Phần 224
Tâm vậy là đã rời xa 3 mẹ con Cẩm. Nó ôm chặt Cẩm và Hiền trong lòng trước khi đi. Cả hai mẹ con nhu thuận ép chặt vào hai bên nó. Tâm hôn hít hai người, hẹn hò ngày về lần tới. Nó phải lên nhà Lan, mẹ và em nó đang ở đó. Hôm nay cũng thi xong rồi, không hiểu thằng Tính thi cử ra sao.
Mở cửa cho nó là Liên. Liên hơi ngỡ ngàng khi gặp nó. Tâm cười với Liên, nó thực sự dứt khỏi nàng. Những ngày tháng qua đủ để nó suy nghĩ và dứt khoát. Cả mẹ và thằng Tính đều đang ở nhà. Mẹ giục thằng Tính về, nhưng nó còn muốn chơi ở đây vài hôm nữa. Nó biết mẹ sốt ruột muốn về với nó.
Thằng Tính thi cử cũng không tệ, theo như nó nói. Tâm cũng rất hy vọng vào em, mong nó đỗ đại học. Thím thì rầu rĩ, vì thằng Mạnh chắc chả thi được. Thằng Mạnh thì chả có gì rầu rĩ, nó tính khi biết tin sẽ vào trong Đà Nẵng với bố, với anh Tâm. Nó mộng ước làm chủ thầu xây dựng như bố và anh. Với nó cứ ăn chơi với làm ông chủ là được, học hành gì cho đau đầu.
Nó đến làm xáo trộn cả nhà. Thằng Mạnh nhân cơ hội nó đến rủ thằng Tính đi chơi, tránh việc ở nhà bị mẹ cằn nhằn. Thằng Tính lại chả mừng quá, nó lâu lắm mới lên Hà Nội. Thế mà mẹ cứ giục nó về, hạn chế nó đi chơi. Mẹ bảo cứ đỗ đại học đi, sau này ở đây tha hồ chơi. Đi học thì sao mà đi chơi được cơ chứ.
Cái Liên cũng cùng mẹ đi chợ. Mẹ muốn tự chọn thức ăn nấu cho nó. Ở nhà vậy chỉ còn nó và Lan. Tâm chốt cửa từ bên trong, sợ hai thằng Tính Mạnh là chính. Lan đang ở trong bếp thái thịt để nướng. Nó nhẹ ôm Lan từ đằng sau, hít ngửi mùi thơm của Lan, thật lâu rồi. Lan cọ đầu ra sau dựa vào nó. Nàng buông lơi cơ thể, thả lỏng tâm hồn mình với nó.
– Thím nhớ cháu lắm.
– Cháu cũng nhớ thím.
– Thật không. Thím nghe bảo cháu có vợ mới rồi.
– Dù có ai đi nữa thì thím vẫn luôn là người đàn bà của cháu. Sẽ không thay đổi.
– Nhớ đấy nhé. Không vài năm nữa lại de thím.
Thím nói vậy thôi, nhưng nó biết tình cảm thím dành cho nó. Thím rửa sạch tay, trong khi nó vẫn ôm thím từ phía sau. Bàn tay đã lùa vào trong áo xoa bóp bầu vú, bàn tay còn lại thì mân mê cái mu lồn thím. Thím rửa tay xong thì xoay người lại. Ánh mắt thím long lanh, mê đi khi nhìn nó:
– Em nhớ anh quá. Em bỏ chồng nhé.
Nó chỉ cần nghe thế là đủ. Môi nó áp chặt vào môi Lan. Lan ôm chặt cổ nó, nàng lại trao nó những nụ hôn điên dại của nàng. Tình dục là như vậy, cái gì lâu không làm, cái gì mới lạ đều làm ta kích thích cực độ hơn ngày nào cũng gặp. Lan và Tâm lại cuốn lấy nhau. Chẳng cần những màn bú liếm, chỉ cần những nụ hôn ướt át và đôi bàn tay sờ soạng lẫn nhau. Tâm lột nhanh quần Lan xuống, nó bế Lan lên thành bếp. Con cặc vươn cao dài ra khi cái quần tụt xuống. Chim nó lại quen đường tra vào lồn Lan. Cái lồn nóng rẫy và chật hẹp khi lâu nay không ai đoái hoài. Lan rên lên khi cặc nó đâm lút cán nàng. Nó cắm thật sâu con cặc vào lồn nàng và dừng lại. Lan nhìn nó, mắt nàng hừng hực lửa và nước mắt. Nó thấy sự khao khát và cô đơn trong nàng. Người chồng đã mải miết nơi xa bên niềm vui mới, nhân tình còn bận bên những người vợ của mình. Tâm tiếp tục nhấp ra vào trong lồn Lan, bàn tay nó khẽ lau đi nước mắt trên má nàng. Lan ôm chặt nó, nàng khóc nức nở trên vai nó. Tâm đau lòng, nó thương Lan lắm. Có lẽ là sai lầm khi nó để chú vào đó. Nó vừa hôn hít, vừa xoa dịu Lan, con chim liên tục thúc mạnh trong lồn nàng. Lồn Lan nóng rẫy, co bóp chim nó liên hồi. Mới đêm qua nó còn làm với cả Hiền và Cẩm, vậy mà giờ đã tí xuất trong lồn Lan. Cái lồn đói khát cứ vồ vập lấy chim nó mà mút mà bóp. Vách lồn mơn man lúc siết lúc vờn quanh thân cặc. Tâm thúc như điên, nó mặc kệ mà không cố giữ nữa. Lan dừng khóc và rên rỉ. Chân nàng quặp chặt hông nó, cái lồn siết chặt như không muốn nhả cặc nó. Nó gầm gừ rồi bắn xối xả trong lồn nàng.
Lan vuốt ve nó, hôn lên bờ má nó. Trong mắt nàng đã có chút ánh sáng, thay vì vẻ ảm đạm buồn bã vừa rồi. Nó lau sạch nước mắt lấm lem trên má nàng, ngắm nhìn người đàn bà đẹp tuyệt này:
– Cháu xin lỗi.
– Sao Tâm phải xin lỗi.
– Vì đã để chú Khá vào trong đó. Nếu không ít ra hàng ngày chú vẫn ở nhà, thím cũng không cô đơn đến vậy.
– Cũng vậy thôi. Thế cũng tốt mà. Người đã không muốn ở lại có níu kéo cũng không được. Đợt trước khi vào chú Khá cũng hay bực bội, quát tháo trong nhà. Cả nhà cũng bức bối lắm.
– Nhưng giờ nhà không có ai, thím buồn.
– Cũng không đến nỗi thế đâu. Cái Liên có người yêu rồi, đợi nó lấy chồng thím cũng vào trong đó… có được không.
– Cháu sẽ xây một phòng thật đẹp cho thím.
– Cháu cần xây một phòng thật rộng, với cái giường thật to nữa… thím sẽ nằm ở đó.
Nó hơi ngây ngô với câu nói của thím, nhưng rồi nó cũng hiểu ra. Thím và mẹ và những người đàn bà của nó, tất cả sẽ nằm chung giường với nó. Nó nhìn thím, thấy ánh cười rạng rỡ trong thím. Nó cắn nhẹ lên môi thím, thì thào:
– Anh yêu em, Lan à.
– Em cũng yêu anh, thật đấy.
Nó lại cuốn lấy môi thím. Cả hai lại điên cuồng những nụ hôn lúc mơn trớn lúc say đắm bên nhau. Con chim nó dần cương trở lại. Nó bế thốc Lan lên, con cặc hẩy liên tục vào lồn nàng. Lan ôm chặt cổ nó, cái lồn cứ ưỡn ẹo cọ xát thật mạnh với chim nó. Tâm bế dần Lan ra bàn ăn, vừa đi vừa nắc. Lan cứ rên rỉ thật to, khi lồn nàng bị con chim nó nong mạnh ra, đâm sâu vào. Những cú nắc ào ạt làm Lan lên đỉnh nhanh chóng. Chỉ chưa tới một phút nàng đã lên tới đỉnh. Cái lồn siết nhả liên tục con cặc. Nó cảm giác rõ ràng nước lồn của nàng đã chảy qua chim nó xuống đùi.
Nó đặt Lan nằm xuống bàn ăn, giơ chân nàng cao lên trời. Con cặc thúc liên tục như muốn lấp đầy, an ủi cái lồn đói khát bao ngày. Lan bụm miệng lại khóc khi sau bao ngày nhịn ăn giờ lồn nàng đang được con cặc to dài của nó lấp đầy. Con cặc đôi khi chọc thật sâu lút cán vào cổ tử cung nàng. Lan bủn rủn cả háng. Người nàng dần nhũn ra sau những cú dập liên tiếp của nó. Tâm dập liên hồi, nó cũng không giữ lâu được nữa. Hai lần bắn liền vào lồn Lan, nó nằm bẹp luôn lên người nàng.
Lan vỗ vỗ lưng nó, ra hiệu nó dậy. Nó vẫn nằm lì trên người nàng. Người Lan êm lắm, lại còn thơm, nó không muốn dậy.
– Này, dậy ngay, mọi người về bây giờ.
– Nằm trên người Lan thích lắm.
– Để… tối… em cho tiếp. Giờ phải nấu cơm đã. Lâu rồi, thịt còn chưa thái xong, còn chưa ướp đây.
– Tối nhé, không được thất hẹn.
– Hẹn với cả hò, tối nay chị Thương không tha anh đâu. Làm gì tới lượt em.
– Anh sẽ ôm cả hai chị em.
– Có mà mơ, còn bọn trẻ nữa, chúng nó biết có mà chết.
Nó lồm cồm dậy lên gác rửa ráy. Nước lồn Lan chảy ướt hai đùi nó rồi. Lan lấy cái giấy ăn lau qua háng rồi mặc quần lại. Nàng vứt cái giấy cho nó. Tâm cầm giấy cho vào mũi, mùi lồn Lan nồng nặc trong mũi nó. Nó mỉm cười hít ngửi rồi đi lên gác. Lan lườm khi thấy nó làm thế, nhưng mắt nàng cười. Nó rõ ràng Lan rất vui.
Thương và Liên về với mấy bọc nào thịt bò nào cá nào rau sống. Nàng chợt thấy Lan ra đón đỡ đồ mang vào. Mắt Lan không như mấy ngày trước, mà sinh động hơn hẳn. Thương biết Lan và thằng Tâm lại làm chuyện đó vừa xong. Lan thấy Thương nhìn thì khẽ đỏ má. Nàng hứ với Thương một tiếng quay vào trong. Thương mỉm cười với cô em dâu. Nàng không ghen và thấy vui cho Lan. Những tháng ngày vắng Tâm, hai chị em có những lúc lủi thủi bên nhau, trò chuyện cho qua ngày. Những ngày cả hai cùng xem phim sex, những bàn tay sờ mó nhau cho đỡ thèm. Thương đã coi Lan như chị em thật sự. Nàng chợt nhớ những lúc cả hai cùng làm chuyện đó với Tâm. Nước nhờn chợt rỉ ra trong lồn, Thương chợt thấy háo hức lạ.
Tâm ngồi nhìn ba người phụ nữ đang làm bếp mà thấy thích thú kỳ lạ. Những cặp mông to tròn cách nó chỉ tầm 2m. Mông Liên là nhỏ nhất, nhưng nó biết mông nàng căng và vểnh nhất. Mông mẹ nó là chắc nhất, dáng mông không hẳn vuông. Lan mông đẹp nhất, căng tròn có lẽ do nàng chăm chỉ tập luyện. Nó nhìn bờ mông mấy người phụ nữ mà tưởng tượng họ đều trần truồng để nó vỗ vào những bờ mông trắng phau đó, đôi lúc nhét chim vào dập phành phạch vào bờ mông đó. Con chim vừa kiệt sức với Lan xong lại hơi ngóc đầu dậy.
Mẹ và thím như biết con mắt nó đang săm soi nhìn, thi thoảng quay lại liếc nó. Mẹ thì vẫn lườm lườm nó còn thím thì dạn dĩ hơn đưa mắt tình tứ với nó. Người đàn bà trong thím đã trỗi dậy như cây cỏ héo úa gặp cơn mưa mát rượi. Thím cũng chả quan tâm cái Liên đang gần đấy mà thi thoảng uốn éo cái mông như mời gọi nó. Tâm bặp môi, nó đang nghĩ xem tối nay làm thế nào lôi hai người đàn bà lên giường cùng một lúc, thật khó.
Hai thằng Mạnh Tính đi về lôi theo một vị khách. Đó là Định. Anh ta lóng ngóng đứng trước cửa mà phân vân giữa điện thoại cho Liên hay bấm chuông gọi cửa, bị hai thằng lôi vào luôn. Sắp đến bữa cơm nên thím mời Định ở lại. Liên hơi ngại ngùng nhưng vẫn sắp thêm bát đũa cho Định.
Bữa cơm không vì có Định mà kém náo nhiệt. Mẹ và thím thi thoảng cứ hỏi han gia cảnh Định làm Liên ngại ngùng, đôi lúc liếc nó. Nó cũng hơi quan tâm đến ĐỊnh, anh ta có vẻ khá giả, không hiểu sự nghiệp thế nào. Định tỏ ra khá chững chạc, bình tĩnh trả lời mẹ và thím. Tâm không hỏi mấy, nó còn đang mải làm việc dưới… gầm bàn. Bàn chân Lan đang mơn trớn bắp chân nó, vuốt ve đám lông chân nó. Nó cũng đưa cả hai chân ra cọ cọ vào chân thím và… mẹ. Mẹ biết nhưng lườm nó. Lườm vậy thôi nhưng đôi lúc nó thấy mẹ khẽ cười khi rụt chân lại làm nó cọ hụt vào không khí.
Bữa ăn diễn ra cũng nhanh, thím chợt đề nghị đi karaoke. Có quán mới mở gần nhà. Hai đứa trẻ trâu nhanh chóng đồng ý. Định hơi ngần ngừ nhìn Liên, song nó kéo Định đi luôn. Chắc Định muốn hẹn hò riêng với Liên. Nó không nghĩ thế, nó cũng muốn nhìn thêm xem người yêu Liên là người như thế nào. Nó không yêu Liên nhưng không bàng quan với người sẽ yêu nàng.
Trong phòng karaoke mọi người thay nhau hát. Mẹ và thím song ca đến hai bài. Hai thằng trẻ trâu cũng lên hát, nhưng đến bài thứ 3 bị mọi người đuổi xuống. Nó không hát mà nhìn mọi người ca hát. Nó thấy cuộc sống của thím và mẹ dường như có biến chuyển. Khi mẹ ở với thím, hai người đàn bà như biết cách làm qua đi nỗi cô đơn bằng các cách khác nhau. Hai chị em như thân thiết với nhau hơn, gắn bó không bằng tình thân nhưng đôi lúc còn hơn thế.
Định cũng lên hát một bài với Liên. Nó thấy Liên hơi ngại nhưng vẫn song ca cùng Định. Nàng dường như cũng chuyên chú với Định. Nó thấy thế cũng tốt, chứ nó dính với nàng thì không tốt đẹp gì cho Liên cả. Định ngồi một lúc thì cũng nhấm nháy với Liên rồi xin phép gặp riêng Liên bàn chuyện công việc. Nó thấy Liên hơi đỏ hai tai, nó không biết hai người đã tiến tới đâu rồi, nhưng Tâm cũng không quan tâm quá nhiều được.