Phần 36: Ngoại truyện 2
Sáng sớm lùa từng tia nắng dịu dàng qua kẽ cửa sổ. Tỉnh dậy sau một giấc mơ kỳ lạ, điều đầu tiên Linh cảm nhận được là cảm giác nham nhám, ươn ướt nơi cửa mình. Hé mở đôi mắt và nhìn xuống dưới hạ thể nàng, ông cụ đang cúi người nhoài ra trên giường để mà liếm mút hai mép bím của nàng. Nở nụ cười ngượng ngùng, nàng xoa lên mái tóc ông cụ cố đẩy đầu ông cụ ra, miệng rên lên khe khẽ:
– Kìa ông… mới sáng ra…
Không thèm để ý đến lời nàng, ông cụ tiếp tục ôm chặt lấy hai chân Linh đẩy dang ra hai bên mà tiếp tục bú mút. Lưỡi ông cụ cứ liên tục thúc vào sâu bên trong âm hộ nàng khua khoắng khiến Linh không kìm lại được, cứ ôm lấy đầu ông cụ mà quằn quại trên giường. Từ trong bím nàng, nước nhờn tuôn ra xối xả thấm ướt chiếc ga giường màu trắng. Sau khoảng 15 phút bị ông cụ vét máng, nàng gồng cong người mà xuất khí vào miệng ông cụ. Tay chân bủn rủn như vừa bị ông cụ hút hết sinh khí trong người.
Ngẩng đầu lên ngắm nhìn người thiếu nữ xinh xắn đang run rẩy vì cực khoái, ông cụ vuốt đám nước dâm đang chảy tong tong trên bộ râu bạc phơ của ông mà cười đắc chí. Xấu hổ vì mới tỉnh giấc đã bị ông cụ làm cho “lên đỉnh”, Linh nghiêng người nằm co hai chân lại, với tay ôm lấy chiếc gối mà dấu mặt sau đó tránh cái nhìn dâm đãng của ông cụ, miệng cười tủm tỉm e thẹn. Ông cụ nhỏm người lên quỳ trên giường vươn vai, con cu buổi sáng dựng đứng như thanh cột chống trời hùng dụng. Vuốt dọc cơ thể đang co quắp của Linh từ vai xuống đến tận gót chân, nàng nhắm mắt tưởng rằng ông cụ lại sắp sửa kéo nàng vào một buổi chịch tơi bời quên trời đất nhưng ông cụ mỉm cười hôn nhẹ lên mông nàng một cái xong đứng dậy đi về phía nhà tắm. Có lẽ ông cụ muốn để dành sức cho cả ngày dài phía trước.
Nằm lại giường một mình, Linh bần thần nhớ lại giấc mơ đêm qua của nàng trong sự suy tư. Nàng mơ thấy nàng đứng trong một căn phòng trắng toát, cơ thể trần truồng không một mảnh vải che thân. Rồi từ hai bên căn phòng, mình và ông cụ cùng xuất hiện, cả 2 cùng đều trần truồng như nhộng. Mình và ông cụ cùng lại gần đưa tay về phía nàng ra hiệu cho nàng hãy nắm lấy tay khiến nàng phân vân không biết phải chọn đi theo ai. Thấy nàng lưỡng lự, mình tiến lại gần nàng trước và nắm lấy tay nàng định kéo đi thì ông cụ cũng kịp nắm lấy tay còn lại của nàng mà kéo ngược lại. Hai kẻ điên tình cùng ra sức giằng co nàng mà muốn chiếm hữu nàng làm của riêng. Không thể chấp nhận nhượng bộ, mình và ông cụ lao vào nhau cắn xé như hai con đực đang tranh giành quyền được giao phối cùng con cái. Cuối cùng ông cụ giành chiến thắng. Sau khi khiến mình nằm thop thóp dưới đất, ông cụ hùng dũng tiến về phía nàng đang run rẩy mà đẩy nàng nằm ngửa xuống nền nhà và nói:
– Linh à! Con là của ta. Ta đã chăm sóc con từ nhỏ và bây giờ, con phải đẻ con cho ta, phải đẻ thật nhiều con cho ta…
Nói xong ông cụ chồm lên người nàng mà hôn điên loạn lên môi nàng rồi nhổm người dậy chỉnh cho con cu đúng vào lỗ bím mà đâm lút cán. Tì chặt lên hai tay của nàng giữ cho nàng không thể dãy dụa, ông cụ dập từng cái một chắc nịch, mạnh mẽ. Hoàn toàn bất lực, hiện thân của mình trong giấc mơ của nàng chỉ biết lê lết từng chút một đến hai thân hình đang nhấp nhổm trong cuộc làm tình ngây ngất kia mà thì thào:
– Linh… Linh… mình yêu Linh…
Dần dần, mình cũng đến được chỗ của Linh cùng lúc với khi ông cụ đang tăng tốc điên cuồng để chuẩn bị xuất khí. Ôm lấy gương mặt rũ rượi của Linh, mình kéo nàng lại và hôn nàng trong khi ông cụ gồng cứng người lên mà ép chặt lấy con cu đang phình càng lúc càng to của ông lên bím nàng phóng từng tràng tinh dịch vào trong tử cung. Miệng ông rít lên trong cơn sướng khoái:
– Không cần phải nói nhiều… con là của ta…
Thở dài mệt mỏi, Linh đưa tay khẽ xoa lên hai mép bím đang ướt nhẹp của nàng. Giấc mơ đó làm nàng thấy tâm trạng thật rối bời, áy náy. Uể oải ngồi dậy, nàng mặc tạm chiếc váy ngủ lên người rồi ngồi chải tóc và suy nghĩ mông lung. Bên ngoài nhà tắm, ông cụ đã giải quyết xong công việc buổi sáng và đủng đỉnh bước ra, vừa đi vừa huýt sáo. Linh đứng dậy định đi vào nhà tắm thì đúng lúc có tiếng chuông điện thoại reo. Ông cụ vẫn đủng đỉnh ngoài cửa nên nàng đành nhấc máy:
– Linh à! Tình hình hai ông cháu ở quê vẫn tốt chứ con? Ông con vẫn khỏe chứ? – Tiếng mẹ nàng bên đầu dây bên kia.
– Dạ, con với ông ở quê vẫn ổn mẹ ạ. Ông nội vẫn “khỏe” ạ. – Nàng quay lại nheo mắt lườm ông cụ trong khi ông cụ vừa bước lại gần vừa cười nhăn nhở – Thế mẹ với bố ở Hà Nội sắp xếp mọi việc đến đâu rồi ạ? Khi nào thì bố mẹ về đón ông lên?
– À, bố mẹ thu xếp xong xuôi rồi. Chắc là trưa mai bố mẹ về rồi sáng ngày kia cả nhà lên Hà Nội sớm.
– Dạ vâng. Ông đang ở đây, con đưa máy cho mẹ nói… Ah… chuyện với… Ah… ông nhé… – Mải nói chuyện, nàng bất ngờ khi bị ông cụ ôm chầm lấy từ đằng sau và hôn lên gáy, bàn tay ông cụ luồn xuống dưới váy sục sạo, miết dọc giữa hai khe bím vẫn còn ướt nước của nàng làm Linh phải cắn môi để cố không rên lên thành tiếng.
– Sao vậy Linh? Giọng con nghe mệt mỏi vậy?
– Dạ, không có gì đây ạ… con đưa… máy cho ông nói… chuyện với mẹ… nhé…
Đưa điện thoại cho ông cụ, nàng định bỏ đi nhưng ông cụ đã ôm chặt lấy nàng. Tiếp tục vuốt ve bím Linh, ông cụ nói chuyện rôm rả cùng mẹ nàng.
– Con yên tâm, ở nhà bố với Linh chăm sóc nhau tốt lắm. Các con cứ nhẫn nha thu xếp mọi thứ cho cẩn thận cũng được. – Vừa nói, ông cụ vừa ngậm lấy vành tai nàng mà liếm nhẹ khiến hơi thở Linh trở lên loạn nhịp vì kích thích.
– Dạ vâng, nghe bố nói vậy bọn con cũng yên tâm. Bọn con chỉ lo có một mình Linh ở nhà lại không biết chăm sóc bố chu đáo.
– Ầy, các con không phải lo. Linh “chăm sóc” cho bố chu đáo lắm. Có Linh ở bên bố thấy “khỏe” lên nhiều. “Khỏe” hơn thanh niên luôn… hà hà – Ông cụ cười nheo mắt nhìn Linh. Ngón tay thụt vào trong lỗ bím nàng đâm chọc. Bấu chặt lấy bàn tay ông cụ đang đâm thụt vào trong bím, nàng chỉ biết mím môi lườm ông cụ, mắt hơi lim dim như thể hiện cho ông cụ thấy cảm giác hưng phấn mà nàng đang tận hưởng.
– Dạ, vậy thì tốt quá ạ. Bố đưa máy cho con dặn Linh chút việc được không ạ?
– Ồ ồ, được thôi. Đây, con nói tiếp với Linh đi nhé…
Đưa điện thoại lại cho Linh, ông cụ tiếp tục dùng ngón tay đùa giỡn với lỗ bím nàng. Tay còn lại của ông cụ vén váy nàng lên cao quá ngực và vục mặt lên hai bầu vú căng tròn của nàng bú mút chùn chụt. Bên kia đầu dây, mẹ nàng dặn nhỏ:
– Bà mới mất, ông tỏ ra vui vẻ vậy chứ chắc tâm trạng ông vẫn còn buồn. Con ở quê nhớ chăm sóc ông cẩn thận nhé. Chịu khó an ủi ông cho ông bớt cô đơn. Trưa mai là bố mẹ xuống rồi nhé.
– Dạ vâng mẹ yên tâm. Con luôn để ý mà. Mấy hôm nay con “an ủi” ông suốt. Tâm trạng ông chắc là cũng tốt lên nhiều rồi. – Nói xong, nàng đưa tay xoa lên mái tóc của ông cụ đang nhấp nhô trên ngực nàng. Ông cụ vẫn miệt mài bú mút hai núm vú của nàng, ngón tay miết lên khe bím ướt đẫm nước. Nhìn ông cụ, nàng cảm thấy một cảm giác vừa thương hại, vừa kích thích.
– Vậy nhé. Mẹ đi làm việc đây. Hai ông cháu ở quê trông nom nhau nhé.
– Dạ vâng ạ…
Vừa cúp máy, ông cụ liền trườn lên mà hôn nàng đắm đuối. Linh cũng nhắm mắt ông lấy cổ ông cụ mà hôn đáp trả. Sau nụ hôn say mê dài đằng đẵng, ông cụ thì thào với nàng:
– Nhớ nhé, mẹ con dặn là phải chịu khó “chăm sóc”, “an ủi” ông đấy nhé. Không là ông buồn đó nhé Linh… chụt…
– Mẹ con dặn chăm sóc ông theo kiểu khác chứ có bảo con “chăm sóc” ông theo kiểu này đâu.
– “Kiểu” này là “kiểu” gì hả Linh? – Ông cụ đưa hai tay ôm lấy cặp mông núng nính của nàng, kéo hạ thể nàng ép vào người ông cụ, cọ cọ con cu đang gật gù lên mu bím nàng cười ranh mãnh.
– Hư, không biết. – Nàng chu môi quay mặt đi như thể làm kiêu rồi giãy ra khỏi vòng tay ông cụ, đi về phía nhà tắm kệ cho ông cụ vẫn đang nhìn theo cặp mông lắc lư của nàng. Một nàng thiếu nữ nửa tinh nghịch trẻ con, nửa dâm đãng đàn bà.
Chiều hôm ấy, trời có vẻ dịu nắng, hai ông cháu nàng quyết định đi dạo một vòng quanh khu vườn nhà ông cụ. Quê nàng là một vùng trung du nơi mỗi nhà là một quả đồi nên nàng và ông cụ đi loanh quanh cả buổi chiều mới hết, cứ mỗi khi đến một nơi quen thuộc nào đó, hai người lại ngồi nói chuyện ôn lại kỷ niệm của nàng thời thơ ấu. Hai người tiến dần ra phía bờ hồ giáp khu vườn của ông cụ. Đứng trước khung cảnh tươi mát của hồ nước, Linh cởi dép chạy xuống nghịch nước như một đứa trẻ. Chỉ tay vào hòn đảo nhỏ giữa hồ, nàng hỏi ông cụ:
– Cái đảo nhỏ giữa hồ kia ngày xưa ông cháu mình hay chèo thuyền ra đó chơi ông nhỉ? Chỗ ấy hay có thỏ hoang, không biết giờ còn không?
Quay đầu nhìn về hòn đảo nhỏ, ông cụ bảo nàng:
– Vẫn còn đầy ở đó. Bọn thỏ đẻ lắm nên giờ chúng nó nhung nhúc trên đảo ý. Một thời gian hết thức ăn thì tụi nó chỉ ít đi thôi, đến khi có nhiều thức ăn lại đẻ cả đống. Nếu con thích thì ông lấy thuyền đưa con ra đảo xem.
Thích thú, nàng liền cùng ông cụ vào trong căn chòi đẩy chiếc thuyền ra bờ hồ. Sau khi kiểm tra một hồi xem có bị dò nước không. Ông cụ đỡ nàng bước lên thuyền và thong dong chèo ra ngoài đảo. Giữa hồ rộng xanh mát, nàng ngồi suy tư ở mũi thuyền thả hồn theo những cơn gió thổi lướt qua, tâm hồn bỗng nhiên trở nên nhẹ nhõm lạ thường sau mấy ngày chìm đắm trong những suy nghĩ rối bời.
Sau nhiều năm mới lại được quay lại hòn đảo nhỏ nơi mà nàng vẫn thường cùng ông cụ đuổi bắt lũ thỏ trước đây, Linh cảm thấy háo hức như hồi vẫn còn là cô bé con vậy. Hai ông cháu nàng vừa cười đùa vừa ngắm nhìn lũ thỏ trên đảo chạy loanh quanh khi thấy bóng người xuất hiện. Đi sâu vào giữa đảo, nàng và ông cụ bỗng im bặt vì âm thanh rên rỉ khe khẽ vang lên từ phía kia lùm cây. Có tiếng một người đàn ông lớn tuổi thủ thỉ:
– Quay người lại để ngoại thương đi con…
Tò mò, hai người họ cùng bước lại gần và nấp sau lùm cây quan sát. Bên kia, lấp ló dưới những tán lá là hai bóng người đang quấn lấy nhau. Nàng nhận ra đó là ông cụ Đực nhà kế bên và một cô bé còn rất trẻ, còn trẻ hơn cả nàng. Ông cụ nhà bên thì nàng không còn lạ gì. Dòng họ bên đó với dòng họ nhà bố mẹ nuôi nàng tuy sống cạnh nhau nhưng cứ như thể hai thế lực đối nghịch vậy. Một phần vì cả hai nhà đều có quyền thế trong vùng, con gà tức nhau tiếng gáy nên lúc nào cũng hằm hè, ganh tị với nhau đủ thứ chuyện. Ông cụ nhà bên so với ông cụ nhà nàng thì ít hơn vài tuổi, chẳng hiểu vì sao mà lại được đặt cho cái tên hài hước như vậy. Từ hồi thanh niên hai ông cụ đã hay gằm ghè nhau đủ thứ, giờ về già tuy đã không còn tính trẻ trâu nữa nhưng cứ hở ra là tìm cách nói móc, nói khóe nhau.
Trong lúc nàng còn đang mải tìm một chỗ nấp cho kín đáo thì ông cụ nhà bên đã lột được chiếc váy của cô bé kia ra mà bắt đầu vục mặt lên hai bầu ngực non tơ mà mút mát. Không hề tỏ ra thụ động như Linh, cô bé kia có vẻ rất thành thục và dạn dĩ trọng chuyện nam nữ này. Từ cái cách cô bé đó rên rỉ, ngả người ra sau, uốn éo theo từng động tác của ông Đực để chiếc váy tím đang mặc chỉ sau mấy cái lắc người đã tụt rơi xuống đất. Luồn tay cởi từng chiếc cúc áo cho ông Đực, cô bé kia quỳ gối xuống đất và kéo chiếc quần tụt xuống để giải phóng cho con cu gân guốc bật tung lên dựng đứng. Nhìn con cu lắc lư của ông Đực, nàng bật cười thầm nghĩ “đúng là đàn ông ở quê có khác, tầm tuổi này mà ông nào ông nấy vẫn còn sung gớm”.
Không để cho nàng kịp nhìn kỹ con cu gân guốc của ông Đực, cô bé kia liền há miệng ngậm lấy con cu kia mà bú mút một cách điệu nghệ. Nhìn cảnh cô bé kia đang bú cu cho ông cụ nhà bên, nàng bất giác thấy nóng bừng trên mặt. Linh không còn lại gì với mấy trò bú mút này vì đã cùng mình thử qua suốt những năm tháng từ hồi lớp 8 cho đến tận khi tốt nghiệp cấp 3. Nhưng nàng vẫn chưa từng dám làm điều đó với ông cụ dù cho ông cụ đã trổ tài vét máng khiến nàng ngất ngây bao lần. Trước nay nàng vẫn luôn thể hiện hình ảnh một đứa cháu gái ngoan hiền trong mắt ông cụ, nếu như ông cụ biết rằng nàng đã thành thục chuyện “thổi kèn” từ hồi cấp 2 chắc ông cụ nổi cơn ghen lôi đình mà tăng xông luôn quá. Nghĩ đến con cu hùng dũng, gân guốc của ông cụ, nàng tủm tỉm cười tự hỏi không biết nếu nàng bú con cu đó cảm giác chắc sẽ khác biệt nhiều lắm so với con cu mới được mở mắt của mình hồi đó. Cơ mà chắc phải chờ cho đến khi về Hà Nội nàng mới dám thể hiện cho ông cụ thưởng thức.
Mải mê suy nghĩ, nàng giật mình khi ông cụ đưa tay sờ dọc đôi chân dài miên man của nàng từ dưới lên, tốc chiếc váy nàng đang mặc lên qua eo, ông cụ vục mặt vào mông nàng mà hít hà mùi hương tỏa ra từ bím người con gái đang hứng tình. Từ nãy đến giờ quan sát hai ông cháu nhà bên bú liếm, nàng chợt nhận ra đáy quần lót nàng đã ướt sũng từ bao giờ. Với ta ra phía sau cố đẩy đầu ông cụ, nàng rên khẽ:
– Đừng mà ông… họ nhìn thấy bây giờ…
Không thèm quan tâm lời nàng, ông cụ liền cầm lấy cạp quần lót nàng tụt nhanh xuống tận gót chân và áp miệng lên bím nàng bú liếm từ đằng sau. Bị kích thích bất ngờ, hai chân Linh bủn rủn tưởng như muốn khụy xuống, hai tay bám chặt lấy một thân cây rên khe khẽ. Bên kia lùm cây, ông cụ Đực cũng đang đẩy cô cháu gái ông ta nằm ngửa ra một tấm bạt trải dưới đất mà bắt đầu úp mặt lên bím cô bé bú mút. Trong cùng một khoảnh khắc, hai người con gái mới lớn cùng rên rỉ sướng khoái bởi chiếc lưỡi điêu luyện của hai ông cụ tuổi xế chiều. Linh thở hổn hển, tay cố bấu víu chới với như sắp ngã. Nàng quay người lại phía sau định kêu ông cụ dừng lại thì thấy ông cụ đã cởi hết quần áo từ bao giờ, cơ thể vạm vỡ, trần truồng, ngồi xổm hẳn xuống mà quét từng đường lưỡi lên khe bím nhoe nhoét nước của nàng. Con cu ông cụ lòng thòng tưởng như chạm xuống đến đất dần cương cứng ngóc đầu lên hùng dũng. Kéo nàng ngồi hẳn xuống đất, ông cụ nhanh tay lột chiếc váy nàng đang mặc trên người ra trải xuống cùng với đám quần áo của ông cụ và đặt nàng nằm lên đó. Cảm thấy bối rối và ngượng chín mặt, Linh nhận ra là ông cụ đã quyết định sẽ chịch nàng ngày tại hòn đảo nhỏ này, giữa chốn thiên nhiên hoang sơ và ngay bên cạnh một cặp đôi khác.
Chồm người nằm đè lên nàng và bắt đầu một nụ hôn cuồng loạn, ông cụ khiến cho mọi hành động phản kháng của Linh dần dần trở nên yếu ớt và quy phục trước kỹ năng dạo đầu của ông cụ. Cơ thể nàng từ từ quấn lấy ông cụ trong dục vọng mê man. Bên kia, ông Đực đang lúi húi đút con cu cứng ngắc của ông vào bím cô bé mới lớn kia mà nhấp đều đặn. Từng tràng rên rỉ theo mỗi cú thúc của cô bé như báo hiệu cho ông cụ và nàng rằng hai người bên kia đã bắt đầu nhập cuộc. Không để mất nhiều thì giờ, ông cụ cũng nhanh chóng lấy thân mình tách hai chân Linh giạng ra và chèn người vào giữa. Chỉnh cho con cu tìm đúng lỗ bím, ông cụ đâm một cú lút cán khiến nàng cảm thấy căng thốn bất ngờ mà rên lên “Ah…” một tiếng khá to. Dường như những trò ganh đua từ hồi trai trẻ của hai ông cụ vẫn chưa kết thúc. Lần này, trên hòn đảo nhỏ xíu nằm giữa một cái hồ gần khu vườn của hai nhà, những cú thúc cu đều đặn của hai ông cụ vào hai cái bím non tơ và những tiếng rên rỉ khe khẽ đầy nhục dục của hai cô cháu gái báo hiệu cho một cuộc ganh đua mới giữa hai kẻ già nua nhưng vẫn hừng hực sinh khí và ham muốn xác thịt.
Hai ông già thi nhau thúc hùng hục vào trong bím cô cháu của mình, kéo Linh ngồi lên lòng đối diện với mình, ông cụ ôm lấy nàng vừa hẩy mông liên tục xiên con cu từ dưới lên như vũ bão vừa nhìn qua lùm cây xem ông Đực với cô bé bên kia đang làm tình ra sao. Lúc này, ông Đực đang chuyển sang để cô bé kia quỳ gối dưới đất còn ông ta thì đứng từ phía sau đâm từng cú lút cán, tay vòng ra phía trước nắn bóp hai bầu vú mới lớn. Bị nện từ đằng sau một cách mạnh bạo, cô bé kia gục hẳn đầu lên tay mà rên rỉ bằng chất giọng miền Nam nhẹ nhàng, ngọt lịm:
– Ngoại ơi… sướng quá… mạnh nữa lên…
Nhất định không chịu thua, ông cụ nhà Linh luồn tay qua đôi chân mảnh khảnh đỡ chặt lấy mông nàng, để nàng vòng tay ông lấy cổ và quắp chân vào người ông. Bằng một sức lực khó tin ở cái tuổi thất thập, ông cụ gồng mình đứng thẳng dậy rồi hẩy người đu đưa dập “bành bạch” vào bím nàng trong tư thế đứng. Hai chân Linh bị ông cụ nâng lên không thể hạ xuống đất khiến nàng đành phải cố ôm thật chặt lấy cổ ông cụ cho khỏi ngã, trong lòng không khỏi kinh ngạc bởi sức khỏe mạnh bất ngờ của ông cụ. Những cú thúc cu mạnh mẽ làm tiếng rên của Linh trở nên không thể kiểm soát, vang vọng trong không gian cùng với tiếng rên của cô bé kia. Vì ông cụ đang ôm Linh mà chơi theo tư thế đứng nên từ bên kia, hai ông cháu nhà bên hoàn toàn có thể nhìn thấy nàng và ông cụ đang nhấp nhổm bên kia bụi cây. Dường như hai người bên đó đã nhìn thấy hai ông cháu nàng nhưng họ lại không hề dừng lại, ông Đực vẫn tiếp tục nắc từng cú chắc nịch một cách đầy dứt khoát trong tiếng rên dâm dục của cô bé kia.
Thấy vẫn chưa đủ, ông cụ hạ một chân của Linh xuống cho nàng đứng tựa vào tường và tiếp tục thúc ầm ầm, miệng lảm nhảm:
– Linh ơi… nói “ông ơi… con sướng…” đi con… nói đi con…
Nhắm nghiền mắt lắc đầu qua lại, Linh cảm thấy việc nói mấy câu đó thật kỳ quặc kể cả cho dù nàng có thực sự sướng. Nhưng ông cụ vẫn nhất quyết ép nàng phải nói cho bằng được. Mỗi cú thúc như trời giáng, ông cụ lại lảm nhảm “nói đi… nói đi…” Bị thúc lia lịa, bụng nàng cảm thấy nhộn nhạo như ruột gan bị đảo lộn hết lên vậy. Bám chặt lấy tay ông cụ để giữ thăng bằng, nàng khẽ rên:
– Ông ơi con sướng… hức…
– To nữa lên đi con… ông nghe không rõ… – Ông cụ vẫn giục giã, đâm con cu gân guốc sâu hết cỡ như muốn chọc thủng âm hộ của nàng.
– Ông ơi… con sướng… uwh… Ông ơi… con… sướng… – nàng cố nói to hơn.
– Sao cơ Linh… Con nói to nữa lên… to hết cỡ lên… – Ông cụ vẫn giục giã dồn dập.
Bên kia, cô bé nhà bên và ông Đực cũng đang phi ầm ầm để về đích. Để cô bé đứng khom lưng ôm lấy một thân cây, ông Đực ôm eo cô bé thúc lia lịa từ đằng sau. Ánh mắt của ông cháu nhà bên hướng thẳng về nàng với ông cụ và hai ông cháu nàng cũng đang hướng về phía họ. Chỉ cách nhau một lùm cây dăm mét, hai cặp loạn luân ngang trái đang trần truồng, quằn quại, rên xiết vang động cả hòn đảo nhỏ. Xung quanh, lũ thỏ hoang lấp ló trở thành khán giả bất đắc dĩ theo dõi cuộc làm tình tập thể điên loạn, một cuộc thi sức mạnh đàn ông của hai ông già. Ông Đực có vẻ là người sắp hạ màn trước, ông ta kéo cô cháu gái mình ngoảnh cổ ra sau mà hôn cuống cuồng, mặt đỏ rực như gà chọi, thúc như pít tông xe máy vào trong bím cô bé mà hộc lên như bị cắt tiếp. Cô bé cũng vòng tay ra sau ôm lấy mông ông Đực ghì chặt hạ thể ông vào mông mình mà rên lên:
– Sướng quá… ngoại ơi…
Dường như xác định được mình là kẻ chiến thắng, ông cụ nở nụ cười tự mãn và cúi xuống hôn nàng. Vừa nút lưỡi nàng, ông cụ vừa thốt lên những tiếng “ừhm… ừhm… khà…” như đang ăn một chiếc bánh ngọt ngon lành vậy. Hạ nàng nằm ngửa xuống đất, ông cụ quyết giành lấy một chiến thắng toàn diện. Nhấc chân Linh gác lên vai mình, ông cụ tiếp tục thúc cu nhanh dần, miệng giục giã:
– Sướng không hả Linh… con có sướng không Linh…
Bấu chặt tay xuống nền đất đầy bụi bặm, Linh ưỡn ngực lên chịu đựng cảm giác căng thốn nơi lỗ bím, miệng rên rỉ thành tiếng trong hơi thở đứt quãng:
– Ông ơi… con… ah… sướng… ông ơi… Ukm… con… hức… sướng… ông ơi… con… con… ah… SƯỚNG… ƯỚ… Ơ… NG…
Tiếng “sướng…” cuối cùng nàng như thét lên trong cơn cực khoái. Cào ngón tay xuống đất thành 10 đường rãnh sâu hoắm, Linh gồng mình ưỡn cong người, những ngón chân co quắp đá lung tung vào không trung, từ sâu trong bím nàng, một dòng khí phun trào tràn ngập bao phủ lên con cu ông cụ. Mỗi khi ông cụ thúc cu vào, dòng khí đó lại bị đẩy ngược lên tử cung làm bụng nàng óc ách. Sau khi khiến nàng “lên đỉnh”, ông cụ gồng mình nhấp ầm ầm để hoàn thành nốt phần việc của mình. Mặc cho những cú thúc cu của ông cụ trở nên điên loạn và không còn kiềm chế sức mạnh nữa, nàng hoàn toàn thả lỏng cơ thể và buông xuôi vì kiệt sức, miệng chỉ còn nấc lên mấy tiếng rên khe khẽ.
Bằng một cú đâm như muốn chọc thủng lên tử cung người thiếu nữ xinh đẹp, ông cụ rống lên một tiếng “Khà…” rồi gục lên người nàng mà thở. Bên dưới, con cu co giật phun trào từng đợt tinh dịch như thác đổ ngập ngụa bên trong tử cung nàng, hòa lẫn cùng với dòng khí mà nàng vừa xuất ra. Vậy là xong một cuộc làm tình vật vã.
Vừa mới lúc trước còn hùng hục như trâu, từng thớ cơ gồng lên cứng ngắc thì sau khi xuất tinh ông cụ lại mềm nhũn thảm hại như búi giẻ vậy. Người nhễ nhại mồ hôi, miệng há hốc thở không ra hơi, nước dãi chảy nhiễu nhại ướt một bên vai nàng xuống đất. Khẽ vuốt lưng ông cụ để ông cụ lấy lại hơi, nàng nhắm mắt tận hưởng cảm giác nóng ấm của tinh dịch bên trong tử cung. Con cu ông cụ từ từ mềm lại nhăn nheo tuột ra khỏi người nàng tạo ra một cảm giác trống trải và ê ẩm nơi lỗ bím. Nhìn ông cụ thê thảm như vậy sau hơn nửa giờ làm tình cuồng loạn, nàng đoán chắc ông cụ phải dùng sức nhiều lắm.
Đỡ ông cụ ngồi dậy, nàng nhẹ nhàng phủi đám đất bẩn bám dính trên người nàng rồi nhặt quần áo mặc lại cho ông cụ. Sau một lúc ngồi thở dốc, ông cụ cũng có vẻ hồi lại được chút ít. Trời đã bắt đầu về chiều, hai ông cháu đành đỡ nhau xiêu vẹo đứng dậy để chuẩn bị ra về. Nhìn sang bên kia lùm cây, hai ông cháu nhà bên đã về từ bao giờ, chỉ còn để lại một vùng cây cỏ ngã rạp, dấu vết của hai thân thể vừa quấn lấy nhau lăn lộn trong dục vọng, cũng giống như tình cảnh đám cây cỏ bên hai ông cháu nàng vậy. Nhìn ông cụ vừa bước đi vừa cười hí hửng như mới chiến thắng một cuộc thi nào đó, nàng vẫn không hết bàng hoàng vì không ngờ ông cụ dám liều như vậy, đè nghiến nàng xuống mà “chịch” ngay chốn thiên nhiên cây cỏ này, với một cặp hú hí khác kế bên.
Bước xuống thuyền, ông cụ uể oải đẩy từng mái chèo đưa chiếc thuyền quay lại bờ hồ. Linh ngồi ngả người tựa đầu lên một tay ở mũi thuyền, cơ thể mệt mỏi suy tư về những cám dỗ nhục dục, những trải nghiệm mới lạ về chuyện nam nữ, về hai ông cháu nhà bên và tự hỏi “liệu bên ngoài cuộc sống kia còn bao nhiêu cặp đôi đang chìm ngập trong tình cảnh ngang trái và tội lỗi như nàng và ông cụ?”
Thuyền của nàng và ông cụ vừa về đến bờ thì cũng đúng lúc hai ông cháu nhà bên đang bước từ căn chòi cất thuyền ra. Nhìn thấy nhau, dù ánh mắt như tóe ra tia lửa nhưng hai ông cụ vẫn giả vờ tươi cười bước lại gần chào nhau hồ hởi. Lúc này, nàng mới có dịp nhìn kỹ cô bé nhà bên. Qua lời giới thiệu của ông Đực, cô bé tên là Ly, ít hơn nàng 3 tuổi, vừa mới thi hết lớp 9, đang nghỉ hè chuẩn bị lên lớp 10. Bố mẹ cô bé dọn vào Sài Gòn lập nghiệp từ lâu, chỉ thỉnh thoảng mới cho cô bé này về quê thăm ông Đực, là ông ngoại cô bé. Cô bé tuy mới 15 nhưng khá cao ráo và xinh xắn, mái tóc dài hơi uốn cong phần đuôi, cơ thể mảnh mai nhưng khỏe khoắn, gương mặt xinh xắn hiện lên vẻ tinh nghịch, nụ cười tự tin và năng nổ của con gái Sài Gòn, khác hẳn với vẻ đẹp mong manh, điệu đà đúng chuẩn một cô tiểu thư Hà Nội của Linh. Dường như vẻ đẹp của những cô gái cũng hệt như bản chất của nơi họ sinh ra và lớn lên vậy.
Hai người con gái, hai vẻ đẹp khác nhau, một người 9 một người 10, và bây giờ, họ đều đang trở thành niềm tự hào để mà mang ra khoe mẽ của hai ông cụ biến thái. Sau mấy câu hỏi thăm xã giao như để thăm dò thái độ đối phương, hai ông cụ bắt đầu màn giới thiệu về cô cháu gái của mình, ông nào cũng dùng những lời có cánh mà khen lấy khen để cháu gái mình, từ thành tích học tập, thành tích thể thao, cho đến tính cách ngoan ngoãn, chu đáo. Và hơn hết là ca ngợi nhan sắc của cháu gái mình hết ý, đôi lúc, mấy ông còn dùng lời bóng gió như để ám chỉ khả năng làm tình của mấy cô cháu gái. Chỉ còn thiếu việc hai ông nói huỵch toẹt ra là “cháu tôi ngon hơn cháu ông”. Có vẻ như việc cùng biết bí mật đen tối của đối phương khiến hai ông cụ không ngần ngại khiêu khích lẫn nhau, và cuối cùng biến việc được “mần thịt” cô cháu gái xinh đẹp làm thành tích để mà so đo. Nghe những lời đâm chọc lẫn nhau của hai ông cụ, nàng tự hỏi “phải chăng bản năng của giống đực là lúc nào cũng phải cạnh tranh? Kể cả mấy việc bậy bạ ấy mà họ cũng không thể chịu thua kém nhau được?”
Đứng bên cạnh nghe hai ông cụ nói chuyện, Linh cố khép hai chân lại để ngăn đám tinh dịch ông cụ đang trào ra từ trong bím nàng chảy dọc hai chân xuống đất. Cô bé Ly cũng không thoải mái hơn nàng là mấy, thậm chí còn thảm hơn vì cô bé mặc chiếc váy ngắn hở đùi chỉ dài bằng nửa chiếc váy của Linh. Hai dòng tinh dịch trắng đục chảy dài trên hai đùi non hiện rõ mồn một thấm ướt cả chiếc tất mỏng của cô bé. Hai tay đan vào nhau túm chặt mép váy, nhìn mặt Ly đỏ ửng, cơ thể nhấp nhổm như muốn bỏ chạy mà không được.
Hai ông cụ vẫn cứ đủng đỉnh trò chuyện mặc cho hai cô cháu gái đang thấp thỏm bên cạnh, loay hoay với đám tinh dịch quái quỷ cứ trào ra không ngừng từ lỗ bím. Không những thế, như muốn thể hiện, ông cụ nhà Linh và ông Đực còn vòng tay ôm lấy cháu gái mình ra vẻ ân cần hỏi han nhưng thực ra là để tranh thủ sờ soạng trước mặt đối thủ. Cuối cùng sau một hồi nói chuyện, ông cụ khoe với ông Đực là mai ông cụ sẽ lên Hà Nội ở với gia đình nàng, ngày ngày được nàng ân cần “chăm sóc”. Nghe vậy, ông Đực có vẻ hơi ghen tị, vì cô bé Ly chỉ về quê thăm ông ta vào dịp hè, chỉ còn 1 tuần nữa là cô bé phải quay vào Nam và lúc đó thì ông Đực lại phải sống cuộc sống lủi thủi một mình nơi vùng quê vắng lặng còn ông cụ thì lại được ở bên cháu gái mỗi ngày, sống có con có cái hầu hạ, vui vẻ điềm nhiên, thỉnh thoảng hứng lên lại có gái tơ ở bên sẵn sàng cho chịch. Không nói lại được ông cụ, ông Đực nắm lấy tay Ly bước về căn nhà cạnh bờ hồ của ông ta.
Tối hôm ấy, vì đã thỏa mãn và kiệt sức với buổi chịch thắng lợi lúc chiều nên vừa ăn cơm xong là ông cụ nằm lăn ra giường mà ngủ trong khi Linh mở máy tính lên mạng chat yahoo. Buồn chán, nàng ngồi đọc mấy tin nhắn tán tỉnh có cánh của mấy cậu hotboy gửi sau khi tốt nghiệp cấp 3 và tự cười một mình.
– BUZZ…
– Hi Linh, mấy hôm rồi mới thấy onl nhỉ? – Là tin nhắn của mình gửi.
– Hi, mấy hôm nay tôi bận quá. Bà nội mới mất nên nhiều việc.
– Ukm, dù sao thì bà cũng đi rồi, Linh đừng buồn quá kẻo ốm nha. Nếu bà ở bên kia nhìn thấy, bà cũng sẽ mong Linh sớm vượt qua và tiếp tục sống vui vẻ, hạnh phúc. – Mình cố kiếm mấy lời hay hay an ủi nàng.
– Chà, hôm nay ăn nói văn thơ, tình cảm quá ha, gọi người ta bằng tên nữa. Không xưng “tôi – bà” nữa à?
– He, thì học xong cấp 3 rồi, giờ phải khác đi chứ. Nhất là chuyện giữa hai đứa mình giờ cũng khác rồi mà.
– Khác ở chỗ nào? – Linh hỏi lại.
– Thì hôm lớp Linh liên hoan hai đứa mình chẳng… S2S2S2 – mình nhắc lại về cái đêm nàng cho mình chịch trong nhà nghỉ.
– Đêm đó… Linh thực sự đã say… chỉ là cảm xúc nhất thời thôi… Linh không biết phải nói thế nào nữa… hai đứa mình đã rất thân thiết hồi đi học… nhưng giờ…
– Nhưng giờ thì sao hả Linh? Giữa hai đứa mình có điều gì ngăn cản đâu? Hai đứa mình lúc nào cũng hiểu rõ về nhau đó thôi…
– Nhưng giờ thì đã có điều Q sẽ không thể hiểu…
– Điều gì vậy? Nói cho Q biết đi…
– Linh không biết nói sao lúc này nữa. Có lẽ hãy để cho Linh suy nghĩ một thời gian được không? Thế Q đang làm gì đấy? Lại ra quán net chơi game hả?
– Hi, Q đang ở quê, buồn thì ra net ngồi thôi. Mà Q biết điểm thi Đh rồi. Đỗ rồi, thừa 2 điểm. Bố Q dự tính mấy hôm nữa làm cỗ chiêu đãi họ hàng với bạn bè.
– Oa, chúc mừng nhé. Linh chắc phải sang tháng mới biết điểm.
– Vậy à. Lúc nào lên HN, Q sẽ chiêu đãi Linh một bữa thật tưng bừng nha. Mà Q phải off đây, mẹ đang cầm roi đứng ở cửa quán net rồi. Đến giờ về rồi.
– He he, chết nhá. Cho Linh gửi lời chào cô chú nhé. Pye…
– Hi, ukm, Pi pi vk iu, chụt chụt chụt. – Mình trêu nàng.
– Ai là vk iu hả? Chụt cái đầu ý. Về nhanh kẻo mẹ đánh đít kìa…
– Hi hi hi…
Biểu tượng online của mình tắt. Linh ngồi thẫn thờ suy nghĩ về cuộc sống sắp tới khi nàng quay về Hà Nội. Tâm trạng nàng lúc đó rối bời, nàng đã từng dự định về một chuyện tình lãng mạn giữa nàng và mình trong tương lai khi hai đứa cùng vào Đại học. Nhưng giờ, mọi thứ nàng dự định đều đã sụp đổ. Ông cụ sẽ chẳng bao giờ chấp nhận chia sẻ nàng với ai, nàng sẽ không dám yêu ai, ít nhất là khi ông cụ còn sống. Nhưng nàng không biết phải nói sao với mình cả, chẳng nhẽ lại thú nhận rằng suốt mấy ngày qua, hôm nào nàng cũng làm tình cùng với ông nội của nàng đến rã rời chân tay, mụ mị đầu óc, rằng mới chiều này ông cụ và nàng vừa mới quần nhau đến lả người và ngay lúc này tinh dịch của ông cụ vẫn còn nhầy nhụa bên trong tử cung nàng. Nàng đã thực sự mong chờ có thể bắt đầu tiến đến tình cảm với mình lúc ấy, điều đó khiến nàng chấp nhận cho mình làm tình với nàng cái đêm liên hoan chia tay lớp. Nhưng giờ, chính việc đó lại khiến nàng cảm thấy áy náy khi bị mắc kẹt giữa hai người đàn ông.
Dấu vết cuộc mây mưa lúc chiều vẫn in đậm trên người nàng. Bím nàng vẫn còn ê ẩm sau những cú thúc mạnh bạo của ông cụ. Đưa ngón tay xuống chạm vào mép bím, tinh dịch của ông cụ thỉnh thoảng vẫn rỉ ra chút ít. Mỗi lần làm tình cùng nàng ông cụ xuất tinh nhiều khủng khiếp, cứ như thể ông cụ muốn làm nàng có bầu ngay và luôn vậy. Nghĩ đến giấc mơ đêm qua, câu nói “sinh con cho ông” của ông cụ trong giấc mơ, nàng lại cảm thấy rùng mình. Chẳng nhẽ giấc mơ đó là điềm báo cho cuộc sống sau này của nàng. Thở dài, nàng lấy giấy ra và quyết định sẽ viết cho mình một lá thư.
Linh đã nghĩ rất nhiều trước khi đặt bút. Nàng đã cố tìm một lý do, nhưng cuối cùng nàng chỉ dám viết rằng tình cảm của nàng và mình chỉ dừng ở tình bạn. Sau tất cả, nàng vẫn không thể nói ra lý do thực sự khiến nàng không thể chấp nhận tình cảm của mình. Cố chọn những từ nhẹ nhàng nhất, nàng khuyên mình đừng thất vọng và hãy tìm kiếm một tình yêu mới. Hãy yêu và đừng sống phí hoài tuổi trẻ.
Gục đầu lên cánh tay. Linh cảm thấy chiếc bút trở nên thật nặng nề. Nàng thực sự cảm thấy tiếc nuối, giữa một bên là tình cảm với người bạn thanh mai trúc mã mà nàng mong chờ và một bên là người ông nội mà nàng luôn thương yêu. Chán nản, Linh gấp là thư lại cất vào trong ngăn bàn và bước ra ngoài vườn đi dạo cho thanh thản đầu óc. Buổi đêm ở quê thanh vắng thật dễ chịu. Chẳng mấy chốc, nàng đã bước ra đến bờ hồ cạnh vườn nhà ông cụ. Tiếng nước lõm bõm làm nàng chú ý, cách nàng khoảng 20m, cô bé Ly đang ngồi bên mép cái bến nước bằng gỗ mà thả chân xuống hồ đu đưa nghịch nước. Ly mặc một chiếc váy trắng mỏng nổi lên giữa màn đêm làm cho cô bé vừa xinh đẹp vừa ma mị dưới ánh trăng mờ ảo. Bước lại gần Ly, Linh bắt chuyện làm quen với cô bé:
– Sao em lại ra đây ngồi một mình vậy?
Giật mình ngước lên nhìn Linh, cô bé mỉm cười ngồi nhích sang một bên cho nàng ngồi cạnh:
– Ngoại em đang uống rượu với mấy người hàng xóm. Họ cứ dòm em hoài à nên em ra đây ngồi cho yên tĩnh. Chị cũng đi dạo đêm ha?
– Ưm, ông nội chị ngủ rồi nên chị đi dạo cho đỡ buồn.
Hai cô gái hỏi han nhau mấy câu xã giao, cảm giác dần cởi mở giúp hai người nhanh chóng thân thiết. Ngồi ngắm mặt hồ mờ ảo dưới ánh trắng, cô bé Ly chợt hỏi:
– Chị với nội của chị làm chuyện ấy từ khi nào vậy?
Giật mình không ngờ cô bé này lại thẳng thắn vậy, Linh lúng túng:
– “Chuyện ấy” là chuyện gì?
– Thì là cái chuyện ý ý – Ly giơ hai tay lên, chạm chạm hai đầu ngón trỏ vào nhau – Là chuyện… quan hệ ý.
– À thì… cũng mới được vài lần thôi. – Linh hơi ngượng ngùng – Thế em với ông ngoại của em thì sao?
– Hi, em với ngoại làm từ cách đây 2 năm rồi. – Cô bé hồn nhiên đáp, chân đu đưa đá từng cơn sóng vỗ.
– Hả, là từ hồi em mới học lớp 7? Thảo nào chị thấy em… người lớn hơn nhiều so với đám cùng tuổi. – Linh tránh không muốn nói là thấy cô bé có vẻ dạn dĩ trong chuyện tình dục – Mà làm sớm vậy em cũng chịu được sao?
– Dạ, hối mới đầu em cũng thấy kỳ kỳ. Cơ mà làm nhiều rồi xong cũng quen thui. Giờ em lại thấy thích, chỉ mong hè đến để được về quê ở với ngoại.
– Em cũng khỏe nhỉ. Lần đầu tiên của chị với ông nội là năm chị học xong lớp 6. Lúc bấy giờ chị đau gần chết, ốm liền một tuần liền.
– Oa, chị với nội chị làm từ sớm vậy cơ à? Từ lúc còn ít hơn cả lần đầu của em những 1 tuổi. – Ly quay sang nhìn nàng, mắt sáng lên hiện rõ một vẻ ngưỡng mộ thích thú – Cơ mà sao chị bảo chị với nội mới làm có vài lần vậy?
– À, vì tối đó chị bị sốt cao, ốm mất một tuần rồi quên hết sạch mọi chuyện. Ông nội chị sợ quá nên không dám nhắc lại chuyện đó nữa. Chỉ cho đến cách đây hơn một tháng bà nội chị nằm viện, ông với chị ở nhà một mình… ông chị…
– Thía là hai người không kìm được lòng, lại ngủ với nhau ha.
– Hi, lần đấy là ông nội hiếp chị mới đúng. Nhưng mà chị hết giận ông rồi. Dù sao thì ông cũng đáng thương. Mà tính ra thì cái lần đầu ông nội với chị làm nhưng chưa tới.
– Chưa tới là sao ạ?
– À thì… là của ông nội chị đâm vào chưa đủ sâu. Nên chị… chưa bị rách…
– Ha ha, ngộ dữ ha ta.
Trong nhà ông Đực, tiếng cười nói ồn ào vọng ra. Quay lại nhìn về phía ngôi nhà, Ly chau mày tỏ vẻ không thích:
– Đàn ông ngộ thiệt đấy, cứ phải rượu chè suốt mới chịu. Cơ mà uống rượu vào rồi, kiểu gì tối nay ngoại cũng đòi làm thêm lần nữa. Mà sao cứ hễ uống rượu vào là ngoại làm lâu lắm ý, mỗi tội cái chỗ ý nó không cứng nhiều như bình thường thôi.
– Vậy à? Chị không biết chuyện đó.
– Hi hi, mà nội chị dai sức thật đấy. Lúc ở trên đảo thỏ, em với ngoại mặc lại quần áo xong rồi vẫn thấy chị với nội chị làm mãi. Nghe chị kêu em biết là chị “sướng” thật, em thì nhiều lúc phải giả vờ kêu sướng cho ngoại vui.
Linh nóng bừng mặt xấu hổ. Lúc đó nàng không kìm mình được rên to quá, chắc ông Đực với Ly nghe được thấy hết. Cô bé mỉm cười nhìn nàng, gương mặt ngây thơ dường như chưa hiểu hết được sự nghiêm trọng của việc mà cả hai đang làm. Nhìn Ly một cách ái ngại, nàng hỏi nhỏ:
– Thế em có bạn trai chưa? Nhỡ bạn trai em sau này biết, không chấp nhận thì sao?
– Em không có bạn trai. Lúc này em chỉ muốn ở bên ngoại thôi. Kể từ ngày bà ngoại em mất hồi em còn bé, ông ngoại em cứ sống lủi thủi suốt. Kể từ khi em chấp nhận “cho” ngoại, ngoại mới có vẻ vui vẻ lên nhiều. Ngoại thương em lắm, em cũng thương ngoại. Nên em định sẽ dành thời gian ở bên ngoại để bù đắp cho ngoại càng nhiều càng tốt. Chẳng một đứa con trai nào quan trọng với em hơn ngoại hết.
– Hi, ông ngoại em thật may mắn vì có cô cháu gái hiếu thảo như em. Nhưng…
– Nội chị cũng vậy. Nghe nội chị nói chuyện với ngoại em. Em biết nội chị thương chị lắm đó. Nội chị có vẻ rất tự hào về chị. Chị em mình ngoắc tay nha.
– Ngoắc tay về chuyện gì? – Linh hỏi lại, nhưng vẫn đưa tay lên ngoắc ngón tay út với cô bé.
– Là hai chị em mình cùng cố gắng “chăm sóc” ông của mình thật tốt. Chị chăm nội của chị, em chăm ngoại của em, cho đến khi nào không còn được ở bên ông nữa. Nha.
Mỉm cười với Ly, nàng ngoắc chặt ngón tay cùng cô bé. Cuộc nói chuyện với Ly khiến tâm trạng Linh thoải mái hơn rất nhiều, cảm giác áy náy loạn luân lẫn tiếc nuối chuyện tình cảm dở dang dường như tan biến. Mọi người trong căn nhà ông Đực đang ra về, bước ra phía hồ gọi Ly bằng chất giọng lè nhè:
– Ly ơi! Về thôi con. Muộn rồi kẻo trời có sương đó.
Nghe ông cụ gọi, cô bé Ly vội vàng đứng dậy chạy lon ton về căn nhà. Được mấy bước, cô bé quay lại nhìn Linh mỉm cười vẫy tay chào. Đôi mắt hai người nhìn nhau như thay hết lời muốn nói, ánh mắt đồng cảm của hai người con gái xinh đẹp cùng chung cảnh ngộ. Ly chạy nhanh vào căn nhà rồi đóng cửa lại. Từ ánh sáng le lói hắt ra từ rèm cửa sổ, Linh thấy hình bóng cô bé đang nhanh tay lột chiếc váy của mình ra rồi ánh đèn vụt tắt. Không cần đoán Linh cũng biết hai ông cháu nhà bên sắp làm gì.
Quay trở lại căn nhà của ông cụ, nàng cảm thấy tâm trạng khá lên rất nhiều. Nàng đã không còn đắn đo nữa. Kể từ giờ, nàng sẽ gác tất cả những chuyện tình cảm nam nữ lại để dành trọn cơ thể nàng cho ông cụ. Từ giờ nàng sẽ là của ông cụ và chỉ ông cụ mà thôi. Mặc chiếc váy ngủ được ông cụ tặng lên người, nàng nhẹ nhàng trèo lên giường chui vào trong vòng tay ông cụ.
– Con đi đâu mà giờ mới về vậy – ông cụ bị tiếng động làm thức giấc.
– Dạ, con chỉ đi dạo vườn một lúc thôi.
– Con gái phải cẩn thận chứ con, đi lang thang đêm nguy hiểm lắm.
– Dạ vâng. Mà ông ơi…
– Sao vậy con?
– Kể từ bây giờ, con sẽ luôn ở bên ông. Con sẽ không bao giờ bỏ rơi ông đâu. Ông hãy cùng con và bố mẹ sống thật hạnh phúc nhé.
Ông cụ ôm ghì lấy nàng, hôn lên môi nàng nụ và âu yếm:
– Chỉ cần con chịu ở bên ông, là ông sẽ mãi mãi hạnh phúc rồi.
Nàng dụi đầu vào ngực ông cụ. Nhắm nghiền mắt trao trọn vẹn thân xác nàng cho ông cụ. Đôi mắt nặng trĩu ru nàng và ông cụ vào trong giấc ngủ dịu êm. Cách đó không xa, một người thiếu nữ khác đang ngụp lặn trong khoái lạc với ông ngoại của cô bé. Và một nơi khác nữa rất xa, một chàng thanh niên đang mất ngủ vì suy tư về người con gái thanh mai trúc mã của mình.