Phần 57: Chạm tay vào hạnh phúc
Đặt chân xuống sân bay Đà Nẵng cũng đã là 7h30 sáng, trời trong lành và nắng ấm khác hẳn với không khí se lạnh đầu đông ở Hà Nội. Kéo cái va li to sụ đựng quần áo của hai đứa, mình và Linh hào hứng bắt taxi để đến khách sạn nhận phòng. Ngồi trong xe nhìn đường phố Đà Nẵng, Linh háo hức như một đứa trẻ vậy, nàng nói sau 8 năm kể từ lần trước nàng đi Đà Nẵng cùng cả nhà, mọi thứ đã thay đổi nhiều, cái gì cũng mới lạ. Mình thì không đến nỗi lạ lẫm đến thế vì mình cũng vừa mới cùng cơ quan đi nghỉ mát ở Đà Nẵng năm 2015, mọi thứ so với 3 năm trước thì cũng không thay đổi nhiều, trừ việc các biển hiệu quán xá viết bằng tiếng Hàn Quốc xuất hiện khắp mọi nơi. Nhất là con phố Phạm Văn Đồng mà mình và nàng thuê khách sạn, cứ như thể đi nhầm vào một khu phố của Hàn Quốc vậy. Người Hàn cũng xuất hiện khắp mọi nơi, mặc dù thời điểm đó là tháng 11, không phải mùa du lịch mà cả thành phố vẫn tấp nập người Hàn Quốc. Cũng có thể kỳ nghỉ du lịch của Hàn Quốc là vào mùa đông chứ không giống Việt Nam nghỉ vào mùa hè chăng.
Vì không muốn làm phiền thêm bố mẹ nên mình và Linh quyết định đi nghỉ trăng mật hoàn toàn bằng tiền túi của hai đứa. Do vậy nên hai đứa mình chỉ thuê một khách sạn 3 sao và dự kiến sẽ đi nghỉ theo kiểu tự do, thích đi đâu thì đi chứ không có đi theo đoàn hay một chương trình nào hết. Đến khách sạn vào lúc hơn 9h, mình và Linh được thông báo phải 12h mới có phòng nên hai đứa gửi hành lý ở quầy tiếp tân để đi dạo một vòng bãi biển.
Ra đến bãi biển, ánh nắng vàng, bãi cát trắng và biển xanh khiến cho con người ta cảm thấy phấn chấn hẳn lên. Cởi đôi giày cao gót cầm trên tay, Linh nhảy xuống chạy dọc trên bãi biển ra nghịch những con sóng như một đứa trẻ. Quay lại nhìn mình cười thích thú, trông nàng thật đẹp và khêu gợi khi một bên vai áo như muốn trễ ra khoe một bên ngực của nàng đang ẩn hiện dưới mái tóc buông xõa.
Đùa nghịch chán chê, nhìn lại đồng hồ mới có hơn 10h. Trời thì càng lúc càng nắng gắt. Mình và Linh quyết định chui vào trong một quán nước ở bờ biển thuê hai ghế nằm với làm hai quả dừa mát để tranh thủ chợp mắt chút xíu. Cả đêm qua ngủ được có 3 tiếng, vừa nằm lên ghế mắt của hai đứa như díu lại chẳng muốn mở ra. Thỉnh thoảng, dọc bờ biển, lại có một nhóm mấy gã du khách người Tàu hoặc người Hàn đi qua nhìn thấy Linh đang nằm thoải mái trên ghế mà khoe cặp chân nuột nà dài miên man của nàng lại ồ lên chỉ chỏ.
Quay trở lại khách sạn lúc 12h, mình và Linh lấy lại hành lý rồi lên nhận phòng. Căn phòng của mình và nàng có ban công nhìn ra biển rất đẹp, leo lên giường nhún nhảy một cách thích thú, Linh vẫy tay gọi mình lại nằm cạnh nàng rồi lôi điện thoại ra xem chiều nên đi đâu đầu tiên. Sau một hồi bàn bạc, hai đứa quyết định chiều sẽ lên chùa Linh Ứng để cầu an. Tiện thể Linh nói có một chỗ bí mật ở trên đường muốn ghé lại. Thống nhất xong, mình và nàng lại đùa giỡn nhau chí chóe. Cơ mà vì đi đường mệt mỏi, cả hai đứa lại nhanh chóng ngủ lăn quay ra giường chứ chẳng kịp làm ăn gì.
Gần 3h chiều, mình và nàng thuê một chiếc xe máy của khách sạn để phi lên chùa Linh Ứng cầu Phật. Trên đường về, Linh kêu mình rẽ quặt vào một con đường nhánh ngoằn nghèo mà mình cũng chẳng thể nào hiểu được là làm sao nàng có thể nhớ nổi. Dừng xe lại trước một bãi cát nhỏ không một bóng người. Chỗ này thực sự là một bãi tắm khá đẹp có điều nó quá nhỏ và có vẻ hoang sơ. Mặc dù vậy, khi nhìn cảnh tượng nơi đây, chẳng hiểu sao nó khiến cho người ta cảm thấy một nỗi buồn man mác, giống như tất cả những ký ức buồn đau, khổ ải đều được khơi gợi lại vậy. Bước xuống bãi cát và ngồi ngắm cảnh mặt biển về chiều, mình hỏi nàng:
– Chỗ này đẹp thật đấy, vậy mà chẳng có ai hết nhỉ? Sao hồi xưa em biết chỗ này vậy?
– Là do em với ông nội hồi đi xem khánh thành chùa Linh Ứng ở đây năm 2010 xong bị lạc lúc đi chơi, đi lòng vòng thế nào lại mò ra được chỗ này. Thấy đẹp quá nên em với ông dừng lại tắm luôn. Em không nghĩ là sau 8 năm chỗ này vẫn không thay đổi, người ta vẫn chưa động vào chỗ này. – Linh nhìn xa xăm ra mặt biển, gương mặt suy tư như đang nhớ lại kỷ niệm cũ.
– Chắc là do nó bé quá, hoặc do nằm ở chỗ khó phát triển nên người ta để đó để ưu tiên chỗ dễ trước.
– Cả cái chỗ cát lõm xuống này cũng vẫn vậy. Hôm ý em với ông nội ở đây đến tận sáng hôm sau mới về khách sạn. Làm bố mẹ em lo gần chết. Cơ mà lúc về đến nơi em mệt rã rời nên lên phòng ngủ luôn, để mặc cho ông nội giải thích với bố mẹ.
– Em với ông cụ làm gì ở chỗ này đến tận sáng hôm sau mới về vậy?
Quay sang nhìn mình như dò xét thái độ, Linh lại nhìn về phía biển rồi trả lời ngắn gọn:
– Làm tình…
Nhìn Linh lúc đó, mình có thể cảm nhận được một nỗi buồn miên man nào đó đang dâng trào trong lòng nàng. Mặt trời đang lặn dần xuống dưới mặt biển. Đứng dậy và cởi hết quần áo để lên một tảng đá, Linh quay lại hỏi mình có muốn tắm cùng nàng không. Mình chỉ lắc đầu nói nàng cứ tắm đi, mình muốn ở trên này ngắm nàng.
Mỉm cười với mình, Linh từ từ bước xuống biển rồi thả người trôi lơ lửng trên mặt nước. Có lẽ tầm hồn nàng lúc này cũng đang trôi tự do theo những con sóng đang vỗ vào da thịt. Dường như sau tất cả, nàng muốn lại được một lần nữa trở lại nơi đây như để tìm lại chút kỷ niệm đẹp đẽ còn đọng lại về ông cụ.
Từng con sóng dập dìu đẩy nàng quay trở lại bờ biển. Nằm dài trên bãi cát, cơ thể của nàng hiện lên thật trần trụi, mong manh. Một thứ sức hút khêu gợi mãnh liệt tỏa ra khiến cho mọi gã đàn ông cũng đều phải phát cuồng lên vì thèm muốn. Ngắm nhìn thân hình tràn đầy nhựa sống của nàng tương phản trên nền cát cằn cỗi bên dưới như muôn tôn lên vẻ đẹp của người con gái tuyệt mỹ. Mình không ngạc nhiên khi 8 năm trước, ông cụ lại quyết định không đưa nàng về khách sạn ngay mà cùng nàng ở lại đây cả đêm để vẫn vũ trong sướng khoái.
Cát trắng thay cho nệm, gió biển thay cho hơi quạt điều hòa, tiếng sóng vỗ thay cho tiếng nhạc du dương và bầu trời đầy sao thay cho ánh đèn ngủ le lói, chỉ có hai thân thể trần trụi, những tiếng rên và khoái cảm nhục dục là không thể thay thế. Giữa biển trời mênh mông, có lẽ nàng và ông cụ đã có một đêm làm tình hoang dại đến ngây ngất.
Có nhiều thứ nàng không viết vào nhật ký. Đó thường là những điều đặc biệt gì đó mà nàng xác định sẽ chỉ giữ kín ở trong lòng của nàng, sẽ chẳng bao giờ nàng muốn để ai biết kể cả cho dù là viết vào nhật ký. Có lẽ những gì diễn ra giữa nàng và ông cụ tối hôm ấy trên bãi biển này cũng là một trong số đó.
Lại gần ngả người ngồi xuống bên cạnh nàng, mình đặt tay xoa lên hai bầu vú đang phập phồng theo từng hơi thở của Linh. Không nói gì, đôi mắt nàng chỉ nhắm nghiền lim dim. Nhẹ nhàng, bàn tay mình trượt dần trên ngực nàng, vuốt nhẹ dọc xuống bụng và từ từ tiến đến vùng mu bím. Bỗng, bàn tay của nàng đưa lên giữ lấy tay mình, đôi mắt nàng hé mở nhìn lên bầu trời xanh ngắt.
– Đừng anh… em không muốn làm chuyện đó ở chỗ này một lần nào nữa.
Nói xong, nàng nhẹ nhàng thả lỏng tay để mình rụt tay lại. Nhắm mắt lại, nàng yên lặng như thể đang chìm lại vào trong giấc mơ dang dở. Lúc đó, mình không hiểu sao nàng lại nói thế. Có thể nàng muốn để dành lại một sự khác biệt nào đó giữa mình và ông cụ, hay chỉ đơn giản là lúc đó nàng đang không có tâm trạng. Nhưng có một điều chắc chắn mà nàng nói với mình rằng, đó là lần cuối cùng mình và nàng đến đó. Ngắm cảnh mặt trời lặn hẳn xuống đường chân trời ngoài khơi xa. Mình quyết định im lặng để Linh tiếp tục ngủ yên trong giấc mơ quá khứ của nàng thêm chút nữa.
Quay lại thành phố sau khi trời đã tối hẳn, mình và Linh trở về khách sạn để nàng tắm sạch nước biển đi rồi lại lấy xe phi vào một quán hải sản dọc đường Võ Nguyên Giáp ăn tối xong tiếp tục phi xe ra cầu tình yêu để chụp ảnh check in. Sau khi rời khỏi bãi biển kia thì tâm trạng của nàng đã vui vẻ trở lại rất nhanh. Chạy tung tăng như thể chẳng nhớ gì cả về chuyện xảy ra mấy tiếng trước, nàng kéo mình vào hết chỗ nọ chỗ kia để tạo dáng chụp ảnh. Nhìn nét mặt tươi tắn, ánh mắt vui vẻ, nụ cười hạnh phúc của Linh, mình thở phào nhẹ nhõm vì tâm trạng của nàng đã tốt trở lại nhanh hơn cả mình mong đợi.
Đi chơi đến 10h thì hai đứa quay trở lại khách sạn để nghỉ. Để nàng tắm trước, mình chạy xuống tầng để sang cái cửa hàng tiện lợi K – Market đối diện khách sạn mua ít đồ. Cái cửa hàng này cũng là của Hàn Quốc nốt. Người ta cứ kêu ca về người Tàu, khách du lịch Tàu, cơ mà mình thấy hình như người Hàn mới là kẻ đang làm chủ cái bán đảo Sơn Trà này mới đúng.
Lên phòng khi nàng đã tắm xong, lúc này Linh đang ngồi ở bàn trang điểm để chải chuốt, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm nhìn thật khêu gợi. Tiến lại ôm lấy nàng từ phía sau, mình hôn nhẹ lên vai của nàng để cảm nhận làn da mịn màng thơm mát của người vợ mà mình sẽ đầu gối tay ấp suốt phần đời còn lại. Có lẽ nụ hôn của mình khiến nàng cảm thấy nhột, hơi co vai lại, nàng kêu mình:
– Kìa anh… buồn… hi hi. Anh mau đi tắm đi, đi chơi cả ngày người đầy mồ hôi kìa. Chốc nữa tắm xong em sẽ có một bất ngờ cho anh. Hi hi…
– Tò mò ha. Để xem chốc nữa vợ anh có gì làm anh bất ngờ nào? Mà anh cũng có bất ngờ có em đó. He…
Vào trong nhà tắm để tẩy sạch đám bụi bẩn cả ngày đi. Mình lôi từ trong túi đồ ra chai rượu cốt nhỏ của ông Tâm bảo vệ và cái BCS Đôn Dên. “Có lẽ đêm nay đã đến lúc phải thử cả hai thứ này rồi”.
Chỉ quấn tạm chiếc khăn tắm lên người rồi bước ra ngoài, mình thấy Linh đang nằm chờ mình ở trên giường, gương mặt trang điểm nhẹ thanh thoát, nàng mặc một chiếc áo ren đen xuyên thấu, khoe trọn từng đường cong hấp dẫn, có thể nhìn rõ cơ thể nở nang của nàng bên dưới lớp vải. Phía dưới, nàng mặc một chiếc quần lót mỏng cũng bằng ren nốt. Nhìn nàng trong trạng thái nửa kín nửa hở này thực sự còn khêu gợi hơn nhiều cả lúc khỏa thân. Có một nét gì đó vừa lả lơi, vừa kích thích người ta muốn lao đến chinh phục. Ngả đầu xuống để mái tóc che đi nửa gương mặt. Hai mắt nàng ánh lên một nụ cười như muốn hỏi “Thấy sao? Có kích thích không?”.
Không vội vã, bước lại phía bàn uống nước, mình mở chai rượu vừa mua ở cái của hàng đối diện khách sạn xong rót đầy hai ly rượu. Đổ một ít rượu cốt đặc sánh từ chai rượu của ông bảo vệ vào trong ly rượu trước ánh mắt tò mò của Linh, mình cầm hai cái ly lên lắc đều xong ngồi xuống cạnh nàng và đưa cho nàng một ly.
– Cái đó có phải là rượu của ông Tâm không đó?
– Ừm, ông ấy cho anh lúc kết thúc tiệc cưới. Nói là chế dành riêng cho hai đứa mình.
– Cái ông này hình như coi cái này như là đam mê hay sao ý nhỉ? Cứ kiếm đồ về pha xong mang cho linh tinh.
– Mỗi người có một sở thích riêng mà. Thế có nên thử không nhỉ?
Nheo mắt nhìn mình, nàng cười tinh nghịch:
– Thử một ly chắc là không vấn đề gì. Để xem lần này ông ấy tạo ra cái thứ gì nào?
Cụng ly, mình và nàng cùng uống cạn hai ly rượu rồi bắt đầu lao vào nhau vồ vập trong nụ hôn cuồng loạn. Chỉ sau giây lát, một cảm giác nóng bừng bắt đầu lan từ bụng dưới chạy ra khắp cơ thể, khiến người mình bồn chồn như muốn mất kiểm soát. Bên dưới, con cu từ từ cương cứng lên căng tức khó chịu. Dường như không còn kiềm chế được bản năng, mình đẩy nàng nằm ngửa ra rồi kéo chiếc áo ren mỏng nàng đang mặc tốc lên qua ngực mà vục mặt lên hai bầu vú bú mút. Núm vú Linh nhanh chóng cương lên cứng ngắc, chĩa thẳng lên trời mời gọi. Không rõ do tạng người hay do thứ rượu kia có tác dụng mạnh hơn với nữ giới mà nàng có vẻ bị kích thích dữ dội lắm. Mồ hôi túa ra ướt đẫm ngực, hai chân quẫy đạp vô thức. Ưỡn cong người lên để cho mình mút vú, Linh rên siết như thể mèo cái đến mùa động dục:
– Mạnh nữa lên… mạnh nữa… Ah… không cần phải cởi… xé nó ra đi… ưm… cứ xé đi… cả quần nữa… ah… xé luôn đi… mạnh lên… hức…
Mình dùng sức xé mạnh chiếc áo ren ra, những tiếng “rẹt… rẹt… tách… tách…” vang lên trong căn phòng khách sạn hòa vào với tiếng rên rỉ thở dốc của Linh. Đưa tay xuống nắm lấy mép quần lót của nàng, mình giật mạnh chiếc quần khiến nó rách bung ra, kéo theo cả cơ thể Linh nảy dựng lên rồi rơi lại xuống nệm giường. Có lẽ lúc đó mình hơi mạnh tay, mình nghe thấy nàng kêu lên một tiếng “A” khá to. Lúc hạ người xuống giường, gương mặt nàng nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn nhưng ngay lập tức sau đó lại rên lên vì ham muốn. Cảm thấy áy náy, mình đưa tay xuống vuốt dọc hai mép bím nàng rồi ấn lên hột le mà day như máy rung. Từ trong bím nàng, nước đang chảy ra ướt sũng cả tay mình, tràn xuống nệm giường thấm đẫm cả một khoảng nệm.
Dường như không chịu nổi khi phải nằm yên để mình kích thích, Linh vùng dậy đẩy mình nằm ngửa ra hôn cuống cuồng lên ngực mình rồi trượt dần xuống dưới. Ngậm lên mấy sợi lông mu của mình giật giật, nàng đưa tay nắm lấy cái khăn tắm mình đang quấn quanh hông kéo mạnh nó ra rồi ném xuống đất. Bên dưới, con cu mình lúc đó đã đeo sẵn cái BCS có hình con cu gân guốc dài 17cm giống như con cu của ông cụ bật dựng lên đong đưa trước mặt Linh như muốn hỏi nàng “bất ngờ chưa?”. Nhìn theo con cu đang đu đưa, đôi mắt ướt nhòe cùng trí óc đang mê man của nàng dường như không còn phân biết được đó là cái BCS mình đang đeo bên ngoài với con cu thật của mình. Đưa hai tay run run lên nắm lấy cái BCS, nàng xúc động cúi mặt lại gần lắp bắp:
– Không… không thể nào… sao có thể… sao có thể… nó… nó…
Lời nói của nàng dừng lại khi đôi môi nàng đã áp lên cái BCS mà bắt đầu nhẹ nhàng hôn quanh nó. Sau khi liếm dọc một đường từ dưới gốc lên đến đầu khấc, nàng bắt đầu tách đôi môi của nàng ra để ngậm trọn lấy con cu gân guốc, hay đúng hơn là cái BCS đang bao quanh con cu mình mà bú mút chùn chụt. Cái BCS thực sự rất dày nên mặc dù đang muốn lồng lộn lên vì kích thích nhưng mình vẫn chẳng cảm nhận được gì ở thân cu khi được nàng bú mút hết cả. Với tay túm lấy mảnh áo ren vẫn còn bám trên lưng nàng, mình giật mạnh xé tung nốt những gì có thể xé ra khỏi người nàng. Dường như chẳng thèm quan tâm đến gì khác, hai tay Linh vẫn ôm ghì lấy hông mình, miệng nàng ngậm chặt lên cái BCS mà bú mút như chẳng muốn nhả nó ra nữa.
Gồng người ngồi dậy, mình gạt Linh ngã ngửa ra giường rồi nhào lên vục mặt vào bím nàng mà liếm mút điên loạn. Lưỡi mình cố gắng xoay tròn, đảo điên bên trong bím nàng, cố gắng khiến nàng phải căng người lên vì sướng khoái. Đưa tay xuống túm lấy tóc mình, nàng kéo mình ngã xuống rồi chồm dậy đảo chiều với mình theo kiểu 69. Túm chặt lấy các BCS mình đang đeo tiếp tục sóc và bú mút, nàng ngồi lên mặt mình để hai mép bím ép lên miệng mình chà sát. Để cho nàng muốn làm gì với cái BCS đó tùy thích, mình đưa hai tay ôm trọn lấy cặp mông vĩ đại của nàng, kéo chó chúng bạnh ra rồi ép hạ thể nàng lên miệng mình mà chọc lưỡi vào bên trong bím nàng khua khoắng. Bấu chặt năm ngón tay vào đùi mình đến rớm máu, Linh trân người co giật phóng ra một dòng tinh khí lên mặt mình, miệng nàng rên lên như thể vừa bị đâm một nhát dao chí tử.
Lật người nàng nằm ngửa xuống giường, mình chồm dậy vuốt đám nước khi trên mặt rồi bôi lên cái BCS xong bắt đầu cọ quẹt nó dọc hai mép bím đang sưng mọng lên của Linh. Chẳng hiểu sao đêm đó, hai mép bím của nàng nhìn lại hồng hào và căng mọng đến thế. Đặt phần đầu khấc tìm đúng lỗ bím, mình bắt đầu đẩy con cu gân guốc dài 17cm, hay đúng hơn là cái BCS tách cửa mình của nàng ra để tiến vào bên trong cái lỗ bím khít rịt. Suốt gần 1 tháng nay kể từ cái đợt về quê của Linh hai đứa mới lại làm tình trở lại. Mấy tuần rồi bận bịu, chạy đôn chạy đáo để cố gắng chuẩn bị tốt nhất cho đám cưới nên mình và nàng cũng không có dịp hẹn hò với nhau. Có vẻ như gần 1 tháng đó bên trong nàng khít hơn nhiều. Cố đẩy con cu đi sâu vào trong bím nàng, mình cảm thấy hơi chật vật chút vì chưa quen với sự thay đổi kích thước. Cái BCS to và dài này làm mình thấy vướng víu, đáng ra mình nên tập sử dụng nó trước mới phải.
Về phần Linh, nàng dường như bị kích động khi cái BCS gân guốc dài 17cm đang cố tách hai mép bím của nàng ra để tiến sâu vào trong cái hang động ướt át của nàng. Có lẽ đã quá lâu rồi nàng mới lại được cảm nhận lại cái cảm giác đó. Căng người bám chặt lấy hai tay mình đang chống lên giường, nàng co chân quắp chặt lấy hông mình, mặt nhăn nhó cắn chặt lấy môi, những tiếng rên rỉ trong cổ họng gằn lên mỗi khi cái BCS nhích dần từng chút một vào sâu trong bím. Đẩy được cái BCS đâm hết 2/3 vào trong bím nàng, mình thấy người Linh bắt đầu đỏ rực lên vì kích thích. Cố nhấn sâu thêm, phần đầu khấc của chiếc BCS bắt đầu đâm qua nơi sâu nhất mà con cu chỉ dài hơn 12cm của mình có thể với tới. Mình đang bắt đầu tiến đến nơi mà trước đây chỉ có ông cụ chạm đến. Há hốc miệng thở hổn hển, hai tay Linh đang bám lấy tay mình chuyển sang cố đẩy ngực mình ra một cách yếu ớt. Có vẻ như bên trong bím của nàng đang co thắt dữ dội. Dù được bao bọc bởi cái BCS dày đến 1cm, mình vẫn có thể cảm nhận được từng thớ cơ trong vách bím đang siết chặt lấy cái BCS, co bóp như thể muốn mút chặt lấy nó vậy. Hít một hơi thật sâu để lấy đà, mình gồng người đẩy con cu tiến một mạch vào bên trong cho đến khi cái BCS đâm lút cán.
Ưỡn cong người lên co giật trong giây lát, hai bàn tay Linh không còn đẩy mình ra nữa mà vòng lên ôm lấy vai mình kéo rịt lại phía nàng, ép mặt mình lên ngực nàng như muốn mình hãy giày vò hai bầu vú căng mọng đang mời gọi của nàng. Ngoắc hai chân lại với nhau kẹp chặt lấy hông mình, mông nàng bắt đầu hẩy lên từng chập hòa với nhịp nhấp đang nhanh dần của mình. Nước từ trong bím nàng trào ra ướt sũng, óc ách dưới hạ thể. Những tiếng rên rỉ, tiếng hôn hít, tiếng da thịt vỗ vào nhau vang lên văng vẳng trong căn phòng khách sạn. Vòng tay siết chặt lấy mình, Linh dường như đã mất ý thức về người đang làm tình cùng nàng. Bấu mười đầu móng tay cắm chặt vào lưng mình, nàng rên lên từng tiếng như những nhát dao cứa vào tim mình.
– Ông ơi… ưm… mạnh lên… ah… đúng rồi… hức… đúng chỗ đó rồi… hức… đâm nó vào mạnh nữa… ư… sướng quá… ah… con… sướng quá… hức… em sướng… ợ… ạ… mạnh nữa đi…
Tăng cường nhịp thúc ngày một nhanh, sau khoảng 15 phút nhấp nhổm thúc cu vào trong bím nàng như pittông, mình ngả người để nàng ngồi lên bụng mình mà tự nhún. Ngoáy hông vòng tròn trên hạ thể mình như muốn để cái BCS kia khuấy đảo trong bím, Linh nảy người lên mà nhún như thể bản thân không còn gì để mất. Nhìn cái cách làm tình mãnh liệt, gương mặt hoang dại của nàng. Mình thầm nghĩ “phải rồi, đúng là nó đây rồi, cái gương mặt ngây dại, cái dáng vẻ quằn quại giống như trong tấm ảnh chụp lúc nàng làm tình với ông cụ. Lúc này hẳn là nàng đang sướng, có phải nàng đang sướng lắm đúng không? Cuối cùng thì mình cũng đã chạm đến cái nơi mà trước đây chỉ có ông cụ chạm đến của nàng, cái nơi sâu thẳm bên trong nàng. Cuối cùng, mình cũng đã có thể vượt qua được ông cụ. Với cái sức trẻ này, với tình yêu này, mình sẽ thay thế hình ảnh của ông cụ trong trái tim nàng.” Với tay lên ôm lấy hai bầu vú của Linh nắn bóp, mình hỏi nàng:
– Sướng lắm phải không em… anh làm em sướng lắm đúng không… Linh… kể từ giờ anh sẽ làm em được hạnh phúc… em sẽ chỉ còn biết đến anh mà thôi…
– Ông ơi… em sướng… hức… em sướng… hức… em nhớ ông lắm… hức… em nhớ anh… hức… em nhớ anh…
Đưa tay lên bám lấy hai bàn tay mình đang bóp vú nàng, Linh co giật đạt cực khoái lần thứ 2. Cảm giác cực khoái dường như rút hết mọi sức lực của nàng. Sau khi cơn co giật qua đi, nàng đổ ập xuống người mình như một cái cây bị bật gốc rễ. Đẩy nàng nằm ngửa trở lại, mình nhỏm người dậy và tiếp tục thúc mặc cho nàng đang rên la đến khàn cả cổ. Cái BCS này dày quá, mình chẳng thể cảm nhận được gì cả. Không có cái cảm giác ấm nóng bên trong cơ thể người con gái, không có cái cảm giác trơn ướt của nước dịch bao quanh thân cu, không có cái cảm giác ma sát, siết chặt của từng thớ cơ bên trong vách bím. Tất cả nhưng gì mình có thể cảm nhận, là một lớp cao su lạnh lẽo đang ôm chặt lên con cu của mình. Cứ tiếp tục thúc, rồi thúc, rồi lại thúc, mọi thứ trước mắt mình dần tối sầm đi, chỉ còn văng vẳng tiếng rên rỉ của Linh hai bên tai. Cơ thể mình trở nên nhẹ bỗng, cứ như thể mình đang chìm vào hư vô vậy.
Sau giây lát chìm ngập trong bóng tối, mình bắt đầu cảm nhận lại được mọi thứ. Điều đầu tiên thấy được, lại là mình đang đứng như tượng ở một bên thành giường. Ở trên giường, Linh đang quằn quại bên dưới thân hình hùng hục của một người đàn ông khác. Đó là ông cụ. Cố gắng hiểu xem chuyện gì đang xảy ra, phải chăng là mình bị ảo giác? Phải chăng cái thứ rượu ngâm chất kích thích kia còn có tác dụng gây hướng thần khiến trí não trở nên mất nhận thức thực tế? Có phải vì vậy nên ông bảo vệ mới nói dùng xong mình và Linh sẽ có cảm giác như đang “khuấy” ở trên “thiên đường”? Có vẻ như ông ta đã đưa nhầm mình và nàng xuống địa ngục rồi. Thật kỳ lạ là lúc ấy, mình vẫn có thể suy nghĩ một cách rất tỉnh táo, ngoại trừ cái thứ đang diễn ra trước mặt kia chắc chắn là ảo giác. Có điều, sao nó thật quá. Dường như biết là mình vẫn đang nhìn, hình bóng ông cụ ngẩng đầu lên nhìn mình xong bế xốc Linh lên ngồi đối diện với ông cụ và tiếp tục thúc. Miệng ông cụ ấp lên môi nàng và hai người cùng quyện lấy nhau trong nụ hôn cuồng loạn. Chốc chốc, ánh mắt ông cụ lại hướng lên nhìn mình như để chắc chắn mình vẫn đang theo dõi cuộc làm tình dữ dội của hai người họ.
Suốt đêm hôm đó, mình đã phải đứng yên một chỗ để nhìn cảnh ông cụ vần vò Linh theo đủ mọi tư thế ở khắp mọi nơi trong căn phòng khách sạn. Lúc thì ông cụ để nàng nằm trên giường, lúc lại bắt nàng đứng khom người cong mông lên ơ bàn trang điểm, lúc lại bắt nàng quỳ dưới sàn nhà, lúc thì để nàng ngồi cheo veo trên bồn sửa mặt trong nhà tắm. Chỉ đến khi cơ thể Linh dường như đã mềm nhũn, nàng gần như đã lả đi trong vòng tay ông cụ thì ông cụ mới ôm chặt lấy nàng mà gồng người co giật đẩy con cu đen đủi gân guốc dài 17cm nút chặt lấy bím nàng mà xuất tinh vào trong tử cung. Thả nàng ngả người xuống giường, Linh có vẻ đã hoàn toàn kiệt sức. Mồ hôi nhễ nhại, tóc rũ rượi bơ phờ, cơ thể đầy vết thâm tím. Hai mắt nhắm nghiền, nàng thiếp đi trong tiếng rên rỉ khe khẽ theo mỗi hơi thở mệt mỏi.
Sau khi vuốt ve, hôn mút cơ thể bóng mướt mồ hôi của nàng chán chê, ông cụ từ từ đứng dậy tiến đến đứng đối diện với mình, con cu 17cm dựng lên như muốn phô trương sức mạnh trước con cu chỉ dài hơn 12cm của mình. Nhìn mình, ông cụ nở nụ cười và hỏi:
– Sao hả nhóc, thấy lão già này vẫn còn sung đấy chứ?
– “Sung” ư? Ông chết lâu rồi mà? Thứ tôi đang nghĩ đến là một cái xác mục rữa nằm dưới 2m đất thì đúng hơn. Ông là cái gì vậy? Một hồn ma? Ảo giác do tôi tưởng tượng ra? Hay là hình bóng ám ảnh Linh vậy?
– Điều đó có quan trọng không? Dù tao là gì, thì vẫn là thứ sẽ mãi mãi ở trong tâm trí của Linh. Mày nghĩ có thể khiến con bé quên đi tao được sao? Mày nghĩ cái thứ này sẽ giúp mày thay thế được tao sao?
Ông cụ giơ chiếc BCS Đôn Dên đang cầm trên tay ra. Lúc này, nhìn nó thật giả tạo, thô kệch, kém cỏi trước con cu hàng thật của ông cụ.
– Có thể nó không được như của ông. Nhưng cuối cùng rồi sao. Ông đã chết rồi. Bây giờ là thời điểm của tôi và Linh. Đã đến lúc ông nên tan biến đi, như thân xác của ông vậy, hãy trở về với cát bụi. Cô ấy giờ là của tôi rồi.
– Ồ không. Chú mày mới chỉ biết được một vài điều không có nghĩa là chú mày hiểu hết được mọi thứ. Trái tim, thân xác, linh hồn… có nhiều thứ để một người đàn ông chinh phục và chiếm đoạt một người con gái. Nhưng sau tất cả, thứ vũ khí tối thượng nhất mà một thằng đàn ông có thể dùng để chinh phục tâm hồn con bé và khiến con bé day dứt, nhớ nhung mãi mãi, đó chính là thứ này… – Ông cụ chỉ tay vào con cu gân guốc đang giật giật như đồng tình với ý kiến của ông ta, miệng nở nụ cười tự mãn – Tan biến? Tao giờ đã là một phần của linh hồn nó rồi. Tao sống ở bên trong nó. Kể từ lúc mà cái thứ gân guốc này chui được vào bên trong nó, cũng là lúc mà tao đã đi vào bên trong linh hồn của nó rồi.
Ông cụ quay lưng lại bước về phía Linh đang nằm rồi ngồi xuống bên mép giường cạnh nàng, nhẹ nhàng đưa tay vuốt mái tóc của nàng rẽ sang hai bên để nhìn ngắm gương xinh đẹp mặt đang say ngủ của Linh.
– Mấy thằng thất bại thường hay nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn… – Bàn tay ông cụ vuốt nhẹ dọc từ ngực nàng xuống đến mu bím, ngón tay vạch hai mép bím của nàng ra mân mê khiến cho dòng tinh dịch trắng đục, đặc quánh bên trong trào ra chảy dọc xuống nệm – thực ra, đây mới là cánh cửa dẫn đến tâm hồn con bé…
Ngón tay ông cụ đâm vào trong bím Linh, rồi nhanh chóng, cả cánh tay của ông cụ cũng chui sâu vào trong đó. Cơ thể ông cụ như bị hút vào trong đó, dần dần chui hết vào trong người Linh qua lỗ bím. Không thể nhấc chân lên được, mình chỉ biết hét lên trước khi ông cụ biến mất vào bên trong nàng:
– Khoan đã… dừng lại…
Giật mình mở mắt, ánh nắng của ngày mới đang chiếu khắp căn phòng qua cánh cửa sổ ban công. Trần truồng đứng cạnh cửa sổ, Linh lặng im ngắm nhìn biển xanh vô tận trước mắt. Dường như tâm hồn nàng lúc này đang phiêu du ở một nơi rất xa, một nơi vô định.
Nhìn vào đồng hồ đã gần 9h sáng, mình uể oải lắm mới ngồi dậy được. Nghe có tiếng động sau lưng, nàng quay người lại và mỉm cười với mình. Mơ màng nhìn mọi thứ xung quanh, cả căn phòng bừa bộn cứ như là một bãi chiến trường vậy. Thực sự là không tài nào nhớ nổi mình và nàng đêm qua đã làm những gì. Cố gắng đứng dậy bước xuống giường, sống lưng mình đau như búa bổ. Tiến lại gần nàng, mình vòng tay ôm lấy nàng thủ thỉ:
– Mới sáng ra sao lại đứng ở đây vậy em? Nhỡ có ai thấy hết thì sao?
– Hi, thì cứ để cho người ta chiêm ngưỡng luôn chứ sao. Đêm hôm qua anh giống như là con hổ ấy, cứ như là muốn ăn thịt người ta luôn rồi không bằng. Làm liền một phát đến 3 rưỡi sáng. Làm em cứ tưởng là không bao giờ chịu dừng lại rồi nữa chứ.
– Òa, anh làm lâu thế cơ à? Mà phòng bừa bộn quá nhỉ?
Nghe vậy mặt Linh đỏ lựng lên, nàng lí nhí:
– Thì là tại anh chứ còn tại ai. Đêm qua nếu như mà em không giữ chặt lấy tay nắm cửa, chắc là anh kéo em ra ngoài hành lang khách sạn để làm tiếp ở ngoài đó rồi. Lúc bấy giờ chắc là sáng nay đang được lên báo, còn nổi hơn cả vụ hai đứa học sinh ở quán trà sữa Tocotoco cũng nên.
– Khà khà, lúc ấy chắc là anh đang mất kiểm soát rồi ha. Mà…
– Mà sao vậy anh?
– Tối qua anh nằm mơ thấy ông nội em.
– Anh nằm mơ thấy gì vậy?
– À thì… anh nằm mơ thấy nói chuyện với ông ấy, về việc anh sẽ thay thế ông ấy chăm sóc em ý mà…
– Vậy ạ. Tối qua em cũng nằm mơ thấy ông nội. Em mơ thấy em đang có thai chuẩn bị đẻ. Ông nội là người đỡ đẻ cho em. Sau khi em sinh đứa bé ra, ông nội bế đứa bé trên tay và nói với em “Linh ơi, con chúng mình, nó giống anh quá, nó giống hệt anh. Cảm ơn em nhé Linh”. Nói xong, cả ông nội và đứa bé dần biến mất. Hình như lúc này, linh hồn ông và đứa con em bị sẩy thai đang ở cùng nhau dưới kia. Có lẽ ông đã có được đứa bé mà ông mong đợi.
Vuốt ve mái tóc của nàng, mình dắt nàng quay trở lại giường. Bước được vài bước, hai chân Linh bông ríu lại, gương mặt nàng nhăn nhó.
– Sao vậy em? Đau lắm à?
Nàng gật đầu:
– Bao nhiêu năm rồi em mới lại làm tình dữ dội đến thế. Mà cái này là sao vậy?
Nàng chìa tay ra cho mình thấy cái BCS gân guốc nàng đang cầm trên tay. Cười trừ, mình gãi đầu:
– Anh chỉ muốn tạo bất ngờ cho em, làm em có những cảm giác sung sướng như trước đây. Của anh không đủ to nên anh nghĩ nếu dùng cái này thì có thể chạm hết được vào mọi ngóc ngách bên trong em. Làm em dễ đạt được cực khoái.
– Nhưng nếu đeo cái này vào thì anh còn cảm giác được gì nữa? Chỉ có em thấy sướng chứ anh thì cảm thấy gì?
– À thì… thỉnh thoảng lúc nào muốn đổi gió thì mình dùng. Mà đêm qua anh thấy của em hồng hào dữ, lạ nhỉ?
– Xì, hơn tháng nay rồi người ta phải dùng kem làm hồng với se khít chỗ đó lại đấy. Ban đầu em định đi cắt, nhưng thế thì phải kiêng mất hơn tháng mới được quan hệ lại. Mà nghe bảo vẫn dễ nhiễm trùng lắm. Nên em chỉ dám dùng kem thôi. Định đêm qua sẽ cho anh một bất ngờ với làm anh cảm thấy sung sướng. Ai ngờ… chỉ có mỗi em sướng còn anh thì lại phải chịu đựng với cái này.
– Oai, anh không biết. Không ngờ em lại nghĩ cho anh như vậy.
– Thế mau xin lỗi người ta đi…
– Hì, xin lỗi vợ nha…
– Xì… đồ ngốc…
Nói xong, mình với nàng ôm nhau cười ngặt nghẽo. Dìu nàng ngồi xuống giường, mình tiến về phía bàn uống nước và cầm lọ rượu cốt, lúc này chỉ còn một nửa nhìn Linh và nói:
– Có lẽ chúng mình không cần đến thứ này nữa.
Mỉm cười, nàng gật đầu đồng ý. Ném lọ rượu vào thùng rác, mình tiếp tục cầm cái BCS Đôn Dên lên.
– Còn cái này…
Mình chau mày ngẫm nghĩ rồi quay lại nhìn Linh, nàng chỉ mỉm cười, quay mặt đi chỗ khác đánh mắt đong đưa. Thấy vậy, mình bật cười rồi đậy nắp thùng rác lại.
– Có khi giữ lại thỉnh thoảng thích lại lôi ra nghịch cũng được.
Nghe vậy, Linh quay lại nhìn mình cười tít mắt. Chạy lại trèo lên giường nằm cạnh nàng, hai đứa cù nhau cười đùa chí chóe. Sau khi tắm cùng nhau xong, sáng hôm đấy, mình và nàng quyết định đi Cù Lao Chàm vì nghe nói sắp có bão về, mấy hôm nữa biển động sẽ không thể đi được. Chọn cách ăn mặc đơn giản nhưng gợi cảm, mỗi khi đứng trên tàu tạo dáng để chụp ảnh, nàng lại khiến cho mấy ông khách du lịch lẫn lái tàu há hốc mồm thòm thèm.
Sau khi đi Cù Lao Chàm về khách sạn, hai đứa lại lao vào nhau cả đêm mà hì hục trong khoái cảm nhục dục. Tất nhiên là tối đó, hai đứa mình không cần phải dùng đến cái BCS đó nữa. Sau khi đã quần thảo một trận tả tơi, mình mới nằm hỏi nàng về chuyện ở bãi biển gần chùa Linh Ứng. Theo như Linh kể, chiều hôm đó, vì thấy cảnh đẹp, lại vắng người nên nàng với ông cụ quyết định ở lại đấy nghỉ ngơi, ngắm mặt trời lặn. Xong rồi cả hai lấy đồ ăn vặt ra ăn nhẹ thay cho bữa tối. Tức cảnh sinh tình thế nào, ông cụ với nàng lại quấn vào nhau mà chuẩn bị bắt đầu nhấp nhổm, đẩy đưa. Đúng lúc ấy thì nàng có điện thoại. Đợt ấy lại đang có một chàng đúng kiểu điên tình theo đuổi nàng, suốt ngày điện thoại tán tỉnh nàng, đeo bám nàng. Có điều lúc ấy nàng đã thuộc về ông cụ, cho dù cái anh chàng kia có làm kiểu gì đi nữa, cũng chẳng thể lay động được trái tim bông hoa đã có chủ. Nhấc điện thoại kêu anh chàng đừng gọi nữa, nàng sẽ không bao giờ đáp lại tình cảm của chàng ta đâu, thậm chí còn đưa cả điện thoại cho ông cụ nói chuyện mà anh chàng nhất quyết không từ bỏ. Bực mình, ông cụ bảo anh ta nếu đủ sức chịu đựng thì đừng cúp điện thoại xong nhào vào Linh mà hôn hít rồi lột quần áo nàng ra để mà bắt đầu trận làm tình hoang dại nơi thiên nhiên với một vị thính giả bất đắc dĩ. Vì muốn anh chàng kia từ bỏ, Linh cũng hùa theo ông cụ, hẩy mông, rên xiết vang động cả một vùng.
Sau khi cuộc làm tình kéo dài hơn tiếng đồng hồ đến kiệt sức kết thúc, nàng quay lại thấy điện thoại vẫn để chế độ đang nghe. Nhấc máy lên nghe xem anh chàng kia con muốn nói gì không thì nàng chẳng nghe thấy tiếng trả lời ở bên kia nữa mà thỉnh thoảng chỉ có tiếng “cạch… cạch… cạch.”…” như tiếng chân bàn ghế gỗ va xuống nền nhà. Không quan tâm, nàng tắt máy rồi rúc vào lòng ông cụ ngủ thiếp đi đến tận sáng sớm hôm sau. Sau chuyến nghỉ mát về Hà Nội, nàng bị Công an triệu tập để hỏi thông tin về một vụ treo cổ tự tử. Lý do là thời điểm anh chàng kia treo cổ cũng là lúc anh ta gọi điện cho nàng. Nàng chỉ nói về việc từ chối tình cảm của anh chàng kia chứ không kể gì thêm.
Sau này, nàng hỏi bạn bè hóng hớt ở nhà trọ của anh chàng thì được biết, trước khi treo cổ chết, anh chàng này đã thủ dâm rất nhiều, tinh dịch bắn tung tóe khắp giường. Có vẻ như anh chàng này đã vừa nghe tiếng nàng và ông cụ làm tình, vừa khóc vừa vọc cu đến điên loạn. Lúc người ta phát hiện ra cái xác, nó vẫn đang đu đưa bởi gió thổi từ chiếc quạt cây. Mỗi lần đu đưa, chân của anh chàng lại va vào chiếc ghế gỗ đổ dưới sàn vang lên “cạch… cạch… cạch…” Nghe đến đấy, nàng nhận ra âm thanh nàng nghe được trong điện thoại đêm đó. Lúc đấy, anh chàng kia đã treo cổ tự tử từ khi nào mà nàng không hay biết. Đó là lý do vì sao nàng bị ám ảnh với nơi đó, nàng muốn quay lại đó để tìm kiếm một điều gì đó có thể giúp nàng tự tha thứ cho bản thân. Trước đây, nàng đã làm quá nhiều chàng trai đau khổ. Kể từ sau khi ông cụ mất, nàng đã trách móc bản thân mình rằng có lẽ ông cụ chính là sự trừng phạt mà số mệnh bắt nàng phải chịu đựng. Cho đến cái ngày nàng gặp lại mình. Ôm nàng vào lòng, mình an ủi nàng và hứa với nàng, mình sẽ luôn luôn bên cạnh nàng.
Hôm sau, mình với nàng đi cáp treo lên Bà Nà Hill chơi và chụp ảnh check in ở cây cầu Vàng mới khai trương. Lần này, nàng lại chọn mặc váy khá diêm dúa. Quả thực, mình phải nói là rất phục con mắt thẩm mỹ thời trang của nàng. Dù ăn mặc theo kiểu nào, nàng cũng vẫn xinh đẹp đến khiến cho người ta không thể cưỡng lại.
Ngày cuối ở Đà Nẵng tụi mình quyết định phi xe xuống Hội An chơi. Thời tiết bắt đầu thất thường, lúc có nắng, lúc có gió, lúc có mưa. Tối hôm đó, mình và nàng leo lên cầu Rồng để ngắm rồng phun lửa. Trời thỉnh thoảng lại lác đác vài giọt nước như muốn mưa. Ngay sau khi màn phun lửa phun khói kết thúc, mình dắt tay nàng định đi xuống cầu lấy xe thì nàng ôm chầm lấy mình từ phía sau, thủ thỉ vào tai mình:
– Cảm ơn anh vì tất cả. Em vui lắm.
Đúng lúc đó thì trời đổ mưa tầm tã. Mặc kệ mọi người xung quanh chạy tán loạn tìm chỗ trú, mình và nàng vẫn đứng yên trên cầu như vậy nhìn ngắm con sông Hàn một lúc lâu rồi mới quay lại chỗ để xe về khách sạn.
Sáng hôm sau, bão bắt đầu về, biển động mạnh nên mình và Linh chỉ đi dạo loanh quanh con phố Phạm Văn Đồng chụp ảnh kỷ niệm rồi ăn nhẹ trước khi trả phòng khách sạn vào 12h để lên đường ra sân bay về Hà Nội. Lúc ra bắt taxi, ông bảo vệ khách sạn tươi cười ra mở cửa xe với bê đồ lên xe giúp hai vợ chồng mình rồi hẹn nếu có dịp vào Đà Nẵng lại vào khách sạn nghỉ ngơi. Lý do vì sao ông này nhiệt tình thế mình sẽ kể trong một phần riêng sau. Ngồi tựa đầu lên vai mình, Linh lim dim đôi mắt như đang cảm nhận sự ấm áp và che chở của mình cho nàng. Nắm lấy tay nàng, hai đứa giờ đã chung một nhà và cuộc sống với biết bao bộn bề còn đang chờ phía trước. Nhưng sau tất cả, cuối cùng lúc này, hai đứa đã có thể cùng nhau chạm tay vào hạnh phúc.