Phần 39
“Ưm… Đụ em mạnh lên anh… Ư… ư… Sướng quá… a… a…”
Cơ thể nhỏ nhắn đeo lên người Phương, âm đạo nhỏ của nàng bị khúc thịt to kia nong đến mức muốn nứt ra. Nhưng gương mặt kia vẫn là vô vàn sảng khoái, khúc thịt kia càng đâm vào làm nàng càng sướng điên lên.
“Chết em… ư… ư… ư… Em ra… á… sướng… g… g… g…”
Cô nàng rên lên một hồi dài, sau đó ôm chặt lấy Phương. Âm đạo đỏ hỏn của nàng co bóp dữ dội, một dòng nước trắng bắn xuống nền gạch như vòi nước đang xả.
Phương đặt cơ thể đang co giật kia xuống giường, bàn tay nó xoa nắn cặp vú to tròn, hai ngón tay se lấy đầu ti nhỏ nhắn đang cương cứng kia.
Gương mặt vô cùng dĩ thõa, cô gái đắm chìm trong cơn cực khoái một hồi lâu sau đó lấy lại tinh thần. Cơ thể nhỏ bé của nàng một lần nữa làm một kỵ sĩ trên người nó.
Khúc thịt dài ngoằng kia chạy dọc trong âm đạo nàng, đầu rùa to lớn đang miệt mài ma sát từng nếp thịt trong âm đạo tạo nên khoái cảm vô bờ vô bến.
Cô nàng như con ngựa hoang vô cùng sung sướng, cặp mông săn chắc kia dập mạnh khiến dương vật Phương lúc sâu vào khe thịt siết chặt của nàng, đầu rùa độn tới tận thành tử cung.
“Em muốn khoảnh khắc này mãi mãi trong tâm trí em…” cô gái âm thầm suy nghĩ, cơ thể nàng vẫn miệt mài nhún nhảy trên người Phương.
Gần đó một chiếc camera đang quay lại cảnh tượng dâm dục kia, từng động tác dẻo dai của nàng, từng âm thanh hai bộ phận sinh dục va đập vào nhau đều được ghi lại vô cùng chân thật.
“Em là vô cùng tuyệt vời… Lồn em bóp chặt lấy con cặc của anh kìa…” Phương hẩy mông lên đáp trả từng cái nhấp nhô của cô gái, dâm thủy tuôn trào ướt hết cả một khu vực.
“Chơi chết em đi… Lồn em mãi là của anh… Ư… ư… ư…” Cô gái vang lên âm thanh vô cùng dâm dục, cái âm đạo nhỏ của nàng bây giờ và mãi sau đã in hình chiếc dương vật to lớn kia, không còn thứ gì có thể thay thế được nữa.
“Anh sướng… bắn sâu vào lồn em nào…”
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH.”
Cơn cực khoái lan tràn nhanh hơn bao giờ hết, Phương cong mông nắc lên thật mạnh đáp vào chiếc âm đạo co giật kia.
“Bắn hết vào lồn em đi anh… Sướng… a… a… a… a… Bắn cho em có bầu đi… ư… ư… ư…”
Cô gái dập mạnh theo nhịp nắc của Phương, đến khi đầu rùa căng cứng to lên bất thường thì nàng cong người đáp xuống. Âm đạo co bóp siết chặt lấy khúc thịt to lớn kia như muốn hút hết tinh túy của người con trai.
Cả người co giật từng hồi, bờ mông tròn trịa của nàng giật lên giật xuống theo tùng dòng tinh dịch nóng hổi bắn vào cổ tử cung kia.
Phương cả người căng cứng như muốn nổ tung, nó ôm chặt cơ thể nhỏ nhắn kia rồi bắn từng hồi tinh dịch vào âm đạo nàng. Bàn tay nó siết lấy cơ thể kia một lần cuối cùng.
Đến mãi khi cơn cực khoái qua đi, dương vật nó mềm lại rồi tụt ra ngoài âm đạo. Dòng tinh trùng kèm dâm thủy ào ạt chảy ra ngoài như dòng suối nóng.
Cô gái im lặng tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời này, khóe môi nàng cong lên vô cùng hạnh phúc. Nhưng trong thâm tâm nàng là một nỗi buồn không thể nói ra được.
Đến với nhau chỉ là tình cờ, một mối quan hệ mà nàng biết rằng khó có thể lâu dài được nhưng lại mang cho nàng vô cùng vô tận cảm xúc. Vui có, sướng có, hạnh phúc có và buồn cũng có.
“Chụt… Chụt…”
Hai chiếc lưỡi cuốn vào nhau một lần nữa, cô gái chủ động tìm đến chàng trai vô cùng mãnh liệt, vô cùng cảm xúc.
“Em xin lỗi…” Cô nàng nằm trên ngực Phương, nàng khẽ nói.
“Sao lại xin lỗi… Em đâu có sai chuyện gì?” Phương âu yếm cơ thể của nàng. Đến giờ này từng ngõ ngách trên da thịt của cô gái này nó đã từng nếm trải qua.
“Em đã… Không giữ lời hứa…” cô gái nghẹn ngào nói, giọng điệu thoang thoảng nỗi buồn.
“Em yêu anh…” Cô gái ngừng lại một chút, sau đó khẽ nói.
Phương im lặng không đáp, tay nó siết chặt lấy cơ thể kia vào lồng ngực, nhịp tim của hai người đập chậm như hòa vào nhau.
Cô nàng tâm trạng vô cùng thoải mái khi nói ra câu nói kia, trong suốt thời gian qua nàng biết mình đang nghĩ gì và cảm nhận gì.
Lần đầu gặp không một chút cảm xúc, chỉ là trao đổi qua lại mà thôi. Lần thứ hai cũng như vậy nhưng lại vô cùng vui vẻ. Lần thứ ba rồi thứ tư, trái tim nàng dần dần bị xâm lấn bởi hình ảnh kia.
“Hôn em…” Cô gái ngẩng đầu, ánh mắt long lanh cầu xin. Phương ôm nàng một lần nữa, môi nó chạm môi nàng, lưỡi nó hòa vào miệng nàng.
“Tạm biệt…”
Phương chở nàng về đến nhà, nó im lặng từng lúc đó cho tới bây giờ. Trái tim nó quả thật đủ lớn để chứa hết tình cảm của nàng, nhưng lại vô pháp làm điều đó.
“Anh có yêu em không?” Cô nàng nhìn thẳng vào mắt nó, đôi mắt to tròn chờ đợi câu trả lời.
Phương im lặng một hồi lâu, sau đó khẽ gật đầu, khóe miệng cười cười lên một nụ cười thê lương.
“Vậy là em vui rồi. Cảm ơn anh thời gian qua… Nếu có duyên sẽ gặp lại…” Cô gái hôn nhẹ lên má của nó, sau đó bước vào trong nhà.
Phương dõi theo hình bóng nhỏ nhắn kia bước chậm vào nhà. Trong hai ngày nữa nàng sẽ rời khỏi đất nước này mà không hẹn ngày trở lại. Nó đón nhận tin tức này chỉ trong một buổi chiều, hoàn toàn không có thời gian thích ứng.
Những ngày qua hình ảnh cô gái hoạt bát tinh nghịch đã dần hiện trong tâm trí nó, nó đã có nhiều hơn một chút tình cảm với nàng.
Suy nghĩ một lúc thì nàng cũng đã bước vào hẳn trong nhà, nó quay xe rời đi.
“Cậu trai… Dừng lại một chút.”
Một âm thanh phát ra từng sau hàng rào, một hình dáng người đàn ông khuất sau ánh đèn hiện lên.
“Dạ…”
“Hy vọng cậu sẽ không làm phiền tới nó nữa. Con gái tôi với cậu không thể đến với nhau được.” Giọng nói trầm ổn vang lên.
“Dạ… Chuyện tương lai không thể nói được. Tùy vào sự quyết định của Vi.” Phương nhẹ giọng nói vô cùng lễ phép. Nó biết người đang đứng sau hàng rào chính là ba của Vi.
“Một năm… Hai năm cũng sẽ quên mà thôi. Hy vọng cậu nhìn được sự thật.” Ba của Vi giọng điệu vẫn cứng rắn.
“Dạ con biết. Tạm biệt chú…” Phương nói xong liền phóng xe chạy đi, càng nói nó sẽ càng đau lòng nên nó quyết định rời đi.
… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/07/truyen-sex-sinh-vien.html
“Hả… Tiền đó em đưa cho mẹ hết rồi sao?”
“Dạ đúng rồi. Mẹ nói cần tiền mua một số thứ nên em chuyển cho mẹ hết rồi.” Ngọc Như trả lời vô cùng thoải mái, số tiền mà Phương chuyển cho nàng để nàng lo việc ăn uống và học hành thì Như đã chuyển hết cho mẹ.
“Nhưng mà tiền đó để em ăn uống với đi học mà?” Phương giật mình, quay sang hỏi.
“Tiền đi làm đủ tiền em ăn rồi. Để dư quá cũng chẳng làm gì.” Ngọc Như vui vẻ trả lời câu hỏi của Phương, dường như đối với nàng việc đó chẳng có vấn đề gì. Chợt Như ngẩng đầu rồi nói tiếp: “Mẹ nói lấy tiền cho em của em đi học nữa.”
“À… Vậy thì được…” Phương khẽ gật đầu, nếu để cho em gái Như đi học thì chuyện đó không có gì đáng nhắc tới.
“Mà anh… Mẹ nói nhà vừa lấy lại được. Nhưng mà phải dọn dẹp… hơn nữa một số thứ bị người ta lấy nên tốn khá nhiều tiền.” Như chầm chậm nói, giọng điệu hơi lưỡng lự.
“Ừm… Để anh chuyển thêm cho một tí, nhớ ăn uống đầy đủ đó.” Phương không suy nghĩ gì, chuyển thêm cho Như mười triệu chủ yếu để nàng ăn uống tiêu xài.
“A… Sao chuyển cho em nhiều vậy.” Như nhìn vào tin nhắn ngân hàng liền bất ngờ.
“Để em ăn uống thôi… Có cần mua thêm gì thì mua.” Phương khẽ xoa đầu nàng, ân cần nói.
“Dạ” Như khẽ cười, nụ cười nàng nhẹ nhàng như ngọn gió ngoài đồng vô cùng tươi mát.
Phương sau khi dẫn Như đi ăn thì quay trở về phòng nghỉ ngơi.
Sau khi Vi rời nước đi học thì nàng không còn nhắn tin với nó nữa. Trạng thái hoạt động cá nhân cũng không còn, Phương khẽ thở dài sau đó đóng lại điện thoại.
Cả tuần nay Nhi chẳng thèm đoái hoài gì tới nó, đến cả ăn cơm còn không gọi nó xuống ăn cơm. Mỗi khi làm cơm xong thì dọn ra rồi bỏ đó, khi Phương cảm thấy đói bụng tự mò xuống ăn rồi dọn dẹp.
Mấy bửa Thư ở nhà thì Thư gọi nó xuống ăn cơm, còn bữa nào Thư ra tiệm trông tiếp mợ năm thì nó phải tự mò xuống ăn.
Mỗi lần chạm mặt nhau thì Nhi còn không nhìn vào mặt nó, trên mặt hiện rõ vẻ bực bội khi đứng chung không gian với Phương. Nhưng mỗi khi nhà có người khác thì lại ra vẻ bình thường đến cả Thư và mợ Năm cũng chẳng biết được.
Thư thì hiện tại không muốn đi làm nữa, chăm chỉ ra ngoài tiệm phụ giúp mẹ. Lần đó đi làm quá mất sức khỏe nên Thư tởn tới giờ này.
Cả hai cô gái trong nhà này một nàng mê đắm khúc thịt to của Phương nhưng lại bị cạch mặt. Một người thì xấu hổ vì bị Phương nhìn thấy hết cơ thể. Tình huống này thật không thể nào lường trước được, Phương cũng dở khóc dở cười khi ngày nào cũng bắt gặp một ánh mắt như muốn cho mình chục nhát dao, một ánh mắt lén lút nhìn mình.
“Ê Phương… Giúp tao xíu được không?”
Đang nằm trong phòng, chợt thằng Đức nhắn tin hỏi nó. Phương mở điện thoại lên trả lời: “Có chuyện gì?”
“À… Cho tao mượn ít tiền được không?” Thằng Đức nhắn.
“Nay mượn tiền tao nữa mậy?” Phương khá bất ngờ, bởi vì thằng Đức đó giờ có gì chơi đó ít khi mượn tiền của ai lắm. Hôm nay nó mượn tiền chắc chắn có việc gấp hoặc quan trọng.
“Ừ… có việc…” Thằng Đức ấp úng một hồi lâu, sau đó mới kể ra sự tình: “Nãy tao đi nhậu… rồi đi… nên…”
“Đụ má cái thằng báo… Chơi gái mà thiếu tiền…” Nghe thằng Đức kể xong liền muốn đấm cho nó mấy phát.
Phương nhìn đồng hồ đã hơn mười một giờ đêm, cái thằng này hôm nay lại còn đi chơi gái.
“Bao nhiêu…”
“Hai củ… Cảm ơn đại ca… Khi nào có dịp em sẽ báo đáp…”
“Bốp… Cái thằng báo đen…” Phương gặp mặt thằng Đức trong trường vào mấy ngày sau, liền vả cho nó một bạt tai, thuận miệng chửi.
“Hắc… Hắc… Cảm ơn đại ca… nếu không có đại ca chắc em khỏi về…” Thằng Đức miệng cười cười.
“Không có lần sau nghe mậy.” Phương hăm dọa, nó cũng biết thằng Đức ham vui nên nói vậy thôi.
Với lại thằng Đức là người khá chừng mực, chắc hôm đó có chuyện gì quan trọng nên nó mới đi chơi ra nông nỗi đó.
“Biết rồi… Hôm đó lỗi kỹ thuật xíu… Nhưng mà làm ăn có lời… hahaha…” Thằng Đức nghênh cái mặt lên rồi nói.
“Lời chuyện gì?” Phương bất ngờ quay sang hỏi.
“Lấy số được mấy em xinh tươi lắm… hắc hắc… Muốn thử không?” Thằng Đức vẻ mặt âm hiểm quay sang cười nói.
“Thử bà nội mày…” Phương lại đốp lên đầu nó một phát nữa, sau đó lại nói: “Chơi bời lâu lâu chơi một lần. Chơi quá hư súng nghe mậy.”
Nói xong nó lại suy nghĩ một chút, có lẽ cái thằng chơi nhiều chính là nó chứ không phải thằng Đức.
Phương sau khi lên trường xong lại quẹo sang phòng Hạnh sửa ống nước. Cũng gần báo cáo nên cả hai ít có thời gian thoải mái.
“Em tới rồi.”
“Vào đi… Mở cửa rồi đó…”
Hạnh lập tức đáp, trọ của nàng nó đã quá quen thuộc rồi. Sau khi tắt máy xe rồi dẫn vào trong thì nó đẩy cửa bước vào rồi đóng cửa lại.
Hạnh đang nằm trên gác chăm chú nhìn vào laptop, cả người lồi lõm hiện ra trước mắt nó. Hạnh mặt bộ đồ ngủ bằng vải trơn nên đường cong trên mông hiện rõ ra đó.
Phương trèo lên gác nằm kế bên nàng, bàn tay từ lúc nào đã luồn vào cổ áo rộng mà xoa nắn cặp vú đầy đặn của nàng.
Từng cúc ảo được nó cởi ra, cặp ngực nõn nà kia phơi ra ngoài không khí. Nó xoa nắn hết bên này tới bên kia, hai ngón tay nghịch ngợm se lấy đầu ti tròn đang nhô lên khỏi quầng vú hồng.
Hạnh để mặc Phương trêu chọc, cơ thể nàng đã quá quen với việc bị nó sờ mó như thế. Chỉ vừa chạm một chút thì khe động bên dưới đã bắt đầu rỉ nước.
“Ư… ưm… từ từ…”
Phương kéo hẳn chiếc quần ngắn của nàng xuống đùi, sau đó úp mặt vào cặp mông núng nính kia bú mút.
Cái âm đạo nhạy cảm của Hạnh liên tục chảy ra nước nhờn khiến Phương bú mút vô cùng say mê, nó banh hai mép thịt ra rồi xoáy lưỡi vào sâu bên trong khiến Hạnh quằn quại cả người.
“Ọt…”
“BẠCH BẠCH BẠCH”
Nó nhét khúc thịt vào hang động thịt kia một cách dễ dàng, Hạnh quan hệ ít hay nhiều nhưng âm đạo nàng lúc nào cũng xoắn dương vật nó vô cùng mãnh liệt.
Nó dập vào mông nàng liên tục, Hạnh chăm chú được một lát thì không chịu được nữa. Mông nàng nhếch lên để khúc thịt kia dễ dàng ra vào âm đạo nàng, cơn sướng nhanh chóng truyền đến từng chân tơ kẽ tóc khiến nàng cả người lâng lâng.
“Ưm… Sướng quá… Sâu quá… a… a… a…”
Miệng liên tục rên rỉ, Hạnh vô cùng thoải mái khi ở riêng với Phương. Nàng liên tục rên khẩu dâm một cách mạnh bạo khác xa với hình ảnh bên ngoài.
“Phương… Đụ mạnh lên đi… cặc em to làm Hạnh sướng…”
“BẠCH BẠCH BẠCH.”
“Lồn Hạnh khít lắm… Sướng lắm…”
“Sướng thì đụ mạnh vào… ư… ư… ư…”
Phương kéo Hạnh ngồi dậy, hai tay bắt lấy chiếc eo của nàng ra sức dập mạnh vào âm đạo nhỏ đầy dâm thủy kia. Nước nhờ tứa ra ướt đẫm cả vùng lông quanh dương vật nó, lớp bọt trắng xóa bao phủ bên ngoài hang động.
Hạnh cả người bị Phương dập đến rã rời, lần nào cũng vậy, khúc thịt to lớn của Phương đều làm nàng lên chín tầng mây.
“Ơ… ơ… ư… ư… ư… Sướng… gg… g… Hạnh sướng… ư… ư… ư… ư…”
Rên lên từng hồi dài, bên trong âm đạo các nếp thịt đang bị nong ra liền xoắn lại với nhau. Từng tế bào cảm xúc bên trong đều bị kích thích đến tột cùng làm Hạnh như muốn ngất đi.
Phương nắc mạnh thêm mấy cái sau đó bắn tinh xối xả vào âm đạo Hạnh.
Từng dòng tinh dịch tràn đầy bên trong âm đạo, Hạnh nấc lên từng hồi mỗi khi đón nhận dòng tinh dịch kia bắn ra.
Hạnh gục xuống nệm, cổ họng không ngừng rên rỉ từng hồi, mông vẫn đưa ra đó bởi vì khúc thịt của Phương vẫn còn đang nằm trong âm đạo nàng.
Phương cảm nhận từng nếp thịt bên trong kia đang quấn chặt lấy dương vật nó không rời. Cảm giác như hàng vạn xúc tua đang mút vào lớp da thịt của nó không rời. Cảm giác này làm nó không muốn thoát khỏi một chút nào, nhưng sau một lúc cao trào qua đi thì dương vật nó nhỏ lại rồi tụt ra ngoài.
Theo đó là một dòng tinh dịch len lỏi trong các nếp thịt rồi trào ra ngoài hang động. Đến lúc này Hạnh mới nằm sấp xuống nệm cơn sướng qua đi để lại sự mệt mỏi đến rã rời, tuy chẳng mất tí sức lực nào nhưng hiện tại nàng vô cùng lười biếng và chỉ muốn rơi vào giấc ngủ mà thôi.
Phương ân cần lấy khăn lau đi tinh dịch rỉ ra bên ngoài âm đạo và cả dâm thủy đang bê bết ngoài gò mu cao của Hạnh.
Hạnh thì chỉ nằm yên hưởng thụ sự chăm sóc của Phương, nàng quả thật lựa chọn không sai người. Tuy hai người hiện tại không đến được với nhau nhưng Phương mang lại cho nàng sự vui vẻ và hạnh phúc vô cùng.