Phần 21
Thảo đang nằm trong phòng vuốt vuốt trên cái điện thoại sau khi vừa rửa bát xong. Hôm nay chỉ có bố mẹ và cô ăn tối, Sơn của cô đi ăn tiệc mời các đối tác thân thiết của công ty chú của Sơn, chú của Sơn muốn cậu nhân cơ hội này cho cậu giao tiếp với những đối tác này vì sẽ có lợi cho công việc cậu trong tương lai.
Trên facebook giờ bán hàng nhiều thật, gạt tiến gạt lui chỉ thấy người người bán hàng online, nhà nhà bán hàng online. Mà cũng phải thôi khi tối rảnh rảnh đăng bài có khi lại bán được hàng hơn cả bán ở cửa hàng ấy chứ. Không thấy có thứ gì muốn mua, định thoát Facebook thì một bài giật tít làm cô muốn mở ra xem. Là bài đăng của một hãng nổi tiếng, đang sale váy ngủ sẽ giảm 60% đối với khách hàng mua cái thứ hai. Nhìn váy cũng đẹp, đúng gu mà Sơn nhà cô thích nửa kín nửa hở.
Cô thì đã mấy lần mua hàng trên mạng rồi nhưng khi nhận hàng thì không được ưng so với hình họ đăng bán nên cô quyết định là ngày mai sẽ đến trực tiếp của hàng xem rồi lấy luôn, cái cửa hàng này cô biết nó cũng không quá xa với chỗ cô ở.
Cô comment chèn tên chị Thu, vợ của anh trai cô vào với vài dòng rủ chị mai đi cùng mình. Thảo với chị Thu khá hợp tính nhau, có thể là khi xưa là chơi cùng nhau nên mới hợp với nhau như vậy, kể cả gu ăn mặc, giày dép hay đi cắt tóc làm đầu cũng hay đi với nhau. Ai không biết còn tưởng cô với Thu là hai chị em gái vì từ ăn mặc và đầu tóc khá giống nhau.
Thực ra cái sale 60% cho sản phẩm thứ hai này lúc đó Thảo và nhiều người không hề biết đó là chiêu kinh doanh khá hiệu quả của người đã nghĩ ra nó. Thay vì bán sale 30% cho một sản phẩm thì thì sẽ bán được hai sản phẩm liền một lúc vẫn với mức sale 30% (100% sp1 + 40% sp2 = 140%, chia cho 2 thì mỗi sp= 70%) họ chỉ thay đổi về con số mà những comment đặt hàng nhảy liên tục trong bài đăng của họ.
…
Ở bữa tiệc mà Sơn tham gia đang diễn ra ở một nhà hàng gần đó. Không khí buổi tiệc đang đi về những phút cuối. Miếng trầu là đầu câu chuyện trong văn hóa của người Việt nhưng miếng trầu chỉ áp dụng cho chuyện cưới hỏi còn ở nhà hàng này thì ly rượu cầm trên tay là thứ hiệu quả để làm quen bắt chuyện.
Uống, uống và uống… Sơn đã uống đủ lượng rượu để đủ cho bản thân còn kiểm soát được, nhưng mùi nước hoa thoang thoảng từ người ngồi bên cạnh Sơn làm anh thấy khá rạo rực. Ngồi bên cạnh Sơn là một người phụ nữ khá đẹp và sang chảnh với khuôn mặt đang ửng hồng vì men rượu, đôi môi căng mọng ướt át mà ai nhìn cũng muốn cắn vào nó đang lim dim mắt gật gù có lẽ vì phê rượu (lúc nãy còn mời Sơn mấy ly nhiệt tình lắm mà). Người phụ nữ mặc một cái váy bó sát thân làm cho phần ngực và phần mông căng rít rịn khoe những đường cong tuyệt đẹp, hai cái vú to bự đè vào nhau rồi lắc lư khi cử động tạo thành một khe hở nhỏ giữa hai vú nhìn muốn xịt máu mũi. Kiểu ăn mặc này khác hẳn với kiểu ăn mặc bình thường mà thỉnh thoảng Sơn vẫn tiếp xúc khi đi chị này đi với chồng.
– Hôm nay ông xã bận gì mà để người đẹp đi mình thế này! Anh mời người đẹp một ly được không? Chú của Sơn cầm ly rượu đứng sát người phụ nữ nâng ly lên mời Thư.
– Keeng! Chồng em chê em xấu bỏ đi kiếm bà khác rồi hihi Thư chạm ly rồi đưa lên miệng nhấp một ngụm nhỏ rồi hơi chun mũi vì mùi vị của rượu.
– Anh đố ông xã em kiếm được ai mà xinh đẹp quyến rũ giỏi giang được hơn em đấy haha Lát nữa lên tầng trên hát hò chút nhé em.
– Thôi em xin phép, em say quá rồi mà nhà em không có ai ở nhà nữa. Thư nói và liếc liếc như để ai đó nghe thấy câu “nhà không có ai ở nhà”.
Chú Sơn nói chuyện một lát rồi qua chỗ mấy người đang vẫy tay gọi. Sơn thấy tây tây lên định về lúc mọi người đang kéo nhau lên tầng trên để hát hò thì một giọng nói phả vào tai Sơn rất gần.
– Anh Sơn cho Thư quá giang về một đoạn nhé.
… Ối… ôi! Chẳng biết vô tình hay cố ý mà động tác ghé lại chỗ Sơn làm Thư trẹo ghế đổ cả người sang người Sơn. Theo phản xạ Sơn giơ tay ra đỡ, một tay nắm vào vai một tay nắm vào một nắm thịt mềm thật mềm là một bên vú của Thư. Qua lớp vải nhưng Sơn cảm nhận nó thật mềm, còn to hơn của Thảo của anh, lại còn không mặc áo ngực nữa chứ vì cảm nhận của tay báo về cho Sơn biết điều đó, cái tay là cái thước đo chuẩn xác nhất để so sánh những vật thể không xác định như vú của phụ nữ chẳng hạn.
Cả Sơn và Thư cùng đỏ mặt, Sơn nhanh chóng rời tay khỏi vú và đỡ Thư ngồi dậy. Thư hơn Sơn đến bảy đến tám tuổi nhưng mỗi khi tiếp xúc toàn gọi Sơn là anh làm Sơn cũng ngại gần chết, mãi khi gọi vài lần đâm ra anh cũng quen mà mặc kệ nhưng vẫn gọi là là chị và xưng tôi. Vài lần giao hàng chỗ Sơn lúc đưa hóa đơn ký nhận thì toàn hỏi chuyện linh tinh như kiểu “anh Sơn có tập gym hay không mà nhìn người đẹp thế ‘hay’ trước anh Sơn có nhiều người thích lắm đấy nhỉ” chả liên quan gì đến công việc nên Sơn cũng đoán chắc là bà này cũng có thể là đang thèm ‘ăn mặn’ mà Sơn có thể là mục tiêu của bà. Cú ngã và lời đề nghị vừa rồi phải chăng là một tín hiệu đèn xanh, mà lại bật đúng lúc anh đang có con ma men trong người nữa chứ, đừng ép người hiền lành vào con đường tội lỗi như vậy chứ.
Trên đường về Thư ngồi sau bắt chéo chân, một tay nắm nhẹ eo Sơn lấy thăng bằng vừa đi vừa nói chuyện. Đi được một đoạn im im không thấy nói gì nữa thì một nửa tòa tháp, là một bên vú to bự nóng hổi đổ vào lưng Sơn nóng bỏng đàn hồi như truyền nhiệt sang người Sơn làm cậu thấy bỏng rát, tay vòng ôm vào eo Sơn chặt cứng, đầu thả lỏng dựa vào vai Sơn có lúc nảy nảy ra như là đã ngủ gật làm Sơn hốt hoảng phải vòng một tay lại giữ người Thư vì sợ Thư ngã. Cái chim đang cứng ngắc vì nửa tòa tháp tì vào lại bị cái sợ Thư bị ngã mà làm nó co rúm lại.
Cuối cùng cũng đến cổng nhà Thư, qua một lúc nói chuyện lúc mới lên xe Sơn biết là chồng Thư đang ở biên giới không có ở nhà vì trục trặc chuyện gì đó nên hàng bị giữ lại ở cửa khẩu phải lên đó giải quyết.
Hai đứa nhỏ không dám ở nhà một mình lên qua nhà ngoại từ tối. Thư nhờ Sơn lấy chìa khóa trong cái túi xách cô đeo trên người để mở cổng, thò tay vào túi lôi một hồi toàn phấn son, gương lược, Sơn tròn mắt ngạc nhiên tay cậu cầm lên cả hộp loại ba cái bao cao su rồi mới thấy chùm chìa khóa.
– Chị này đi dự tiệc mang bao cao su làm gì trời! Sơn nhìn Thư mắt đang nhắm tịt dựa vào mình rồi nghĩ trong đầu như vậy.
Vất vả lắm Sơn mới cho Thư và cái xe vào trong sân. Toàn bộ người Thư đang dựa vào người Sơn, một tay Sơn choàng qua lưng ôm vào eo Thư dìu cô tiến dần đến cửa chính.
Tình huống này nguy hiểm à nha, dìu một cô gái say vào trong ngôi nhà của cô ta khi chồng con cô ta không có ai ở nhà trong thì trời đã về khuya. Mà bà chị này cũng góp một phần vào màn hiểu lầm của Thảo trước ngày cưới khi gọi ngọt ngào “anh Sơn” trước khi anh tắt máy.
Còn lúc này cảm giác từ bàn tay anh báo về + mùi nước hoa thoang thoảng từ Thư và men rượu trong người làm Sơn đang nhen nhóm thêm nhiều ý nghĩ xấu trong đầu, bằng chứng là chiếc chày ở giữa hai chân đang dựng ngược lên trước vẻ đẹp có phần mặn mà của bà chị Thư đã có hai con này.
Tình ngay lý gian khó mà giải thích khi Thảo của anh biết chuyện này nhưng biết làm sao bây giờ, làm người tốt sao để một người say ở ngoài cửa được, mà anh không kể thì làm gì ai biết được. Tặc lưỡi một cái rồi anh mở cửa, bật điện rồi nhằm một phòng đoán là phòng ngủ dìu Thư tới. Vu vơ thế nào mà trúng phòng ngủ luôn, Sơn bật điện và để Thư nằm trên giường rồi quay mặt bước đi. Vừa bước được hai bước Sơn ngoái đầu lại nhìn Thư như tiếc rẻ điều gì đó nếu không làm thì có lỗi với thằng em đang căng cứng bên dưới.
Thư nằm trên giường mặt nghiêng về phía Sơn, mắt nhắm nghiền, vài lọn tóc quăn phất phơ trước hai má hồng lên vì uống rượu, đôi môi vẫn căng mọng ướt át như mời gọi, ngực phập phồng theo hơi thở dưới lớp váy mỏng bó sát, phần chân váy che kín chân đùi chỉ để hở hai bàn chân thon nhỏ trắng ngần. Sơn nuốt nước bọt “ực” rồi quay mặt tiếc nuối bước tới cái nắm cửa.
– Cạnh! Cái nắm cửa vừa xoay kéo cửa hé mở thì lưng Sơn được ‘nô tỳ’ bằng một cơ thể nóng bỏng áp sát từng centimet không còn một khoảng trống, má và tai úp vào lưng Sơn, hai tay vòng ôm vòng qua người Sơn chật cứng.
Sơn cảm nhận được Thư không mặc áo lót mà thả rông khi chị đổ vào người anh và được bàn tay anh xác nhận, lúc tì sát trên xe máy vẫn là cái vú ấy nhưng hiện tại là cả hai quả đang đè vào lưng anh chỉ cách lưng anh một lớp vải ảo của anh, điều này thì lưng anh chắc chắn xác nhận. Mùi nước hoa lại xộc mũi, sức nóng của hai quả bưởi cùng đôi tay trần mát lạnh làm Sơn càng rạo rực và phấn khích.
– Ở lại với Thư một lúc nhé anh Sơn! Câu nói nhỏ nhỏ như cầu xin làm lưng Sơn rung rung theo từng câu chữ.
– Hix Hix chồng Thư là người hoàn hảo trong mọi chuyện, nhưng anh ấy bị yếu, hix đã từ rất lâu Thư chưa biết được cảm giác sung sướng của vợ chồng Hix Hix thấy Sơn im lặng Thư vừa nấc lên vừa nói tâm sự về hoàn cảnh mình.
– Anh Sơn y… ê… u Thư một lần này thôi nhé… anh giúp em, chỉ một lần này thôi… Thư nói tiếp khi Sơn vẫn im lặng.
Thấy Sơn không nói gì nhưng tai Thư đang nghe thấy tim Sơn đang đập dồn dập trong lồng ngực. Đàn ông mà, ai mà không ham muốn được vật lộn với hơn một cô gái, mà lại là cô gái rất đẹp bên cạnh Sơn như lúc này.
Cô rời một tay đang ôm người Sơn luồn qua cạp của cái quần vải, cả cái quần sịp bên trong nắm vào cái dương vật dài ngoẵng không thể cương cứng thêm được nữa. Sơn điếng người gồng mạnh cái dương vật với cái hành động đó của Thư.
Những câu nói của Thư khi nãy đã làm cậu lung lay, người cậu đã rạo rực lắm rồi thêm động tác đang vuốt ve cái dương vật đang căng cứng trong quần bằng đôi tay mềm mại, bàn tay ấm nóng mềm mại còn lại kia đang xoa vào ngực, vào đầu ty làm Sơn sụp đổ hoàn toàn. Bản lĩnh là sự kiềm chế của lý trí đã bị bản năng vùng dậy đè bẹp.
Sơn quay người lại ghé miệng hôn vào cái môi ướt át đang chực chờ đón nhận môi anh, lưỡi đan vào nhau, một tay Sơn nhào vú trần của Thư mà khi nãy hai cái quai váy đã bị Thư tụt xuống trước khi lao vào ôm Sơn, một tay xoa vào cái mông “lồng bàn” qua lớp váy mỏng manh ấy bó sát ấy.
Chiếc điện trong túi quần rung rung vài cái rồi giai điệu quen thuộc của bài “My love”. Chỉ cần giai điệu đó cất lên là Sơn biết người đang gọi anh là ai, đó là chuông anh cài riêng cho số điện thoại của Thảo từ rất lâu rồi từ ngày cả hai đều dùng điện thoại. Những lời hát bằng tiếng Anh da diết làm cho đôi môi Sơn rời môi Thư ra, bàn tay buông thõng trong ánh mắt mở to của Thư có phần khó hiểu vì người Sơn cứng đờ vô hồn không còn chút biểu cảm nào, kể cả việc rút chiếc điện thoại đang kêu kia ra để nghe cũng không có.
Thư nhìn theo ánh mắt Sơn nhìn lên cái ảnh cưới treo ở đầu giường của hai vợ chồng Thư trong ánh mắt rạng ngời của sự hạnh phúc mà Thư chụp nhiều lần trước. Thư có vẻ chua xót khi nhìn thấy ánh mắt người chồng đang nhìn chằm chằm như nhìn một con phụ nữ đốn mạt mang trai về nhà để hành lạc khi chồng vắng nhà. Còn Sơn nhìn vào đó, anh thấy mình thật có lỗi khi ở đầu giường anh cũng có một cái ảnh như vậy của anh và Thảo. Vậy mà giờ phút này anh đang định đè lên một người phụ nữ khác trong chính căn phòng ngủ của vợ chồng họ, trên chiếc giường cưới có ảnh cưới treo trên đầu giường họ.
Sơn kéo hai quai váy Thư lên ngay ngắn như lúc ở bữa tiệc trong khi Thư cúi mặt, hai tay thả tự do buông thõng.
– Chị rất đẹp… Em xin lỗi! Sơn đặt hai tay lên vai Thư, cúi đầu hôn lên trán Thư rồi quay lưng bước đi khi trong túi quần Sơn những giai điệu điệp khúc bài “My love” vẫn vang vọng một lúc trước khi mất hút theo tiếng xe máy của Sơn đang đi xa dần.