Phần 174
Cách Biệt thự nhà Lại Đức Quang… khoảng nửa cây số… chiếc Toyota Land Cruiser đậu vào một góc khuất gần Chi Cục Thuế… Thu Hà đang quan sát biệt thự bằng ống dòm… Xe ra vào có bao nhiêu người, ai trên xe… nàng đều có thể thấy rõ…
– “Chưa có động tịnh gì sao? Cũng có thể hắn đoán sai…” Thục Linh nghi ngờ… trong lòng không phục… hắn không thần thông quảng đại như vậy chớ…
– “Mới nhận được tín hiệu mà… cũng phải 10 phút… tối đa 15 phút…” Thu Tâm tin tưởng… ai nghe con xảy ra chuyện mà không nóng lòng… đây là tâm lý chung.
– “Ra rồi… ra rồi…” Thu Hà hai mắt nhìn trong ống dòm… cả bọn trong xe tuy không thấy người nhưng cũng dễ dàng nhận ra được một chiếc BMW X2 lao về hướng Cần Thơ…
– “Showtime ladies… let’s go” Chờ chiếc BMW đi khuất về hướng Cần Thơ… Kim Chi đề máy cho xe tiến về biệt thự… nhẹ nhàng ngừng trước cửa… tắt máy xe…
– “Khi đèn trong phòng khách chớp hai cái… tụi mày vào” Phương Anh mở cửa xe bước xuống nhanh như con sóc nhảy lên… một tay bám trên đầu tường rồi… mất hút… 7. 20 PM…
Trong phòng tắm sang trọng… Ngọc Nương mỉm cười hãnh diện nhìn thân hình trần truồng của mình trong gương… nàng không ngờ mình hấp dẫn đến như vậy… Ai cùng hùng hổ vồ lấy mỗi khi có dịp… trong khi Quân… chồng nàng hầu như không ngó ngàng tới… lúc nào cũng như khúc gỗ… lầm lầm lì lì… không biết hắn nghỉ gì. Là hai vợ chồng nhưng càng lúc càng giống như người xa lạ… Nàng thở dài… đưa tay mở vòi pha nước… Tiếng nước chảy róc rách trong bồn khiến nàng không nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng đang tiến gần… thình lình cảm giác cổ hơi nhói đau như có con gì châm chích…
Hai mí mắt nặng trĩu… Ngọc Nương ngã xuống… một bàn tay nhanh nhẹn đỡ lấy… nhẹ nhàng đặt nàng lên nền nhà lót đá hoa cương… Ngọc Nương ngủ say sưa…
7. 25 PM… Ánh đèn trong biệt thự vừa chớp hai cái… Thu tâm, Kim Chi, Thục Linh bước xuống đi vào, cửa đã sẵn mở… trên xe chỉ còn Thu Hà ngồi bất động ở vị trí vô – lăng… nhiệm vụ của nàng là đề phòng bất trắc từ bên ngoài…
… Biệt thự trên đường Thái Thị Hạnh… Cùng thời điểm…
Mai Thảo, Xuân Mai đang ngồi đối diện với 6 màn ảnh gắn trên tường… Phía sau là ba chi em Nancy… Tất cả đang chờ hình ảnh truyền về… Bên kia, bọn Thu Tâm đã xuất phát hơn 1 giờ rồi… vẫn chưa thấy hình ảnh nào…
– “À ha… có rồi…” Mai Thảo. Xuân Mai đồng loạt reo lên… Trên tường Phương Anh, Kimchi, Thục Linh, Thu Tâm đồng loạt xuất hiện trên 4 màn ảnh… hai màn ảnh còn lại… chỉ là cảnh vật…
– “One… two… tree… four… testing… nghe rõ trả lời…” Phương Anh “bên kia nhìn” bên này nói…
– “Trăm phần trăm… Loud and clear… Phương Anh… next…”
– “One… two… tree… four… testing… nghe rõ trả lời…” đến lượt kim Chi “bên kia nhìn” bên này nói…
– “Trăm phần trăm… Loud and clear… Kim Chi… next…”
…
– “Thủ trưởng… xong rồi… tất cả 6 camera và hệ thống âm thanh hoạt động rất tốt”… Mai Thảo, Xuân Mai sau một hồi kiểm tra… báo cáo Nancy khi biết chắc tất cả thiết bị đều hoạt động hoàn hảo…
– Tốt… nói các chị em rút về… nhắn tin cho sếp Hoàng… thả Lại Đức Huy được rồi… Nancy liếc nhìn đồng hồ… đúng 8. 30…
Từ lúc đám Thu Tâm rời biệt thự cho đến lúc hoàn tất… 2h30 phút…
… Trụ Sở CA phường Trà Nóc… 7. 40 PM…
Biết lãnh đạo nóng lòng… tuy chạy nhanh hơn bình thường nhưng cũng mất 25 phút sau mới tới nơi… không thể nhanh hơn được… Xe vừa dừng bánh… Quang đã vội vàng mở cửa xe… không đợi Quân mở cho mình như thường ngày… Lửa giận công tâm… mặt lão rất khó coi… Quang đang muốn giết người… nhưng cố dằn cơn thịnh nộ…
– “Chủ tịch Quang… Gói bột trắng được dấu kỷ trong xe của cậu Huy được xác nhận là ma túy… Chuyện này rất khó xử…” Hoàng “nhăn mặt” ra vẻ bất đắc dĩ… Lúc trước lão già này còn là Phó Chủ tịch tỉnh quyền lực… hắn có thể cho lão hai ba phần mặt mũi… Ngày nay lão đã hạ đài, cần gì phải nể mặt… Hoàng cũng không muốn nể mặt… Thằng Huy con lão là cái thá gì… dám sờ dái Đức ca… Nếu không có Đức ca căn dặn… có lẽ Hoàng không cần ngồi đây dài vòng văn tự… hơn nửa… Hoàng âm thầm liếc cái gói trên bàn… rồi liếc Thắng đang nghiêm túc đứng bên cạnh…
Cả hai trong lòng nở hoa… âm thầm bội phục Đức ca… liệu việc như thần khi nói:”Lão già này muốn chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không nhất định phải có “chút” lòng thành coi cho được…” Cả hai đoán biết cái gói kia là “lòng thành” nhưng không biết là bao nhiêu…
– “Xếp Hoàng… Tôi nghỉ có chút lầm lẫn ở đâu đó… cần được xem xét lại… để tránh đổ oan cho người tốt… thằng Huy nhà tôi nhất định không làm chuyện này… nó là con người thành thật… chẳng hạn như là hôm qua… nó vô tình nhặt được gói này… aiz… không biết ai làm rớt 50 ngàn mỹ kim tiền mặt… muốn nhờ CA tìm khổ chủ trả lại nhưng chưa có thì giờ… sẵn đây tôi mang theo…” Quang đẩy gói giấy dầu ra phía trước…
– “Vậy à… Thôi như vậy đi… tạm thời Chủ tịch Quang ra ngoài ngồi chờ… Tôi sẽ hội ý với thượng cấp coi ý trên như thế nào… Thắng… mau đưa Chủ tịch Quang qua phòng tiếp khách… nhớ rót trà nước tiếp đãi… ” Hoàng bắt đầu “thông cảm”… nhưng dù sao đi nữa… cũng phải theo kế hoạch… câu giờ chờ người của Đức ca xong việc…
– “Chủ tịch Quang… xin mời đi bên này…”Thắng “khom lưng” nét mặt thành kính đưa tay mời… Quang nét mặt bên ngoài bình thản nhưng bên trong lửa giận ngút trời… lão đang thấm thía câu “Cọp sa cơ bị chó lờn”… ngọn lửa “Đông sơn tái khởi ” trong lòng bừng cháy hơn bao giờ hết…
– “Anh họ… lão này ‘sộp’ ha… vung tay một cái là cả tỷ bạc…”… Thắng nhìn xấp tiền mỹ hâm mộ…
– “Tàm tạm thôi… nếu không sợ lở chuyện của Đức ca… tao chưa chịu đâu… lão này là cái mỏ vàng đó mày”… Hoàng “tiếc nuối”…
– “Vậy thì phải…” Thắng vuốt đuôi…
– Thôi được… yên chí đi… không mất phần mày đâu… bây giờ ra ngoài kêu con Thắm cho tao… mới 8. 00 tối… mày đi đâu một vòng 15 hay 20 phút gì đó trở lại… tao nghỉ lúc đó bên kia chắc xong rồi…
– “OK… anh họ… em ra ngoài hóng mát một vòng… anh từ từ ha… hắc hắc…” Thắng biết anh họ lại nứng cặc rồi… con Thắm làm sao bằng chị dâu được… nghỉ tới Nhã đang ngồi ngoài xe… cặc trong quần Thắng rục rịch…
…
– Sao rồi?
Thắng bước ra ngoài… leo lên xe… Nhã nóng lòng từ băng ghế sau chồm lên hỏi…
– Hắc hắc… lão chi 50 ngàn mỹ kim…
– “Thiệt… hơn một tỷ đó… nhiều vậy sao mậy? Vậy…” Nhã ngập ngừng… muốn biết nàng có chút cháo gì không… dù sao trong câu chuyện này nàng cũng có phần mà… Có khi nào Hoàng nuốt hết không? Tuy hắn là chồng nàng nhưng bây giờ chỉ là trên danh nghĩa thôi… Cũng đến lúc nàng phải nghỉ cho riêng mình… hiện nay nàng và thằng Thắng có quan hệ nhưng đàn ông mà… một thời gian sau nó chơi chán… rồi cũng như Vinh, Hoàng… vứt nàng qua một xó…
– “Yên chí đi chị họ… anh họ không dám nuốt một mình đâu… em đảm bảo…”Thắng hùng hồn vỗ ngực trấn an Nhã… miệng nói xong tay táy mái bóp vú…
– “Lại động cỡn rồi… chờ tối đi… chuyện chưa xong mà” Nhã nguýt nhưng không cản cứ để hai tay Thắng chạy loạn trên người nàng…
– “Ậy… trong khi chờ đợi mà… hắc hắc… bú em cái đi… hồi chiều thấy cái tướng của chị là nứng cho tới bây giờ… hắc hắc… nè…” Thắng ngã người ra ghế… kéo phéc mơ tuya quần… móc cặc ra ngoài… tay cầm đầu tóc chị dâu họ kéo xuống…
Trong phòng tiếp khách quý của trụ sở… Lại thầy trò Lại Đức Quang kiên nhẫn chờ CA “làm việc”… nếu biết được cặc của hai thầy trò Hoàng Thắng đang được chăm sóc đặc biệt… lão sẽ tức điên lên được…
…
8. 40 PM…
Quân đứng phía sau Quang kiên nhẫn ngồi chờ… cứ 5, 10 phút lão nhìn đồng hồ… mấy thằng khốn này muốn gì nữa? Chẳng lẽ 50 ngàn mỹ kim còn chê ít? Hơn 40 phút rồi…
…
– “Chủ tịch Quang… Tôi đã hội ý với lãnh đạo… Ông cứ đưa cậu Huy về nhà… Chúng tôi sẽ điều tra lại coi sao… nếu thấy có gì cần bổ sung… lúc đó…” Hoàng ra vẻ ‘bất đắc dĩ’ hắn vừa ‘bắn’ xong vào miệng Thắm… đồng thời cũng nhận được tín hiệu…
– “Nhất định… nhất định” Hiện giờ… quan trọng là nhanh chóng mang thằng con ra ngoài… Lại Đức Quang liền gật đầu qua loa… lão biết tụi này chỉ màu mè làm bộ làm tịch thôi… nuốt 50 ngàn mỹ kim rồi…
…
– “Mày… mày là thằng khốn… mày nói tao nghe… là tại sao?” Trong xe Lại Đức Quang gầm lên… thiếu chút nữa là bóp cổ thằng con cho hả giận…
– “Ba à… con cũng không biết tại sao…” Lại Đức Huy tức giận đáp… hắn thật sự cũng không biết tại sao có món đồ đó trong xe hắn…
– “Lãnh đạo… trong câu chuyện này… rõ ràng cậu Huy bị gài bẫy…” Phía trước. Quân vừa lái xe vừa nói…
– “Gài bẫy? Với mục đích gì? Là ai?” Quang sửng sốt… Cao Hùng… những người khác liên can đã không còn là mầm mống tai họa nửa… vậy là ai? Không thể nào…
– “Quân… ngày mai điều tra cho tôi…” Quang gằn giọng…
– “Dạ… lãnh đạo”… Quân gật đầu cho qua chuyện… hắn đang âm thầm suy tính chuyện khác… sau mấy tháng… rúc cục đã có chút đầu mối…
Ngọc Nương chợt mở mắt… không hiểu tại sao mình lại nằm ngủ gục trong phòng tắm… nước trong bồn đã nguội… Đoán chừng lãnh đạo cũng sắp về… nàng uể oải tắm vội vàng…
…
Nét mặt Lại Đức Quang âm trầm… lão lầm lầm lì lì… có chuyện gì đó mà lão nghỉ hoài vẫn nghỉ không thông… đối phương là ai lão hoàn toàn mù tịt? Mục đích là gì? Tách trà đã được hai lần thay vì nước đã nguội… lão vẫn không đụng đến… lại Đức Huy ngồi gần đó mặt xám xịt… hắn cũng mù tịt… không thể giải thích được…
– Ngọc Nương… trong lúc ta vắng mặt… không có ai đến đây chứ? Có thấy gì lạ không?
– “Dạ không có ai hết… cũng không có gì lạ ạ…”Ngọc Nương lắc đầu… không muốn cho lãnh đạo biết chuyện nàng ngủ gục trong phòng tắm… Nàng nghỉ… có lẽ vì mệt… sáng thằng con… trưa thằng cha… mệt mỏi là chuyện bình thường…
– Thôi dược… không còn gì nữa… hai ngươi về nghỉ đi… Ừm… Quân à… Sáng ngày mai bắt đầu điều tra cho tôi… coi ai đứng sau lưng vụ này…
– Dạ… lãnh đạo…
…
Trong phòng của Tâm Đoan… Tên “đầu não” của mọi sự việc đang ung dung, nhàn hạ hồng phúc tề thiên dúi đầu vào giữa hai chân người đẹp Tâm Đoan… hai mắt nàng nhắm khít… người nóng hừng hực như lên cơn sốt… hai má đỏ rực… hai mắt lờ đờ mê mang…
Tuy đã chuẩn bị tinh thần hiến dâng nhưng dù sao cũng là lần đầu dưới ánh đèn sáng choang… người nàng không mảnh vải… hắn cứ liếm đi liếm mãi khắp người… nhất là nơi đó… giữa hai chân… hắn làm nàng nổi da gà… ngượng ngùng… nhưng nàng thích… cảm giác thật tuyệt vời kỳ lạ… tâm hồn lâng lâng… bất tri bất giác hai tay nàng ghì chặt đầu tóc hắn… cơn ham muốn càng lúc càng tăng mãnh liệt.
Biết “độ lửa” đã đủ… mình không “vào” nàng sẽ điên và mình cũng “tửng”… Đức ngồi lên đem hai chân nàng gác lên vai tay cầm cặc rà… chuẩn bị bẻ khóa động đào…
Đầu cặc hắn vừa chạm ngay cửa… Tâm Đoan đã đau thấu trời xanh… nàng mím môi… tay bấu mạnh đùi hắn…
Đức nhấn nhẹ vào rồi dừng để cơ thể của nàng có chút thời gian thích ứng, một tay xoa chùm lông tơ mềm mại… tay kia xoa đầu ti… để nàng cảm giác lâng lâng… nhấn tới thêm chút nữa… lui một chút… ngừng… kiên nhẫn với chiến thuật “lui một bước tiến hai bước”… cứ thế mà làm…
Bất thình lình… một phát lút cán…
– Ahhhh… Tâm Đoan hét lên… cấu mạnh… Đùi hắn rướm máu…
…
– “Đâu đến nổi la dữ vậy”… chị Hảo nghi hoặc… nhớ lúc chị động phòng… phê lắm mà đâu có đến nổi như heo bị cắt tiết chứ…
Mặt Lài cũng nghệch ra… trong bụng lo lo nghỉ:”Không biết có phải là bỏ hơi nhiều?”
Chị Hảo cũng đang đánh lô tô trong bụng…”Thêm một chút thôi mà… chắc là không có gì đâu…”
Nguyên do cũng là vì Ngọc Trinh và Tuấn Anh sợ con gái minh nhút nhát…”đại sự” khó thành nên đưa cho Hảo… Lài chai dâm dược… dặn dò chỉ cần bỏ vào đồ ăn nước uống…
Ai cũng có lòng riêng… quyết tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ chính trị để có tiền thưởng… Hảo lén Lài… thêm một chút… Lài dấu Hảo thêm một chút…
Cả hai đang rình bên ngoài quan sát động tịnh để báo cáo tường tận với bà ông bà chủ… nhưng vì sao cô tư la như vậy… Cả hai không hiểu a…
…
– “Êm rồi”… như vậy mới phải chứ…” Sau một lúc bên trong vẫn im lặng… sau đó dần dần có tiếng rên rỉ… cả hai cười sung sướng… nghĩ đến lúc báo cáo… thêm mắm dặm muối một chút… phải ra vẻ rất khó khăn mới hoàn thành nhiệm vụ… Ông bà chủ sẽ thưởng chắc nhiều a…
– “Lúc đầu sao cô tư la dữ vậy?” Lài thắc mắc…
– “Làm sao tui biết được… cái bà này…” chi Hảo ngày thường luôn tỏ ra lanh lợi… bị hỏi… bí… nạt ngang…
– “Tui biết rồi…” nắm tay trái Lài cầm lấy cổ tay phải… mắt nhướng nhướng… Lài chỉ muốn đùa khi ám chỉ cô tư gặp phải cặc bự… không hề nghỉ chính là vậy…
– Không chứ hả… nhưng… cũng có lý a…
Bình thường đã chơi dai… bây giờ lại có thêm dâm dược trong người… Do ảnh hưởng của thuốc… Đưc ca dần dần hùng hổ nắc bạo… Tâm Đoan phê nhiều hơn đau, hai chân quặp eo Đức siết chặt…
Đời là thế đấy… Đức ca gài bẫy đưa người ta vào địa ngục… Người khác gài bẫy đưa Đức ca vào cõi thiên thai…
…
Tâm Đoan ngủ vùi… Đức cúi người hôn lên trán nàng… thầm thì “Happy Birthday Sweetie” rồi nhè nhẹ bước ra khỏi phòng…
…
Nancy nằm ép sát vào người hắn… ngập tràng yêu thương… cố gắng kiềm chế không cho những giọt nước mắt hạnh phút tràn ra nhưng mắt cũng đã bắt đầu ươn ướt… Cái nàng cần là một người đàn ông thành thật với nàng… hắn đã làm điều này… không chỉ một lần… ba chị em Mỹ Chi gì đó mời hắn đến Azerai… rồi sao chứ? Trong lòng hắn… vị trí của nàng luôn ở vị trí đầu là được…
– Em đã nói rồi mà… em không để trong lòng… miễn là trong lòng anh có em là được…
– Cái gì mà trong lòng anh có em là được… Nancy… em lúc nào cũng là quan trọng nhất… Là vợ cưng của anh… nói thiệt đó… Nếu có nửa lời gian dối… mai này…
– “Đừng có thề mà… không cho thề… em tin anh”… Nancy đưa tay bịt miệng… không cho Đức thề thốt… chỉ muốn hắn nói lời nhột nhạt… nàng nghe… rất thích ý và vô cùng hạnh phúc…
– “Người thành thật phải có thưởng… hi hi… có phải không?” Đức bắt đầu vòi vĩnh… Cả hai nằm bên nhau tâm sự dĩ nhiên là tay chân không ngừng thám hiểm đối phương… Cặc hắn cứng đến mức không thể cứng hơn nửa… Vả lại, Đức không hề biết mình uống không ít dâm dược… và sức thuốc vẫn còn chút it trong người… vì vậy đang muốn đè Nancy để giải tỏa…
– “Cộc… cộc… cộc…”… Tụi em vào được không? Có tiếng Kiều Nga nói vọng vào… nhưng chỉ là hỏi cho có lệ… tay đã đẩy cửa đưa đầu vào nhìn… miệng cười mỉm chi… thấy “không có gì” nên yên tâm đẩy cửa. Phía sau là Kiều Chinh…
Sau lần trước… ba chị em cũng bớt đi nhiều sự ngại ngùng… Dù sao đi nữa, coi như đã lấy một chồng vậy thì tại sao cứ phải chia phòng mà ngủ… Tại sao không cùng một giường chuyện trò vui vẻ mà phải chờ đợi hắn đến phòng mình? Nghỉ vậy nên Kiều Nga hôm nay quyết định đi bước đầu tiên…
– “Là hai em à… vô đây đi… anh đang kể chuyện vui cho Nancy nghe… ha ha… lại đây…” Đức kinh hỷ…
– “Chuyện gì vậy?” Song Kiều ngây thơ tưởng thiệt…
– “Hai đứa em thật khờ… bị dụ rồi…” Nancy “ngắt” đùi Đức… biết ý đồ của tên “háo sắc” này…
– Em nói tới đâu rồi… hi hi… lại đây nằm kế anh rồi nói sau… Wow… Kiều Nga… da em thơm thiệt…
– “Đàng hoàng chút đi… sao nói là kể chuyện?” Kiều Nga ngoài miệng “làu bàu”… trong lòng thích chí khi được khen…
– Ây… cho anh thơm trước đi hi hi… giống như hôm trước đó…
– Đừng có… hòng… anh… hi hi nhột… Chị hai… Kiểu Chinh… coi ảnh kìa…
…
Nancy và Kiều Chinh đang coi đó mà… không cần phải nói… cả hai đang nhìn Đức liếm Kiều Nga với nét mặt ngây dại…
Người ta ai cũng thích nhìn người khác hành dâm… chinh vì vậy mà phim con heo được khai thác đem lại cho kỹ nghệ phim ảnh một lợi nhuận khổng lồ. Nancy thì không nói… đã từng cùng Hà, Diểm tham dự trò chơi nhất long tam phụng này với hắn nhưng cũng đã lâu lắm rồi… Kiều Chinh thì khác… Lần trước trong bóng tối… là lần đầu nên ngượng ngùng nhắm mắt… chẳng thấy gì.
Lần này… dưới ánh đèn hắn đang bú liếm Kiều Nga… ngay trước mắt… nên cả hai nhìn ngây người… Người Kiều Chinh như phát sốt mềm nhủn khi hắn đẩy nàng nằm dài ra trên giường… dí cặc hắn kề ngay miệng… nàng…
Kiều Chinh nhu thuận hé môi, tay cầm lưỡi liếm mút say sưa như bé gái mút cây kem giữa trưa hè nắng gắt… Chưa hết… bàn tay của hắn đồng thời bắt đầu chạy loạn trên người Nancy… dừng lại giữa ngã ba đường khều khều móc móc khiến nàng uốn éo không ngừng…
Tay sờ móc Nancy, miệng bú Kiều Nga, cặc ấm cúng trong miệng Kiều Chinh… cứ thế xoay vòng… làm cho ba chị em người ta không còn biết trời trăng gì nữa mới đút vào mà dập…
Hầu như suốt đêm dài… Cả ba chị em thay phiên hầu hạ hắn…
…
Đêm khuya… cách nhà Lại Đức Quang không xa… Quán cafe sắp đóng cửa chỉ còn có ba người đàn ông đang to nhỏ… ngoài Nguyễn Quân, Nguyễn Trọng còn có thêm một người… Chánh văn Phòng UB huyện Châu Thành Trần Minh Chiến… nét mặt hắn vô cùng bất an… sợ hãi…
– “Chiến… tuy mình không phải cùng bà mẹ sinh ra nhưng mày biết mà… tụi tao coi mày như anh em ruột… yên chí đi… có tao… Lại Đức Quang không gây hại cho mày đâu… Hai Cha con Lê Quốc Đại, thằng Cao Hùng thì khác…” Quân trầm giọng…
– “Anh Hai… thằng già Quang coi bộ hết thời rồi… em thấy lão không có cơ hội trở mình đâu… mình kiếm người khác thôi… lão già này không đáng cho mình trung thành…” Trọng nói ra ý nghỉ của từ mấy tháng nay của mình…
– “Hắc hắc… mày tưởng tao ngu sao… nhưng không thể rút lui với cái dái bọng mà… Tao nghỉ… tao biết thằng già này đang dấu gia tài lão ở đâu rồi…” Quân cười khoai chí… nét mặt vô cùng gian xảo… hoàn toàn trái ngược với lúc đứng bên cạnh Lại Đức Quang…
– “Thiệt?” Trọng, Chiến run lên… gia tài của Lại Đức Quang… lão này gần nửa đời người làm quan… gia tài nhất định rất khủng… phải nói khủng của khủng…
– Không được 10 cũng đến 9 phần… hồi chiều này… vì nóng lòng cho thằng con ngu xuẩn mất dạy… lão vô tình để lộ sơ hở… tao tính rồi… tao tìm cách dụ hai cha con lão ra khỏi nhà chừng nửa ngày… để hai đứa bây có thời gian ra tay…
– Vậy còn chị dâu thì sao?
– “Con đỉ đó? Hắc hắc… lúc đó mày chỉ cần hé lộ cho thằng Tồn biết hai cha con Lại Đức Quang với tao vắng mặt… mày nghỉ nó không rủ con đỉ đó ra ngoài à? Vậy là được rồi… mày nha… tao nhắm mắt để hai cha con thằng già đụ con đỉ đó mới làm ngơ với mày thôi… Đụ má… đừng tưởng tao ngu… tụi bây làm gì tao biết hết… Liệu hồn đó…”
Quân quắc mắt trông rất dữ tợn… Trọng sợ hãi cúi đầu im thinh thích…
– Lấy xong rồi thì sao? Chiến không quan tâm đến chuyện Trọng “xơi” chị dâu… hắn chỉ muốn biết nếu Lại Đức Quang khám phá mất hết thì hậu quả sẽ ra sao…
– “Lão sẽ không nghi ngờ về tao… vì lúc nào tao cũng bên cạnh lão… cho nên mình không cần chuồn liền… làm như vậy là lạy ông con ở bụi này…”Quân cười bí hiểm… im lặng… hai mắt đăm chiêu suy nghỉ…
Trọng, Chiến hồi hộp… cả hai có cùng ý nghỉ… tiền đã tới tay mà chưa chuồn được thiệt không yên lòng nhưng suy nghỉ của Quân rất có lý… không có lý nào để lộ sơ hở… lạy ông con ở bụi này…
– Sau đó… mình giết lão… lưu lại dấu vết… để tụi CA dẫn tới thằng Tồn… hắc hắc… mình đứng kế bên thằng con ngu xuẩn của lão… thêm mắm thêm muối… thằng Tồn chết chắc… hắc hắc… Hai đứa bây nghỉ sao?
– “Còn nghỉ sao nửa… đại ca… cứ như vậy đi…” Chiến, Trọng… hai mắt sáng ngời… khâm phục… kế hoạch hay tuyệt…