Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Số đỏ – Full

Truyện Sex: Số đỏ – Full


Phần 100

Tiếng hét thất thanh cuối cùng của gã Tùng và âm thanh da thịt dập nát trên sàn bê tông làm cả đám bốn người chúng tôi nín lặng sợ hãi. Bầu không khí tràn ngập mùi tử khí chết chóc… Tôi nhìn thẳng về kẻ đang đứng trước mặt… Đối diện với ánh mắt lạnh lùng điềm nhiên của Hạ Kỳ, tôi lần đầu tiên biết sợ hãi.
– Đừng…

Thấy Hạ Kỳ bước đến bên cạnh tôi, cô Ngọc Nhi bên kia liền sợ hãi kêu lên.

– Lần trước anh không giết tôi… Lần này tôi cũng tha cho anh một mạng… – Hạ Kỳ cầm chiếc điện thoại huơ huơ lên trước mặt tôi. – Chuyện hôm nay là do tên đó muốn đá anh mà tự trượt chân ngã… Muốn bảo vệ danh tiết của cô Ngọc Nhi, anh tự nên biết phải nói thế nào khi cảnh sát hỏi.

– Tại sao?! Tại sao cô… – Tôi buột miệng hỏi.





Hạ Kỳ nhìn xuống tôi, nhoẻn miệng cười, nhún vai nói:

– Không tại sao hết! Hắn đáng chết mà.

Hạ Kỳ quay người bước đi, dáng người thon thả yểu điệu vô tư như vừa lỡ chân dẫm chết một con kiến. Hạ Kỳ đi khuất mất hai phút mà nhóm bốn người tôi vẫn bần thần im lặng. Đến lúc những ngón tay tôi đau đớn ê ẩm cả người trượt dần xuống thì cô Ngọc Nhi mới thức tỉnh hoảng hốt la lên:

– Phong… Em lên được không?!

Tôi cố chồm lên, lại tuột xuống sâu hơn. Không còn lại bao nhiêu sức lực, tôi quay lại nói với ba người:

– Dù có chuyện gì xảy ra… Không được nói ra Hạ Kỳ đã ở đây… Cô ta không những nắm giữ hình ảnh… còn… còn rất nguy hiểm… Nhớ đó…

– PHONG… EM KHÔNG ĐƯỢC CHẾT… – Cô Ngọc Nhi khóc nức nở, chồm cả người ra sát mép lỗ hổng.

– PHONG… Cố gắng lên… – Quyền ứa nước mắt, kêu lên.

– Anh Phong… Đừng buông tay mà… – Thanh Thuỷ nghẹn ngào khóc.

Những ngón tay tôi tê dại không còn cảm giác nữa… Tôi thấy người cứ tuột dần xuống. Tôi quay lại nhìn cô Ngọc Nhi, thì thào hỏi:

– Cô ơi… Cô nói cô yêu em là thật sao?!

– Là thật mà… Cô yêu em… Cô yêu em mà… Phong ơi… – Cô Ngọc Nhi khóc đến lạc giọng.

– Vậy là có đủ bà lớn… bà nhỏ rồi… Ha ha…

Tôi ngửa đầu ra cười, tiếng cười lại sảng khoái đến lạ thường vang vọng cả không gian. Những ngón tay tôi vô lực trượt dài trên nền xi măng… Tôi nhắm mắt lại, cả người nhẹ bỗng trong không khí… “PHONGGGG” Tiếng thét đau đớn như xé tim gan của cô Ngọc Nhi vang lên bên tai. Cả người tôi bị bóng tối bao phủ rơi xuống… Đột nhiên, một vật gì đó lao ra, túm chặt cánh tay tôi… Cơ thể tôi chuyển hướng va mạnh vào nền bê tông tầng ba. Cơn đau đớn trên ngực một lần nữa làm tôi muốn lịm cả người.

– A… Sao mày nặng như vậy hả?! Trật mẹ nó tay tao rồi…

Tiếng la hét văng tục của thằng Phương vang bên tai làm tôi mừng muốn khóc. Nó chồm người đến cố túm người tôi lôi lên.

Cô Ngọc Nhi, Thanh Thuỷ ôm nhau nhìn từ tầng bốn xuống, thấy tôi được Phương kéo lên liền vui mừng rơi nước mắt.

Lúc này tiếng giày chạy huỳnh huỵch vang lên dồn dập. Cô Ngọc Nhi vội vã lấy quần áo khoác lên người. Quyền mập lúng túng xỏ quần cũng ngã ngửa ra đất…

Năm phút sau.

– Chị ơi… Hu hu…

Chị Ngọc Trâm khoác trên người chiếc áo sơ mi của tôi ôm cô Ngọc Nhi khóc nức nở. Chị Thuỳ Vi mặc áo thun của Phương, vùi mặt vào ngực nó mà khóc tấm tức.

Tôi nhìn về phía những người cảnh sát bận bịu đo đạc chụp hình hiện trường. Thi thể máu me của gã Tùng đã được mang đi, để lại trên sàn một vũng máu và vệt phấn vẽ hình người… Tôi bước lại bên chị Ngọc Trâm, giữ giọng thật nhỏ nói:

– Những lời em nói khi nảy chắc chị đã nghe… Cảnh sát hỏi từ đầu đến cúi cứ nói thật… riêng vụ cô gái kia không được nhắc tới… còn vụ video chị cứ nói mình không biết nó là gì… còn lại để em giải thích.

Chị Ngọc Trâm gật gật đầu. Đôi mắt rưng rưng đỏ hoe nhìn tôi, hơi ấp úng nói:

– Phong ơi… Chị thật sự xấu hổ lắm… Chị lớn như vậy… còn… còn… trong khi em dám nhảy qua…

– Cái gì xấu hổ chứ?! – Tôi bất ngờ giở vạt áo của chị Trâm lên, úp mặt vào giữa cặp đùi ngon của chị hít một hơi.

– Phong… Trời ơi… – Chị đỏ mặt, đẩy tôi ra.

Cô Ngọc Nhi đang nôn nao lo lắng ngồi bên cạnh, cũng đỏ mặt lườm tôi.

– Vẫn thơm lắm nha… hắc hắc…

– Hứ… Đáng ghét…

– Phong… – Phương gọi, tôi đi qua bên cạnh hắn.

– Thật sự là tối nay chỉ có tên Tùng đó đến đây?! – Nó hơi nghi ngờ hỏi.

– Mày biết như vậy được rồi. Kể chuyện của mày đi…

– Thì… tao không tìm đường vào được phía bên này… Đành phải tìm nhà dân kế bên hỏi đồn cảnh sát. Họ có sơ đồ mảnh đất này… thì ra là cả khuôn viên rộng 23 hecta chia làm bốn ô, riêng ô cuối cùng có cầu thang lên đây chỉ có một lối vào nhỏ vừa đủ chiếc ô tô. Vừa chạy lên đến tầng ba thì nghe mày nói lời trăn trối… Chạy lên sợ không kịp, nên hứng đón mày ở tầng 3.

– Vậy mới nghe được sự tích bà lớn, bà nhỏ nha… Hắc hắc… Hâm mộ chết người.

– Ha ha… Tao cũng hâm mộ lắm ah… – Quyền mập và Thanh Thuỷ bước tới.

Thấy mặt tôi hơi sượng sượng mất tự nhiên, nó liền huých tôi một cái đau điếng… Giọng ồ ề nói:

– Vì mày quay lưng không thấy gì nên tao mới nói… Cô Ngọc Nhi chỉ có… cầm của tao thôi, chưa kịp làm gì ah… tính ra thì tao bị thiệt hại đó…

– Ờ… Mập của em thua thiệt… – Thuỷ giả vờ uỷ khuất nói.

– Thiệt cái đầu mày á… – Tôi hậm hực nói.

Ngay lúc này, cô Ngọc Nhi bước nhanh tới, bất ngờ đặt lên cái má phúng phính của Quyền mập một nụ hôn. Nó chết phỗng tại chỗ chưa kịp hoàn hồn thì cô đã quay sang nhào thẳng vào lòng tôi, đặt lên môi tôi một nụ hôn thật sâu thật da diết… Tôi sững sờ đón nụ hôn của cô Ngọc Nhi. Mấy đứa bạn xung quanh thì há hốc không đóng miệng lại được… Ngay cả chị Ngọc Trâm đã sớm biết mối quan hệ của hai chúng tôi, cũng che kín mặt không dám nhìn. Đây là… công khai công bố sao?!

– Em không được phép ghen… – Rời khỏi môi tôi, mặt cô đỏ ửng nhìn tôi oán trách.

– Ha ha… Em không ghen nữa…

Có thể do tai qua nạn khỏi nên tâm trạng mấy đứa học trò chúng tôi rất tốt. Riêng chỉ có cô Ngọc Nhi là thoáng bồn chồn lo lắng… Nhưng chỉ ba mươi phút sau, tâm trạng vui vẻ của chúng tôi liền bay biến mất. Dù ai cũng thấy gã Tùng đáng chết, nhưng đây vẫn một vụ án liên quan đến mạng người. Người chết lại có địa vị xã hội và gia thế không hề đơn giản. Tôi đến bây giờ mới nhận ra giữa mình và cô Ngọc Nhi vẫn còn chênh lệch mười năm trưởng thành. Cô đã sớm nôn nao lo lắng, còn tôi và mấy đứa bạn vẫn cứ vô tư như đang diễn xuất màn cuối của một bộ phim hình sự sau khi kẻ thủ ác đã chết, mọi chuyện còn lại đều đơn giản.

Cả nhóm bảy người chúng tôi bị giải về trụ sở cảnh sát, dù không còng tay, nhưng giam lỏng tách nhau ra… Mỗi người đều chật vật khổ sở chống đỡ những câu hỏi dồn dập cho đến khuya. Mỗi người được phát một ổ bánh mì, một chai nước suối và cho mười phút để ăn. Sau đó lại tiếp tục quá trình hành xác đau khổ…

Chị Vi và chị Ngọc Trâm được thả về trước. Dù sao cảnh sát cũng chứng kiến hai người bị trói treo lên không thể phạm tội. Sau đó là Phương, vì phần lớn thời gian nó không có mặt tại hiện trường và lại là người báo cảnh sát. Đến giữa đêm, cô Ngọc Nhi, Quyền mập và Thanh Thuỷ được ra về. Vì ba người dù có mặt ở đó suốt thời gian, nhưng chưa hề bước qua đến sàn bê tông phía bên Tùng đứng. Chỉ có tôi là khổ sở nhất…

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng