Phần 164
Hai cha con Lê Quốc Đại đều chết cùng một ngày… Sớm không chết… muộn không chết…
Người ngu cũng biết là chuyện không bình thường…
– “Đức ca… bây giờ tụi em biến nha” Thấy ” lão đại ” miên mang suy nghỉ… Hưởng tắc kè cáo từ…
– Khoan đã… kế hoạch có thể thay đổi… vầy đi… theo dõi nó… trước khi ra tay… gọi tao… nhớ đó…
– OK… Đức ca…
…
Tại sao Lê Quốc Anh bị đâm chết? Ai đâm hắn?
Đức gọi lại cho Hòa… Giờ này Định, Hòa… cả hai đang đứng ngồi không yên… Trực giác và kinh nghiệm trong quan trường… hai người cảm thấy có vấn đề nhưng không dám mở miệng… Sợ họa lây…
– Chủ tịch… cậu có chỉ thị gì sao? Giọng Hòa thản nhiên… như là mọi chuyện không có gì đặc biệt…
– Ha a… Chỉ thị thì không có… muốn hỏi anh vài câu thôi… ừm… có biết ai đâm chết Lê Quốc Anh không?
– “Là thằng Tuấn… nó cũng bị xếp Hùng bắt rồi… hiện đang bị giam giữ” Hòa trầm giọng…
– “Hung thủ bị bắt rồi? Thằng Tuấn nào? Anh quen biết hắn?” Tâm cơ chợt động…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web:
– “Aiz… Ở xã Đông Phú này… ai lại không biết thằng Tuấn… Trước kia kia là Đại Úy… Phó Trưởng CA xã… chuyện là vầy…” Sai vài chục giây im lặng… Hòa cuối cùng cũng “biết sao nói vậy…
– “OK… cảm ơn anh… anh Hòa… không còn gì nữa… mai gặp…” Đức cúp di động… trong đầu đầy nghi hoặc… Bây giờ chỉ còn chờ bên Phương Anh điều tra coi kết quả thế nào…
– “Có chuyện gì mà suy nghỉ nhiều vậy? Làm Chủ tịch xã… bận lắm sao?”… Hai má con Trúc, Tiên bước vào ân cần hỏi… trên tay cầm một mâm mang thức ăn, đồ nhắm… một chai Crown Royal Reserve… là Whiskey ngon của xứ lá phong (Canada)…
Cả hai chờ bên ngoài… thấy bọn thằng Hưởng đi ra… liền đi vào… Trúc thì muốn báo cáo chuyện làm ăn… Tiên thì đã tự coi mình là người của lão bản… muốn “săn sóc” hắn…
Từ lúc được lão bản đụ… Tiên đã hoàn toàn thay đổi… không còn vẻ lẳng lơ như lúc xưa… thay vào đó là vẻ nghiêm túc, đàng hoàng… khiến Trúc lấy làm lạ… tò mò… cái gì làm con gái như biến thành người khác vậy? Bám theo hỏi miết… dù sao cũng là má mình… Tiên hé lộ một chút…
Trúc là má mì… cũng là dâm bà… nghe xong… sửng sốt… hâm mộ… ước ao có ngày được thử… Vì vậy, vừa bước vào phòng, Trúc âm thầm liếc trộm đũng quần của hắn… lòng dâm rạo rực… người chưa chi đã lên cơn sốt… Thầm nghỉ Tố My và Chị Tư chắc cũng nếm mùi qua rồi… thật là may mắn a…
– “Tàm tạm thôi… nhưng rất thú vị… haha… WOW… có Whiskey đồ nhắm… thiệt đúng lúc… đang đói bụng… lại đây… ngồi xuống… uống một chút…”Đức thầm tính… Phương Anh có nhanh lắm cũng mất hai hoặc ba tiếng đồng hồ… Thôi thì ở đây hưởng thụ chút chút… mình là lão bản mà…
– Chuyện làm ăn thế nào rồi… Trúc má mì… nhìn má mì càng lúc càng trẻ ra đó nha…
– Hi hi… lão bản thật là biết ăn nói… thật, giả… không cần biết… nghe cậu nói là sướng rồi… chuyện làm ăn ở đây… hi hi khá lắm… cứ bốn tháng kế toán một lần… Khi nào…
– “Được rồi… tôi không tới đây để coi sổ sách…” Đức khoát tay…
– Nè… uống đi… Tiên đưa ly Whiskey có vài cục nước đá lên miệng lão bản… Đức mở miệng hưởng thụ hớp một ngụm rượu, nàng gắp thức ăn đưa tới… lấy khăn giấy lau miệng hắn… Đức khoái chí… hèn chi ai cũng thích làm vua…
– Hi hi… nếu bây giờ có vài cung nữ nhảy ở truồng thì tuyệt…
– “Ý kiến hay… sao tôi không nghỉ tới vậy cà?” Trúc sáng mắt lên… ngươi tới đây ăn chơi… ai nấy đều giàu sụ… có sở thích quái đản… dâm dật… Cho gái tơ giả làm cung nữ nhảy ở truồng… khêu dâm… Còn không kiếm được bộn tiền sao?
– Ha ha… nói chơi thôi mà…
– Không phải đâu lão bản… ý kiến hay đó… làm như vậy tha hồ chặt chém… bao nhiêu họ cũng móc ra… hi hi… lão bản… Cậu đúng là nhân tài trong nghề… hi hi… nè… má mì mời lão bản cậu một ly… – Trúc má mì trổ tài nịnh hót…
– “Thiệt sao? Nếu thấy làm ra tiền… thì cứ thẳng tay mà làm đi… ha ha… OK… mình cạn ly…” Đức hứng chí đưa tay bóp vú Tiên… bóp xong mới sực nhớ má người ta ở đây nên cười bẽn lẽn… Rồi bất chợt nảy sinh ý đồ…
Cho tới bây giờ… hình như cái gì cũng đã thử qua… đụ con, đụ mẹ cũng đã đụ rồi… nhưng song phi cùng hai mẹ con thì chưa bao giờ… Đụ Tố My, Thụy Vũ cùng một lúc hay Thanh Nhã, Dì Hường cùng một lúc? Quên đi… không thể nào đâu…
Nhưng đối với hai mẹ con Trúc, Tiên này… cơ hội rất lớn… ại sao không thử? Vừa nghỉ tới thôi… cặc trong quần đã cương cứng lên rồi… liếc nhìn má mì Trúc… người trạc Tố My, Chủ tịch tỉnh Phu nhân… biết giữ gìn nên bo đi (body) nhìn coi cũng còn đã cặc lắm…
Hai mẹ con Trúc, Tiên… là người từng trải… lại là má mì… đàn ông chỏng đuôi là biết họ muốn chi rồi… Tiên ngày nay tuy đã “hoàn lương”… lồn nàng từ nay chỉ dành cho lão bản… không phải lão bản quyết không cho đụ… chỉ muốn làm lão bản hài lòng… nếu lão bản muốn cùng mẹ con nàng song phi… nàng nhất định sẽ chìu để hắn lên tiên… Tiên liếc mắt nhìn mẹ… hai mắt Trúc đang long lanh… Tiên biết mẹ mình đang lên cơn dâm rồi… Tiên chồm người lên liếm vành tai, tay nàng chạm vào đũng quần hắn…
– “Có muốn không? Hai mẹ con chị… chìu cậu… cậu muốn sao cũng được…” Tiên rù rì… đẩy lão bản nằm ngửa ra… mở nút, kéo phéc mơ tuya quần… đưa tay vào… cầm cặc lão bản lôi ra… quay nhìn Trúc mỉm cười đắc ý “Ý nói thấy chưa? Đã nói mà… cặc hắn khủng lắm…”
– “Lại đây đi… còn chờ gì nữa…” Tiên mời gọi mẹ mình…
Má Mì Trúc đang trợn mắt há mồm… Cuộc đời bà đã nhìn thấy nhiều rồi nhưng chưa thấy cặc nào như cặc của lão bản… Như là con quái vật… hèn chi con gái mình mê mệt…
Trúc ngây người đứng nhìn cặc lão bản… nghe Tiên gọi, giật mình… bẽn lẽn ngồi xuống… đưa tay cầm lấy… vuốt ve, sờ mó một cách thích thú… sốc sốc theo bản năng… hai mắt si mê… há miệng ngậm vào… tham lam mút liếm…
Cùng một lúc được hai mẹ con phục vụ… Đức lão bản ngả người ra sau đê mê hưởng thụ… Khẩu kỷ của hai mẹ con Trúc, Tiên… phải nói là trên cả tuyệt vời…
Lần đầu… Chơi hai mẹ con người ta cùng một lúc… đây là lần đầu…
Trúc má mì cũng là lần đầu được con cặc “chất lượng” phập tả tơi… lần đầu được thỏa mãn tột cùng… bây giờ mới hiểu vì sao con gái mình mê mệt lão bản như vậy…
“Ước gì lâu lâu được một lần như vầy… thật là quá tốt… không uổng kiếp này…” má mì Trúc bắt đầu mơ mộng…
…
Đức ngừng xe trước cổng bệnh viện chờ không lâu… Phương Anh ra nhìn dáo dác… Thấy hắn vẩy tay… nàng băng qua đường… mớ của bước lên xe…
– Đói bụng không? Mình đi ăn gì nha…
– “Không ăn… không đói… về đi…”Phương Anh đáp cộc lốc… giọng hờn dỗi… Trong bụng đang giận… thật ra nàng cũng biết là nàng đang giận vu vơ… nhưng không giận không được… phải cho hắn biết là nàng không thoải mái khi hắn không dòm ngó nàng… từ khi nàng trở về từ miền Bắc xa xôi…
– “Anh mua Pizza… hai đứa mình đi tới chỗ này ăn… WOW… em càng làm mặt lạnh lùng… anh càng thấy em đẹp não nùng… Em nỡ lạnh lùng đến thế sao? Tim anh tan nát từ hôm nào…” Thấy nàng mặt vẫn “chầm dầm chù ụ”… Đức cất tiếng ca…
Phương Anh quay mặt nhìn ra ngoài kính xe dường như không “đếm xỉa” nhưng nhìn kỹ… vai nàng run run chứng tỏ đang cười…
– Wow… em thật là gian trá… quay mặt bên kia cười…
– “Đáng đời… ai biểu anh… anh cà chớn với em…” Phương Anh “quắc mắt”… nhéo đùi hắn… Thừa cơ… Đức chụp lấy tay nàng… nắm hoài không buông…
Từ lúc “sống chết bên nhau” ở Cao Lãnh… tình trong như đã… Bây giờ mới chính thức coi là bắt đầu…
Đức ghé Pizza Hut mua hai cái to tổ bố… lái xe thẳng qua nhà bên vĩnh Long… Đêm nay không đưa Phương Anh “vào Hạ” thì chờ đến bao giờ?
– “Đây là đâu vậy?” Thấy hắn không về biệt thự mà đêm khuya đưa mình đến chỗ lạ hoắc… Phương Anh ngượng ngùng… hai má đỏ lên… cúi mặt lí nhí ngượng ngưng hỏi…
– Anh mua căn nhà này… hi hi… lúc đầu coi như đầu tư hy vọng sau này bán lại kiếm chút tiền lời… nhưng sau đó đổi ý… thấy hoàn cảnh nơi đây không tệ nên sửa sang để dành… hi hi… vô đi…
Phương Anh Cũng xấp xỉ 28 rồi… Năm 25… sắp lên xe bông thì chồng sắp cưới đoản mạng… từ ngày đó đến giờ coi như sống độc thân… dùi đầu vào công việc để lãng quên… Tưởng rằng sẽ sống như vậy đến già… Ai dè trời xui đất khiến… đầu quân cho Thiếu tướng Nancy vào Nam… Gặp hắn… làm việc cho hắn, ở chung cùng trong một biệt thự… hắn khôi hài… đàn ca xuất sắc… lại liều mạng… khiến nàng từ từ cảm nhận được sự rung động… và hình như tất cả đồng đội đều bị hắn mê hoặc…
Thủ trưởng có kế hoạch vĩ đại cho sự nghiệp lâu dài… nàng đã quyết định rồi… cả đời này sẽ theo hắn thôi… Vậy mà mấy ngày nay hắn cứ coi nàng như trong suốt… Thật đáng giận… Phương Anh muốn quên đi… thầm nghỉ… nàng hiện tại cũng tốt mà…
Nhưng khi gặp… Hắn cười nói mấy câu, cầm tay… Phương Anh liền cảm thấy lòng ấm áp… quên mất “ai oán giận hờn”… Rồi khi nhận biết hắn chở nàng tới đây… trai đơn gái chiếc… Trong lòng có chút mong chờ… rạo rực… đầy xuân tình… Con người mà… ai cũng có nhu cầu… nhưng Phương Anh nửa mong đợi nữa sợ hãi… thấp thỏm không yên… không biết… chuyện nàng có số sát phu là sự thật?
Lần đầu tiên của nàng cũng là lần chót của người chồng sắp cưới… Sau lần đó… Phương Anh sợ hãi… có người nói nàng có tướng sát phu… ai có quan hệ với nàng sẽ bị đoản mạng… như vậy nếu hắn muốn… nghỉ tới đó tay chân Phương Anh lạnh ngắt…
– “Em sao vậy? Bệnh hả? Tay lạnh ngắt… đi… anh đưa em đi bác sĩ…” Thấy Phương Anh có triệu chứng “trúng gió”… Đức lo ngại…
– “Không… không phải… em… em… hu hu…”Phương Anh chợt bật khóc nức nở khiến Đức sửng sốt chẳng hiểu mô tê gì…
– Chuyện… chuyện gì vậy? Có tâm sự hả? Nói ra nghe… biết đâu anh giúp được em…
… im lặng… chỉ nghe nàng tiếng thút thít…
– “Em bị tuyệt chứng hả? Ung thư phải không? Không cần sợ đâu… anh có tiền… em cầm lấy qua Mỹ chữa trị… bên đó y học tân tiến… bảo đảm chữa khỏi…” Đức hùng hồn, hào phóng an ủi trấn an người đẹp… trong đầu nghỉ nàng này bị tuyệt chủng rồi… không biết giai đoạn mấy đây… Đúng là hồng nhan bạc phận mà…
– “Anh… nói bậy nói bạ… sao lại trù ẻo người ta vậy?” Phương Anh trong lòng ngọt ngào khi thấy hắn tỏ ra quan tâm nàng nhưng ngoài mặt thì “quắc mắt sừng sộ”…
– Hả? Vậy là không phải bị tuyệt chứng? Ouf… vậy thì tốt rồi… ây da… em nha… làm anh hết hồn… nhưng… sao lại khóc? Anh không hiểu a…
– “Anh… anh không hiểu đâu…”Phương Anh thở dài… chậm rãi “trở về quá khứ”…
– “Là vậy đó… người ta nói em có số sát phu… em… em không muốn hại anh…”Cuối cùng nàng thu hết dũng khí nói… liếc mắt nhìn hắn… chỉ thấy vai hắn run run… mặt đỏ ửng… khổ sở nhịn cười…
– “Ha ha ha… hi hi hi… hụ hụ hụ”Cuối cùng không thể chịu được… Đức cười lớn… ho sù sụ…
– “Cười… cười cái gì? Có gì đáng cười?” Phương Anh “quắc mắt” ngắt đùi hắn…
– Hụ hụ… hi hi… Oh Sorry… không ngờ… hi hi… em cổ lỗ xỉ tin dị đoan như vậy… hi hi…
– “Anh… anh không sợ? Anh không tin? Ouf…” Chưa kịp dứt lời… môi nàng đã bị khóa lại… cả người nàng như bị điện giật… bất tri bất giác hai tay nàng choàng qua cổ hắn siết chặt… mãnh liệt đáp trả…
Cả hai đứng giữa nhà… im lặng… môi dính nhau… không biết là bao lâu… mới tạm thời buông nhau ra để thở…
– Anh… anh không sợ…
– Sợ? Hi hi… Đừng có tin dị đoan mà… hi hi… khổ quá… Sợ cái con khỉ khô…
– “Em…” Chưa kịp nói… lại bị hắn ôm chầm lấy… môi một lần nữa bị môi hắn khóa lại… hắn không dừng ở đó… hai bàn tay bắt đầu xâm lược… lòn trang áo. Trong váy… chạy loạn khắp nơi trên cơ thể nàng…
Người nàng như phát sốt… uốn éo không ngừng… cái gì số sát phu? Nàng không cần biết… Giờ phút này… tới đâu thì tới…
– “Tắt… tắt đèn…” Tay nàng chân bàn tay hắn… không cho hắn tuột váy xuống… muốn hắn tắt đèn… không muốn dưới ánh đèn trần truồng trước mặt hắn… chưa quen… ít nhất là hôm nay…
– “Không tắt… anh muốn nhìn em… hi hi…” Đức lì lợm… đưa tay kéo váy xuống…
– “Không… tắt đèn đi…”Phương Anh tay giữ váy… hai bên giằng co… nàng đánh nhau thì giỏi… nhưng giằng co kiểu này… nàng không phải là đối thủ của hắn…
Nhanh như con sóc, Đức ngồi hụp xuống… đầu chui vào tà áo váy… tay kéo quần lót nàng xuống úp mặt vào giữa hai đùi nàng… Phương Anh cảm giác được chỗ kín đang bị hắn hôn hít… Một luồng điện chạy khắp người… miệng hắn “ủi” tới… nàng khum người bảo vệ “tử huyệt”… Cuối cùng trước sự lì lợm của hắn… hai chân dang rộng… để hắn muốn làm gì thì làm…
Thấy Phương Anh chịu “mở của thành” miệng Đức liền nhanh chóng chiếm đóng điểm mấu chốt”… nơi đó đang lầy lội…
Nàng ngả người năm xuống nền nhà… chiếc quần lót đã được kéo hẳn ra ngoài… váy vẫn còn trên người nhưng không làm vướng víu chút nào… Đầu tóc hắn nhấp nhô giữa hai đùi nàng… tâm hồn Phương Anh chơi vơi… muốn thời gian ngừng hoặc chậm lại… để cảm giác thần tiên được kéo dài…
Ánh đèn vẫn sáng choang… trên người nàng không còn mảnh vãi nào… nằm ngửa trên giường… lưỡi hắn rà khắp hang cùng ngõ hẻm trên cơ thể nàng… lại dừng nơi đó… mút chùn chụt… khiến nàng như điên dại… hai tay ghì mạnh đâu hắn… ép sát thêm vào…
Gác hai chân nàng lên vai… tay Đức cầm cặc rà tìm cửa động…
– “Anh… anh không sợ?” Phương Anh run run…
– “Người sợ là em mới đúng… hi hi… em không cho… anh… tiền dâm hậu sát” Lời vừa dứt… Đức đẩy cặc tới… cảm giác chật chội… ấm áp…
– “Ahhhh… Uihhhhh…” Đau quá… Nàng hét lên một tiếng dài… hắn thì bị “ngủ chỉ công” bấu đùi… đau thấu trời xanh nên cũng hét lên…
– “Hi hi… xin lỗi… em… không sao chứ…” Đức chợt nhớ… cô nàng này tuy không còn zin nhưng chẳng khác nào như zin… minh đẩy một cái lút cán… thật là “vũ phu” mà nên cười bẽn lẽn…
– “Anh… anh muốn giết người ta hả?” Phương Anh “oán giận”…”Ngủ chỉ công” gia tăng thêm vài phần công lực khiến Đức nhăn mặt… chịu trận… Thật ra đùi đau thì ít… sướng cặc thì nhiều… cảm giác đầu cặc giật giật trong người nàng… không tự chủ… bắt đầu nắc nhè nhẹ… nhanh dần… nhanh dần…
Rồi không biết từ khi nào… hai chân nàng như gọng kìm… kẹp dính eo hắn… hỗ trợ… cặp vú nàng rung chuyển theo từng nhịp chuyển động của hắn… lưng hắn bị nàng quào… vai hắn bị nàng cắn… Hắn thì hùng hục…
Nàng không nhớ bao nhiêu lần cảm giác điện giật kéo dài trong cơ thể… mỗi lần như thế… nơi đó… nước trong người tuôn trào… khiến nàng thần hồn bay bổng…
Cuối cùng cả người nàng xụi lơ… người mềm như cọng búng…
…
“Người ký tên trên giấy khai tử của Lê Quốc Đại… là Trần Kiến Thức… Hắn là Phó Bí Thư Đảng ủy… Phó Giám đốc Bệnh viện…”Trong bồn tắm… Phương Anh ngồi gọn trong lòng… hai tay hắn đang mơn trớn hai đầu ti nàng… Nét mặt Phương Anh rất hạnh phúc… nét xuân tình còn phảng phất…
– “Địa vị của hắn… thuộc hàng ngủ lãnh đạo… ký tên trên giấy khai tử… hình như không bình thường…”Đức tay mân mê đầu ti, sớ sờ bóp bóp… vẻ mặt đăm chiêu suy nghỉ…
– Hi hi… cái đó cũng “được” đi… cái này mới lạ… hắn là bác sĩ về mắt… hi hi… thấy kỳ hông?
– Ha ha… thú vị… thú vị… Còn phải nhờ em đó Phương Anh… điều tra tên này dùm anh… em hiểu ý anh chứ…
– “Không thành vấn đề… nhưng không phải miễn phí đâu… phải trả công em đó…” Phương Anh nũng nịu…
– Hắc hắc… em muốn sao cũng được… hay là như vừa rồi… gấp đôi ha…
– “Đổ quỷ anh… thật là dâm đãng mà…”Phương Anh đỏ mặt đưa tay ngắt đùi hắn ai dè bị hắn chụp lấy đưa tay nàng tới chỗ kia…
– Không… được… em mệt rồi… bộ muốn giết người hay sao á…
– “Nghe anh nói nè… hi hi” Hắn kề miệng sát tai nàng rù rì… Hai má nàng đỏ lên… Ngượng ngùng vài giây… quay người cúi đầu há miệng ngậm cặc hắn vào…
Đức nhè nhẹ di chuyển mông ra vào…”cần phải rèn luyện thêm a… hôm nay coi như là bài học vỡ lòng đi… hi hi…”
– “Hụ. Hụ hụ” Phương Anh nghẹt thở… ho sù sụ… cái đó của hắn chắn ngay cổ họng nàng khiến nàng nghẹt thở…
– “Hi hi… Từ nay hết ám ảnh rồi nha… hihi”…”nhấn sâu” khiến nàng nghẹt thở… ho sù sụ… cảm thấy bài học “vỡ lòng” đã đủ… Đức ngừng chơi miệng người đẹp… Hôm may được vậy cũng là khá lắm rồi… dục tốc bất đạt…
…
– “Ừmm… em còn nhớ vụ Phạm Bá Thành hông… Anh đang nghi ngờ trong căn biệt thự Lại Đức Quang đang ở… lão cũng giấu tài sản không ít đâu…”Đức vừa mặc lại quần vừa nói…
– “Anh… anh quay mặt chỗ khác… không cho nhìn… ý của anh là muốn gắn máy theo dõi?” Thấy hắn nhìn chăm bẳm vào minh… Phương Anh “hung hăng ” lườm… lấy áo quần mặc vào…
– Ừm… nhưng khó khăn hơn nhiều… Phạm bá Thành sống một mình… Lại Đức Quang thì khác… bên cạnh hắn có hai vợ chồng tên cận vệ, con hắn Lại Đức Huy, và tên Lý Gia Thành cũng đang ở trong biệt thự.
– Thủ trưởng nhất định có cách… chúng ta về gặp Thủ Trưởng…
– Ừm… Anh cũng có kế hoạch rồi… không biết có được không… Chúng ta về bàn với Nancy…
– “Đưa em trở lại Bệnh viện… xe còn đang đậu ở đó… anh về trước… em về sau…”Tuy Nancy… có nói qua rồi… nếu nàng thích hắn… nhưng nàng vẫn còn ngại…