Phần 126
Một vọt khí trắng đục bắn lên… Tình nhanh chóng há miệng ngậm đầu cặc đang phun trào… một vọt bắn vào mặt nàng…
Từng thớ thịt của Lê Thanh Hải rung bần bật… lảo thở dốc…
Phim con heo của bọn Nhật cũng cở này thôi…
– “Sướng hong?” Nhả cặc bác ra… tay cầm lấy nâng niu… dùng ngón tay gãi nhè nhẹ lên bìu dái… Thanh Tình lẵng lơ hỏi… giọng nói vô cùng dâm đãng…
– “Hahaha… tuyệt vời… Tình à… con thiệt hết xẩy… hahaha” Hải khen dồi kỷ thuật đụ của cháu mình… càng ngày lảo càng hài lòng về nàng…
– “Vậy sao? Vậy bác phải thưởng con cái gì mới được…” Tình nũng nịu…
– “Haha… biết rồi… biết rồi… cũng đang vận động… chậm nhất là hai hoặc ba tháng nửa thôi… kiên nhẩn chút đi ha”… Hải hứa hẹn… lảo đang vận động “đẫy” Ngọc Khánh đi… đề Thanh Tình thay thế… chỉ cần chờ sự chấp thuận của Thành ủy là được… chuyện này Hải nghí sẽ không có vấn đề gì…
– “Thiệt? Hihi… là bác nói đó nha… không được hứa suông đâu à”… Tình nghe Hải hứa hẹn liền phấn khích… Chức vụ Chủ tịch Phường coi bộ sắp tới tay rồi… càng nghì càng hăng… không nhịn được vén tóc cúi đầu há miệng ngậm con cặc đang mèm xèo… cố gắng khởi động cho cặc cứng lên…
Ngay lúc này di động trên bàn reo inh ỏi… Hải nhíu mài khi nhìn thấy tên thằng con trai trên màn hình… sao lại gọi vào giờ này?
– “A lô… có chuyện gì? Sao trể vậy?” Giọng Hải cộc lốc…
– “Đụ mẹ… có chuyện quan trọng mới gọi ông… tưỡng tui rãnh lắm sao?” Nghe giọng cộc lốc của ông già… Giang chửi thầm trong bụng, cũng tức khí nhưng cũng cố nhịn…
– “Ba à… ba có nghe cái vụ hồi sáng trên cầu hong?” Giang suy nghỉ một chút rồi mở đầu câu chuyện…
– “Ừm… rồi sao… có liên quan gì tới mày?”… Giọng Hải nghi hoặc… lảo không hiểu khi khổng khi không thằng con đề cập tới chuyện này…
– Chuyện là vầy… Giang đem câu chuyện tóm tắt một lượt…
Hải ngẩn ra… sao lại như vậy? Nhưng liền sau đó… tâm tư lảo chợt động…
Hiện nay chổ dựa của lão là Bí Thư Thành ủy Dương đại Hải… lảo có nghe phong thanh chổ dựa của Bí Thư Hải là nữ Thiếu tướng kia… nếu lần này có thể lấy cớ “bồi tội” mà có thể “diện thánh” như vậy chẳng phải là tốt sao?
– Được rồi… chuyện nầy để tao lo… mày làm tốt lắm… phải thân thiện một chút… hiểu chưa?
– “Chuyện này ba khỏi lo… thôi không có gì nửa… con cúp máy đây”… Giang làm sao không hiểu ý ông già mình… phải biết đón gió… chuyện này dễ thôi… thân thiện với thằng Hưởng một chút là chuyện không khó làm… thằng trai trẻ nào lại không hám đụ… hắc hắc hắc… Giang nghỉ hay là chiều nay rủ rê thằng Hưỡng đi ăn nhậu rồi kiếm vài em ngon lành cho nó đụ…
…
– “Wow… Tắm xong một cái thiệt là thoãi mái quá…” Đức từ trong nhà tắm bước ra… người trần truồng ngã sóng soài nằm lên giường, hai tay chắp sau gáy hai mắt lim dim hưỡng thụ… chẳng để ý gì đến 3 cặp mắt trợn tròn xoe của 3 chị em Nancy… Kiêu Nga, Kiều Chinh hai má đỏ rực… trần truồng với hắn là 1 chuyện, trong phòng chỉ có hai người… không có vấn đề gì… nhưng bây giờ trưức mặt chị em mình mà hắn trần truồng, cái đó cứ đong đưa qua lại… thiệt là ngượng chết đi được…
– Anh… anh làm gì? Sao không mặc quần áo? Kiều Nga hai má đỏ bừng… gắt…
– Ây da… thấy mà ‘ghê’ Kiêu Chinh phụng phịu ‘bài xích’…
– “Hai đứa em càng như vậy… ảnh càng làm tới… cứ kệ ảnh đi…” Nancy cười… tuy cũng cảm thấy ngượng với hai đứa em gái mình nhưng trước sau vì cũng phải đối diện mà… ai biểu 3 chị em lại chọn hắn chứ…
– “Cái gì chứ… đây là phòng anh mà… Trong phòng mình… lúc nào anh cũng ‘cuổng trời’ như vậy… tại sao phải mặc quần áo chứ… hihi… có phải muốn nghe chuyện không? Nếu phải thì tới đây nằm… nà lại đây…”Đức đưa tay vổ vổ trên giường hai bên mình…
Nancy thản nhiên leo lên giường nằm xuống bên cạnh… choàng chân qua ôm nửa chứ… là chị cả… nàng làm gương cho hai em… không khuyến khích cũng không bài xích… ba chị em nàng lấy cùng lấy một người đàn ông… đây là sự thật… mắc cở làm gì… trong biệt thự này đám chị em đều biết mà…
Có người “đi tiên phong” dĩ nhiên có người đi theo… Kiều Chinh bẽn lẽn leo lên giường nằm xuống bên trái…
Kiều Nga giận dỗi… hai người như vậy tui… tui nằm chổ nào đây…
– “Haha… ưu tiên cho em nằm lên mình anh… nà… nằm lên mình anh đi…” Đức đưa tay ngoắc… lúc này Kiều Nga mới “miển cưỡng” leo lên mình hắn nằm sắp…
– “Haha… như vậy có phải tốt không… là người một nhà… cần gì phải chia giường ra ngủ chứ”… Đức đắc ý… chiêu dụ dổ đầu tiên đã thành công… không vội… không vội… hôm nay phải “thánh thiện”, cố nhịn… gây lòng tin… mai một mới xuất chiêu… nhất long tam phụng… hắc hắc hắc…
– “Nói đi… đang suy nghỉ gì đó? Nhìn cái mặt anh hình như là đang có âm mưu gì rồi… đừng có hòng nha”… Kiều Nga dường như đi guốc trong bụng… ” đưa tay nhéo đùi Đức hăm he…
– “Hihi… em nghỉ tới đâu rồi… ừm… chuyện là vầy…”… Đức bắt đầu kể chuyện xảy ra từ sáng hôm nay… nhưng kể có được đâu… khó mà tập trung…
Cái khó nhất là ôm ba mỹ nữ trong lòng mà cố gắng làm ra vẻ “thánh thiện”… cặc thì như khúc củi… cả ba chị em hình như có âm mưu… hết người này tới người kia thỉnh thoảng như “vô tình” đụng tới… Kiều Chinh lại còn tinh nghịch… lấy chân khều khều…
Nancy thỉnh thoảng cười khúc khích… kề miệng hà hơi nơi vành tai…
“- Các em à… anh không phải là ‘Liểu Hạ Huệ’ nha…” Đức khổ sở nhăn nhó nói…
“- Vậy có nghĩa là sao?” Nancy ởm ờ hỏi…
“- Theo truyền thuyết bên Tàu… Liễu Hạ Huệ là cao tăng đắc đạo… cho dù có mỹ nữ khỏa thân trước mặt cũng không động tâm…”hihi…
“- Sao lại cười… người ta là cao tăng đắc đạo… có gì không đúng chứ?” Kiều Nga chẩu môi cãi…
“- Cao tăng đắc đạo có lẻ đúng… hắc hắc… còn cái chuyện kia… hắc hắc… mấy thằng Tàu khựa rỏ ràng là thần thánh hóa vấn đề thôi… hắc hắc…” Đức nham nhở cười…
“- Có vấn đề gì? Anh nha đầu óc thật là lệch lạc…” Kiều Chinh “nguýt”…
“- Không phải đâu… anh chỉ dựa trên khoa học để giải thích vấn đề thôi í mà… là”duy vật biện chứng “đó…” Đức hiên ngang làm nhà “triết học”…
“- Cái gì duy vậy biện chứng? Tầm phào”… Nancy cười…
“- Chứ còn gì nữa… nà… ai cũng nghỉ Liểu hạ Huệ là cao tăng đắc đạo… gái ngồi trong lòng cũng không động lòng… anh thì nghỉ khác… hắc hắc… biết đâu ông ấy bị thiến rồi hoặc là có vấn đề? Hắc hắc… có phải không…”
“- Anh… anh ngụy biện…” Kiều Nga cố nín cười “quát”…
“- Hổn láo… coi anh xử lý em thế nào…” Đức hùng hổ đè lên mình Kiều Nga, vén áo nàng lên ngoạm lấy đầu ti… tay lòn phía dưới kéo luôn cái quần lót của nàng ra ngoài… rồi nhanh chóng đầu áp giửa hai đùi thon dài…
Nancy hai mắt sáng ngời… nhớ lại lần đầu tiên… trong căn biệt thự ở Phụng Hiệp của Chủ tịch Diễm… hắn củng làm nàng như thế này…
Kiều Chinh ngây ngốc… cái này… cái này… nhìn hai người làm tình trước mặt mình… kích thích quá đi thôi… len lén nhìn Nancy… thấy chị mình cũng đang ngây người ra… Kiều Chinh cảm thấy nơi đó của mình ẩm ướt…
Người đang lâm trận thì mê tơi… nữa ngượng… nữa kích thích… muốn hắn ngừng lại nhưng muốn hắn cứ tiếp tục… cuối cùng nhắm mắt lại rên ư ư… tiếng rên càng lúc càng lớn…
…
“- Em… em hết nổi rồi…” Kiều Nga thở không ra hơi… trên người nàng Đức hùng hục nắc… nó đã ra… nhưng cặc vẫn cứng vì vậy cứ tiếp tục hùng hục… tên này không phải là người mà…
“- Haha… được cho em nghỉ”… Đức hứng chí… nhất long tam phụng sớm hơn dự định… đúng là đại nạn không chết… hồng phúc tề thiên… buông Kiều Nga… vồ lấy Kiều Chinh… không cần phải khởi động… nãy giờ nhìn… phía dưới của Kiều Chinh đã vô cùng lầy lội… chỉ nghe một tiếng “ót”… cặc đã vào lút cán…
…
Buông Nancy ra… đồng hồ trên tường gõ đúng 4 tiếng…
– Quá đã… hắc hắc…
…
“- Ngủ được rồi mày… nhắm mắt một chút đi… xong rồi… không cần phải làm bộ nửa… hihi” Trong phòng dành cho hai người, Thu Tâm rúc cục lên tiếng phá tan sự im lặng…
“- Hihi… mày cũng vậy mà… tao với mày cùng một loại người…” Thu Hà cười hi hi nói nhỏ…
“- Hihi… ngủ đi… ngủ được rồi…”… Thu Tâm cười khúc khích…
“- Hắn… hắn khủng thiệt… nếu không chính mình tai nghe mắt thấy… đánh chết tao cũng không tin đâu”… Thu Hà trầm trồ…
“- Hihi… Con này… coi bộ rậm rật rồi…” Thu Tâm cười khúc khích…
“- Đừng nói với tao là mày không động lòng nha… tao không tin đâu… ừm… cái chuyện Thủ trưởng nói… mày còn chần chờ gì nữa… hay là tao lên trước đó nha…” Thu Hà phấn khích…
“- Mầy muốn sao thì sao đi… nhưng không phải mình mày đâu… con Phương Anh, Mỹ Kiều, Thục Linh hình như đứa nào cũng có ý…” Thu Tâm tiết lộ…
“- Hihi… cái nầy tao biết… rồi sao chớ… ai cũng có phần… hắn khủng như vậy… coi như con dê đực đi… hihi mình là dê cái…” Thu Hà nham nhở thú nhận…
…
Trong phòng ăn sáng… mọi người đều đông đủ… hôm nay có cuộc họp quan trọng… liên quan đến sự kiện ngày hôm qua…
“- Haha… chào các vị… đêm qua ngủ ngon chứ hả?” Đức là người tới phòng ăn trể nhất… mọi người đang đợi chỉ mình nó…
“- Đêm qua thật khó ngủ… ây da… không biết tại sao… lão bản… cậu thế nào? Ngủ ngon chứ? Mai Thảo”oán giận”… giọng có chút mĩa mai… đai nghiến… đêm qua ai cũng biết mà… tên này thật muốn giết người ta mà… đã vậy sáng ra còn hỏi người ta ngủ có ngon không… thật”đáng ghét”… Cũng như Thu Tâm, Thu Hà… lòng hâm mộ…
Nancy cười mím chi… Kiều Nga, Kiều Chinh hai má đỏ rực… biết đám chị em đêm qua trăn trở khó ngủ… hung hăng nhìn Đức… tên này đâu có ngờ tối qua mình làm cho đám mỹ nữ xốn xang chứ…
“- Tui nha… quen rồi… đêm nào cũng vậy… hơi khó ngủ một chút bỡi vậy sáng nay mới trể một chút… hahaha xin lổi nha…”
“- Cái gì? Đêm nào cũng vậy?” Cã hai Xuân Mai, Ngọc Vân đồng thời la lên… vẻ kinh ngạc trên mặt…
“- Ừm… quen rồi… có chuyện gì sao?” Đức kỳ quái hỏi…
“- Hihi… Không… không có gì…” Xuân Mai biết mình có chũt thất thố… cười giả lả…
“- Thôi… chúng ta bắt đầu họp… anh nói tường tận… chuyện xảy ra hôm qua… từng chi tiết”… Nancy mặt thoáng hồng… cố nghiêm giọng nói.
– “Ừm…” Đức đằng hắng vài cái rồi từ từ thuật lại…
…
– “Hôm qua Thủ trưởng cùng chúng tôi có đến nhà Lại Đức Quang… sau đó buộc lảo gọi Lý Gia Thành… Xem ra không phải là hắn…” Thu Tâm nhìn Đức nói…
– “Đúng vậy… tôi biết không phải là Lý Gia Thành”… Đức gật đầu…
– “Sao lại nói vậy anh có manh mối gì à?” Thu Hà hỏi… đồng thời, tất cả mọi người không hẹn mà tập trung ánh mắt lên người của Đức… suốt ngày hôm qua không tìm ra manh mối gì…
– Ừm… hôm qua lúc xe bọn chúng vượt lên… tôi có thấy bản số xe… tuy không nhớ hết nhưng hai số đầu là 66…
– “Đồng Tháp”… Nancy gật gù… ánh mắt sắc lạnh… sát ý lóe lên…
– “Như vậy thì dễ hơn nhiều rồi… Thủ trưởng… khi nào chúng ta xuất phát?” Xuân Mai lạnh lùng thốt…
– “Khoan đã… chờ chút”… Đức gằn giọng… thấy mọi người tập trung ánh mắt về phía mình… nó cười lạnh… nhìn Phương Anh hỏi…
– Phương Anh… chị nói tôi biết… cần bao lâu mới rành bắn súng vậy? Ý tôi là sử dụng thành thạo… biết nạp đạn, bóp cò, thay băng đạn… vậy là đủ rồi… không cần phải bách phát bách trúng như chị đâu… hihi…
– “Như vậy 1 hoặc 2 ngày là đủ rồi…”Phương Anh đáp…
– “Tốt… chiều nay bắt đầu dạy tôi nha… được hong?” Hai mắt Đức sáng ngời… sát ý trong khóe mắt…
– “Anh… anh tính làm sao?” Kiều Chinh hỏi…
“- Hắc hắc… còn làm sao nữa à? Hai thằng kia đã bắn anh… thì anh cũng phải trả lễ mới được… như vậy mới công bằng… em nói có phải không? Hắc hắc… không phải đơn giản như vậy đâu à… tìm ra bọn chúng… hắc hắc… bọn chúng sẽ biết thế nào là địa ngục trần gian…”
Hai mắt Đức trở nên tàn độc… lạnh người…
– “Anh… anh muốn đích thân đi à?” Nancy hơi lo lo hỏi… tên này dù sao cũng chưa từng được huấn luyện…
– Yên chí đi… dùng trí không dùng sức… hắc hắc… anh học hành không giỏi nhưng mánh mun gian trá thì… hắc hắc… Em cứ chờ mà coi đi…
– “Lão bản… anh… có kế hoạch gì? Khi nào? Chừa phần tui đó nha”… Thu Hà hăng hái “đăng ký”…
– “I’m in…” Phương Anh cũng ‘xí phần’…
– “Me too”… Thu Tâm cũng không chịu lép vế…
– “Em nữa”… Kiểu Chinh dĩ nhiên là cũng muốn đi theo… để hắn đi một mình… tuy có đám chị em đi theo hỗ trợ nhưng nàng không yên tâm lắm…
“Không được… bà bầu mà đi đâu… Kiểu Nga cũng ở nhà… 4 người đủ rồi… tôi cần 1 tuần để chuẩn bị… Tuần sau chúng ta xuất phát…”
Tuần sau… hắc hắc… tao tìm tụi mày lấy lại công bằng…
Có vay có trả…