Phần 109
3 ngày trôi qua.
“Hắc hắc… ” Long thu công đứng dậy, hắn vừa thành công áp súc tử khí lên 6 lần, tử khí của hắn giở đây đã đạt đến một cường độ kinh khủng vô cùng, mỗi khi hắn toàn lực vận công thì tử khí phóng xuất đủ để làm lão Tiêu Nghệ biến sắc vì áp lực khổng lồ cho dù lão đứng cách hắn đã vài mét, càng đáng sợ hơn là không gian quanh người hắn đã bắt đầu có một chút vặn vẹo do tử khí đậm đặc.
“Tạch… tạch… tạch… ” Bỗng nhiên tiếng cánh quạt máy bay trực thăng nổ vang trên bầu trời làm Long cùng lão già giật mình, hai người liếc nhau hội ý, xem ra hôm nay có tù nhân mới.
“Nhanh tập hợp mọi người!” Long lao nhanh ra ngoài để lại câu nói với Tiêu Nghệ, lão cũng không chần chờ đi tập trung tất cả mọi người lại phòng ngừa có chuyện xảy ra.
Bên ngoài…
Lão Dương đã nhíu mày nhìn lên bầu trời, một chiếc trực thăng tử trên cao đang dần dần hạ xuống, lão biết một trận ác chiến có thể xảy ra, lão lo lắng không biết ai là người thắng nếu có giao tranh nhưng tốt nhất là Long vì nếu tổ chức thắng thì việc lão bị xử lý là không thể tránh khỏi.
“Biết người đến là ai không?” Long như một cái bóng lướt tới bên cạnh lão Dương lên tiếng hỏi.
“Không chắc lắm nhưng nếu máy bay màu vàng là của Thập Lục Tháp thưa quản ngục… ” Lão Dương nói gấp, màu vàng Thập Lục Tháp, màu đỏ là ZeRo… là hai máu chính dùng để phân biệt tù nhân của các tổ chức.
“Chiếc chở tôi đến màu gì?” Long nhíu mày.
“Là màu đỏ!” Lão Dương nhớ lại nói.
Màu đỏ, xem ra toàn bộ suy đoán của hắn là chính xác, cơ mà không biết kẻ đó là ai vì theo cách hắn nói chuyện thì tầm vóc của hắn trong tổ chức không hề thua kém Satan.
“Tại sao lần này gã Thuần không báo trước?” Long nghi vấn hỏi vì nếu đưa tù nhân tới thì thường trước đi hai ba ngày gã tên Thuần sẽ gọi điện báo trước cho lão Dương để chuẩn bị cơ mà.
“Đó là với các tổ chức khác còn Thập Lục Tháp luôn luôn khinh thường các quy tắc, tù nhân của họ đều bị đưa đến một cách bất ngờ rồi ném xuống xong thì quay đít bỏ đi mà không nói một lời nào… ” Lão Dương thở dài nói, người ta mạnh người ta có quyền nha, lão cũng chả khác gì một con chó canh nhà nên không dám có ý kiến.
“Được rồi… ông cứ tiếp đón như bình thường, nếu có gì phát sinh thì chúng ta mới ra tay, chắc hẳn ông hiểu giờ ông có phản bội tôi thì kết cục của ông là thế nào?” Long liếc lão Dương nói.
“Vâng… vâng… có cho mười lá gan lão già này cũng không dám làm chuyện đó… ” Lão Dương cúi đầu vâng dạ, đã ngồi lên chiếc thuyền này rồi lão không còn lựa chọn.
Mười phút sau, tại bãi đất trống dùng làm bãi đáp, chiếc trực thăng cuối cùng cũng hạ xuống…
“Cạch… ” Cửa máy bay mở ra.
“Bốp… bốp… ” Hai cú đánh mạnh đẩy hai người, một nam và một nữ bay thẳng ra ngoài máy bay.
“Lão già… nhớ ‘hầu hạ’ bọn chúng cho tốt… ” Một giọng nói cuồng bạo và khinh bỉ tử bên trong hướng tới lão Dương ở xa.
“Haha… vâng thưa các ngài đặc sứ… tôi dùng tánh mạng đảm bảo chúng sẽ nhận được ‘đãi ngộ’ tốt nhất có thể”
“Hừ!” Sau tiếng hừ lạnh, cửa máy bay đóng sập lại, chiếc máy bay lại bay lên cao, từ đầu đến cuối những cao thủ bên trong không hề lộ diện một chút nào, xem ra chúng thật sự coi thường cái nhà tù hẻo lánh, chim không thèm ị này.
“Đưa hai người họ vào đây… ” Sau khi chiếc máy bay đã bay khuất tầm nhìn, Long mới hiện thân ra lệnh.
“Còn chờ gì nữa… không nghe thấy quản ngục đại nhân ra lệnh hả?” Lão Dương quát tháo với mấy tên cai đứng cạnh.
Ngay tức thì có hai tên da đen tiến đến khiêng lấy hai người bị thương trở về căn nhà.
…
Một giờ sau, hai người nam nữ tỉnh lại… từ trong miệng họ Long xác định được đây là một đôi vợ chồng cao thủ có tiếng trong giang hồ nhưng vì đắc tội với Ngũ trưởng lão của Thập Lục Tháp nên bị đày tới nơi đây dày vò, xem ra mới đó mà đã có kẻ leo lên được vị trí Ngũ trưởng lão rồi.
“Khoan đã… phải chăng Thập Lục Tháp đang tuyển chọn các vị trí trưởng lão mới… ” Đột nhiên Long hỏi gã nam nhân vừa được cứu, gã có biệt hiệu là Khoái Đao – Lục Bình.
Lục Bình sững sờ một chút rồi nhanh chóng đáp:
“Đúng là như thế, kẻ thù của vợ chồng tôi chính là Kim Mao Sư Vương… ”
“Tạ Tốn?” Long trừng mắt ngắt lời.
“Không… là Chu Ngụy… ” Khoái Đao nghi hoặc nhìn Long, Tạ Tốn nào ở đây.
“Ô, xin lỗi… ” Long xấu hổ đỏ mặt, nghe danh tự hắn liên tưởng đến bác Kim Dung nên không kìm được lên tiếng cắt ngang.
Lục Bình tiếp tục nói :
“Thật không ngờ qua mấy năm mà công lực của hắn tịnh tiến, trong cuộc tuyển chọn Ngũ trưởng lão hắn cứ thế mà dành được quán quân, trở thành Ngũ trưởng lão mới của Thập Lục Tháp, bằng quyền thế ngập trời, hắn chèn ép vu oan cho vợ chồng tôi cái tội chống đối Thập Lục Tháp nên đày tới nơi đây… ” Lục Bình cắn răng nói.
“Thế còn vị trí Lục trưởng lão, Thất trưởng lão thì sao?” Long vừa nghĩ ra một kế.
“Cái này, tuyển chọn cho vị trí Lục trưởng lão thì còn nửa năm nữa… các vị trí khác thì ba vị Nhị, Tam, Tứ trưởng lão sẽ trực tiếp đề cử mà không thông qua tuyển chọn nữa… ”
“Nửa năm… ” Long lẩm bẩm, hắn vừa nghĩ ra một kế, đó là xâm nhập vào Thập Lục Tháp bằng cách biến thành một tên trưởng lão, còn nửa năm… hắn nhất định phải tăng mạnh thực lực một lần nữa.
…
Lấy ra bình Long Nhũ cùng Long Thạch, Long nhanh chóng vùi đầu vào tu luyện.
Một tháng trôi qua, tử khí trong người Long đã áp súc đến 8 lần.
Hai tháng tiếp theo, tiêu hao toàn bộ Ngọc Dịch cùng Ngọc Thạch… Long thành công áp súc 9 lần, hắn một lần nữa mò xuống khu mỏ để đào bới tìm kiếm Ngọc Thạch.
Qua 5 ngày miệt mài đào, Long kiếm được thêm ba xe Ngọc Thạch cùng khoảng hơn một trăm lít Long Nhủ.
Ngồi trong căn nhà, nhìn đống Ngọc Thạch trước mắt mà Long thở dài một hơi, hắn phát hiện ra là ngoài hắn thì những người khác không thể dùng nó tăng cường thực lực, cùng lắm với họ Long Thạch chỉ có tác dụng giúp họ hồi phục nội khí nhanh hơn để tiếp tục tu luyện từ đó đẩy nhanh tốc độ tu luyện mà thôi… Long Chi Huyết, Long tin tưởng nó là thứ kết hợp với Long Thạch cùng Long Nhủ khiến hắn biến mạnh như vậy.
“Ực! Ực!” Uống liền một hơi vài ngụm lớn Long Nhủ, Long khoanh chân bắt đầu chịu đựng cái rét lạnh sắp đén, hắn đã quá quen với cảm giác này, cơ thể hắn cũng mạnh mẽ hơn trước nhiều nên sức đề kháng tăng cao, hắn không còn sợ các cơn rét buốt thông thường nữa… nhưng vấn đề là càng lúc hắn càng phải tiêu hao một lượng lớn Long Nhủ hơn nữa mới có tăng lên sức mạnh cơ thể, phải biết Long Nhủ không phải là nước lã, hắn chỉ còn một trăm lít mà thôi.
Tiêu hao đến gần một nửa lượng Long Nhủ… Long dừng lại vì cảm giác được cơ thể đã có thể chịu được áp súc tử khí 10 lần, một con số thiên văn, nếu cho là cơ thể hắn lúc dung hợp với tử khí là 1 thì giờ đây cơ thể hắn đã biến mạnh đến một mức kinh thiên động địa hai mủ chín là 512.
“Mạnh mẽ… mạnh mẽ… ” Long quan sát cơ thể mình, linh tính mách bảo cho hắn là chỉ cần vượt qua lần thứ 10 áp súc tử khí, hắn sẽ đạt đến một đỉnh cao mới.
Không chờ đợi được nữa, Long tiến hành truyền tử khí vào Long Thạch, lần này hắn tiêu tốn đến 200 khối mới chưa được toàn bộ tử khí trong người hắn, ở đằng xa mà lão già Tiêu Nghệ trực tiếp hôn mê, để tu luyện mà thằng nhóc này cứ thế hủy đi 400 khối Long Thạch khiến lão chịu không nổi.