Phần 64: [Hậu truyện] Câu chuyện về ông bảo vệ
Sau khi Linh đậu thai được gần 2 tháng, khi mọi thứ đã chắc chắn ổn định rồi mình và nàng mới thông báo cho cả gia đình 2 bên biết. Một phần vì sợ nhỡ báo sớm lại xảy ra vấn đề gì thì hai bên ông bà lại mừng hụt. Dù gì thì cả ông bà nội ngoại đều mong chờ có đứa cháu này lắm. À, riêng với bố mẹ nuôi của Linh thì chắc phải gọi là đứa em cùng cha khác mẹ mới phải. Sau này đôi lúc mình tự hỏi, mỗi khi mình dắt hai đứa nhóc qua nhà ông bà chơi. Không biết bố nuôi của Linh bế tụi nhóc trên tay với suy nghĩ gì nhỉ? Không biết ông chỉ coi lũ nhóc như hai đứa cháu được sinh ra bởi đứa con gái nuôi của ông, hay ông sẽ nghĩ đến việc 2 đứa nhóc này thực tế chính là 2 đứa em trai được sinh ra từ tinh trùng đông lạnh của ông cụ với cô con gái suýt chút nữa đã thành mẹ kế của ông? Bố nuôi nàng nghĩ gì, có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ biết. Nhưng ít nhất mỗi khi nhìn thấy cuộc sống ấm cúng và vui vẻ mà 2 gia đình có được, mình cũng đều mỉm cười mà bỏ qua hết mọi suy nghĩ vẫn còn lăn tăn trong đầu để bảo vệ cho sự hạnh phúc bé nhỏ mà mình có được này.
Hôm đó là vào cuối tháng 9 năm 2019, sau khi mình và Linh thông báo tin nàng có thai cho hai bên gia đình thì bố mẹ mình quyết định tổ chức một bữa liên hoan nhỏ để mời họ hàng đến ăn mừng. Dù sao thì gia đình mình cũng là chi trưởng, mình hiện đang là trưởng nam nên vụ có cháu đích tôn này ông bà mừng lắm. Mặc dù lúc đó còn chưa biết biết trai hay gái. Buổi liên hoan hôm đó, Linh mặc 1 cái váy đen ngắn đến nửa đùi khoe ra cặp chân dài trắng bóc của nàng. Vì mới có thai được gần 2 tháng, cộng thêm việc nàng cũng không tăng cân mấy nên nhìn Linh vẫn nuột nà như thể vẫn còn đang là thiếu nữ chứ không phải như đang mang trong người đến 2 đứa bé vậy. Nếu có để ý, có chăng ai đó phải thường xuyên gặp nàng lắm thì mới nhận ra hai bầu ngực nàng có vẻ to ra hơn chút.
Gần đến giờ ăn, mọi người trong họ bắt đầu đến đông dần. Cả người bên họ nhà mình, một vài khách là họ hàng bến nhà bố mẹ nuôi của Linh và một vài người khác là bạn bè thân thiết cùng trong khu tập thể của hai gia đình. Trong lúc mình đang phải ngồi tiếp mấy ông chú trong họ, không khí chuyện trò rôm rả vốn đã ồn ào bỗng nhiên lại càng huyên náo hơn với sự có mặt của một vị khách mời mà cả mình và Linh đều không nghĩ tới… ông bảo vệ cũ của cơ quan bố mẹ mình. Không hiểu ông này lấy đâu ra cái tài đánh hơi mấy vụ này mà cứ hễ có dịp là ông ta lại xuất hiện như thần vậy. Cũng giống như lần ông này xuất hiện trong đám cưới, vừa nhìn thấy ông bảo vệ, gương mặt đang rạng rỡ của Linh lại nhanh chóng chuyển sang vẻ bối rối như thể bị bắt quả tang vừa làm một việc gì đó sai trái vậy.
Vừa bước đi vừa chào mọi người, ông bảo vệ nhanh chóng bước lại gần chỗ mình và Linh chúc:
– Chúc mừng cặp uyên ương cuối cùng cũng “ra” sản phẩm. Hai đứa làm bác chờ lâu quá. Cứ tưởng là không có cơ hội để mà uống rượu mừng của hai đứa lần nữa rồi chứ.
Nghe xong, mình chỉ lắc đầu cười rồi đưa tay ra bắt tay với ông ấy và nói “cảm ơn bác”. Linh thì không nói được câu nào, nàng chỉ khẽ cười gượng rồi gật đầu với ông bảo vệ. Cái sự gượng gạo đó dường như bị nuốt chửng hoàn toàn trong không khí huyên náo của buổi liên hoan. Chúc hai đứa mình xong, ông bảo vệ lại nhanh chóng hòa vào một nhóm mấy ông khách ngồi nói chuyện rôm rả. Đồ ăn được dọn lên, từng vị khách một bắt đầu lần lượt đến chúc rượu khiến mình phải xoay như chong chóng trong cái vị trí trung tâm của bữa tiệc. Chỉ có Linh là có vẻ gì đó suy tư hơn.
Bữa tiệc dần về cuối, mọi người bắt đầu ra về. Ông bảo vệ có vẻ say, ngồi gật gù nói linh tinh gì đó pha trò. Nhìn Linh có vẻ mệt, có lẽ việc có thai khiến cho cơ thể nàng nhanh chóng bị rút cạn sức lực. Thấy nàng mệt, mình kêu nàng lên phòng ngồi nghỉ trước. Linh có vẻ ngại nên chần chừ, mẹ mình thấy vậy liền tán thành với mình bảo nàng cứ lên phòng đi, việc dọn dẹp đã có mọi người làm rồi. Miễn cưỡng, nàng cúi đầu chào mọi người rồi đứng dậy lên phòng trước. Chỉ vài phút sau, ông bảo vệ cũng khật khừ đứng dậy định vào nhà vệ sinh nhưng trong đó lại vừa có người vào trước mất rồi. Thấy vậy, mẹ mình bảo…
– Bác cứ lên nhà vệ sinh trên tầng mà dùng. Khách khứa hơi đông, bác thông cảm.
Nghe vậy, ông bảo vệ nở nụ cười gật đầu miệng lèm nhèm:
– Uầy… không sao… không sao… việc vui của gia đình… ai lại để tâm mấy cái đó…
Một ông khách thấy vậy vội đứng dậy dìu ông bảo vệ đi lên cầu thang. Nhưng mới đi được nửa cầu thang ông bảo vệ đã đẩy ông khách ra kêu mình tự đi được xong khật khừ bước từng bước lên tầng. Ông khách có vẻ sợ ông bảo vệ ngã nên cứ đứng ở giữa cầu thang nhìn theo cho đến khi thấy ông bảo vệ bước hết cầu thang mới lững thững đi xuống. Ngồi nói chuyện với mấy ông khách gần 15 phút mà vẫn chưa thấy ông bảo vệ xuống, sực nhớ ra Linh cũng đang ở trên tầng, trong lòng mình tự nhiên nảy sinh một cảm giác nghi hoặc nào đó, không biết ông bảo vệ có định giở trò gì không?
Xin phép mọi người, mình cố gắng bước vội lên tầng xem tình hình thế nào. Vì bản thân cũng hơi chếnh choáng, nên mình phải cố lắm mới lết được lên đến tầng 2. Vừa bước đến đầu hành lang, mình đã nghe thấy tiếng cười the thé của ông bảo vệ. Linh và ông này đang đứng nói chuyện gì đó ở trước cửa phòng mình. Do tiếng dưới nhà quá ồn nên mình không nghe rõ được hai người họ đang nói gì, chỉ thấy ông bảo vệ ghé người nói thì thào vào tai Linh xong cười nhăn nhở trong khi Linh thì hai má đỏ lựng, quay mặt đi cười nhạt như đang cố kiềm chế một điều gì đó. Thấy Linh quay mặt đi, ông bảo vệ tranh thủ đặt tay lên mông nàng vỗ vỗ nhè nhẹ rồi hạ bàn tay xuống định luồn vào bên trong váy nàng từ phía sau thì Linh liền gạt tay ông bảo vệ ra và quay lại lườm ông ta. Thấy thái độ của nàng, ông bảo vệ lại cười nhăn nhở, ánh mắt vẫn dán chặt lên hai bầu vú phập phồng của nàng dưới lớp váy áo. Dưới đũng quần của lão dường như đang độn dần lên u một cục.
Thấy vậy, đúng lúc mình định bước tới thì có tiếng nói chuyện rôm rả sau lưng. Là mẹ mình và mấy bà cô, bác đang rồng rắn kéo nhau lên tầng. Nghe thấy có tiếng động, ông bảo vệ vội đi vào trong nhà vệ sinh cạnh phòng mình rồi đóng cửa lại trong khi Linh cũng vội vàng lùi lại bước vào trong phòng. Đứng nép sang một bên cho mẹ và mấy bà bác bước lên trước, mình im lặng suy nghĩ không biết Linh và ông bảo vệ đã từng xảy ra chuyện gì mà nàng còn chưa nói với mình. Bước lên trên tầng, mẹ mình liền dẫn mấy cô bác trong họ kéo vào phòng của hai đứa mình thăm hỏi nàng đủ thứ. Có vẻ như vẫn còn chưa hết căng thẳng sau cuộc nói chuyện vừa xong với ông bảo vệ, Linh vừa ngồi trên giường vừa trả lời thăm hỏi của mấy bà họ hàng vừa phải cố che dấu đi gương mặt vẫn còn đang ửng đỏ của nàng. Đi theo sau mấy bà cô, mình lặng lẽ đứng tựa vào cửa, ánh mắt thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về phía cánh cửa nhà vệ sinh gần đó. Một lúc sau, ông bảo vệ khẽ mở cửa nhà vệ sinh bước ra. Thấy mình, ông ta hơi giật mình một chút xong nhanh chóng lấy lại vẻ trấn tĩnh rồi cười nhăn nhở dơ tay chào mình và lại liêu xiêu bước xuống dưới nhà như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Gần 9h tối, mọi người đã ra về gần hết. Mình quay xuống tầng 1 để cùng cả đưa tiễn khách. Xuống đến cổng thì nghe thấy tiếng ông bảo vệ đang vừa dìu một ông bác hàng xóm trong khu tập thể vừa chào mọi người ở ngoài đường. Nhìn thấy mình và Linh, ông ta lại nở nụ cười nhăn nhở đầy ẩn ý như mọi khi rồi đỡ ông bác hàng xóm đi dần về cuối khu tập thể và mất hút sau ngã rẽ vào trong ngách. Chào tạm biệt hết khách khứa, bố mình vừa cười vừa lắc đầu rồi đưa cho mình chai rượu nho giống hệt chai rượu ông bảo vệ đưa cho mình hồi đám cưới, bảo là quà mừng của ông bảo vệ tặng hai đứa. Mẹ mình thấy vậy vừa dọn dẹp bàn ghế vừa cười:
– Cái lão này đúng là suốt ngày chỉ hí hoáy 3 cái rượu ngâm đủ thứ của lão. Hồi nãy thấy lúc ăn cỗ lão cũng lôi 1 chai rượu bé bé của lão ra chia cho mấy ông khách uống cùng mỗi ông 1 chén. Uống xong ông nào ông nấy cứ như tăng xông cả lên, nhìn mấy con bé cháu họ nhà mình hau háu như muốn đè chúng nó ra tại chỗ luôn ấy. – Nói xong bà quay lại lườm bố mình – Ông mà cũng tớn theo cái lão đấy suốt ngày nốc 3 thứ rượu đó vào rồi đi lung tung thì liệu liệu cái thần hồn đấy.
Bố mình đang đưa chai rượu lên ánh đèn để nhìn, nghe mẹ mình nói vậy thì giật mình vội đưa chai rượu lại cho mình xong ấp úng:
– Vớ vẩn… Tôi thèm vào mà phải cần đến 3 cái thứ rượu này… Nói ra thằng Q với con Linh nó lại xấu hổ… Để tối nay tôi… thể hiện bản lĩnh cho bà xem…
Nghe xong, mẹ mình chỉ bĩu môi lắc đầu còn mình và Linh thì quay sang nhìn nhau bật cười khúc khích.
Đêm xuống, sau khi đã xong hết mọi việc, mình uể oại bước từ trong nhà tắm ra rồi hạ người nằm dài trên giường, vòng tay ôm lấy Linh từ phía sau hít hà mùi hương từ mái tóc của nàng. Cảm giác được thả lỏng cơ thể sau một ngày mệt mỏi và được ôm trong tay người phụ nữ mà mình yêu thương, cảm nhận sự mềm mại, hơi ấm và mùi hương thơm thoang thoảng của nàng thật dễ chịu. Hơi ngẩng đầu lên nhìn nàng, mình thấy Linh vẫn còn đang thức, đôi mắt mở to, lơ đãng nhìn vào không trung như đang suy nghĩ gì đó. Vòng tay lên phía trước vuốt ve mu bàn tay của Linh, mình khẽ hỏi nàng:
– Em chưa buồn ngủ à?
– Vâng… – Linh khẽ đáp.
Suy nghĩ một lúc, mình nắm lấy tay nàng hỏi tiếp:
– Lúc tối em và ông Tâm nói chuyện gì với nhau ở hành lang vậy?
Nghe mình hỏi vậy, Linh giật mình đến mức, mình có thể cảm nhận được cơ thể nàng giật nảy lên trong vòng tay của mình.
– À… ờ… anh… anh đã nghe thấy hết rồi à? – Giọng nàng có vẻ run run.
– Không. Anh không nghe rõ được em và lão ấy nói gì. – Mình đắn đo giây lát rồi nói tiếp:
– Nhưng anh thấy lão ấy lợi dụng để sờ soạng em… Nếu như không phải đúng lúc ấy mẹ và mấy bà bác kéo lên, chắc anh đã đến để hỏi thẳng lão ấy rồi.
Nghe vậy, Linh có vẻ đã trấn tĩnh lại. Nàng xoay người nằm đối diện lại với mình và gối đầu lên tay mình, cất tiếng khe khẽ:
– Lão ấy chỉ hỏi thăm xem em có thai cảm thấy thế nào. Chẳng biết từ đâu mà lão ấy biết vụ em đi bơm tinh trùng của ông nội. Lão ấy nói vụ đó thực ra chính là do lão bày cho ông nội hồi lão và ông nội vẫn còn hay uống rượu với nhau… Cái bệnh viện đó… cũng chính là lão ấy chỉ cho ông nội đến đó. Có lẽ ông bác sĩ đó là người quen của lão…
Mình im lặng nghe Linh nói xong hỏi tiếp:
– Lão ấy còn nói gì nữa phải không?
– Sao anh nghĩ vậy? – Nàng ngước lên nhìn mình.
– Anh thấy cái cách mà lão ấy tự tin sàm sỡ em… Nó giống như không phải là chuyện hiếm khi xảy ra vậy. Giống như… lão ấy đã từng làm việc đó với em rất nhiều rồi vậy…
Nghe vậy, Linh im lặng một lúc:
– Anh có nhớ… em từng bảo có những việc em không phải lúc nào cũng viết hết vào trong nhật ký rồi phải không?
– Anh nhớ… nhưng mà chẳng có nhẽ… em với lão ta đã…
Linh mỉm cười lắc đầu.
– Không… lão ấy vẫn chưa làm được chuyện đó với em. Nhưng mà từ hồi xửa hồi xưa, lão ấy đã có trò lợi dụng bí mật của mấy đứa con gái trong khu để ép tụi em phải… “thổi kèn” cho lão ấy rồi. Lão ấy nói lão ấy đã thề với vợ là sẽ không đi chịch bậy bạ… cơ mà nếu là “thổi kèn” thì lão ấy sẽ không vi phạm vào lời thề. Vậy nên gần như mấy đứa con gái trong khu đứa nào cũng từng bị lão ấy dụ “thổi kèn” cho lão ấy để không bị lão ấy phanh phui bí mật rồi. Đám con gái như em, con Mai Anh, con Giang, con Thúy, con Dung… đều từng phải “bú” của lão ấy. Có mỗi con Hằng (Hằng này là cô bạn cùng tuổi với mình và Linh, không phải em Hằng) là mập và hơi xấu thì chắc không bị lão ấy để ý.
Nghe vậy mình cũng hơi bất ngờ. Mình biết là ông bảo vệ cũ của cơ quan bố mẹ mình là 1 con ma xó cái gì cũng biết ở trong khu. Mình biết là ông ta có cái tật háu gái. Cơ mà mình không ngờ là trong suốt bao nhiêu năm lão ấy đã giở trò với đám con gái của cả khu vậy mà mình không hề hay biết. Mà có lẽ là cả khu tập thể này cũng chẳng ai biết, trừ những cô gái đã từng bị ông ta lạm dụng. Quay lại nhìn Linh, mình hỏi tiếp…
– Vậy lão ấy bắt em phải “bú cu” cho lão ấy từ khi nào vậy? Sao không có đứa con gái nào tố lão hay sao mà cả khu không ai biết vậy?
Linh ngước lên lườm mình, có vẻ nàng không thích dùng từ “bú cu” khi nói về chuyện này.
Theo như lời kể của Linh thì nàng đã phải bú cu cho ông bảo vệ 2 lần. Một lần hồi năm lớp 8, một lần hồi năm thứ 2 Đại học, trước ngày lão ấy về quê nghỉ hưu. Vụ hồi năm lớp 8, không rõ làm cách nào ông ấy biết được chuyện của nàng và mình hay lén lút chơi trò “bú” cho nhau. Lão ấy lợi dụng lúc bố mẹ nuôi Linh đi vắng thì đến nhà xong kể lại hết cho nàng nghe về việc lão biết chuyện của hai đứa mình. Dọa nếu nàng không chiều theo ý lão thì lão ấy sẽ nói cho mọi người trong khu tập thể biết. Lúc đầu Linh tưởng ông ta đòi nàng phải cho lão ấy chén… cơ mà lão bảo chỉ cần nàng bú cu cho lão ấy, giống như hai đứa mình làm với nhau là được. Nàng với mình đã làm gì thì chỉ cần làm lại như thế với lão ấy, lão ấy không đòi gì thêm.
Lúc bấy giờ Linh có lẽ đã quá sợ hãi trước viễn cảnh hình tượng ngoan hiền, giỏi giang trước đây mà nàng thể hiện cho tất cả mọi người thấy sẽ bị đạp đổ, lòng tự mãn của một cô gái mới lớn khiến Linh không thể chấp nhận được, nhất là khi nghĩ đến sự thất vọng của bố mẹ nuôi nàng nếu biết được trò chơi người lớn bí mật của mình và nàng. Ông bảo vệ đã lợi dụng đúng điểm chí tử trong tâm lý của những cô gái mới lớn để khiến Linh làm theo lời ông ta cũng như đã từng làm với nhiều cô gái trước đó vậy. Chỉ cần chiều lão ấy một lần để đổi lại thì cũng chẳng mất gì. Đằng nào thì việc đó nàng cũng đã làm với mình nhiều rồi. Vậy nên cuối cùng, sau khi bị lão ấy giở đủ giọng ra thuyết phục, nàng cuối cùng cũng đành phải chấp nhận “bú” cho lão ấy.
Lần ấy, lão nằm trên ghế sô pha xong đòi nàng cởi quần áo ra để làm kiểu 69 với lão ấy giống như khi làm với mình nhưng Linh không chịu. Mặc dù vẫn bị lão ép phải cởi áo để lộ ra cặp vú mới lớn của nàng để lão có thể thoải mái chiêm ngưỡng và nắn bóp, nhưng nàng nhất quyết giữ lại chiếc quần lót trên người như vật hộ thân cuối cùng của nàng. Có lẽ nàng sợ rằng, một khi mảnh vải cuối cùng trên cơ thể là chiếc quần lót bị tuột ra, nàng sẽ không thể khống chế được mọi chuyện nữa. Khác với những lần ở bên mình, Linh có thể kiểm soát được gã bạn thân gà tồ của nàng dừng lại khi mọi thứ đã đạt đến một giới hạn nào đó. Lần này, khi phải đối mặt với một gã đàn ông từng trải và dày dặn kinh nghiệm trong trò chơi xác thịt, Linh không dám tự tin rằng nàng có thể không chế được nếu chẳng may con lợn lòng bên trong lão trỗi dậy. Chiếc quần lót mong manh chẳng có ý nghĩa gì nếu chuyện đó xảy ra nhưng khi ấy lại là thứ hộ thân duy nhất để Linh có thể bấu víu vào mà nhắm nghiền mắt ngậm lấy con cu sừng sững của gã đàn ông hơn nàng gần 4 chục tuổi mà bú liếm miệt mài suốt nửa tiếng.
Nửa tiếng… đó là quãng thời gian của lần đầu nàng phải bú cu cho lão bảo vệ. Chỉ cho đến khi hai tay lão rời khỏi cặp vú mới lớn đã bị vần vò đến đỏ ửng lên của Linh để ôm chặt lấy đầu nàng, hất mông lên từng chập xuất ra từng dòng tinh dịch đặc sệt, tanh nồng nặc vì nhậu nhẹt của lão vào trong miệng nàng khiến Linh phải nôn thốc nôn tháo đám tinh dịch xuống đất, sống mũi cay xè, hai dòng nước mắt ngấn lên trên khóe mi vì ấm ức. Miệng của nàng mới được rời ra khỏi con cu đang từ từ mềm lại của lão. Nhìn con cu đỏ rực, bóng nhẫy nước miếng của bản thân đang từ từ rủ xuống, phần đầu khấc vẫn còn rỉ rả ra chút tinh dịch cuối cùng còn đọng lại trong niệu đạo, từ đám tinh dịch đang rỉ ra đó, một sợi dây mỏng dính được làm từ tinh dịch và nước miếng của Linh nối dài từ phần đầu cu cho đến đôi môi của nàng như vẫn còn lưu luyến, muốn tiếp tục được kết nối giữa miệng nàng và con cu của lão khiến hai mắt Linh trở lên long song sọc. Gạt tay lên lau miệng để cắt đứt sợi dây mỏng manh đó, Linh lúc đấy chỉ muốn chạy vào trong lấy con dao làm bếp để mà cắt phăng đi cái vật gớm ghiếc ấy đi nhưng chút lý trí còn sót lại đã ngăn không để cho nàng làm cái việc dại dột đó.
Cúi đầu nhổ nốt xuống đất số tinh dịch tanh nồng vẫn còn sót lại trong miệng và cuống họng. Linh với tay lấy hộp khăn giấy trên bàn để lau sạch hai bầu vú đang bóng nhẫy nước dãi và tinh dịch của ông bảo vệ. Hai bầu vú mới lớn sau khi bị lão giày xéo đến nỗi đỏ hồng lên, phần núm vú trở nên đỏ lựng và cương lên nhọn hoắt, lớp da trên núm vú săn cứng lại khiến nàng cảm thấy khó chịu. Mặc dù đã từng thử nhiều trò với bộ ngực này mỗi khi hai đứa mình chơi trò “thẩm du” cho nhau trước đó, nhưng chưa bao giờ hai bầu vú của Linh lại bị vần vò theo cái cách bạo liệt đến như vậy. Nàng cảm thấy dường như cặp vú của nàng lúc ấy đã bị ông bảo vệ làm cho to lên thêm chút ít. Không rõ đó là do chúng sưng lên vì bị bóp quá nhiều hay là do sự kích thích quá mức khiến cho máu trên cơ thể nàng dồn lên hai bầu vú làm chúng căng mọng lên tưng tức trước ngực. Bên dưới, quần lót của Linh ướt sũng một mảng hiện lên rõ mồn một khiến cho đám lông mu lưa thưa của nàng như nổi rõ hơn, thấp thoáng phía trong lớp vải mỏng dính. Kể cả là cho dù bị cưỡng ép, nhưng khi bị lão bảo vệ liên tục nhào nặn, bú mút lên cặp vú mới lớn đầy nhạy cảm của nàng, cơ thể Linh vẫn tự ý bị kích thích để rồi từng dòng nước lũ vẫn cứ vô thức trào ra khỏi hang mặc cho sự khổ sở mà chủ nhân của nó đang phải đấu tranh lúc ấy. Ngước mặt lên thấy lão bảo vệ đang nhìn chăm chú vào vùng ẩm ướt của nàng mà nở nụ cười đắc ý. Linh vội khép hai chân lại rồi quay người về hướng khác không để lão tiếp tục soi mói vào nơi nguy hiểm nhất của nàng nữa.
Lau sạch đi hai bầu vú xong, Linh ném đám khăn giấy trên tay nàng lên bụng lão bảo vệ như muốn nói lão hay tự giải quyết cái đám nhớp nhúa đang bám trên bụng của lão đi. Cầm đám khăn giấy bị Linh ném lên bụng, lão bảo vệ lấy thêm một ít giấy nữa rồi lau qua loa bụng, đùi và con cu của lão. Dường như bị kích thích bởi đám khăn giấy, con cu vừa mới xìu xuống của lão lại hơi ngỏng lên, giật giật như đòi được lâm trận tiếp. Nhìn con cu của mình đang cứng trở lại, lão bảo vệ quay lại nhìn Linh rồi cười nhăn nhở, cái điệu cười mà cho đến tận ngày nay nó vẫn chẳng thay đổi chút nào. Nhìn thấy thế, Linh đứng phắt dậy, một tay che vú, một tay cầm quần áo của nàng rồi lùi lại vài bước:
– Đừng có nghĩ đến chuyện đó nữa! Cháu đã xong việc với bác rồi. Bác phải giữ lời không được tiết lộ chuyện của cháu cho ai biết. Nếu không cháu thề sẽ ăn thua đủ với bác luôn.
Nghe vậy, lão bảo vệ cũng không đòi hỏi nàng thêm. Uể oải ngồi dậy nhặt đám quần áo vứt tứ tung trên ghê lên mặc lại, lão vừa ngắm nhìn Linh mặc lại quần áo vừa xuýt xoa:
– Đẹp… đẹp quá… thằng Q nhìn khù khờ thế mà số hưởng… mới lớp 8 thôi mà đã ngon nghẻ thế này rồi thì 3 – 4 năm nữa thôi chắc phải là tuyệt phẩm… phúc đức cho thằng nào lọt được vào mắt xanh của Linh, nhể. Hé hé hé…
Nghe lão nói vậy, dù nàng đang rất bực nhưng cũng phải quay mặt đi bật cười. Dù sao thì bản tình của con gái mới lớn là vẫn luôn thích được nịnh, kể cả cho dù lời xu nịnh đó được thốt ra từ kẻ mà họ ghét.
Vì lão bảo vệ chỉ mặc trên người cái áo ngắn tay và cái quần cộc dài đến đầu gối, nên chỉ trong thoáng chốc lão đã mặc xong trong khi Linh vẫn đang loay hoay cài lại móc áo ngực. Thấy nàng không cảnh giác, lão từ từ tiến lại gần phía sau lưng nàng rồi đưa tay xoa nhẹ lên mông nàng và thì thầm vào bên tai:
– Anh về nhé… người đẹp…
Nghe tiếng lão sát bên tai, Linh giật bắn người nhảy tránh sang một bên đưa hai tay lên che ngực thủ thế. Thấy bộ dạng hoảng hốt của nàng, lão bật cười the thé xong kéo cạp quần cao lên theo một cách trơ trẽn nhất rồi ung dung mở cửa ra về. Để lại Linh đứng phía sau ngơ ngác như một con thỏ con vừa được một con cáo tha mạng đúng phút cuối vậy.
Sau vụ đó, lão bảo vệ giữ lời hứa khi đã không tiết lộ chuyện của hai đứa mình cho bất cứ ai biết. Nhưng cái kí ức phải dùng thân xác ra để đánh đổi lấy sự im lặng của lão bảo vệ khiến Linh e dè hơn rất nhiều mỗi khi đứng cạnh một gã con trai nào đó chứ đừng nói đến việc tiếp tục lén lút với mình. Kể sau hôm đó Linh luôn tìm cách thoái thác tránh mặt mình mỗi khi mình định đến tìm nàng. Lúc bấy giờ mình còn quá ngờ nghệch và mơ mộng, nghe lời thằng bạn chí cốt tư vấn, tưởng nàng nảy sinh tình cảm, vội viết thư tỏ tình. Kết quả bị cô nàng cạch mặt không gặp mất hơn 1 năm. Cho đến tận học kỳ 2 năm lớp 10, khi sự tò mò và những ham muốn của tuổi trẻ lại kéo hai đứa quấn vào nhau tiếp tục trong cái trò chơi nguy hiểm đó. Cho đến ngày nàng bị ông cụ chiếm đoạt khỏi tay mình.