Phần 188
Đám khách của Avengers Pub & Grill đều là khách quen… lúc đầu nhốn nháo nhưng sau đó được ông chủ của trấn an nên bình tĩnh ngồi xuống… cố gắng coi như không có chuyện gì…
Lần trước cùng ba chị em Nancy đến đây và đã xảy ra chuyện… Nên lúc Đức cùng ba chị em Mỹ Chi bước vào… Ông chủ liền nhận ra hắn… nhân vật “lớn”… Vì vậy khi đám khách sợ hãi… nhốn nháo… ông liền trấn an… bảo đảm không có gì… Hơn nửa khi Mỹ Chi tìm ông dặn dò “chút việc”… ông ta ngoan ngoãn nghe theo mà làm… Đức vừa cúp máy… Mỹ Chi đã trở lại… cười vô cùng ám muội…
– Hihi… em muốn vui đùa một chút… anh không ngại chứ…
– Có phải anh nói ngại thì em sẽ không làm à? Ha ha… em thiệt… ừm… mà là trò gì vậy?
“Ngồi xuống đi… Từ từ biết liền mà… hi hi…”
– “Ha ha… Các vị… thật xin lỗi… hôm nay bổn tiệm có chút chuyện đóng của sớm… Mọi chi phí hôm nay coi như tôi mời…”Chủ quán hướng về khách gượng cười nói…
– “Ha ha… Ông chủ không cần lo lắng ha… mọi tổn thất tối nay… tôi trả gấp đôi… vậy được chưa?” Đức cười trấn an…
– “Không… không cần đâu…” Chủ quán khách sáo cười… trong lòng thiện cảm với nhân vật lớn tăng thêm mấy phần…
– “Cái gì không cần… tôi nói sao là sao… OK… mỗi đêm ông thu bao nhiêu… đêm nay tôi trả cho ông gấp đôi… Đừng có nói nhiều…” Đức ca gằn giọng…
– Dạ… dạ được… mọi việc theo ý cậu…
– “Đại… đại ca… chỉ là hiểu lầm thôi… nè… là do hai thằng này… không phải bọn em đâu đại ca…”Đám COCC biết chuyện chẳng lành sắp xảy ra… muốn chạy nhưng sợ cây súng và con dao trên tay của mỹ nữ nên chân bước không được… Bọn chúng thấy bất an… mở miệng năn nỉ…
– Tụi mày đừng xin tao… Xin ba nàng kia cà… họ là Bosses… không phải tao… hắc hắc xin họ đi… nhưng nói cho tụi mày biết… không dễ đâu… Chà… chà lúc nãy tụi mày oai lắm mà…
– “Hi hi… anh lại đây ngồi đi… dài vòng với tụi nó làm gì…”Mỹ Chi “lườm” Đức ca nũng nịu nói…
– Các vị… lần này có thể coi như hiểu lầm được không? Xếp Phi xuống nước… hắn bắt đầu thấy nguy hiểm…
– “Vịnh Hà… Bích Hà… đứa nào muốn chạy hoặc không nghe lời… bắn gãy giò cho chị… Có nghe rõ chưa?” Không đếm xỉa gì đến lời cầu xin của xếp Phi… Mỹ Chi lạnh lùng nói… hai mắt nàng phát ra những tia âm lãnh… nhìn thấy cũng đủ sởn tóc gáy… Ánh mắt của nàng lúc nhìn Đức ca rất hiền thục âu yếm, nhu mì thì bây giờ là ánh mắt của con độc xà đang phùng mang… sắp mổ con mồi…
– “Nghe rõ… nhưng không cần bắn đâu… ồn ào… cắt gân chân chúng với cái này…” Vịnh Hà mỉm cười ôn nhu nói… Trên tay nàng con dao bấm “bay lượn lăn lộn” một cách vô cùng đẹp mắt… bất thình lình nàng vung tay một cái một luồng ánh sáng bạc bay đi…
– “Cộp”… Thân và đuôi hai khúc của con thằn trên vách gỗ khoảng 2 thước ngoài gần đó rớt xuống mặt đất… Đuôi liên tục ve vẩy… thằn lằn cụt đuôi nhanh chóng đào tẩu…
… Và trong chớp mắt… không biết từ đâu một con dao khác đang múa may bay lượn trên tay nàng…
Một trình độ phóng và rút dao thật kinh người… Như là một trò ảo thuật…
… Im lặng…
Không những bọn COCC trợn mắt há mồm mà Đức ca cũng kinh hãi… hâm mộ…
– Vịnh… Vịnh Hà…
– “Hở? Anh gọi em?” Vịnh Hà nhìn Đức hỏi với giọng nhu mì ngoan hiền khiến bọn COCC vô cùng hâm mộ quên mất nguy hiểm gần kề…
– “Hi hi… mai này phải dạy anh một chút cái trò này mới được…” Đức hăm hở “bái sư”…
– “Anh muốn sao cũng được… hihi… Từ đây em có thể làm đứt lỗ tai của thằng kia đấy… anh muốn xem không?” Nàng đưa tay chỉ xếp Phi… Chỉ cần Đức gật đầu là phóng con dao trên tay…
Phi kinh hãi… theo bản năng hai tay đưa lên bụm lấy hai tai…
– Ha ha… thôi đừng… xem kịch của Mỹ Chi được rồi…
– “Hi hi… Anh đừng sợ… tụi em chỉ hiền với anh thôi… đối với người khác… đây là cách tụi em phải học lấy để tự bảo vệ mình từ lúc còn nhỏ…” Thấy Đức trợn mắt há mồm khi nghe Vịnh Hà nói…” em cắt gân chân chúng “… Tưởng hắn sợ… Bích Hà đến sát bên tai hắn rù rì… hơi thở của nàng thơm tho… người nàng tỏa ra một mùi hương vô cùng đặc biệt khiến Đức ca ngây ngất… nhộn nhạo…
– Haha… anh biết mà…
– Thiệt?
– Ừm…
– “Hi hi… anh thật ngoan… ngồi coi kịch đi…”Bích hà cười khúc khích…
…
– Hi hi… mày… mày nửa… thằng kia nữa… hi hi… Có phải muốn chơi bà phải không? Mỹ Chi nhìn Tài, Hào và xếp Phi… Mặt nàng có nét cười nhưng không phải cười… hỏi.
– “Hiểu… hiểu lầm thôi… Chị tha cho em đi… em lạy chị” Hào mếu máo… Hắn không biết Mỹ Chi sẽ làm gì hắn nhưng hắn biết không phải là chuyện tốt… Giác quan thứ 6 cho hắn biết nguy hiểm gần kề…
– “Mày tên gì?” Mỹ Chi lạnh lùng hỏi…
– Da… em… em tên Hào…
– Ừm… Hào là hào hùng phải không? Được rồi… mày tuột quần xuống đi…
Hào thộn mặt ra… Đồng bọn hắn sửng sốt…
– Thằng này… thằng này nửa… đè nó xuống… cởi quần nó ra… Bà từ 10 đếm tới 0… nếu làm không xong… Vịnh Hà… bắn gãy giò nó hai thằng này… Những thằng khác thằng nào nhúc nhích… bắn luôn…
– “OK”…”Click”… Vịnh Hà lên cò súng… tiến “click” nghe mà sởn tóc gáy…
– “Mười… chín… tám…” Mỹ Chi bắt đầu đếm ngược… vừa đếm đến 8… hai đứa COCC được nàng chỉ định với tinh thần “mày chết đỡ hơn tao chết” hùng hổ đem đè Hào xuống cởi quần hắn ra ngoài… Hắn đã đái không ít trong quần vì sợ nên mùi khai xông lên mũi… Chỉ thấy lông đen thui… nhìn kỹ mới thấy con cặc nhỏ đến thấy tội… có lẽ vì quá sợ hãi nên thun lại…
– “Ha ha ha…” Đức ôm bụng cười rũ rượi… song Hà cười theo… Mỹ Chi “lườm” Đức ca…
Chỉ có hắn và ba chị em nhà Mỹ Chi mới thấy vui… Những người còn lại… ngoài Chủ quán và vài nhân viên phục vụ… đồng bọn đến dự sinh nhật của tên Hào khoảng 6, 7 người bao gồm hai cô gái đều đang run rẩy… muốn điện thoại báo tin nhưng không dám… và cũng không có gan chạy… Không ai muốn làm bia… gãy giò đi khập khiễng suốt đời là chuyện lớn…
Vài tên “hú hồn”… bắt đầu phân rõ ranh giới… nghĩ bụng: “Cũng may… mình không có nói gì nha… thằng Hào, thằng Tài hỗn láo là chuyện của tụi nó…”
Xếp Phi đầu óc đang hoạt động… không biết bọn này là ai… Chiêu chụp mủ xài không được… xuống nước năn nỉ cũng không xong… hắn tiến thối lưỡng nan… nhiều lúc hắn muốn xông lên giật súng ăn thua đủ nhưng chỉ nghỉ thôi… hành động thì không dám… Ngoại trừ trong phim hành động… Ngoài đời hắn chưa thấy ai phóng dao và chơi dao kinh khủng như vậy… Người gì đây? Đụ má thằng Hào kia rõ ràng là tại nó…
Ánh mắt Phi nhìn Hào như muốn giết người…
– “Chủ quán đâu… đồ tôi cần đâu rồi…” Mỹ Chi chậm rãi nói…
– “Dạ… dạ… có ngay…” Nghe Mỹ Chi “xướng” tên… Chủ quán vội vàng đẩy ra một chiếc xe đẩy… trên xe ba bốn lò gaz kiểu dùng để ăn lẩu… trên mỗi lò là nồi nước sôi đang bốc khói…
– Nà… em gái… khi nãy thấy em cười vui vẻ lắm mà… bây giờ em cầm nồi nước sôi này tạt vào chỗ đó cho chị… Chi đếm tới 10… em không làm… chị cho người tạt vào chim em…
– “Tôi… tôi”… người con gái mặt trắng bệch… lắp bắp…
– 1… 2… 3…
– “Ahhhhh…” Người con gái không dám chậm trễ… cắn răng hai tay cầm nồi nước sôi tạt vào phần dưới đang phơi bày của tên Hào… khiến hắn hét lên một tiếng hãi hùng… mặt tái nhợt… đau đớn… run lẫy bẩy…
Vùng hạ bộ hắn bị phỏng nước sôi… da thịt đỏ lòm… Trong tương lai cặc còn tốt hay không… khó nói lắm…
– “Mỹ Chi… anh càng lúc càng thích em…” Đức đưa ngón tay cái lên tán dương…
– “Hi hi… em thích nghe nhất là câu nói này…” Mỹ Chi nũng nịu rất đáng yêu nhưng hình tượng của nàng đối với bọn người kia… nàng bây giờ là hiện thân của ác quỷ…
– “Ha ha… khá lắm… Trẻ nhỏ dễ dạy… Ừm… Tới mày… lúc nãy nghe mày nói cái đó của mày thơm lắm phải không… mày tự cởi quần hay chờ bà kêu chúng lột quần mày ra vậy?” Mỹ Chi quay sang nhìn Phi quát…
– Tao… Tao là Trưởng CA…
– “Bốp”…” Mẹ mày… còn dám mạo nhận hả mậy? CA là hình tượng của nhân dân đâu có thằng nào mất dạy như mày… Phi chưa dứt lời đã bị Đức ca tát một cái như trời giáng vào mặt… Tát xong nháy mắt với Mỹ Chi… Ý nói hắn đang đóng kịch… Biết nó là CA chứ… nhưng cứ giả mù sa mưa đi… chơi tới bến luôn…
– “Đụ mẹ tao… “bốp”…
– “Đụ má…” “bốp”…
Cứ mỗi lần Phi mở miệng là bị ăn tát… mặt hắn sưng chù vù… trông rất thê thảm…
– “Quỳ xuống mày… dám giả mạo CA…” Bích Hà đá ngay nhượng khiến Phi quỵ xuống…
– “Hi hi… thôi không cần hắn cởi quần nửa… mày… Bà đây mệt rồi… mày tạt nước sôi vô chỗ đó cho bà…” Mỹ Chi chỉ Tài quát…
– “Tôi?” Tài kinh hãi…
– “Không lẽ là tao?” Đức trầm giọng…
– “Nó không làm… hi hi… để người khác làm nó…”Vịnh Hà cho ý kiến…
– Không cần người khác… nó không làm… thì nó thế chỗ… Tao đếm tới ba… ba hai…
– Ahhhhh… Ngô Tài cắn răng cầm nồi nước sôi đổ lên phần dưới của sếp Phi… Hắn hét lên một tiếng nhảy cà tưng lên… nửa thân dưới bị tưới nước sôi… hắn nhìn Đức với ánh mắt tóe lửa đầy căm hờn…
– Nhìn… nhìn con mẹ mày… Có phải bây giờ mày đang nghỉ tương lai sẽ trả thù tao hong? Hắc hắc… nói cho mày biết nè… mày sẽ không bao giờ có cơ hội đó… Tao sẽ cho tụi mày muốn sống không xong muốn chết cũng không dễ…
– “Hắc hắc… Tao biết mày là CA… ây da… tao sợ quá à… nà… nhìn đi mày… Đức lấy di động của Mỹ Chi… mở ra đoạn video nàng thu hình lúc nãy… âm thanh rõ ràng… ” – “Có thể… đi gấp quá… nên quên xức thuốc hôi nách… nhưng mà đừng lo em cưng… Cặc anh thơm lắm… hắc hắc… Thôi đừng nói nhiều… Theo anh về phường…
– Ha ha… mày là Trưởng CA đó sao? Với cái này… hắc hắc… Ngày mai tao bảo đảm là không phải nửa rồi…
Muốn chơi đàn bà của tao?
Đức ca dùng hết sức bình sinh đá một cái giữa hai chân… ba đá liên tiếp…
– “Bọp”… Có tiếng dái bể… Tiếp theo là tiếng hét đau đớn của sếp Phi… Hắn ngất xỉu… Chính giữa hai chân hắn một dòng nước thấm ước quần…
– “Hai đứa bây đè thằng này xuống…’Click’…” Như chưa hả cơn giận… Nét mặt lạnh lùng, hai mắt đỏ ngầu… Đức nhìn hai thằng khi nãy tuột quần tên Hào xuống… chỉ Ngô Tài ra lệnh… đồng thời khẩu Smith & Wesson cũng được lên đạn… ngụ ý gì hai thằng kia chắc phải hiểu…
– “Tha… Tha cho tôi… tôi có rất nhiều tiền… anh muốn bao nhiêu cũng được…” Tài van xin…
– Hắc Hắc… Tao rất ham tiền… chuyện khác thì được… nhưng mà mày muốn đụng đàn bà của tao… tuyệt đối không được… đây là nguyên tắc của tao… mày hiểu không? Nghỉ cũng không được… mày lại dám nói ra miệng… Tao làm sao tha cho mày được… Hai thằng kia… có phải muốn ăn đạn không?
Hai tên kia hết hồn… cũng là trong tinh thần “mày chết đỡ hơn tao chết”… sao dám chậm trễ… hùng hổ đè Ngô Tài xuống… tụt quần hắn ra… Cũng như tên Hào… con cặc teo lại vì quá kinh hãi… chỉ thấy chùm lông không thấy cặc… một mùi hôi thối xông lên nực nồng… Đức ca cầm nồi nước sôi… đổ vào…
– “Ahhhhh…” Ngô Tài kêu la như heo bị cắt tiết… giãy đành đạch… nào hết đâu… Đức ca bồi thêm ba đạp vào ngay tâm điểm… Cũng như xếp Phi… mai này có làm được công việc truyền giống hay không… cũng rất là khó nói…
– “Hắc hắc… ông già mày là Chủ tịch tỉnh chứ gì… ây da… tao sợ quá à… mai mốt tao sẽ xuống Sóc Trăng để ‘tạ tội’ sau ha… hắc hắc…” Đức ca nghênh ngang tuyên chiến…
Hiện trường… ai cũng run rẩy nhìn hắn như nhìn hung thần… Chỉ có ba chị em Mỹ Chi ánh mắt sáng ngời nghi bụng: “Vậy mới phải chứ…”
– “Thôi được… chơi xong rồi…” Đức nhìn đồng hồ… coi bộ cũng sắp tới rồi…
– “Hôm nay tao tha cho tụi mày… nhưng tao nhớ mặt tụi mày… đừng để tao gặp mặt… Nhìn tụi nó mà lấy làm gương…”Đức ca điểm mặt đồng bọn còn lại đang run rẩy lạnh lùng nói…
Ngay lúc này Tiếng xe CA hú còi chạy tới… Ngoài Long giám đốc Sở CA bừng bừng khí thế đích thân dẫn đội còn có Đàm Phó Chủ tịch tỉnh cũng có mặt… bên cạnh là Thư ký Minh Thư…
– Đức… cậu không sao chứ? Đàm nhìn quanh hiện trường nghiêm giọng hỏi… lão không quan tâm gì hết… Chỉ cần người của Nancy không sao là được…
– “May mắn là không sao… Ba tên này… muốn vô lễ với mấy người bạn của tôi… còn chụp mũ cho chúng tôi là phản động chống phá nhà nước nên xảy ra ấu đã… bọn chúng… Aiz…” Đức “mệt mỏi” lắc đầu ra bộ dáng vô cùng bất đắc dĩ…
– “Chuyện này cậu không cần lo… Đây là xếp Long… ông ta sẽ đòi công đạo lại cho cậu… Xếp Long… đây là Trần Đức…”Đàm nhiêm giọng đầy chính nghĩa nói…
– Cậu Đức phải không? Tôi là Lê Thanh Long… Tên Phi này có tiếng xấu trong đội ngũ CA của thành phố vĩnh Long… Cậu yên chí… Chúng tôi sẽ điều tra sự việc và làm rõ…
– “Nè… mấy ông coi đi… đây là những hành động của hắn…” Mỹ Chi đưa ra đoạn video… Hào Tài và Phi nói tục… như lưu manh và du đãng đầu đường xó chợ…
– “Còn có mấy người này làm nhân chứng” Đức nhìn đồng bọn còn lại của bộ ba Hào, Tài Phi với ánh mắt uy hiếp…
Bọn này không phải ngu… thấy Phó Chủ tịch tỉnh Đàm bằng xương bằng thịt trước mặt tỏ ra vô cùng quan tâm… còn Giám đốc Sở CA nhún nhường với Đức ca như vậy… đoán già đoán non Đức ca là nhân vật có thân thế khủng rồi… Như vậy “Cuốn theo chiều gió” là thượng sách… Vì vậy cả bọn nhao nhao… vì chính nghĩa mà giành nhau làm nhân chứng… đồng thời nhìn “nạn nhân” Đức với ánh mắt vô cùng thân thiết…
Long đại hỷ… Chuyện dễ làm rồi… có “nhân chứng vật chứng đầy đủ”… nhất định đem thằng Phi này đánh xuống 18 tầng địa ngục… vĩnh viễn không được “siêu sinh” hắc hắc… lại có thể lấy lòng Thiếu tướng Nancy… Tốt cho tiền đồ… Long nhìn Đàm khẽ gật đầu…
– “Ha ha… Có xếp Long làm việc là yên tâm rồi… Không cần phải lo lắng đâu… ừm… sẵn dịp hay là kiếm nơi nào đó ngồi xuống làm vài ly?” Đàm ân cần nhìn Đức ca với ánh mắt mong đợi… Long cung thấp thỏm… Muốn thật sự gia nhập trong vòng tròn của Thiếu tướng Nancy… cây cổ thụ khủng… phải bắt đầu từ người này…
– “Ha ha… Chủ tịch Đàm đã có lòng… như vậy cung kính không bằng tuân mệnh rồi…”Đức ca làm sao không hiểu được ý định của Đàm Chủ tịch… Vậy coi như thay mặt Nancy xã giao với Giám đốc Long này đi… Xem ra người này cũng không tệ…
– “Ha ha… Cậu thật là biết cách ăn nói… Xếp Long… anh cũng đi uống vài ly được chứ?” Đàm chủ tịch làm bộ làm tịch đẩy đưa… lão biết Long đã đặt bàn trước rồi…
– “Ha ha… Nhất định… nhất định… Hiếm có dịp như vậy…” Long cười toe toét…
– “Các vị… xin mời…” Đàm Chủ tịch đưa tay hướng về ba chị em Mỹ Chi mời với nụ cười thân thiết nhưng rất là nghiêm túc đàng hoàng… lão thầm đưa ngón tay cái bội phục… Trần Đức này… con mẹ nó… mã táng hàm rồng mà… lão liếc nhìn Minh Thư… tuy cũng là mỹ nữ đấy… nhưng so với ba mỹ nữ này rõ ràng không cùng đẳng cấp…
Minh Thư nhìn 3 chị em Mỹ Chi… bình thường nàng cũng tự hào. Có phần kiêu ngạo về nhan sắc của mình… nhưng đối với ba chị em người này… Minh Thư có cảm giác… cùng người không cùng mạng…
“Trông người sang tủi phận hèn”… nhưng mà tuy biết mình kém, nàng vẫn không bỏ được lòng ganh tỵ…
Ai lại không mơ tưởng được ngậm cặc Soái ca… nghĩ đến con cặc già gân guốc đen đúa của Đàm Phó Chủ tịch… Nàng âm thầm thở dài…