Phần 138
Long là kẻ nào? Khi cần làm anh hùng hắn sẽ làm anh hùng nhưng lúc nếu làm tiểu nhân mà mang đến lợi ích thì hắn cũng sẽ không ngại trở thành một tên tiểu nhân nhỏ mọn, hắn ngay tức thì châm dầu vào lửa:
“Tiên sinh nói rất đúng, kỳ thật ta từ sớm đã nhìn ra vấn đề này… võ giả trên giang hồ bây giờ chí hướng đã quá lệch lạc, chúng không còn muốn đột phá cực hạn phi thăng thành thần mà chỉ tu luyện để cướp đoạt tài nguyên cho bản thân cho dù là dẫm đạp lên chính thân sinh huynh đệ hay đồng môn đồng phái… vãn bối là có chút khó hiểu là Đại trưởng lão được mệnh danh là đệ nhất cao thủ lại không có động tĩnh gì suốt thời gian qua…”
“Ngươi cũng nhìn ra vấn đề? Độc Cô Cầu Bại có thể là đệ nhất cao thủ nhưng hắn không thể là một kẻ có thể làm đại sự… hắn thiếu quyết đoán, thiếu lãnh huyết… chúng ta bao năm qua vẫn đang đợi một kẻ hội tụ được hai điều đó để có thể thay chúng ta thay đổi cái được gọi là ‘giang hồ’ này mà ngươi là người mà chúng ta cần tim… Ngụy Siêu, ngươi có đồng ý trở thành cánh tay phải của chúng ta không?” Cửu Dương hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Long như thể muốn thu vào tất cả biểu hiện dù là nhỏ nhất trên khuôn mặt hắn.
Nói gì thì nói, đóng kịch chính là một trong những điểm mạnh nhất của Long, khuôn mặt hắn rất phối hợp khi thể hiện sự hưng phấn tột độ, hơi thở nặng nhọc như thể máu huyết trong người đang sôi trào trước những lời mình vừa nghe được.
“Tiền bối… chỉ cần có cơ hội, lưỡi đao trong tay tay sẽ không bao giờ ngại ngần mà chém xuống cho dù trước mặt là kẻ nào đi nữa, nếu Đại trưởng lão đã không làm được điều đó thì để vãn bối thay mặt Thập Lục Tháp lật tung cái giang hồ dơ bẩn này lên đi! Long kiên định nói nhưng mà nếu để ý kỹ thì Cửu Dương sẽ nghe được ẩn ý từ lời nói của hắn bởi vì gã cũng nằm trong số ‘kẻ nào’ đấy.
Đương nhiên Cửu Dương sẽ không thể tưởng tượng được một tên Cường Giả cửu cấp đang khúm núm trước mặt hắn ở lần gặp đầu tiên có thể dọa giết mình nên hắn gật gù thỏa mãn trước biểu hiện của Long.
“Haha… Ma Tôn cái danh quá đúng với ngươi, vậy nếu kẻ đứng trươc mặt ngươi là Độc Cô Cầu Bại thì thế nào?” Cửu Dương mắt lóe lên tinh quang nói.
“Chẳng phải tiền bối nói ta là cánh tay phải của các vị sao, đương nhiên nếu là hắn đi ngược với ý chỉ của các vị Tổ Lão thì ta sẽ không ngần ngại tiêu diệt hắn!” Long trả lời không cần suy nghĩ, dưới gầm trời này thì Độc Cô Cầu Bại chính là kẻ hắn muốn giết nhất.
“Tốt… nói được lời này thì không thể nghi ngờ ngươi là đã là tâm phúc của chúng ta, đã ngồi lên con thuyền này thì ta có thể đảm bảo với ngươi rằng trong tương lai một chỗ đứng ở đỉnh tiêm thế giới này chắc chắn sẽ thuộc về ngươi.” Cửu Dương bắt đầu buông lời dụ hoặc.
“Tiền bối, ý ngài là ta có thể đột phá Cường Giả thập tam cấp sao?” Long ù ù cạt cạt giả ngu.
“Thập tam cấp? Ngươi tầm hiểu biết quá nông cạn rồi, ngươi còn có thể cùng chúng ta thành Thần sau đó rời đi khỏi thế giới này ngao du vũ trụ rộng lớn như nương nương.” Cửu Dương cười lớn.
Trong đầu thầm chửi ‘con mẹ nó thằng già, lừa lão tử cũng không cần diễn như thật vậy chứ?” Nghĩ là thế nhưng Long vẫn là biểu cảm ra sự khao khát mãnh liệt và tất cả đều lọt vào mắt Cửu Dương.
“Tiền bối! Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, khoan nói đến chuyện sau này, vãn bối là muốn biết thực lực đỉnh tiêm của các thế lực trong giang hồ cũng như của Đại trưởng lão.” Long cau mày hỏi lại khiến Cửu Dương thêm gật gù an tâm.
“Với thực lực Cường Giả cửu cấp và cái danh Chấp Pháp trưởng lão của ngươi đã có thể đi ngang giang hồ, tuy nhiên bên trong những thế lực lớn vẫn còn đó tồn tại những kẻ mà ngươi tạm thời chưa thể động tới được… Thiếu Lâm Tự – Vô Danh Thánh Tăng và phật giáo pháp tăng – Cực Lạc Thánh Thiền Sư là hai tên Cường giả thập cấp, ngoài ra còn có Cửu Tiêu chân nhân của Võ Đang, Thái Cực lão nhân của đạo pháp là Cường Giả cửu cấp đỉnh vô hạn tiếp cận thập cấp, bên cạnh đó còn một vài kẻ khác nhưng ta tin chỉ một thời gian ngắn nữa thôi ngươi có thể không nhìn đến bọn hắn rồi. Thực lực của Đại trưởng lão thì ngươi hiện tại không cần thăm dò vì hắn chưa phải đối tượng mà ngươi cần nhắm đến.” Cửu Dương nói.
“Tiền bối! Còn các thế gia?”
“Một lũ ô hợp không hơn, được chúng ta Thập Lục Tháp chống lưng bao nhiêu năm nhưng bọn chúng chỉ là luôn nghĩ tới làm sao cho cái túi của mình dày hơn để rồi bao nhiêu tài nguyên tu luyện đều mốc meo trong những cái kho được khóa kín, tuy vậy Độc Cô gia bên đó ngươi vẫn tạm thời chưa động tới, à cả Dương gia nữa… ta biết ngươi có một đoạn ân oán với chúng thế nhưng một tên lão tổ của chúng là có ơn với một người trong hội đồng chúng ta nên ngươi nhân từ bỏ qua cho chúng đi thôi, lão tổ kia của chúng thực lực cũng không tồi.”
Cửu Dương miêu tả sơ qua một lược thực lực đỉnh tiêm các thế lực trong giang hồ, Long là cảm giác được khác lạ khi gã vừa muốn hắn tha cho Dương gia lại vừa nhắc khéo thực lực của lão tổ kia không tồi như là khêu dậy lòng tự ái của hắn để hắn quyết tâm diệt Dương gia vậy… coi bộ trong nội bộ những tên Tổ Lão này cũng không phải như thế gắn kết mà chỉ khi có cơ hội thì tìm mọi cách giảm bớt thực lực của đối phương kể cả thân tín cũng không buông tha.
“Hắc hắc… tiền bối cũng biết tình tính vãn bối một khi đã động sát ý là giết đến máu nhuộm thương thiên nên có gì mong các vị tiền bối…” Long cười tà nói.
“Haha… yên tâm đi, chỉ cần ngươi có ‘bằng chứng’ xác đáng thì cứ tùy tiện tiền trảm hậu tấu… mọi chuyện đều có chúng ta Thập Lục Tháp tới gánh.” Cửu Dương khẳng định khiến Long biết mình đã được bật đèn xanh hành động, hắn nghi ngờ đám người Tổ Lão này đang mưu toán một thứ gì đó vì biểu hiện của Cửu Dương có vẻ như rất gấp gáp… chính sự lừa dối với những hứa hẹn áo vọng của Cửu Dương đã lột trần cái bộ mặt gian xảo mưu mô của gã hay cũng như của những kẻ đang tồn tại bên trong tòa tháp này.
“Vãn bối đã hiểu, vậy nếu không còn chuyện gì thì…”
“Được, cầm lấy tấm lệnh bài này, nó biểu thị cho thân phận của ngươi và có nó ngươi có thể trực tiếp tới gặp chúng ta.” Cửu Dương móc từ trong tay áo ra một lệnh vài vàng óng đưa cho Long, lệnh bài một mặt khắc hình tòa tháp mười sáu tầng uy nghi, mặt còn lại khắc một chữ Pháp vô cùng tinh mỹ đầy huyền diệu.
“Vậy vãn bối xin cáo lui…” cầm lấy lệnh bài, Long chắp tay bái Cửu Dương rồi lui về, hắn còn phải đi xử lí vài chuyện.