Phần 172
– “Được rồi… hai em kia… thằng Mạnh, thằng Chung… giao cho hai đứa bây… áp giải hai em ra xe… Ở đây để tao với thằng Quý…” gã đại ca sau một hồi nhìn trước nhìn sau… hất hàm ra lệnh… gã nói chưa dứt lời… hai gã đàn em đã đứng lên phấn khích đi về cuối khu vườn… Đem về đụ là một chuyện… bóp vú mò lồn ngay bây giờ… chỉ có trời cản… Nghỉ tới thôi… cặc trong quần chúng giật giật liên tục…
Phía xa xa, Bích Hà, Vịnh Hà vẫn hồn nhiên vui đùa, làm dáng chụp hình… ngây thơ không biết nguy hiểm gần kề…
Gã đại ca và thằng đàn em trọc đầu tên Quý cũng không chậm trễ… đứng lên bước về bàn bên này… ánh mắt ngạo nghễ…
Ánh mắt Đức ca không rời tờ thực đơn… bàn tay phải hắn lần vào trong túi vải…
“Môi son em mờ hết rồi phải không?” Môi Mỹ Chi áp sát tai Đức âu yếm hỏi… hồn nhiên nhếch miệng cười… đồng thời mở xách tay tìm kiếm…
– “Đụ mẹ… tao ghét nhất là dài dòng văn tự… Để tao nói thẳng… thằng nhóc… hiện giờ mày còn thở được biết tại sao không? Là nhờ người đẹp này… rõ chưa… bây giờ nghe đây… hai người từ từ đứng dậy… theo tụi tao ra xe… OK?” Gã đại ca ngang nhiên ngồi xuống đối diện Đức ca… ngạo nghễ hách dịch ra lệnh… tên Quý đàn em đứng sau lưng… hai tay chắp ngang hạ bộ… cố ý khoe một con dao Thailand sắc nhọn… đày uy hiếp… miệng hắn khinh khỉnh… mắt hau háu nhìn Mỹ Chi…
– “Ai vậy anh? Sao mất dạy vậy? Mỹ Chi “sửng sốt “nhìn Đức hỏi…
– “Ha ha… anh cũng không biết… chắc thằng này điên” Đức ca cũng ngạo nghễ… bây giờ 10 phần tự tin… dưới gầm bạn… chỉ cần bóp cò là thằng này văng xa… hồn du địa phủ… Lúc này Đức vô cùng kinh hỷ… Từ thái độ của Mỹ Chi… Suy ra… Ba chị em Mỹ Chi này thật là không ngờ a… giả nai y như thiệt… dư sức đoạt giải Oscar.
– “Ha ha… Quý… mày có nghe không vậy? Thằng này nó nói tụi mình điên…”Nét mặt gã đại ca âm lãnh… gã có khẩu Colt 45 lận lưng nhưng nghỉ không cần tới phải nổ súng… Một thằng nhóc. Mấy con đàn bà thôi mà… thấy mã tấu đủ té đái rồi…
– Hắc hắc… Đại ca… hay là để em cắt hai cái lỗ tai của nó xuống nha… Coi nó giống ai…
…”Ây da… người ta đòi cắt hai tai anh xuống kìa… Em không chịu đâu… thật là khó coi…” Giọng Mỹ Chi nũng nịu nhưng hai mắt lóe lên tia tàn độc…
Ánh mắt nàng làm gã đại ca lạnh người… cảm thấy có cái gì đó không đúng… gã dợm người định đứng lên… đồng thời tay đưa ra phía sau…
– “Tao khuyên mày ngồi yên đó… mày không nhanh bằng viên đạn đâu… nát dái là chuyện nhỏ… banh ruột mới là chuyện lớn… mày không tin có thể thử… nhưng mà tao nói trước… mày chỉ có một lần cơ hội…” Đưc ca cười đểu… vô cùng đểu trước cặp mắt sững sờ của gã đại ca…
– “Hi Hi… Có em ở đây… không được nói thô tục…”Mỹ Chi cười trách… Trên tay nàng cũng một khẩu Smith…
Wesson màu hồng thật đẹp đầy nữ tính… và cũng thật lạnh người với ống hãm thanh màu đen tuyền đang chĩa vào ngực của gã đàn em tên Quý…
Gương mặt hai gã lúc này đang trắng bệch… kinh nghiệm cho chúng biết đã chạm vào “thứ thiệt”… nếu không muốn nói là ổ kiến lửa… mỗi người một khẩu súng trên tay… không cần hỏi cũng biết mình và người ta không cùng đẳng cấp… vậy mà dám huênh hoang cái miệng…
– Vịnh Hà… Bích Hà ra sao rồi…
– “Yên chí đi… hai thằng kia… hihi. Chưa đủ tư cách…” Mỹ Chi giọng ngọt ngào… âu yếm nhìn Đưc ca… họng súng vẫn không dời mục tiêu… Tên Quý đứng bất động… Tên đại ca cũng bất động… Cả hai đều biết mình chỉ có một mạng. Không thể làm liều…
Cuối khu vườn… song Hà… dĩ nhiên là không sao rồi… hai thằng côn đồ nghỉ hai con nhỏ kia tự đút đầu vào rọ… phen này tha hồ bóp lồn bóp vú… thậm chí còn nghỉ dí hai em vào bụi bắt hai em bú cặc cũng không thành vấn đề… chỗ này vắng teo…
– “Hắc hắc… người đẹp… sao buồn vậy… để hai anh chơi với hai em nha… bảo đảm hai em nhớ đời luôn…” gã tên Chung nuốt nước bọt… ánh mắt thèm khát… tay sờ đũng quần vuốt lên vuốt xuống…
– “Đúng đó… hắc hắc… hai em đừng sợ nhen… tụi anh rất là thương hương tiếc ngọc… bảo đảm hai em sẽ hài lòng…”gã tên Mạnh cũng không chịu kém…
– “Thiệt sao? Đâu… cởi quần xuống cho hai chị coi thử đi… có phải là như vậy không?”
– “Tốt… hả?” Nghe sao mà phê thế… nhưng hai tên côn đồ cảm thấy không đúng… đâu có đứa con gái nào gan vậy… Rồi thì sửng người ra…
Hai em gái “ngu ngốc” kia đang nhìn chúng cười mỉm chi… trên tay mỗi nàng một cây súng màu hồng… họng súng đen thui… đang chĩa về hướng bọn chúng…
Súng? Đại ca bọn chúng thì có một cây… với vài viên đạn… chúng chỉ chơi dao… đâm chém quen rồi… bắn thì chưa… làm gì có súng mà bắn? Bởi vậy bán tín bán nghi… có phải súng dỏm không đây?
“Chouf”… dường như đọc được ý nghỉ trong đầu của chúng… Bích Hà bắn một phát ngay dưới chân chúng… nét mặt nàng lạnh lùng… tiếng súng bắn ra không có tiếng nổ lớn vì có ống hãm thanh… nhưng nghe thật rợn người… Chân bọn chúng đứng không muốn vững…
– Thế nào rồi? Có muốn chị bắn vào đầu không? Bích Hà lạnh lùng…
– “Không… không… hiểu lầm… là hiểu lầm thôi…” Mạnh run giọng… kinh hãi… mấy con nhỏ đi chung với thằng kia đã kinh khủng như vậy… nó… nó sẽ như thế nào? Chết mẹ rồi…
– “Nhiều chuyện với mấy thằng này làm gì… để em gọi chị hai hỏi anh ấy muốn sao… cho mỗi thằng một phát tại đây hay sao…” Vịnh Hà rút di động gọi… trong khi hai tên Chung, Mạnh sợ muốn xỉu…
Vì vậy… ngay lúc này di động của Mỹ Chi vang lên… nàng tủm tỉm cười… bắt máy… được một lúc nàng ủy mị nhìn Đức hỏi…
– Hai tên kia… Vịnh Hà hỏi anh muốn thế nào?
– Bọn họ muốn mang chúng ta đi đâu đó… vậy thì chúng ta cũng làm như vậy đi… ha ha… có chuyện vui chơi đùa một chút cũng tốt… Nói với Vịnh hà… áp giải chúng ra xe chúng… chạy hay chống cự… bắn gảy hai giò chúng…
– “Nghe chưa… áp giải ra xe chúng… dở trò bắn”… nói xong trách Đức.”Anh nha… sao nhân từ vậy… bắn hai giò làm gì… phải tốn hai viên đạn… một phát ngay trán là được… hi hi… Có phải không?
– Ha ha… phải phải… nè… hai thằng bây nghe rồi chứ gì… mày… từ từ đứng lên được rồi… đừng có mà dại dột… một phát ngay đầu đó…
– “Hai vị… Bon này… có mắt không tròng… có thể coi như là chuyện hiểu lầm hay không?”Tên đại ca cắn răng cầu tình…
– “Sao bây giờ nói nhiều vậy… câm miệng đứng lên mày… đi…” Đức lạnh lùng…
– “Khoan đã… tuy chưa ăn uống gì nhưng thức ăn cũng đã kêu… phải tính tiền đã… chỗ người ta làm ăn mà…” Mỹ Chi lịch sự khoan thai đi ra phía trước trả tiền…
…
– “Anh bạn… tha cho tụi này một lần…” Mỹ Chi vừa đi khỏi tên đại ca một lần nữa… vẻ mặt thống khổ cầu tinh…
– Mày nói thêm một tiếng… tao bắn bể gáo mày… tao nói là làm… mày không tin có thể thử…
… dĩ nhiên hai thằng không ai dám thử… cả hai miệng câm như hến cho đến lúc Mỹ Chi trở lại… Trước đây 1 giờ… hai gã đều nhìn Mỹ Chi với ánh mắt thèm thuồng… bây giờ nhìn nàng với ánh mắt sợ hãi…
Trên đời mọi thứ đều có… chỉ có một thứ là không có… đó là thuốc hối hận…
…
Dòng Hậu Giang chảy lững lờ… bên này là Hậu Giang bên kia là vĩnh Long… nhìn rất mộc mạc… hiền hòa cũng như tâm hồn của người dân miền Tây nam bộ… Ngày nay tuy đã phát triển nhiều… mọi nơi điều được khai thác… nhưng không phải là khó tìm những nơi thanh vắng…
– “Anh bạn. Không… đại ca… em lạy anh… em mới cưới vợ… con em còn nhỏ… hu hu…”gã đại ca nhìn quanh… thấy vắng vẻ… hắn rùng mình… kinh nghiệm khiến hắn cảm thấy tính mạng như chỉ mành treo chuông… vừa được lôi xuống xe đã quỳ lạy như tế sao… nước mắt nước mũi dàn dụa…
– “Tao nhớ mày có nói không thích nói nhiều mà… Sao bây giờ lải nhải hoài vậy? Tao nói giết mày hồi nào? Tao không phải là động vật máu lạnh… mày coi thường tao rồi…” Đức ca bĩu môi…
– “Đại ca… Em. Em không có ý này…” gã đại ca mừng rỡ… bọn đàn em cũng thở phào… giữ được tinh mạng là tốt rồi…
– “Anh nói là có trò hay coi mà… Sao không thấy gì hết vậy…” Vịnh Hà mất kiên nhẫn… hai mắt trợn tròn xoe bất mãn nhìn Đức ca…
– Thì bây giờ nè… gấp gáp cái gì chứ… ha ha… các vị đại ca… có nghe chưa? Tôi đã hứa với người đẹp là có trò vui… không thể thất hứa đâu à… hắc hắc… phải làm phiền các vị đại ca rồi… ba chị em Mỹ Chi tủm tỉm cười… cảm thấy thú vị…
– “Trò… trò vui?” Cả bọn côn đồ kinh hãi… ý gì đây?
– “Ha ha… đơn giản thôi… nà… Đây là mức khởi hành… chỗ kia có hai con dao… tôi nói bắt đầu… các vị đại ca chạy dành lấy… hắc hắc… Một người thôi… Đại ca nào còn sống thì có thể rời khỏi đây… hiểu rồi chứ gì… Tham gia thì còn có cơ hội… nếu như không… “click”… tiếng lên cò súng nghe lạnh người… Bọn côn đồ thừa hiểu… thằng nào không tham gia trò chơi này… là thằng đó ăn đạn…
Căm phẫn… hối hận… sợ hãi… cảm giác lẫn lộn… ba gã đàn em nhìn thằng đại ca ngu xuẩn của mình… bừng lửa giận… cũng vì nó ngu xuẩn… đụng chạm người không nên đụng chạm nên mới ra nông nổi này…
…
Hihi… Thú vị, thú vị… em thích…
– “Chuẩn bị… 1… 2. 3… go…”… Ngay giây phút đầu tiên… Sau tiếng “go”, 4 thằng trước đây rất nghĩa khí đã bắt đầu dùng hết sức giết nhau để tranh giành lấy con dao… tăng thêm cơ hội sống sót tới giờ chót…
– “Anh thật thông minh… không cần phải tốn sức để tiêu diệt đám cặn bã này…” Một mùi hương thơm cơ thể phảng phất vào mũi… Mỹ Chi không biết từ khi nào đã áp sát vào sau lưng…
– “Ha ha… Đừng quá khen ngợi… sẽ làm tôi kiêu ngạo… Aiz… Cũng là bất đắc dĩ thôi… Coi như là vì dân trừ hại…” Đức ca “thở dài”…
– Hi hi… Vì dân trừ hại? Bích Hà cười khúc khích…
– Đúng rồi… bọn này là bọn đá cá lăn dưa… chuyện xấu gì cũng làm… cô không thấy bọn chúng biến mất trên thế gian là một chuyện tốt hay sao?
– “Coi bộ cũng có lý…” Vịnh Hà gật gù…
…
– “Thằng duy nhất còn lại chắc cũng không đủ sức bò về tới nhà”
Bãi chiến trường hiện giờ chỉ còn tên đại ca nhưng xem tinh hình… hắn chắc cũng không sống được lâu… trên bụng… một con dao cắm lút cán… người hắn đẫm máu…
– “Ha ha… Chúc mừng anh… anh bạn… anh có thể đi về được rồi”… Đưc ca đến gần… nhìn tên đại ca đang ngồi thoi thóp trên mặt đất… cười chúc mừng…
– “Mày… mày… là ác quỷ…” Tên đại ca thống hận…
– Hắc hắc… Cũng tại tụi mày… chọc tới tao thì đừng trách… Ác quỷ? Cũng đúng… nhưng nếu không ai chọc tới tao… tao là Bồ tát đó mày… hắc hắc… bye bye…
Dợm người quay lưng bước đi… ngay lúc này có tiếng di động reo vang… Trên mặt đất… màn hình cái Iphone đang sáng lên… Có cuộc gọi vào… Tên lão đại thất vọng cùng cực… hắn đang hy vọng sau khi Đức rời đi… sẽ gọi cầu cứu…
– “Thấy chưa… ông trời cũng giúp tao… hại mày… xém chút nữa quên rồi… phải tịch thu di động của mày a… mày cũng gian xảo thiệt…” Trước cặp mắt tuyệt vọng của tên đại ca… Đức ca lượm di động của hắn lên bỏ vào túi… cũng không quên di đến bên xác từng thằng… cẩn thận lục lọi lấy di động của từng thằng một… quăng xuống sông… Chỉ giữ cái iphone của tên đại ca…
– “Anh. Ấy làm gì vậy?” Đứng xa nhìn… Bích Hà thắc mắc hỏi…
– “Làm gì? Hắn không muốn tên kia gọi điện cầu cứu… đơn giản là vậy… Nơi này hoang vu… trong vòng một tiếng… không người cứu… tên kia có mạng về nhà sao?” Mỹ Chi cười thích thú… tên này thông minh, hành sự cẩn thận… tàn độc với kẻ thù…
– Chúng ta đi… xong rồi… có ai cảm thấy đói bụng không? Lúc nãy chưa ăn gì…
– “Sao không dứt điểm tên kia luôn đi…” Bích Hà nhắc nhở.
– “Đã hứa là không giết hắn… làm người phải giữ lời a… Đức ca lắc đầu… ra vẻ “quân tử”…
– “Hi hi… Hôm nay… có thể nói là chúng ta… hoạn nạn có nhau hay không vậy?”… Vịnh Hà cắc cớ hỏi…
– Ha ha… nói cũng đúng… coi như là vậy…
– “Bây giờ hoạn nạn có nhau… tương lai cũng vậy… sẽ không rời xa… hi hi…” Mỹ Chi cười quyến rũ…
– “Hả? Không rời xa…” Ý gì đây? Mặt Đức ca bư ra…
– “Không hiểu sao? Mà thôi… hiểu cũng được… không hiểu cũng được… Tụi em đang tạm thời ở Azerai… Chiều mai… đến ăn cơm nha… Tụi em chờ… Chuyện đi tham quan… hi hi… không cần đâu… lo làm việc của anh đi… nhớ đó cưng… ừm… quên nửa… cái dáng đi khum khum của cưng… hi hi thật là tội nghiệp… hihihi…” Tiêng Mỹ Chi nhẹ như tơ… cười rúc rích rồi khẽ liếm nhẹ vành tai Đức ca…
– Azerai? Ăn cơm? Sao nghe quen tai vậy…
…
Phó Chủ tịch xã qua đời… Chủ tịch xã ra ngoài cùng các nhà đầu tư… hiện tại mọi việc đều do hai người Hòa, Định thay phiên nhau xử lý… tuy không là gì nhưng về phương diện mặt mũi… rất là có uy tín… trong ủy ban… lời nói của cả hai rất có trọng lượng… khác với trước đây… một trời một vực…
Cũng chính vì vậy mà Văn An đem lòng đố kỵ… là em vợ của Lê quốc Đại… thêm vào chức vụ Ủy viên quân sự xã… Đủ cho hắn dựa thế kiếm chút cháo… và ngay cả đụ chùa nếu có thể… Mọi chuyện đang tốt đẹp… bỗng nhiên mất hết… dĩ nhiên là hắn không cam lòng…
Sáng nay… từ lúc Oanh gọi ra ngoài… An đứng ngồi không yên… âm thầm trù tính… nếu thằng Chủ tịch xã này… xảy ra chuyện… nếu mình biết đường lo lót một chút… chạy đúng cửa… Cơ hội ngồi lên cái ghế Chủ tịch xã lớn lắm… Cửa nào đây? Trên huyện? Bí Thư, Chủ tịch dọt mẹ ra nước ngoài… hai Phó Chủ tịch đều là người mới… ah… khoan đã… Lý Gia Thành… phải rồi… nghe phong thanh hắn là con trai của Lý Bộ trưởng… hắn là Phó Chủ tịch huyện vừa nhậm chức… rất cần tay chân… mình đầu quân cho hắn… là chuyên phải đạo… Coi bộ phải lên huyện báo cáo công tác mới được… Phải rồi… còn phải mời cơm Lý Chủ tịch để siết chặt quan hệ… Lúc đó không biết mang vợ hay đứa con gái để tiếp đãi LÝ Chủ tịch huyện cho phù hợp đây?
Oanh cũng nhìn thấy “tương lai” nên cũng đang âm thầm trù tính… nếu thằng Chủ tịch kia xảy ra chuyện… minh có Cao Hùng làm chỗ dựa cũng chưa đủ mạnh… Phải lên huyện báo cáo công tác với Lý Chủ tịch mới được… Oanh nhìn mình trong gương… tin tưởng… chỉ cần biết vận dụng quan hệ… Cái ghế Chủ tịch xã sẽ tới tay mình thôi… Tại sao không?
Phấn thì đơn giản hơn… chỉ muốn thằng Chủ tịch xảy ra chuyện cho đã nư… hơn nửa tâm hồn bây giờ đang lâng lâng… nhơ hôm qua con cặc của sếp Hùng… bú thật đã a…
Tâm trạng của cả ba là đang mong kịch bản tệ hại nhất xảy ra cho Trần Đức… vì vậy khi thấy Cao Hùng xuất hiện… lòng hớn hở… tưởng hắn đem tin mừng đến…
– “Trưởng CA huyện… Xếp Hùng… ha ha… hoan nghênh xếp đến xã Đông Phú chỉ đạo công tác”… Nhìn thấy Cao Hùng… Hòa lấy làm lạ… tên này rất hiếm đến đây… sao hôm nay lại xuất hiện nơi này?
– “Ủy viên Hòa… chào anh… Aiz… không có gì… Quốc Anh xảy ra chuyện… trong khi chờ đợi người mới… Tôi phải chịu khó một chút rồi… Aiz… ừm… luôn tiện chào hỏi Tân Chủ tịch xã các người một lần… không biết…” Cao Hùng cuối cùng cũng tìm ra lý do chính đáng ghé đây xem tình hình hư thực… bọn người hắn gửi đi hoàn toàn mất liên lạc… khiến hắn đứng ngồi không yên nên ghé qua đây… dĩ nhiên là không hy vọng gặp thằng cặc Chủ tịch xã… nó lẽ ra giờ này đang nằm “thẳng cẳng ” rồi mới phải…
– “Xếp Hùng… thật là không đúng lúc… Chủ tịch sáng nay đưa khách đầu tư ra ngoài tham quan đến bây giờ vẫn chưa trở lại… Ô kìa… Chủ tịch đã trở lại rồi…” Hòa còn chưa dứt lời đã thấy chiếc Rolls – Royce Cullinan ngừng trước cổng… Đức bước xuống… Chiếc xe rời đi…
Tâm trạng của Cao Hùng như rơi vào đáy vực… Sao lại như vậy?
– “Chủ tịch… Đây là Trưởng CA huyện chúng ta Cao Hùng… Xếp Hùng… đây là Chủ tịch xã…”Hòa giới thiệu…
– “Xếp Hùng… ha ha. Hân hạnh… hân hạnh…” Đức khách sáo nghỉ bụng… hắn đang cụt hứng, thất vọng lắm… thì phải… hắc hắc…
– “Chủ tịch xã… đúng là tuổi trẻ tài cao a… Mai này nên liên lạc nhiều một chút… có rảnh ngồi xuống làm vài ly…” Cao Hùng màu mè… hận không thể rút súng bắn vài phát vào đầu tên này…
Đây là lần đầu tiên… chính thức mặt đối mặt… Trên thực tế… từ hai ngày nay coi như không ít lần đã âm thầm so chiêu…
– Xếp Hùng tìm tôi có chuyện gì sao?
– “Không… ha ha… không có gì quan trọng… Lê quốc Anh xảy ra chuyện… tôi coi như tạm thời làm thay công việc của hắn… Aiz… Quốc Anh là anh em tốt của đội ngũ CA huyện… không ngờ…” Cao Hùng lắc đầu tiếc hận…
– Ha ha… dưới sự lãnh đạo của sếp Hùng… tôi tin tưởng đội ngũ CA huyện sẽ tốt…
– Chủ tịch xã thật sự nghỉ vậy?
– “Hả? Không phải như vậy sao?” Đức ra vẻ sửng sốt…
– “Ha ha ha… Chủ tịch xã… cậu thật là biết nói chơi…”Cao Hùng cười rộ lên.
– “Hahaha… tính tôi hay thích nói chơi… quen rồi… Xếp Hùng… xếp không ngại chứ?” Đức ca cũng cười rộ lên…
– Ngại? Ngại cái gì… ha ha ha… thôi… tôi đi đây… mai mốt… gặp lại…
– Nhất định… nhất định… Xếp Hùng… hãy thong thả…
Trước ánh mắt thất vọng của An, Oanh, Phấn… Cao Hùng quay lưng bước đi… gương mặt đang tươi cười bổng đanh lại… ngay lúc này chuông di động hắn kêu vang… nhận ra người gọi tới… hắn vội vàng bắt máy… hét…
– Đụ đỉ mẹ… mày làm ăn con cặc gì vậy hả?
…
Không có tiếng trả lời… Linh tinh cảm thấy có gì không ổn… hắn quay người lại… thấy Đức đang cầm trên tay Iphone… miệng cười nhìn hắn…
Toàn thân Cao Hùng lạnh toát… trong trò chơi mèo vờn chuột… xưa nay hắn là mèo… hình như hôm nay đã thay đổi rồi…
Tâm trạng xốn xang hắn về nhà… mở tủ lạnh lấy chai bia mở nút tu một hơi… hắn đóng cửa tủ lạnh quay người… hai mắt hắn kinh hoảng… một họng súng đen ngòm đang chĩa ngay trán hắn… rổi một tiếng “chouf” vang lên…
Chai bia rơi xuống bể tan… cùng lúc… Hắn cũng ngã xuống… hai mắt mở trừng trừng… ngay trán một lỗ thủng…
Kết thúc một đời dâm ác…