Phần 133
Con rắn bò trên cát… con diều hâu cách xa đó mười cây số cũng thấy được con mồi mà bay tới… em bé ra đồng tìm chỗ giải quyết bầu tâm sự… trời trong mây tạnh gió thổi hiu hiu… chỉ cần em ị ra… vô số ruồi bay tới…
Bất cứ thời đại nào… nếu không có tài mà muốn đứng vững trong quan trường… thăng quan tiến chức… mắt phãi tinh như diều hâu… mủi phãi thính như ruồi… Phó chủ tịch quận Ô môn chính là thí dụ điển hình… lúc này… trong căn nhà khiêm tốn bình dị không xa hoa… lão đang lim dim nhắm mắt hưỡng thụ… Phía dưới Trang đang dùng cái lưỡi thơm tho quấn quít đầu cặc lão… liếm từ bìu dái liếm lên… ngậm đầu cặc nhanh chóng nhả ra nghe một tiếng “bốc”… Tấn chồm người lên… vừa đủ để hai tay có thể chơi đùa cắp vú 38 D của nàng… lão cố kìm để chậm bắn bằng cách suy nghỉ về lời nói bóng gió của Lại Đức Quang…
Nếu nói Tấn không động tâm là giả… có thể lên được thuyền của Bộ trưởng Lý Hồng Ân thì thật là một chuyện tốt… nhưng lão phải suy nghỉ cặn kẻ… sai một li đi một dậm… vạn kiếp bất phục.
Tấn là phó Chủ tịch quận… Lý Bình là Chủ tịch quận… nhưng Lý Bình hiện nay đanh bị lão quay mòng mòng như con chó… như vậy có khác gỉ lão chính là Chủ tịch quận rồi… đâu có khác gì đâu… nếu có thể được… Tấn muốn cái vị trí Bí Thư… địa vị số “1”… điều này có nghĩa là hất cẵng Bí Thư Lâm Thiện Nhân… là đồng minh chính trị và cũng là ba của Trang…
Không phải vì Trang mà Tấn suy nghỉ… đàn bà thôi mà… với địa vị Phó Chủ tịch quận… lão muốn ai lại không được… Tấn chỉ cần hê lên một tiếng… có cả đám cán bộ thuộc hạ xếp hàng đưa vợ hoặc con gái tới… cái mà Tấn đang cân nhắc chính là cái được cái mất… nên hay không? Nếu được thì sẽ được gì? Nếu thua thì sẽ mất cái gì… Tấn đã nhiều lần đem lên “bàn cân”… vẩn chưa quyết định được…
Trang phía dưới tuy đang miệt mài bú con cặc già gân guốc của ông bố chồng hụt nhưng nàng cũng đang quan sát nhất cử nhất động của lão… hôm kia ba nàng có nhận điện thoại của Lại Đức Quang… ý đồ lôi kéo… lên thuyền của Lý bộ trưởng… miếng mồi vô cùng hấp dẫn: Phó Chủ tịch thành phố…
Nếu là trước kia… Lâm thiện Nhân sẻ phấn khởi hồ hởi nghe theo chỉ thị của lãnh đạo… nhưng nay đã khác xưa… Lại Đức Quang ngày nay như con cua gãy càng… hơn nửa Lý bộ trưởng so với người khác thì mạnh nhưng so với Tổng Bí Thư thì dùng mông suy nghỉ cũng biết phải làm sao…
Vấn đề mấu chốt ở đây là đối với ba Trang… miếng mồi là Phó Chủ tịch thành phố… như vậy thì đối với lão Tấn… miếng mồi là Bí Thư quận rồi… như vậy có nghĩa là nếu ba nàng không quy thuận… rất có thể sẽ bị lão Tấn đá qua một bên để thượng vị…
Nếu lão Tấn đem chuyện Lại Đức Quang nói ra… chứng tỏ còn người lão không có ý đồ gian manh… nhưng đã hai ngày nay lão làm như không có chuyện gì… rỏ ràng đang cân nhắc thiệt hơn… Hôm nay nàng tới đây là muốn thăm dò… nhưng Tấn hình như có ý đề phòng nàng… Trang đành phải làm bộ như không có gì… khai thác thằng cha không được thì khai thác thằng con… nàng chỉ cần cho Tài đụ, bú cặc hắn thì lo gì hắn không nói…
Chuyện giửa nàng và Tấn đã gây bất hòa giửa hai cha con họ… Trang biết Tài âm thầm oán hận Tấn đã dụ dổ rồi đụ nàng… vì vậy gần đây hắn đã sinh dị tâm… thường tìm cách hẹn nàng… Trang đứng giữa… có khi sáng chõng khu cho thằng cha… trưa hoặc chiều chõng khu cho thằng con…
Đụ thôi mà… Trang bản tánh dâm dục… trước kia Tài là vị hôn phu của nàng… hắn và nàng đã từng đụ qua… bây giờ mặc dù nàng là người tình của cha hắn nhưng nếu hắn muốn nàng cho hắn đụ… nàng chắc chắc sẽ có nhiều lợi ích… mâu thuẫn giửa hai cha con là điều thứ nhất… cần phải khai thác triệt để… như vậy mới có lợi cho ba nàng…
– “Có chuyện gì mà thấy anh không nhập tâm vậy? Bộ em làm không sướng hả?” Trang làm bộ oán giận…
– “Hihi… đâu có… em làm anh phê quá… hắc hắc… anh càng ngày càng ghiền em…” Tấn đẫy đưa chối… lão ngồi lên, đặt đầu Trang nằm lên đùi… đút cặc vào miệng nàng nhỗm mông nắc… 1 tay không ngừng nắn bóp vú tay kia lòn giữa hai chân khều móc…
Trang uốn éo người… đầu miệng phối hợp ra vô nhịp nhàng… tay cầm bìu dái lão xoa xoa… Tấn chịu không nổi… bắn ào ạt… phía dưới kia… ngón tay lão không ngừng móc bạo trong hang…
…
– “Thằng Lý Bình kia… anh nghỉ nó có làm nên trò trống gì hong?” Trang vừa mặc lại áo quần vừa hỏi…
– “Hắc hắc… được thì tốt cho hắn cũng tốt cho mình… không được thì mình có cớ nói hắn thiếu năng lực… đường nào cũng được mà… phải hong? Hắc hắc… ụa… em về sao?” Tấn vẩn trần truồng nằm trên giường cười đểu…
– “Em có chút chuyện… cần phải làm… thôi em đi đây…” Trang nói xong đi ra cửa… miệng mĩm cười… “thằng cha vừa xong… bây giờ tới lượt thằng con…” Trang thích thú…
Tấn chẳng màng nghe Trang nói gì… tiếp tục trầm ngâm nghỉ ngợi…
…
Bí thư Nhân và Phó Chủ tịch Quận Tấn thì đắn đo suy nghỉ thiệt hơn nhưng đối với Thu Hoa… không cần phải suy nghỉ… được mời lên thuyền của Lý bộ trưởng là cơ hội bằng vàng… chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu… nói cho cùng nàng chẳng có gì để mất mà khi được thì sẻ được rất nhiều…
Hôm nay được Lại Đức Quang “triệu kiến”… Thu Hoa hăm hở… tỉ mỉ trang điểm… người ta nói Lại Đức Quang nay đã khác xưa nhưng Hoa lại có cái nhìn khác… nàng không có ý dựa vào một phó chủ tịch tỉnh đã mất quyền lực… cái nàng nhắm vào là người của Lý bộ trưởng…
Lần đầu tiên được triệu kiến… Thu Hoa thừa biết… nếu Lại Đức Quang vừa ý nàng… cho lão đụ là điều không thể tránh khỏi… hơn nửa… muốn đạt được mục đích… lão không cần gợi ý… nàng cũng ra sức quyến rủ để lão đụ nàng… có vậy càng yên tâm được lão tiến dẫn…
Hoa đứng tần ngần trước ngôi nhà xa hoa tráng lệ… ngạc nhiên… cánh cửa sắt không biết lý do gì mà hư hại nặng nề… như là xe bị đụng… nàng tỉ mỉ sửa sang quần áo… đưa tay bấm chuông…
Ngọc nương đưực lãnh đạo dặn dò… hôm nay có khách… nghe tiếng chuông… nàng đi ra…
– “Chào chị… tôi là Thu Hoa… hôm nay được lãnh đạo triệu kiến…” Hoa thấy Ngọc Nương xuất hiện liền gật đầu cười chào…
– Xin chào… lãnh đạo đả có căn dặn… chị Thu Hoa… tôi là Ngọc Nương… mời chị đi theo tôi…
Hoa theo Ngọc Nương vào phòng khách rộng rãi… trang trí theo kiểu tây phương… nàng thầm hít hà… ngưỡng mộ cách sống xa hoa của lãnh đạo… thật là biết hưởng thụ.
Lại Đức Quang đang ngồi sau bàn làm việc bằng gổ mun đen… trước mặt lão là cái laptop… nhìn vào trông rấy uy nghi khí thế… lão vừa lên mạng nghiên cứu mấy trò dâm dục biến thái… sẵn sàng cho lát nữa… thấy Thu Hoa bước vào… lão thầm hài lòng… vú đít nây nẫy… cặp môi gợi cảm không thua gì Ngọc Nương…
– “Ha ha… Chánh văn phòng Hoa… cô vẩn khoẻ chứ? Ngồi đi… Ngọc Nương… rót nước…” Lại Đức Quang niềm nở đứng lên ra chiều thân thiết…
– “Cám ơn Lãnh đạo… em vẩn khoẻ… lãnh đạo thế nào ạ?” Thu Hoa đẩy đưa… trước đây nàng có dịp chào hỏi lúc Lại Đức Quang còn tại vị… giờ đây tuy lão không còn là Phó Chủ tịch tỉnh nửa nhưng điều này không thể ngăn nàng gọi lão là “lãnh đạo”… trước là nịnh bợ sau là tỏ ý tôn kính…
– Haha… Chánh văn phòng Hoa… cô thật là khéo ăn nói… tôi đã về hưu… không còn là lãnh đạo của ai…
– “Đối với Thu Hoa tôi… Lãnh đạo lúc nào cũng là lãnh đạo… hihi…” Hoa cười nịnh bợ một câu rất chuyên nghiệp…
Ngay lúc này Ngọc Nương đem đến một ly nước cam cho Thu Hoa… một ly trà nóng cho Lại Đức Quang… lão đưa mắt nhìn nàng… Ngọc Nương hiểu ý liền phối hợp…
– Lãnh đạo… tôi có chút chuyện cần phải ra ngoài…
“Ừm… được… đi đi”… lão khoát tay… Ngọc Nương nhoẽn miệng cười chào Hoa rồi quay người bước đi… lòng rộn rã… hôm trước miễn cưởng cho Tồn đụ để hắn giử bí mật việc nàng bú cặc đứa em chồng… ai dè tên này đụ khá dai… kỹ thuật bú liếm khiến nàng hài lòng… hơn Trọng nhiều… Thiệt là tình cờ… hắn vừa gọi đến rủ rê… nhằm lúc Thu Hoa đến…
…
– “Cậu hai nhà Lý bộ trưởng sẻ được điều xuống Cần Thơ này làm Phó Chủ tịch Quận… cậu ấy chưa có kinh nhiệm nhiều vì vậy cần người phối hợp… tôi liền nghỉ đến chị… chị là người quyết đoán, có kinh nghiệm… chỉ cần chị biết cách phối hợp…”
Nói đến đây lão ngừng… đây là một nghệ thuật nói trên quan trường… người nghe muốn hiểu sao thì hiểu… hai mắt lão len lén nhìn cặp vú đang ẩn hiến phía sau lớp áo sơ mi lụa…
Lăn lộn trong quan trường đã lâu… Hoa làm sao không hiểu được ý của Quang… lão muốn tiến dẫn nàng phối hợp với con của Lý bộ trưởng…
COCC thường được điều xuống huyện, quận, thành phố đề rèn luyện một thời gian… sau đó được thăng chức, rồi được điều về chiếm những vị trị quan trọng trong những thành phố trực thuộc trung ương… mở đường cho kim tự tháp quyền lực sau này…
Quy luật con đường quan trường của đám COCC là vậy… bởi vậy mới có câu: Con vua thì vẫn làm vua… con sãi ở chùa vẫn quét lá đa…
Đối với Hoa đây là một cơ hội… có thể nói là tuyệt hảo… chỉ cần “phò tá” cậu hai con nhà Lý bộ trưởng đến nơi đến chốn… mai này tương lai sẻ vô bờ bến… càng nghỉ… Hoa càng kích động… Hoa không ngờ cái “bánh ngọt” lại tự nhiên rơi xuốn đầu mình… ân tình này quá lớn…
– “Cám ơn lãnh đạo đã có công bồi dưỡng… ân tình này Thu Hoa sẽ nhớ rõ…” Hoa kích động hứa hẹn…
Nếu thật sự như Hoa nghỉ thì đây là một ân tình rất lớn của Quang… nhưng Hoa nào biết trùng trùng nguy hiễm đang rình rập chung quanh cái bánh ngọt…
Lý Gia Thành muốn đấu đá với Trần Đức… Nancy sẻ không xen vào nếu là cuộc đấu đá đường đường chính chính… nếu người của Lý Gia Thành xen vào chơi trò dơ bẫn… thì trò chơi khác rồi… cũng chính vì vậy mà Lại Đức Quang muốn chơi trò “tiến dẫn”… được chuyện thì lão có công với Lý gia… không được thì lão cũng không có tội với Nancy…
– “Ậy… Lại Đức Quang tôi lúc nào cũng chọn người có khả năng… người không có khả năng… nhất định tôi sẽ không cho cơ hội này… Tôi biết chị đã lâu… chỉ là chưa có dịp… nà nà… uống nước đi… ây da… hôm qua trồng vài cái cây kiển, cắt vài cành lá thôi mà hôm nay nhức vai dử…” Lại Đức Quang tay trái xoa vai phải… mặt nhăn nhó…
– “Lãnh đạo… Tôi có biết chút ít mát xa bấm huyệt… để tôi giúp ngài”… Hoa “thành khẩn” quan tâm lãnh đạo… lúc trước Phạm bá Thành cũng dùng chiêu “nhức vai” để được nàng hầu hạ… trước là mát xa… sau là bóp vú sờ lồn… Thu Hoa đâu còn lạ gì các chiêu trò của lãnh đạo…
– “Thiệt? Vậy thì phiền chị rồi… ây da… để xem tài nghệ chị thế nào…” Quang đắc ý… người đàn bà này thiệt là thông tình đạt lý… hiểu ý người… là đối tượng có thể bồi dưỡng để tiến xa…
Hoa bước đến trước mặt Lại đức Quang đưa tay xoa xoa nhè nhẹ hai bên trán… lão ngồi, nàng đứng… khoãng cách không quá một gang tay… mùi thơm trên người nàng thoát ra khiến lão ngây ngất… lão nuốt nước bọt cố tưởng tượng hai bầu vú ẩn sau lớp vãi lụa trắng… cặc trong quần lão cứng ngắt…
Hoa đắc ý… mọi chi tiết nhỏ nhặt không qua khỏi ánh mắt của nàng… nhưng ngoài mặt rất tự nhiên bình thản… thỉnh thoãng “vô tình” mà cự ly càng gần hơn… đây là sát chiêu… chỉ cần lão già này có ý dâm tà sẻ úp mặt vào ngực nàng hít lấy hít để… Bá Thành, Thế Hiển… đám đàm em của hắn… gần đây Tú Toàn, Phó Chủ tịch huyện Hiếu… ai cũng chúi mồm miệng vào người nàng mà bú liếm… lão già này cũng sẽ vậy thôi…
Quả nhiên lòng ham muốn dâng lên tới não… cặc trong quần giựt giựt… Lại Đức Quang cũng chẳng cần khách sáo màu mè gì nữa… lão đưa tay choàng qua người Hoa… kéo nàng sát tới… úp mặt vào ngực nàng hôn hít…
– “Lãnh đạo… ngài”… Thu Hoa trong lòng đắc ý nhưng ngoài mặt làm ra vẻ “thục nữ”… mặc dù chẳng ngăn cản chút nào khi hai bàn tay lãnh đạo luồn vào trong váy nàng đang đi lên vùng cấm địa…
Thu Hoa ghì đầu Lại Đức Quang vào ngực… cố ý cho lão “ngộp thở”… Quang tham lam hối hả cởi quần áo nàng… không mấy chốc Hoa lõa lồ, cặp vú trắng ngần, chùm lông đen mời gọi… Quang hai mắt đờ đẩn…
Hoa chầm chầm ngồi xuống trước háng lão… đưa tay kéo phẹc mơ tuya xuống… kéo cặc lão ra ngoài… đầu cặc tim tím đang giựt giựt…
Khác với Ngọc Nương… đã qua tay nhiều gã dâm dê… Hoa kinh nghiệm biết lão già như Quang muốn gì… đàn bà càng chủ động thì mấy lão già càng mê mệt… gát một chân lên ghế… nàng áp chùm lông mịn màng trước miệng tay ghịt đầu lão vào…
Lại Đức Quang nút chùn chụt…
Cách đó không xa… trong ngôi nhà của Ngọc Nương… nàng cũng đang ví chùm lông của nàng vào miệng Tồn cho gả nút…
…
Rúc cục ba ngày nay… Đức cũng bắn được rồi… học chữ thì không giỏi nhưng học cái này thì rất xuất sắc… nhắm bia bắn liền 6 phát… thành tích không tệ…
Sáng… trưa. Chiều… khi rảnh là nó cũng cằm khẩu súng… tháo băng đạn… nạp băng đạn… trong đầu nghỉ… “đụ mẹ… từ nay thằng nào có giỏi thì bắn tao thử coi…” Với cái giấy chứng nhận PA02 đặc biệt lận lưng… từ nay ra ngoài… mang theo súng là không thành vấn đề… coi bộ cũng đã đến lúc viếng thăm đồng chị Ngọc Sơn ở Đồng Tháp rồi…
– “Anh định thế nào…” Nancy nằm nghiêng người… nhìn Đức đang cặm cụi lau cây súng nàng tặng… lấy làm hài lòng… khẩu súng mới tinh nhưng hắn vẩn lau tới lau lui… chứng tỏ rất thích… như vậy là được rồi…
– Hả? Thế nào là thế nào?
– Khi nào đi Đồng tháp… đồ khờ… bộ có chuyện khác sao?
– Ừm… hai bửa nữa… sao? Không yên tâm à? Yên chí đi… anh không làm ẩu đâu… chuyện gì cũng có kế hoạch đàng hoàng…
– Không phải là chuyện này… biết anh có kế hoạch mà… cái mà em muốn biết là anh sẽ làm sao với hắn…
– Vậy hả? Một câu thôi… người ta muốn giết mình… có lý nào mình nhân từ với người ta… em nói có phải không? Anh chịu em cũng không chịu mà… hắc hắc…
– “Nói thì dể nhưng làm thì khó… dù sao hắn cũng đã là Giám đốc CA Đồng Tháp… bắn hắn chết sẻ gây nhiều thị phi…” Nancy lo ngại…
– Bắn hắn chết? Ai nói vậy? Em không nghỉ anh sẽ ngu như vậy chứ? Hắc hắc… có nhiều cách mà… chẳng hạn như nhảy lầu tự tử nè… dùng thuốc quá độ nè… trúng độc nè… hihi…
– “Nghe anh nói vậy… em yên tâm rồi…” Nancy thở phào… nàng chỉ sợ Giám độc CA mà bị bắn chết thì sẽ có nhiều cuộc điều tra phiền phức… nếu tránh được thì tránh…
– “Haha… xong rồi… bây giờ anh muốn bắn vài phát…” Đức nhìn Nancy đang nằm nghiêng, mái tóc dài phủ lên người nàng… thân hình bà bầu tuy rằng chưa thấy bụng rõ ràng nhưng đít vú đã nẫy nỡ hơn bình thường rất nhiều…
– “Lại muốn đi trường bắn nửa à? Hồi sáng đi rồi mà”… Nancy nũng nịu… đàn bà mang bầu… ham muốn tình dục hơn bình thường… đang chờ hắn lau súng xong sẽ dụ dổ hắn… ai dè hắn mê súng hơn mê mình… muốn đi trường bắn… thiệt đáng ghét…
– “Anh đâu có nói đi trường bắn đâu à… em làm bia cho anh bắn là được rồi… hắc hắc…” lời vừa dứt con cặc của nó đã chỉa ngay trước mặt nàng… Nancy chợt hiểu…
– “Đồ quỷ… a…”… lời chưa nói hết cặc đã vào tới cuống họng… Đức đẫy Nancy ngã xuống giường… úp mặt vào giửa hai đùi nàng…
…
Phi Trường Trà Nóc…
Lý Gia Kỳ kéo hành lý của mình ra khỏi phi trường… phía sau gã thanh niên lẽo đẽo theo sau khiến nàng cảm thấy chán ghét… Lúc đầu, trên máy bay, hai ghế cạnh nhau… theo phép lịch sự… nàng còn trò chuyện chút chút coi như xã giao… nhưng sau đó nàng cảm thấy phiền về cách nói chuyện khoe khoang của gả nên nàng chỉ ậm ừ… tưởng làm thế… gả sẻ hiểu mà im miệng, tránh xa nhưng từ lúc xuống máy bay… gã cứ lẻo đẻo theo sau nàng… bám như đỉa đói khiếng Gia Kỳ chán ghét… vô cùng phiền muộn…
– Haha… cô em à… hai đứa mình cũng coi như là có duyên… anh mời cô em đi uống ly nước… có được không? Nể mặt chút đi mà… haha… sau đó anh đưa em về… nà… tài xế anh tới rồi…
– “Anh cút đi… anh tưởng anh là ai?” Bực quá cái lối nói chuyện của gả… Gia Kỳ quay lại sẳn giọng… nàng đã bực lắm rồi… sao lại có thứ đàn ông như thế này nhỉ?
– Haha… quên nữa… thiệt là thất lễ… anh xin tự giới thiệu… Tài… Ngô Tài… người Sóc trăng… ba anh là Chủ tịch tỉnh Sóc trăng… haha… còn cô…
– “Anh nói xong chưa? Nói xong thì cút đi… thiệt là phiền…” Gia Kỳ nhăn mặt lắc đầu bước đi…
Ngô Tài sửng sốt… con này điếc à? Con của Chủ tịch tĩnh mà không động tâm sao? Hay là nó không biết cái gì là Chủ tịch tỉnh? Mặc kệ… biết hay không biết không quan trọng… nhất quyết phải đem nó hành hạ dưới cặc mới được…
– “Này… con kia… rượu mời không uống muốn uống rượu phạt à? Muốn cà chớn với ông à? Ông…” Gả Ngô Kỳ vửa nói vừa đưa tay níu tay Gia Kỳ…
“Chát”… một âm thanh vang dội của tiếng tát tai vang lên… Gia Kỳ đã không nhịn được đưa tay tát một cái vào mặt Ngô Tài…
Ngô Tài đứng thộn mặt ra… lần đầu tiên gả bị gái đẹp tát tai… mặt gả trắng bệch… lúc trắng… lúc xanh lúc đỏ… thay đổi như màu sắc con tắc kè…
Một vài cô người qua đường hiếu kỳ dừng lại xem náo nhiệt… trong đó có vài cô gái… đưa tay chỉ chỏ cười khúc khích…
Gia Kỳ là ai chứ… tuy có dáng yểu điệu thục nữ nhưng là tứ đẵng huyền đai Thái cực đạo… chỉ thấy nàng co giò lên… Ngô Tài như cái bong bóng xì hơi văng ra ngoài nằm trên mặt đất… nhưng cái iphone của nàng đồng thời cũng rớt xuống… nhanh như chớp một bóng người chụp lấy… chạy mất…
– “Người đâu… kêu CA… có người hành hung người khác”… gã tài xế của Ngô Tài quýnh lên… kêu la ỡm tỏi…
Gia Kỳ bối rối… không có iphone… nàng làm sao liên lạc với Nancy? Phiền phức rồi…
– “Không cần sợ đâu… tôi làm chứng cho cô”… một giọng nói vang lên bên cạnh…
Gia Kỳ quay người nhìn… một thiếu phụ khoãng 40 cùng một thiếu nữ ngoài hai mươi đang nhìn nàng cười thân thiện…
– “Cám ơn dì… cám ơn cô…” thật xui… điện thoại cháu đã mất rồi…
– Tôi thấy… hay là cô dùng máy của tôi để liên lạc với người nhà…
– Cháu… cháu không nhớ số. Nào hết… mỗi khi muốn gọi ai chỉ cần bấm tên là tự động…
– “Đồng chí CA… mau bắt cô này lại… cô ta hành hung cậu hai nhà tôi… cậu ấy xỉu rồi… cậu ấy là con của Chủ tịch tỉnh Sóc trăng đó… Các đồng chí CA coi đó mà làm…” gả tài xế của Ngô Tài hăm dọa…
– “Bắt con khốn này lại cho tôi” Ngô Tài lúc này đã tỉnh… gả tay ôm ngực tay chỉ Gia Kỳ hét…
Hai người CA nghe đến “Chủ tịch tỉnh Sóc trăng”… sắt mặt thay đỗi… tiến về Gia Kỳ nghiêm sắc mặt…
– Cô là ai… sao lại đánh người thế kia hả? Mau theo chúng tôi về đồn để giúp việc điều tra…
– “Đồng chị CA… không phải lỗi của cô này… là ông kia…” Người phụ nữ can thiệp… muốn phân bua cho Gia Kỳ…
– “Bà là ai? Chúng tôi không hỏi bà? Tránh sang một bên…” Một tên CA hét… hắn đang muốn thể hiện với con trai Chủ tịch tỉnh Sóc trăng… một dịp bằng vàng để nịnh bợ…
– “Cô không cần sợ… tôi gọi cho thằng cháu… kêu nó tới đây”… người đàn bà rút di động ra nhìn Gia Kỳ trấn an nàng…
– “Má… má nói anh Đức hả?” Cô gái khều tay ngườii đàn bà hỏi…
– “Hihi… Phượng à… con đã lâu không về nhà… thằng Đức bây giờ oai phong lắm… để má kêu nó…” Thủy bấm di động…
Người phụ nữ này không ai khác… chính là Thủy… hôm nay nàng ra phi trường đón con gái về thăm nhà… tình cờ chứng kiến hành động khà ố của Ngô Tài… nhất định đứng ra can thiệp…
Gia Kỳ cảm động… hôm nay xui mà hên… người miền Tây nam bộ thật tốt và hiếu khách…