Phần 120
– “Muốn ngồi trên đầu tao… Chiêu này hay thiệt…”
Sau khi nghe được cuộc điện đàm của Lại Đức Quang… Đức ngồi trầm ngâm…
Nancy nói Lý Gia Thành sẻ vào Nam, gây chuyện với mình… bây giờ ông già Bộ trưởng của hắn vận động cho hắn xuống Cần Thơ làm Phó Chủ tịch huyện nào đó…
Một “bức tranh” dần dần hình thành trong đầu… chắc chắn, hắn biết mình sau khi học xong khóa này sẽ được điều tới một xã, phường nào đó… Dùng cái mông cũng có thể suy nghỉ ra rỏ ràng hắn đang chờ… khi hắn biết mình đi chổ nào… hắn tới chỗ đó… mục đích là ngồi trên đầu mình… lúc đó hắn là lãnh đạo còn mình là thuộc hạ… hắn muốn đì mình sao thì đì…
Đụ mẹ… thằng này thâm thiệt…
Tưởng hắn là mãnh long quá giang… cái con khỉ khô… Thằng già Lại Đức Quang muốn lấy lòng ông già Bộ trưởng của thằng này… cam làm tay sai cho hắn… như vậy nếu không có Lại Đức Quang, thằng này đéo là con cặc gì hết… như vậy rõ ràng mình phải đối phó với cả hai thằng…
Ây… Thằng già Quang cho người theo dõi… có khi nào… theo kiểu giang hồ? Không có lý, thằng kia rỏ ràng muốn qua con đường quan trường đì mình mà… không thể nào đâu… ụa… sao lại không thể chứ? Thằng Thọ không phải chỉ vì ngứa mắt mà cho người chém rụng tay mình sao? Đụ má… không thể thể không đề phòng… bọn COCC này không có chuyện gì là không dám làm…
Cứ thế Đức hết suy nghỉ cái này tới cái kia… đầu óc “hỗn loạn”…
“- Làm gì ngồi mặt bư ra vậy?”… Quyên lườm…
– Hihi… có chuyện cần suy nghỉ chút thôi… bây giờ xong rồi… à nè… chiều nay có muốn đi tập ca hát không vậy? Đi chơi đi nếu rãnh… tới cho vui…
– “Muốn lắm… nhưng hôm nay không được… hơn nửa còn phải về sớm… có ba má chồng từ Hà Tiên lên phải tiếp đãi… ít nhất cũng vài ngày…”Giọng điệu Quyên hình như rất miễn cưỡng bất đắc dĩ…
– Về sớm? Mấy giờ chị về… có muốn Đức cho quá giang tới nhà hong?
– “Quá giang thôi hả?” Quyên “lườm” ánh mắt lẳng lơ…
– Hắc hắc…
…
“- Làm gì cứ nhìn phía sau hoài vậy?” Thấy Đức thỉnh thoảng nhìn ra phía sau trong khi lái xe… Quyên ngạc nhiên hỏi…
– “Hihi… coi ông xả chị có theo dõi mình không í mà… hihi…” Đức đang nhìn xem người của Lại Đức Quang có bám đuôi hay không… nãy giờ vẫn không thấy gì nên yên tâm…
– Nói bậy… nói bạ…
– Mấy giờ phải có mặt ở nhà?
– Hai giờ… chi vậy?
– Bây giờ là 12 giờ rồi… còn hai tiếng thôi… hihi… mình đi ăn cái gì nha…
– “Không đói… Đừng có làm bộ làm tịch nửa… kiếm chỗ nào đậu xe đi…” Mặt hồng lên, Quyên “gắt”…
– Ừm… hihi… được được…
Đụ trên xe nhiều lần rồi… biết nơi nào vắng người có tàng cây bóng mát…
Đức đậu xe, không tắt máy… trời bên ngoài nóng nực nhưng bên trong rất dễ chịu… nó ngả người trên ghế… nhổm mông kéo hẳn quần Jean và quần lót ra ngoài… cặc trong quần như được giải phóng… hùng dũng đong đưa… sẵn sàng khai hỏa…
Quen rồi… Quyên cởi áo… cởi luôn nịt vú… vén tóc cúi đầu cầm cặc lấy lưỡi liếm liếm đầu khấc vài cái rổi ngậm vào… đầu gục gặc… cặp vú nàng bị bàn tay nó nhồi bóp thành đủ mọi hình dạng… được một lúc tay nó luồn vào quần nàng… chạm vào đám lông mềm mại… xoa bóp, khều móc một hồi… ngón tay thăm dò tận hang sâu ẩm ướt…
Quyên quằn mình uốn éo… tốc độ gục gặc đầu nhanh dần… Đức đưa tay tuột quần nàng ra ngoài…
– Lên đi…
– “Ửm”… Quyên choàng hai chân qua người Đức, lấy tay cầm cặc rà ngay cửa hang… ngồi xuống… cặc chui vào lút cán… hai mắt nàng nhắm lại… bặm môi cố kìm tiếng rên rỉ… từ từ sàng mông… cưỡi ngựa… Quyên ghì mạnh đầu tóc Đức sát vào ngực mình… nó bú hai đầu ti nàng như con nít bú vú mẹ.
…
– Nà… Tuấn Hào… hắc hắc chúng ta trong tình trạng âm thịnh dương suy… hắc hắc… anh song ca với các cô mỗi người một bản ha… chịu khó chút đi… cô Ngọc Lệ, Ngọc Thúy, Đồng Giao, Thanh Nhã, Thụy Vũ, Tâm Đoan… Tuấn Kiệt cũng vậy… tôi cũng vậy… sau đó thì tam ca… tứ ca… hôm nay tập chung… sau đó về nha các anh chị tự tập riêng… lấy giọng, giữ hơi… OK? Có ý kiến gì hong? Tuấn Hào… anh cũng nên đem cây đàn của anh theo… thấy cô Thanh Nhã hong? Đây là lúc anh thể hiện… sau này mới giỏi lên được… có anh Triều đây chỉ dẫn… bảo đảm sẽ tiến bộ… hihi…
“Đức ca” quên mình là nhỏ tuổi nhất trong đám… thao thao bất tuyệt nói như “ra lệnh”… nhưng chẳng ai phật ý… rắp rắp nghe theo… thứ nhất là biết hắn có tài… thứ hai hắn rất bá đạo… nhìn kìa Tú Nhi, Thụy Vũ nổi tiếng “chằn” còn bị lép vế… vì vậy không ai ngu gì đi kiếm phiền toái… hơn nửa bình thường hắn rất dễ chịu… không hống hách…
Hai anh em Tuấn Hào, Tuấn Kiệt càng lúc càng tỏ ra thân thiết với Đức… hoàn toàn không còn chút vẻ hào nhoáng thiếu gia nhà giàu cao cao tại thượng nữa… Tuấn Anh có nói… không chỉ một lần mà cứ thỉnh thoảng là nhắc đi nhắc lại… không thể nhìn người với cái mả bề ngoài… kinh nghiệm lần trước lúc Tuấn Kiệt bị bắt đã làm cho tâm lý cả hai thay đổi nghiêng trời lệch đất…
– “Tú Nhi… cô cũng tham gia hát hò chứ hả? Chẳng lẽ làm MC hoài?” Đức đang thao thao bất tuyệt… thấy Tú Nhi đứng gần bên cười cười liền “đề nghị”…
– “Tôi? Hát không được hay lắm”… Tú Nhi “màu mè” e lệ…
– “Ừm… cũng phải… vậy thì thôi…” Đức “lạnh nhạt” cười hinh hích… con gái nào cũng muốn được vuốt ve quỳ lụy… Tú Nhi này… hihi… cũng muốn làm bộ làm tịch ha…
– “Anh…” Tú Nhi tức khí… thở phì phì… lẻ ra hắn phải “cổ vủ”nàng vài câu… thúc giục nàng mới phải… cái này… cái này…
– “Hihi… haha”… cả bọn nghe Đức nói… lại thấy Tú Nhi “lọt” bẩy… không nhịn được cười…
– “Tú Nhi… em đừng chấp nhất với hắn… hắn là như vậy đó…” Đồng Giao cười… lấy “kinh nghiệm bản thân” ra khuyên nhủ…
“Ối giời ôi… Tú Nhi à… giọng cô thanh lắm… chắc là sẽ hát hay lắm… sao lại không thử… hihi… có phải muốn nghe nói vậy không? Vậy thì tôi nói đó… hài lòng chưa?” Đức cười hi hi trêu chọc…
“Hihi…” Cã bọn lại một phen cười nghiêng ngả… Tú Nhi “xụ” mặt một chút cũng cười theo… mắt “lườm” hắn… “cái mặt đáng ghét”…
– Nà tôi có ý này… các vị suy nghỉ một chút… thay vì một hoặc hai MC… các anh chị em còn lại thì là ca sĩ… bây giờ chúng ta thay đổi… ví dụ như tất cả là MC và tất cả cũng là ca sĩ… Thấy sao? Được hong?
Nói đến đây nó ngừng… nhìn mọi người… thấy nét mặt ai cũng mờ mịt…
– “Không hiểu cậu nói gì… đừng úp mở nữa… giải thích cho mọi người nghe đi…” Hương, Bà chủ dàn nhạc “lườm” trong ánh mắt đầy xuân tình… nàng ước gì chỉ có hai người… sẽ hành hạ hắn… dùng hắn làm ngựa cưỡi…
– “Ừm… được được… là vầy… trước giờ thì MC ra giới thiệu, vui đùa vài câu… sau đó giới thiệu ca sĩ sắp tới ca bản nhạc gì, của tác giả nào… mấy chục năm nay không thay đổi… cách này hình như lỗi thời rồi… hơi nhàm chán…”Nói tới đây Đức ngừng lại… cho mọi người có thời gian “tiêu hóa”.
– “Cũng đúng”… Thụy Vũ gật đầu… sau đó Đồng Giao, Thanh Nhã… mọi người bắt đầu hiểu…
– Nếu bây giờ… chúng ta mở màn với một liên khúc… tất cả mọi người cùng hát, mỗi người một câu… chúng ta ra hết… khi hát xong bản nhạc đầu tiên… cùng nhau chào khán giả… sau đó chúng ta ngồi nói chuyện như một gia đình… trước mặt khán giả… cứ thế mà đơn ca, song ca… không cần phải do MC giới thiệu… ví dụ… ừm… tôi đề nghị Đồng Giao hát, sau đó Đồng Giao gợi ý Thanh Nhả hát… vâng vâng… làm như vậy… không khí sẻ thân mật hơn…
– “Được đó… ý kiến hay… tôi đồng ý…” Tú Nhi “vổ bàn” quyết định… mọi người cũng nhao nhao gật đầu…
– OK… nói chuyện xong rồi… bây giờ chia ra tiếp tục tập dợt… ai với anh Triều, ai với tôi… haha. Thụy Vũ… bản “Đừng xa em đêm nay” thế nào rồi… Tú Nhi… chọn bài đi… xong Thụy Vũ là tới cô đó…
…
Tối đêm nay Đức về sớm… cũng nên đạo đức một chút… hai người “vợ” vừa có tin mừng… đi sớm về khuya thật là không phải là người mà… ít ra cũng phải dăm ba bữa mới là phải đạo…
Kiều Nga, Kiều Chinh không có trong phòng… cả hai đang ở trong phòng Nancy… ba chị em đang cười nói ngay trên giường…
– “Phải rồi… như vậy mới được… hihi… người một nhà phải ngủ chung cho vui”… Đức cười hớn hở… trong bụng nghỉ thầm “ở hiền gặp lành”… trời giúp ta.
– “Đừng có hòng… anh nghỉ tới đâu rồi?”… Kiều Nga “trừng mắt”… nàng như đi guốc trong bụng Đức…
– “Nghỉ cái gì chứ… hihi… em đừng có đổ oan cho người tốt… anh chỉ muốn nằm chính giữa hai đứa con anh thôi mà… hihi… bên trái một đứa… bên phải một đứa kể chuyện cho chúng nghe… hihi… khoa học gia có nói làm như vậy mai này đứa nhỏ sẻ thông minh hơn người…”
Đức hihi haha nói nhăng nói cuội… miệng nói một đàng đầu nghỉ một nẻo… nó đang nghỉ nếu được nằm giữa, tay trái, tay phải đều được xoa lồn mỹ nữ… không biết cảm giác ra sao ta? Nghỉ tới cũng thấy đã rồi… Nancy, Kiều Chinh biết nó ba hoa con chích chòe nhưng trong lòng thấy ngọt ngào…
Kiều Nga thì khác… trong lòng đang âm mưu… tối nay “bắt cóc”… thực hiện câu “đêm 7 ngày 3 ra vào chưa kể… cả ngày không có gì… nhất định đêm nay phải 10… lần mới chịu… Kiêu Nga nhất định cũng phải có thai… vì vậy nghe Đức nói… mặt biến sắc… nếu ngủ chung phòng… không được rồi… làm sao được chứ? Tuy cái gì nàng cũng làm… nhưng trước mặt chị em mình… Kiều Nga chưa đủ”trình độ” mặt dầy…
– “Hôm nay anh về phòng Kiều Nga mà ngủ…” Nancy “nháy” Kiều Chinh… nàng làm sao không hiểu em gái đang nghỉ gì nên “trợ giúp” một tay…
– “Đúng. Đúng… anh phải có nghỉa vụ với chị Kiều Nga…” Kiều Chinh ăn nói không khéo… nói toạt móng heo tâm sự của Kiều Nga khiến nàng thẹn đỏ mặt cúi đầu như cô gái nhu mì… trông thật đáng yêu… chứ không phải là nhân vật số 1 của huyện Cờ đỏ…
– “Đúng ha… Đồng Chí Kiều Nga… tối nay chúng ta có nhiệm vụ chính trị phải làm… nhất định phải đạt yêu cầu mới được… vầy đi… mình bàn kế hoạc suốt đêm ha”… Đức “nghiêm giọng…”
– “Vô duyên… cái gì… cái gì mà”nhiệm vụ chính trị”… anh… anh thiệt là không nên nết,” Kiều Nga hai má đỏ ửng ngượng ngịu… “gắt”…
Hihi… haha… Nancy, Kiều Chinh bật cười…