Phần 60: Yêu ma quấy phá?
Cô bé kia vừa thấy chúng tôi đi tới, liền đứng lại, dùng 1 thứ ánh mắt tràn ngập sự thù địch mà nhìn về phía bọn tôi. Trạng phục của cô bé vô cùng sạch sẽ, chỉnh tề, chắc chắn không phải là trẻ mô côi phải lưu lạc đầu đường xó chợ. Cô bé mặc 1 chiếc váy đầm màu hồng nhạt, chân đi tất trắng, đeo giày búp bê, tóc buộc đuôi ngựa sau gáy. Nhưng tôi đặc biệt chú ý tới đôi mắt của cô bé, từ trong mắt phát ra ánh sáng màu trắng pha lẫn với xanh, đồng tử đen kịt, nhưng phần tròng trắng thì lại trắng đến rợn người, trông không hề giống với đôi mắt của người bình thường. 2 bên im lặng đối đầu nhau, ước chừng được khoảng 5 – 6s thì Hoàng Tiểu Đào tiến lên hỏi:
“Em gái, sao lại chơi 1 mình ở đây…”
Chưa kịp dứt câu, cô bé liền xoay người bỏ chạy, 2 người chúng tôi nhìn qua đối phương 1 cái, cũng liền vội vàng đuổi theo. Con hẻm quả thật là vô cùng tối tăm, hơn nữa, bởi vì lớp đá xanh lát đường đã qua nhiều năm không được tu sửa, nay trở nên vô cùng gồ ghề, rất dễ vấp ngã. Cũng may là tôi còn có “động u chi đồng”, ban đêm hay ban ngày đối với tôi cũng không thành vấn đề. Nhưng Hoàng Tiểu Đào lại không có được cái năng lực như vậy, vừa chạy 1 chút đã bị vấp vào 1 khối đá nhô lên, kêu lên 1 tiếng muốn ngã tới nơi. Tôi liền xoay thật nhanh người sang đỡ lấy cô ta, bởi vì đang chạy rất nhanh, lại còn đỡ lấy thân hình đang bổ nhào về phía trước của Hoàng Tiểu Đào, nên tôi cũng bị thân thể cô ấy đè lên, suýt nữa làm cho cả 2 cùng bị ngã sấp. Rất may, tôi vẫn kịp chống 1 tay xuống đất, may mắn duy trì được sự thăng bằng, nhưng mà cánh tay mà tôi dùng để đỡ Hoàng Tiểu Đào lại có gì đó không ổn, hình như là đang ở vị trí xương sườn số 4 của cô ấy. Ê, cũng chính là vị trí… bộ ngực của cô ta! Hoàng Tiểu Đào giống như con chim nhỏ bị dọa sợ, đẩy tôi ra xa, tôi đang định quay ra xin lỗi cô ta, thì chưa kịp mở miệng, đã bị ăn 1 cái tát. Cơ mà, cái tát này lại quá nhẹ, tựa như là chỉ nhẹ nhàng chạm vào mặt tôi 1 cái rồi thôi vậy, làm cho tôi trở nên ngơ ngác, chẳng hiểu ra đâu vào đâu!
“Tay cậu đặt ở đâu vậy? Tên biến thái này!”
Hoàng Tiểu Đào mắng.
“A, thật sự là tôi không cố ý, hơn nữa, vừa rồi tôi cũng định xin lỗi cô mà!”
Hoàng Tiểu Đào trừng mắt nhìn tôi 1 cái, hiện tại không phải là lúc cãi lộn vì cái chuyện này, đuổi theo cô bé khả nghi kia vẫn là chuyện quan trọng hơn. Tôi đang định chạy đi, Hoàng Tiểu Đào liền dậm chân:
“Ê, cậu định cứ thế mà đi à?”
“Lại còn làm sao nữa!”
“Tôi không thấy đường, mau dẫn đường cho tôi!”
Nói xong, liền đưa tay ra, tôi hơi do dự 1 chút, rồi cũng nắm lấy tay cô ấy, tiếp tục chạy đi. Đôi tay Hoàng Tiểu Đào mềm mại vô cùng, đem lại 1 thứ cảm giác thật là tốt. Chết mẹ, tim tôi lại lỡ 1 nhịp rồi! Hoàng Tiểu Đào chạy ở phía sau nói thầm:
“EQ của người này quá thấp, thật là vô phương cứu chữa!”
“Tôi lại làm gì cô sao?”
Tôi cười khổ.
“Khó trách mà đến bây giờ vẫn ế! Đáng kiếp lắm!”
Hoàng Tiểu Đảo dẩu mỏ.
“Cứ như là cô đã có bạn trai rồi vậy!!!”
Sau đó, mông tôi lập tức được gặp gỡ với chân của Hoàng Tiểu Đào. Nghĩ lại thì, cái cô Hoàng Tiểu Đào này, vừa bị tôi nắm tay kéo đi, lại vừa có thể đá cho tôi 1 cái, tôi có thể tưởng tượng ra độ khó của cái động tác này, nếu không có luyện tập qua, đảm bảo không thể thành thục như thế??? Chạy 1 lúc, tôi lại nhìn thấy bóng dáng đung đưa của cô bé kia, Hoàng Tiểu Đào nghe được tiếng bước chân, hô to:
“Đứng lại đó cho tôi!”
Cô bé quay đầu lại, miệng cô bé phát ra 1 tiếng kêu có vẻ như uy hiếp. Tôi chợt nhận ra, cái thần thái này, không phải là giống hệt của 1 con mèo sao? Cô bé đột nhiên lao về phía tôi, nhe nanh múa vuốt, bởi vì tôi không thể bỏ rơi Hoàng Tiểu Đào, nên đành phải dùng tay còn lại ngăn cản “móng vuốt” của cô bé, móng tay của cô bé này rất sắc bén, cào ra 1 đống vết xước trên mu bàn tay tôi, mà tôi thì cũng vô phương chống đỡ lại cái tư thế điên khùng kia. Lúc này, Hoàng Tiểu Đào móc tay từ túi sau, lôi ra 1 vật giơ lên, chỉ thẳng vào cô bé:
“Đứng im! Bằng không, tôi sẽ nổ súng!”
Cô bé sửng sốt 1 chút, sau đó nhắm lại 2 mắt, ngã vật xuống đất, lúc cô bé ngã xuống, tôi có cảm giác nhìn thấy 1 bóng dáng màu đen từ trên người cô nhảy lên trên tường hẻm. Nhưng bóng dáng này cũng quá mơ hồ, “động u chi đồng” cũng không thể nhìn ra được.
“Sao tự nhiên lại im re vậy?”
Hoàng Tiểu Đào hỏi.
“Ngất rồi!”
Tôi đáp.
“Chẳng lẽ là bị dọa sợ quá nên ngất đi?”
Hoàng Tiểu Đào không rõ nguyên do nên hỏi. Tôi đi qua nâng lên 2 mí mắt của cô bé, đôi mắt của cô ta đã trở lại bình thường, không còn như 2 nửa trắng đen như trước, sau đó tôi chú ý cô bé có đeo 1 cái huy hiệu của trường học trước ngực, cô bé này ước chừng 12, 13 tuổi, tôi đoán:
“Không lẽ, cô bé này chính là con gái của 2 vợ chồng nạn nhân?”
“Không cần biết có phải con gái của nạn nhân không, chúng ta cũng không thể để em ấy nằm ở đây được, mau bế đi!”
Hoàng Tiểu Đào nói.
“Tôi bế sao?”
Tôi chỉ vào mình.
“Cậu có phải đàn ông không thế?”
Tôi đang định nói, thế từ nãy tới giờ chạy trong hẻm này, là cô nắm tay ai thế, nhưng mà thôi, tôi cũng ngại đôi co, nên đành bế cô bé lên vậy. Đột nhiên, tôi lại nhớ ra 1 việc, liền lôi từ trong túi ra 1 gói bột mì, rắc lên chỗ cô bé kia vừa đứng, trên bột mì liền hiện ra 1 hàng dấu chân, nhưng là của cô bé này để lại. Sau đó, tôi rải thử bột mì lên tường hẻm, bất ngờ, từ trên vách tường lại hiện ra rất nhiều dấu chân mèo. Hoàng Tiểu Đào bởi vì quá tối, không biết tôi làm gì, liền hỏi, tôi đem phát hiện vừa rồi nói cho cô ta.
“Cái gì? Lại là những dấu chân mèo sao?”
Hoàng Tiểu Đào hít sâu 1 hơi.
“Đúng thế, hơn nữa, còn giống hệt những dấu chân thu được trong căn phòng hiện trường!”
Hoàng Tiểu Đào cắn cắn ngón tay:
“Tôi có cảm giác, vụ án lần này, hung thủ không phải là con người!”
“Không, tôi vẫn tin tưởng, hung thủ là con người!”
Tôi bế cô bé kia lên, cô bé mới có 12 tuổi, cũng không có nặng lắm, Hoàng Tiểu Đào đi phía sau, nắm vào vạt áo của tôi, thế là chúng tôi rời khỏi con hẻm nhỏ. Trở lại hiện trường, tôi kêu lão Vương xuống, nơi này đã không còn gì để điều tra nữa, quay về cục cảnh sát là hơn. Hoàng Tiểu Đào cũng đi lên lầu 2, lát sau cùng đi xuống với lão Vương, trên tay còn xách theo lồng 2 con chuột bạch, cười nói:
“2 Tên tiểu gia hỏa này có thể tránh được 2 kiếp nạn trong cùng 1 ngày, quả thực là không hề dễ dàng chút nào. Số kiếp đã định, lát nữa quay về tôi sẽ tìm 1 chỗ phóng sinh cho bọn chúng!”
“Loại chuột thí nghiệm này không hề có năng lực sinh tồn tự nhiên, thả chúng ra cũng không khác gì đem giết chúng. Nếu cô đã có lòng tốt, không bằng đem chúng về nuôi đi!”
“Cũng được, dù sao, tôi cũng sinh năm Tý!”
Hoàng Tiểu Đào gật đầu.
“Hóa ra là cô lớn hơn tôi 3 tuổi!”
Tôi nói. Hoàng Tiểu Đào liếc mắt:
“1 Chút lịch sự cũng không biết, lại còn đi đoán tuổi của phụ nữ!”
Tôi nghi hoặc bấm đốt ngón tay:
“Tôi tuổi Dậu, cô tuổi Tý, cô không lớn hơn tôi 3 tuổi, chẳng nhẽ còn muốn lớn hơn tôi 15 tuổi?”
“Tên này muốn tìm chết?”
Cô nàng giơ bàn tay trắng như ngọc lên uy hiếp! Chúng tôi trở về xe, cô bé đã được đặt nằm ở hàng ghế sau, trên đường về Hoàng Tiểu Đào hỏi:
“Tống Dương, cậu vừa mới nói nguyên nhân khiến cả nhà kia đều nổi điên là vì cái gì kia?”
“Đại khái là bị từ trường làm nhiễu, tôi nghĩ, lúc ấy 3 người bọn họ đồng loạt nghe được 1 thứ âm thanh kỳ quái, âm thanh kia cũng không phải là âm thanh chân chính, mà là trực tiếp tác động vào sóng từ trường của cơ thể. Giống như cô đem điện thoại đặt cạnh lò vi sóng, thì di động sẽ bị sóng trong lò làm nhiễu!”
Tôi giải thích.
“Từ trường sẽ làm con người ta nổi điên thật sao?”
Hoàng Tiểu Đào vẫn chưa tin hẳn.
“Chắc chắn, bên trong cơ thể có rất nhiều vùng tiểu từ trường, 1 khi chịu tác động của 1 vùng từ trường cực lớn, sẽ làm nội tiết con người trở nên hỗn loạn, đem cảm xúc trái ngược trong cơ thể phóng đại đến vô hạn. Cô có nghe về hiện tượng động vật tự sát tập thể chưa? Mỗi lần trăng tròn, từ trường của mặt trăng với trái đất sẽ tăng lên rất nhiều, mà lại cũng trong khoảng thời gian này, tỉ lệ tự sát của động vật liền tăng lên gấp 3 bình thường.”
Hoàng Tiểu Đào nói:
“Không trách người phương tây tin vào thuyết người sói thấy trăng tròn sẽ hóa sói, xem ra cách nói như vậy cũng không tính hoàn toàn là mê tín, vẫn có căn cứ khoa học nhất định.”
Tôi trầm ngâm nói:
“Tôi chỉ là đang căn cứ theo những thứ trong tầm hiểu biết mà phỏng đoán, nhưng mà với vụ án mạng này, vẫn còn có thể giải thích được theo nguyên do khác…”
“Là cái gì?”
“Yêu ma quấy phá!”
Tôi chầm chậm nhả ra 4 chữ. Hoàng Tiểu Đào run run, hít sâu 1 hơi, nhắc lại:
“Yêu ma quấy phá sao?”
Đối với mấy hiện tượng yêu ma quỷ quái, hiểu biết của tôi quả thực là quá hữu hạn, vì thế, tôi liền lấy điện thoại, gọi cho lão Út. Nó vừa mới nhấc máy, 1 âm thanh hề hề đã ập vào tai tôi:
“Tiểu Tống tử, vì sao bao nhiêu lâu không chịu gọi điện cho tôi? Chẳng nhẽ, cậu không nhớ thương tôi chút nào sao?”
Toàn thân tôi lập tức nổi da gà:
“Lão Út, có thể giúp ta 1 chuyện được không? Rất gấp!”
“Cứ nói!”
Lão Út đáp. Tôi nhờ hắn lên các forum kỳ quái, kiểm tra xem trong các truyền thuyết dân gian, có hay không chuyện yêu tinh mèo làm chuyện hại người. Lại tuyển chọn lấy những chuyện đáng tin nhất, ngày mai gửi cho tôi. Lão Út là loại người, có lợi mới làm, không bao giờ có chuyện hắn tự nhiên ra tay giúp đỡ người khác, lập tức hỏi điều kiện:
“Giúp cậu? Cũng được, nhưng tôi được lợi gì nào?”
“Vẫn như cũ đi, thù lao 1000 tệ!”
“Hahaha không được, không được, tôi nghe nói lần trước Đại Lực đi cùng cậu 1 chuyến, mặc dù chẳng giúp được gì, mà kết quả còn được chia phần 9000 tệ. Tôi so với Đại Lực còn bỏ ra nhiều công sức hơn, mà được có 1000 tệ sao? Thật không công bằng. Hứ, hẳn là cậu yêu Đại Lực hơn tôi rồi!”
Nghe thấy thanh âm “quyến rũ” của lão Út, tôi suýt nữa thì thổ hết cả huyết lên cửa sổ xe…