Phần 113
Cùng lúc này, Trưởng ban Đồng đang ngồi suy nghĩ chọn ai để thay thế Hồng Ngọc điều hành công ty “mới”. Không phải lão không muốn cứu nàng nhưng lão sợ một ngày nào. Nhiều vụ khác sẽ bể ra cho nên cứu lần này không cứu được lần khác. Nhất định phải dứt khoát Không thể nhân từ như đàn bà được.
“Cộc… cộc”…
– Ông chủ… Cô Thu Lan đã tới…
– “Dẫn cô ấy vào đây…” Nghe chị người làm nói, lão nói vọng ra… Vài phút sau có tiếng cửa mở, một phụ nữ khá đẹp bước vào, lễ phép chào. Người này không ai khác chính là người làm ở quầy lễ tân của công ty Hồng Ngọc. Cũng là đứa cháu họ xa của Nguyễn văn Đồng…
– Bác Hai…
– “Ừm… Ngồi đi… Chuyện ra sao rồi…” Đồng gật đầu… Tuy gọi Trưởng Ban Đồng là “Bác”, Bác hai kêu ngồi nhưng Thu Lan cũng hiểu thế nào là quy củ giữa thuộc hạ và lãnh đạo… Một công nhân viên chức nhỏ nhoi như nàng không thể nào ngồi ngang với lãnh đạo mà báo cáo được vì vậy nàng vẫn đứng.
– “Dạ… Bác Hai… Cách đây hai ngày có hai người phụ nữ của Công ty Đức Lập Cần Thơ tới… Làm việc với Tổng Giám đốc suốt cả ngày trong văn phòng…” Thu Lan từ tốn báo cáo những gì tai nghe mắt thấy… Đồng nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng nhíu mày… lão cười lạnh… Thầm nghỉ: ” Công ty Đức Lập là của hắn. Trước là đẩy Công ty Hồng Ngọc xuống nước rồi thừa nước đục thả câu sai người tới, ý đồ quá rõ ràng muốn thâu mua với giá rẻ… Xem ra con đỉ Hồng Ngọc kia bắt đầu phản rồi… nếu không sao không nói với mình…” Ậy… khoan đã… thằng đó thật sự muốn thâu tóm công ty Hồng Ngọc hay là nó biết tẩy của mình?” Nghỉ tới đây, Đồng thấy lo lo… Trong lúc này bằng mọi giá. Công ty Hồng Ngọc không thể rời tay được…
– Làm tốt lắm… Cứ để ý nhiều hơn… ừm… mọi động tịnh của Lam Điền và Vệ Lan cũng nên để ý nhiều một chút… hiểu chưa?
– “Bác Hai cứ yên tâm… Cháu hiểu rồi…” Thu Lan lễ phép thưa…
– “Ừm… Con làm việc… Bác yên tâm… Phó Chủ tịch huyện Tam Nông về hưu… Nói với thằng Hoành là bác đã kiến nghị với Tỉnh để nó đảm nhiệm Phó Chủ tịch huyện Tam Nông… Tháng tới là có kết quả… Chắc không có vấn đề gì đâu.” Đồng cầm ly trà hớp một ngụm… bỗng nhăn mặt… bàn tay trái dò dò trán… nhăn mặt.
– Aiz… Không biết sao nữa… Lúc này thường hay nhức đầu…
Thu Lan cười thầm… Nàng biết Bác Hai muốn chi rồi… lần trước cũng vậy mà… Nàng bước tới…
– Để cháu xoa cho bác…
– Ờ ờ… được… được… Cơ thể người đàn bà trẻ làm lão nứng cặc… Hơn nữa Lan cũng thuộc loại đàn bà biết thời vụ… Lần trước đã cho lão chơi…
Lan đứng đối diện, hai tay nàng xoa bóp nhẹ nhàng hai bên màng tang lão… Cặp vú trước mặt mời gọi… Đồng đưa tay lòn vào áo nàng. Se đầu ti… rồi bóp bạo…
– “Ưm…” Lan rên rỉ… Cho dù không sướng. Nàng cũng cố tạo ra vẻ đê mê… Nàng biết lão thích như vậy…
Đồng chịu hết nổi… lão nứng lắm rồi… Nắm đầu nàng nhẹ nhấn xuống… Lan hiểu ý… vén tóc cúi đầu, cầm cặc lão ngậm vào… Đồng nhích mông nắc nhè nhẹ rồi nhanh dần, tay lão tìm vú nàng… bóp thô bạo…
– “Nuốt nha…”Được chừng vài phút… Đồng sắp bắn rồi, lão thích bắn vào miệng và muốn nàng nuốt… Có như vậy mới sướng…
– “Ưmm.” Cặc lão đang trong miệng… Lan ậm ừ trong cổ họng… gật nhẹ đầu… Ra thêm chút sức… Nàng biết lão sắp bắn rồi…
– “Ahhhhh” Đồng bắn xối xả… Lan quả nhiên là cao thủ… nuốt hết rồi dùng lưỡi liếm sạch…
– “Yên chí đi… Khi mọi chuyện xong xuôi… Bác sẽ không bạc đãi con…” Đồng kéo phéc mơ tuya quần lên… hứa hẹn…
– “Dạ… Vậy bây giờ con về” Được hứa hẹn, Thu Lan mừng rỡ… Chồng nàng tháng tới sẽ là Phó Chủ Tịch huyện… Coi như không uổng công sức bấy lâu nay…
– “Ừm…”… Đồng lim dim mắt… suy nghĩ… Thu Lan lẹ lẹ bước ra ngoài để báo tin mừng cho chồng… Bên ngoài, Hoành đang chờ trong xe. Bất thình linh một bàn tay nắm nàng lại…
– Đi đâu gấp vậy… anh chờ em lâu rồi…
– “Ông xã em đang chờ bên ngoài… Chờ em chi vậy?” Biết Phát muốn gì rồi… khẽ liếc nhìn phía sau, biết chắc là Trưởng ban Đồng đang thiu thiu ngủ… Thu Lan ỡm ờ hỏi… Âm thầm hãnh diện vì cả hai cha con đều hứng thú với cơ thể nàng… Cả hai đúng là cá mè một lứa mà…
– “Hắc hắc hắc Để thằng Hoành chờ một chút có sao chứ… Vô đây với anh…” Phát kéo nàng về phòng hắn…
– Hôm nay lẹ chú nha… để anh Hoành chờ lâu… Em sợ ảnh nghi ngờ… hỏi này hỏi nọ…
– “Ậy được rồi… Cái đó còn tùy em… nà, bú anh đi…” Phát kéo phéc mơ tuya quần xuống, chĩa cặc ngay miệng nàng… Một lần nữa Lan vén tóc há miệng để Phát đút cặc vào… Cách đây 10 phút là thằng cha… Bây giờ tới thằng con… Hai cha con đều thích chơi miệng nàng… Ậy… Có sao chứ… miễn sao nhờ vậy mà tương lai huy hoàng là được rồi… Chỉ cần Hoành làm Phó Chủ tịch huyện được vài năm… Có đủ tiền di dân qua Úc là được rồi.
– “Quả nhiên là nó”… Nhìn một bóng người nhỏ nhắn đi ra lên xe… Chiếc xe nổ máy chạy đi… Cách đó không xa, trong bóng tối. Vệ Lan mỉm cười… Nổ máy cho xe chạy…
Trong văn phòng của Mai Thảo, Đức đang chăm chú nghiên cứu nhiều bức hình chụp về hiện trường vụ án… Đây là việc của CA, nhưng hắn hiếu kỳ… Muốn tìm hiểu… Bên cạnh là Xuân Mai và Trung úy Đan Thùy… Gần đây Mai Thảo đặc biệt chú ý đến nữ Trung úy này nên có ý bồi dưỡng làm thân tín của mình… Đan Thùy gặp được lãnh đạo thưởng thức, dĩ nhiên là xã thân làm việc để đề ơn tri ngộ. Cả hai vì vậy vô cùng khắn khít như chị em.
– “Cái này là gì vậy?” Thấy trong một bức ảnh chụp… Không có gì hết ngoài vài giọt nước trắng đục trên nền nhà…”Hắn hỏi Đan Thùy… Vì nàng là người chụp những bức hình này cùng lúc với nhân viên điều tra…
– “Cái này… Cái này…” Đan Thùy thầm oán giận… Tên mắc dịch này, hỏi cái khác không hỏi… Ngay tấm ảnh này mà chú ý rồi đặt câu hỏi. Nàng nhìn Mai Thảo “cầu cứu”… Tuy là Trung Úy nhưng có những trường hợp nàng khó mà nói ra lời… Đây là tinh dịch của đàn ông… Cụ thể hơn… Đây là tinh dịch của Thái Hoàng Cơ, còn tại sao có vết tinh dịch trên sàn nhà nàng có thể giải thích nhưng thật là hổ thẹn khi giải thích chuyện này với một người đàn ông.
– “Hi hi… những vết này rất có thể là tinh dịch của Thái Hoàng Cơ… Phải chờ bên Pháp y xác nhận” Mai Thảo liếc hắn… giải thích…
– “Hiểu rồi… Là Thượng mã phong…” Đức bừng tỉnh… Thái Hoàng Cơ vừa bị tội tấn công tình dục vợ trước của Thái Kiêm Cơ… vừa tạm thả ra… Theo tinh hình rõ ràng là… trước khi chết đã lên giường với vợ của Thái Hữu Cơ… Wow… Cái lão già này… Hắn nhớ lại ông ngoại lúc chơi Nhàn. Cũng đã từng bị trong tình trạng tương tự…
– “Suỵt”… Xuân Mai lườm… Từ “Thượng mã phong” không phải lúc nào muốn nói là nói đâu à…
– “Cái gì chớ… Là sự thật đó mà… Hi hi… Cái lão già này tò tí với con dâu, đương lúc phê quá thì bị… ouf… Hi hi…”Bị Xuân Mai ngắt một cái mạnh… Bây giờ hắn mới nhớ là trước mặt còn có Đan Thùy… nên cười trừ… Đan Thùy mặt đỏ như gấc chín… Cúi đầu thiếu điều mũi chạm ngực.
– “Anh nhìn ra điều gì chưa?” Mai Thảo muốn khảo sát trình độ nhận xét của hắn…
– Đồ đạc trong phòng không hỗn loạn, chứng tỏ hiện trường không có vết tích giằng co… Vợ Thái Hữu Cơ bị một vết đâm ngay tim mà chết, Thái Hoàng Cơ bị ngộp thở chết… Hung thủ là người quen biết với hai nạn nhân… Không chừng rất thân mới có thể vô phòng của Thái Hoàng Cơ… Không… Không phải thân với lão mà là thân với Thúy Liễu… Tại vì lúc đó, Thái Hoàng Cơ đã nằm liệt trên giường… quần áo chỉnh tề…
– “Còn gì nữa?” Ánh mắt Mai Thảo và Xuân Mai có ý khen ngợi… Không ngờ trình độ nhận xét của hắn rất chuẩn… Đan Thùy khâm phục… Nàng biết được là do Mai Thảo chỉ điểm… Chủ Tịch Đức thật là thông minh a… Vậy mà cũng nhìn ra… Thật là có đầu óc trinh thám…
– “Chờ suy nghĩ chút…”Hắn nhìn bức hình két sắt trống rỗng…
– “Nà… Dựa trên các bức hình chụp tại hiện trường… Kịch bản là như vầy… Chỉ là giả thuyết thôi nha… Ừm… Thái Hoàng Cơ và con dâu “ấy” nhau… Hi hi… Vì kích thích quá độ, lão bị Thượng mã phong… Thúy Liễu vì không muốn bể chuyện cha chồng con dâu… Cho nên bận lại quần áo cho lão để người khác không biết, tưởng lão trúng gió… Sau đó nàng ta muốn muốn chôm đồ trong tủ sắt… Trong tủ sắt dĩ nhiên là tiền rồi… Chắc là không ít đâu… dĩ nhiên là muốn lấy hết rồi… Nhưng kẹt cái là Thái Hoàng Cơ… nếu lão còn sống thì không ổn, Thúy Liễu không có gan nhưng người mà nàng ta gọi tất nhiên là có cái gan này… ai ngờ tên này ” Nói tới đây hắn đưa bàn tay lên cổ quẹt ngang… Ý nói là giết luôn Thúy Liễu để độc chiếm…
– “Anh phân tích có lý lắm… Vậy… ai là hung thủ?” Xuân Mai gặng hỏi… Nàng và Mai Thảo, cũng như “nai tơ” Đan Thùy rất thích thú với phân tích của hắn…
– “Xệ… Làm sao anh biết được. Phải suy nghĩ chứ… Bây giờ anh về…” Đức nhìn đồng hồ… Tuyết, Yến chắc là đang chờ… Chuyện ai là hung thủ gạt qua một bên…
Tiếng di động vang lên… Là Tú Nhi gọi đến…
– A lô cưng… Thank you so much… I love you…
– “… Không phải một mình em… Gia Kỳ, Phương Linh, Ngọc Lan, Thụy Vũ… Tất cả đều có phần… Anh nói đi… Làm sao cảm ơn tụi em đây?” Tú Nhi vòi vĩnh…
Phải ha… Đức chợt nảy ra ý nghỉ.
– Hi hi… Anh đang tính… hay là tất cả chúng ta ra Phú Quốc chơi 1 tuần… Sao hả?
– “Nà… Là anh nói đó nha… Đừng có nuốt lời… Bye.”Tú Nhi vui sướng… cúp máy. Thụy Vũ đang ghé tai nghe ké… nhăn mặt.
– Em chưa nói gì mà… Chị thật là bất công.
– Thông cảm cho anh ấy đi… Chắc là đang ở với Tuyết, Yến… Hi hi… Tuần tới chị và em xuống đó mà… Nà… Quên nữa… Mình cũng nên đi thăm Nancy và em bé rồi rồi… Em thấy sao?
– Còn chị Nhung nữa…
Phải ha… Còn chị Nhung nữa…
– “Em chưa có gì hết… Chị có gì chưa?” Thụy Vũ lo lắng… Nàng cũng đang muốn có em bé. Nhưng chưa thấy gì.
– “Cũng như em thôi… Chưa thấy gì hết…” Tú Nhi cũng băn khoăn không kém… Nàng năm nay cũng 28… gần 29 rồi… Trong khi Thụy Vũ 25…
– “Không được… Tuần tới xuống đó… em bắt ảnh làm việc ngày đêm” Thụy Vũ bá đạo nói.
– “Hả? Đúng vậy… Bắt ảnh làm việc ngày đêm… ha ha hi hi…” cả hai bật cười…
Không phải chỉ có Tú Nhi và Thụy Vũ nghĩ đến chuyện phải bắt hắn “làm việc” ngày đêm. Tuyết và Yến cũng đã có “âm mưu” này rồi. Thúy Ái, Gia Kỳ đều có tin mừng khiến cả hai càng nóng lòng… Trăm lối ngàn lỗi đổ đầu hắn là “làm việc” thiên vị.
Trên chiếc giường lớn, Đức trần truồng nằm chính giữa, Yến bên trái Tuyết bên phải, mỗi người trong chiếc áo ngủ một trắng một đen. Bên trong không có gì… Nhìn thấy là sặc máu mũi.
– “Chuyện định giá của công ty Hồng Ngọc ra sao rồi…” Hắn vừa nói, tay trái tay phải đều bận rộn mân mê bầu vú no tròn của cả hai…
– “Vậy… có bao gồm Tổng Giám đốc xinh đẹp hay không?” Tuyết ỡm ờ hỏi… Nàng liếm vành tai hắn… Tay đưa xuống giữa hai đùi hắn vuốt ve… Nơi đó đang có một bàn tay khác đang mơn trớn… Dưới tác động của bàn tay mỹ miều của hai người. Cặc hắn hùng dũng hướng lên trần nhà. Sau bao lần huấn luyện, bây giờ cả hai có thể nói là “chằn” lắm rồi, không còn ngượng ngùng nữa… Muốn là làm…
– “Hi hi… Oan quá… Anh không có nghỉ tới nha” Hắn “thanh minh thanh nga”… Quả thật hắn không nghỉ tới chuyện lên giường với Hồng Ngọc…
– “Tha cho anh…” mỉm cười… Bàn tay Yến nới lỏng ra… Nếu hắn “có ý” nàng sẽ cho “người anh em” của hắn ngộp thở.
– “Sơ bộ đã tính rồi toàn bộ giá trị của công ty là 300 tỷ… Trừ nợ ngân hàng 50 tỷ… Như vậy giá mua sẽ không quá 250 tỷ… Công trình cột đèn nếu làm lại cần khoảng 250 tỷ để hoàn thành. Anh định mua lại thiệt à? Đáng sao?” Tuyết nghi ngờ hắn muốn “anh hùng cứu mỹ nhân”… Tổng Giám đốc Hồng Ngọc đẹp quá mà… Còn có thêm hai nàng Lam Điền và Vệ Lan nữa… Không phải như ba chị em Mỹ Chi hay sao? Vì vậy nàng khó mà tin được tên dê chúa này không động lòng.
– Anh mua? No… Là lão già kia sẽ mua… hắc hắc… 400 tỷ… Anh sẽ ép lão mua với giá 400 tỷ…
– “400 Tỷ?” Yến, Tuyết nhìn nhau… sửng sốt… Không đùa chứ hả? Lão già kia ngu vậy sao?
– Hắc hắc… Yên chí đi… lão sẽ mua mà… Có biết tại sao không? Tại vì lão không con đường lựa chọn…
– “Em không biết đâu… Em mặc kệ… anh thật không công bằng…” Yến nũng nịu. Nàng không chút hứng thú với chuyện đấu tranh, nàng chỉ muốn có con với hắn.
– “Đúng vậy… anh thật là không công bằng chút nào…”Tuyết tán đồng… đã đến lúc nàng làm mẹ…”một hai ba” Trước cặp mắt sửng sốt của hắn, hai nàng chơi oẳn tù tì…
– “Hi hi… Chị thua rồi… Em trước nha…” Yến nói xong… trườn người xuống… khởi động… cầm cặc hắn ngậm vào…
– “Ưm”… Đức rên rỉ… Bấy lâu nay được hắn huấn luyện, bây giờ trình độ của Yến càng lúc càng điêu luyện rồi… Say sưa bú liếm, ngậm cặc vào. Cặc hắn dài như vậy mà mất hút trong cổ họng, đầu nàng gục gặc liên tục… Được một hồi, Yến ngồi lên, cầm cặc hắn rà ngay cửa động của mình… ngồi xuống, nhún nhảy, ngựa phi đường xa. Càng lúc càng nhanh…
– “Thích không?” Kề miệng liếm vành tai hắn. Tuyết rù rì…
– Còn phải hỏi nữa sao… Hi hi… Mau lên… ngồi lên mặt anh…
– “Biết anh mà… Đêm nay không cho anh ngủ”Đứng lên, dang hai chân ra. Tay vén áo ngủ từ từ ngồi xuống… áp vào miệng hắn… Đầu tóc hắn mất hút giữa hai đùi nàng…