Phần 191
Lâm Tuấn Vũ lúc còn nhỏ trời sinh dị bẩm… đầu hắn rất có nhiều xoáy, tóc thường được hớt cua nên nhìn vào chỉ thấy xoáy đầu… trông rất ngộ nghĩnh… Không biết có phải vì vậy hay không mà hắn học rất ngu nên bị chúng bạn gọi lén là Vũ “đầu bò”… Và dĩ nhiên tháng nào thành tích cũng đội sổ… nhưng đến cuối năm học, hắn luôn được biểu dương là học sinh tiên tiến và được lên lớp đều chi…
Không ai ngạc nhiên chút nào… Cha hắn là Bí Thư huyện ủy huyện Gia Bình, còn mẹ hắn là Trưởng phòng giáo dục và đào tạo… Có thể nói xúc phạm tới Vũ đầu bò đồng nghĩa với việc chán đời… không muốn sống nữa rồi… vì sẽ gánh chịu sự thịnh nộ của ông bố Bí thư và bà mẹ Trưởng phòng… Không ai ngu như vậy… tự rước phiền toái…
Trong huyện Gia Bình… Thanh danh của Bí Thư Lâm Tuấn Hùng thúi hơn mùi chuột chết… tiếng ác đồn xa nhưng ngược lại với câu “trời cao có mắt”, con đường quan lại của Lâm Tuấn Hùng thênh thang rộng mở… Chưa được 10 năm đã từ Bí Thư lên đến Phó Chủ tịch tỉnh… Cứ theo cái đà này… 10 hoặc 15 năm nửa… Lâm Tuấn Hùng tính rồi… cao hơn nửa thì không dám nhưng hàng bộ trưởng thì cơ hội rất cao… chỉ cần biết cửa nào nên chạy chọt và chạy chọt như thế nào…
Có câu sau lưng của người đàn ông thành đạt… luôn có một người đàn bà chống lưng… Câu này đem áp dụng vào Lâm Tuấn Hùng thì đúng là không có gì đúng hơn…
Vợ lão… Trưởng phòng giáo dục huyện Ngô Kim Anh có dòng máu lai Tây từ đời bà cố nội hay bà cố ngoại gì thì không biết… nhưng đến đời nàng thì hiển lộ rõ ràng trên người… khiến cho nàng vô cùng sắc sảo… quyến rũ, thân hình khêu gợi… dễ động lòng bọn dâm dê… đàn ông nhìn vào khó mà không nứng cặc.
Ông bà có nói… người có dòng máu lai dâm lắm… Đúng hay không thì không biết nhưng Kim Anh thì dâm hết biết… Hùng tuy rất dâm dục nhưng cũng không chịu nổi sức đòi hỏi của vợ… Có điều lão là người khôn ngoan biết cứng biết mềm, biết vận dụng tài nguyên biến thành lợi thế…
Lâm Tuấn Hùng không có tài gì đặc biệt… cái xuất sắc của lão là rất biết luồn cúi, nhìn mặt biết ý người… Trong các buổi xã giao mời cơm lãnh đạo… lão luôn đem theo vợ mình… Chỉ cần lãnh đạo bóng gió ám chỉ… lão liền sắp xếp đưa vợ tới hầu đụ cho nên dưới con mắt lãnh đạo… Lâm Tuấn Hùng là người rất đáng được bồi dưỡng… Gần đây… việc lão được điều động về Đồng Tháp làm Quyền Chủ tịch Tỉnh… Thủ tục là thế đấy…
Từ lúc vào Nam… mọi việc đều vô cùng thuận lợi… Đồng Tháp là nơi trù phú giàu có hơn Bắc Ninh nhiều… Có thể nói là “chuột sa hũ nếp”… Gái Nam thì khỏi nói rồi… ối giời ôi… em nào em nấy… đứng xa vài mét cũng ngửi được mùi lồn thơm phức…
Có câu “Cặc trai Nam mê lồn gái Bắc… Cặc trai Bắc mê lồn gái Nam” là thế…
Lóng rày… Ở Đồng Tháp Chủ tịch đại danh của Chủ tịch Hùng như mặt trời giữa ban trưa… đám thuộc hạ biết “gu” của lãnh đạo… luôn tìm lồn nhí dâng lên để lấy lòng… là con đường thăng tiến nhanh chóng và hiệu quả nhất…
Nơi này là cơ sở làm ăn của “Mamy Tiên” đấy… Việc “kinh doanh” vô cùng thịnh vượng… ngay cả trong những lúc bị cách ly vì đại dịch… nơi khác ế ẩm, vắng như chùa bà đanh nhưng mamy Tiên thật là có cách… Nơi đây vẫn hoạt động bình thường… lại có phần khấm khá hơn… dễ hiểu thôi… đám cán bộ quan chức đến đây ăn chơi đú đởn cũng là một hình thức cách ly í mà… Ai cũng ở trong phòng… đâu có bước ra ngoài tiếp xúc với ai chứ ngoài các em gái thôi… hi hi… hơn nửa… không tuân thủ cách ly thì sao chứ… Có vấn đề gì?
Bọn CA tép riu có ăn mật gấu cũng không dám vào kiếm cơm cháo hay bánh mì… Mamy Tiên tuy ở chốn phong trần nhưng nghiêm lắm… Đừng có mà lén phén dở trò dâm dê… bởi vậy cho dù đám cán bộ, đại gia có thèm cũng phải chịu thôi… Mamy Tiên là bạn của Giám đốc Sở La Định Quốc đấy… Biết thế chả có ai ngu mà đến đây kiếm ăn… lén phén dở trò.
Lúc đầu… ai cũng tưởng mamy Tiên là bạn đụ của La Định Quốc… nhưng xem ra không phải… Giám Đốc Quốc đối với mamy Tiên rất là khách sáo… không hề có ý sàm sỡ… lão muốn đụ thì mamy Tiên đưa gái tới… thế thôi… nhưng không tính tiền…
Không biết từ đâu rộ tin đồn… mamy Tiên là đàn bà của nhân vật khủng đấy… bởi vậy nên La Định Quốc vô cùng nể mặt… Cứ thế mà chung quanh mamy Tiên là một bí mật bao trùm…
Cuối tuần là Hùng Chủ tịch đến… Ở đây luôn có hàng mới cho lão hưởng dụng… Lúc nào cũng là màn “nhất long tam phụng”… đôi khi cao hứng… là “nhất long tứ hoặc ngủ phụng”… Có như vậy lão mới có cảm giác là “hoàng đế”… Mặc dù lão đụ cũng xoàng thôi… làm gì có tư cách đụ nhiều vậy… Chủ yếu là oai phong… có khí thế của đế vương…
Đôi khi Hùng Chủ tịch nghỉ Hoàng đế ngày xưa chắc cũng thế thôi… một đêm đút cặc vào 5 lồn thì được… Đút vào nhấp nhấp mấy cái rồi rút ra… nhưng chơi thật sự thì không thể nào… cặc sắt sao chứ? Nhưng có một điều… Hùng tin tưởng cung nữ hay phi tần của hoàng đế làm sao có thể so sánh được với mấy em này…
Mamy Tiên thật là có cách…”hàng” nào cũng “bá cháy”… em nào cũng xinh xinh má đỏ môi hông… vú cũng hồng… khe lồn lại càng hồng…
– “Đại Gia… hihi… thế nào? Ông vừa ý chứ?” Tuy biết lão là Chủ tịch tỉnh nhưng Mamy Tiên rất biết quy tắc… Gọi “Chủ tịch” ở ngay chỗ trụy lạc như thế này là điều đại kỵ…
– “Ừm… khá lắm… Cứ tiếp tục như thế là được… Tiền bạc không thành vấn đề”… Chủ tịch Hùng gật gù…
– “Hi hi… tất cả là theo ý của đại gia mà làm… Đại gia muốn gì chỉ cần lên tiếng… cho tôi hai hoặc ba tuần để chuẩn bị là được…” Mamy Tiên đon đã nịnh bợ… khách hàng là thượng đế… nhất là khách hàng chịu xài tiền như lão thì là thượng đế của thượng đế…
– Nếu có được hàng nước ngoài thì còn gì bằng… ha ha… đó chỉ là gợi ý thôi… coi bộ không dễ a…
– “Hàng Mỹ hay hàng Tây thì khó… hàng Thái thì dễ hơn… nhưng cũng ít nhất là 1 tháng…”Mamy Tiên lễ phép đáp lời nhưng trong bụng thì rủa thầm… đéo mẹ… lồn nào thì cũng như nhau thôi… bà đây không thấy chỗ nào khác nha…
– “Ha ha… được mà… có thì tốt…” Nghe mamy Tiên hứa hẹn… Hùng Chủ tịch vô cùng vui vẻ… Tiếc rằng lúc này bay qua Bangkok phải bị cách ly thật là mất hứng… Nếu không cuối tuần bay qua đó ăn chơi cho đã… Aiz… không biết khi nào mới hết đại dịch đây…
Ngay lúc này di động vang lên… Nhìn màn hình… Chủ tịch Hùng nhíu mày… bắt máy… chưa kịp nói tiếng nào thì bên kia đường dây đã nghe tiếng hoảng hốt của gã em vợ.
– Anh rể… thằng Vũ đã xảy ra chuyện… nó bị CA thành phố Cần Thơ bắt giam rồi…
– “Cái gì? Mày có nghe lộn không vậy?” Chủ tịch Hùng tâm trạng đang vui… nghe gã em vợ nói… lão sửng sốt… nói như hét…
– “Không sai đâu… có người quen thấy CA còng nó đem lên xe… em có gọi nó nhưng đường dây không thông…”Hậu nói chưa kịp dứt lời… Chủ tịch Hùng bên kia đã cúp máy…
Mặt Hùng Chủ tịch đen như đít nồi… rõ ràng là không nể mặt lão… Bây giờ lão mới để ý… thì ra trong lúc lão đang “vui vẻ”… Chủ tịch Vân cũng có gọi tới… lão liền bấm di động gọi lại…
– Hùng Chủ tịch… tôi có gọi anh vài lần… hình như anh bận nên tắt máy…
– Ừm… Tôi bận chút việc… Chủ tịch Vân… chuyện gì đã xảy ra? Thằng Vũ con tôi đã làm gì mà CA Cần thơ bắt nó vậy? Hùng nói với vẻ oán giận… đánh chó phải nhìn mặt chủ nhà chứ… hơn nửa đây không phải là chó… đây là thằng con nối dõi tông đường…
– “Anh đã biết rồi à… Tôi biết chuyện liền gọi cho anh mấy lần… Aiz… Chuyện có chút phức tạp… tôi cũng không biết phải nói sao…”Chủ tịch Vân lúng túng… không biết giải thích sao khi người nàng gửi tới để bắt “côn đồ” quay ngược lại bắt “người tốt”…
– “Ý Vân Chủ tịch muốn nói là người này có chút lai lịch à… ha ha… Vậy thì để coi sao đã… Thôi được… không làm phiền Vân Chủ tịch nửa… xin chào”… Hùng cười lạnh… lão biết Vân Chủ tịch này xuất thân tầm thường… bò từ dưới lên cũng là nhờ bú cặc mà thôi… Đây cũng là một cơ hội để lão cho đám Cần Thơ này biết nếu không phải là mãnh long thì không quá giang… Oanh oanh liệt liệt đánh trận này… lấy uy… Vân Chủ tịch hay Thảo Phó Chủ tịch còn không mau mau chạy tới dành nhau bú cặc mình sao?
Chủ tịch Hùng nóng giận không còn hứng thú hưởng lạc… lão hấp tấp rời đi…
Mamy Tiên mặt đang tươi cười… Xe Chủ Tịch Hùng vừa ra khỏi khuôn viên biệt thự… Hai mắt Mamy Tiên nheo lại… nàng nghe lão nói “Vân chủ tịch”…
Tiên vào phòng lấy di động ra gọi…
– “Sao rồi… Bên đó khá chứ?” Tiếng Đức lão bản vang lên khi đường dây vừa thông…
– Khá lắm… nhưng có chuyện này cần báo cáo cho cậu biết… ừm… chắc có lẽ tính tôi đa nghi nhưng thấy có chút bất thường nên bắt buộc phải nói…
– “Ha ha… Có gì thì nói đi… làm như vậy mới phải…” Đức cười khen khích lệ khiến Tiên thấy vô cùng phấn khởi…
– “Chuyện là vầy…” Tiên tóm lược chuyện nghe lỏm được…
– “Làm tốt lắm… Mai mốt về Cần Thơ nhớ báo…” “Chủ tịch Vân… Chủ tịch Hùng của Đồng Tháp… CA bắt con lão… Nghe Tiên nói… Đức biết chuyện gì rồi…”
– “Ừm”… Mamy Tiên muốn nghe chinh là những lời này…
…
– “Chị Uyển… Chúc mừng chị… được mấy tháng rồi… biết là trai hay gái chưa?” Gia Kỳ nhìn Nancy mặc áo bầu… đẹp… quý phái sang trọng nét mặt vô cùng hạnh phúc thầm tiếc cho anh mình…
– “Hi hi… Gần 3 tháng rồi… Trai hay gái không quan trọng… Chỉ cần khỏe mạnh là được”Nancy nét mặt sáng ngời cười đáp… quan niệm bây giờ đã thay đổi… Trước kia muốn sanh trai… bây giờ đối với nàng không còn quan trọng nửa… Cả ba chị em đều có mang… hơn nửa không định chỉ một lần sanh nở… Như vậy không lo gì không có con trai? Thôi thì cứ xuôi theo tự nhiên…
Hôm qua, tuy nói để Đức lo nhưng sau cùng nàng cũng hẹn Gia Kỳ đến Restaurant & Cafe Lotus trò chuyện… Lòng vòng mãi… nàng cũng chưa biết mở lời làm sao về chuyện của Lý Gia Thành…
“Buổi sáng cuối tuần… Đến đây chọn một bàn ngồi vừa ngắm cảnh sông nước hữu tình vừa ăn sáng, nhấm nháp ly cà phê là một thú vị… Đôi khi làm chị nhớ Hồ gươm…” Nancy hớp một ngụm trà… hai mắt nhìn ra dòng sông mơ màng…
– Chị nhớ Hà nội?
– Chút chút… em thì sao?
– “Chưa đâu… em tới đây chưa được lâu…” Gia Kỳ lắc đầu.
– Công tác thế nào? Thuận lợi chứ…
– Hi hi… Chị Uyển… Chị có chuyện gì muốn nói phải không? Chúng ta quen biết nhau lâu rồi… chị cứ nói… không cần ngại đâu…
– Em thiệt thông minh… ha ha… chị cũng không biết mở lời như thế nào… ừm… em có nghe chuyện của hai cha con Lại Đức Quang chứ?
– “Có… aiz… không ngờ ông ta có kết cục như vậy…” Gia Kỳ cảm thán…
– “Lại Đức Huy nhiễm HIV… chuyện này em biết không?” Nancy đoán Gia Kỳ mù tịt về chuyện này nên nói…
– “Có liên quan gì tới em… Chị không nghỉ rằng em có gì với hắn đó chứ?” Gia Kỳ lộ sắc giận…
– “Em biết Ngọc Nương chứ? Nghe nói người này cũng nhiễm HIV…” Nancy nhìn ngay vào ánh mắt của Gia Kỳ… nàng nghỉ Gia Kỳ thông minh… Chắc hiểu nàng muốn nói gì…
Gia Kỳ sắc mặt đại biến… nàng biết tính tình trăng hoa của anh mình… Gia Kỳ sực nhớ gần đây Gia Thành tâm thần hoảng hốt… Ngọc Nương nhan sắc không tệ… Gia Thành ở chung nhà… Lại Đức Huy bị nhiễm HIV… Đem mọi chuyện xâu lại với nhau…
– “Đây chỉ là suy đoán thôi… cũng chưa chắc đâu… Tuy nhiên chị có lời này cũng nên nói ra… có lẽ em sẽ nghe chói tai nhưng chị cũng phải nói… ngừa bệnh hơn chữa bệnh. Gia Kỳ à… Em nên khuyên Gia Thành cần đi khám bác sĩ… để biết chắc chắn… tránh làm nguy hiểm đến người khác… Em hiểu ý chị chứ?”Nancy sau cùng cũng nói ra…
Gia Kỳ ngồi sững người… nếu Gia Thành quả thật nhiễm HIV thì đây là đại họa cho gia tộc… Gia Thành là con trai duy nhất và cũng là cháu trai duy nhất và là niềm hy vọng của Lý Gia… bây giờ… nàng rùng mình khi nghĩ đến nếu ông nội và cha biết được cái tin này… Họ sẽ phản ứng ra sao… Chị Uyển nói đúng… Gia Thành cần đi khám để biết được chắc chắn…
– Cảm ơn chị… Em biết phải làm sao rồi…
– “Vậy chị yên tâm… Em có liên lạc với ông cụ? Tình hình ngoài Hà Tỉnh thế nào” Nancy tỏ vẻ quan tâm miền Trung trong mùa bão… Năm nay mấy cơn bão khủng hoành hành… Tình hình Hà Tỉnh cũng rất ngặt nghèo…
– Aiz… Nghe ông nội nói năm nay là tệ nhất… Cả tỉnh rối ren… thiếu thốn mọi bề… Đang chờ Trung ương và các hội thiện nguyện giúp đỡ… nhưng không khả quan lắm… Nhiều tỉnh miền Trung thiệt hại nặng nề… không chỉ riêng Hà Tỉnh…
Nancy muốn nói thêm vài câu về việc Đức có ý định ra ngoài Trung cứu trợ nhưng thấy Gia Kỳ không được tập trung cho lắm nên không mở miệng… Gia Kỳ dĩ nhiên đang rối như tơ vò… Hai người ngồi thêm một chút rồi ra về…
…
Chỉ mới bị giam mấy ngày mà Chiến đã già đi rất nhiều… trước kia là Chánh văn Phòng nhưng bây giờ là tội phạm… Tương lai trước mắt là cả một màn đêm bao phủ… Hắn bị biệt giam… đã ba ngày chưa gặp được vợ con không biết họ bây giờ ra sao… Chiến đang hy vọng vợ bên ngoài biết đường chạy chọt…
Thu Phong là người lanh lẹ… Vài giờ sau khi nghe tin Chiến bị bắt giam, nàng liền tìm đến Du để chạy quan hệ, trước đây khi Du từ Phó Chánh văn phòng nhảy vọt lên làm Phó Chủ tịch huyện Cờ đỏ khiến Thu Phong thiệt mở rộng tầm mắt… nàng biết tên này chó táp phải ruồi vớ được chỗ dựa khủng nên mới có ngày nay… Thu Phong muốn nhờ Du tiến dẫn dễ gặp Đức… nếu được, nàng sẽ có cách chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không…
Thật ra Thu Phong cũng không tốt lành mà quyết tâm cứu chồng ra ngoài… Chiến giữ trong đầu mật mã của tài khoảng 15 Triệu đô Mỹ bên Thụy Sĩ… Một số tiền so với Lại Đức Quang thì không là gì nhưng đối với nàng là cả một gia tài… quá đủ cho nàng sống một đời “mệnh phu” mà không cần phải động móng tay làm việc gì…
Muốn đem Chiến ra ngoài… dĩ nhiên là phải chi tiền rồi… Quan trọng là lo được cho Chiến ra ngoài… nếu không… hắn sẽ bo bo giữ mật mã… cho dù ngồi tù hắn cũng sẽ không nhả… Là vợ chồng gần 10 năm nay… Thu Phong biết tính Chiến… rất khôn ngoan… quỷ quyệt…
– Chủ tịch Du… xin nể tình chúng ta là bạn củ với nhau… nếu anh giúp được… chúng tôi sẽ không quên ơn…
– “… Đừng khách sáo… nói đi… em muốn anh phải làm sao?” Du mặt ngoài thánh thiện nghiêm túc ra vẻ sốt sắng nhưng trong lòng đắc ý… Đúng là ông trời có mắt… trước đây coi ông không ra gì… bây giờ tới đây nhờ ông?
– “Em biết anh rất thân với Chủ tịch xã Đông Phú… Nếu anh có thể dàn xếp cho em gặp được cậu ta… em sẽ không quên ơn anh… Mười ngàn này coi như có chút lòng thành… Chỉ là một nửa… xong chuyện em sẽ biếu anh thêm một nửa khác…” Thu Phong lấy ra một phong bì dày cộm… nàng cố ý để nửa kín nửa hở mục đích cho Du thấy tiền đô la Mỹ bên trong… Đây là một nửa… số tiền 10 ngàn… Chỉ dàn xếp để gặp mặt thôi… 20 ngàn mỹ kim… Nàng tin tưởng Du sẽ hài lòng…
– “Sao không trực tiếp đến UBND xã?” Du giả mù sa mưa làm bộ ngây thơ hỏi…
– “Hi hi… Chủ tịch Du… anh cũng biết mà… Có những chuyện không thể đường đột nên mới đến đây nhờ anh… nếu anh không thích thì thôi vậy… em sẽ tìm người khác…” Thu Phong rất biết tẩy người này… hắn tham lam… coi tiền như mạng… rõ ràng là đang muốn đòi hỏi thêm… nếu nàng dễ dàng nhượng bộ… hắn sẽ kêu giá cao cho nên tốt nhất là đánh phủ đầu hắn trước…
Thật ra Thu Phong cũng đang giả mù sa mưa… trong quan trường… muốn hối lộ cửa quan ngoài tiền còn phải hiến đụ… nàng làm bô phớt lờ đó thôi hy vọng hắn thấy tiền quên sắc… nhưng nếu hắn đòi đụ thì cũng phải chịu hắn cho được việc…
– “Hắc hắc… em coi em kìa… tính tinh vẫn còn quá nóng nãy… anh có nói gì đâu chứ… nà uống ly nước đi…”Du một cầm ly nước đưa tới… tay kia “đáp” xuống đùi nàng… ngang nhiên lần mò vào váy nàng…
Thu Phong tuy không là mỹ nhân xuất sắc nhưng trên thang điểm mười nàng cũng được 6 hoặc 7… Lại là gái một con… nên thuộc loại “trông mòn con cặc”… Trước đây Du chưa từng nghỉ sẽ có dịp đem nàng hành hạ dưới cặc… Nay mình đã là Phó Chủ tịch huyện… Có đặc quyền của lãnh đạo… nàng có chuyện muốn nhờ… tiền phải bỏ túi nhưng lồn cũng phải chơi mới được… cắm trên đầu thằng chồng nàng một cái sừng… trả thù cái tội hống hách trước kia… hắc hắc…
Thấy nàng ngồi im… Du được đằng đuôi liền lấn đằng đầu… tay còn lại luồn vào vạt áo nàng tìm lên trên… Cặc trong quần hắn đồng thời cứng lên như khúc củi… Du vô cùng kích động… đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác thành tựu của lãnh đạo…
– “Đừng quên là phải giúp em đó nha…” Biết không thể tránh khỏi… hơn nửa cũng không muốn tránh… Hai tay Du vừa mò lồn vừa bóp vú khiến Thu Phong động đực… mặt đỏ dần lên… tuy vậy, trước khi “khuất phục” cũng ráng vớt vát ra điều kiện…
– “Được được…”Du hăng hái gật đầu… nhanh chóng cởi dây nịt kéo phéc mơ tuya quần xuống…
– “Anh… anh đi rửa sạch sẽ trước đi…” Thu Phong cầm cặc hắn định ngậm vào nhưng ngửi được mùi thum thủm từ đầu khấc… nàng nhăn mặt…
– “Haha… xin lỗi… sáng tới giờ chưa rửa… hai là vô tắm chung với anh đi…” Du gạ… Vừa gạ vừa kéo tay nàng…
Thu Phong để Du dắt tay nàng vào phòng tắm… bụng nghỉ: “Cũng phải… Trời nóng nực… mồ hôi mồ hám… bọn đàn ông tên nào cũng thích dúi mồm vào chỗ đó… Phải sạch sẽ mới được… nếu không thật là mất hình tượng…”
Nghỉ vậy… Thu Phong mặc nhiên để Du cởi từng mảnh quần áo trên người nàng xuống… Du như lên cơn sốt khi thấy một tòa thiên nhiên trước mắt… cặc hắn giật giật… không chịu được sự kích thích, hắn áp miệng vào đám lông mềm mại… hôn hít… Sự tham lam bú liếm của hắn làm Thu Phong giật mồng, gác một chân lên thành bồn… ghì mạnh đầu tóc Du vào…
…
Rời nhà Ngân… Đức ghé tạt về nhà… Nhàn đang ngồi coi TV… thấy con về mừng rỡ…
– Ăn uống gì chưa? Dưới bếp có đồ ăn…
“- Mới ăn xong… ổng đâu rồi?”Đức hỏi cho có lệ… lâu lắm rồi chưa gặp được Tuấn…
– “Xí… má cũng hong biết…” Nhàn xí một cái… nhướng mày bĩu môi ra vẻ bất cần… sực nhớ ra điều gì nói.
– “Nghe gì hong? Hồng Phượng muốn nghỉ học kiếm việc làm…”
– Hả? Hồng Phượng không muốn học nữa à? Tại sao?
– “Làm sao má biết được… Con có rảnh trông chừng nó một chút… Aiz… không học đến nơi đến chốn… mai mốt ra đời rồi sao đây?” Nhàn than dùm Thủy… Nhàn biết chuyện Hồng Phượng đột nhiên muốn nghỉ học khiến Thủy vô cùng phiền muộn…
– “Chuyện không thể nói như vậy đâu… ha ha… Học cho lắm tắm cũng ở truồng… Nói cho cùng đi học để có cái nghề… sau này đi kiếm việc làm lấy tiền nuôi sống bản thân thôi í mà… Phải không? Nói Hồng Phượng ra công ty học việc… Công ty là công ty nhà… Sau này sẽ phát triển thành tập đoàn… Vị trí nào nó muốn cũng được mà…”
– “Nói bậy nói bạ… Cái gì học cho lắm tắm cũng ở truồng…” Nghe Đức nói… Nhàn “lườm mắng”
– “Ha ha… đúng là như vậy đó mà…” Miệng nói tay kéo nàng ngồi lên đùi… tay táy máy sờ soạng… Cách đây vài tiếng… phập Ngân một trận bây giờ lại nứng cặc nửa rồi… Nhiều khi Đức cũng hơi kinh hãi… cặc cứ cương cứng hoài… không biết có gì bất thường hong nửa nhưng lâu ngày thấy OK… không có gì lạ… nên an tâm…
Ở trong nhà… Nhàn chỉ mặc cái áo ngủ tuy không mỏng manh nhưng có thể nhìn thấy cặp vú và cái quần lót trắng ẩn hiện sau lớp vải… Đủ để làm cặc Đức giật giật…
– “Làm Chủ tịch xã rồi sao còn rảnh rang vậy?” Tuy hỏi vậy nhưng Nhàn khoái tỉ tê… màu mè chút chút…
– “Làm lãnh đạo là chỉ đạo… dùng đầu óc chớ không phải dùng chân tay đâu à… hắc hắc… Thôi đừng nói nữa…” Đức đóng cửa cài then… dắt tay Nhàn lên lầu… chiếc áo ngủ và cái quần lót nhanh chóng được lột phăng ra quăng trên nền nhà…
Đức ngậm đầu vú Nhàn bú mút như đứa trẻ bú sữa mẹ… tay lần mò xuống dưới xoa chùm lông mềm mại… đưa ngón tay rà lên rà xuống giữa hai khe thịt… mới mấy cái mà ngón tay đã ướt nhẹp rồi…
Nhàn rúm người… hơi thở nặng dần… nàng đưa tay cầm cặc vuốt ve… nằm gối đầu trên đùi thằng con… mở miệng để hắn đút cặc vào nàng bú… đầu gục gặc… khi nàng cảm thấy mỏi cổ… thì hắn nắc… Vừa nắc vừa bóp vú nàng thành muôn hình vạn trạng… Nhàn thích cảm giác này…
Rồi hai mẹ con từ từ ngã nằm xuống giường ngược đầu nhau… bú mút lẫn nhau… có khi hàng giờ… Cuối cùng là nàng chỏng khu hắn đút cặc vào dập từ phía sau… Tư thế nàng thích nhất…
…
Nhàn ngủ khì sau khi bị thằng con dập một trận tơi bời hoa lá… Đức bước nhè nhẹ đi xuống dưới nhà… bổng có nhã hứng… lấy khăn ra nhà tắm ở khu vườn phía sau. Cũng khá lâu rồi không có bước chân ra đây… nơi mọi chuyện bắt đầu… từ lúc khoét lỗ mọt rình thím ba tắm… sục cặc cho đỡ ghiền…
Không thay đổi chút nào… lỗ mọt vẫn còn đó… Đức nhớ lại những lần đầu tiên hẹn hò… vô đây chờ đợi khi biết Thím bên kia… mình liền lặn vào bồn nước chui qua… ôm Thím bú, đụ… Đức mỉm cười… Thủy là người đàn bà đầu tiên trong đời mà mình tập tễnh bú liếm rồi đút cặc vào dập… và cũng là người đầu tiên bú cặc minh… Những giây phút đó đang xuất hiện lại trong đầu… là kỷ niệm đẹp…
Còn đang mơ màng với những phút giây nóng bỏng lúc trước với Thím ba… Đức bỗng nghe tiếng đóng cửa rồi có tiếng sột soạt. Bên kia… mừng hết lớn… Thím ba với mình đúng là tâm ý tương thông nha… Hắn ghé mắt nhìn qua lỗ mọt… muốn coi Thủy đang làm gì và cho nàng một “ngạc nhiên” thú vị…
Bất giác tim Đức đập thình thịch… Là con nhỏ Phượng chảnh đang trần truồng bên kia… không phải tắm a… mà là… Ố là la… đang tỉa lông mu… trên tay đang cầm một cây kéo nhỏ… Loại kéo mà đàn ông dùng để tỉa râu…
Người trắng bóc… Vú căng… núm hồng… mu no tròn… lông mềm mại… eo thon… Wow… con nhỏ này thân hình hết xẩy a… Tuy vừa mới dập Nhàn một trận nhưng là người có máu dâm nên hám đụ… Cặc trong quần lại cứng lên… hắn nín thở coi cho đã… Đây là một trong những chuyện thú vị nhất của đời người…
Hồng Phượng nào biết bên kia thằng anh bà con chú bác đang rình… Cứ vô tư tỉ mỉ tỉa lông… nàng không thích lông mọc một cách “vô trật tự” nên thường tỉa cho ngắn gọn… Giống như đám cây được làm hàng rào… cần được tỉa cho đều… nhìn mới đẹp…
Bên này Đức mải mê theo dõi… vừa nhìn vừa tự sờ cặc minh… không phải sục nhưng phải tự sờ để cảm giác mới đã… để thoải mái hơn… hắn đưa một chân gác lên thành bồn… chân đụng ca múc nước rơi xuống nghe một cái “cộp” vang dội…
– “Ai đó?” Hồng Phượng giật mình…
– “Ụa… Phượng bên đó hả? Là anh đây” Đức tỉnh bơ làm như không có gì… lượm ca xối nước tắm…
Hồng Phượng nghi hoặc… hắn… nàng nhanh chóng lấy quần áo vừa mặc vào… vừa nghỉ: Hắn có rình mình không vậy? Nghỉ tới đó… nếu hắn thấy… nghĩ tới đó mặt nàng đỏ như gấc…
Bên này Đức cứ tỉnh bơ lầy nước dội lên người… con nhỏ này ranh lắm… một chút không bình thường sẽ bị nó nghi mình rình lỗ mọt thì bỏ mẹ… Chết không có chỗ chôn.