Phần 7
– Cái gì? Con An sao…
– Tau cũng chịu… mấy con với mấy thằng đâu đến đang chặn xe con An người kia…
– Thế bọn thằng Linh đâu… Nhanh lên… dkm…
Tôi và đám bạn nhao nhao lao ra khỏi lớp. Đơn giản thì không được đứa nào động đến con An bạn thân nó… bạn tình của nó…
– Đéo phải chuyện của mày… Cút… thằng Hưng khối trên chỉ vào từng đứa lớp con An mà lườm nói.
– Tau cứ tưởng bọn nào… Thì ra là Hưng cave…
Tôi và đám bạn ra đến nơi thì thấy cả đám đang vây con An vào làm giữa. Tóc tai con An rối bời, hai mắt đỏ hoe… quần áo thì xộc xệch…
– Đây không phải là chuyện của mày… Con Hạnh nhìn tôi nói kiểu e dè…
– Chuyện gì mà kêu cả đám vây chắc con An vậy? Dù sao cũng là người trong xã cả mà…
– Đéo phải chuyện của mày… thằng Hưng trợn tròn mắt lên nhìn tôi nói.
– Mày nhát ma ai chứ tau đây đéo ngán mày đâu Hưng cave…
Hải khẽ liếc nhìn qua đám bạn… Thằng Linh nhát gan như thỏ đế nhưng được cái đầu óc nhanh nhẹn… đi kêu chi viễn ngay…
– Chuyện gì tau không biết? Người làng cả… thả con An ra có gì nói sau…
– Tau đéo thích…
– Thích… Thích con mịa mày…
Thế là bọn thằng Hưng khối trên bị cả đám lao vào cho trận nhừ tử. May sao cái thời đó chỉ dùng nắm đấm, căng lắm thì tìm với cây gỗ mục chứ không hở chút là dao găm, mắc, phớ… như bây giờ không thì hôm đó chắc chắn có án mạng luôn…
Sau một trận đòn nhừ tử thì bọn đồng bọn thằng Hưng cũng ập đến. Nhưng bọn chúng đến cũng chỉ để nhìn bọn bạn bị bầm dập mặt mũi chứ không làm được gì bọn tôi… Thầy Đông đã có mặt tại đây thì đứa nào dám dở trò trước mặt thầy…
– Tui xin lỗi… Con An lí nhí cúi gằm mặt nói khi cả lũ bị kéo lên văn phòng.
– Không phải lỗi của bà… Ai nhủ bọn tui là bạn của bà đúng không? Tôi nhìn An rồi nhìn thằng Đại nói…
– Tí thầy Đông cho no đòn… Thằng Đại lí nhí…
– Mày đàn ông lên tí được không? Trách gì con Cúc nó chê mày…
– Chuyện này liên quan gì tới con Cúc…
– Vì mày hèn…
– Bọn mày câm được chưa… chuyện này chưa xong đâu thằng chó… Hưng nhìn chằm chằm tôi… thằng lúc nãy vừa mới cho con mắt nó bầm đen.
– Một đám con trai bu lại bắt nạt mình con bạn tau… Mày không thấy hèn à…
– Bọn tau đã làm gì con bạn mày chưa?
Hai bên đang chuẩn bị lao vào nghênh chiến nhau thì thầy Đông đẩy cửa mỉm cười đi vào. Thầy cười mà cả bọn rét run lòng…
– Giờ bên nào trình bày trước… Lớp chọn… hay anh Hưng đây nhỉ?
– Em có làm gì đâu thầy? Lần này em thề… Hưng gãi đầu thề thốt…
– Um… Thề là nghề của cậu mà…
Sau khi ngồi trình bày… Cô chủ nhiệm lên… cô phó hiệu trưởng xuống… gọi phụ huynh lên…
– Hải ở lại thầy có việc…
– Sao thầy?
– Sao mấy đứa ngu thế… bọn trường khác vào quấy. Chạy vào đánh trống báo động cho thầy, cho đội cờ đỏ… Thầy Đông lườm Hải nói.
– Ra về rồi mà thầy… Mà em thấy cô Nhàn phản ứng hơi quá. Dù sao bọn em cũng là bị gây sự mà…
– Thằng Hưng là cháu cô Nhàn mà… Tí thầy quên. Cô Nhàn khó bỏ qua cho mấy đứa đó… nhất là con An.
– Em thấy có chuyện gì đâu… dám động đến con An xem… Hừ…
– Đó là tau đoán vậy? Cứ lải nhải… nhanh về lớp… à quên! Đừng có mách chuyện này với thằng không não đó đó…
– Dạ… em biết rồi! Cảm ơn thầy…
– Lượn đi…
Ngày hôm sau cả sân trường báo nhiệt cả lên… Giờ sinh hoạt 15p… ấy vậy mà cả đám cứ lao nhao ngoài lan can. Cả nam cả nữ đang lao nhao nhìn về ba người đang đi từ ngoài cổng trường vào…
– Đi gặp thầy cô có cần đẹp vậy không??? Hải bực bội vì đám bạn đang xăm xơi cơ thể mẹ nó.
– Hihi… Ông nhìn mẹ người ta được. Đến khi người ta nhìn lại là khó chịu là sao? Xấu tính thế…
– Ai xấu tính… Bà có tin tôi ấy… vào vào… miệng không?
– Hai người không nhanh lên văn phòng đi… Còn đứng đó mà ấy ấy vào miệng… con Nguyệt lo lắng tiến đến nói.
– Um… đi ngay… Tại An nó thích thôi… Còn khen ngon nữa…
– Ông…
An cúi gằm mặt xấu hổ… mặt đỏ đến mang tai không biết nói gì? Nếu như Nguyệt nó biết Hải đang nói gì thì có lẽ sẽ không vô tư như vậy nữa đâu…
– Anh đi đâu đây… Tôi kéo tay lão Phi đang hí hửng nhìn xung quanh nói.
– Tau đi thăm lại trường xưa… Mày thấy thầy Đông đâu không? Nhớ thầy vãi…
– Thầy Đông a… em sao biết được… mà sao anh vui thế?
– Chú không thấy các em đang nhìn anh đó à… Đẹp trai cũng là cái tội mà… Anh nói đúng không An.
– Em… em… Cái An nhìn sang tôi ngán ngẩm.
Thế là vào văn phòng ngồi uống nước trà. Đây là lần đầu tiên tôi phải kêu phụ huynh lên gặp thầy cô uống trà như vậy nhưng tôi không cảm thấy áy náy gì cả. Ngược lại hắn còn cảm thấy vui vui…
Một lát sau thầy Đông, cô Minh… Cô Nhàn và một số thầy cô vào. Nhìn thấy thằng học trò cũ đang nhe răng ra chào mình là thầy Đông lắc đầu ngán ngẩm…
– Chuyện là…
– Phía nhà trường…
– Phía bên phụ huynh không biết…
Thế là sau một hồi trò chuyện… mấy đứa sẽ bị cảnh cáo lên trước trường… Nếu vi phạm nữa sẽ bị đuổi học tuần…
– Cô ơi! Em không thấy phụ huynh bên em Hưng đến… Tự nhiên lão Phi đứng lên khiêm tốn nói.
– Đây là… Cô Nhàn ngạc nhiên nói…
– Em là anh của hai đứa nó… em muốn đích thân xin lỗi em Hưng cùng cha mẹ em ấy. Khuôn mặt ông thành khẩn thôi rồi…
– Cô có gọi rồi nhưng chắc cha mẹ em Hưng mắc việc không đến được… chuyện em Hưng cô sẽ nghiêm khắc xử lý…
– Cháu nói mữ rồi… nhà bao việc để cháu đi mình cho là được. Con người ta bắt nạt con em mình thì không sao? Con em mình lỡ tay làm bầm vài con mắt thì họ cứ lu loa lên…
– Chuyện này xem như giải quyết xong… chúng ta giải tán… Thầy Đông vội vã tiến đến kéo thằng học trò cụ ra khỏi văn phòng.
Thầy Đông trán đẫm mồ hôi từ khi bước vào văn phòng thấy khuôn mặt đứa học trò cũ. Thấy cả buổi Phi vẫn ngồi yên nghe nói chuyện với khuôn mặt nghiêm túc cho đến khi thấy hắn ta nói chuyện là tim thầy như muốn rơi ra…
– Thầy đã bảo đừng nói cho đồ không có não đó biết rồi mà… Thầy Đông vừa đi vừa lườm Hải và An.
– Thầy bảo ai không có não đó… Thầy trò mình đi làm xí đi. Lâu lắm rồi…
– Thầy có tiết.
– Ngày xưa thầy cúp tiết là chuyện thường mà… có quán đuôi bò ngon lắm thầy.
– Thật a… thầy bận thật rồi…
– Tiếc quá… Em lỡ điện mấy đứa em gái rồi… vậy đành đi mình sao?
– Thế để thầy xem thu xếp được không???
Hải mặc kệ hai thầy trò nhà ấy mà chạy vội theo An.
– Hai đứa lo mà học đi… Hai mẹ về…
Tôi và con An sau khi theo chân hai mẹ ra đến cổng thì quay lại đi vào lớp.
– Ông làm gì thế? Bất chợt đi qua phòng thầy Đông thì Hải kéo tay con An vào…
– Tui quên ít đồ…
– Á… An lườm tôi sau khi sút phát vào cẳng chân.
– Biến thái quá đó… trưa lên sân thượng tui cho… nói xong cái An xấu hổ đỏ bừng mặt chạy đi.
Mấy tiết học cũng trôi qua nhanh chóng trong tiếng bàn tán nghị luận về nhân sắc hai mẹ. Còn tôi thì khó hiểu với ánh mắt của con An khi đang nói chuyện với con Nguyệt mà cứ lườm lườm…
– Ngồi trên sân thượng tôi hí hửng chờ…
Nói là sân thượng cho sang thôi chứ thật ra là mái nhà lợp bằng tôn tại tầng hai. Đây được xem là cứ điểm của mấy đứa học trong lớp của xã tui… Trèo lên đó trải chiếu nằm ngủ thì chỉ có yên tĩnh…
– Khiếp…
Đang nằm thì tui thấy có gì đó không đúng lắm khi có tiếng con gái cười. Tiếng nói đó hình như là của con Nguyệt…
– Hải hôm nay không đi chơi game à… Nguyệt vừa ló đầu lên thấy tôi ngạc nhiên hỏi.
– À không… Hôm nay hơi buồn ngủ…
– Leo lên nhanh đi con kia… Chân thì đã thối… Tiếng con An lém lỉnh cười nói.
Thế là buổi trưa hôm đó không chơi được game cũng chẳng được xơ múi gì? Ngồi đó nghe hai con bạn nói chuyện chân biến… Hôm nay thứ 7 nên người ở lại cũng ít…
Đang rong rong buồn bà đi tìm xem còn thằng nào sót lại trong trường không khi trốn chạy khỏi hai cô bạn. Lác đác dọc theo nhà xe tìm xem có đứa nào có điếu thuốc nào không làm điếu cho bỏ tức…
– Sao hôm nay không có mống nào nhỉ… Sao mình ngu thế?
Tôi sực nhớ ra nơi cất giấu thuốc lá của mấy thằng bạn. Công nhận mấy đứa nó có chỗ giấu thuốc tốt lắm… khe hở cuối bức tường giữa hai nhà vệ sinh. Nói là nhà vệ sinh chứ thực sự tôi không dám đi vào đó… Đơn giản là vừa hôi vừa thối… vừa kinh tởm lắm…
– Um…
Đang bịt mũi, mặt nhăn nhó vì hôi thối thì đột nhiên nghe thấy âm thanh lạ phát ra từ nhà vệ sinh nữ…
Tôi vui mừng đưa tay cạy viên gạch ra… gói thuốc lá dở đây rồi.
– Á… đau…
Tôi gãi đầu khó hiểu nhìn qua nhà vệ sinh nữ. Mà khốn khổ bức tường mọc đầy rêu chứ có gì mà nhìn…
– Pạch pạch… Á…
Vui vẻ cầm lấy gói thuốc dở tôi đi ra khỏi mơ hôi thối này. Vừa ra đến cửa vẫn là âm thanh ấy… đây rõ ràng là… sự tò mò trong tôi trỗi dậy…
Bên ngoài nhà vệ sinh bao trùm bởi cỏ dại và cây cối um tùm. Khó khăn lắm mới men sang cửa vào phòng vệ sinh nữ… hồi hộp đi vào…
– Trong này không có ai… um…
Đây rõ ràng là tiếng rên mà… men theo bờ tường tôi đi tìm kiếm ơi âm thanh ấy vọng ra…
– Trời đất… là Trang… là con Trang hot girl lớp C mà…
Tôi há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Thằng Linh… thằng Linh bạn tôi đang hai tay ôm lấy hai chân thon dài ấy của con Trang… Chiếc quần vải đã tụt xuống gót quần…
– Thằng Linh tán đổ con Trang sao?
Tôi nhìn thân hình bốc lửa con Trang mà nuốt nước bọt. Trang lớp C, An Nguyệt lớp A, Cúc lớp F… là những hoa khôi của khối 11 mà. Con Trang giờ chỉ mặc chiếc áo sơ mi điệu đà… bên giới thì không một mảnh vải? Quần dài… quần lót đã bị lột ra treo lên ngọn cây…
– Um… Á…
Thằng Linh ôm ghì lấy Trang sau khi gồng người xuất tinh ào ạt vào bên trong.
– Thật đã… thì ra Trang thích thế này?
– Không phải mà…
– Câm… con đĩ khốn nạn… từ nay thì bớt giả nai trong sáng trước mặt tau đi… khốn nạn con điếm…
Tôi thấy làm khó hiểu khi con Trang khóc nức nở ngồi một cục trong vách tường. Còn thằng bạn thân mình thì hôm nay lạ lắm… thực sự rất lạ… Bình thường thì nhát gái… mà đứng trước con Trang còn nói lắp nữa cơ mà…
– Mút sạch nó đi…
– Xin Linh… Trang cầu xin Linh…
Thằng Linh tiến đến nắm lấy đầu Trang mà ghì vào háng mình. Tôi thừa biết thằng bạn thân mình muốn con Trang làm gì? Thằng Linh thông minh, học giỏi nhất nhì khối nhưng chỉ có tôi biết là thằng đó dâm ngầm lắm. Hở là sang tôi xem phim sex… vừa xem vừa liên tưởng đến con Trang lớp C mà rên lên mới biến thái… Ấy vậy mà hôm nay thằng này như trở thành con người hoàn toàn khác vậy…
– Tốt… thứ hai nhớ kêu cả con Oanh…
– Trang xin… Cầu xin Linh mà…
– Pét… câm… Thứ Hai… nhớ là cả Oanh!!!
Nói xong thằng Linh kéo quần lên… Nó ấy thế mà lấy tay khiêng cái hàng rào để lộ một đường đi… Thì ra thằng Linh nó có cách nhìn trộm bọn con gái đi đái… Thì ra là vậy???
Tôi cũng lặng lẽ rút lui…