Phần 15
Ông Củ ngước mặt nhìn vợ . Dưới đôi mắt ông , bà Củ cũng còn nước nôi lắm chớ! Hèn chi đêm qua ông đụ một phát sướng dễ thương đáo đễ Mệt thì mệt nếu được đụ nữa cũng ráng , chứ bỏ qua thì tiếc không thôi . ông Củ đáp với giọng héo:
– Bà cũng biết thương tui , rộng rãi đó chớ.
– Ai biểu tui không thương mình .
Ông Củ nín thinh , rời khỏi chiếc ghế đẩu một cách khó khăn mà dưới mắt bà Củ, chồng bà đang tô màu thêm sự bi quan về hậu quả cái đụ đêm qua . Và ngụ ý đổ lỗi vì lồn bà mới có cái bi quan , thảm sầu thân thể.
Ông Củ như trẻ con đòi bắt thường một món quà . Bà Củ cho rằng với sức khỏe nầy còn đòi quà đụ nữa chăng ? Dưới mắt bà Củ dầu sao đi nữa ông Củ là người chồng dễ thương . Ý nghĩ nầy tiềm tàng trong tâm khảm mà nay bà mới bỗng lóe ra, và vì thế bà mới sống chung đến ngày hôm nay.
Sự cụ thể nầy là một chứng minh làm lòng bà Củ đối đãi ân cần nhiều thêm dối với chồng. Nhưng bà quên khuấy đi rằng nguyên do sâu xa trong tiềm thức ấy là chuyện ham đụ của bà tự nhiên sống lại sau cái đụ hôm qua , bà tĩnh giấc ham muốn dục vọng.
Bà Củ dìu chồng vào phòng . ông Củ ngoan ngoãn cặp kè với vợ rời khỏi cửa hàng. Dù đang mệt nhưng ông Củ có bề ngạc nhiên về cử chỉ sao mà tình tứ của vợ . Cái cử chỉ nầy đã mất hút từ lâu , nay không biết lý do nào lại bay trở lại
một cách mê tơi mà ông không tài gì tiên đoán được.
Khi ông đặt mình xuống giường , bà Củ còn nói thoảng bên tai , mát mẽ như gió xuân:
– Việc hàng hóa để em lo . Khách khứa dạo này cũng chẳng là bao . Bán được chút tiền hụi cho cái thằng mắc toi , thằng Bỡn , cũng đã bỡ hơi tai …Mình ngủ lại sức …ốm đau cực lắm Bà Củ lững thững , không nói nữa . Ông Củ tiếp theo như một cách trả lời vợ :
– Mình bắt thằng Chướng làm vài việc .
Mấy bữa nay thấy nó làm biếng . Cái thằng ôn dịch , nó đổi tánh kỳ cục lắm đó . Nhiều lúc tui muốn vác đùi đánh nó một hơi cho đả giận .
– Thôi mà…Con nó lớn rồi . Thằng đực nào không có bứng làm biếng . Chừng nào nó lấy vợ thì nhờ cậy cái con mẹ gì nữa.
Bà Củ nói xong , cúi mặt vội vàng xuống hôn trên má chồng để toan đi ra ngoài . Được cơ hội , ông Củ nhanh như cắt , vít đầu bà rồi hôn trên môi bà một cách sàm sở, lỗ mãng.
Bà Củ lẩy nẩy:
– Lại làm chuyện phải gió …
Nói thì nói bà vẫn hôn lại chồng líu lo ông Củ được dịp xông pha thêm lên . ông với tay rờ lồn vợ một cái cho đỡ nứng bất tử nhưng bà Củ vùng vằng , thoát ra ngoài tầm tay toan sờ lồn , bóp lồn ấy , vội vã bước ra khỏi cửa phòng. Ông Củ bực tức lớn tiếng vọng theo :
– Đụ má tụi bây …Con cặc …Đụ má tụi mặt lồn thúi .
Bà Củ mĩm cười . Cả một mùa xuân trái mùa ngự trị về với bà không một lời hẹn ước . Vừa lúc đó có tiếng réo mua hàng , Bà Củ ra đến nơi thì khách hàng là Tím. Bà giả lã chào nàng . Tím cười rất tươi và chào hỏi :
Chào bác Tư .
– Mua cái gì đó , người đẹp !
Tím bèn lẻn đáp :
– Bác khéo khen , cháu muốn trả cái lọ Vaseline hôm qua , không biết có được không? Nếu được bác giúp cho , bằng không thì thôi …
– Mua rồi trả , phiền thật nhưng chỗ xóm với nhau biết làm sao đặng , cô đưa cho tôi xem nào ? Xài rồi thì không được đâu nghe cưng!
– Cháu đâu dám bậy bạ như vậy , mua xong chưa xài …Còn tươi…
Chả bao tiền mà cô lại trả… Lần sau không thế nữa , tui không chịu nghe ! .
Dạ , chẳng là bao nhưng không xài lại phí mất… Bác không bán cho cháu thì cũng bán cho người khác , đâu vào đó , mất mát gì , giúp cho cháu , cháu cám ơn …Bà con xa không bằng láng giềng gần .
Trong lòng bà Củ thấy con nhỏ dễ ghét , thối tiền cho nó đi khuất mắt . Bà không có cảm tình với Tím một chút nào cả . Cọ cưa với nó thêm phiền . Đưa lại tiền cho nàng, bà còn nhắc nhở :
– Chắc tui phải đề cái bảng , mua xong không được trả lại cho hết cải cọ lôi thôi .
Tím nhận được tiền và muốn đi ngay nên ráng nhịn những lời xách mé của bà Củ. Hơn nữa nàng yêu , nhớ Chướng nên lấy sự ôn tồn sẽ có lợi về sau nhỡ làm vợ Chướng thì có bề dễ ăn dễ nói với nhà chồng.
Tím đi rồi còn một mình bà Củ ở cửa hàng. Bà chợt nhớ từ sáng đến giờ này không thấy cái bản mặt Chướng đâu cả . Bà nhìn ra ngoài cửa hàng , cảm thấy không có khách , vội vã vào nhà sau đi lên gác tìm Chướng . May nhờ con Tím xuất hiện mà tự nhiên bà nhớ đến thằng con trai một của bà . Bụng bảo dạ, bà thấy hơi kỳ quái ở trong tâm trí mà bà không kịp tìm lý do Tiếng gõ cửa mạnh quá cỡ làm Chướng thức giấc . Chướng mỡ cửa , thấy mẹ đứng chần ngần trước cửa như muốn nuốt trửng chàng . Chướng chui mắt nói với giọng còn ngái ngủ nhưng lời lẽ đặt cái cày trước con trâu :
– Có chi không má , con muốn bệnh đây nè.
Bà Củ vờ như không nghe thấy mà cũng không xúc đông khi Chướng bảo rằng bị bệnh.
Bà vặn hỏi :
– Hồi sáng , tao gọi , mấy đã dậy rồi mà ? Lơ đãng một chút là không thấy tâm dạng mấy đâu hết trơn hết trọi . Con trai con lứa như mày, nầm đâu ngủ đó thì ăn làm con mẹ gì . Về sau khổ thân cho mấy.
– Bệnh mà má cũng không thương . Hồi sáng con dậy mở cửa hàng , thấy choáng váng trong người , nằm lại một chút , không dè ngủ lúc nào không biết , chứng tỏ triệu chứng có thể bịnh…
Bà Củ ngắt lời con :
– Vậy bây giờ , mấy thấy trong người thế nào ? Có cần uống thuốc uống men , để tao lo.
Chướng không trả lời vào câu hỏi của bà Củ nữa , chàng nói :
– Má xuống trông cửa hàng , con sửa soạn xuống giúp má ngay bây giờ .
Bà Củ bỏ xuống gác . Vừa đi vừa cằn nhằn một mình .
– Cái thằng nầy có chuyện gì không mấy được ổn . Nó đổi tánh không chừng . Nó chướng , bướng bỉnh cũng không chừng . Cái nhà toàn là quỉ quái một bầy , một lũ.
yes.
Đi qua phòng chồng , bà ghé mắt vào , ông Củ ngáy pho pho . Bà nhẹ dép vào bên giường , ông Củ nằm ngửa ngủ ngon lành .
Cặc ông nứng , chổng cứng , đội vải quần như ở bên trong có thanh cũi dựng đứng thẳng . Bà Củ lắc đầu , muốn lằm bằm vài lời nhưng chẳng thốt nên lời . Tuy nhiên bà cũng kềm hám được lòng mình , bà vuốt nhẹ cặc chồng thật nhanh vừa đủ cho bà sướng rồi ra cửa hàng đợi thằng con một yêu dấu .
Trong khi đó ông Củ trở mình thì chỉ thoáng thấy vợ khuất sau cánh cửa . ông đút tay vào lưng quần lần xuống đì vân vê cặc nứng trong giây lát và đi vào giấc ngủ ngày.
Bà Củ có linh tính nhiều phần bất ổn của thằng con trai . Dưới mắt bà, Chướng có gì khác lạ hai hôm nay . Sự xuất hiện của Tím ở gian hàng nầy cũng ở trong điều khác lạ mà từ xưa không hề xảy ra.
Mấy bữa trước tình cờ ông Củ cho bà biết Tím có mua lọ thuốc Vaseline , không biết ông chồng bà có nghĩ ngợi gì không . Riêng bà với dư luận lối xóm thì vô cùng thành kiến với cô gái làng giềng nầy . Tổng quát về dư luận đều là chuyện xấu , phá hại gia cáng và tình dục . Dựa trên tiếng đồn , bà kết luận Tím là thứ con gái, đàn bà nguy hiểm , chớ dại giao du.
Ông Củ đã già mà vẫn ham gái . Đụ không được thì ông chơi trống bỏi . Gái già , gái trẻ , đối với ông chẳng thành vấn đề . Cờ Tím qua lại lắm lần ở cửa hàng dễ dàng sa vào tình dục với ông Củ.
Làm vợ ông Củ lâu đời , bà rành chồng . Cái món gái như Tím , ông Củ bắt dính cái một . Vì ông Củ già thân mà trẻ tính cộng thêm cái mừng liệng tiền qua cửa sổ . Ban đầu gái có chê , ông cũng kiên nhẫn như con kiến tha lâu cũng đầy tổ Khi ông gài độ đụ dược một cái thì gái mới thấy vàng , thấy thau như thế nào.
Gái nào thấy con cặc phù phép của ông, có gan thép , cũng ngứa lồn cho cặc ông chui suông vào trong mà nắc quên cả gia phả . Với thân dáng đẩy đà , khêu gợi , khêu dâm , bà Củ là đàn bà mà cũng thấy hấp dẫn , huống hồ già mắc dịch Củ lại không rêu nước miếng ra từng cục.
Vấn đề đã tới với bà Củ trong cơn lo lắng. Giãi pháp trừ độc nẩy sinh trong trí là bà kiểm soát kỹ càng về tài chánh . Từ đây , đồng ra đồng vào của cửa hàng này , bà không để lọt một xu teng vào tay ông Củ . Nếu không phòng hờ thì ông Củ vung ra với con ớ chó , nứng lồn thường trực thì cái gia sản của gia đình theo ông bà ra nghĩa địa .