Phần 15
– Hả? Cái gì? Mở công ty. Nhàn mù tịt nhìn thằng con trai đang tô hô nằm trên giường, tưởng nó nói chơi thôi nhưng nhìn vẽ mắt thấy nó thật là nghiêm túc.
– Ừm, đúng rồi, con định mở công ty xây dựng, con có mối quan hệ tốt nên sẻ có mối làm ăn lớn… Đức nhìn Nhàn nói khẳng định, nó đã suy nghỉ nhiều lắm rồi, không cho Nhàn biết mục đích sau cùng của việc mở công ty là rửa tiền, càng nhiều người biết càng không tốt.
– Vậy… vậy có được không? Rồi chuyện học hành thì sao? Nhàn lo ngại hỏi, dù sao thằng Đức mới 16 thôi, bỏ học thành lập công ty, nghe thật là quá kinh hãi rồi khó mà tin được.
– Học hành gì chứ, thời buổi này đi học đổ đạt cho cao cuối cùng cũng thất nghiệp chết mẹ luôn hoặc làm công cho người ta thôi, mẹ cũng thấy đó mà, mấy ông mấy bà đại gia toàn dốt đặc nha nhưng người làm cho họ đều là không Tiến thì cũng Thạc sĩ hết. Vậy học làm gì chớ, nay có dịp nhảy ra làm ăn, mai này thành đại gia thôi.
Đức hăm hở mơ một viển ảnh tươi đẹp khiến Nhàn nghe cũng động lòng. Nghỉ cũng phải, thời buổi này có tiền là sai khiến ai cũng được mà, tuy nhiên nàng vẫn lo ngại, cái gì công ty xây dựng… không phải ba của thằng Đức cũng là công ty xây dựng đó sao? Nhưng mười mấy năm mới có chút thành tựu như ngày hôm nay, không dễ nha. Nghỉ tới đó Nhàn trù trừ nhất thời không biết nói gì. Như hiểu được ý nghỉ trong lòng Nhàn, Đức đưa tay lòn vào áo ngủ vừa xoa bóp cặp vú mẹ vừa nói.
– Yên chí đi, con có đường dây… sẽ chợp được nhiều món thầu lớn, mau mẹ sẽ thấy thôi.
Vừa nói vừa bú vú vừa lấy tay xoa đám lông lồn, thằng Đức biết tử huyệt của mẹ mình, quả nhiên Nhàn đê mê nằm im hưởng thụ thú vui nhục dục do thằng con mang lại. Đức quá quen thuộc những tử huyệt của mẹ, nó hết bú tới liếm, đủ mọi tư thế làm Nhàn sướng mê tơi người mềm như cọng búng nó mới dang rộng hai chân nàng ra đút cặc vào dập tới tấp… Chỉ trừ lúc Tuấn ở nhà thôi, thời gian Tuấn ra ngoài Đà nẵng làm ăn thì trên chiếc giường này đêm nào Đức cũng nằm vị trí của ba nó nhưng không phải nằm yên ngủ khì mà là đè mẹ mình ra chơi đủ trò lắm kiểu, lâu ngày thành thói quen, đêm nào hai mẹ con cũng “quần thảo” 1 trận trước khi ngủ. Khi thì thằng Đức bắn ra khi thì không, đây là tự nó biết kềm hãm không để tiêu hao quá nhiều đạn dược. Đàn bà nó quá nhiều, không thể đụng cái là bắn ra… mình đồng da sắt cũng không chịu nổi nha.
Nét mặt đầy thỏa mãn, nằm vật người ra trên giường không buồn che đậy cơ thể lõa lồ của mình, thằng Đức vẫn chưa “ra”, nói đúng ra là nó không muốn ra thì đúng hơn, tay Đức vẫn không ngừng sờ nắn trên cơ thể trần truồng của mẹ mình.
– Biết ổng có chịu không? Nhàn bật hỏi, nàng hơi lo ngại về chuyện này…
Đức nhún vai trề môi:
– Ổng có OK hay không cũng như nhau thôi, dù sao con cũng quyết định rồi… không học nữa, nhảy ra ngoài làm ăn…
– Ừa nè… hồi nãy con nói có đường dây gì gì đó, có thiệt không? Làm sao vậy? Đối với cái chuyện này Nhàn luôn canh cánh trong lòng, nữa khâm phục nữa nghi ngờ, dù sao thằng Đức mới hơn 1 một chút thôi sao lại tài vậy? Nếu quả thật vậy thì thật là đáng tự hào…
– Thiệt chớ sao lại không thiệt, sau này con sẽ trúng thầu lớn rồi mẹ sẽ thấy thôi. Đức hai mắt sáng ngời, tự tin, nó tuy nhỏ nhưng đầu óc sáng suốt không trước tuổi, nó không ngây thơ tin tưởng Nancy có thiện ý đưa mình cái bánh ngọt ngon như vậy, hắc chắn có cái gì đó mà hiện nay nó chưa thấy thôi. “Phú quý hiểm trung cầu” mà… thằng Đức hiểu được và nó cũng dự định từ trong cái chuyện này mà kiếm được nhiều lợi ích. Trăm triệu đô mỹ? Không biết có phải như Nancy nói hay không? Nếu là thiệt thì chỉ làm 1 lần thôi cũng đủ ăn cả đời rồi. Vấn đề là ở chỗ này, có gì bí ẩn đây mà dù cho là có gì bí ẩn đi nữa nó cũng đéo ‘ke’ có nghĩa là cóc cần (don’t fucking care). Kiếm tiền trước, chuyện gì tới sẽ tới, không cần phải lo xa hơn nữa có ghệ đẹp để đụ mà.
– Ừa nè, mai mẹ lên Đà lạt rước dì út về…
– Ừm… chuyện của dĩ xong rồi sao? Về đây ở luôn à?
– Dù sao ở Cần Thơ này cũng có bà con thân thuộc, ly dị rồi ở trển làm gì chớ thấy cái thằng kia mà không chướng mắt sao, giọng Nhàn nói đầy hậm hực, dù sao đối với Nhàn, cái chuyện hai vợ chồng đứa em gái út ly dị cũng là lỗi do thằng em rể khốn kiếp kia mà thôi.
Đức cười…
– Ậy, cái chuyện vợ chồng khó nói lắm, biết đâu lại là chuyện tốt cho dì út… thời buổi này vui vẻ thì sống chung không vui thi bye bye thôi, miễn cưỡng cũng đâu có ích lợi gì.
– Đừng có làm như ông cụ non vậy, con rành đời lắm sao… Nhàn trêu ghẹo…
– Sao cũng được, mai mẹ đi chừng nào về?
– Cũng hai ba bửa… Sớm lắm có lẽ thứ bảy mới về tới…
– Ừm… có gì tối về nói, bây giờ con qua nhà thím ba nói cho thím biết con nghỉ học… chắc sẽ bị dũa một trận thôi… Vậy ha, con đi đây…
– Ừm, cho thím ba biết trước cũng tốt… có cần mẹ đi với con qua bển không?
– Không cần đâu, xong chuyện con xuống nhà hàng… tối gặp…
Thằng Đức te te đi qua nhà chú… buổi trưa vắng lặng, Thủy đang ngồi trên chiếc bàn trong nhà bếp nhâm nhi ly cà phê đá thấy thằng cháu đi vào hai mắt thoáng sáng lên, mới nghỉ tới thì liền thấy nó.
– Sao rãnh vậy, không xuống tiệm à?
– Không, còn sớm mà… qua đây thăm thím không được sao… Đức cười cười, bước tới phía sau, hai tay xoa xoa lên hai vai thím không được 5 giây liền thọt thẳng vào cổ áo bóp vú. Thủy quen rồi nên lim dim mắt hướng thụ, bây giờ, Đức muốn gì trên cơ thể mình, nàng cũng chìu và háo hức mong chờ, những lúc chỉ có hai người, cái chuyện bóp vú sờ lồn là chuyện nhỏ. Có những lúc Hùng ở trên lầu thôi mà thằng Đức lại nằng nặc đòi nàng bú cặc nó trong nhà bếp, thiệt là sợ chết đi được nhưng nàng cũng chìu, có điều là càng hồi hộp thì lại càng kích thích rồi đâm ra thích những lúc đó mới chết chứ, bởi vậy lúc này Thủy cũng không hiểu sao mình lại dâm đãng như vậy.
– Bóp vú, sờ sờ móc móc trong quần thím một hồi, thằng Đức kéo cái quần mình xuống, đứng trước mặt Thủy, con cặc to khủng bố đang ngỏng cao đầu đong đưa trước mặt. Thủy hai mắt lờ đờ xuân tình tột đỉnh đưa tay cầm lấy định bỏ vào miệng.
– Đứng lên đi… Đức đưa tay kéo Thủy đứng lên, ý nó là muốn chơi từ phía sau, Thủy đứng lên tự tuột quần ra ngoài, hai tay vịn vào mép bàn, chổng mông ra sau, úp mặt lên bàn chờ đợi. Trong phút chốc, cái lưỡi như con rắn len lỏi sâu vào giữa hai múi thịt. Tiếng rên rỉ mỗi lúc càng nhiều vang lên. Thủy sung sướng hưởng thụ, lần nào cũng vậy, thằng Đức lấy lưỡi làm cho nàng “nuỗn” ra rồi đút vào mà dập khiến Thủy đạt đến tột cùng của khoái lạc…
Quần tuột lưng lửng quá đầu gối, Đức vừa nắc vừa hơi khom người hai tay vừa bóp vừa xoa cặp vú… tiếng nhóp nhép do hai bộ phận sinh dục chạm vào nhau nghe rõ mồn một trong phòng bếp thỉnh thoảng xen lẫn với tiếng rên ư ư của Thủy làm cho quang cảnh đầy dâm dật và man dại. Thủy vô cùng thỏa mãn trước sự hung hãn và dai sức của đứa cháu chồng, nhiều lúc nằm bên Hùng nàng thấy tội lỗi muốn chấm dứt cái quan hệ bất chính này… nhưng chỉ là nghỉ thôi còn làm thì quá khó… mỗi lần thấy nó liền nghỉ tới chuyện đó, người nóng rang lên và khi nó đưa tay sờ loạn là nàng hoàn toàn thất thủ, thây kệ đi… tới đâu thì tới, nghỉ nhiều làm gì.
Đức ngồi trên ghế nhìn thím đang bú cặt mình mà mĩm cười hài lòng, mẹ nó, dì Thu, cô Lan vợ thầy Phan, Diễm, dì Hà rồi gần đây Nancy… ai cũng có trình độ bú cặt hết nhưng phải nói Nancy trẻ nhất mà lại bú cặt nghề nhất… có lẻ lúc bú cặt nàng ta đem con cặt vào tới cuốn họng… không dễ a…
– Sâu thêm nữa được không… Đức đưa tay ấn đầu Thủy nhẹ nhàng đồng thời cố đút sâu hơn vào… Thủy cũng cố hết sức rồi nhưng thật là nghẹt thở khó chịu… nàng nhã ra phân bua.
– Không được… ngộp chết đi… vầy được rồi mà, nói xong lại cúi xuống ngậm con cặt mà bú liếm mút như mút kem như để bù lại cái việc không thể nuốt sâu hơn…
Có điều là tuy Thủy hết bú tới liếm rồi mút mỏi cả miệng mà thằng Đức cứ trơ ra…
– Sao vậy? Không ra được à? Thủy thắc mắc cảm thấy có lỗi, Đức làm nàng lên đỉnh mấy lần mà khi nàng làm cho nó thì hình như nó không sướng lắm nên không “ra” được… nghỉ tới đó bèn cầm con cặc đang cứng ngắc kia kẹp vào giữa hai bầu vú hy vọng Đức tiết ra được… nàng không biết là thằng Đức lúc này luôn tiết kiệm đạn dược nên không muốn đó thôi… làm cho nàng lên đỉnh là chuyện chính đáng…
– Bây giờ không ra đâu, để tối đi… thím sướng là được rồi… rồi nó kéo Thủy ngồi lên ghế, mặc quần áo chỉnh tề lại.
– Đức nghỉ học luôn… mở công ty xây dựng làm ăn…
Đang lui cui mặc quần nghe Đức nói vậy khiến Thủy sững sờ:
– Hả? Bỏ học làm ăn? Làm ăn gì? Không được… không có tương lai đâu… Thủy triệt để phản đối, trong thâm tâm thầm kín của nàng… cái chuyện làm ăn là thường đi xa lâu lâu mới về một lần, cái gương của Hùng sờ sờ đó… nếu thằng Đức cũng vậy thì nàng sẽ làm sao đây? Cái ý nghỉ này thằng Đức không biết, nó chỉ nghỉ rằng Thủy cũng như Nhàn thôi luôn nghỉ phải học hành mới có tương lai, bởi vậy cười hì hì ôm lấy Thủy mơn trớn rồi se se đầu vú.
– Ậy, nghe Đức nói đã… thím thấy mấy thằng cha con mẹ cán bộ không, có ai học cao chớ? Nếu có cái bằng cấp thì cũng là mua về thôi, họ dốt thấy mẹ nhưng giàu sụ, tiền của xài ba đời chưa hết, còn mấy đại gia đại mẹ nữa cũng vậy thôi… thời buổi này chủ yếu là có tiền và biết cách kiếm tiền… có tiền làm cha, không tiền làm ăn mày. Thím cũng biết mà, hàng hà sa số sinh viên tốt nghiệp về nhà chăn heo, số tốt một chút thì làm công với đồng lương chết đói… Cái này Đức không thèm đâu… vừa nói tay chân lại tái máy chui thẳng vào cạp quần mân mê chùm lông mềm mại kia vẫn còn ươn ướt do cuộc giao hoan vừa xong. Thủy cứ để yên cho nó sờ, nàng làm sao không biết được những gì nó nói chứ?
– Vậy làm cái gì xây dựng? Cũng phải chạy đôn chạy đáo như 2 ông kia kiếm ăn thôi… cũng thấy giàu lên đâu, ý nàng muốn nói ba và chú thằng Đức, đến lúc này Đức mới hiểu ra, nó cười khoái trá trong bụng, thì ra thím sợ mình cũng như chú, đi xa làm ăn không ở nhà đụ đây mà, biết tim “đen” của thím nhưng không muốn làm thím “ngượng nên nói bâng quơ:
– Không… không cần phải bôn ba như vậy. Đức có đường dây cao tầng, ngồi đây thôi không đi đâu hết, mướn người ta làm, mình làm ông chủ… nhiều thì không nói nhưng tối thiểu số thu cũng 10 tỷ…
– Cái gì? 10 tỷ? Còn nói là tối thiểu? Bộ đi ăn cướp à? Thủy không tin.
– Không cần đi ăn cướp đâu… chỉ cần có đường dây cao tầng là được rồi. À nè mà chuyện này thím đừng nói với ai nhe… chỉ có hai thím cháu mình biết thôi đó. Câu này nói ra làm Thủy thấy ngọt lịm, đàn bà là vậy, Thủy cũng không ngoại lệ khi nghe thằng Đức nói vậy thì cảm thấy mình vô cùng quan trọng nên tâm trạng phấn khởi, cảm thấy ngọt ngào.
– Vậy vậy chị hai nói sao?
– Mẹ hả? Thì lúc đầu cũng sợ này sợ nọ sau đó thì suy nghỉ lại rồi, thấy Đức nói đúng nên bây giờ Ok rồi… thím nè, mai mốt công ty mở thím có muốn làm thư ký không? Tới công ty làm thư ký nha, vừa lương cao vừa có săn sóc đặc biệt của ông chủ… Đức vừa pha trò vừa cười hắc hắc.
– Quỷ dâm dục… Thúy lườm yêu… cảm thấy thằng cháu chồng thật đáng yêu biết nghỉ tới mình.
– Phải dâm chứ… cũng như bây giờ nè… vẽ phong tình của Thủy làm thằng Đức hứng lên, nó đưa tay kéo phéc mơ tuya quần xuống kéo cặc ra ngoài đồng thời dùng tay ấn nhẹ đầu Thủy… nàng ngoan ngoãn mở miệng ngoạm lấy… trong phút chốc đầu tóc nàng nhấp nhô lên xuống trước háng thằng cháu chồng…