Phần 41: Chuyện giang hồ
“Tuấn… là tao hoa mắt hay đúng là mày vậy?” Long không tin vào mắt mình hỏi.
Tuấn đáp: “Anh không hoa mắt đâu.”
Để nói về quan hệ giữa Tuấn và Long thì cũng không tốt đẹp gì lắm. Lúc Long phản bội Hưng thì Tuấn đã nổi ý định muốn tẩn cho Long một trận rồi. Nhưng lúc đó Hưng bảo hắn muốn tự giải quyết. Giờ Long quay xe nên Tuấn cũng đã đỡ ghét hắn một chút… chỉ một chút.
“Với quan hệ của tao và mày thì có vẻ không hợp ngồi với nhau lắm.” Long nhếch mép cười nhạt.
Tuấn nhún vai mặt không biến sắc: “Em cũng không muốn gặp anh lắm, chẳng qua có chút việc mà thôi.”
“Việc gì?” Long hỏi.
“Lập một bang hội, do em đứng đầu.” Tuấn tự tin đáp.
Long bật cười, hắn nói: “Haha mày đứng đầu một bang hội ư… nghe buồn cười quá đấy.”
Tuấn nhếch mép: “Chứ sao nữa, tới hạng trói gà không chặt như anh còn làm đại ca được mà.”
Long nghiến răng khi nghe Tuấn khinh bỉ mình: “Mày nói gì, muốn chết đúng không?”
Tuấn đáp: “Dù em có muốn anh cũng không giết em được, xúc phạm nhau thế là đủ rồi anh muốn đường hoàng ngồi vào ghế đại ca… em sẽ giúp.”
“Tao biết mày đánh đấm rất giỏi, nhưng mày tốt vậy cơ à… nói đi điều kiện là gì?” Long biết khả năng của Tuấn, Hưng cũng rất đề cao Tuấn trước mặt Long nên Long biết Tuấn không nói phét, nhưng chẳng ai giúp không ai điều gì và Long biết rõ điều này.
“Đơn giản thôi, lập bang hội do em đứng đầu… nhưng em không trực tiếp lãnh đạo mà chỉ ở trong bóng tối, người lãnh đạo trực tiếp là anh.” Tuấn nói.
Long trầm ngâm suy nghĩ, sau đó hỏi: “Tại sao mày muốn lập bang hội?”
“Đàn em của thằng Phú đến thanh toán người nhà của em nhưng may mắn không ai bị thương… chắc nó cũng ghé qua thăm anh nhỉ?”
“Ừ… con mẹ nó, tao bị nó đe dọa…”
“Đáng đời cho kẻ phản bội, thôi em về đây… cứ suy nghĩ đi rồi liên lạc với em.”
Tuấn đứng dậy ra về, bỏ lại Long ngồi bần thần trong quán bia.
Tuấn tạm thời muốn giải quyết việc riêng nên không tìm tới Thầy Ba. Sau khi ở quán bia Tuấn về nhà.
3 ngày sau…
Long hẹn Tuấn tới quán nước, sau đó đồng ý với yêu cầu của Tuấn.
“Tao đồng ý với mày, nhưng tao cũng có một điều kiện.” Long nói với ánh mắt thâm sâu khó lường.
Tuấn cũng không nhởn nhơ hỏi: “Điều kiện gì?”
Long trầm giọng đáp: “Tao muốn mày dạy võ cho tao… tao biết khả năng đánh đấm của tao còn thua kém những thằng đại ca khác… hãy dạy tao và tao sẽ trả mày một cái giá như ý.”
Tuấn híp mắt lại, đây là những gì hắn dự đoán. Trong đầu Tuấn đã chuẩn bị sẵn một cái giá.
“Không thành vấn đề, 10 triệu 1 buổi học.”
“Mày cướp luôn đi.”
“Có đồng ý không?”
“Ờ thì… đành vậy!”
Vậy là những ngày tiếp theo, Tuấn trở thành thầy dạy võ của Long. Tuấn dùng những bài tập khắc nghiệt mà mình từng trải qua để huấn luyện cho Long.
Long tuy đã lăn lộn trong giang hồ nhiều năm nhưng cũng không thể chịu nổi những bài tập như địa ngục của Tuấn giành cho mình.
Ngày đầu tiên Long mệt đến mức về nhà là lên giường nằm luôn, những ngày tiếp theo thì Long dần thích nghi với những bài huấn luyện.
1 tháng sau…
Lúc này là 21h tại sân vận động thị trấn Thanh Miện, Long và Tuấn cùng một vài anh em khác đã có mặt và đang chờ đợi.
Không lâu sau, vài chiếc ô tô tiến vào từ cổng. Cửa xe mở ra đi xuống là từng nhóm giang hồ, đó là đại ca của từng xã cùng đàn em của bọn hắn.
“Sớm sủa quá nhỉ Long!” Một thằng người gầy ọp, da đen xì hai má hóp lại, đầu cắt cua đi đầu một nhóm giang hồ tiến đến cười mỉa mai.
Đó là Mạnh Gà, đại ca của xã Tứ Cường. Là kẻ không ưa Long nhất và muốn đấm vỡ mồm Long để ngồi lên ghế đại ca của thị trấn.
“Anh em tới đông đủ quá vậy, còn tưởng ở nhà ngủ hết rồi chứ!” Một thằng khác người cao chưa tới 1m6 nhưng vai u thịt bắp, đầu cắt moi nhuộm vàng nhưng đống rơm. Thằng này là Văn Veo, tuy nhỏ con nhưng đừng khinh thường vì hắn đã ngồi ghế đại ca được 6 năm rồi.
Hôm nay Long gọi 3 thằng đại ca mà hắn cho rằng có thể đe dọa đến cái ghế mình đang ngồi nhất đến để solo. Còn một thằng nữa vẫn chưa thấy tung tích đâu.
Mạnh gà tiến đến trước mặt Long, sau đó đưa tay ngoáy mũi nói: “Mày cũng gan đấy khi dám hẹn tụi tao đến đây, nhưng với khả năng của mày thì tốt nhất nên rút lui đi, tự tìm đường lui cho mình sẽ hay hơn đấy.”
Long sắc mặt trở lên nặng nề, hắn muốn đấm vỡ mồm tên này ngay lập tức.
Một chiếc xe khác đi vào trong sân vận động, người bước xuống là một cô gái xinh đẹp với ba vòng bốc lửa mặc bộ váy body màu đỏ bó sát.
Cả đám nhìn thấy thì mắt hau háu nhìn vào cặp bưởi lúc lắc theo nhịp đi của cô gái.
Mạnh Gà lên tiếng: “Ây… chào người đẹp, chồng em đâu mà lại để em tới đây một mình vậy… lát có muốn đi chơi cùng anh không?”
Cô gái tự tin bước đến, dù phía trước có mấy chục thằng giang hồ máu mặt đi chăng nữa cũng chẳng làm nàng e sợ. Bởi vì nàng là vợ của đại ca Thường Thính đại ca xã Hùng Sơn.
“Chồng tôi có việc bận nên bảo tôi tới thay mặt.” Cô gái nói.
Mạnh Gà bật cười, tiến đến rồi đi vòng quay cô gái ánh mắt soi mói thèm thuồng nhìn cơ thể hấp dẫn ấy: “Haha, rồi sao em không gọi thằng đàn em nào đi cùng… chẳng may bị sứt tí da nào thì uổng.”
Cô gái đáp: “Chồng tôi sẽ không can dự vào chuyện này, vậy nên tôi đến xem náo nhiệt thôi… các anh còn chưa bắt đầu hay sao!”
Tuấn đứng một bên thấy cô gái vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ kia một mình dám đứng nói chuyện hiên ngang với một tay giang hồ máu mặt như Mạnh Gà thì không khỏi gật gù, đúng là vợ của đại ca giang hồ cũng có chút khí chất đại ca.
“Bắt đầu thôi!” Long nãy giờ chờ đủ rồi, hắn lên tiếng.
Cả đám nhanh chóng đến khu khán đàn để ngồi xem, còn khoảng sân phía trước để cho màn solo căng cực diễn ra.
Long đã đứng ở đó, hắn nói với tất cả mọi người có mặt ở đây: “Anh Hưng nằm viện và giao cái ghế anh ấy ngồi cho tao… nhưng tao thì vẫn chưa đủ uy để một vài thằng tôn trọng, vì vậy tao hẹn chúng mày ra đây để quyết đấu, nếu tao thua thì tao sẽ rời khỏi ghế đại ca còn nếu tao thắng… tự hiểu nhé!”
Đàn em của Long thì vỗ tay hoan hô còn những tên khác thì ngồi im. Mạnh Gà và Văn Veo thì cười khẩy, bọn chúng thừa biết trình của Long tới đâu.
Cô gái xinh đẹp kia thì chỉ ngồi đó, tay chống lên cằm rồi quan sát.
“Thằng nào lên trước?” Long chỉ tay về phía hai thằng Văn Veo và Mạnh Gà rồi quát.
“Để tao…” Văn Veo lên tiếng.
“Không… để tao!” Mạnh Gà giữ Văn Veo lại rồi nói.
“Gì đây?” Văn Veo cau mày hỏi Mạnh Gà.
Mạnh Gà nói: “Tao có chút ân oán muốn giải quyết, mày nhường tao đi rồi lát tao mời đi chơi gái.”
“Ok!” Văn Veo gật đầu.
Thấy Mạnh Gà đi xuống, Long cười nhếch mép. Đúng như dự đoán thì Mạnh Gà là kẻ muốn đánh nhất.
Cách đây nửa năm Mạnh Gà và Long cùng theo đuổi một cô gái, Long thì tán tỉnh kiểu bình thường… còn Mạnh Gà thì tán tỉnh kiểu tình một đêm.
Cô gái kia thì cùng lúc cặp kè với cả hai, sau khi bị phát hiện thì liền chia tay cả hai luôn. Từ đó Long và Mạnh Gà cứ nhìn thấy nhau là cay.
Long vẫn còn nhớ rõ câu nói của Mạnh Gà: “Lúc mày hôn nó có nếm được mùi gì lạ lạ không, nếu có thì đó là mùi tinh của tao đó.”
Quay trở lại với trận đấu, lúc này cả hai người đã sẵn sàng.
“Chuẩn bị về ăn cháo thay cơm đi thằng chó!” Mạnh Gà cười trong sự hung dữ.
“Ăn cháo gà hả… haha!” Long cười chế giễu.
“Con mẹ mày!” Mạnh Gà tức giận rồi phóng về phía Long.
Thân thể gầy gò của Mạnh Gà như tia chớp lao tới trước mặt Long rồi tung một cú đấm.
Long lập tức đưa tay đỡ lấy cú đấm rồi phản công bằng một cú móc hàm.
Binh…
Binh…
Cú đấm móc hàm của Long bị Mạnh Gà né đi, hắn lùi lại và nói trong sự ngạc nhiên: “Ồ… xem ra mày mạnh hơn trước rồi.”
Long vặn khớp vai: “Mày nhận ra thì cũng hơi muộn rồi.”
Long dậm mạnh chân xuống đất phóng về phía của Mạnh Gà, hai nắm đấm đồng thời tung ra.
Mạnh Gà nghiêng đầu né được một cú đấm nhưng không thể né được cú còn lại, phải dùng cả hai tay để đỡ lấy.
Mặt Mạnh Gà biến sắc, một cú đấm của Long khiến hắn phải dùng toàn sức lực để đỡ ấy vậy mà vẫn phải lùi lại mấy bước.
Mạnh Gà nghiến răng: “Sao mới một thời gian không gặp nó lại mạnh lên nhiều như vậy… xem ra mình không chơi được nó rồi phải dùng cách khác thôi.”
Long tiếp tục lao lên tung liên tiếp mấy cú đấm, rồi cuối cùng bồi thêm một cú đá quét ngang sườn của Mạng Gà.
Mạnh Gà ăn đòn liên tiếp mặt tái đi, bị cú đá của Long làm cho suýt thì ngã nhào.
Đám đàn em của Mạnh Gà thấy thế thì liên tục la hét cổ vũ cho đại ca, cô gái xinh đẹp ngồi riêng một chỗ mắt vẫn nhìn chăm chú hai người đàn ông đánh nhau.
Mạnh Gà bị rơi vào thế yếu, hắn bị Long đạp vào ngực ngã ngửa ra đất. Long thấy vậy thì nhếch mép nói: “Sao hả, muốn đánh nữa không.”
Mạnh Gà ho khụ khụ, hắn vừa đứng dậy vừa nắm chặt tay rồi bất ngờ ném một nắm cát bụi vào mặt của Long.
Long sơ xuất không đề phòng ăn trọn nắm cát vào mặt, nhất thời không thể mở mắt ra.
Mạnh Gà lao tới tung đấm thẳng vào mặt Long khiến Long tóe máu mũi, sau đó là liên hoàn những cú đấm vào mặt khiến Long choáng váng chỉ biết khua tay loạn xạ.
“Con mẹ nó, thằng kia chơi xấu!”
Đàn em của Long tức giận quát lên.
“Xấu con cặc, có luật nào nói không chơi ném cát.”
Đàn em của Mạnh Gà phản bác ngay. Thế là hai bên lao vào đấm nhau túi bụi. Tuấn né sang một bên để tiếp tục xem trận đấu, lúc này hắn phát hiện Văn Veo đang đi tới chỗ Long, trên tay là một con dao bấm.
Hóa ra bọn này có ý thủ tiêu Long từ lâu, nhân cơ hội đàn em của Long bận đánh nhau mà ra tay.
“Long à… cái ghế đại ca của mày tao xin nhé!” Văn Veo rít lên đầy tham vọng rồi đâm con dao về phía Long.
Đúng lúc này Long đã mở được mắt, hắn nghe tiếng của Văn Veo phía sau thì lập tức quay lại rồi chụp được cổ tay của Văn Veo khi con dao sắp đâm tới ngực mình.
Một màn đánh nhau hỗn loạn khiến vợ của Thường Thính hơi hoảng liền đứng dậy chạy về hướng xe của mình.
“Thì ra chúng mày thông đồng nhau muốn giết tao!” Long rít lên, sau đó đập đầu mình vào đầu Văn Veo khiến cho Văn Veo choáng váng lùi lại.
Long giật được con dao thì Mạnh Gà từ phía sau cầm viên gạch đập xuống đầu Long.
Khi Mạnh Gà đinh ninh rằng một viên gạch này sẽ đập chết Long thì hắn bị ai đó nắm lấy cổ rồi quăng ra xa, viên gạch chỉ sượt nhẹ qua tóc của Long rồi rơi xuống đất.
Mạnh Gà bay thẳng vào thùng rác gần đó, hắn nghiêng người làm đổ thùng rác rồi bò ra.
“Con cụ thằng nào?” Mạnh Gà gào lên.
Tuấn đứng trước mặt Mạnh Gà, hắn lạnh lùng nói: “Tao.”
Mạnh Gà quát: “Con mẹ thằng rank này, muốn chết rồi.”
Mạnh Gà bật dậy muốn đạp vào bụng Tuấn nhưng Tuấn né được dễ dàng sau đó cầm lấy cổ tay của Mạnh Gà vặn ra phía sau kêu răng rắc.
“AAAAA!” Mạnh Gà gào lên đầy đau đớn, hắn có thể cảm thấy tiếng xương đang nứt ra, nếu Tuấn mạnh tay lên chút nữa thì xương hắn sẽ gãy mất.
Ở phía kia thì Long đang đấm nhau với Văn Veo và đang thua thế, Văn Veo liên tục đấm vào mặt Long. Từng cú đấm khiến Long xây xẩm mặt mày, hắn đã đuối sức rồi.
Đàn em của Long cũng nhanh chóng bị đàn em của cả Mạnh Gà và Văn Veo áp đảo, đấm cho mặt mũi sưng húp.
Văn Veo gào lên khi thấy vợ của Thường Thích sắp lái xe ra ngoài: “Chặn con đĩ kia lại, đừng để nó ra ngoài.”
Một thằng đàn em của bên ngoài đang ngồi uống nước, thấy thế liền lao ra chặn đầu xe của cô gái. Thế là cô gái bị bắt lại.
Tuấn đạp Mạnh Gà trên đất, Văn Vẹo cũng đang khóa cổ Long. Đàn em của Long cũng bị khống chế rồi, giờ chỉ còn một mình Tuấn mà thôi.
Văn Veo siết chặt cổ Long: “Thằng ôn kia không ngờ mày mới là người mạnh nhất ở đây, khôn hồn thì tự đầu hàng bằng không tao bẻ gãy cổ thằng này.”
Tuấn xem lời đe dọa của Văn Veo như tiếng chó sủa nói: “Ai xích chó lại đi sủa nghe ngứa tai quá… Theo luật thì trong lúc solo nếu có kẻ xen vào thì kẻ đó sẽ phải chịu phạt… mày mau thả người ra bằng không tao sẽ báo vụ này cho Ông Trùm!”
Vừa nói Tuấn vừa dùng sức nhiều hơn vào chân khiến cho Mạnh Gà bị đạp kêu lên đầy thống khổ.
“Tụi mày còn đứng đực ra đó, đập chết mẹ nó cho tao!” Văn Veo hất hàm gào lên với đàn em.
Ngay lập tức gần 20 thanh niên xăm trổ hổ báo cáo chồn đã bao vây lấy Tuấn, nhưng bọn chúng còn chưa biết thực lực của thiếu niên trước mặt nên rất khinh thường.
“Đại ca… bắt nó luôn nhé?”
“Bắt con mẹ mày… đập chết nó đi!” Văn Veo nghiến răng quát, con mẹ lũ đàn em vô dụng.
Long lúc này đang bị khóa cổ sắp nghẹt thở, hắn nhìn thấy gần 20 thằng bao vây lấy Tuấn thì biết Tuấn sắp đăng xuất, hắn chưa chứng kiến ai 1 chọi 20 mà thắng cả.