Phần 98
Cả 2 cô cháu cũng không thể nhớ ra nhau, Tâm cùng mẹ và thằng Tính theo đằng nhà trai đi về. Ở nhà cỗ bàn đã thuê nấu sẵn, mọi người về là vào ăn ngay. Chú nó mặt đỏ tưng bừng chúc tụng với các cô các bác. Kéo theo đó là anh Công cũng bị lôi đi. Mẹ có vẻ bớt đi sự lo lắng khẩn trương của ban sáng, nhưng vẫn chưa thả lỏng ra được. Tâm cho tay xuống bàn, khẽ nắm bàn tay mẹ và xoa nhẹ từng ngón tay thon dài xương xương của mẹ. Mẹ khẽ cười, siết nhẹ bàn tay Tâm.
Chiều hôm đó, cả nhà nó cùng các cô bác về quê luôn. Năm ngày nữa là đám cưới rồi, mẹ về rồi lại tất tả xem xét mọi việc. Cả Tâm và thằng Tính đều căng thẳng, đợi mẹ có việc gì là sai. Mẹ có vẻ mệt mỏi, có lẽ là lần đầu con trai cưới vợ, dù đôi lúc chả có việc mẹ cũng ngồi suy nghĩ. Tâm nằm trên giường ôm mẹ trong lòng, mùi thơm từ mẹ thoảng bay vào mũi nó. Nhưng Tâm biết mẹ muốn nghỉ ngơi, nó chỉ nhẹ nhàng ôm mẹ, bàn tay di động xoa lưng và cánh tay mẹ. Dần, mẹ cũng chìm vào giấc ngủ.
Mấy ngày sau Tâm chỉ loanh quanh chờ mẹ sai việc. Không có việc gì thì nó lại sang chăm sóc Cẩm. Cẩm hơi đẫy đà một chút, nàng chả nghén gì cả, ăn là cứ lên cân. Tâm nằm trên giường xoa nắn bộ ngực to của Cẩm, cái miệng nó đang mút mát đầu ti còn lại của Cẩm. Cẩm nằm lim dim, miệng xinh khẽ hé ra thở hắt ra theo nhịp bú mút của Tâm. Từ ngày quen Tâm, cái lồn ngủ quên bao năm được đánh thức mãnh liệt.
Nó dần quen với việc được lấp đầy phủ kín bởi con cặc Tâm. Nhất là khi mang thai, nhu cầu dường như càng tăng thêm. Nên dù Tâm chỉ đi vắng có 3 – 4 hôm là nó đã nhớ con chim của Tâm lắm. Ở trên bộ ngực được bú mút, cái lồn ở dưới đã tự động nhoét nước ra. Cẩm với tay mò con chim Tâm giờ đang cứng như khúc gỗ đâm vào đùi nàng. Cẩm dang 2 chân ra nhích cho chuẩn tư thế, 1 tay kéo người Tâm vào vị trí, 1 tay cầm con chim Tâm nhấn vào cửa lồn mình. Tâm rất phối hợp, nó nhích người đè lên người Cẩm, con cặc nhấn đâm vào lồn Cẩm. Hai mép lồn căng ra khi con cặc tiến vào. Cẩm hự 1 tiếng khi cặc Tâm đâm lút cán sát gần cổ tử cung nàng. Hơi thốn 1 tí, nhưng cơn dâm đã lấn át tất cả. Cẩm quặp cả tay cả chân ôm lấy Tâm, đón nhận từng phát dập của Tâm. Tâm nhấp phành phạch vào lồn Cẩm, cái miệng nó không quên liếm láp cái cổ cái tai Cẩm, làm Cẩm quằn quại vì buồn, vì sướng.
– Chết mất Tâm ơi, anh làm em sướng quá… aaa… aaa… thế này sao em để anh đi Đà Nẵng được đây.
– Thế đi Đà Nẵng với anh.
– Ư… aa… aa… aa… sao đi được… aa… aaaa… aaaa…
Tâm cứ thế dập liên hồi. Nó cảm giác được lồn Cẩm càng co thít chặt lấy thân cặc nó. Mỗi lần con cặc ngập sâu trong lồn Cẩm là thật khó rút ra. Tâm cũng thoáng rùng mình, nó cảm giác cặc nó cũng muốn xuất. Cắn chặt răng gồng hết cơ lên nó dập tới tấp. Theo đà con cặc vừa rút ra đúng lúc Cẩm lên đỉnh, bụng nàng co giật liên hồi. Tâm cúi xuống nhìn, cả 2 háng Cẩm và háng nó đều nhơ nhớp đầy là nước lồn Cẩm. Tâm nằm xuống cạnh Cẩm, nó khẽ ôm lấy Cẩm, bàn tay không quên xoa khắp người Cẩm, xoa xuống cả cái bụng, rồi cái mu vẫn đang nhấp nhô vì cơn sướng.
Cẩm dần yên tĩnh lại. Tâm kéo đầu Cẩm lại, đặt 1 nụ hôn lên môi Cẩm. Rồi nó chỉnh lại tư thế, nằm úp thìa với Cẩm, con cặc được bàn tay dẫn lối nhanh chóng tìm thấy cái lồn đang nhoét nước của Cẩm. Cẩm hơi nhấc chân lên, con cặc nhanh chóng dấn vào, sâu thun thút trong lồn Cẩm. Cẩm há mồm thở hắt ra 1 cái khi con cặc lại dấn sâu trong lồn mình. Tâm nằm sau Cẩm, cái miệng khẽ hôn lên cái gáy trắng ngần của Cẩm, bờ vai mịn màng như con gái của người đàn bà đã ngoài 40. Bàn tay nó không quên xoa bóp bộ ngực to núng nính của Cẩm, con cặc thì vẫn ra vào đều đều trong cái hang động ẩm ướt ấy.
– Anh ơi, anh nhớ về thăm em nhé.
– Anh có đi đâu đâu mà không về. Anh còn về thăm em, thăm con mà.
– Anh nhớ nhé. Anh cứ thế này em nhớ anh lắm.
Tâm lại đặt 1 nụ hôn dài lên gáy Cẩm. Tiếng nỉ non rên rỉ và tiếng nhóp nhép lại diễn ra. Tâm nhẹ nhàng từ tốn đi sâu vào trong Cẩm, cả thể xác và linh hồn.
Ngày cưới cuối cùng cũng đến. Nhà trai sẽ ăn trước 1 hôm, hôm sau sẽ lên đón dâu. Anh Công và chị Thanh đã về từ hôm trước. Mẹ nó như quýnh cả lên. Ở quê nó không giống thành phố mà đặt cỗ. Có chăng là mọi người cùng xúm vào làm cỗ giúp mà thôi. Anh nó về đến nhà thì phông bạt đã được dựng lên. Bên mạn bếp là một chiến trường của các bà các mẹ.
Gọi là dựng rạp nhưng cũng phải ăn 5 – 6 mâm, nhất là anh nó là con trưởng. Cũng may là chú thím nó cũng về, Cẩm và vài cô giáo thân với mẹ cũng sang giúp. Rồi họ hàng, hàng xóm, mỗi người 1 tay. Chưa phải ngày cưới nhưng mọi người cũng chúc tụng anh nó liên hồi. Anh Công mặt đỏ bừng vì vui, và vì rượu. Anh nâng ly theo mọi người, chỉ có chị Thanh hơi nhíu mày. Có lẽ chị không quen lắm với văn hóa làng xã quê nó.
Trời đã vào khuya nhưng Thanh chưa ngủ được. Có lẽ vì mới gần 10h, thường ngày ở nhà Thanh vẫn còn online nghe nhạc và chat chit. Còn nữa là Thanh vẫn lạ nhà, dù căn nhà này Thanh đến ở cũng nhiều lần. Nhưng thực ra là do Thanh hơi bực Công. Công hôm nay say quá, Thanh và thằng Công phải dìu vào phòng ngủ. Đã vậy còn lôi kéo hôn hít Thanh, thậm chí bóp vếu Thanh trước mặt thằng Tâm.
Nằm nghĩ ngợi linh tinh Thanh chợt thấy thèm… cái miệng của Công. Nàng nghe lời mẹ, dù yêu Công nhưng tuyệt đối không cho Công làm đến bước cuối cùng. Hai người dù đi nhà nghỉ cũng chỉ cho Công dùng miệng. Nhưng thế đủ là Thanh sướng, lần nào Thanh cũng dầm dề nước ướt hết miệng Công, hai chân nàng run rẩy như không đứng lên được. Hôm nay tự dung Thanh thèm quá… mà Công lại ngủ lăn như chết.
Thanh nghĩ nghĩ rồi vẫn đi ra phòng ngoài. Thằng Tính đang ngáy rồi. Thanh rón rén đến giường lay Công dậy, nhưng Công vẫn ngủ say như chết. Thanh bực mình, nàng đi ra sân mà không về phòng. Ánh đèn phòng vệ sinh vẫn sáng, Thanh đang buồn đái. Đợi mãi chưa xong, có lẽ là bác Thương đang trong đó. Thanh bật đèn pin điện thoại lên rồi đi về phía vườn.
Thanh tìm được gốc cây to che chắn tốt, bèn định cởi quần ra. Bỗng tiếng rên rỉ đâu đó vẳng đến tai Thanh, làm Thanh giật hết cả mình. Thanh nép người vào gốc cây vì sợ, tự dưng lại ra đây đái làm gì chứ. Trong vườn tiếng côn trùng kêu rả rich, nhưng tiếng rên rỉ vẫn đều đều. Thanh trấn tĩnh lại, hình như không phải ma. Thanh chợt liều lĩnh, nàng men theo phía tiếng rên đi tới.
Trời vẫn tối đen, ánh trăng hắt xuống bị cây cối che không rõ ràng. Nhưng thế cũng đủ để Thanh thấy 2 bóng người đang dính vào nhau. Người nữ đang chống tay vào gốc cây đằng trước, người nam đang đứng dính vào phía mông người nữ. Thanh chợt nóng bừng người, nàng hiểu hai người đang làm gì. Tiếng rên như đánh sâu vào trong đầu Thanh. Phía dưới của Thanh chợt rỉ nước ra, nàng cảm thấy ngứa ngáy.
Tiếng rên dần như tiếng khóc nức nở, nhưng Thanh hiểu người nữ đang rất sướng. Thanh khẽ cho tay vào trong cái quần chun, ngón tay khẽ miết nhẹ nơi mép lồn đã rỉ nước. Hòa nhịp theo tiếng rên, ngón tay Thanh di càng mạnh quanh mép lồn, cà cà nơi hột le. Tay kia của Thanh bụm chặt miệng, nàng cũng muốn rên lên, sướng quá. Thanh tựa vào gốc cây gần đó, tay nàng miết day càng lúc càng nhanh. Cùng với tiếng rên như thất thanh của người nữ, Thanh chợt gồng người lên, nước đái cứ thế phun thành dòng. Cái lồn nàng hẩy hẩy liên tục vì sướng.
Thanh lịm đi, đây là lần đầu nàng thủ dâm. Trước giờ chỉ có Công là úp mặt vào liếm lồn làm Thanh sướng, chứ nàng chưa thủ dâm bao giờ. Thanh đi học, ăn chơi chat chít. Từ khi yêu Công thì Thanh mới biết mùi đời, nhưng cũng do Công chủ động. Lần đầu thủ dâm, thế mà lại sướng lạ. Thanh chợt tỉnh táo lại, 2 người kia đã buông nhau ra, hình như đang mặc lại quần áo. Thanh vội lẩn đi, giờ mới chợt nhớ ra quần mình ướt sũng. Ngại quá, ai thấy thì…
Tâm dọn dẹp bát đũa mâm chén xong thì đã 8h. Nó, thằng Tính và cái Liên phải rửa một đống đũa bát. Chị Thanh có vào giúp nhưng mẹ nó không cho làm. Tâm dọn dẹp xong mới ăn qua quit rồi đi tắm. Bước ra khỏi nhà tắm, nó thấy thím vừa bước ra cửa, hình như thím vừa nói chuyện với mẹ nó. Thấy Tâm, thím liếc mắt cười trêu Tâm. Tâm thật muốn đè thím ra bây giờ nhưng nó biết thật khó, vì vẫn còn mấy anh chị họ hàng nhà nó đang trong nhà nói chuyện với anh Công. Bỗng thím đi lại gần nó, khẽ chọc ngón tay vào ngực nó. Thím khẽ nói: “Tầm tiếng nữa, đợi thím ở sau vườn” rồi đi về.
Tâm vào nhà nghe mọi người nói chuyện, rồi nó hỏi mẹ xem có cần giúp gì không. Mẹ cũng không cần gì cả, chỉ là đang sửa soạn tiền nong với liệt kê các thứ cho bữa cỗ ngày mai. Tâm ngồi với mẹ một lúc rồi đi một vòng quanh nhà. Lúc này đã tầm 9h, mọi người cũng lục tục ra về. Anh nó tiếp chuyện mọi người xong cũng vừa say vừa mệt đã ngủ luôn.
Chị Thanh cũng về phòng, thằng Tính vẫn ngồi lap chơi game, Tâm len lén đi ra sau vườn. Nó mang sẵn tấm nilon to trải xuống đất gần gốc cây mít to, hồi hộp đợi thím. Sốt ruột, nó lại len lén đi sang bên vườn nhà chú. Muỗi cắn sưng chân, tầm 10 phút sau cửa sau hé mở, Tâm mừng húm. Chưa kịp vui thì ra là thằng Mạnh, nó vác bọc rác to vứt ra vườn sau rồi đi vào. Tâm lại chờ, tầm 5′ sau cửa lại mở, ánh đèn hắt ra phản chiếu bóng hình quen thuộc với nó. Lan he hé cửa lách người ra rồi đóng cửa vào. Chưa kịp định thần thì một vòng tay ôm chặt lấy nàng từ phía sau, cái cục cưng cứng ịn vào mông nàng. Tâm thì thào vào sau gáy Lan:
– Thím sao lâu thế, cháu đợi mãi.
– Gớm, thím đã bảo 1 tiếng cơ mà.
– Thì cũng gần một tiếng rồi còn gì, cháu đợi muỗi đốt sưng cả chân.
– Thôi đi đã, đứng đây biết đâu tí ai ra.