Phần 39
Trở về Đoàn gia, Long triệu Diệp Siêu đến…
“Tình hình các thế lực trước Xá Lợi Đại Hội thế nảo rồi?” Long nhàn nhã miệng nhai khổ quả, tay rót rượu thơm hỏi.
“Chủ nhân! Các thế lực lớn đều rất bí mật không để lộ danh tính người đại diện tham gia vì sợ lộ bài, đương nhiên vẫn có một vài thế lực coi thường thế nhân mà công khai danh tính võ giả tham gia như Thiếu Lâm, Võ Đang, Độc Cô gia…” Diệp Siêu cung kính bẩm báo.
“Ồ! Thiếu Lâm cũng tham gia vào vũng nước sâu này sao? Một viên Xá Lợi còn chưa thấy đủ lại đi tranh dành với thiên hạ, cái quái gì mà không tranh với đời, từ bi hỉ xã đây…” Long cười khẩy.
“Họ là lấy danh nghĩa thu lại món đồ của Phật Tổ cho nên đương nhiên là có thể đường đường chính chính tham dự vào đại hội thưa chủ nhân!” Diệp Siêu cười nói.
“Ba tên võ giả đại diện cho chúng là ai?” Long tiếp tục hỏi.
“Thiếu Lâm là một vị tăng sư có đạo hiệu Trư Tăng, Võ Đang là một kiếm tu cũng xấp xỉ năm mươi tuổi nghe đồn là thiên tài trong thế hệ đệ tử đời trước có danh hiệu là Kiếm Cuồng, cuối cùng tên đại diện cho Độc Cô gia là Độc Cô Xuy Tuyết, theo tình báo Diệp gia thu được thì gã là một thiên tài võ đạo được Độc Cô gia thu nhận từ nhỏ, được chính gia chủ Độc Cô gia Độc Cô Kim Thiên thu nhận làm con nuôi và rất coi trọng, hắn cũng chính là phụ tá đắc lực phò trợ Độc Cô Kim Viêm lên chiếc ghế thiếu chủ mặc dù vẫn còn rất trẻ, có thể nói tên này sau này rất có thể sẽ trở thành cánh tay phải nắm giữ thực quyền to lớn ở Độc Cô gia bên cạnh Độc Cô Kim Viêm” Diệp Siêu nói một cách rành rọt như thể đã nắm mọi thứ trong tay.
“Có miêu tả cụ thể thực lực cũng như điểm mạnh, điểm yếu của chúng không?” Long không hề khinh địch, biết người biết ta trăm trận trăm thắng cho nên hắn càng muốn tìm hiểu thật rõ ràng những kè rất có thể là đối thủ của mình sắp tới, thực lực của hắn bây giờ cường mạnh thật đấy nhưng những thế lực lớn cũng đâu thiếu những lá bài tẩy ký bí có thể xoay đổi cục diện, những kẻ chết trong tay hắn chẳng phải ban đầu cũng rất mạnh mẽ sao.
“Tư liệu cụ thể đã được nô tài ghi chép cẩn thận trong này, mong chủ nhân hài lòng” Diệp Siêu cười hề hề móc từ trong ngực ra một quyển số tay nhỏ đưa cho Long, bên trong là toàn bộ những gì Diệp gia vận dụng mạng lưới tình báo của mình thu được.
“Haha… được rồi… đến gặp Đoàn Dự bảo hắn là lệnh của ta để cho ngươi lựa ít đồ vật bên trong kho tàng của Đoàn gia đi…” Long cười lớn nhận lấy quyền sổ, hắn không quên tát một cái vào cái khuôn mặt hám tài kia của Diệp Siêu một cái cho bõ ghét.
“Ui da… nhất định nô tài phải xin thêm ít dược thảo để cứu chữa gương mặt của mình không biến dạng mất… he he… ui da… nô tài đi… nô tài biến đây…” Diệp Siêu xoa xoa cái má ửng đỏ nhưng miệng không ngừng liếng thoắng hý lộng, nhận thấy bàn tay Long lại dơ lên hắn hoảng hốt như một con chuột chui thẳng ra phía cửa ra biến mất… ngu gì ở lại ăn thêm tát nha, còn gì sướng khoái hơn là được lựa đồ trong một đại gia tộc như Đoàn gia đây.
“A… đúng rồi… suýt thì quên mất, chủ nhân! Độc Cô gia cái tên công tử lần trước mời ngài đến buôi chiếu phim… à… Độc Cô Phi Vân… chính là hắn… hắn đánh tiếng muốn gặp riêng chủ nhân ngài, còn nhắn nhủ là phải thật bí mật… hừ, thần thần bí bí…” Diệp Siêu thân hình lại hiện ra nói gấp rồi lại biến mất nhanh chóng.
“Độc Cô Phi Vân. ? hắc hắc… Độc Cô gia không phải tất cả mọi người đều thích Độc Cô Kim Viêm thừa kế nha… tên nô tài này của mình xem ra cũng không an phận chút nào… Haha… Quấy đảo Độc Cô gia xem như tìm lại chút lợi tức trước đi… Độc Cô Cầu Bại à, ngươi cũng không nên trách ta…” Long lâm bẩm như tự kỷ, hắn đã đoán được phần nào lý do Độc Cô Phi Vân muốn gặp mình, chẳng lẽ còn thoát được chuyện tên võ giả Độc Cô Xuy Tuyết kia sao chứ.
“Mẹ nó… đã lâu không được đụng vào nữ nhân rồi, sướng con cu đã rồi tính… haha… giang hồ phân tranh… anh hùng xuất thế… máu chảy đầu rơi, thiên địa ai oán… ta không phải anh hùng, cũng chả phải kẻ tiểu nhân, ta là chính ta, ma trong ma… Ma Tôn độc nhất thiên địa này… haha”
Long cười ha hả đi tìm tới những nữ nhân của hắn, biết đâu ngày mai hắn lại bị một lão quái vật nào đó thấy ngứa mắt tới thăm hỏi rồi cho hắn một chưởng thân hồn câu diệt thì sao, sống trong giang hồ đồng nghĩa với nay sống mai chết, ngươi phải có thực lực, ngươi phải có tiếng nói, danh tự của ngươi phải làm kẻ khác run sợ mới có thể đảm bảo cho cái mạng của ngươi, người thân của ngươi được an toàn, còn cái chó gì mà dĩ hòa vi quý, nhân từ bác ái cứ để mấy lão đầu trọc đi tham ngộ đi, hắn không có thời gian vì con hắn còn đang đợi hắn tới cứu, người thân của hắn còn đang mong chờ ở nhà.
…
Một tháng kẻ từ lúc trở về từ mộ địa…
Hôm nay Long đón một vị khách đặc biệt, Độc Cô Phi Vân cùng bạn gái hắn Taylor Swift… nhìn thấy mỹ nhân đã lâu không gặp, Long có chút bất ngờ cùng hưng phấn.
“Chủ nhân!” Độc Cô Phi Vân cay đắng cung kính hành lễ, với vị chủ nhân bất đắc dĩ này hắn đến giờ vẫn còn có chút mông lung vì mọi chuyện ngày đó cứ như một cơn ác mộng đến một cách quá nhanh.
“Hắc hắc… ta không biết là ngươi lại có sở thích biến thái thích nhìn bạn gái bị kẻ khác hãm hiếp đấy… Độc Cô Phi Vân ngươi cũng quá xấu xa rồi…” Long cười tà trêu chọc Độc Cô Phi Vân đồng thời kéo người đẹp lại đặt trên đùi mình… Taylor bị hành động bất ngờ của hắn khiến mặt mũi đỏ bừng xấu hổ nhưng trong thâm tâm nàng lại là sự mong chờ… mong chờ cái cảm giác tuyệt diệu ngày đó khi ở cùng hắn.
“Ặc… cái này…” Độc Cô Phi Vân lúng túng không ngờ Long lại nói thế, hắn đây mang theo Taylor cũng là tìm cách lấy lòng thằng điên này bởi vì hắn đến với mục đích là cầu người… mới câu đầu đã khiến hắn muốn kiếm cái lỗ nẻ để chui vô rồi huống chi là câu thứ hai, câu thứ ba… Độc Cô Phi Vân cười khổ cầu mong có thể rời đi chỗ này càng sớm càng tốt.
“Hà hà… không cần phải dấu, ta cũng không hề keo kiệt với kể hầu người dưới, ngươi đã muốn xem thì bản tọa sẽ cho ngươi xem… em yêu, có muốn được anh địt không hả?”
Long tà ác không buông tha Độc Cô Phi Vân đồng thời nâng cằm Taylor lên thưởng thức khuôn mặt mỹ lệ, lời nói của hắn khiến nàng sửng sốt… Hắn… Hắn là vừa hỏi nàng muốn được địt hay không? Trời đất quỷ thần ơi… một nam nhân trước mặt nàng lại hỏi nàng có muốn được địt không… Taylor hai mắt trợn trừng, má phồng to giận dữ trông đáng yêu vô cùng.
“Ặc… chủ nhân… nô tài thật là không có cái sở thích đó… lần này đến đây cũng là muối mặt cầu xin chủ nhân một việc…” Độc Cô Phi Vân hoảng hốt nói gấp vì sợ Long còn nói ra những từ kinh khủng hơn khiến hắn không chịu nổi.
“Thật vậy? Ngươi làm ta thất vọng đấy… được rồi, nói đi… muốn cầu ta chuyện gì?” Long đưa ra bộ mặt thất vọng tràn trề đối với Độc Cô Phi Vân, tuy nhiên tay hắn vẫn là ngựa quen đường cũ mò vào trong lớp áo của Taylor rồi… cặp ngực đầy co giãn kia nhanh chóng trở thành nạn nhân bị dày vò.
“Ực!” Ở khoảng cách quá gần, Độc Cô Phi Vân sao có thể không nhận thấy được một bàn tay mạnh bạo đang du hành đằng sau lớp áo của bạn gái chứ, ngay trước mặt hắn lại ngang nhiên bóp vú bạn gái hắn, trên đời này chỉ duy nhất một kẻ làm được và dám làm đó chính là Ma Tôn.
Taylor mặt đỏ bừng khi nơi riêng tư bị xâm phạm, kỳ lạ là nếu ngày thường gặp kẻ khác khinh nhờn thì nàng dù chết cũng không can tâm nhưng ở sát hắn, bị cái khí tức nam nhân bá đạo của hắn xộc thẳng vào trong mũi mà cả người nàng nóng như lửa đốt, hơi thở dồn dập không thể bình tĩnh nỗi, những thước phim ướt át ngày đó lại ùa về trong tâm trí nàng… vốn dĩ định tới đây theo Độc Cô Phi Vân để đích thân đến trước mặt tên ác ma này chửi thẳng vào cái bộ mặt dâm đãng của hắn một trận cho hả cơn tức giận kìm nén bấy lâu nhưng Taylor không ngờ là vừa gặp hắn thì mọi suy tính của nàng đều đã tan thành mây khói nhường chỗ cho những ham muốn nhục dục.
“E hèm! Chủ nhân! Lần này ắt hẳn ngài cũng đã biết Xá Lợi Đại Hội chắc chắn Độc Cô gia sẽ tham gia, nô tài là đến đây mong chủ nhân ngày đó có thể… giết… giết Độc Cô Xuy Tuyết…” Độc Cô Phi Vân lạnh lùng nói.
“Hắc! Ngươi đường đường là Độc Cô một vị công tử lại cầu ta giết một tên Cường Giả của Độc Cô gia, cái này chẳng phải phản bội gia tộc sao? Độc Cô Phi Vân ngươi từ lúc nào trở thành con người như vậy?” Long trào phúng Độc Cô Phi Vân.
“Ha ha! Chỉ là một tên võ giả được cưu mang từ nhỏ mà thôi, không thể tính là nô tài phản bội Độc Cô gia được… huống chi Độc Cô gia những lão già cô hủ kia có lẽ đã sống dưới bóng của vị kia quá lâu rồi cho nên an nhàn sung sướng không chịu đổi mới phát triển, đến một ngày khi vị kia nếu có chuyện gì không may thì Độc Cô gia chắc chắn cũng sẽ bồi táng theo mà thôi… Độc Cô Kim Viêm tên phế vật kia ngoài cái chỗ sinh ra tốt hơn nô tài thì về thực lực, trí lực đều quá tầm thường, nô tài là không phục hắn ngồi lên chiếc ghế gia chủ gia tộc… không chỉ là hắn, lão cha hắn Độc Cô Kim Thiên trước kia cũng chỉ là một tên phế vật không hơn không kém mà thôi… chó má cái gì mà ‘dòng chính kế thừa’, đời này nô tài nguyện ý làm con chó của chủ nhân, chỉ mong sao chủ nhân có thể trợ giúp nô tài thay đổi cục diện Độc Cô gia hiện này…”
Độc Cô Phi Vân bỏ qua những từ ngữ trêu chọc của Long mà cắn răng nói, tuy hắn đang dùng những suy nghĩ của riêng mình để biện mình cho hành động chống lại gia tộc nhưng không thể không đồng ý hắn nói có phần đúng… Độc Cô gia nếu không có Độc Cô Cầu Bại thì chắc chắn sẽ đổ vỡ ngay lập tức, dòng chính ‘Độc Cô Kim’ từ lâu đã không được lòng đông đảo các dòng Độc Cô chi thứ khác… Không có thực lực lại không có trí lực thì sao có thể phục nhân đây?
“Tốt! Tốt! Tốt! Ngươi đã có chí hướng như thế thì ta đây làm chủ nhân sao có thể ngó lơ đây… Độc Cô Xuy Tuyết tên kia nhất định sẽ không còn mạng trở về Độc Cô gia… ngươi cũng nên tỏ ra giá trị của bản thân mình cho bản chủ nhân thường thức ngươi không phải là phế vật theo lời ngươi nói… thế nào nhỉ… hắc hắc, biết đâu được vào một ngày đẹp trời ta lại nghe được đâu đó tin Độc Cô thiểu chủ Độc Cô Kim Viêm tự nhiên lại trúng độc bỏ mình… ấy chết, cái miệng thối này, dám nói ra những từ phạm thượng như vậy… hắc hắc! Ngươi nghe xong cũng đừng để bụng làm gì!” Long cười lạnh nói khiến Độc Cô Phi Vân run lên, hắn không ngu nên sao có thể không biết Long muốn nói gì.
“Chủ nhân! Ngài cũng nên cẩn thận, Độc Cô Xuy Tuyết được Độc Cô Kinh Thiên rất coi trọng, tài nguyên của Độc Cô gia để hắn hưởng dụng không ít cho nên dù mới bốn mươi tuổi, hắn đã đặt chân lên cảnh giới Cường Giả ngũ cấp rất mạnh, chuyện này Độc Cô gia cũng không nhiều người biết…”
Độc Cô Phi Vân ngập ngừng nói, hắn không biết thực lực Ma Tôn tới đâu cho dù nghe nói gã có thể đánh bại lão già Đoàn Ngạn Ngôn cũng là Cường Giả ngũ cấp nhưng lại là thắng thảm, dùng mệnh đổi mệnh, Độc Cô gia rất coi trọng đại hội lần này cho nên đương nhiên sẽ cấp cho Độc Cô Xuy Tuyết không ít thủ đoạn bảo mệnh cũng như tăng cường thực lực rồi… còn nói về thời gian hai năm sau thì cho dù là suy nghĩ tích cực nhất thì Độc Cô Phi Vân cũng không thể ngĩ rằng một võ giả có thể đột phá từ Cường Giả tứ cấp lên lục cấp được, nếu cùng là ngũ cấp thì đương nhiên Độc Cô Xuy Tuyết có lợi hơn rồi.
“Chuẩn con mẹ nó xác rồi! Nói… nói cho ta nghe về thực lực tên Độc Cô Xuy Tuyết này và Độc Cô gia lần này đã đưa cho hắn cai gì…” Long thu lại vẻ cợt nhã bắt đầu nghiêm túc lại, hắn đã là Cường Giả thất cấp nhưng không bao giờ coi thường một Độc Cô Xuy Tuyết ngũ cấp của Độc Cô gia, Độc Cô con quái vật tích lũy tài lực hùng hậu khỏi phải nói cho nên Độc Cô Xuy Tuyết nói không có thứ đồ chơi gì đặc biệt hắn có chết cũng không tin, hắn có thể liều mạng thắng được Đoàn Ngạn Ngôn lão gia hỏa thì biết đâu cũng có kẻ có thể liêu mạng chơi lại hắn như thế, cảnh giới võ giả không phải là thứ quyết định tất cả.
“Chủ nhân! Độc Cô Xuy Tuyết cảnh giới chắc chắn là Cường Giã ngũ cấp nhưng đáng sợ nhất là thiên phú lĩnh ngộ của hắn thì nô tài không thể không công nhận là cái thế kỳ tài, nội khí của hắn tinh túy vững chắc vô cùng đến nỗi mấy lão gia hỏa trong tộc còn hổ thẹn không bằng… lần này tham gia đại hội, Độc Cô Kim Thiên nghe nói đã cầu mấy vị lão tổ cấp cho hắn Tam Long Ngũ Phá Thần Thương.”
Nói đến đây Độc Cô Phi Vân nghiến răng ken két vì Độc Cô gia mấy lão già kia thế mà chịu bỏ ra một trong những chí bảo của gia tộc cho một thằng ngoại lai không mang trong mình dòng máu Độc Cô.
“Tam Long Ngũ Phá Thần Thương?” Long tò mò hỏi.
“Đúng thế chủ nhân… là binh khí của Tây Sở Bá Vương chiến thần Hạng Vũ khí xưa, thương năm mũi nhọn dài sáu thước khảm tam đầu long uy mãnh, sát khí ngập trời chứa đựng vô vàn vô tận oán niệm của Hạng Vũ, nhưng ta nghe nói quan trọng nhất vẫn là võ đạo chân ý của Hạng Vũ thấm nhập trong thương để bất cứ kẻ nào cầm nó thì thực lực có thể đề thăng lên không ít…” Độc Cô Phi Vân suy đoán.
“Hắc hắc! Là thánh khí, chắc chắn tên Độc Cô Xuy Tuyết kia nếu cầm Tam Long Ngũ Phá Thần Thương thì nội khí sẽ thăng lên thánh khí, mấy lão già trong tộc ngươi cũng là biết đầu tư lắm đấy…” Long cười khẩy nói, hắn đương nhiên biết vì sao Độc Cô Xuy Tuyết lại được cấp cho thanh thương kia, Cường Giả Ngũ Cấp lại có thánh khí thì Độc Cô Xuy Tuyết trước Cường Giả lục cấp chưa ngưng tụ được thánh khí thì không có cái gì gọi là yếu thế hơn, nội khí không thể đánh đồng với thánh khí, ma khí các loại được… đó là còn chưa kể thanh thần thương chắc hẳn cũng rất bén nhọn kia nữa.
“Tốt lắm, tiếp tục tìm hiểu xem Độc Cô Xuy Tuyết tên kia còn có con bài tẩy nào rồi thông báo lại cho ta… Nhớ, phải tuyệt đối bí mật, nếu ngươi bị phát hiện là có thông đồng với ta thì đừng trách bản tọa phải bỏ qua tình cảm của hai chúng ta để lấy đại nghĩa diệt thân…” Long chính khí nói.
“Nô tài hiểu!” Độc Cô Phi Vân cúi đầu vâng dạ nhưng trong lòng là thầm mắng mười tám đời thằng điên này, tình cảm? Tình cảm cái cứt chó ấy, tình cảm mà ngươi chơi bạn gái ta, tình cảm mà ngươi khống chế sinh tử ta rồi bắt ta làm nô?
“Được rồi, ngươi có thể đi… ta nhận thấy bệnh của Taylor lại phát tác trở lại rồi, lâm nghề thầy thuốc thấy bệnh không cứu chẳng phải không đáng làm người sao…” Long cười dâm đuổi Độc Cô Phi Vân đi trong lúc Taylor xấu hổ vùi đầu vào ngực hắn không dám phản đối… lại là ‘chữa bệnh’, người ta chữa bệnh dùng thuốc đắng còn hắn chữa bệnh lại khiến nàng sướng muốn chết… hắc hắc.