càng giận, chính người đó đã ép hắn thì giò đây hắn sẽ cưỡng ép con gái tên đó để trả thù
Nãy giờ thực ra hắn đã theo dõi từ lúc Tuyết Lan đội mưa đi vào nhà tắm, hắn quyết định làm một chuyện táo bạo. Hắn chạy vội theo, áp tai lắng nghe từng cử động hoặc hơi thở của nàng. Vài tiếng rên rỉ nho nho đủ cho hắn biết Tuyết Lan đang làm gì.
– Cháu đẹp lắm có biết không hả và thật là … dâm nữa. Cháu có biết cháu làm chú phát điên lên không? – Ba Phát thở phì phò – bản thân hắn cũng đang hứng quá đỗi
– Hôm nay anh quyết chiếm lấy cưng, làm cho cưng thành người đàn bà sung sướng nhứt thế giới. Hehe…!”
Tuyết Lan tròn xoe mắt, không ngờ rằng mọi hoạt động từ về nhà đến giờ của mình đều bị theo dõi. Theo dọi bởi một người mà mình không đề phòng. Tuyết Lan càng cố vùng vẫy mạnh hơn.
– Yên nào yên nào cưng… rồi cưng sẽ thích cho mà xem… – Hắn cười hềnh hệch.
Tay hắn lần mò vào bướm Tuyết Lan. Hai ngóc tay hắn se se hột le của Tuyết Lan làm Tuyết Lan đờ đẫn. Cơn sướng do thủ dâm nãy giờ bị gián đoạn quay trở lại cơ thể nàng. Đúng là tự xử thì không bằng người khác xử cho. Nàng vùng vẫy yếu ớt lại. Chân vẫn khép nhưng các cơ đã buông lỏng ra. Hắn đắc ý nnghĩ mình đã đúng. Con bé này cũng khá là dâm. Hắn cúi xuống dùng miệng cắn vạt khăn lông trên người Tuyết Lan cố lôi nó ra khỏi cơ thể nàng. Hai tay Tuyết Lan vẫn giữ chặt cái khăn trên người. Thấy thế Ba Phát bắt đầu đút ngón tay vào bướm Tuyết Lan. Một ngón, hai ngón, hắn cảm thấy nó khá chật chội. “Gái nhà lành có khác” – hắn nghĩ. Biết hôm nay mình vớ bở, hắn càng quyết tâm hơn. Hắn đánh lưỡi lên tu bất tận lên cổ Tuyết Lan rồi vòng ra sau tai. Phà hơi nóng vào gáy Tuyết Lan, hắn làm Tuyết Lan rùng mình mấy lần. Cảm giác người đang hắn thành thạo tình trường này mang lại cho Tuyết Lan thật giống với cái đêm hôm ấy. Chân Tuyết Lan dạng ra một chút khi Ba Phát dùng tay cọ xát vào âm đạo nàng.
Hắn cười thầm, ra chiêu cuối. Hắn lấy lưỡi đánh nhẹ lên dái tai nàng rồi ngoáy thẳng vào trong lỗ tai. Chiêu này thật có hiệu quả, nàng đã ngừng vùng vẫy hẳn. Bàn tay buông lỏng làm trễ một bên khăn, lộ ra bầu ngực tròn trĩnh với núm vú hồng hồng đã cương lên từ lúc nào
– Uhm … chú …
– Đừng gọi anh là chú hãy kêu chú là anh. Ngoan anh sẽ đụ … em …
– Anh … Ba Phát … em …
Thấy cá đã hoàn toàn cắn mồi hắn phú buông bàn tay đan giữ miệng Tuyết Lan ra, lẹ làng kéo khăn tắm nàng xuống. Tuyết Lan nấc lên một tiếng, nàng hòan tòan buông thả theo cảm xúc. Nàng vòng tay qua đầu hắn, trao cho hắn một nụ hôn như người tình. Nàng thầm nghĩ Lê Cường đã bỏ rơi mình thì trên đời nàng còn thiếu gì đàn ông khác, dại gì phải sầu não.
Ba Phát không ngờ mình làm liều vậy mà được việc. Khi không lại được Tuyết Lan dâng hiến hòan tòan. Đúng là con đàn bà dâm giống hệt mẹ nó. Nghĩ đến đó hắn chịu không nổi nữa, một tay xoa bóp vú Tuyết Lan, một tay lòn xuống tuột cái quần mình xuống đầu gối, rồi đạp thẳng xuống sàn nhà, miệng vẫn không ngớt hôn Tuyết Lan.
Nàng cũng chịu không nổi nữa, qua một cơn thủ dâm, rồi lại bị Ba Phát kích thích, nàng gần như trở nên hoang dại hơn. Tuyết Lan dùng tay hướng dẫn con cu Ba Phát đến lối vào của mình. Hắn hiểu ý, khụy gối xuống một tý, dùng đầu rùa để canh đúng lỗ của Tuyết Lan. Hắn đẩy mạnh một cái. Cảm giác sung sướng bao trùm lấy cả hai người.
– Em thật dâm đó Tuyết Lan – Hắn hổn hển.
– Anh cũng quỷ lắm đấy, dám làm bậy giữa ban ngày – Tuyết Lan dâm đãng trả lời, với nàng giờ đây thân phận đã không còn chú cháu gì hết mà chỉ là một người con gái dâm đãng và một con đực hứng tình mà thôi. Khi con cu Ba Phát với cái bề ngang hoành tráng ấy đâm vào Tuyết Lan, cái đầu óc mụ mị dâm dục của nàng đã quyết định những gì mà nàng cho Lê Cường tối qua thì giờ nàng sẽ cho lại người đàn ông này.
– Ai biểu em nóng bỏng quá làm chi – Ba Phát cười nói.
– Cơ thể anh cũng rắn chắc lắm – Tuyết Lan vuốt ve bộ ngực lực lưỡng của Ba Phát. Nàng bắt đầu lắc mông nhè nhẹ. Ba Phát gác hai chân Tuyết Lan lên bắp tay chắc khỏe của mình. Dùng lực hẫy nàng lên cao rồi để nàng rơi tự do xuống. Kiểu chơi này tạo được cảm giác đâm thọt lút cán đến tận trong cùng, tuy có hơi mất sức nhưng với một người vạm vỡ như hắn thì chẳng là gì.
Hai chân Tuyết Lan do gác lên tay hắn nên phải dang thật rộng làm miệng âm đạo há to mặc sức cho con cu của hắn tung hòanh.
– Em… sướng … quá… – Tuyết Lan rên trong hơi thở.
– Lồn… em… bót…. quá…. Tuyết Lan… ơi….? – Hắn cũng hảo hển trả lời
– Cảm giác…. Khi… thưởng thức… cơ thể… em… thế nào… hả… anh ?
– Tuyệt vời… tuyệt… vời… Tuyết Lan… ơi…. – Hắn rít qua kẽ răng.
Dường như không mệt mỏi, hắn còn tăng tốc thêm nữa. Tuyết Lan thả lỏng cơ thể nàng bồng bềnh theo cảm giác sướng ngất. Nàng nhắm mắt thư thái thưởng thức cuộc làm tình như đang nhấm nháp một bữa trà chiều. Tay Tuyết Lan cứ mân mê mãi bộ ngực rắn chắc của Ba Phát. Miệng nàng thở đều và nhẹ những tiếng ư ử trong trẻo. Thực sư Ba Phát chơi nàng đầy kinh nghiệm. Những cái nắc của hắn lúc mạnh lúc nhẹ cứ như một nghệ sĩ. Nó làm cho nàng sướng ngất, giúp nàng khám phá được hết cảm giác bồng bềnh của cuộc mây mưa với chú Ba Phát.
Về phần Ba Phát, hắn chơi Tuyết Lan trong khi mắt hắn vẫn mở lớn. Hắn muốn soi thật kỹ cái cơ thể nõn nà đang nằm trong vòng tay mình. Hắn không ngờ cơ thể Tuyết Lan ngọt ngào đến thế. Đã lâu lắm rồi hắn không được hiêm ngưỡng một tuyệt tác thế này kể từ hắn mất Ngọc Cúc. Làn da trắng nõn chỉ hơi tối màu đi một chút do ánh đèn vàng dịu của phòng tắm. Bầu vú săn chắc tròn trịa với hai núm hồng hào nhô thẳng ra vì nứng đang đong đưa lên xuhắn theo từng nhịp điệu của hắn. Cái bụng phẳng lì, dù gập lại theo tư thế ép sát của đôi chân cũng không thừa ra tí mỡ nào. Tòan thân nàng phủ đều một lớp nước hòa lẫn xà bong còn chưa trôi sạch bóng lưỡng đầu khiêu khích. Gương mặt dính bệt vài sợi tóc của nàng giãn ra đầy thõa mãn. Cái lưỡi ướt át của Tuyết Lan đôi lần liếm quanh đôi môi hất đi lọn tóc nào đó vô tình vướng nơi khóe miệng. Ba Phát thật sự cảm thấy mình may mắn. Còn gì tuyệt hơn khi được một người phụ nữ giao phó toàn bộ cảm xúc của nàng cho mình. Hắn thấy mình như trẻ lại. Hắn cứ nhịp đều đặn, nhanh chậm luân phiên, mắt hắn không bỏ sót một cử chỉ nào của Tuyết Lan. Nàng cứ uốn éo trên đôi tay săn chắc của hắn.
– Lồ..n em…. bót….t…. quá…..á … L…an ơiiiiiiiiiii… – Hắn lập lại lời nói khi nãy một lần nữa khi cảm thấy bướm Tuyết Lan bọc khít lấy dương vật của mình. Nó nóng ướt rược và mềm mại cứ co bóp liên hồi như đang cố vắt lấy những tinh bình nằm chực chờ sâu trong bìu dái của hắn.
– E…m … em… mới… hư…ư…ư… mới…i…i … mấ…t … .trinh…. hư…ư… tối… qu…a…. mà… à” – Tuyết Lan nói ra sự thực đó như muốn nói cho Ba Phát biết hắn là người may mắn thứ hai được khám phá cơ thể nàng.
Điều đó dường như có tác dụng ngược. Ba Phát sực nhớ đến mục đích của mình là phá trinh nàng. Hắn không ngờ là Tuyết Lan đã mất tối qua. Hắn thầm ganh tị với thằng đàn ông đó, pha lẫn chút bực tức vì chậm một bước.
– Em… đã … mất tr..inh với …th..ằng nào ? Hả … ?
– Em … em … kh…ông … nói được…
– Nói đi… cưng … anh thích…nghe…e…e… – Ba Phát nói khẽ vào tai nàng
– Ảnh … tên …Lê … Cường … ôi…iii
Hắn dập nhanh hơn, ép cơ thể hắn vào sát nàng hơn, làm lưng Tuyết Lan dính chặt vào bức tường cùa phóng tắm. Tuyết Lan xuýt xoa một tiếng khẽ ưỡn lưng lên vì chưa quen sự mát lạnh sau lưng nàng. Nhìn cặp vú của Tuyết Lan khi ưỡn lên như phồng to ra thêm một tý khiến Ba Phát nuốt nước miếng thèm khát. Hắn cong gập người lại, hơi khụy xuống, bú mút say sưa. Với tư thế này Tuyết Lan gần như ngồi hẵn vào lòng Ba Phát, hắn dễ dàng đưa con cu của hắn vào sâu lút cán trong bướm Tuyết Lan. Mông Tuyết Lan chạm rõ ràng vào hai bìu dái căng tròn.
– Anh làm…có…sướng…hơn … nó không ? Em sướ…ướ…ng không hả ?
-“Ư… ư… mạnh nữa đi… nữa…a… đi…i… Em… sướn….ướng…” – Nàng lắc lư bộ mông cho cu hắn ngoáy đều trong lồn nàng. Tiếng nhẹp nhẹp cứ vang ra từ nơi giao nhau của hai con thú, nơi mà lông mu Tuyết Lan cùng lông cu hắn cứ xoắn vào nhau. Tuyết Lan lắc mông nhè nhẹ, làm con cu hắn trong trạng thái cương cứng tột đỉnh. Tay nàng vịn chắc bả vai hắn lấy điểm tựa, bậm môi lắc mông rút âm đạo ra tới đầu rùa rồi lại dập vào lút cán từng phát mạnh và dứt khoát. Mắt nàng nhìn thẳng mắt hắn đầy khiêu khích. Cứ mỗi phát nắc nàng lại lặp lại rên lên một lần.
Bỗng một luồng điện chạy dọc sống lưng Tuyết Lan. Hai mép âm hộ Tuyết Lan nhíu nhíu lại. Nàng ngửa mặt lên trời, miệng há lớn hức lên một tiếng.
-“Emm… emm… raa..aaa… aaaaaaaaaaaaa”
Một dòng nước ấm, bao trùm lấy con cu Ba Phát đang hì hục ra vào trong âm đạo Tuyết Lan. Nàng thấy con cu hắn cương cứng hơn, bề ngang dường như nở ra thêm nhắn rộng thêm cái lồn bó sát của nàng. Hắn gia tăng nhịp dập, hơi thở gấp gáp. Ba Phát cũng chịu hết nổi với cái lồn khít chặt này, đúng là lồn của con gái nhà lành có khác. Ấm nóng, thơm tho lại khít khao. Hắn ngưng nút vú Tuyết Lan, tập trung địt nàng nhanh hơn. Cảm giác sướng khoái đang dồn đến gốc cặc.
Tuyết Lan mở mắt, nhìn Ba Phát với anh mắt đầy ướt át. Nàng đang chờ đợi… chờ đợi…
-“Anh… sắp… ra… em … ơi…” – Hắn thấy mình sắp sửa không chịu đựng được thêm nữa.
-“Ra… ra… đi anh… cho em hết… tinh hoa… của anh.. đi” – Nàng thì thảo hổn hển.
Ba Phát làm một động tác như là muốn rút dương vật ra. Tay Tuyết Lan nhanh lẹ vòng ra sau giữ mông hắn lại, đẩy vào. Hắn nhìn nàng ngạc nhiên.
– Bắn …vào …trong …em … cho …em đi …
Ba Phát cười trừ gian xảo. Hắn thú vị với sự chủ động của Tuyết Lan. Cái cách bậm môi lắc mông mạnh mẽ của nàng làm cho hắn có cảm giác không kiềm chế được.
– Ahhh … ahh … anh ra …a…a… Ngọc Cúc ơi anh sướng. Ôiiiii… em … Cúc … ơi
Hắn giữ chặt hông nàng, cu giựt giựt bắn xối xả vào âm đạo. Luồn tinh khí bị chèn ép chạy thẳng vào trong, Tuyết Lan có thể cảm nhận được sự ấm nóng trong cơ thể mình, nàng vòng tay ôm chặt lấy Ba Phát. Cả hai đê mê, ngây ngất như muốn nổ tung …
Sau cơn làm tình cuồng nhiệt, Tuyết Lan mệt mỏi áp người vào Ba Phát. Hắn đặt nàng xuống sàn nhà lạnh ngắt làm nàng khẽ cong người. Ba Phát hôn nhẹ vào môi Tuyết Lan và khắp thân thể nàng, hàm râu của hắn làm nàng cảm thấy nhột nhạt quá. Hắn hôn nàng trong nhiều phút, trong đầu hắn vẫn miên man nghĩ đến cơ thể Ngọc Cúc. Thế nhưng trong đầu Tuyết Lan giờ đây lại nghĩ đến Lê Cường, trong say cơn tình con người có thể mụ mị nhưng kết thúc rồi thì tình cảm lại là thứ quan trọng hơn. Có cái gì đó không ổn ở đây, Tuyết Lan chợt cảm thấy có lỗi, với Lê Cường, với cả mẹ nàng, Ba Phát vừa nói gì ? hắn gọi tên một người đàn bà khác, Ngọc Cúc … Ngọc Cúc … có phải là ?! Nàng định vùng dậy nhưng cơ thể đàn ông của Ba Phát là một khối nặng nề. Và … có cái gì đó sai sai. Nàng cảm thấy cái đó của hắn bắt đầu cương cứng trở lại, Tuyết Lan thì lại không muốn nữa, lý trí của nàng để quay trở lại. Nàng đã mệt lắm rồi sau những cuộc chơi, Tuyết Lan lấy hết sức bình sinh đẩy Ba Phát ra rồi ù chạy ra cửa trên người không mảnh vải nào …