Phần 36
Ngoại truyện 4
– Thằng đó là ai vậy anh Toàn… Tân bỗng nhiên bị một trận đòn oan uổng nên lòng ấm ức không phục, muốn biết rõ nguyên nhân, Đức là thần thánh phương nào? Chưa bao giờ nghe tới nhưng sao Toàn lại sợ như sợ cọp…
Toàn nhìn thằng đàn em thương hại:
– Nè… tao đánh mày là cứu mày đó… không chỉ là cứu mày không đâu… còn cứu luôn cả ba mày nửa… không cần biết hắn là ai… từ nay nếu có gặp hắn phía đông là mày chọn hướng tây hoặc hướng nam hoặc hướng bắc mà đi là được rồi nếu mày muốn an thân… mày biết anh Phong không? Nếu chưa nghe chuyện thì đi hỏi đi… nói tóm lại, nghe tao thì an toàn không nghe thì cứ việc… rủi có xãy ra chuyện gì đường nói tao không nói trước nha mậy… Toàn hít một hơi thuốc rồi chậm rãi nói…
Tân lạnh người im lặng… không dám hỏi thêm nữa, sao cũng được nhưng nếu ảnh hưởng tới ông già là không được… cái chức Chủ tịch huyện rất là quan trọng không chỉ cho gia đình gã mà là vinh quang cho cả giòng họ… không thể mất được…
– À nè… con đó là bạn gái của mày thiệt à? Đụ được chưa? Tao thấy không giống… cái bộ dáng nó đạp mày như muốm mày chết í…
Tân ngượng nghịu:
– Em… em đang cua nó thôi…
– Vậy có nghĩa là sao? Bóp vú hay sờ lồn được chưa? Nhìn cái mặt mày là biết chưa rồi… khặc khặc khặc… bỏ đi mày… không đáng đâu… lồn thôi mà… không vì cái lồn mà đắc tội với “đại nhân vật” nha mậy… đó là đạo lý sinh tồn… hiểu không? Toàn lên mặt dạy đời đàn em…
Tân chợt tỉnh ngộ, hít một hơi dài nghỉ: “Đúng vậy… xém chút nữa là tiêu rồi… đụ má, sao mình ngu vậy? Con đỉ Tuyết kia không đáng cho mình làm như vậy… không chỉ là nó thôi… bất cứ con nào cũng không đáng mạo hiểm”. Nghỉ tới đây liền thấy thoải mái hơn nhiều cười rạng rỡ:
– Đúng ha… tui phải cảm ơn anh đó nha… đụ má… tui đúng là ăn cám xú mà… xém chút rước họa rồi. Đi… tui đãi anh nhậu 1 bữa…
– Hiểu rồi hả mày… khặc khặc khặc vậy mới khôn… đi… nhậu xong tao dẫn mày kiếm vài em xả xui cho mày… bảo đảm mày hài lòng…
– Anh Toàn à… em bây giờ muốn thay “gu” rồi… có biết ai có chồng mà còn sạch nước cản hong?
– Có… mày muốn hả? Không thành vấn đề… thiếu cha gì, nhưng chậm chậm 1 chút tao giới thiệu cho mày, lúc này chưa được, tao đang xài… hắc hắc hắc… không cho mày được… chờ anh mày chơi xong đã, sorry nha… anh em là anh em nhưng đàn bà mạnh ai nấy xài… hehehe… Toàn cười nham nhở… lại cảm thấy nứng cặc, vừa móc di động ra vừa xua tay:
– Tao bỗng nhiên bận rồi… tụi mày đi đi… lần khác… rồi không đếm xỉa bọn đàn em, toàn đi tới một góc bấm số…
Linh nhìn chồng bực dọc… thật không có tiền đồ, một chút chuyện cũng không xong, mời người ta tới nhà ăn bữa cơm thôi mà làm không được, chuyện nhỏ như hột mè làm không xong vậy tương lai làm sao làm chuyện lớn được…
Linh muốn “lên thuyền”của Chủ tịch Vân… con đường dễ dàng nhất là bắt tay từ chồng mình… dù sao Tài và Long trước kia là bạn thân… có gì không được chứ?
Linh không hề nghỉ đàn ông cần sỉ diện… tuy là bạn thân nhưng trước giờ rất ít hoặc không liên lạc, nay vừa thấy vợ người ta lên chức liền mời tới nhà ăn cơm làm thân… chuyện này Tài không làm được nhưng Linh thì thấy quá dễ dàng… tại sao không làm nên bực bội… đang ngồi nghỉ cách thì di động vang lên… liếc nhìn màn ảnh Linh vội đứng lên đi về phía góc tường, không muốn Tài nghe lóm…
– A lô… chuyện gì? Sao gọi giờ này vậy? Linh nói nhỏ trong máy, giọng điệu rất nhu mì khác hẳn lúc nói với chồng…
– Hẹn gặp chỗ củ… 7 giờ… Toàn nói như ra lệnh…
– Gấp vậy? Có chuyện gì sao?
– Còn chuyện gì nữa… đã mấy ngày không gặp rồi… Toàn cười dâm dê trong máy…
Linh thấy nóng lên… cảm thấy phía dưới bắt đầu ươn ướt… Toàn trẻ hơn nàng cũng chục tuổi nha, bú liếm đụ cũng rất khá…
– Ừm… lát gặp… nói xong cúp di động quây qua thở dài nói…
– Anh ở nhà kiếm gì ăn đi… em có chuyện ra ngoài giải quyết chút… con bạn thân có chuyện…
Thấy vợ không nhắc chuyện mời khách ăn cơm… Tài như được đại xá liền gật đầu…
– Được… em đi đi… đi sớm về sớm… Tài hoàn toàn không biết vợ đi đụ dạo…
Linh vừa ra cửa… Tài liền bấm di động…
– Alô…
– Anh đây… thằng chồng em có ở nhà?
– Đời nào hắn có mặt ở nhà vào giờ này… chuyện gì? Trang, vợ phó đồn Vinh đang ngồi coi tv thì Tài gọi tới…
– Ra ngoài được không… chỗ củ… Tài hỏi.
– Con vợ anh đâu… không có ở nhà à?
– Đi đâu rồi… thây kệ nó… em tới chỗ củ nha… anh chờ…
– Mới hôm qua mà… anh này… Trang cười lỏn lẻn…
– Ai biểu em ngon quá chi… tới nha… anh chờ…
– Ừm… lát gặp…
– Lát gặp…
Chuyện đời là vậy… đồ rác của mình là đồ quý của người và ngược lại…