Phần 29
Cả ngày hôm sau Tâm lêu lổng với lũ bạn. Ngồi uống trà chém gió, đi ăn, karaoke… tất cả đều là Tâm bao, vì nó đi làm, lũ kia hầu hết đều vẫn chưa học xong. Đại học ở vùng quê này vẫn là mốt, là lý tưởng, nhưng cũng là dành cho bọn học giỏi thôi. Đứa nào học bình thường là đều biết điều tìm đường kiếm ăn, đi học trung cấp hoặc lên thành phố kiếm việc. Bọn bạn Tâm cũng thế. Thấy Tâm giờ là ông chủ nhỏ, đứa nào chả ham. Kết thúc cuộc chè chén, Tâm đã chiêu mộ xong 5 đứa, cộng thêm anh em họ nhà nó là có 12 – 15 đứa. Tâm định đưa vài đứa theo mình sang Mê Linh, còn đâu đưa đến công trường chỗ chú Khá.
Loanh quanh với lũ bạn và việc nhà, đã đến ngày 27 tết. Cả nhà chú Thím cũng về rồi. Chú ăn tết qua mùng 1 rồi mùng 2 lại lên. Vì năm nay có nhiều mối quan hệ nên chú phải đưa thím đi chúc tết. Tâm thì lại khá buồn. Nó cuối cùng cũng đợi được tin của An. Nhưng An gọi bảo không về ăn tết được. Bố An chợt ốm, phải vào viện, nên gia đình phải ở lại. An hẹn đến hết hè, An thi đại học sẽ ra Hà Nội.
Tâm lang thang trên triền đê. Nó đứng trước chỗ nó và An ngồi. Nó chợt có cảm giác không hay, rằng sẽ không gặp được An nữa. Tâm chỉ muốn đi đến chỗ An ở, nhưng nó biết điều đó không khả thi.
– Ê, thằng kia! Định nhảy sông tự tử hả mày. Đưa ví thẻ ngân hàng mật mã các kiểu đây.
Tâm ngoái lại thì là thằng Phong béo. Chị Vân đang ngồi sau xe nó. Thấy nó chị vẫy vẫy tay. Thằng Phong chó má này, thấy bạn không dừng lại gì cả, cứ thế mà đi. Vậy là chị cũng về ăn tết rồi. Ngồi đây cũng không giải quyết được gì, Tâm lững thững đi về nhà, cũng sắp tối rồi.
Tâm về đến nhà thì nồi bánh chưng vẫn đang đỏ rực lửa. Có mỗi cái Liên ngồi bấm điện thoại gần đó trông nồi, 2 thằng ôn kia chạy đâu mất rồi. Tâm đi vào phía bếp, thì thấy 2 người đàn bà của nó đang nấu nướng. Mẹ nó đang đảo thức ăn, còn thím đứng cạnh đang gọt tỉa rau củ. Hai người cười nói có vẻ rôm rả. Mẹ hôm nay mặc 1 bộ hoa, thím cũng hoa, chỉ có khác loại hoa.
Bộ này là thím mua cho nó hôm rồi đây. Khéo chọn ghê, 2 bộ quần áo ôm trọn dáng người mẹ và thím, 2 cặp mông tròn trịa được cái quần bó vào, căng tròn mời gọi. Tâm khẽ bước lại đằng sau mẹ, in con cặc qua lớp quần jean vào mông mẹ. Tay kia nó đưa ra bóp 1 cái vào mông thím. Cả 2 đều giật mình quay lại, rồi cùng đỏ bừng mặt. Có lẽ đều sợ người kia biết bị nó sàm sỡ, nhưng chả dám nói gì.
– Mẹ đang nấu món gì ngon thế.
– À… Tâm à. Mẹ đang nấu bát canh bí, đợi thím thái xong rau thì xào đĩa thịt dê. Dê nhà chú Tuấn ngoài bãi nuôi đấy, chú vừa mổ liền 4 con. Thím đi mua về đấy.
– Thế ạ. Thịt dê nghe bảo bổ lắm, tí con ăn nhiều mới được.
Tâm mồm vẫn nói nhưng tay vẫn làm việc. Nó đang đứng giữa 2 người, 2 tay đế sang 2 bên xoa bóp mông mẹ và thím. Cả 2 cứng người, gượng gạo nhưng chả dám làm gì thái quá, ai làm việc nấy, mặc kệ nó nghịch bậy. Tâm chợt cho tay xuống khe đít, luồn xuống xoa xoa lồn mẹ và thím. Mẹ nó giật nảy mình, đang nấu canh mà tí rơi đũa. Thím còn tệ hơn, làm rơi luôn con dao xuống đất. Tâm biết việc mình làm quá đà, nó thu tay lại rồi cúi xuống nhặt con dao. Đón chào nó là ánh mắt hình thanh kiếm của thím.
…
Để tránh né cơn giận của 2 người phụ nữ, nó vội chuồn ra vườn. Tâm đi dạo 1 lúc thì rút con cặc ra đái. Cảm giác ra vườn đái đúng là sung sướng, không giống trên thành phố, toàn trút tâm sự vào cái bồn cầu hôi thối. Đi làm thợ thì nhiều khi đái vào hố cát, đái vào cột điện… thật giống con chó đực. Tâm sắp trút xong tâm sự thì nghe tiếng chân ai lào xào dẫm lên lá. Theo bản năng nó quay lại, thì ra là cái Liên. Cái con dở hơi này, thấy nó đứng cạnh gốc cây, sao không đoán là nó đang đái chứ. Nó lại ú òa Tâm 1 cái, làm Tâm giật mình, nước đái văng lung tung…
– Ha ha, chết cười, làm gì mà nhát gan, giật cả mình thế chứ. Anh làm gì đứng cạnh gốc cây thế kia. Anh… Á… dâm tặc.
– Dâm cái đầu mày. Im mồm ngay. Tâm bịt mồm nó lại, vì nó chợt thấy bóng người xa xa.
Hóa ra là thằng TÍnh thằng Mạnh. Hai thằng lén lén lút lút, đang tìm khe để vọt qua phía vườn nhà thằng Mạnh. Mỗi đứa đang ôm 1 cái balo, đến là khả nghi. Cái Liên lúc đầu bị Tâm bịt mồm kéo lại đằng sau cây, thì vùng vẫy đập đập phía sau Tâm. Bỗng chợt nó đập phải cái gì, mà tay run run không đập nữa. Hóa ra nó đập đúng con cặc của Tâm. Cái tay nó vẫn cầm lấy con cặc Tâm, giờ đang dần vươn dài to ra trong tay nó.
Tâm cầm lấy tay cái Liên, làm nó giật bắn.
“Sục cặc cho anh”
“Em không biết làm”
“Vuốt lên vuốt xuống, đúng, như thế”
Tâm cầm tay nó rồi vuốt làm mẫu, cái Liên đờ người ra vuốt theo. Tâm chợt cho 1 bàn tay ra phía trước ngực, xoa xoa ngực cái Liên. Cái Liên giật mình, bỏ tay khỏi cặc Tâm gỡ tay Tâm ra. Tâm chợt đẩy cái Liên sát vào gốc cây. Nó đâm con cặc vào háng Liên, đụ con Liên qua quần áo. Tay nó luồn vào trong, bóp lấy bộ ngực con Liên. Ngực Liên không to như ngực thím, nhưng bóp cũng vừa tay. Tâm vừa bóp vừa nhấp cặc ra vào khe háng nó. Cái Liên chống tay vào thân cây, thở mạnh, gục đầu vào cây. Bỗng tiếng thím gọi, làm cái Liên chợt tỉnh, nó kéo tay Tâm ra rồi chạy thẳng về phía nhà.
Buổi tối hôm đó, chỉ có 2 thằng Tính Mạnh là nói nhiều. Chú nó có nói vài câu, rồi lại nhâm nhi rượu với thịt dê. Mẹ và thím cũng nói nhưng không nhiều, chủ yếu chuyện thôn quê. Chỉ có cái Liên là im bặt, thi thoảng nhìn nó với ánh mắt khó hiểu, có đôi chút tức giận, có đôi chút chờ mong. Chỉ có 1 chút thú vị, là mẹ và thím đều gắp thịt dê cho nó. Hai người ý tứ, nhưng đôi lúc lại gắp 1 miếng thịt dê cho nó. Có lần cả 2 cùng gắp thịt từ 2 đĩa vào bát nó. Tâm phải nín không cười, nhưng mẹ và thím khá ngại ngùng. Hai người nhìn nhau rồi gắp thịt cho 2 thằng Tính Mạnh.
Tâm nằm đọc sách đến khuya, đợi khi nghe thấy thằng Tính ngáy như kéo bễ, nó mới rón rén đi vào buồng mẹ. Để chắc ăn nó còn để cái xẻng và chổi lau nhà trước buồng thằng Tính. Tâm mò vào chăn, mùi thơm của mẹ lan khắp cả chăn chiếu.
– Sao con không ngủ đi, giờ còn vào làm gì. Thằng Tính nó ngủ chưa. Mẹ thì thào.
– Nó ngủ như chết. Con nhớ mẹ quá. Tâm ôm mẹ, hít hơi tóc hơi da thịt mẹ.
– Có mà anh ăn thịt dê nhiều không hạ được hỏa. Hôm nay thím anh gắp thịt cho anh ăn suốt, gắp cả cái gì ngọc hành cho anh nữa. Thẩn nào tôi mới lạ, mua gì 2 bộ, hóa ra chồng 1 bộ anh 1 bộ.
– Mẹ nói còn thiếu, còn cô giáo Thương nữa. Cô cũng gắp thịt cho con suốt.
– Tôi… gắp cho cả anh lẫn thằng Tính thằng Mạnh còn gì.
– Chúng nó được mấy miếng. Mẹ ôm con đi, đừng có ghen với thím nữa.
– Ai thèm ghen, tôi… ưm… ưm…
Tâm dùng miệng ngậm lấy mồm mẹ. Nó điên cuồng hôn mút lưỡi mẹ, bàn tay sục sạo vào bộ ngực đã căng lên, đầu ti cứng lên từ lúc nào. Tâm kéo áo mẹ lên, mẹ giơ tay lên để Tâm tháo áo ra cho dễ. Bộ ngực đẫy đà như 2 quả bưởi non bật tung ra. Tâm tham lam bú mút trong bầu ngực mẹ. Mẹ nó cong người lên đón nhận sự kích thích từ nó. Hai cái quần được mẹ tháo ra nhanh chóng. Tâm kê con cặc vào lồn mẹ, cà cà vào đầu hột le đã cứng lên.
– Ư… ư… đừng trêu mẹ nữa. Đút vào đi.
– Đút gì hả mẹ. Mẹ bảo con làm gì.
– Đút chim con vào đi. Mẹ khó chịu quá.
– Thế hôm nay ai gắp thịt dê cho con nhiều. Nói.
– Mẹ, mẹ gắp nhiều nhất.
– Thế mẹ gắp nhiều để làm gì.
– Để con ăn chứ làm gì. Mau, mẹ khó chịu.
– Ngoài ăn ra còn để làm gì.
– Để… con địt mẹ cho sướng. Địt mẹ đi, không chịu nổi nữa, đừng cà chim vào đó nữa.
– Câu cuối: Mẹ có ghen với thím Lan không?
– Có, mẹ có. Mẹ chỉ muốn chim con là của mẹ thôi. Mẹ không muốn người đàn bà khác đưa tình chiếm con trai mẹ. Ô ô khó chịu quá.
Ottttt! Con cặc đâm mạnh vào lồn khi đã có câu trả lời nó cần. Tâm cúi xuống bú mút đầu ti, trong khi con cặc nện từng phát dài sâu vào lồn mẹ.
– Ô… ô… ơ… ơ… sướng quá.
– Mạnh lên đi, sao mà sướng thế. Sao mà con mới chọc vào mẹ đã sướng thế. Chết mất. Mẹ thì thào.
Có lẽ vì tác dụng của thịt dê chăng. Khi người đàn bà làm thịt dê cho người đàn ông, người đàn bà đã mong chờ buổi đêm người đàn ông sẽ địt mình. Cái mong chờ này đã biến thành chất xúc tác, để khi Tâm banh lồn mẹ ra địt, thì Thương đã chuẩn bị lên đỉnh. Thương cong người, bấu chặt 2 cánh tay Tâm, đây có lẽ là lần lên đỉnh nhanh nhất của nàng.
Tâm bỏ chăn ra, kéo 2 chân Thương lên gần đầu, cái lồn Thương đầy dịch trắng lờ mờ trong đêm tối. Ánh đèn ngủ lờ mờ nhưng cũng đủ để nó chiêm ngưỡng cái lồn của Thương. Tâm ngồi xổm như đứng tấn, tay vẫn cầm chân Thương để lên phía đầu. Nó cắm con cặc xuống lồn Thương. Từ đây nó bắt đầu giã từng nhát xuống, 1 nhát lút cán, rút ra gần hết rồi lại lút cán, cứ thế nó miệt mài cày cuốc. Thương há mồm, tay xua xua nước mắt giàn giụa:
– Chết mẹ… aaaaa… sướng quá… nhưng mà không chịu được đâu.
– Hà… hà… hà… hờ… hờ… hờ. Hờ… aaaaa… ư… uuuuu.
Mẹ nằm đờ ở đó, mặc kệ Tâm xoa nắn. Lỗ lồn vẫn thi thoảng chảy ra nước trắng, có lẽ là khí của mẹ và tinh trùng của Tâm. Tâm quyết không buông tha cho mẹ, nó kê mông mẹ vào đùi mình, rồi ấn con cặc vào. Con cặc chậm rãi đi sâu vào lồn, rồi lại rút ra. Một tay nó xoa bóp ngực, tay kia day nhẹ hột le đã sưng đỏ lên. Mẹ ngậm chặt lấy cái quần đùi của nó, 2 tay bám chặt vào ga giường, mắt mẹ mở to nhìn thẳng trần nhà. Tâm nhấp 1 lúc thì cầm chân mẹ banh ra, 2 tay ấn xuống đùi phanh chân mẹ sang hết cỡ. Nó tăng tốc lên, con cặc đâm lia lịa vào lồn mẹ. Mẹ ư ư như tắc nghẹn trong họng, nước mắt lã chã rơi. Rồi mẹ cong người, làm cặc Tâm tuột khỏi lồn mẹ, thân dưới mẹ cứ giật giật biểu hiện khi mẹ lên đỉnh.
– Sướng quá đi… Mà không chịu được nữa. Mẹ bủn rủn hết cả người, không còn lực nhấc tay chân. Con mặc quần áo vào hộ mẹ.
– Thế mẹ đã hết ghen chưa. Tâm tủm tỉm thì thào bên tai mẹ.
– Không, mẹ vứt con cho thím đấy. Con đi đâu làm gì mặc con, mẹ sợ rồi.
– Nhưng con vẫn còn chưa ra. Hay mình nghỉ tí rồi làm tiếp.
– Không, không. Con đi tìm thím mà ra. Lần sau đừng có ăn thịt dê với uống mấy cái rượu vớ vẩn của chú con nữa.
Tâm cười hì hì rồi mặc quần áo lại cho mẹ. Mẹ cứ ườn ra làm Tâm khá vất vả mới mặc xong. Nó kéo mẹ vào trong lòng, gác chân mẹ lên người nó. Mẹ đã ngủ từ lúc nào, còn Tâm vẫn thao thức. Nhưng nó biết không thể tìm được thím, có lẽ giờ này chú nó cũng ăn thịt dê vơi uống rượu thuốc đang giã thím nó cũng nên.
Sáng nó dậy thì cả nhà đã đi đâu hết. Tâm có thấy thấp thoáng cái Liên, nhưng nó chạy vội khi nhìn thấy Tâm. Chắc có lẽ nó vẫn ngại chuyện hôm qua, Tâm cũng ngại, tự nhiên thú tính đè nó. Giờ chả biết nói gì với nó nữa.
Tâm lại loanh quanh đi tìm mấy đứa bạn. Tâm cũng định gọi cho chị, nhưng rồi lại thôi. Chè chén dăm ba câu chuyện thì cũng gần trưa. Tâm về nhà thì mẹ đang nấu cơm. Mẹ làm rơi cọng rau xuống đất, mẹ cong mông khom người để nhặt, cái mông mẹ cong ra, cái khe lồn khẽ hiện qua lớp quần bó, thím nó chọn đâu mấy kiểu quần áo hay thật. Nó khẽ đi đến sau lưng, ôm nhẹ mẹ ghì vào người nó.
– Để yên mẹ nấu cơm nào.
– Mẹ đẹp quá, con nhìn mông mẹ mà chỉ muốn địt mẹ nữa thôi.
– Con vẫn chưa tiêu hóa xong thịt dê à. Mẹ sáng nay dậy mà vẫn hơi bủn rủn đây. Tối nay ra giường ngoài ngủ đi nhé.
– Sao lại ra giường ngoài, anh Công bảo chiều anh được nghỉ sớm, anh bắt xe cùng chị Thanh về luôn, tối là đến.
– Ừ nhỉ, mẹ quên mất, thế để tí chuẩn bị giường đệm cho cái Thanh. Mẹ vừa mua 1 bộ giường đệm Kore, nó nằm cho thoải mái.
– Bộ ga cũ mẹ vừa mua năm ngoái mà, sao mua mới cho tốn tiền.
– Năm ngoái là cũ rồi. Anh và thằng Tính nằm hôi rình ra.
– Con thấy hôi mà mẹ toàn rúc vào con thôi. Tâm ịn con cặc vào mông mẹ. Giờ không phải gần trưa thằng TÍnh về bất chợt, nó đã đè mẹ ra rồi.
– Được rồi, người con thơm. Mẹ lúc nào cũng muốn rúc… ưm ưm…
Tâm xoay mẹ lại hôn ngấu nghiến mẹ. Mẹ ban đầu đẩy nó ra, xong dần xoắn lưỡi với nó, tay vuốt con cặc đang đội lên trong quần của nó. Tâm dìu mẹ ra phí tường, hôn ngấu nghiến đôi môi thơm của mẹ. Tay nó luồn vào bóp lấy cặp mông tròn chắc nịch của mẹ.
– Ưm… Ưm… Thôi… Để tối mẹ yêu… giờ để mẹ nấu nốt cơm… Ưm… ưm…
– Ôi… cái tay… đừng chọc vào lồn mẹ như thế… ư… ư… ư…
Tâm thấy mẹ đang nhắm mắt, ngất ngây theo ngón tay đang chọc vào lồn thì rút tay ra, kéo quần mẹ cho phẳng phiu:
“Mẹ nấu ăn cho ngon nhá, con đi vào đọc tài liệu”
Tâm 3 chân bốn cẳng té, không có mà ăn mắng. Nó vừa chạy vừa cười, vì đã khiêu khích mẹ rồi bỏ đấy. Vừa mới bước vào nhà chính thì thằng Tính lộc cộc mở cổng. Trông nó đang hứng trí lắm, không hiểu bày ra trò gì…
– Này, mày vừa đi đâu đấy.
– À, em với thằng Mạnh vừa đi chơi với hội bạn.
– Hôm qua mày với thằng Mạnh lén lút gì thế, có cái gì trong balo khai mau. Không tao mách mẹ.
– Đừng, có gì đâu. Có mấy băng pháo. Em định tết nổ cho vui.
– Mấy là bao nhiêu?
– À, thì có tầm chục băng 2 thằng. Còn thằng Tĩn, thằng Tuệ lùn và thằng Minh mập nữa. Chúng em định gần sáng mùng 1 treo khắp làng rồi đốt, vui phải biết.
– Mày ngốc thế. Nhỡ đâu lộ thì sao. Nhiều pháo thế nó quy tội mày tàng trữ pháo lậu, có phải ảnh hưởng đến mẹ không.
– Làm gì có ai nói mà lộ hả anh.
– Sao mày biết không ai nói. Như mày vừa lộ ra cho tao đấy thôi. Gặp 1 thăng nào bép xép nó kể cho bạn hay người yêu nó, rồi cứ thế lan ra đến tai công an thì sao.
– Thế giờ làm sao anh. Chúng em trót mua hết rồi.
– Thế mày thông báo lại với chúng nó, bắt chúng nó hứa không được nói. Chỉ cần qua rằm không ai nói gì là ổn thôi, đứa nào đốt khu đứa ấy, không gần nhau. Có gì còn cãi được.
– Vâng, để em xem sao. Anh nói làm em sợ.
– Mày để thằng Mạnh nó đốt ý. Nó ở Hà Nội, có gì cũng không liên quan đến mày.
Bữa trưa, thằng Tính thì mặt đăm đăm suy tính. Mẹ thì vừa ăn vừa liếc nó, mắt trợn muốn đánh nó lắm. Tâm cứ tủm tỉm cười, thi thoảng lại cà chân vào bàn chân mịn màng của mẹ. Mẹ trợn mắt nhưng nó cứ lì, mẹ đành mặc kệ nó, khẽ cười. Mẹ cũng thích mà còn giả bộ.