Phần 26
– Hay quá ha… Lần sau còn thế thì liệu cái thần hồn.
– Um… ứ… um… thế lúc đó ai quằn quại rên siết thế. Còn lên đỉnh hẳn hai lần…
– Không thèm nói chuyện với đồ đáng ghét nữa… chở tôi về nhanh lên. Muộn rồi…
– Đang sớm mà… Mới gần có 23h…
– Vậy mà kêu sớm… cô Minh bảo rồi… con gái ngủ sớm mới đẹp da…
– Để anh điện mẹ bảo ngủ ngoài nhà vợ…
– Mơ đi cưng… mà ai là vợ ông hả…
– Thì ai đó rên ứ um… Ư…
– Thế thì vợ ông chắc nhiều người quá ha… ít nhất thì không phải mỗi tôi…
Biết cô ả bắt đầu lên cơn nên Hải im lặng đi từ từ để hưởng cái không khí trong lành về đêm. Hôm nay hắn rất vui, thực sự rất vui khi điều Hải dự đoán là chính xác…
Đọc nhật ký của mẹ nó hắn phát hiện ra một điều. Mỗi người con gái đều có một sở thích làm tình khác nhau… Phái nữ không chủ động và mạnh dạn như đàn ông nên thường bị động trong chuyện ấy. Chỉ cần người đàn ông đủ tinh tế và khôn khéo để dần dần bạn tình mình bộc lộ cái ham muốn tiềm ẩn mạnh liệt bên trong họ. An là cô gái thông minh lanh lợi hòa đông nhưng có ai ngờ rằng khi làm chuyện ấy một cách lén lút, vụng trộm sợ bị phát hiện thì cô rất kích thích và mẫn cảm. Cái lần làm tình trên phòng An Hải đã đoán ra sơ sơ cô bạn mình lại mẫn cảm đến như vậy? Cho đến chiều tối hôm nay thì Hải chắc chắn rằng cô bạn tình mình thích cái kiểu vụng trộm, lén lút…
– Không cho anh vào thật sao?
– Ông bị ấm đầu à…
– Bố mẹ giờ này ngủ rồi mà… sáng mai thì bố mẹ đi làm sớm…
– Không là không? Thôi ông về đi…
Hải không nói gì thêm mà đứng đó nhìn bóng lưng An khuất dần. Hải hụt hẫng phóng xe về trong đêm…
Đóng cửa lại Hải lấy cốc nước tu vỗi viên thuốc trong ví rồi chốt trong lại trước khi phi hàng rào qua phòng tình nhân.
Hải háo hức khám phá cái ham muốn cửa cô Liên. Hắn muốn cô Liên bộc lộ cái bản chất thực sự cửa mình khi bên hắn. Muốn cô Liên là chính mình khi làm chuyện đó với hắn. Bản chất người đàn ông là chinh phục cháy bùng dự dỗi trong tâm can Hải…
Hải đứng khựng người, tim như muốn rơi ra ngoài khi phát hiện bóng người phía trước. Tí xíu nữa thôi thì bị phát hiện… hắn muốn bất ngờ tập kích cô Liên nên khi nhắn tin thì bảo tối hôm nay nó ngủ nhà bạn.
Hải rón rén ló đầu ra xem đó la ai nơi phòng bếp… biết đâu được là kẻ trộm.
Hải thở dài mừng rỡ khi phát hiện người trong phòng bếp là ông Nhật – cha chồng cô Liên.
– Khuya thế này rồi sao ông chưa ngủ nhỉ… chắc là do khát nước…
Hải đứng đó để chờ ông đi về phòng mới vào phòng cô Liên nhưng hắn bất ngờ phát hiện một bóng người đang tiến đến gần ông Nhật…
– Con à… chuyện này… chuyện này không được đâu con…
– Thế cha nói con phải làm sao bây giờ? Con biết cha còn rất ham muốn trong chuyện đó… có lần người bạn con phát hiện cha đi chơi gái mà…
– Cha… cha…
– Cha không thương con sao? Không thương anh Thắng sao?
– Chuyện tày đình này không được đâu con ơi… cha cha…
– Thế sao cha lại ngửi quần lót con, mỗi khi cha mang đồ ăn sáng vào cho con thì lại lén lút nhìn con…
– Cha cha… cha…
– Chuyện này là con tình nguyện mà cha…
– Đừng mà Liên…
Hải không hiểu mô tê chi cả khi vô tình nghe lén cuộc trò chuyện giữa cha chồng con dâu trong đêm khuya cho đến khi hắn lờ mờ nhìn thấy cô Liên. Vẫn là chiếc váy ngủ hai dây màu hồng quyến rũ sexy ấy nhưng giờ đây nó đang từ từ rơi xuống để lộ chiếc nịt ngực màu đen cùng chiếc quần lót ren hoa khêu gợi ấy.
– Đừng mà con… Liên ơi cha không thể… không thể đâu con…
Cô Liên không nói gì mà từ từ ngồi xuống… bàn tay búp măng ấy nắm lấy chiếc quần đùi màu nâu cụ kỹ của cha chồng kéo xuống…
– Um…
Ông Nhật khẽ rên lên trước con mắt muốn rơi ra ngoài của Hải. Hải không thể tin đây là sự thật… Cô Liên đang quỳ gối bú cu cho cha chồng mình sao?
Chuyện này thật hoang đường… chuyện này không thể nào xảy ra được…
– Không phải cô Liên bảo yêu nó sao?
– Cô chỉ để mỗi mình hắn, chỉ để con cặc này làm cô sướng thôi sao…
– Cô chỉ dâm đãng với cậu học trò bé nhỏ của cô thôi sao?
– Điều bất ngờ chơi dành cho hắn la đây hay sao?
Hải đứng đó nhìn mái tóc ấy tung bay khi cô bắt đầu ngậm lấy con cặc của cha chồng mà mút một lúc một nhanh hơn…
– Um… con ơi… không được đâu con…
– Cha không muốn con sao?
Liên đứng lên tháo khuy nịt ngực khoe bầu vú căng tròn ấy cửa mình trước mặt cha chồng trước con mắt muốn rơi ra của cả hai người đàn ông…
– Con biết cha muốn sờ nó mà…
Liên nắm lấy bàn tay run rẩy của ông Nhật đưa lên bầu vú mình trong khi sóc sóc nhẹ con cặc phía giới…
– Um… đúng rồi cha… Um…
Ông Nhật như con hổ đói lâu ngày cúi xuống ngậm lấy mút lấy mút để đầu ti con cái…
– Chụt chụt… chụt…
Ông mút chùn chụt bầu vú con dâu như một đứa trẻ khi bàn tay Liên đưa lên đầu xoa xoa đầu hai thứ tóc ấy cửa ông…
– Um…
Hải có thể nghe thấy tiếng rên của cô Liên khi cô bắt đầu hạ người xuống để đưa con cặc của người cha chồng vào trong lồn mình…
Hải chết lặng nhìn người cô thề thốt bên nó đang nhún nhảy trên thân cha chồng mình…
– Um… Liên ơi… Liên ơi… cha cha…
– Xuất vào trong con đi cha…
Hải không thể chịu đựng thêm một phút giây nào nữa mà dứt khoát quay người đi trong đêm. Hắn đau… cảm giác con tim đau nhói lên… Cả người rân ran khó chịu vô cùng… Hải ngồi đó trên bờ tường mà nhìn lên trời khi không ngừng nuốt lấy nước miếng… Hải khó chịu… thực sự khó chịu khi cảm thấy bị phản bội… bị đùa đơn… Hắn cứ nghĩ cô Liên yêu hắn thật lòng… cô sẽ ở bên hắn và chỉ mình hắn mà thôi… tất cả là dối trá… hắn đâu cần cô hứa hẹn bên hắn đâu để giờ đây cô hắn một gáo nước lạnh cho tỉnh mộng trong đau đớn hụt hẫng như này…
Hải lăn bên này… lăn sang bên kia mãi mà không tài nao chợp mặt được. Cái hình ảnh… âm thanh đó cứ lên vởn trong tâm trí hắn…
Hải lại nhảy tường một mình lang thang đi trong đêm. Hắn không biết mình nên đi đâu… nhưng chí ít cứ đi như vậy tâm trạng hắn sẽ tốt hơn nhiều là nằm ở phòng…
– Bà chưa ngủ sao?
Hải đi bộ lang thang đến quán bi a với hy vọng còn ai đó đang chơi. Đến đó không chơi bi a thì hắn có thể chơi xèng cho khuây khoả… Đi qua nhà An thì Hải thấy bóng đèn nơi tầng hai vẫn sáng nên nhắn tin cho An…
– Đang học… Sao ông biết…
– Thấy đèn vẫn sáng…
– Ông đi đâu giờ mới về…
– Giờ mới đi mà…
– Đi đâu…
– Đi đâu đó cho khuây khoả…
– Có chuyện gì à…
Hải cầm cái điện thoại mà không biết nói sao? Chả nhẹ là bảo cô Liên lừa dối nó để rồi quan hệ với cha chồng mình hay sao???
– Cha nói gì ông à…
– Không…
– Thế có chuyện gì?
– Không có chuyện gì đâu… thôi bà học đi… tôi đi lại quán ngồi chơi hồi đây…
– Ông đang đâu…
– Gần nhà bà nè…
– Leo rào sân sau vào đi… tôi xuống mở cửa…
– Bà học đi…
– Nhanh… Nếu không vào thì từ nay đừng bao giờ nhắn tin hay gọi điện cho tôi nữa…
Hải ngồi đó trong phòng An mà cũng không hiểu nổi vì sao mình lại nhắn tin cho nó nữa. Có lẽ giường như đây là một thói quen từ lâu lắm rồi nên rất khó bỏ… cứ có chuyện gì thì người đầu tiên hắn tìm, tâm sự đều là bạn thân, bạn tình bây giờ cửa hắn…
– Ông không muốn nói thì thôi? Nằm đó mà ngủ đi…
– Không sợ bố mẹ biết à…
– Lắm chuyện… nằm đó mà ngủ đi…
Hải nằm đó nhìn An với mái đen dài buông xoài ngồi nơi bàn học mãi không biết chán. Bây giờ hắn không biết mình phải làm sao hay như thế nào nữa cả… đầu óc nó trống rộng vì cú sốc này…
– Sao còn chưa ngủ…
– Lên đây nằm đi…
An không nói gì mà ngồi đó nhìn hắn. Cô không biết Hải xảy ra chuyện gì nhưng cô hiểu rằng hắn ta đang rất chán… An sợ nếu để Hải ra quán đó… nơi giờ này tụ tập toàn dân chơi nhởi thì sẽ không biết chuyện gì xảy ra. An quá hiểu Hải nên rất sợ…
An không nói gì mà tiến tới chốt cửa trong. Bật chiếc bóng ngủ trước khi nằm xuống trong vòng tay hắn…
Hải ôm ấy An nằm thế… cả hai không nói gì? An biết nếu muốn nói thì Hải sẽ chủ động nói ra… còn nếu như không muốn nói mà cô cứ ép thì mọi chuyện càng thêm phức tạp. Cái tính Hải giờ này An biết… nó bất cần và phức tạp lắm…
– Bà có yêu tôi không?
– Sao ông lại tự nhiên hỏi như vậy?
– Yêu hay không?
– Chính tôi cũng không rõ nữa… ông cũng đâu hơn tôi…
– Um… Bên bà tôi cảm thấy thoải mái…
– Tại tôi dễ tính quá mà…
– Cảm ơn bà!
– Khách sáo vậy lần nữa thì đừng nằm đây nữa… giữa tôi và ông còn cần mấy câu như vậy sao?
Cả người Hải bắt đầu nóng ran… con cu phía giới bắt đầu chào cờ dựng đứng mặc dù tâm trạng hắn không ham muốn một chút nào? Tác dụng của viên thuốc dân tộc ấy đây mà… Uống thuốc vào mà giờ đây đang ôm ấp một người con gái xinh đẹp quyến rũ với mùi thơm hắn thích thì làm sao mà hắn kiềm chế cho nội…
– Ông sao vậy? Ông…
An đẩy hắn ra khi phát hiện cây côn thịt đang chọc vào giữa hai mông cô.
– Chắc do tác dụng của thuốc… bà nằm đi. Tôi đi tắm cái cho mát…
– Thuốc gì? Khuya lắc khuya lơ còn tắm cái gì?
– Thuốc cương dương…
– Ông…
An không nói gì nữa mà nằm im để hắn ôm như vậy? Lâu lâu con cu ấy lại chọc vào giữa hai mông An…
– Khó chịu lắm à…
– Um…
An không nói gì mà ngồi dậy rồi kéo quần hắn xuống… cô cầm lấy con cặc quen thuộc ấy sóc nhẹ… đôi môi cúi xuống ngậm trọn đầu khấc đang rỉ nước mà mút…
– Um…
An vừa nhìn hắn vừa sóc con cặc ấy một lúc một nhanh hơn…
– Không ra được đâu… Bây giờ tôi thực sự không có tâm trạng…
An thấy Hải nói thế thì không nói gì mà trườn vào trong kê đầu lên vai hắn.
– Thực sự em không muốn thấy anh như vậy đâu. Em không biết anh xảy ra chuyện gì nhưng em ghét… ghét anh… Có lẽ nào em yêu anh thật sao?
– Bà…
– Anh có biết khi anh bị thương thì con tim em như thắt lại. Em cứ tưởng đó là cảm giác nhất thời. Nhưng mấy hôm anh về… anh có biết mấy đó em nhớ anh lắm không? Em ghét cái cảm giác đó… Em nhớ và lo lắng cho anh lắm biết không?
– Em nói đang đi chơi với anh Nghĩa… Nói động lòng với anh nghĩa là em muốn thử lòng anh. Khi anh nói em đi chơi vui vẻ, em thử mở lòng em ra thì anh biết em đau lắm không? Em ghét anh… em… em…
An nằm đó trong vòng tay hắn mà sụt sùi nói ra tâm sự trong lòng. Hải nằm đó chỉ biết ôm lấy An mà không biết nói sao?
– Ở bên anh em mới là chính em, mới vui vẻ và thoải mái được… Em cũng không biết yêu anh từ khi nào? Em cũng không hiểu rõ bản thân mình nữa… em biết… em biết… em biết anh chỉ xem em là bạn thân, là bạn tình… nhưng… nhưng… nhưng em không hiểu tại sao nữa??
– Lúc chiều khi anh hôn em, anh biết em vui lắm không? Em cứ ngỡ anh cũng nhớ em như em nhớ anh vậy?
– Anh…
– Anh nằm im nghe em nói hết… nói hết tất cả đi… em không muốn trốn tránh nữa… Em yêu anh! Hu hu…
Hải ôm ghì lấy An vào trong lòng. Lòng hắn đau nhói khi thấy âm khóc, An yếu ớt mềm lòng trong vòng tay hắn như vậy?
– Thực sự thì mấy ngày qua anh cũng nhớ em… nhưng anh cứ nghĩ đó là không có ai để trêu chọc… không có ai để đấu lý mà thôi…
– Anh không cần thương hại em… em biết… em chỉ muốn nói ra tất cả cho nhẹ lòng thôi!
– Không… anh nói tất cả là sự thật… khi em nói đi chơi với Nghĩa thì lúc đó không biết tại sao anh tức lắm… anh khó chịu lắm… nhưng anh… nhưng anh không dám… không dám nói ra hay ngăn cấm em…
– Anh…
Hải không nói gì mà cúi xuống hôn lên trán cô. Ôm chặt lấy An như thể sợ cô chạy đi mất vậy???
– Um…
Hai đôi khóa chặt vào nhau… nụ hôn cuồng nhiệt say đắm chứa chan nhiều cảm xúc…
– Yêu em đi… em muốn…
– Anh yêu em… Bây giờ anh mới biết anh yêu em nhiều như thế nào An ơi! Anh xin lỗi! Từ giờ anh sẽ không để em phải buồn nữa…
– Um…
Đêm hôm ấy cả hai quấn quýt lấy nhau đến gần rạng sáng. Hai cơ thể lõa lỗ ướt đậm mồ hôi ôm nhau trong hạnh phúc ngập tràn thở hổn hển…
An hạnh phúc và mệt nhoài trong vòng tay hắn chìm vào giấc ngủ. Hắn nằm đó nhìn cô… nhìn lên trần nhà…
Giờ đây hắn mới biết và nhận ra hắn yêu An nhiều như thế nào?