Phần 22
Hôm nay là ngày đi làm đầu tiên sau buổi khai trương tưng bừng ngày hôm qua, mọi người ai cũng phấn chấn… ông chủ mình tuy nhỏ nhưng “thế lực” không thể xem thường được… đây là ý nghỉ trong đầu của hai người kỹ sư… lại thêm sự sắp xếp Loan nên mọi việc rất nề nếp… ông chủ nhỏ thì gần 10 giờ mới xuất hiện, vừa đến chưa được 5 phút liền gọi Loan vào phòng bàn chuyện…
– A… nè cô ngồi đi… có chuyện quan trọng cần bàn… thấy Loan bước vào. Đức ra vẻ trịnh trọng nói.
– Chuyện gì vậy? À này, hai tháng nữa là phải khởi công xây cầu… rất nhiều chuyện cần làm… tôi nghỉ phải gấp rút audit vài công ty mới được… xong rồi mới quyết định…
– À… cái chuyện này không cần đâu… cô không biết thôi, ba và chú là hai công ty xây dựng đấy… mình có thể giao cho họ làm…
– Vậy sao? Vậy thì đỡ rồi… nhưng theo nguyên tắc thì cũng phải audit mới được, chọn ngày tui gửi hai người tới công ty của ba và chú cậu làm chuyện này… Loan nhanh chóng quyết định…
– Ừm được… hôm nay gọi cô là nói chuyện khác… cô có nghe công trình cao tốc bắc nam?
– Hả? Có nghe phong thanh chút chut… ahhh… chẳng lẽ… Loan hơi run giọng.
Đức gật đầu:
– Ừm… Nancy hôm nay ra Hà nội vận động… cô ấy muốn chúng ta phải có chuẩn bị trước, cô nên làm một bản kế hoạch thư đại khái là chúng ta là công ty mới mở, thực lực không đủ nhưng tôi có ý kiến là nếu chúng ta hợp tác với hai công ty của ba và chú tôi… cô thấy thế nào?
– Vậy cần phải tiến hành audit càng sớm càng tốt… nhanh lắm cũng phải mất hai ba tuần… cùng lúc tôi nghỉ công ty mình cũng cần thêm công trình sư… Loan rỏ ràng kích động… cũng phải… ai lại không thích làm “đại sự”? Cao tốc bắc nam là công trình vĩ đại, phần lớn thì không được rồi nhưng 1 phần nhỏ cũng đủ mang công ty con này vào quỷ đạo và cất cánh bay lên… đây không phải là niềm kiêu hãnh sao?
– Ừm… chuyện này tất cả nhờ cô… mọi chuyện cô làm chủ…
– Tin tưởng tui vậy sao? Loan dí dỏm pha trò, nàng đã rất phóng túng, mấy hôm trước lại để thằng nhóc này đụ một trận nên quan hệ giữa hai người coi như rất khăng khít khi không có mặt của người thứ ba…
– Hihihi… không tin cô chứ tin ai… rồi hơi chồm tới nói nhỏ chỉ để vừa đủ Loan nghe:
– Khi nào mình “tái chiến”?
– Cậu nói sao thì vậy đi… tui ra ngoài đây… à nè mốt tui dọn vô nhà mướn đó… nói xong lắc mông đi ra ngoài… được vài bước bỗng quay lại nói nhỏ:
– Này… cẩn thận một chút… tui nhìn ra cô nàng Nancy của cậu… con sư tử cái đó… nói xong nguýt thằng Đức một cái với vẻ lẳng lơ đầy xuân tình trên mặt nhưng chỉ vừa bước ra ngoài mặt liền lạnh như tiền… Đức nhìn theo nghỉ 100/100 bú, nuốt và liếm đầu cặc mình sẽ không thành vấn đề với người đàn bà này nha… tối mai đi… nghỉ là làm… Đức rút di động bấm…
– Chuyện gì? Vừa mới ra đây ngồi xuống thôi… nhiều chuyện làm lắm không phải rảnh rỗi như ông chủ đâu… Tiếng Loan “nũng nịu” khi đường dây vừa thông…
– À… nhanh thôi… tối mai… chuyện cao tốc bắc nam… Đức có ý là hay chiều ngày mai đến khách sạn cô bàn một chút?
– Ừm… cũng được… sau khi tan sở? Loan đề nghị…
– Ờm… đi ăn cơm xong rồi chúng ta về phòng cô bàn chuyện ha…
Loan sung sướng cúp di động… nghỉ tới chiều mai thấy phía dưới ươn ướt…
Xong cuộc điện với Loan không lâu thì tiếng di động lại vang lên… chính là Tâm gọi đến… với thân phận là thư ký của Tổng giám đốc, bàn làm việc của nàng và Đức chỉ cách nhau cánh cửa thôi nhưng thay vì mở cửa đi vào Tâm lại liên lạc bằng di động.
– Alô… hahaha dì Út… có chuyện gì gọi điện vậy? Dì mở cửa tự nhiên bước vô là được rồi… hahaha… Đức pha trò…
– Nè… nhắc cho cháu biết là đường quên chiều nay đó nha…
– Nhớ… nhớ mà… chiều nay làm cu li cho dì Út mà… đã sẵn sàng rồi… 5 giờ tan sở… cháu chờ dì xuống bến Ninh kiều ăn uống xong mình về…
– Không cần đâu… Dì có nấu sẵn đồ hôm qua rồi…
– Vậy sao… ừm ừm được được… vậy nha…
Đức cúp di động xong liền lấy cuốn sổ nhỏ ra… ký hiệu chằng chịt chỉ có nó mới hiểu… Cuốn sổ này coi như “thời đụ biểu” giúp nó nhớ ngày nào nên đụ ai cho đồng đều, phải công bằng mới được, đụ người này nhiều người kia ít cũng sẽ có vấn đề đó nha… chỉ nghe nó lẩm bẩm: “Tối nay qua giúp dì Út… không có đụ… coi như làm ‘công chùa’ đi… ừm sáng mai có hẹn với vợ thầy Phan… lần này… để coi… chơi sang đi… vô khách sạn 5 sao đi nha, cho cô ta có ấn tượng thế nào là đụ trong khách sạn cao cấp… khoảng 3 giờ đưa cô ấy về nhà xong là tới giờ hẹn với cô Loan rồi… đi ăn đi uống xong về phòng… đụ tới 10 giờ được rồi… khặc khặc khặc… đúng là đụ gãy cặc a… Ừm quên nửa… cái bà chánh văn phòng kia cũng nên gặp một chút, Nancy nói mình thông báo cho bà ta là sẻ được lên chức… thôi ngày mốt đi… à cái bà này hình như muốn cho mình đụ nha… nên hay không nên đây? Coi bộ cũng sạch nước cản lắm… có phải là bỏ thì uổng không? Có câu có lồn dâng tới không đụ thì thiệt là uổng phí mà…” Nghĩ vậy liền bấm di động…
– Alô… Xin chào… tôi là Thu vân… phó văn phòng uỷ ban…
– Hahaha… xin chào, là tôi Đức… tổng giám đốc Công ty Xây dựng Đức Lập đây… Chánh văn Phòng Vân cô có khoẻ không? Vân chưa kịp dứt lời chào hỏi thì đã nghe tiếng Đức vang lên liền mừng rỡ, trước đây nhiều lần muốn liên lạc với tên này, hôm qua tham dự buổi khánh thành công ty của hắn ta, ra về càng quyết tâm hơn, chưa kịp hành động thì gả đã gọi tới… chẳng lẽ hồng vận tới rồi? Vân liền “nũng nịu”:
– Thiệt là hồng phúc nha… Tổng giám đốc Đức sao hôm nay rãnh vậy?
– Hahaha… không dám… không dám chỉ là sực nhớ tới chưa mời cô được bữa cơm nào để tỏ lòng cám ơn đã giúp đỡ hôm trước… ngày mốt… Chánh văn phòng Vân có rảnh không? Tôi có thể mời cô dùng cơm tối?
– Y cha… không dám đâu… có mời cũng là tôi mời cậu đấy… đã nói lời tốt dùm hôm qua…
– Chuyện nhỏ… chuyện nhỏ thôi… không đáng nhắc tới… Đức tỏ ra khiêm nhường…
– Chuyện nhỏ của cậu là chuyện lớn của tôi đấy… ngày mốt để tôi mời cậu nhé? Giọng Vân dịu dàng quyến rũ…
– Ây da… vậy thì không được rồi… quá tiện nghi cho cô đi… cô phải đãi tiệc lớn hơn mới phải…
Cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng là trong chiều hướng tốt… Vân sửng sốt:
– Tổng giám đốc Đức… xin chỉ dạy cho…
– Chỉ dạy thì không dám… à này là tin mừng đấy… thôi không nói nửa, thế ngày mốt Đức liên lạc với cô nhé…
– Ừm… được…
Vân bàng hoàng khi Đức cúp máy… tin mừng? Tin mừng gì chứ? Lẻ nào? Nhưng tại sao không? Có thể mà… bao nhiêu ý nghỉ dồn dập tới khiến Vân mặt đỏ bừng… trong quan trường cái “tin mừng” đồng nghĩa với việc thăng chức? Có thể không mình sẽ lên Chánh văn phòng? Cái mụ Chánh văn phòng hiện nay đang ngồi vững mà… ừm nếu không thì mình sẽ thăng lên vị trí nào? Càng suy nghỉ Vân càng kích động, từ bây giờ tới chiều mốt còn quá lâu… cái tên nhóc này thật muốn giết người mà… úp úp mở mở như vậy có cho người ta sống hay không đây. Vân cảm thấy người như say rượu, lâng lâng… 3 năm rồi… bú cặc lảo Hải mõi cả miệng chỉ đổi lấy lời hứa suông, vừa quen biết được Đức thôi… bỗng sực nhớ điều gì Vân hấp tấp gọi di động…
Vinh lúc này đang ra sức cày bừa trên người vợ gã đàn em của gã, mỗi tuần gả điều giao “trọng trách” cho đứa đàn em thân tín cùng vài thuộc hạ khác lấy xe đi kiểm tra an ninh toàn khu vực… thiệt ra chẳng có gì để kiểm tra, chỉ là đi thu tiền “bảo hộ” mà thôi, chỉ khác cái là chi cho Công an… không phải xã hội đen.
Đây là công việc béo bở đấy, kiếm được bao nhiêu tiền hiếu kính thì mang về cùng xếp chia chác nhau… coi như là “bổng lộc”. Tùng, đàn em gả, năm ngoái mới cưới được vợ, nghe nói là gái xứ khỉ ho cò gáy tận Năm Căn Cà Mau… đám cưới ở tận miền tận cùng của đất nước, đường xa nên Vinh không có dự, không rãnh a… rồi lần đầu tiên Tùng dẫn vợ tới trình diện anh em cùng nhiệm sở khiến Vinh tá hỏa… con nhỏ ngon thiệt, nước da trắng muốt, mông to ngực nở, cái miệng xinh xinh… bú cặc chắc phê a… Từ đó Vinh đặc biệt “chiếu cố” Tùng nhiều hơn… giao nhiều “trọng trách” ra ngoài tuần tra kiếm bạc.
Gã đàn em ngây thơ tưởng cưới vợ xong liền “đổi đời” được xếp chiếu cố nên hăng say công tác để tỏ lòng trung không biết rằng chỉ hai tuần sau đó, ngay trên chiếc giường tân hôn, Lệ, vợ gã đã bắt đầu bú cặc xếp Vinh miệt mài rồi chõng khu cho xếp đụ… củng như ngày hôm nay, đám đàn em vừa lên xe ra ngoài công tác kiếm bạc là Vinh liền tới nhà người tình… Sau một hồi dạo đầu bú liếm hả hê… Vinh đút cặc vào dập… sắp “bắn” thì tiếng di động vang lên… nhìn màn hình, biết là chị mình… Vinh không thể không bắt máy, gả đưa ngón tay lên miệng ý bão Lệ không nên lên tiếng rồi tay phải bắt máy tay trái khều Lệ, mắt nháy nháy… Lệ hiểu gả muốn gì… trườn người tới cầm cặc gả bỏ vào miệng…
– Alô chị hai… sao gọi em sớm vậy? Có chuyện gì quan trọng sao?
– Mày đang ở đâu làm gì? Giọng Vân nghiêm túc vang lên…
– Hả? Thì đang đi công tác bên ngoài mà… lúc này trị an không được tốt lắm phải kiểm tra nhiều hơn… Vinh vừa nói vừa nhích mông nhè nhẹ tới lui, tay trái ghì nhẹ đầu tóc người phụ nữ… gả đang đụ vào miệng nàng…
– Tao nhắc nhở mầy lần nữa nha… cái chuyện lần trước tao nói đó mày nhớ cho kỷ… không phải giỡn chơi đâu à… mày có nghe rõ không?
– Ý chị nói cái nhà hàng đó hả? Không… chị yên chí đi mà… cái gì chị nói em đâu dám không nghe chứ hả… chị yên chí đi… À nè chị hai… nói nghe một chút coi…
– Đại khái mày chỉ cần biết là họ chỉ cần búng ngón tay… lão Hải cũng chết… hiểu chưa?
Vinh lạnh sống lưng… tuy lần trước chị gả có nói nhưng chỉ sơ sài cũng đủ làm gã té đái, hôm nay nghe tin này khiến gã đã sợ càng sợ hơn… Bí thư Hải là nhân vật số 3 của thành phố nhưng chỉ cần 1 cái búng tay thì… như vậy cái người có cái khả năng này thật “khủng bố” tới chừng nào chứ?
Lại nghe giọng chị gã vang lên:
– Mầy cố gắng đi… tao có chuyện tốt thì tốt cho mày thôi… nhớ đó… rồi Vân cúp máy… Vinh cố nặn óc suy nghỉ coi mình hoặc đàn em có phạm gì “đại cấm kỵ” không… chỉ vậy thôi mà cặc gã phía dưới liền xìu khiến Lệ thắc mắc càng cố ra sức nhã ra liếm liếm rồi nuốt vào nhanh hơn nữa.