Phần 118
Khi cơn sướng qua đi, Tâm lồm cồm bò dậy khỏi người Xoan. Nó bỗng hắt xì một cái. Giữa mùa đông nó đi tắm biển, lại còn trần truồng làm tình ngoài trời, không cảm lạnh mới lạ. Xoan vội vàng chạy lại chỗ cũ, lấy cái chăn ra cuốn lên người nó. Rồi nàng chạy như bay về lán, nơi có cái phích nước nóng. Xoan hồn nhiên quên mất mình đang ở truồng. Nàng lục đục tìm cái khăn mặt làm Xuân thức giấc.
– Ơ… ai đấy… Xoan à.
– … Em đây… anh ngủ tiếp đi.
– Em làm gì đấy.
– Em lấy cái khăn mặt… lau chỗ đó. Còn giặt cái chăn nữa.
– Vào đây ngủ đi, mai rồi làm.
– Thôi, anh cứ ngủ đi. Giặt nhanh không mai mùi kinh lắm.
Chả hiểu ai cho Xoan sự gan dạ thế. Mọi khi nàng sợ sệt chồng biết bao nhiêu, thì giờ nàng chỉ lo cho nhân tình có cảm lạnh không mà thôi. Xoan mang phích nước ra, chà khăn ấm lau khắp người cho thằng Tâm. Tâm tần ngần nhìn Xoan. Xoan không đẹp như những người đàn bà của nó, nhưng dưới ánh sáng mờ mờ của ánh đèn điện thoại, nó thấy hôm nay Xoan thật đẹp.
Nhìn vẻ mặt lo lắng, lau người nó của Xoan, nó thấy thật ấm áp. Khi bàn tay Xoan khé vén con chim nó lên để lau bẹn và bìu dái, con cặc nó từ từ ngóc đầu dậy. Tâm cầm tay Xoan không cho lau nữa, nó đẩy Xoan chống tay vào ống cống, vỗ vỗ cái mông bè của nàng ra hiệu. Xoan chổng hẳn mông ra, khom người xuống chờ đợi. Con cặc kê vào cái lồn đã hơi lành lạnh, banh mép lồn ra tiến vào.
Một cảm giác thật khác biệt, con cặc lạnh lẽo chưa cương hẳn của Tâm cảm thấy ấm áp vô cùng khi tiến vào trong lồn Xoan. Nó bấu hông Xoan rồi bắt đầu nắc, con cặc theo sự ma sát to dài dần lên. Những âm thanh pạch pạch vang lên đều đều, hòa cùng tiếng biển đêm. Vừa mới ra xong, cộng thêm gió đêm lạnh lẽo, làm thằng Tâm thoải mái nện phành phạch vào lồn Xoan. Hai mông Xoan cứ rung lên mỗi lần bụng dưới thằng Tâm đập vào. Tâm vừa nắc vừa bóp mông Xoan, thi thoảng nó lại vỗ vào cái mông to bè của nàng. Xoan á lên vì đau, nhưng sau đó là cảm giác sương sướng lan tỏa trong lồn nàng.
Thằng Tâm địt hồi lâu thì đổi kiểu. Nó kéo Xoan đứng lên, 2 tay to bè nó bóp lấy ngực Xoan mà vần vò, con cặc tiếp tục xiên từ phía dưới đâm sâu vào lồn Xoan. Xoan há hốc mồm vì cơn sướng đến bủn rủn. Con cặc nó ở tư thế này ép sát, cọ cọ mãnh liệt vào lồn nàng. Từng thớ thịt vách lồn nàng đều tiếp xúc cặc nó, kể cả điểm G. Xoan rên lên như bị chọc tiết khi con cặc cứ thế nhấp liên tục, đâm sâu trong lồn nàng.
Cơn sóng thứ ba trong nàng đến thật nhanh. Xoan rũ người ra, từng tia nước trong những hang động bí ẩn trong lồn nàng tứa nước ra. Nàng chỉ biết đưa 2 tay ra cố chống vào cái ống cống, khi mà cơn sướng cứ thế tiếp diễn, hết cơn này đến cơn khác. Cơ lồn cứ siết chặt lấy con cặc, nhưng nó cứ thế đâm sâu vào rồi lại ra trong lồn nàng. Xoan huơ huơ tay, cố hết sức đẩy ra phía sau, mãi thằng Tâm mới dừng. Nàng nằm bẹp trên ống cống, cái mông vẫn giật giật như mời gọi thằng Tâm… Vui lòng ghi rõ nguồn khi sao chép.
Thằng Tâm cũng ngồi thừ ra trên cát. Cả người nó lạnh ngắt, con chim nằm cong queo trên cát như con giun lớn. Nó cảm thấy lạnh và mệt quá. Nó dường như đã trút ra được cái sự bực bội trong người, nhưng giờ nó đang bị phản đòn. Trần truồng làm tình dưới trời lạnh, lại vừa tắm xong làm nó bị cảm lạnh. Đầu óc nó mụ mị đi, nó cảm thấy không tỉnh táo. May vừa rồi Xoan kêu nó dừng, chứ không có khi nó cứ làm xong rồi chết luôn mất.
– Chị Xoan…
– Chị Xoan ơi… em lạnh…
– Ơi… chị đây… em sao thế này Tâm ơi…
Xoan sờ người nó thì thấy người nó nóng bừng lên, tay chân thì lạnh ngắt. Xoan hốt hoảng, nàng muốn dìu nó vào, nhưng nó nặng quá. Xoan chạy về phía lán gọi chồng, nhưng nàng chợt dừng lại. Xoan chạy vào vòi nước, xối nước ra chĩa vào lồn mình rồi rửa. Tay nàng cho vào lồn, móc ra bao nhiêu nước nhờn, không hiểu dịch của nó hay nước lồn nàng. Rửa xong Xoan chạy lại mặc quần vào, đắp cái chăn cho thằng Tâm rồi chạy về lán.
– Anh Xuân, dậy mau… anh Xuân…
– Gì thế… làm hiệp nữa hả em…
– Không… dậy mau… thằng Tâm nó đang ngất kia kìa…
– Gì… ai…
Xuân tỉnh hẳn giấc, theo vợ chạy ra phía ống cống, thằng Xuân đang nằm đó, giờ nó như ngất hẳn. Xuân vác nó chạy vào phía khách sạn, ới réo mọi người dậy. Các bác già vội vã xoa bóp rượu, bấm huyệt các kiểu cho nó.
– Sao nó lại thế này hả Xuân. Bác Linh thợ già hỏi.
– Em đâu biết, em đang ngủ. Vợ em nó biết. Tâm quay sang hỏi vợ, anh cũng chưa biết chuyện gì.
– Em…
– Nói đi, có gì cứ ấp úng thế.
– Em… em ra ngoài rửa ráy với định giặt cái chăn. Mà tự nhiên nghe tiếng động, em ra thì thấy nó ngã xuống. Nó bảo lạnh, kêu vừa tắm biển về. Em định dìu nó đi mà không được, nên về gọi chồng em.
– Thế chắc nó bị cảm gió cảm lạnh rồi. Mình làm thế này chưa chắc ăn thua. Ông Sìn đâu, gọi cho anh Tiến xem thế nào.
Tiến đưa thằng Tâm về rồi định về nhà. Anh chợt dừng xe trên cầu Hàn, mắt đăm chiêu nhìn dòng sông trong vô định. Câu chuyện của thằng Tâm chợt làm rối lòng anh. Anh giờ đã tầm này rồi, nhưng vẫn phòng không gối chiếc. Trước thời trai trẻ anh có lấy vợ, có đứa con gái nhưng sau anh đi nhiều, vợ anh bỏ anh theo người khác. Anh từ đó cứ lang bạt kỳ hồ, thi thoảng về thăm con một thời gian rồi lại đi.
Mãi đến khi anh đến đây, anh đã dừng lại đến tận bây giờ… vì một người con gái. Sương, đó là nỗi khắc khoải trong anh. Anh đã đứng hình, tim đập thình thịch như thời trai trẻ khi lần đầu gặp Sương, được thấy nụ cười của Sương, được nghe giọng nói như lời thánh ca trong tim anh. Anh cẩn thận, từ từ tìm hiểu và cũng biết cuộc đời éo le của cô.
Anh biết từ ba của Thảo Nguyên là ai, và những con ruổi vo ve quanh Sương… cái gì anh cũng biết. Anh cũng biết cuộc đời Sương phức tạp, nhưng anh bất chấp. Anh lao vào theo đuổi Sương như con thiêu thân, dù Sương có nói không hẹn trước được ngày bên anh. Đã bao năm rồi anh và Sương vẫn vậy, người yêu chả phải, bạn tình cũng chả phải, nhưng anh không dứt được.
Đã mấy lần anh định đi, nhưng chân anh rồi lại phản anh, nó không chịu cất bước. Rồi cái công trình khách sạn này, như Sương bảo, có thể thay đổi cuộc đời Sương. Sương sẽ chuyển dần qua khách sạn, không làm những việc kinh doanh kia nữa, không cần quan hệ, tiếp đãi, niềm nở với ai, không sợ hay không cần nhờ vả ai nữa. Anh cũng tin vậy, vì thế anh dồn hết tâm huyết để xây nó cho cô. Nỗi sợ trong anh vốn được thay thế bằng niềm hy vọng, nhưng trong đêm nay sao nó lại lung lay thế. Có lẽ sự đau đớn, bi quan, dằn vặt của thằng Tâm làm anh bị ảnh hưởng. Anh chợt nghĩ gì đó, phi thẵng xe theo hướng khác, không về nhà mình…
Tiến dừng chân ở trụ sở công ty Thảo Nguyên, đèn tầng 2 vẫn sáng, đúng như anh nghĩ. Anh lấy khóa mở vào, đi lên tầng thật quen thuộc. Cửa phòng hé mở ra, người phụ nữ anh yêu vẫn đang ngồi đó, tính toán sổ sách. Mặt anh giãn ra, anh nhẹ nhàng vừa vào vừa ngắm nàng.
Sương ngẩng đầu lên theo cảm giác. Nàng thấy Tiến đứng đó trước cửa phòng, nhìn nàng. Sương nở nụ cười đẹp mê hồn quen thuộc, đôi mắt ánh lên yêu thương nhìn Tiến.
– Anh giờ sao ở đây.
– Anh nhớ em.
Sương bật dậy khỏi ghế, lao về phía anh. Anh dang rộng vòng tay đón nàng trong lòng. Hai cái miệng, hai cái lưỡi quấn quýt lấy nhau, cả hai thân thể dính vào nhau, vặn vẹo ôm nhau, như những đôi trai gái mới yêu. Sương là người rút lui trước, miệng anh đào khẽ đỏ tấy lên vì nụ hôn mạnh bạo của anh:
– Anh lại uống rượu à.
– Anh uống mấy chén với thằng Tâm thôi. Em hôm nay đẹp quá.
– Thế em hôm qua thì sao.
– Cũng đẹp, hôm nào cũng đẹp.
Tiến lại siết Sương trong vòng tay mình, gặm nhấm đôi môi quyến rũ của nàng. Quần áo cả hai dần cởi ra, con chim Tiến cứng rắn chọc vào bụng Sương.
– Ái chà, cậu bé hôm nay thức dậy sớm nhỉ. Không cần vuốt ve nữa à.
– Lúc nào nhìn thấy em nó chả vậy. Nó nhớ cô bé của em.
– Vậy để xem, lần trước bị cô bé đùa chút chút mà nó đã khóc rồi đó.
– Để xem…
Tiến vùi mặt vào ngực Sương, ngực nàng đẹp quá. Ngực không to quá, vừa tầm bàn tay xoa bóp. Hai núm tin ho nhỏ hơi nâu hồng. Tiến mút mát, vục đầu vào giữa 2 ngực nàng. Sương mắt nhắm, miệng khẽ hé ra, thi thoảng những tiếng rên mê hồn từ miệng nàng khẽ thoát ra, như mê hoặc kích thích Tiến. Tiến cho một bàn tay xuống cái quần lót của Sương, các ngón tay quen đường thuộc lối khẽ vạch quần Sương ra, vuốt ve cô bé của Sương. Nước nhờn đã khẽ rỉ ra, ướt ngón tay anh. Tiến dần ngồi xuống, hôn từ ngực nàng xuống bụng, rồi xuống cái tam giác nho nhỏ được cắt tỉa gọn gàng.
– Em vừa cạo à.
– Ừ, anh thấy đẹp không.
– Đẹp, đẹp mê hồn.
– Vậy anh cưng nó đi.