Phần 10
Mặc lại bộ đồ vest ông mình bỏ xuống lầu một, lúc này ông không biết phải đối diện với Ngân ra sao, cũng sắp tới giờ phải có mặt ở đám cưới, nhưng sau chuyện đã xảy ra ông không biết Ngân sẽ phản ứng ra sao, suy nghĩ vẩn vơ cứ xoay vòng trong đầu ông. Đúng lúc ông Minh định rời đi, Ngân từ trên lầu bước xuống, không nói với ông Minh một lời chỉ lẳng lặng tiến ra xe đậu ngoài cửa. Ông Minh hiểu ý cũng không tiện mở lời tiến ra xe, lái tới địa điểm ghi trên thiệp.
Cứ như vậy, hai người bước lên xe mà không nói một lời, ông Minh lái xe chốc chốc lại nhìn lên gương chiếu hậu muốn xem thử thái độ của Ngân lúc này. Nhưng Ngân cứ im lặng cũng không tỏ vẻ gì bất thường chỉ là như đang trầm tư suy nghĩ gì đó. Ông Minh cảm thấy tội lỗi mình gây ra khó mà bù đắp lại cho Ngân được.
– Ba xin lỗi. Ông Minh hơi run giọng.
Ông Minh bất ngờ lên tiếng làm Ngân hơi chú ý, nhưng nhanh chóng Ngân lại cúi đầu như không muốn nhìn thấy ông:
– Không… cũng là do con đã chủ quan, không khóa cửa thôi…
Ngân hối hận thực sự, nhẽ ra ban đầu Ngân đã không nên đồng cảm cùng ông, Ngân nên dừng lại ngay khi phát hiện ông theo dõi mình là Ngân tự dẫn lửa thiêu thân để đến giờ mới xảy ra cơ sự nếu hoàn toàn trách ba chồng cũng khiến Ngân không nỡ.
Nghe đến chữ khóa cửa ông Minh lại hơi chột dạ, không hiểu sao qua lời của Ngân ông lại có cảm giác Ngân không chỉ ám chỉ tới chuyện ban sáng. Khẽ thở dài, dù lời Ngân ám chỉ điều gì đến lúc này cũng chẳng quan trọng nữa giờ mọi chuyện đã quá muộn để ông hối hận.
Những ngày sau đó, hai ba con vẫn cố tỏ vẻ không có chuyện gì, Ông cố gắng đối xử với Ngân tốt nhất có thể như để bù đắp cho những gì ông đã làm với Ngân, những lúc chỉ có hai người ông cũng không làm gì quá phận thi thoảng lại chia sẻ với Ngân những chuyện trên trời dưới đất ông cố gắng đưa mối quan hệ này về đúng chiều hướng nên có.
Phần Ngân từ sau chuyện đó, Ngân càng thêm chiều chuộng Thành hơn như để bù đắp cho chồng mình, Ngân cũng không đòi hỏi chuyện giường chiếu tạo áp lực cho anh, đôi khi dục vọng dâng lên Ngân lại chui vào nhà vệ sinh phòng mình để tự xử chứ không còn xuống lầu một như trước nữa, nhưng mỗi lần làm chuyện đó nhìn tới nơi mà ba chồng xâm phạm mình lại để trong lòng Ngân dâng lên điều gì đó khó hiểu.
Qua một thời gian sau, mối quan hệ của ông Minh và Ngân dường như không còn căng thẳng nữa, Ngân bắt đầu thoải mái hơn khi nói chuyện với ông cứ như vậy giữa họ như hình thành mối liên hệ nào đó càng thêm thân thiết. Ông Minh giờ đây càng thêm trân trọng Ngân hơn vì đối với ông Ngân không chỉ là con dâu mà còn là điều gì đó rất diệu kỳ.
Ngân ngồi bên bàn trang điểm, nghiêng đầu sấy mái tóc mới được lau qua. Dạo gần đây chồng Ngân như đang có điều gì đó khó hiểu, thường xuyên về trễ lại ít hỏi han đến mình, giống như hôm nay vậy về nhà xong liền than mệt bỏ đi tắm cũng chẳng nói Ngân lời nào làm ngân có chút buồn. Nhưng rồi, nghĩ tới chồng mình làm việc vất vả bên ngoài cũng khiến Ngân thấy thông cảm không nỡ trách móc anh.
Sấy xong tóc, Ngân buông mình nằm xuống giường bỗng đầu Ngân đập vào vật gì đó Ngân hơi nhói, hóa ra ban nãy đi về Thành bỏ điện thoại lên giường Ngân không biết nên bị đập trúng. Cầm điện thoại Ngân tính lấy ra chơi game, nhưng rồi nhìn thấy icon tin nhắn hơi tò mò muốn xem thử, nhưng rồi Ngân cũng cầm lòng được Ngân biết mình nên tin tưởng và tôn trọng riêng tư của Thành.
Vừa lúc muốn buông điện thoại xuống bỗng, điện thoại trên tay Ngân rung lên âm báo có tin nhắn đến. Theo thói quen, Ngân nhìn tới màn hình chỉ thấy tin nhắn mới đến hiển thị một đoạn tin nhắn vừa nhìn tới Ngân hốt hoảng không dám tin, bật dậy lấy tay ấn vào phần tin nhắn Ngân muốn xem toàn bộ tin nhắn mới đến này. Nước mắt Ngân bỗng trào ra, Ngân không dám tin vào điều mình vừa đọc được, cố giữ bình tĩnh Ngân kéo lên lịch sử nhắn tin, tìm tất cả những tin nhắn từ số kia, càng đọc Ngân càng không kìm lòng được nước mắt cứ vậy tuôn ra.
Ông Minh vươn vai thức giấc, gần đây ngủ đủ giấc lại điều độ để tinh thần ông tốt hơn trước kia nhiều. Bước xuống lầu, bình thường lúc này Ngân đã chuẩn bị đồ ăn cho ông, quả thật nếu không bị thân hình của Ngân hấp dẫn và nổi lên những suy nghĩ xấu thì ban đầu có lẽ mối quan hệ của ông và Ngân sẽ rất tốt đẹp vì cô con dâu này thật chẳng có điểm nào để chê trách cả.
Ông Minh xuống tới nơi, lúc này ông mới thấy Ngân ngồi một mình trên thềm cầu thang ngoài cửa, đầu cứ hướng ra phía cổng trước như người mất hồn.
– Ngân ăn sáng con ơi… Nhìn tới bàn ăn ông thấy trên bàn có hai phần nên ông đoán Ngân đang đợi ông.
Không thấy Ngân đáp lời, bình thường Ngân rất lễ phép sẽ không im lặng như vậy làm ông chú ý. Đợi mãi không thấy Ngân phản ứng, ông Minh bước tới gần vỗ lên vai Ngân:
– Sao vậy con, vào ăn sáng kẻo muộn rồi…
Giờ ông mới chú ý dường như Ngân có gì đó hơi bất thường, ông Minh ngồi bệt xuống cạnh Ngân, ông ngó qua nhìn chỉ thấy mắt Ngân đỏ hoe, nhìn qua ông biết Mắt Ngân như vậy là khóc nhiều chứ không phải là thiếu ngủ, ông Minh thấy hơi lạ vì tối qua ông vẫn thấy Ngân vui vẻ bình thường, gia đình cũng không có chuyện gì để Ngân phải buồn phiền cả.
– Sao vậy Ngân, sao con khóc… không biết lý do càng khiến ông Minh lo lắng hơn.
Ngân vẫn không trả lời ông, chỉ im lặng nhìn về một hướng như người mất hồn. Thấy có vẻ Ngân không muốn nói ông cũng không tiện hỏi, nhưng do lo lắng ông chỉ ngồi lại cạnh Ngân im lặng chờ Ngân mở lòng hơn.
– Ba biết sao con lại thường xuyên xuống dưới lầu một làm chuyện đó không? Ngân hơi rưng rưng.
Câu hỏi bất ngờ của Ngân làm Ông Minh vỡ lẽ, giờ thì ông biết chắc là Ngân đã biết ông rình trộm nhưng sao Ngân không Ngăn cản hay chỉ là khóa cửa lại?, Ông Minh im lặng giờ ông cũng chả biết phải trả lời làm sao.
– Là vì Anh ta tối ngày than mệt, anh ta đi làm về là kêu mệt, con muốn gần gũi một chút liền khó chịu với con… Ngân không cầm được nước mắt.
Ông Minh chẳng biết nên khuyên giải thế nào, một phần ông thấy có lỗi vì chính ông đẩy mọi công việc cho con trai nên mới để Ngân tủi thân như vậy, một phần ông cũng thấy có lỗi vì chính ông là người nương theo mà rình rập làm những điều sai trái với Ngân, những việc ông làm khiến ông tự thấy bản thân mình chả có tư cách gì an ủi Ngân cả. Ông tiếp tục im lặng.
Ngân cúi gằm mặt, giọng gằn lại như cố kìm nén cảm xúc của mình: “Dối trá, anh ta là đồ dối trá, cả ngày anh với con thư ký kia ở bên nhau sao mà không bỏ rơi con được…”
Ngân quay qua nắm lấy tay ông Minh: “Thậm chí, anh ta còn ngủ với nó trước cả khi cưới con… ba nói xem tại sao có nó rồi anh ta còn cưới con… Tại sao” Ngân hét lên như muốn phát tiết hết cảm giác tiêu cực trong mình lúc này.
Nghe Ngân nói làm ông Minh sững sờ, giờ ông nhớ ra trước khi đám cưới cùng Ngân, Thành có thuê một cô thư ký mới vài người ở công ty lúc rảnh rỗi thường đem chuyện thân thiết của Thành và cô ta ra bàn tán, ông cũng có lúc vô tình nghe được nhưng không để tâm vì cho rằng đó chỉ câu chuyện lúc nhàm chán của đám nhân viên. Lúc đó đến tai vợ ông, bà cũng gọi thành hỏi chuyện và ám chỉ phê phán cô thư ký mới kìa, bẵng qua một thời gian, qua lời mai mối của người quen vợ ông mới giới thiệu Ngân cho Thành.
Giờ Nghĩ lại ông mới thấy có thể Thành thật sự có quan hệ thân mật với cô kia nhưng do vợ ông ngầm ám chỉ nên Thành không dám nói chỉ còn cách nghe theo, làm theo lời vợ ông. Ông thở dài, giờ ông mới thấy gia đình ông nợ Ngân nhiều quá, Ngân không những bị con trai ông phụ bạc, bản thân ông con đốn mạt hơn lấy thân phận cha chồng mà lại gây ra chuyện hoang đường kia.
Bỗng nhiên, Ngân nhào qua ôm lấy cổ ông Minh, Ngân hôn ông Minh một cách điên dại. Ngân chủ động làm ông Minh bất ngờ, nhưng rồi ông cũng đáp trả, lưỡi hai người quấn lấy nhau một cách thô bạo, mạnh mẽ, giống như cảm xúc lúc này của họ vậy. Không ngừng cảm nhận cảm giác sướng khoái trong miệng Ngân, tay ông không tự chủ bất giác đưa lên ôm lấy một bên ngực một tay còn lại đưa xuống vuốt ve xoa nắn mông Ngân cảm thụ khoái cảm mà cơ thể Ngân đem lại. Bất chợt ông Minh lấy lại chút tỉnh táo, vượt qua cám dỗ ông đẩy Ngân ra khỏi người:
– Không, không được đâu con, mình là ba, con mà… Chút lương tâm còn sót lại của ông trỗi dậy.
– Ba? Con… Ngân cười như có chút mất tự chủ.
– Ba, con mà lần trước ba làm chuyện đó… Ngân buông lời trách cứ.
– Con là con dâu ba, nhưng chồng con có xem con là vợ nó không? Nó Nhắn tin với con kia còn gọi con là người thứ ba, xem con là kẻ xen vào khiến anh ta không thể đến với nó. Ba biết chưa… Không còn giữ được bình tĩnh Ngân đứng đó như kẻ mất hồn, nước mắt cứ trào ra không ngừng.
Lời Ngân nói để ông có chút bàng hoàng, Ông tiến lại ôm lấy Ngân, lúc này ông chỉ có thể làm vậy. Cứ như vậy ông Minh ôm lấy Ngân đứng trong phòng khách tay ông Minh đưa qua vỗ lưng Ngân, như để an ủi, trấn an cô. Bỗng nhiên tay Ngân chuyển động hai tay cô ôm chầm lấy ông:
– Yêu con đi ba… con muốn… Ngân nỉ non, lúc này Ngân chỉ muốn quên hết tất cả dùng tình dục xoa dịu cảm xúc chính mình.
Lời Ngân nói để ông Minh hơi phân vân, nhưng rồi không hiểu sao ông lại chấp thuận. Hai người lại lần nữa dính lấy nhau, hôn nhau một cách vội vàng như trân trọng lấy từng khoảnh khắc lúc này.
Môi không rời nhau ông Minh đưa tay nhấc bổng Ngân lên, bế Ngân đưa đến đặt lên sô pha. Ông lui người ra sau, mắt ông đối diện với Ngân, hai người nhìn nhau say đắm ánh mắt nóng bỏng quên cả thân phận lúc này. Ông Minh đưa tay cởi áo Ngân, lúc này bộ ngực trần phơi bày trước mặt ông, bộ ngực no tròn, trĩu nặng khiến ông Minh như được chứng kiến tuyệt phẩm nhân gian, ông kề môi lấy lưỡi liếm vòng quanh núm vú hồng hào của Ngân, tay ông đưa xuống cởi nốt cái quần mỏng manh Ngân đang mặc.
Ông kéo người Ngân lui ra mép sô pha, cúi đầu hôn lên âm hộ cô một cách cuồng nhiệt, chốc chốc ông lại nút mạnh như muốn nuốt lấy toàn bộ chất dịch chảy ra từ lỗ lồn, để Ngân không kiềm được phải rên rỉ không ngừng như muốn ông Minh biết được toàn bộ khoái cảm mà cô đang cảm nhận nơi hạ bộ.
Qua một hồi, Ông Minh đứng dậy cởi cái quần thun ông đang mặc. Ngay lúc con cặc cứng Ngắc của ông Lộ trước mặt Ngân không đợi ông Minh phản ứng, Ngân bỏ con cặc ông vào mồm, lưỡi Ngân không ngừng đảo quanh đầu cặc, một tay Ngân vuốt ve quanh thân cặc tay còn lại mân mê bìu dái, Ngân cố gắng bú mút cặc ông như để đáp trả lại những sướng khoái mà vừa rồi ông đem đến cho cô.
Lúc này con cặc ông đã cương lên hết cỡ, ông Minh rút cặc ra khỏi miệng Ngân, đưa xuống kê ngay lỗ lồn, ông đẩy hông mạnh dập lút cán vào lồn Ngân, cảm giác quen thuộc để ông Minh bồi hồi ông nhớ tới lúc trước lén đụ Ngân, nhưng lúc này được sự đồng tình của Ngân, ông không cần vội vàng nữa, ông nhấp hông chậm rãi như tận hưởng từng múi thịt trong lồn Ngân. Ông điều khiển con cặc lúc nhanh lúc chậm con làm Ngân suýt xoa rên rỉ, hai chân Ngân chốc chốc lại quắp lấy hông ông đẩy khiến con cặc ông Minh thúc vào sâu trong âm đạo, rồi giữ chặt hông ông như muốn con cặc lấp đầy âm hộ mình.
Cả ngày hôm đó, ông và Ngân Quan hệ không ngừng mãi cho gần tối mới buông nhau ra. Những ngày sau đó, cứ hễ có dịp ở riêng ông lại cùng Ngân ân ái như cặp vợ chồng mới cưới. Thậm chí ngay cả lúc có người nhà Ngân cũng thường ngoắc ông vào nhà vệ sinh ở tầng một nơi minh chứng cho mối quan hệ bất thường này, hay giống lúc này Thành đang xem tivi ở phòng khác Ngân cũng lén lấp sau kệ bếp mút cặc ông Minh, cảm giác cắm sừng ngay trước mắt người chồng phụ bạc khiến Ngân có chút gì đó kích thích và có gì đó thỏa mãn như trả được thù tình. Giờ đây, ông Minh biết mình và Ngân không còn có thể quay đầu lại được nữa, nếu con trai ông đã không coi trọng mối quan hệ này, ông cũng chẳng thèm quan tâm, giờ đây với ông Ngân không phải là đứa con dâu gì cả mà là người tình bé nhỏ, người để ông trân trọng như một người vợ thực sự.
Nhưng người đời có câu “Không có bí mật nào là vĩnh viễn” do khoảng thời gian tự do làm ông và Ngân có chút chủ quan, hôm đó, vợ ông ra ngoài rồi bất chợt quên đồ phải quay lại để bà chứng kiến tất cả khi ông Minh đang xuất tinh đầy mồm con dâu, ngay khi mọi việc vỡ lở, là người thẳng tính lại có chút bốc đồng bà không chần chừ gọi ngay bà Hạnh tới bù lu bù loa đòi đuổi Ngân đi cho bằng được, sự việc bất ngờ làm ông Minh cũng không biết làm sao chỉ đành cúi đầu chấp thuận theo ý vợ. Nhưng dù có bị má chồng sỉ vả, Ngân cũng không lên tiếng hay cảm thấy chút ân hận nào, vì từ ngày biết chuyện kia và chấp thuận cùng ông Minh Ngân đã tính sẽ ly dị, vứt bỏ mối quan hệ này rồi.