Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Sau Những Cuộc Chơi (Phần 2)

Truyện Sex: Sau Những Cuộc Chơi (Phần 2)


Ánh hoàng hôn rọi thẳng vào mặt làm Ngọc Cúc tỉnh dậy, nàng thấy mình đang nằm trên giường, trên người không một mảnh vải. Nhưng điều làm nàng kinh ngãi là trên chiếc ghế ở góc phòng, Ngân Sương bị cột chặt vào đó, miệng ú ớ không nói nên lời vì miếng băng dán. Ngọc Cúc hoảng hồn, toan bỏ chạy thì một giọng nói quen thuộc cất lên :

– Không cần phải chạy, có chạy cũng không thoát đâu vợ yêu.

– Khánh Long … anh … – Ngọc Cúc nhìn anh một cách ngơ ngác

– Khó hiểu lắm sao ? Cô nghĩ là tôi chết rồi hả ?

– Không em…





– Câm miệng … “Chát” – một cái tát hết sức làm Ngọc Cúc ngã vật ra giường

– Ở đây chỉ có tao được nói. Khi tao hỏi mày mới được trả lời. Con đàn bà thối tha, khốn nạn thật – Khánh Long nắm tóc Ngọc Cúc giật mạnh khiến nàng khóc ngất, nước mắt trào ra vì đau.

– Anh chưa chết, chồng của em vẫn chưa chết và thằng nhân tình của em cũng còn sống. Nó cũng dai lắm, nhưng rồi anh cũng sẽ giết nó trước mặt em.

– Dù sao cũng cám ơn em, nhờ em mà thằng Khánh Long kia nó chết thật rồi, nó đã biến mất khỏi cuộc đời này. Nhờ thấy cảnh em và thằng mất dạy Ba Phát, còn thằng Vũ nữa, nó chết cũng đáng.

– Là … sao … anh nói vậy là sao ?

– Chồng cũ của em nó chết rồi

– Anh Long, em biết anh giận em. Em có lỗi… Nhưng xin anh đừng nói vậy. Em chưa bao giờ muốn anh chết – Ngọc Cúc với tay nắm lấy bàn tay mềm mại và to bè của Khánh Long.

– Láo toét … “chát” – lại một lần nữa Ngọc Cúc bật ngửa vì cái tát thình lình, đầu óc nàng đau điếng.

– Để tao nói rõ cho mày biết. Cái đêm ở Vũng Tàu, tao… chính tao là người sắp xếp mọi thứ. Chính tao là tên cầm đầu cái tổ chức bị tụi bây phanh phui. Tụi bây sẽ không bao giờ bắt được tao, thằng Ba Phát chỉ là thế mạng cùi. Còn mày cũng chỉ là con đàn bà thối tha để làm mồi nhử.

– Anh nói dối. Tại sao ? Không thể có chuyện đó ? Không thể … – Ngọc Cúc bịt tay lại để không nghe và khóc oà như đứa trẻ

– Vì sao ? Tao nói rồi. Thằng chồng trước đây của mày là một thằng nhu nhược, không đáng mặt đàn ông. Nó cần phải chết để tao được sống, sống đúng nghĩa chứ không phải là một cái bóng. Tao có nhiều tham vọng, nhiều kế hoạch và nó chỉ là thằng ngáng chân tao.

– Đủ rồi, đủ rồi. Anh điên rồi Khánh Long. Tất cả, tất cả chuyện này là nhảm nhí. Em không tin, anh giết em đi

– Giết em ? Ồ tại sao ? Nhờ em mà Khánh Long cũ chết rồi, anh giờ là Khánh Hoàng. Anh muốn em sống không bằng chết mới vui. Haha – Khánh Long nâng cằm Ngọc Cúc rồi phun một bụm nước bọt vào mặt nàng.

– Cạch … cánh cửa phòng chợt mở. Hai gã giang hồ lôi theo một người đàn ông vào, người có lẽ vừa trải qua một trận đòn tả tơi, nhưng Ngọc Cúc kinh hãi nhận ra đó là Lê Cường. Khánh Long ra hiệu cho hai tên trói Lê Cường bên cạnh. Hai tên răm rắp làm theo rồi lặng lẽ bước ra, ánh mắt thèm khát liếc nhìn cái thân hình vệ nữ của Ngọc Cúc

– Còn một người nữa. Lát nữa sẽ tới thôi – nói đoạn Khánh Long giơ điện thoại về phía Ngọc Cúc, trên màn hình hiển thị một email có những hình ảnh loã lỗ của Ngọc Cúc, tên người nhận là [email protected]. Quả nhiên một lúc sau dưới nhà có tiếng ồn ào của một trận đánh nhau dữ dội. Tiếng động phát ra ngày một mạnh dần và có cả tiếng la hét thất kinh của một tên nào đó, Ngọc Cúc mặt cắt không một giọt máu, nàng không ngờ người chồng Khánh Long hiền lành trước đây là trở thành một kẻ đáng sợ như vậy. Không, đó không phải là Khánh Long dù khuôn mặt và thân hình y như đúc. Trước mặt nàng là một con ác quỷ hiện hình, dã man, tàn bạo và đầy dục vọng, hắn tự nhận mình là Khánh Hoàng.

Khánh Hoàng nắm tóc Ngọc Cúc lôi xềnh xệch về phía cửa. Trước mắt nàng là một cảnh tan hoang, đồ đạc khắp nơi vỡ nát và người đang chiến đấu chống chọi với cả đám kia là Ba Phát. Một mình hắn cũng triệt được hai tên đang nằm máu me bê bết trên sàn. Xung quanh là 6 – 7 tên đàn em có cả tên Hai Hổ đang ra sức thu phục Ba Phát. Cuộc chiến đã gần đến hồi kết thúc khi Ba Phát đã tỏ dấu hiệu xuống sức, thở dốc từng cơn, trên người hắn cũng đầy vết thương do cuộc tả xung hữu đột này. Chợt, Khánh Hoàng đưa tay huýt sáo. Mọi ánh mắt hướng về phía hắn và dừng ở cơ thể trần truồng của Ngọc Cúc. Ánh mắt của Ba Phát và Ngọc Cúc giao nhau, giống hệt như cái đêm định mệnh đó, nhưng giờ là ở một tình huống éo le và khắc nghiệt hơn nhiều. Ba Phát khẽ sựng người, vì người phụ nữ này mà hắn mạo hiểm đến đây, nhưng giờ nàng bị đối xử không khác gì một con thú. Bỗng bụp, một chiếc ghế phang mạnh vào đầu làm Ba Phát ngã chúi dụi bất tỉnh tức thì. Cũng như Lê Cường, hắn bị đám đàn em lôi xác lên lầu và trói chặt lại, riêng Ba Phát thì Khánh Hoàng không cho ngồi trên ghế, vì với Khánh Long Ba Phát cũng chỉ là một con chó phản bội.

Đám đàn em của thấm mệt sau cuộc chiến, lặng lẽ thu dọn ở tầng dưới. Ở phòng ngủ bên trên là sự hiện diện của những con người mà số phận đã gắn họ lại với nhau bằng một sợi dây nhằng nhì phức tạp. Ba Phát bị Khánh Hoàng bồi thêm vài cú đá đau điếng cho hả giận. Sau khi hả hê xong, Khánh Hoàng kêu ông Mai pha cho hắn một ly trà rồi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế nhâm nhi, không quên rít dài một hơi thuốc con mèo. Hắn cười kha khả :

– Thú vị, hay quá, đời có quá nhiều cái vui. Chúng ta là những con người bị thượng đế trêu ngươi, giờ đủ mặt hết. Hahaha. Hôm nay cuộc chơi này do tao làm chủ, để tao làm người phán xử.

– Thằng Lê Cường, à … cũng đẹp trai đó. Mày không có tội gì. Chỉ là … con vợ mày là một con đàn bà ngu ngốc. Nó âm thầm gài bẫy tao, lấy thông tin của nhóm tao để thằng chó già Hùng lần ra manh mối. Nhưng nó tài giỏi thế nào cũng không ngờ được do Khánh Long, à không do Khánh Hoàng này làm. Tội của mày là không giữ vợ cho đàng hoàng – Khánh Hoàng đá một phát vào bụng Lê Cường, do chiếc ghế đã sát vách nên Lê Cường nhận hết lực của cú đá này, ruột gan anh như muốn lộn ngược

– Thằng Ba Phát, phản bội, chó đẻ, khốn nạn – mỗi lời của Khánh Hoàng là cú đấm thẳng vào mặt, Ngọc Cúc quay mặt đi không dám nhìn vì dã man quá

– Phù … tao không có gì để nói với mày. Vì gái mà phản bội tổ chức, để hôm nay tao cho mày chứng kiến cảnh con đàn bà này tan nát ra sao.

– Còn cưng Ngân Sương … – Khánh Hoàng nâng cằm nàng lên, ánh mắt nhìn vừa khát khao vừa khinh bỉ

– Nể tình cưng làm cho thằng em anh sướng, anh sẽ để cưng lại mà nhấm nháp từ từ. Thật tình thì Khánh Long nó cũng thích em lắm – Ngân Sương mở to mắt ra mà nhìn, nàng không nghe nhầm chứ, trước mặt nàng là Khánh Long nhưng hắn lại nhắc đến cái tên đó như ngôi thứ ba vây. Rốt cục chuyện này là thế nào ?

– Đủ rồi … quá đủ rồi. Tôi … anh cho tôi chết đi. Cầu xin anh. Tất cả là do tôi, họ …hức …tha cho họ. Xin anh – Ngọc Cúc ngồi trên giường vái tay cúi lại Khánh Long, nước mắt chảy ròng xuống nệm.

– Hahaha… khoan…khoan. Lạy giờ sớm quá. Không phải cưng là con đàn bà dâm đãng sao ? Mấy đứa dưới còn đang thèm khát mà. Hahaha…

– Anh điên rồi Khánh Long, điên thật rồi. Tôi là vợ anh mà, người vợ anh cưới hỏi đàng hoàng mà. Còn chút tình nghĩa vợ chồng nào. Xin anh …

– Không, không đâu. Nói điều đó với Khánh Long ở địa ngục đi – hắn quay ngoắc người đi về phía cửa

– À mà… nếu cưng nghĩ chuyện tự sát. Thì những người còn lại cũng không được sống. Hãy ngoan đi, biết đâu anh sẽ tha cho đứa nào đó. Kakaka

– Nhưng … trước khi chết. Cả bọn chúng bây nên biết một số chuyện, để mà còn cam tâm

Khánh Hoàng ngồi xuống ghế, nhấp một ngụm trà và rít thêm một điếu thuốc. Hắn bắt đầu kể lại mọi chuyện, dĩ nhiên với bản tính xảo trá của mình vẫn còn nhiều khúc mắc mà chỉ có bản thân hắn hiểu rõ. Lão Mai và bọn đàn em bao gồm Hai Hổ và Ba Phát đều là dân đầu đường xó chợ. Bọn chúng sống bằng nghề đâm thuê chém mướn, chủ yếu là bảo kê địa bàn.

Năm năm về trước, một tên non choẹt, là Khánh Hoàng bấy giờ tìm đến lão Mai và đưa ra một lời đề nghị hấp dẫn. Khánh Hoàng cung cấp cho bọn chúng tiền, một số tiền và chỗ ở đầy đủ, bù lại công việc của chúng chủ yếu như Ba Phát lúc xưa là gài bẫy những người đàn bà để quay clip sex, sau đó đưa cho lão Mai để tập hợp gửi cho Khánh Hoàng. Khánh Hoàng là người chỉ đạo trong tối, còn lão Mai là người đại diện nên hầu như bọn đàn em lão Mai đều không biết có sự hiện diện của hắn ngay cả thân tín nhất của lão là Ba Phát. Những clip sex này được dùng để up hiếp, nhưng mục đích chính là gì thì cả lão Mai cũng không biết, cái lão quan tâm là tiền và tiền của Khánh Hoàng. Do là người chu cấp tiền đều đều nên mặc nhiên Khánh Hoàng như một đại ca giấu mặt, bọn đàn em thì vừa có tiền vừa được sướng nên hầu như đều câm miệng không dám hỏi một lời. Cứ thế lâu nay, Khánh Hoàng ban ngày là Khánh Long đạo mạo làm ăn chân chính, như ẩn mình là một tên đầy dã tâm. Vì sao hắn có nhiều tiền, vẫn còn là một bí mật.

Đến khi Khánh Hoàng được một nguồn tin gián điệp cho biết, công an đã bắt đầu theo dõi tổ chức của mình. Hắn nảy ra kế hoạch dùng chính Ngân Sương để ép Lê Cường ém nhẹm luôn vụ này, vì lý lịch của anh khá trong sạch. Từ việc cắt cử lão Mai làm bảo vệ theo dõi Ngân Sương hàng ngày, cho đến việc tên Vũ đăng ký chạy Uber để đậu gần khu nàng sống, cho đến việc Ba Phát dụ dỗ được nàng, tất cả đều nằm trong tay Khánh Hoàng sắp đặt. Chỉ duy nhất có một lý do khó hiểu mà hắn lờ đi là tại sao Khánh Hoàng lại cố gắn ghép Ba Phát với Ngọc Cúc ? Chẳng lẽ hắn mất trí ? Qua lời kể của Khánh Hoàng thì việc Ngọc Cúc bị Ba Phát cưỡng hiếp khi đặt ra màn kịch qua nhà trọ lão Mai, cũng nằm trong kế hoạch của hắn. Điều hắn bực tức nhất chỉ là Ba Phát dở chứng, phản bội cả lão Mai và hắn. Cả năm nay hắn ra sức tìm được Ba Phát đầu tiên nhằm để bịt miệng tên phản bội này nhưng thất bại vì Ba Phát quá tinh ranh. Vụ việc tổ chức của Khánh Hoàng bị phanh phui sau vụ cháy ở Vũng Tàu chỉ khiến cho lão Mai và Ba Phát bị truy nã, còn hắn vẫn ung dung cấp tiền cho bọn đàn em sống sung sướng. Ngọc Cúc, Ngân Sương, Lê Cường, Ba Phát đều chăm chú nghe từng câu từng lời của Khánh Hoàng, họ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cả bốn người họ đã hiểu, mình chỉ là con cờ trong tay Khánh Hoàng. Riêng Ngọc Cúc vẫn không tin vào hiện thực là Khánh Long và Khánh Hoàng là một người, nàng không ngờ người đầu ấp tay gối bấy lâu nay của mình là một tên chúa quỷ.

– Sao chứ ? Câu chuyện hay chứ ? Xuống suối vàng không luyến tiếc gì nữa nhé. Haha – Khánh Hoàng bật cười khanh khách, cái cười làm cả bốn người rùng mình.

– Ông Mai, Hai Hổ

– Dạ, đại ca – cả hai đồng thanh, nhưng vẫn đứng ngoài của chờ đợi không dám bén mảng vào chứng tỏ rất nể Khánh Hoàng.

– Hai người cực khổ nhiều rồi, vui vẻ với vợ cũ của tao đi, nhớ lời dặn, để sau còn qau Cam bán được nữa.

– Dạ được, đại ca yên tâm. Nhưng …

– Nhưng sao ?

– Tụi em làm ở đây luôn hả ? Có cần dẫn nó qua phòng khác không ?

– Không cần, tại đây, trước mặt thằng nhân tình của nó.

– Đại ca tính quá hay.

– Con kia thì để dành cho mấy đứa cả đêm nay, từ từ mà hưởng không vội. Còn hai thằng này, lát tụi bây sung sướng xong thì … – Khánh Hoàng ngừng lại và ra dấu ngang cổ, khẳng định là giết.

Khánh Hoàng bỏ đi để mặc Ngọc Cúc đang thất thần nhìn anh, vẻ mặt xinh đẹp của nàng giờ trông thật thảm hại. Ngân Sương, Lê Cường đều bị trói chặt vào ghế và bịt kín miệng, Ba Phát còn thảm hơn là nằm lăn lóc trong góc tường, chỉ có Ngọc Cúc là hoàn toàn trần truồng trong căn phòng ngủ rộng lớn của căn biệt thự, hai tay nàng đang cố gắng che đậy cặp nhũ hoa trắng phau và âm đạo. Hai người đàn ông bước vào sau đó, cánh cửa khép lại sau lưng Khánh Long một cách lạnh lùng …

Gã đàn ông tên Hai Hổ thì đã cởi trần để lộ hình xăm nguyên con cọp to tướng sau lưng. Còn lão Mai ngồi dài trên ghế sofa nhìn Ngọc Cúc một cách tận hưởng, lâu lâu liếc nhìn sang Ngân Sương và cười một cách bí hiểm.

– Nhớ anh không ? – lão cúi xuống nhìn Ngân Sương

– Anh là bảo vệ chung cư em nè. Nói thiệt lúc đó thèm em muốn chết, mà thằng chó Ba Phát này giành mất rồi. Cưng đẹp lắm biết không hả ? – lão mần mò cặp vú của Ngân Sương, nàng giãy giụa hất cánh tay xưởng xẩu và đen đúa kia ra

– Con đĩ … “bốp” – cú tát vào mặt làm má Ngân Sương ửng đỏ, nhưng nàng vẫn lỳ đòn ném cho lão một ánh mắt giận dữ

– Đến mức này mà còn chảnh chó. Hôm nay tao chơi con kia xong tao sẽ cho mày nát lồn.

Ngân Sương quay mặt đi tránh nhìn vào khuôn mặt dâm dê của lão. Cái bản mặt mà nàng đã không thể nào chịu nổi mỗi lần ra vào khu chung cư. Mắt nàng đẫm lệ nhìn Lê Cường một cách tuyệt vọng. Riêng Ba Phát trong một bộ dạng không thể thảm bại hơn, sau một trận đòn tơi tả của đám đàn em Khánh Long thì khuôn mặt hắn bắt đầu sưng phù, máu chảy ra từ miệng ướt cái áo thun cộc tay, có lẽ lâu rồi hắn mới bị dần cho tơi tả như vậy.

– Ông già, đừng manh động đại ca Khánh Hoàng dặn sao làm vậy đi.

– Hừm … – lão Mai tức tối bỏ Ngân Sương lại và ngồi vào ghế quan sát.

Ngọc Cúc bắt đầu hoảng loạn nàng không tin sự thật trước mắt là Khánh Long đang để cho hai tên đàn em cưỡng hiếp mình. Nàng vùng chạy đến cửa thì phát hiện đã bị khóa trái, dù gì nàng cũng là vợ được anh cưới hỏi đàng hoàng lẽ nào Khánh Long định làm thật. Hai gã để mặc Ngọc Cúc sợ hãi tha hồ thỏa sức ngắm nhìn thân hình của nàng. Cặp đùi cô trắng nõn, bộ mông nở nang nhưng thanh thoát cùng với cặp giò người mẫu và lấp ló sau mỗi lần nàng chuyển động còn có cái vệt đen đen của đám lông mọc xung quanh âm hộ nữa. Càng nhìn ngắm con mồi hoảng loạn, hai gã biến thái càng thấy không thể chịu đựng thêm được nữa. Tên Hổ nhào đến kéo chân Ngọc Cúc làm nàng ngã sấp mặt.

Lúc ấy, Ngọc Cúc cố gắng trườn đi, nhưng tay hắn giữ chặt đôi chân trường túc của nàng. Nàng chống cự bằng vài ba động tác múa may cũng không làm gì được. Thình lình, hắn buông nàng ra. Nàng mừng rỡ, vùng bỏ chạy về phía cửa. Nhưng chỉ một thoáng, hắn đã bắt kịp. Hắn lại đè nàng xuống. Thì ra, hắn chỉ muốn vờn với nàng mà thôi. Chỉ hơn vài mét chạy, hắn đã gạt nàng xuống đất rồi, dễ như trở bàn tay. Hắn làm như thế vài lần thì nàng như mất thở, sợ sệt, nàng cảm giác được môi hắn đang kề bên tai, giọng hắn khằn khặc nói:

– Mày đã nếm mùi đàn ông nhiều chưa, con đĩ thúi tha. Hả ?? Thấy cặc lại bỏ chạy là sao ? Hả ?

– Thằng Hổ, mày biết rồi còn giả bộ ? Phim của nó với Ba Phát chắc mày thừa biết nó dâm thế nào mà ?

– Ba đừng làm con mất hứng, con thích nói vậy đó, sẽ nứng hơn

– Mày làm gì làm nhanh lên tới tao nữa. Còn … người đẹp Ngân Sương này thì … để dành ăn sau. Hôm nay lệnh của anh Long là xử con vợ dâm loàn này trước – lão Mai liếc nhìn Ngân Sương một cách dâm dục, thực ra lúc làm bảo vệ chung cư, lão đã muốn đè Ngân Sương ra hiếp rồi, nhưng hôm nay Ngọc Cúc cũng đẹp không kém mà lại là món quà của Khánh Long ban cho lão cảm thấy hứng thú lạ với con mồi mới này.

Nàng choáng váng với lời nói thô tục của cả hai, nhưng vì sợ quá, nàng im lặng. Hắn lại tiếp

– Nãy giờ nhìn anh thèm cưng lâu rồi. Lát nữa cho cưng biết sướng nha. Đại ca nói lồn cưng còn bót lắm hả ? Phát ơi ! Hôm nay lồn con ghệ mày sẽ được hưởng cặc của anh. Xin phép mày nhé thằng phản bội – Hai Hổ phun một tia nước bọt vào mặt Ba Phát, hắn vẫn gục mặt xuống đất không ngẩng lên.

Nàng lắc đầu quầy quậy, giãy dụa, nhưng vô dụng. Mắt nàng tìm kiếm sự giúp đỡ xung quanh. Ngân Sương nước mắt ràn rụa, còn Ba Phát thì nằm im nãy giờ không biết sống chết sao. Khi lướt qua nhìn Lê Cường thì ánh mắt hai người giao nhau lạ lắm, Lê Cường như muốn điên lên mà không làm gì được, còn Ngọc Cúc biết không còn cơ hội nên nàng la lớn :

– ĐỪNG – Ngọc Cúc la lên, cắn vào bắp tay Hổ làm hắn rên lên một tiếng

– Buông tôi ra – Nàng biết hắn đang đối xử với nàng một con thú

Hắn buông tay, nhưng vẫn đè gối trên lưng nàng, rồi nhanh như cắt lật ngửa nàng ra. Ngọc Cúc thét lên

– THẰNG CHÓ!

Hắn liền tán mạnh vào mặt nàng mấy phát, dập tan tiếng la, đồng thời nhét nhanh vào miệng nàng một vật gì đó. Từ mùi và vị, nàng biết vật đó là chiếc quần lót của Khánh Long để quên. Ngọc Cúc cào vào tay hắn để chống cự, nhưng hắn bẻ quặt chúng ra sau lưng và trói chặt bằng loại dây gì đó, nàng thấy thật đau rát. Xong xuôi, hắn chèn gối xuống lưng nàng và xoay ngửa nàng ra, dằn vặt nàng như một món đồ chơi.

Ở vị trí này, nàng còn thấy rõ mặt hắn và gã đàn ông ngồi đối diện. Ở góc phòng là Lê Cường nhìn nàng một cách bất lực – hai tia lửa ánh lên giận dữ, Ngân Sương thì nước mắt đã chảy dài ú ớ khe khẽ, còn Ba Phát thì gục đầu xuống đất, có lẽ hắn bất tỉnh hay giả vờ làm vậy để không thấy cảnh tượng trước mắt hoặc che đi sự bất lực của mình. Chỉ có hai tên dâm tặc là Hai Hổ tóc dài nhuộm vàng có xỏ bông tai và một người lão già tóc đã muối tiêu là lão Mai đang thưởng thức chuyến săn mồi này. Ngọc Cúc cứng người khi thấy tên Hổ dùng cán dao quét một đường lên bụng nàng. Động tác nhanh như một thợ săn lành nghề đang làm thịt một con thú.

Do bị trói thúc ké, ngực nàng hơi ưỡn lên, một đường dao đi ngang qua ngực, theo từng nhịp thở của Ngọc Cúc, cặp vú săn gọn trắng hồng kia như khiêu khích hắn. Hắn quăng con dao ra và chụp lấy cặp vú tuyệt đẹp đó và bóp mạnh. Nàng la ối lên.

Liếc nhìn, nàng thấy đôi mắt hắn lườm xuống đầu núm. Lúc ấy, nàng chợt thấy rõ hình dạng của hắn hơn. Tóc dài buộc đuôi ngựa phía sau, thân hình cao to vạm vỡ nhưng nhìn rất ư là cô hồn. Hình xăm con cọp trên lưng làm Ngọc Cúc cảm thấy ớn lạnh.

Còn đang hoảng sợ, thì hắn giựt tóc lấy tóc nàng, kéo ngược. Rồi chợt chồm tới, hắn ngoạm vào cổ nàng, làm nàng rùng mình, tưởng như sắp bị quỷ hút máu. Hơi thở và nước miếng nóng hổi lướt qua gáy nàng. Những ngón tay đã len lỏi trên bầu ngực căng phồng, vò bóp, rồi tìm lấy núm, và se chúng lại.

Nàng chưa bao giờ bị đối xử tệ bạc như vậy. Nên bằng hết sức bình sinh, nàng cố gắng vùng ra. Nhưng thân hắn đã đóng chặt nàng xuống đất, như thể quyết không cho nàng thoát khỏi. Đoạn mở zipper, hắn lui cui kéo quần hắn xuống. Nàng cảm giác đằng sau cái quần lót đó là một sự khủng khiếp sắp dày xéo trên mình nàng.

Thình lình, hắn kéo chiếc quần lót ra khỏi miệng nàng, rồi nhảy thót lên, chành chân ra hai bên thái dương nàng. Hắn ấn xuống. Nàng như chết ngạt vì sự to lớn của hắn.

– Mày là thằng khốn nạn ? – nàng la toáng lên.

– Buông ra.aa… Anh Long ơi … ưm … ưm

Hắn nhìn con cặc nhích từng chút một cách thô bạo vào miệng Ngọc Cúc. Cặc hắn tanh nồng và đầy mồ hôi làm nàng phát nhợn

– Biết đại ca cho tao rồi … còn la lối gì. Coi chừng tao đó ! – Hắn đe dọa, ho lên khằn khặc và nắm lấy tóc nàng giựt lên, giựt xuống, bắt nàng dùng miệng vuốt ve dương vật.

Nàng định nghiến chặt hàm răng lại, biết đâu đau quá hắn thả nàng ra. Chưa kịp thực hiện điều đó, hắn bỗng dùng tay nhíu chặt lấy nhũ hoa nàng, hăm he: “Cắn tao một cái, tao giựt đứt!”, hắn gằn giọng, ho lên sù sụ.

Sợ quá, nàng chỉ biết há miệng ra. Dương vật hắn từ trên xọt xuống. Nàng như nghẹn cả hơi, mắt trợn, tay đẩy, dùng hết sức chống cự. “Bạt, bạt”. Hắn tán cho nàng mấy cái như trời giáng, làm xây xẫm cả mặt mày. Tức mình, nàng cắn mạnh vào cái đầu rùa. Hắn la ré lên, lui lại và nện cho nàng mấy cái nữa mạnh hơn, làm đổ hào quang.

– Ai đó … cứu … – Ngọc Cúc thều thào, nước mắt trào ra, má đỏ bầm vì cái tát trời giáng

Nàng còn đang chếnh choáng, hắn lại xọt dương vật vào miệng nàng, nói: “Cắn nữa là liệt giường nghen con”. Nàng biết hắn nói thực. Nàng không muốn chết. Chết như vầy nàng không cam tâm. Thôi thì mặc kệ cho hắn muốn làm gì thì làm, hy vọng hắn sớm thỏa mãn, rồi thả nàng đi. Nghĩ sao nàng làm vậy, và ráng làm hết sức mình cho hắn thích.

Nhưng chủ đích của hắn không đơn giản như vậy. Hắn muốn “vờn” nàng thêm tí nữa, và cứ thế, hắn chà, rồi quẹt, trây dương vật ướt mèm khắp đầy mặt nàng. Nhìn ánh mắt sợ sệt của nàng, hắn có vẻ đắc ý lắm. Mặc cho nàng cứ lắc đầu lia lịa, hắn vẫn vòng tay giữa chân nàng, lèn một ngón tay vào bẹn nàng, hết moi, rồi móc.

– Xin đừng! – nàng khóc lên

– Làm ơn đừng … đụng! – Và nàng lách mông tránh né mấy ngón tay con rắn của hắn.

– Không thích à, ánh mắt mày dâm lắm, đĩ ngựa – hắn có vẻ nổi giận, ho canh cách vào mặt nàng.

– Tôi không phải đĩ ngựa – nàng chống chế, bằng chút sỉ diện còn lại của mình.

– Vậy bao nhiêu thằng chơi mày rồi ? Hả ? Hả – hắn đắc ý hỏi

– Không phải đĩ sao cương vú ?

– Đụ mẹ, Ba Phát ơi tao biết sao mày mê con lồn này bỏ anh em rồi. Nó bót quá mạy. Ê mày nghe tao nói gì không ?

– Chó Ba Phát, hôm nay tao sẽ chơi cho lồn nó tan nát, cho mày từ nay về sau không được hưởng nữa

Chợt lão Mai chồm dậy, đạp thẳng vào đầu Ba Phát thật mạnh làm hắn ngã ngang trong khi vẫn đang bị trói. Lão còn chưa vừa lòng, đạp Lê Cường một phát chí mạng vào bụng làm chàng cảm thấy ruột gan lộn tùng phèo, khó khăn lắm mới gượng không để ngã.

– Lũ chó chúng mày, căn biệt thự của tao, cháy sạch rồi. Vì mày Ba Phát, cả mày Ngân Sương và thằng chồng bất lực của mày, từ hôm nay phải trả lại tao hết

Nói đoạn lão đá mạnh vào người Ba Phát mấy cái nữa rồi quay lại ghế ngồi thở mệt. Ba Phát vẫn nằm im giống như gần chết rồi, người hắn không một chút động tĩnh hay sinh khí gì

Mặt nàng đang hừng lên vì xấu hổ và tủi nhục, nhưng cũng nhói lòng khi thấy Ba Phát bị đánh

– Ông coi chừng gieo gió gặt bão. Vô tù !

– Vậy thì coi ai đang gặt bão – Hổ nói, giọng đểu giả.

– Mày đang gặt bão đó! Còn lâu tụi tao mới vô tù. Dám phản bội đại ca là mày chán sống rồi.

– Nếu như ông tiếp tục … tôi … anh Long ơi, tha cho em đi mà …- Nàng la lên, giãy nảy như con trùng bơi trong nước.

Thay vì trả lời nàng, hắn đè đầu nàng xuống, tay kéo mông nàng lên

– Xạo chó hả ? Mày thích lắm mà – hắn rít lên, ho sù sụ.

Nàng thầm hỏi, có phải mình đang trả báo cho việc phản bội chồng, nên rơi vào tay một tên điên có thể giết mình bất cứ lúc nào, phải cẩn thận thôi để giữ tánh mạng. Bây giờ tốt hơn hết là chìu theo mọi ý muốn của hắn. Nàng nằm im.

Chơi một lúc thấy thỏa, đoạn hắn dùng chân kẹp chân nàng lại, hét lên.

– DẠNG CHÂN RA COI !.

Nàng lia mắt căm căm nhìn hắn không chịu làm theo. Một chân chặn, một chân quẹt, hắn vét đôi chân nàng ra hai bên như để trừng phạt sự cứng đầu của nàng

– CỨNG ĐẦU HẢ ?! – hắn lại tát cho nàng vài cái, lần này miệng Ngọc Cúc đã bắt đầu bật máu, nàng cảm thấy vị mặn trên đầu lưỡi mình

Sau lời nói đó, thình lình, một vật xăm vào mông đít nàng, rê rê kéo lên, vật đó dày và cứng. Nàng tạ ơn trời vì hắn đeo bao từ lúc nào, Ngọc Cúc đâu biết là Khánh Long muốn day vò nàng thêm nữa nên không cho đàn em hưởng trọn nàng. Nàng cảm giác nó rướn sâu vào cửa mình nàng, nong chẹt nàng ra làm hai. Ê ẩm vì nàng không có hứng thú gì hết, và không tiết ra chút nước nhờn nào.

– TRỜI …. ĐAU! – nàng bấm môi.

Ngân Sương bất giác nhìn Lê Cường, nàng không muốn thấy cảnh này nữa. Lê Cường mặt đỏ hơn bao giờ hết, chính bởi vì anh không toàn tâm bảo vệ Ngọc Cúc mà gây cớ sự. Nếu có lần thứ hai, Lê Cường chắc chắn không để lỗi lầm này lặp lại.

– Nín không! – hắn thì thào hăm dọa

– Lát nữa sẽ hết – Rồi thì Ngọc Cúc chỉ biết im, mặc cho hắn “phập” vào mình nàng, cười gian giảo ở bên tai, nói ; “Mông gái nhà lành … có khác!”.

Nàng như điên lên, định chửi hắn “Đồ khốn nạn”, nhưng sự sợ hãi làm nàng câm nín.

– Sao im re vậy. Phản ứng chút coi ! – hắn bỗng nói đoạn thúc mạnh vào đùi nàng. Nàng đanh mặt lại chịu đựng.

– Nứng không ? – hắn hổn hển, vả vào mặt nàng thật đau.

– Dạ! – nàng đáp, vừa thút thít. Lưng cảm thấy đau rát.

– Dạ gì ? – hắn hỏi tiếp, rồi đánh.

– Dạ … dạ … nứng! – Nàng đáp

– Phải dzậy chứ. Biết mày nứng lắm mà ! – hắn nện xuống liên hồi. Trong thoáng chốc, nàng gần như quên mọi thứ, muốn chết đi cho khỏi chịu sự dày vò này. Một cái gì đó làm tê cóng hai đầu gối, máu chảy rần chung quanh vùng xương chậu.

Tiếp theo, hắn luồng tay, chụp vào đầu vú nàng, cum mạnh 5 đầu ngón tay. Hết nhíu, rồi bấm như thể làm vậy sướng cho hắn lắm. Nàng mếu như con cún con, vừa đau, vừa tê, kêu lên ăng ẳng, nằm ệch ra cho hắn hiếp một cách man rợ hơn cả 30 phút trôi qua.

– Sướng không con đĩ ? Sướng không ? Hả ? Hả..

– Ơ dạ … dạ … có … hức … hức …

– Cặc tao … và … Ba Phát … đứa nào to hơn … ai chơi mày sướng hơn hả đĩ chó ? Nói … Nói … – Mỗi chữ nói của hắn làm một cái vặn vào núm vú Ngọc Cúc làm nàng la lớn

– Dạ … anh … to hơn … bự hơn … sướng … á … á … ngừng lại đi …

Rồi với một rên thật lớn, khàn đục, hắn rút cặc ra và phóng tinh ào ạt vào bụng nàng. Nàng cảm giác một dòng nóng phun tràn hai bên, ấm ấm và khai rình. Song, một cảm giác khác rát buốt bắt đầu kéo đến với Ngọc Cúc. Sự sỉ nhục bỗng dâng chiếm tâm hồn. Nước mắt nàng lưng tròng hai bên má. Ngọc Cúc còn biết làm gì hơn, khi hai tay bị trói quắp chẳng làm được gì.

– Làm ơn. Thả tôi đi ! – nàng nài nỉ.

Hắn ngẫm nghĩ, rồi ngồi bật dậy, lấy quần lót Khánh Long lau chùi chỗ nhơ nhớp cho nàng. Thật không còn gì nhục nhã cho bằng. Nàng bỗng òa ra khóc như một đứa trẻ

– Tại sao khóc ? Mày sướng mà phải không con chó cái – hắn nẹt lớn, ngồi xuống cạnh nàng, và kéo nàng cạnh đùi hắn. Nàng đá loạn xạ chống cự. Bị đá đau, hắn tán cho nàng thêm mấy cái vào mặt, đe dọa: “Muốn chết hả !”. Đoạn, đẩy nàng sấp lại, hắn xạch một ngón tay vào âm đạo, tiếp theo một ngón nữa cho tới khi đầy ắp, rồi hắn làm động tác xăm xoi. Đau quá, nàng rên hư hứ. Quay lại nhìn hắn có vẻ van xin.

– Đáng cho mày mà – hắn ôn tồn như không có chuyện gì, nói.

– Đồ đĩ ngựa, tao để ý mày từ nãy rồi ! Mày cũng đâu có vừa gì. Bao nhiêu thằng chơi mày rồi. Hả … Hả ! – Hắn bỗng hét to như thằng điên.

Nàng nhíu mắt, riu ríu nhìn hắn. Hắn nói: “Tuần trước tại đây, mày với một thằng già tài xế. Năm trước mày với thằng chó phản bội Ba Phát, rồi thằng Phong công an. Ở Vũng Tàu với thằng Vũ, tao đều biết hết …”

Theo như hắn kể, nàng mới biết hắn đã tìm hiểu hết chuyện và theo dõi nàng đã lâu tại khu biệt thự này. Thoáng nghĩ làm nàng hồi hộp và run. Trời ơi, chị Ngân Sương thường nói với mình “Hồng nhan bạc phận” nghĩ lại cũng không phải vô lý.

Chưa kịp định thần với những gì hắn tra hỏi, nàng đã thấy hắn rút tay ra khỏi âm đạo, nhưng lại chồm lên, thế vào cái dương vật phục sức vô trong mình nàng. Hắn hãm nàng từ tư thế “chó”, một tư thế mà anh Khánh Long và Ba Phát hay thích, nhưng bây giờ còn gì sỉ nhục hơn nữa vì hắn không phải chồng nàng càng không phải người tình.

– Hết biết trả lời rồi sao ? – Hắn nói và dập mạnh vào mông nàng, tay thì nắm lấy tóc, mặc cho nàng rên khư khử. “SAO, SAO ! … Thấy có ngon hơn thằng Phát không ? Còn thằng Phong, tất cả đàn ông đã chơi mày ? Sao ? ”.

Mỗi cái “sao” của hắn là một động tác phập xuống. Nàng đánh “hứ” lên một tiếng. Được một lát, hắn kéo ra. Nàng có dịp nghỉ ngơi một tí. Nhưng không bao lâu, hắn lại ngồi trước mặt nàng, đánh bạt tay vào mặt nàng, bắt mở miệng ra.

Nàng sợ quá, tưởng rằng hắn sẽ phóng tinh vô, bình thường nàng sợ dơ nên sẽ từ chối. Còn bây giờ, sao từ chối hắn được. Từ chối chỉ có con đường chết. Hắn chỉ muốn nàng làm cho hắn sướng. Phải ráng chìu hắn thôi! Thằng khốn nạn, nàng thầm chửi hắn. Nhưng còn biết làm theo trong khi hắn vò vò cặp nhũ hoa nàng có vẻ thích thú.

– Sâu xuống dưới một chút”, hắn bỗng ban lệnh.

– Hô … ng … Hông … đượ ….c”, nàng nghẹn hơi do ngậm phải của nợ hắn.

– Cái gì ? Mày sợ dơ à ! Sợ dơ sao chơi bao nhiêu thằng rồi không sợ … Còn bày đặt chọn cá kén canh ! Đàn bà thúi – hắn lại nạt nàng

Rút dương vật hắn ra khỏi miệng, nàng đáp:

– Xin lỗi anh … anh làm ơn đừng bắt tôi làm chuyện đó. Trước mặt biết bao nhiêu người … hức …hức …”

Thình lình, hắn chồm tới góc phòng, chộp ngay lấy con dao, kề ngay vào cổ nàng, gằn giọng:

– Làm hay không ?”. Nàng không đáp, chỉ cúi đầu, nước mắt vẫn nhễu dài trong gương mặt sưng phù

Hắn lẳng lặng đưa dương vật tới trước miệng nàng. Nàng nắm lấy và bấm bụng làm đại. Một mùi nồng nồng, xin xỉn tọng vào khứu giác nàng, thật tởm lợm. Những người đàn ông làm tình với nàng đều nâng niu và trân trọng nàng, ngay cả dương vật cũng vệ sinh kỹ lưỡng trước khi đưa nó miệng Ngọc Cúc. Giờ đây nàng bị đối xử một cách thậm tệ

– Ngậm sâu xuống dưới một chút – hắn hăm he. Nàng làm theo. Rồi hắn bảo, “Sâu xuống nữa”, nàng cũng phải làm theo, cho tới khi cả mặt nàng úp hẳn vào háng của hắn.

“Thiệt là kinh khiếp mà !”. Nàng khóc thúc thít, gọi “Mẹ ơi, mẹ ơi! Sao con khổ vậy. Có ai cứu tôi không” ở trong đầu. Cuối cùng, hắn cũng rời khỏi mặt nàng, thỏa mãn, khi tinh khí đã dính đầy mặt nàng. Nằm đó, nàng thấy tứ chi rệu rạ, hơi thở dồn dập do thiếu oxy. Nhưng nàng không màng tới, chỉ ráng làm sao chùi sạch cái nhớp nhúa kia đi.

Lúc đó bỗng có tiếng bước chân, một bóng đàn ông từ từ tiến tới. Lão Mai đã chịu hết nổi từ nãy giờ, lột sạch hết quần áo của mình và lao đến. Ngọc Cúc hoảng hồn cái của nợ của lão xấu xí và đen đúa như cơ thể của lão, ánh mắt thì nham hiểm và đáng sợ. Lão lại lượt qua thân thể trần truồng của nàng. Cặp mắt lão có vẻ trơ trẽn, bần tiện, tỏ vẻ thèm thuồng làm sao. Bước tới gần nàng hơn, lão hết nhìn Hổ dò xét, rồi nhìn nàng xem phản ứng.

Nàng trương cặp mắt, nửa như van xin, nửa như cảnh cáo lão, “Đừng đụng vào người nàng … nếu không thì …”. Nhưng rõ ràng là vô dụng, lão đã ngồi xuống, đưa bàn tay dơ dáy sờ vào ngực nàng. Nàng thét to, nạt vô mắt lão, “DANG RA”, liền bị tên Hổ tán một bộp tay, đau điếng.

– Con mất dạy … Hỗn với ba tao hả ? Khôn hồn

Má nàng đã chuyển sang bầm tím, những vết tích của cuộc bạo dâm gần như hủy hoại nhan sắc kiều diễm của nàng. Chưa kịp la thêm tiếng nào Ngọc Cúc lại bị nhét miếng quần lót vào miệng. Nàng chỉ còn biết ú ớ, để mặc cho lão Mai bóp nhẹ, rồi mạnh dần, trước bằng một tay, sau dùng cả hai.

– Đù, ngon thật hèn gì thằng Phát con tao nó phản tao. Hôm nay tao sẽ hưởng hết những cái mà nó đã có. Haha…

Nàng thấy thật tủi nhục. Không ngờ một lão già đê tiện nào lại dám sỉ nhục nàng như thế. Nàng muốn thét lên. Nhưng miệng cứ câm lại, đắng chát của cuống họng. Rồi thì, chân nàng bị kéo duỗi. Những bàn tay nhám nhúa, hôi tanh mơn trớn khắp thân thể. Trây rồi trét, nhầy nhụa, hành hạ nàng như một con búp bê nô lệ.

– Từ từ Sương ah. Rồi cũng tới em mà thôi. Cô em đẹp nhất chung cư ạ. Em cũng sẽ không hơn gì con này đâu – Lão Mai vừa nói vừa bóp vú Ngọc Cúc lên nút, mắt vẫn dán vào Ngân Sương. Ngọc Cúc không ngừng khóc la, còn Ngân Sương không dám nhìn thẳng, nàng xem Ngọc Cúc như em gái. Cảnh tượng trước mắt làm lòng nàng đau như cắt.

Không đầy năm phút sau, lão Mai đã hòa hợp với tên Hổ như thể hai người bạn chí cốt. Một người kềm, một người làm. Nhịp nhàng. Nàng như một miếng thịt nguội nằm giữa hai lớp bánh mì, bị kẹp chặt. Lão già thình lình tuột quần lót xuống. Nói là quần lót, nhưng giống như một miếng giẻ rách quấn ngang bụng. Trước mặt nàng, một khối thịt đung đưa, chắc hẳn dơ bẩn lắm vì mùi hôi từ mình gã bốc lên, làm nàng lợm cả giọng, kêu ú ớ không ngớt.

Cả hai bỏ mặc trần truồng, từ từ tiến về phía Ngọc Cúc đang hoảng kinh tột độ

– Đừng! xin các ông! xin các anh tha cho tôi! – Ngọc Cúc lắp bắp. Nàng vừa dứt lời đã bị tát cho cái nữa rất mạnh làm cho nín luôn chẳng nói được gì nữa.

Cả hai gã đàn ông cùng nhào lên giường, bốn bàn tay thô bạo cùng một lúc dày vò nắn bóp khắp thân thể nõn nà của Hương. Thay vì dùng tay bịt tiếng kêu của nàng, lão thực bạo lực trẹt cái khối thịt ấy vào người nàng. Cũng còn nể mặt Khánh Long nên lão Mai đeo bao đầy đủ, trong khi tên Hổ kềm hai chân nàng xuống. Nàng chợt im bặt, gồng người chịu đựng những cái thúc gần như không còn mạnh hơn được nữa. Nàng đoán rằng, chắc gã đã thiếu đàn bà khá lâu rồi nên hành vi của gã có vẻ như một con thú. Một con thú chỉ biết làm chuyện súc sinh, phóng tinh vào người đàn bà bị hãm hiếp.

Chỉ một thoáng thôi, lão đã thống khoái, rên lên hư hử, toàn thân co giựt như đang lên cơn kinh phong. Chỉ nghe một tiếng sựt của chiếc bao cao su được tháo ra. Nàng cảm giác toàn bộ cái nhơ nhuốc, hôi tanh từ người gã phóng lên người nàng lần nữa, lần này là lên trên ngực tràn ra hai bên ngực, và trôi xuống bụng hòa chung với tinh dịch của tên Hổ còn sót lại. Khiếp quá ! Nàng lịm xuống khi lão thu cái đùm nhăn nhúm về, và nhìn lão vội vàng quấn lại miếng giẻ rách ngang hông.

Tên Hổ lẩm bẩm đúng là gái đẹp có khác, hắn thỏa mãn quá nhưng bây giờ phải share cho mấy tên đàn em đang thèm khát tí đã, hắn mở cửa phòng và huýt sáo một tiếng nhỏ. Khánh Long ngồi đó nhâm nhi cà phê, khẽ gặt đầu. Cả đám giang hồ khoảng 5 đứa còn lại chạy đến bu quanh trước cửa phòng

– Tụi bây nhớ lời đại ca dặn rồi chứ – Hổ nói nhỏ

– Từ từ thôi, từng người một, được một phát thôi đó. Không nó chết là tụi bây cũng đi theo

– Anh yên tâm đi, tụi em chuyên nghiệp mà – một thằng lên tiếng

– Tốt, cho mày vào trước – Hổ nói với thằng vừa lên tiếng, hắn đóng cửa lại bỏ mặc đám đàn em với thân thể tuyệt mỹ kia

Hổ tiến tới ngồi trước mặt Khánh Long, hắn hả hê lắm

– Em cảm ơn đại ca. Em sướng quá. Con vợ anh nó hết chỗ chê … – Khánh Long lườm mắt, tên Hổ chợt bụm miệng. Hắn nốc một hơi rượu rồi cười khà

Một thằng đàn em bước vào và há hốc miệng khi thấy Ngọc Cúc trần truồng 100% , thân hình mà nãy giờ tụi nó hằng mơ ước giờ hiện ra lồ lộ trắng nõn đang nằm chờ chúng khám phá. Một con cu kỳ dị bật lên tức khắc, con cu kỳ dị không phải do bẩm sinh mà do rạch đầu khấc ra, nhét mấy viên bi vào thành vòng tròn quanh đầu khấc. Vì vậy con cu hắn tuy bình thường nhưng đầu khấc loe to ra như trái cóc ngâm mấy bà bán rong hay bán, nàng hiểu được ý đồ của bọn họ nhưng nàng mệt quá không còn hơi sức lên tiếng. Nàng nghĩ mình chẳng còn cảm giác nào nữa cả nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần. Nhưng mấy viên bi của tên này quá cộm trong âm đạo khiến cho nàng lại tiếp tục đau nhói, hắn ôm ấp nàng một lúc rồi đi ra. Cứ thế, nàng bị buộc phải truy hoan với từng người đàn ông, mỗi người có mỗi chiêu thức và hình dạng dương vật khác nhau khiến nàng trải qua hết cơn đau này đến cơn đau khác.

Chốn yên bình bấy lâu nay của nàng và Ngân Sương giờ đây thành nơi truy hoan tập thể và chốn hành xác của Ngọc Cúc. Tinh dịch nhầy nhụa khắp nơi trên giường và người nàng, nàng như vật tế thần của bộ lạc cổ xưa, cứ nằm và đợi, từng người từng người đàn ông nằm đè lên thân thể tuyệt mỹ của nàng. Cũng may do nàng quá đẹp nên mỗi thằng chỉ ra 1 lần, mỗi lần nửa tiếng, trải qua không biết bao lâu có lẽ cũng hơn 4h rồi nàng chịu đựng nhiều trận hành hạ liên tiếp, sống không bằng chết. Ngọc Cúc đau đớn, bầm dập tả tơi, nhục nhã ê chề, đầu óc nàng bấn loạn và bắt đầu nói nhảm. Nàng nằm sóng soài trên giường, tinh dịch và bao cao sú vương vãi khắp người. Nàng nhìn cả bọn rút đi mà nàng không kêu nổi lấy một tiếng. Sau khi hoàn tất cuộc dập liễu vùi hoa Ngọc Cúc xong, cả đám đi ra cùng Khánh Long đi nhậu dưới sảnh. Chỉ còn tên Hổ ở lại canh chừng và ngủ khò sau cuộc bạo dâm Ngọc Cúc, mặt khác hắn có thói quen uống rượu sau mỗi lần làm tình và rượu của ông Hùng quả thực rất mạnh.

Ngọc Cúc cố gắng bò dậy nàng trong khi tinh dịch nhầy nhụa khắp người. Đang lả người nên việc ngồi dậy với nàng cũng khó, Ngọc Cúc lại thấy cửa mình bị nong chặt. Lão Mai đã hồi phục và đang bồi thêm từ phía sau. Ngọc Cúc không lý trí nữa, miệng vẫn cười quắp lấy lão trong khi nước mắt cứ tuôn ra, lâu lâu lại nói nhảm một cái gì đó. Ngân Sương cảm thấy bất an tột độ, nàng nhìn Ngọc Cúc trân trối như biết chuyện chẳng lành, nàng lơ mờ đoán được Ngọc Cúc đã không còn cảm giác hay ý thức gì nữa. Ngọc Cúc giờ nằm đó như khúc cây, một giống thực vật nào, còn lão Mai là một động vật đang thời kỳ động cỡn.

– Hè hè, tụi nó đi hết rồi để anh chơi em không bao nha – lão Mai cười dâm đãng

– Để anh phóng tinh thêm vào người em, cho “đỡ phí”. E m đẹp … quá. Ặc …. ặc ….

Bất chợt miệng lão bị bịt chặt, và một con dao cắt ngay yết hầu ngay động mạch chủ, lão chỉ kịp ú ớ vài tiếng rồi gục xuống sàn. Bàn tay sát nhân kia nhẹ nhàng đỡ lão nằm xuống bên cạnh Ngọc Cúc khi biết chắc là lão đã tắt thở. Nhưng điều đáng sợ hơn cả chỉ gặp trong những phim kinh dị đó là Ngọc Cúc đang nằm trên một đống bầy nhầy bao gồm tinh dịch và máu phun ra từ cổ lão Mai. Gương mặt và nàng cũng dính hỗn hợp đó và nàng đang mỉm cười với ánh mắt man dại và thích thú.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng