Phần 243
Thanh đầy bản năng, nhưng cũng lại đầy lý trí, thật là nghịch lý. Nàng đẩy nó ra rồi quay lại. Nhưng con đực đã bị kích thích sao bỏ qua cho nàng. Nó áp chặt người vào sau Thanh, chịn con chim cứng đơ vào mông Thanh. Hai bàn tay ôm lấy phía trước Thanh, mò vào bên trong áo sờ soạng bầu ngực Thanh. Cái miệng kia phả đầy hơi nóng vào cổ Thanh. Thanh vặn vẹo đầu, miệng nàng thở dốc liên tục như hưởng ứng cho hành động đó.
Thanh ưỡn ngực lên, tạo điều kiện cho tay nó đẩy cái áo ngực nàng lên. Bàn tay thô ráp ấp lên ngực nàng. Thanh rên lên, cái cảm giác thật khác biệt khi Công để tay lên ngực nàng. Thanh dần cứ vặn vẹo người khi cổ nàng, ngực nàng cứ bị nó kích thích. Nơi đũng quần Thanh đã ướt một vệt rồi. Có một sự ngứa ngáy nơi háng nàng.
Hai con người đó sẽ vẫn tiếp tục, không biết đi xa bao nhiêu nếu không có tiếng cổng tự động mở, xe ô tô của bố Thanh về. Hai con người vội vã tách nhau ra. Tâm mặc lại quần áo rồi tiến tới nhặt rau cùng Thanh. Bàn tay Tâm chợt chạm vào tay chị. Thanh hơi rụt tay lại, nhưng tay Tâm vội giữ lấy tay chị. Thanh nhìn nó, rồi chợt không rụt nữa, bàn tay lỏng ra để nó cầm vào.
Ông Tô vào nhà, ông hơi nhướng mày khi thấy có một đôi giày lạ. Ông vào đến phòng khách, trên bàn có mấy cốc nước đang uống dở. Ông để cặp táp xuống, kéo cái cravat ra. Đủng đỉnh từ tốn luôn là tác phong của ông.
Tâm và Thanh bước ra từ bếp. Hai con người lại trở lại như trước là chị là em. Ông Tô giãn ra khi biết khách là Tâm. Ông vỗ vai bảo nó uống nước rồi lại lên lầu thay quần áo.
Bóng ông Tô vừa khuất, Thanh liếc mắt nhìn Tâm. Nàng thấy nó đang nhìn mình, ánh mắt vẫn đầy tính xâm lược trên người nàng. Thanh lườm rồi cấu nó một cái rõ đau vào eo. Nàng chạy vào bếp, hai chân chợt vặn vẹo vào nhau. Nước lồn từ nãy vẫn không thôi rỉ ra quần nàng. Đầu Thanh chợt hiện lên hình dáng con cặc to dài của thằng Tâm, chứ không phải của Công chồng nàng.
Tâm vừa ngồi uống thêm cốc nước thì cô Thủy về. Cô thấy nó như bắt được vàng, vội lôi nó đi. Tâm ngơ ngác nhưng cũng đi theo.
– Đi đâu hả cô.
– Cháu đèo cô đi ra chỗ này. Lúc nãy cô định đưa tiền hàng cho đứa bạn mà thế nào nó không có nhà. Sắp tết rồi cướp giật như chơi. Cô cũng chả dám đi xe ôm tầm này. Chả hiểu sao mày cô cứ giật giật.
Tâm dắt xe ra, nó chở cô Thủy tới chỗ cô chỉ. Cũng không xa lắm, nhưng đường khu này khá vòng vèo. Nó thoáng thấy mùi thơm của cô, có chút giống chị Thanh nhưng đậm đà hơn. Xe vừa dừng lại trước quán café, cô Thùy bước xuống. Bỗng một tiếng rồ ga ngay sau lưng nó. Tâm phản xạ như bản năng, tay bỗng quơ ra sau. Một bóng người vụt tới kéo mạnh cái cái túi trên vai cô, làm cô chới với. Cô ngã ra theo chiều cái túi bị giật, nhưng tay Tâm quờ tới đã ôm được cô. Cái túi văng ra đường, không ai thực sự lấy được cả.
Có 2 tên, tên đằng trước dừng xe để tên đằng sau nhảy xuống lấy cái túi. Tâm đẩy nhẹ cô ra, nó rồ ga phi cả xe về phía tên cướp. Cú vê ga làm 2 tên bất ngờ, tên thứ 2 né sang bên nhưng cái tay Tâm đã trờ tới gạt một cú thật mạnh vào ngực làm hắn ngã nhào. Xe vẫn tiếp đà đâm thẳng vào đuôi xe xe tên đằng trước. Cú đâm làm Tâm ngã ra, nhưng xe tên cướp cũng bị đổ. Tâm lồm cồm bò dậy, nó lao nhanh về tên cướp.
Tên cướp sợ hãi vì sự tấn công mạnh mẽ và bất ngờ của Tâm, hắn vội quay đầu chạy bỏ cả xe và đồng bọn. Nhưng như vậy càng hợp ý Tâm, nó lao nhanh tới, tay với một viên gạch nơi gốc cây rồi ném mạnh. Cú ném của thợ xây thì ít trượt, trúng ngay vai tên cướp. Hắn ngã kềnh ra, mới lồm cồm đứng dậy đã dính ngay một cú đẩy thật mạnh của Tâm. Lần này thì không dậy được nữa. Một là vì đau, 1 là vì có mấy người dân thấy tình thế thuận lợi đã ùa tới. Tên đầu tiên vẫn nằm trên mặt đất. Cú ra tay của Tâm làm hắn bị khó thở, tay vẫn ôm ngực khi bị bắt.
Tâm quay lại thì cô Thủy vẫn đứng đó, mặt cô vẫn còn tái dại vì sợ. Nó lại gần nhìn qua, có vẻ cô không sao.
– Cô có bị sao không.
– Cô… không sao. Cô chỉ sợ quá thôi. Hai thằng đó cô nhận ra một đứa, nó cứ lảng vảng đi xe mấy lần quanh cô lúc nãy. May quá, thế nào cô linh tính không ổn nên về nhà. Lúc nãy mà đi xe ôm là chết rồi.
– Chắc sắp tết nên bọn này hoạt động càng mạnh. Sao cô không chuyển tiền qua ngân hàng cho tiện.
– Ài, cô lấy hàng nhập hàng lúc nào chả có hóa đơn chứng từ. Chuyển tiền phải qua ngân hàng chứ. Nhưng làm ăn mà cháu, có những cái không hiện trên con số được.
– Vâng, cháu hiểu rồi.
– Ôi… tay cháu chảy máu kìa.
– Đâu có… à… chắc lúc nãy cháu tông xe vào rồi ngã ra nên vậy. Chắc không sao đâu.
– Loang cả vệt ở tay áo kìa. Đợi cô, cô ra ngay.
Cô chạy vào hàng café, một lúc sau cô đi ra mang theo ít băng và cồn. Vết thương không sâu chỉ rách da nhưng lớn, nên máu chảy nhiều. Cô rửa cồn rồi rịt tạm lại cho nó.
– Tạm thế đã, tí về bảo cái Thanh nó làm lại. Cô không có tay nghề.
– Thế này là được rồi cô. Mà cô không đi gặp bạn đi.
– Gặp gì. Cô đưa tiền rồi. Có gì về nói chuyện sau cũng được. Mình về thôi, xem cháu thế nào.
Nó ra xe, mọi người gần đó đã dựng xe cho nó rồi. Cái xe hơi nát đầu một tí nhưng vẫn đi được. Tí nữa về thím lại kêu cho mà xem. Nó lên xe, tay hơi đau. Có lẽ lúc nãy đập tay vào ngực thằng cướp nên vậy. Nó khẽ nhăn mặt nhưng cố chịu, rồi đèo cô về.
Hai cô cháu về tới nơi thì anh Công cũng vừa về, đang nói chuyện với chị Thanh. Thấy nó anh vui lắm, chạy ra đập tay vào vai nó. Nó nhăn nhó, anh còn chưa hiểu thì cô đã quát anh:
– Cái thằng này, em nó đau tay đấy.
– Thằng này da trâu mà mẹ, con đập nhẹ thôi mà.
– Vớ vẩn, cái Thanh đâu lấy đồ sơ cứu ra đây. Xem cả cái tay xem thế nào cho em nó.
– Tâm nó bị sao thế mẹ. Ôi… tay áo em sao đầy máu.
– Cái đó mẹ rịt băng vào rồi. Tay phải cũng bị đau, chắc do lúc nãy ngã. Lúc nãy không có Tâm thì mẹ bị mất đống tiền hàng rồi. Bọn cướp giờ táo tợn thật.
Cô bắt đầu mở máy khoe chiến công của nó. Cô kể mà Tâm cũng thấy ngại, cứ như một mình nó đánh gục 2 tên cướp vậy. Anh Công há mồm nghe mẹ vợ kể, rồi lại vỗ vai nó một cái. Kết quả là anh bị cô mắng một chặp, đuổi lên gác thay quần áo ngay. Vì chỗ anh làm mùi dầu rất nặng, nên ngày nào về cũng phải thay quần áo. Cô vứt nó cho chị, để cô lên gác nói chuyện dặn dò bạn hàng mà lúc nãy quên.
Chỉ còn nó và chị. Tâm nhìn chị khẽ cởi cúc áo nó ra. Nó đã bảo không cần nhưng chị không chịu. Chị muốn cởi để xem cánh tay nó cho rõ hơn, xem có trật khớp hay không. Hai tay chị nhẹ nhàng cởi từng cúc áo, rồi khẽ tuột áo nó ra. Tâm thấy chị nhìn nó, nó nhìn chị. Chị khẽ cười, mặt đỏ bừng. Nó chợt cầm lấy tay chị. Chị vội rụt lại rồi đánh nhẹ lên cái tay nó. Nó đành để yên cho chị sơ cứu lại cánh tay bị thương. Chị làm rất đẹp và gọn, tưởng qua như một vết thương nhỏ thôi.
Chị nắn qua cánh tay kia. Có vẻ bả vai nó hơi bị đau, không hiểu bị trật hay rạn. Chị khẽ chườm mát vai nó, bàn tay chị chạm vào mà nó thấy thật dễ chịu. Nó nhìn chị, từ đây nó có thể nhìn chị thật gần. Chị đẹp quá. Càng theo năm tháng chị càng đẹp ra. Không còn vẻ tiểu thư như trước, mà là vẻ đẹp của một phụ nữ đã trưởng thành. Nó và chị chợt nhìn nhau. Tâm mở miệng định nói thì chị chợt đặt tay nên miệng nó, không muốn nó nói. Nó chợt liếc nhanh, không có ai. Nó ghé đầu thật nhanh, hôn lên môi chị. Đôi môi khẽ mím chặt lấy bờ môi chị không muốn rời. Nhưng Tâm hiểu anh Công đã về, nó và chị không thể làm gì quá được. Môi nó tách ra, cả hai chị em đều yên lặng. Chị lại tiếp tục xoa cho nó. Có vẻ dễ chịu hơn trước.
Cô Thủy xuống, cô hỏi han xem nó thế nào. Chị vẫn xoa đều nơi vai nó. Ấy vậy mà khi tiếng chân anh Công vang lên trên cầu thang, chị vội rời tay khỏi vai nó. Chị lấy áo vội mặc cho nó. Tâm nhìn chị cười, chị lườm rồi đánh nó một cái. Nó nhăn mặt, chị hốt hoảng tưởng nó đau. Tâm nhăn nhở cười trêu chị. Chị phì cười, tính đánh nó tiếp nhưng anh xuống đến nơi rồi. Chị khoác tay vào cho nó rồi mặc nó đóng cúc, chị vào trong bếp.
Anh và nó ngồi đó nói chuyện. Quãng thời gian vừa qua anh có rất nhiều biến chuyển, vậy mà lúc ở quê mẹ chả nói. Anh đã 2 lần qua Nhật công tác, 1 lần học nâng cao ở đó. Giờ anh là quản lý một phân xưởng gần 900 công nhân. Lương của anh cao lên nhiều. Anh nhỏ giọng, ông bố vợ anh ban đầu cứ ép anh về nhà nước làm nhưng anh không chịu. Mãi khi anh lên lương thì ông mới thôi. Anh bảo làm bên ngoài đúng sở trường, hợp môi trường. Bên nhà nước anh sợ kìm kẹp, rồi lại núp dưới bóng bố vợ anh không muốn.
Tâm hỏi anh sao chưa có gì, đó là câu mẹ dặn nó khi lên đây để giục khéo anh. Anh cưới đã 3 năm rồi. Anh bảo ban đầu là hai vợ chồng kế hoạch. Vì chị Thanh không muốn có con sớm. Từ cuối năm ngoái đến giờ vợ chồng anh thả rồi mà mãi chưa có. Anh hơi buồn. Anh và chị đã đi xét nghiệm, anh bình thường chả có gì yếu cả. Chỉ có chị, kinh nguyệt thất thường nên ảnh hưởng. Anh chị cũng canh đúng ngày rụng trứng, đi cả bệnh viện để kiểm tra ngày rụng nhưng vẫn chưa có.
Anh thở dài, ở nhà ông bố vợ cứ nghĩ anh yếu, anh chả cãi lại. Mẹ vợ thì bồi bổ cả rượu thuốc của bố chồng, còn bắt hai vợ chồng uống thuốc, nhưng không tiến triển. Anh vẫn không dám nói gì với mẹ, vì sợ mẹ buồn. Có lẽ anh cũng canh cánh mong đứa con lắm.
Cơm nước cũng xong xuôi. Ông Tô bố vợ anh cũng xuống. Ông hơi ngạc nhiên khi biết Tâm đã giúp vợ mình khỏi bị cướp. Ông gật gù, khen nó vài câu. Giọng ông vẫn khách sáo, nhưng Tâm thấy có vẻ thân thiện hơn trước. Chị Thanh và anh Công ngạc nhiên khi biết hóa ra nó đã gặp cô Thủy từ trước rất lâu, và cũng giúp cô khỏi bị cướp. Cô đang thao thao kể hai vụ nó giúp cô thì bị chồng chen vào. Ông Tô bắt đầu mắng vợ đi lại cứ chình ình cái túi to ra để trộm để ý. Cô cũng không vừa, quay ra phân bua. Ông Tô trông vậy mà cũng sợ vợ, hay là ngại nó là khách nên không nói lại. Chị cứ thấy thức ăn nó sắp hết là lại gắp cho nó, chị bảo ưu tiên nó tay đau.
Tâm cuối cùng cũng rời nhà vợ anh. Anh chị đưa tiễn nó ra đến cổng. Cô Thủy bảo muốn nó lại chơi, cô có vẻ thực tâm quý nó. Nó thấy chị nhìn nó, nó nhìn chị. Nó luyến tiếc chút về chị, nhưng rồi phóng xe đi. Chị là dành cho anh nó, nó không thể dính gì với chị được.
Mùa đông khá lạnh, nhất là ở gần hồ. Nó phi xe vội về nhà, thím chắc đang đợi nó. Bỗng nó chợt phanh xe lại, dường như nó đã bỏ lỡ cái gì đó. Dường như ai đó quan trọng với nó, mà nó vừa đi qua mất rồi. Nó quay xe lại, tìm quanh mà không thấy ai cả. Có chút lạc lõng trong nó, thật khó hiểu. Tim nó cứ cảm thấy rời rạc và có chút buồn bã vô cớ.
Nó về đến nhà, thím ra mở cổng khi chuông cửa còn chưa dứt. Nó dắt xe vào, giờ nó mới nhận ra thím đang mặc một cái váy ngủ trông thật mỏng. Nó mong manh như kiểu tan đi vào không khí lúc nào không hay. Cái váy cứ mờ mờ ảo ảo, không khoe hết ra nhưng đủ để ai nhìn cũng phải tò mò. Hai bầu vú thím chĩa ra qua lớp áo, đủ để cánh đàn ông sặc máu mũi thèm thuồng. Tâm nhẹ kéo thím vào sát nó, ngắm nhìn người đàn bà xinh đẹp đang chờ đợi nó. Cuộc đời thật là lạ, nó hồi bé cũng thấy thím đẹp, nhưng chưa từng nghĩ mình có thể ôm thím thế này. Tâm say mê nhìn người đàn bà đẹp tuyệt này, tham muốn chiếm lấy thím cho riêng mình càng lúc càng lớn. Có lẽ chú nó sẽ mãi như vậy, thế cũng hay. Nó có thể có được thím, ấp ôm thím, ngập sâu trong lồn thím.
Lan nhẹ dính người vào Tâm. Nàng nhìn nhân tình trẻ của mình, nó đang nhìn nàng với ánh mắt đầy say mê. Lan thích vậy, nàng thích cái cảm giác khi nó say mê nàng. Nàng cũng say nó mất rồi, giờ Khá có bỏ qua những tham vọng và cuộc vui quay lại, thì Lan có lẽ sẽ chẳng dứt ra được nó. Nhưng có lẽ… Lan vừa hy vọng vừa lo sợ. Có một nỗi niềm Lan không dám nói với ai, kể cả chị Thương. Lan chỉ ngày ngày cầu trời khấn phật, giữ sự buồn phiền ở trong lòng. Lan nhìn nó lại hơi tức giận, cái thằng trời đánh, cũng chỉ tại nó. Nếu mọi việc diễn ra bình thường, có lẽ Lan phải xa nó. Nhưng giờ nàng chấp nhận mọi chuyện, chỉ mong điều Lan lo sợ không xảy ra.
Tay Lan chợt vuốt ve đến tay nó. Lan thấy nó hơi cứng mặt đôi chút. Nơi cánh tay có hơi cộm. Lan nhìn xuống và sờ thấy đống băng nơi tay nó.
– Tay cháu bị sao vậy.
– Không sao. Lúc nãy cháu gặp 2 đứa định cướp tiền mẹ vợ anh Công, cháu đâm xe vào nó nên bị ngã ra.
– Thế có sao không. Vào nhà mà chả bảo thím. Lúc nãy thím cũng thấy cái đầu xe hơi vỡ, mà rồi nghĩ linh tinh quên không hỏi.
– Thím nghĩ gì vậy mà linh tinh. Nghĩ về cháu à.
– Vớ vẩn, ai mà thèm.
– Thật không.
– Thật chứ chả không.
Tâm bồng Lan lên, mặc cho Lan vừa chống cự vừa cười. Nàng thích, nhưng chỉ giả bộ vậy thôi. Cánh cửa phòng ngủ của nàng vừa đóng lại, là thằng Tâm đã vội vã cởi đống quần áo vướng víu ra khỏi người nó. Tâm vồ vập vào Lan, mặc Lan cười khúc khích vì cái sự hấp tấp của nó. Đôi môi xinh kia không còn cười nữa, vì đã bị miệng nó dán chặt vào. Cái lưỡi nó lùa vào tìm lưỡi Lan cuốn lấy. Bàn tay Tâm đã tốc váy Lan lên, để vú nàng được tay nó ấp vào, xoa nắn. Những tiếng thở của Lan nặng nề dần khi cái váy được bỏ ra, cái miệng tham lam của nó hôn hít khắp cổ và vùng ngực nàng. Lan rên lên khi miệng nó nút vào vú nàng. Bàn tay vẫn vày vò nơi vú còn lại. Cả người Lan cứ quằn quại trong sự kích thích của miệng và tay nó.
Khi tay Tâm đưa xuống dưới, nó chạm ngay một vùng đã đầy ướt át. Ngón tay khẽ móc nhẹ nơi cửa lồn làm Lan quíu người lại vì sướng. Tâm đưa ngón tay đầy dâm dịch lên mút vào miệng. Lan nhìn hành động của nó mà mắt rực lên. Nàng phấn khích khi con đực ưa thích nước lồn của mình. Hai tay Lan đầy đầu nó xuống. Tâm biết ý cắm đầu vào lồn Lan. Hai đùi nàng dang rộng ra để cái đầu nó dính chặt vào lồn nàng. Lan ưỡn lên, cái miệng Tâm đang hôn rồi bú chùn chụt lồn nàng. Cái lưỡi Tâm cứ rà đi rà lại, làm Lan cứ ưỡn lồn lên vì sướng.
Khi hai ngón tay Tâm móc vào trong lồn Lan, Lan rú lên vì sướng. Dường như chỉ cần cạnh Tâm là sự dâm đãng của Lan được phóng đại lên, hay đây mới thực là bản chất trong nàng. Lan cứ vặn vẹo hông, miệng nàng thở gấp gáp khi tay nó cứ móc trong lồn nàng, cái lưỡi thì cứ đá quanh cái hột le đã phồng lên thấy rõ.
Hai chân Lan cứ quặp chặt đầu nó, lúc thì lại dang rộng ra. Hai chân cứ uyển chuyển như phối hợp với cái miệng nó. Đôi lúc hai bàn chân cứ mơn trớn vai nó, lưng nó. Tâm đang bú liếm lồn Lan mà cũng không chịu được. Nó rời bỏ hột le và lồn Lan để hôn hít bàn chân, bắp chân, đùi non của nàng. Nhưng trước đó Tâm vẫn phải lấp đầy Lan đã. Con cặc nhanh chóng đi vào cái lồn ướt đẫm hun hút của nàng. Lan rên mạnh lên khi chim nó đâm vào cổ tử cung nàng.
Chim nó chỉ để đó làm vật làm tin với Lan thôi. Còn cái miệng nó đang hoạt động là chính. Từng ngón chân Lan được Tâm cẩn thận hôn hít. Cái bàn chân xinh trắng đẹp quá, đẹp không kém chân dì Sương. Tâm cứ mút mát mãi đôi bàn chân rồi luyến tiếc chuyển qua cái bụng chân cũng đẹp và trắng muốt. Lan nhìn Tâm rừng rực khát khao và thỏa mãn. Nàng thích cái cảm giác nơi chân khi được nó cưng chiều hôn hít như vậy. Cái lồn cứ tự động bóp nhẹ thân cặc dù chả cần nó ra vào gì cả. Hai con người đều đang sướng. Tâm cứ hôn hít thật lâu hai chân của Lan. Nó thích cái cảm giác hít ngửi mùi da thịt của Lan, được cảm giác thấy sự run rẩy của đôi chân khi nó hôn. Tâm nhìn Lan, nó thấy nàng khẽ cười sung sướng. Mắt nàng đầy ý dâm, như đang chờ đợi nó tiến hành một cuộc phiêu lưu mới trên người nàng. Tâm cũng không chần chừ nữa, nó giữ 2 đùi Lan rồi bắt đầu hẩy con cặc ra vào lồn nàng. Vách lồn cứ mạnh mẽ bị con cặc miết tới miết lui. Mặt Lan đỏ bừng vì sướng. Nhìn cái miệng xinh cứ thở gấp liên tục, Tâm chỉ muốn áp miệng nó vào mà ngấu nghiến hôn. Nhưng nó dằn lại, nó muốn đêm nay là một đêm chết lên chết xuống của Lan.
Hai tay Lan cứ vuốt ve quanh hông Tâm, đôi lúc bóp nhẹ vào cặp mông rắn chắc của nó. Nàng nhìn nó, cảm nhận từng cú đâm mạnh mẽ của nó sâu trong nàng. Giọt nước mắt chợt vô cớ lăn trên má. Nàng sướng, nhưng Lan sợ. Lan sợ cái ngày nàng thực phải chấm dứt với nó, dù chính nàng ngày ngày đều cầu khấn để ngày đó sẽ đến.
Những cú nhấp cứ mạnh mẽ diễn ra, không biết bao lâu rồi. Tâm cũng không đổi tư thế. Nó muốn mạnh mẽ đi vào trong Lan, nhưng cũng muốn nhìn thấy vẻ mặt nàng. Nó thấy Lan chợt khóc, nhưng giọt lệ rất nhanh rơi khỏi má xuống cằm và biến mất. Chỉ còn lại người đàn bà nhìn nó với ánh mắt hừng hực như mọi khi. Tiếng rên rỉ cứ vang lên, dần là tiếng khóc. Nhưng nó không thấy chạnh lòng như khi giọt lệ ban nãy rơi, mà giờ là sự kích thích. Lan khóc rấm rứt, rồi nức nở. Nó thấy nàng như tức ngực vì khóc. Nhưng cái lồn lại bảo khác. Nó co bóp chim Tâm càng kịch liệt. Xen vào nhịu điệu đó là đôi lúc Lan cứng người, cái lồn siết lấy chim nó. Người Lan hơi giật, nó biết Lan đã lên đỉnh. Con chim cứ dập mãi đến khi đầu cặc căng không chịu nổi. Tâm dập điên cuồng như muốn phá nát cái lồn Lan. Những cú dập lia lịa rồi những dòng tinh hối hả tập trung nơi cổ tử cung Lan tìm kế đi vào. Lan quặp chặt Tâm. Nàng muốn những giây phút bên nó sẽ mãi không thể quên.
Khi cơn sướng dần tan, Tâm lại hứng chịu một màn hôn hít của Lan. Lan như lên cơn, nàng cứ ngấu nghiến hôn Tâm. Bờ môi xinh hơi sưng lên vì những nụ hôn giằng xé nhau của cả hai. Lan thì thào gọi tên Tâm khi những cú nhấp phành phạch vào lồn nàng lại diễn ra. Cuộc đời này với Lan thế là quá đủ. Nàng đã biết thế nào là sự thỏa mãn thật sự, cảm nhận những đỉnh cao của khoái lạc cứ liên tục như bất tận. Đêm đó Lan không để Tâm yên, nàng dù thấm mệt nhưng vẫn muốn vầy vò nó. Đôi mắt nhòe lên vì khóc. Nàng hạnh phúc nhưng cũng đầy đau đớn.