Phần 6
Sáng hôm sau dậy, tôi dẫn em đi ăn xôi thịt Lãn Ông, tôi nghiện món này nhất nên cũng muốn cho em nếm thử. Dường như hợp khẩu vị với em nên em ăn rất nhiệt tình, vừa ăn vừa nhìn tôi cười khì khì nữa chứ, trông dễ thương đến nỗi tôi chỉ muốn cắn. Ăn uống xong tôi chở em vòng vòng, hỏi em muốn đi đâu em bảo thích đi xem phim. Thế là 2 đứa chui vào rạp. Phim hài nên em cười suốt từ đầu đến cuối làm tôi cũng phải cười theo em. Xem xong thì cũng gần trưa rồi. 2 Đứa đi ăn pizza. Vì món này lạ miệng nên em ăn nhiệt tình, công nhận em ăn nhiều, nhìn em ăn chăm chú tôi vui lắm cứ tủm tỉm cười. Xong 2 đứa nhìn nhau cười làm mấy bàn xung quanh họ để ý. Xấu hổ vđ.
Đến chiều tôi hỏi em có muốn đi chơi nữa không, em vẫn nhiệt tình bảo có, con bé này ham chơi thật. Chả còn chỗ nào nên tôi cho em đi công viên. Em thích đi tàu cao tốc nên chúng tôi chơi trò này 4 lần liền. Nhìn nụ cười của em rạng rỡ tôi cũng vui lây. 2 Đứa chơi không sót trò nào, em cứ như trẻ con, hồn nhiên yêu đời. Nhìn ngắm dáng vẻ ngây thơ của em. Tôi đã quyết định. Tôi không cho phép thêm 1 thằng nào động vào em nữa. Em chịu quá đủ rồi. Em phải là của tôi. Riêng mình tôi.
Chơi chán ở công viên thì trời cũng đã gần tối. Ăn tối xong tôi dẫn em đi hóng gió. Không khí tết vẫn còn ngập tràn khắp phố phường. Dải đường trung tâm thành phố giờ đã lên đèn. Những hàng cây bên đường được chăng đèn nháy trông rất đẹp. Đẹp hơn cả là con đường bên bờ hồ Tam Bạc. Bờ hồ trông lung linh huyền ảo với những hàng đèn thẳng tắp hai bên. Em thích thú ngắm khung cảnh thơ mộng đó, miệng thì tíu tít như con chim non. Tôi và em ngồi trước cửa nhà hát lớn với 2 ly cafe nóng. Em dựa đầu vào vai tôi ngắm nhìn đường phố. Nhìn những cô bé, cậu bé chạy nhảy nô đùa. Ước gì tôi cũng có một mái ấm hạnh phúc. Tôi hỏi em.
– Sau này có con em muốn bé trai hay bé gái?
– Hi… Con gái đầu lòng anh ạ.
– Em nghĩ giống anh thế. Anh cũng muốn có một cô con gái.
– Thật hả anh? Em tưởng anh muốn có một cậu quý tử để nối dõi chứ.
– Mà trai hay gái đâu quá quan trọng, quan trọng là gia đình luôn hạnh phúc. Ước mơ của anh là thế đây.
– Giá mà… (em thở dài)
… tôi và em im lặng hồi lâu.
– Nhi này (tôi lên tiếng)
– Dạ.
– Làm bạn gái anh nhé.
– … (em im lặng)
– Được không em?
– Nhưng… em… hức… hu… hu… (em òa khóc)
– Thôi, lại mít ướt rồi, mình đang ngồi giữa phố đây này.
– Em cũng muốn thế, đấy là ước mơ của em, nhưng… sao em lại không được như người ta chứ… hu… hu…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
– Em muốn được đàng hoàng yêu anh, được bên anh nhưng sao có thể được chứ. Được bên anh như thế này em mãn nguyện rồi, nhưng đi với anh tới cuối con đường sao em làm được đây… hức… (tôi lấy giấy lau mắt cho em)
– Anh biết em vất vả rồi, anh muốn bù đắp cho em, hãy hiểu cho tấm lòng anh, được không em!?
– Em muốn bên anh… nhưng gia đình em… em gái em… hức… em cần cái nghề này thì mới sống được… sao em có thể làm bạn gái anh được cơ chứ… hu hu hu…
– Nhi… đừng khóc nữa… nghe anh nói này.
– Hức… vâng…
– Nếu em muốn dừng cái nghề đó lại, hãy nói với anh, anh sẽ giúp. Giờ anh hỏi em một câu. Em có muốn dừng cái nghề làm điếm lại không?
– … (em im lặng)
– Nào nói đi em, em có muốn làm cái nghề đó nữa không.
– Em… em không muốn làm nghề đó… nhục lắm anh ơi… hu… hu… hu…
– Thế anh hỏi tiếp này… sao em lại làm nghề đó… ai giới thiệu với em về đấy làm?
– Hè vừa rồi… vì biết nhà em cần tiền lo thuốc thang cho mẹ… thằng người yêu cũ của em nó nói có việc kiếm được nhiều tiền mỗi tội phải xa nhà… vì nhà đang thiếu tiền, em gái mới lên cấp 3, nên em đồng ý đi theo nó. Nó dẫn em xuống ĐS giới thiệu cho một nhà nghỉ ở đó. Đến lúc đấy em mới biết là em sắp làm gì… nhưng… vì nhà em như vậy nên em gật đầu… cũng chỉ vì tiền thôi anh ạ… em kiếm được rất nhiều tiền… đó là thứ làm em không thể dứt ra được… nhưng… nhục nhã lắm anh…
– Thế em yêu anh không?
– … Em có.
– Muốn làm bạn gái anh không?
– Em có.
– Thế em muốn đánh đổi công việc đó bằng một công việc khác kiếm ít tiền hơn không?
– … Em… em…
– Thế thì chúng ta không thể chung lối được rồi… anh xin lỗi…
– EM Có… hức… hu… hu… đừng bỏ em mà anh… em chết mất… hu… hu…
Tôi ôm em thật chặt… “Ổn rồi, nhóc con của anh.” Tôi thì thầm…
Tôi chở em về nhà. Bước vào nhà em chạy tới ông sau lưng tôi.
– Anh, hãy để em ôm anh thế này một lúc được không. – Em nói. Em xiết tôi thật chặt như sợ tôi đi mất. Tôi gỡ tay em ra.
– Thôi buông ra nào, để anh vào tắm, hôm nay chơi cả ngày người ngợm bẩn hết rồi.
– Em tắm với anh. Em sẽ phục vụ anh như tối qua, hi hi…
Con bé này buồn cười quá, vừa mới khóc giờ đã đùa được… Tôi đang tắm thì cửa bật mở, em khỏa thân tay cầm một chiếc khăn che trước ngực.
– Á, anh không đợi em, xấu tính. – Em hét lên.
– Anh tưởng em đùa thôi. – Tôi đáp.
Em lấy cục xà phòng chà lên lưng tôi.
– Lưng anh rộng thật, úi anh xăm hả, giờ em mới để ý.
– Uhm, kỷ niệm thời trẻ trâu, ha ha.
– Hồi đi học hả anh.
– Uhm, cấp 3 anh nghịch lắm.
Em xoa khắp lưng, rồi đến ngực, bụng, cả thằng nhỏ nữa. Tắm với mỹ nhân mà em xoa như thế, tôi éo phải thánh nên kìm lòng sao được. Tôi quay lại, ôm em, đặt lên môi em một nụ hôn. Lưỡi chúng tôi xoắn lại. Hai tay tôi hoạt động khắp ngực em. Một tay luồn xoa bím em… Em hổn hển.
– Đừng anh, cảm lạnh đấy, tý ra giường chúng mình làm.
Tôi mặc kệ, cứ nhiệt tình xoa bóp khắp thân thể em. Bất chợt em đẩy mạnh tôi.
– Em nói rồi, trời lạnh thế này cảm ốm thì sao, sao anh bướng vậy!
Cu tôi teo lại, khá bất ngờ với sự quyết đoán của em. Em lấy nước nóng xả vào người tôi và em. Em tắm gội cho tôi, không để tôi phải làm gì cả. Tắm xong tôi ngồi để em sấy tóc cho. Nhìn em phục vụ tôi, tôi thấy không phải là người tình nữa rồi, cứ như mẹ chăm con vậy. Nghĩ đến đấy tôi phì cười. Quay người lại vật em ra giường, môi chúng tôi lại tìm đến nhau. Tôi mơn trớn em, hôn dần xuống cổ… rồi xuống ngực, miệng tôi tham lam nút hai đầu ti của em. Tôi hôn tiếp xuống bụng… vòng quanh cái rốn nhỏ xinh… đây rồi, lần đầu quan sát cô bé của em ở cự ly gần như vậy làm tôi rất phấn khích. Tôi tách nhẹ hai mép, một màu hồng cùng những giọt nước rỉ ra. Tôi hôn lên nó, dùng lưỡi khuấy đảo nó, em oằn người rên khẽ. Hai tay em đang vò lấy đầu tôi. Em kéo đầu tôi lên, đặt lên môi tôi một nụ hôn nồng cháy.
Hai tay tôi xoa bóp cặp mông tròn của em, cặp mông là thứ tôi thích nhất. Tôi xoa bóp thật mạnh, thỉnh thoảng ngón tay lướt qua cô bé của em làm em rên lên từng đợt. Tay em đã luồn xuống cầm lấy thằng nhỏ của tôi sục nhẹ, đầu của nó đã rỉ ra một dòng nước rồi. Em cúi xuống ngậm lấy con cu tôi. Em liếm dọc thân làm tôi xuýt xoa vì kích thích. Rồi em đưa nó cả vào miệng mút như một cây kem vậy. Tôi chỉ biết lim dim mắt tận hưởng. Em buông ra rồi lấy cô bé của mình đặt lên thằng nhỏ tôi. Em nhấp nhẹ nhàng, con cu tôi đã nằm gọn trong bím em. Hông em bắt đầu di chuyển, hai tay tôi thì giữ lấy mông em để điều khiển tốc độ, tránh trường hợp ra đột xuất. Nước của em ra nhiều đến nỗi trắng cả con cu tôi. Tôi ngồi dậy vật em xuống giường, tôi nắc mạnh bạo vào trong bím em. Em giờ không rên nhỏ nữa rồi, em la thật lớn.
– Em… thích quá… anh… ơi… nữa đi anh… em sướng…
Những tiếng rên của em như tiếp sức cho tôi vậy, tôi nắc hùng hục. Bọt khí từ lồn em đọng trắng thân cu tôi. Đã lên tới đỉnh, tôi rút ra, từng đợt văng lên bụng, ngực em. Tôi gục xuống người em. Em lấy tay xoa những giọt mồ hôi đọng trên lưng tôi.
– Anh vất vả quá… cảm ơn anh… – em nói nhỏ.
Em như thế sắt đá cũng phải mềm huống gì một thằng đàn ông như tôi. Tôi hôn em, bế em vào nhà tắm để lau sạch những chiến tích tôi và em để lại… Đêm hôm đó tôi ôm em ngủ rất ngon.
Thực ra, để em bước ra khỏi con đường làm điếm, tôi đã lên kế hoạch cả rồi. Nhưng lần này tôi phải nhờ đến sự giúp đỡ của gia đình. Mẹ tôi là chủ một nhà hàng lớn nằm trên phố… Bà sở hữu mấy ngôi nhà mặt đường ở trong thành phố, toàn đường trung tâm cả. Tôi sẽ mượn bà một căn để làm shop quần áo cho em. Tôi sẽ trả tiền nhà hàng tháng cho bà (nói thế chứ tài sản của mẹ cũng chỉ để cho tôi vì tôi là con trai độc của bả). Vốn nhập quần áo về bán sẽ do em tự lo, tôi chỉ lo một phần. Nhưng điều đáng lo là tôi vốn bất đồng quan điểm với bà từ khi tốt nghiệp cấp 3. Bà muốn tôi học đại học nhưng tôi không chịu quyết tự lập sớm và làm theo ý tôi.
Tôi học khá tiếng anh nên sau khi tốt nghiệp tôi đã phỏng vấn để đi tàu du lịch. Từ một chân quầy bar trên tàu tôi đã leo lên chức quản lý 1 bộ phận trên đó. Làm được 5 năm tôi về Hải Phòng làm tổng quản lý cho một khách sạn trong thành phố. Lương dù không bằng trên tàu nhưng được cái không phải đi bôn ba đây đó. Tôi quen và yêu Mai vì cùng là đồng nghiệp trên tàu. Căn nhà hiện giờ tôi ở do chính tôi mua, nhà trong ngõ nhỏ thôi. Tôi sống không phải phụ thuộc vào gia đình mặc dù nhà tôi rất khá. Nhưng lần này vì em nên tôi phải nhờ vả gia đình rồi…