Phần 58: Tái hiện án mạng
Sau khi tôi và Hoàng Tiểu Đào cùng đeo mặt nạ, liền đến ngồi đối diện nhau trên chiếc bàn ăn, cô ta mở lời trước: “Chồng yêu, thức ăn hôm nay có vừa miệng hay không?” Sau đó phì cười: “Xin lỗi, xin lỗi! Cái cảm giác chơi trò vợ chồng này thật quá trẻ con, vừa rồi không nhịn được bật cười! Để tôi bắt đầu lại!”
Cô ta thử lại: “Chồng yêu, thức ăn hôm nay có vừa miệng hay không?”
“Tay nghề nấu ăn của vợ càng ngày càng cao đó!” Tôi thuận miệng đáp lại, sau đó suy nghĩ, xem nên nói tiếp cái gì bây giờ: “Mà đúng rồi, hôm nay mẹ chúng ta có ra ngoài chơi mạt chược sao?”
Hoàng Tiểu Đào gật đầu: “Có có, mẹ hôm nay còn thắng được tới mấy chục tệ, rất là vui vẻ!”
Tôi cười khổ 1 tiếng: “Bình thường đều là thua mấy trăm tệ 1 ngày, hôm nay thắng về có vài chục tệ thì tính gì là thắng! Vẫn là mẹ không nên đi chơi mạt chược, ở nhà xem TV vẫn hơn!”
Hoàng Tiểu Đào nói: “Lời này, chồng tự đi mà nói với mẹ đi, em không dám cản, mẹ tuổi cao chỉ còn có thích chơi mạt chược là trò tiêu khiển, mà chồng cũng muốn cấm cản sao?”
“Aizz, không phải thế, là anh lo mẹ lên xuống cầu thang bất tiện thôi, chẳng may có gì sơ suất thì thật là!”
Mới đầu, những lời nói của 2 bọn tôi đơn thuần chỉ là diễn kịch, cứ nói 1 câu lại phải dừng lại để nghĩ 1 câu, nhưng càng về sau, chúng tôi lại càng từ giả thành thật, những lời đối thoại cứ tự nhiên từ trong miệng thốt ra, hoàn toàn giống như 1 đôi vợ chồng vậy.
Chúng tôi chuyển sang nói về 1 số việc vặt thường ngày, Hoàng Tiểu Đào lại còn diễn như là đang ăn cơm, nói đến vô cùng thuần thục, căn phòng vốn dĩ vô cùng tối tăm, vậy nhưng đột nhiên lại trở nên vô cùng sáng tỏ. Từ ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy ánh mặt trời chiếu vào, tiếng xào nấu của hàng xóm, tiếng lũ trẻ con nô đùa, cả tiếng chó sủa hay tiếng ô tô chạy qua từ phía xa. Tất thảy đột nhiên trở nên vô cùng rõ ràng.
Tôi cảm thấy bản thân bị rơi vào 1 giấc mộng rất thật, thân thể và ý thức như hoàn toàn rời bỏ tôi mà đi đâu rồi, tôi không cần nghĩ ngợi mà đột nhiên buông ra 1 câu: “Vợ yêu à! Bây giờ em đang có mang, phải chú ý thân thể, lần sau đừng làm những loại đồ ăn nhiều dầu mỡ như này nữa!”
Ngồi ở đối diện tôi bây giờ, cũng không phải là Hoàng Tiểu Đào mang mặt nạ, mà chính là người vợ lúc sinh thời, cô ta chừng 35 tuổi, nhưng không có 1 dấu hiệu nào của lão hóa, mặc 1 chiếc váy dệt kim màu tím, tóc chải gọn gàng, chính là 1 người vợ vô cùng hiền thục đoan chính.
Cô ta hờn dỗi nói: “Mỗi lần em hầm gà, hầm móng giò, anh đều nói ăn không hợp miệng. Mỗi ngày trở về đều nói chỉ muốn ăn rau xào, uống vài chén rượu sao?”
Tôi cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên là rất nhiều món xào, vô cùng phong phú, trước mặt còn có 1 chai rượu và 1 chén rượu nhỏ. Tôi cầm chén, uống 1 ngụm nhỏ, vị cay của cồn tràn ngập trong khoang miệng cùng thực quản, tôi chợt thấy hơi sợ, cảm giác này quá giống thật rồi!
Tôi nói: “Vì đứa con của chúng ta, anh nguyện ý ăn chay, đến thuốc cũng sẽ không hút, khói thuốc đối với bà bầu không tốt!”
“Cũng còn chưa biết là con trai hay con gái, em thích là con trai, chúng ta đã có 1 đứa con gái rồi, 1 nam 1 nữ mới thực là nếp tẻ đầy đủ!” Nàng ta trả lời.
Tôi nghe thấy bên cạnh có âm thanh nhai nuốt, quay đầu nhìn sang thấy mẹ của nạn nhân đang ngồi cạnh ăn uống, không tham gia vào cuộc trò chuyện.
Sao lại có thể thật đến như vậy? Tôi có thể thấy, mọi việc diễn ra trong ngày có án mạng đều đang hiển hiện trước mặt, từng việc từng việc đều vô cùng rõ ràng.
Tôi thử nhớ lại phương thuốc, dương kim hoa, long lệ, cỏ đuôi chuột, ô đầu… Tôi… Con mẹ nó! Cái gì mà tác dụng là khơi gợi xúc cảm? Cái này rõ ràng huyễn dược! Các vị tổ tông, sao lại nỡ gạt 1 thằng nhóc thế này!!!
Nhưng lúc này, thân thể – ý thức của tôi đã hoàn toàn bị giam cầm trong giấc mộng kia, ý thức của tôi dần trở nên mơ hồ, “tôi” bắt đầu thưởng thức rượu ngon và đồ ăn, đột nhiên trong tai tôi thấy ong 1 tiếng, âm thanh cực kỳ bén nhọn, cứ đi qua đi lại trong hộp sọ, đầu “tôi” vô cùng đau đớn, theo bản năng tôi đưa 2 tay lên ôm đầu.
“Vợ tôi” lo lắng: “Chồng yêu, anh sao thế?”
“Tôi” đáp: “Có lẽ là bị cảm lạnh rồi…”
“Em đã bảo thời tiết chuyển lạnh, bảo anh mặc thêm đồ ấm thì anh lại không vui, không phải mẹ chúng ta hay nói xem thường đôi chân, thì trên đầu tăng 1 tầng sương hay sao?” Nói xong, “vợ tôi” đứng dậy, chuẩn bị đóng cửa sổ lại.
Ngay lúc đó, cô ta đột nhiên ôm đầu, ngồi thụp xuống, “mẹ tôi” cũng ngừng ăn, ôm đầu rên rỉ. “3 Người chúng tôi” cùng ngồi ở cạnh bàn, chịu thứ cảm giác vô cùng quái dị.
Tôi đột nhiên có lại được 1 chút ý thức, mấu chốt của vụ án chính là cái âm thanh “ong ong” quái dị lúc này.
“Đầu… đầu em… sao thế này!!!” “Vợ tôi” ôm đầu rên.
“Mau đóng cửa sổ lại!” “Tôi” kêu lên.
“Không được, đầu em đau lắm, không đứng dậy nổi!”
“Mau đóng cửa sổ lại!!!” “Tôi” đập bàn đánh chat 1 tiếng.
“Đừng có to tiếng với tôi!!” “Vợ tôi” đột nhiên đập nát 1 cái bát: “Suốt ngày chỉ biết ra lệnh cho tôi, tưởng tôi nhàn hạ sao? Tôi đây sớm chiều hầu hạ già trẻ trong cái nhà này, việc nhà ngập đầu có làm cũng không hết, anh nhìn xem tay tôi đã biến thành cái thứ gì đây?”
“Con đàn bà không biết tốt xấu này!” “Tôi” quát lớn: “Suốt ngày tao ở ngoài làm ăn buôn bán, gặp khách hàng đều phải khom lưng cúi đầu, tiếp khách phải uống rượu thay đến xuất huyết dạ dày, là vì cái gì? Mày chẳng những không biết thông cảm cho tao, còn nghi ngờ tao ở ngoài nuôi tình nhân? Lại còn suốt ngày lục soát quần áo của tao?”
“Vợ tôi” lập tức bạo nộ: “Mày hãy thôi nói những lời nhảm nhí đó đi, ngày nào mày cũng về muộn, lại còn có 1 cái điện thoại di động bí mật? Có quỷ mới biết mày ở ngoài làm những thứ gì!”
“Tôi” liền tháo dây lưng ra, cầm ở trong tay, quất lên bàn: “Con mẹ nó, mày dám đấu khẩu với tao như thế? Mấy năm nay, tao không hề động đến 1 sợi lông của mày, mày lại càng lúc càng không biết tốt xấu phải không? Hôm nay để tao cho mày 1 bài học!”
“Đánh! Đánh đi! Trong bụng tao đang mang huyết nhục của mày đó!” Nói xong, “vợ tôi” hất tung cái bàn, sức lực quả là kinh người, đồ ăn trên bàn rơi xuống như mưa.
“Tôi” theo bản năng, đưa 2 tay lên che mặt, sau đó quật quật sợi dây lưng tiến về phía “vợ tôi”, “vợ tôi” thì nắm chặt lấy tay tôi, nhe răng trợn mắt lao tới, liền bị “tôi” đạp cho 1 nhát vào bụng!
Lúc này, “mẹ tôi” người run bần bật, dùng tay vịn lấy thành xe lăn, lớn tiếng khuyên nhủ: “Dừng tay… Dừng tay… Mau dừng tay lại!
Thấy người mẹ này, “tôi” lại đột nhiên cảm thấy vô cùng chán ghét, hướng về bà ta quát: “Đều là tại mày liên lụy tao, con già bất tử này, làm tao vừa phải nuôi trẻ con, lại phải trông người già? Gánh nặng cái nhà này đè hết lên cổ tao. Mày lại còn không biết lo lắng, mày có biết, tiền mua nhà mới tao phải dùng hết để chữa bệnh cho mày? Thế mà mày còn ngày ngày đi chơi mạt chược, đem tiền mồ hôi nước mắt của tao đem cúng cho người ngoài?”
1 cỗ lửa giận nhưng bùng bùng lên trong lòng “tôi”, tôi liền cúi nhặt 1 đôi đũa trên mặt đất, đâm thẳng vào 2 mắt “mẹ tôi”, bởi vì dùng quá nhiều lực, phần dằm ở đầu mặt chiếc đũa đã đâm vào tay “tôi”. “Tôi” cảm giác là chiếc đũa kia đã đâm xuyên tròng mắt, thấu tận vào trong não, “mẹ tôi” kêu la thảm thiết, 2 tay liên tục quờ quạng, cào xé lấy cánh tay “tôi”, liền làm cho tay “tôi” bị xước ra hết cả da thịt.
“Tôi” như cuồng nộ lên rồi, không biết lấy sức lực ở đâu, nhấc bổng cả chiếc xe lăn lẫn “mẹ tôi”, nhằm hướng cửa sổ mà ném ra. Chỉ nghe rầm 1 tiếng, “mẹ tôi” đã nằm chết dưới lầu.
Trong lòng “tôi” lúc này đột nhiên có những loại cảm xúc phức tạp đan xen, vừa thống khoái, vừa hối hận, lại cảm thấy mê man đi nữa, tại sao “tôi” lại làm vậy? Vì cái gì, vì lẽ gì mà “tôi” lại ra tay sát hại “mẹ” mình? Sao “tôi” lại biến ra thành như thế này, trời ơi!!!
Đúng lúc này, tay “tôi” đột nhiên cảm thấy mát lạnh, hóa ra là “vợ tôi”, cô ta cứ như lệ quỷ trong địa ngục thoát ra, trong tay cầm 1 con dao phay, liên tục chém loạn về phía cánh tay tôi.
“Tôi” liều mạng lùi về phía sau, giày da dẫm trên mặt đất làm vỡ vụn từng mảnh bát đũa, “vợ tôi” gào thét: “Tao giết mày!!!” Sau đó, huơ dao vù vù, chém cho tay “tôi” bị thương liền mấy nhát rất sâu, da thịt bị chém tróc ra tới tận xương.
Bởi vì con dao quá sắc bén, nên ngay lúc mới bị chém xong, “tôi” còn không có cảm thấy đau, sau đó cảm giác đau rát bắt đầu thấm vào xương tủy. Sự đau đớn này như thức tỉnh con thú trong người “tôi”, “tôi” liền tung chân đá văng cô ta ra, hung hăng vọt vào phòng bếp nhặt lấy 1 con dao phay.
Đột nhiên, 1 nắm đấm vô hình tiếp xúc với mặt “tôi”, đánh văng cái mặt nạ tôi đang đeo ra ngoài.
Sau đó đôi mắt tôi cảm thấy hư hư ảo ảo, phòng bếp, máu tươi, còn cả “vợ tôi” đang gào thét cũng từ từ biến mất…
“Tống Dương! Tỉnh lại mau!!!” Lão Vương nắm lấy 2 bả vai của tôi, ra sức lắc mạnh!