Phần 80
Trần Ngọc Thuần say rượu mù quáng. Điều này khiến khuôn mặt còn hồng hào và quyến rũ hơn. Trương Đông nhịn không được hôn nó. Trong tiếng rên rỉ của Trần Ngọc Thuần, anh bắt lấy cái lưỡi đinh hương mỏng manh của cô và mút nó.
Trần Ngọc Thuần lo lắng, nhưng cũng cảm thấy một sự kích thích, và lưỡi cô đáp lại Trương Đông với sự nhiệt tình nóng bỏng.
Khi hai người hôn nhau, tay Trương Đông trèo lên cặp sữa mềm của Trần Ngọc Thuần và xoa xoa nó, trong cảm giác tiêu hồn của Trần Ngọc Thuần liền nhéo vào núm vú, tạo thành khoái cảm làm cho Trần Ngọc Thuần choáng váng. Toàn thân co giật run rẩy, nếu không có sự giúp đỡ của Trương Đông, sợ rằng đôi chân mềm nhũn đã ngã xuống đất.
“Đừng, nếu em không phát ra âm thanh, thì Nan Nan sẽ không phát hiện ra!” Nói xong, Trương Đông cúi đầu thấp xuống, nửa ngồi xổm xuống và nắm lấy cặp sữa mềm của Trần Ngọc Thuần đưa vào miệng, chăm chú ngậm chặt hai núm vú mỏng manh.
“A!” Sự kích thích do cái lưỡi thô bạo của người đàn ông khiến Trần Ngọc Thuần ngứa ngáy hừ một tiếng.
Vốn đã ý loạn tình mê, lại cùng với sự kích thích như vậy, hơi thở của Trần Ngọc Thuần ngày càng trở nên cấp bách hơn, và thậm chí đôi chân của cô hơi run rẩy, nhưng may mắn là âm thanh nhẹ này không bị Trần Nan phát hiện.
Trương Đông dùng tay và miệng để thưởng thức cặp sữa mềm của Trần Ngọc Thuần một lần nữa, rồi thô lỗ kéo cô lên, hung hăng hôn một ngụm vào cái miệng ướt át, khiến Trần Ngọc Thuần gần như ngất đi, đặc biệt là tay của Trương Đông không thành thật véo vào cặp mông mềm mại của cô. Mặc dù nó vẫn được ngăn cách bởi áo choàng tắm, nhưng nó không ảnh hưởng đến cảm giác tròn trịa đàn hồi.
Sự vuốt ve mãnh liệt của Trương Đông khiến Trần Ngọc Thuần khó thở, đôi mắt đầy hơi nước do động tình, vô cùng quyến rũ.
Trương Đông liếm môi thỏa mãn, rồi hôn đôi tai đỏ của Trần Ngọc Thuần, và anh thở hổn hển: “Ngọc Thuần, em có biết hình phạt nào được dùng đối với trẻ em hư không?”
Chán ghét… Trần Ngọc Thuần toàn thân quả quyết, ý loạn tình mê thốt ra: Em em… người ta không phải là lần đầu tiên nhìn thấy…
“Ồ, em đã thấy nó ở đâu?”
Trương Đông hơi sững sờ, nhưng chuyển động trên tay anh ta ngay lập tức được khôi phục. Một tay véo vào bộ ngực trắng của cô, và tay kia cầm chiếc áo choàng tắm và chuẩn bị khoan vào.
“Tại, trong nhà em…” Trần Ngọc Thuần nheo mắt thở gấp liên tục, chịu đựng sự thôi thúc trong cơ thể, mơ hồ nói: “Em, cha em đã giấu những thứ kia, em, em đã xem qua… Lúc đó, Nan Nan đã đi sang nhà em chơi, thời điểm không có ai, chúng em tò mò muốn xem…”
Có lẽ do đang động tình. Trong bầu không khí khó chịu, Trần Ngọc Thuần đã không từ chối Trương Đông, những động tác của anh ngày càng táo bạo hơn. Khi chiếc áo choàng tắm được vung lên, bàn tay lớn của Trương Đông liền xoa vào âm hộ của cô, cô động tình kêu một tiếng, để cho Trương Đông vui mừng chính là, dưới áo choàng tắm lại không mặc gì.
Bàn tay của Trương Đông vuốt ve nhẹ nhàng, bàn tay nóng và ẩm ướt. Trần Ngọc Thuần đang động tình, nên khe thịt mỏng manh đang lầy lội.
Trong khi Trương Đông cầm âm vật bằng tay, dùng ngón tay tìm một lỗ nhỏ để nhét vào, thổi khí nóng vào tai Trần Ngọc Thuần và rên rỉ nói: “Không ngoan, đã ướt thành thế này.”
“Chán ghét, anh… rất thoải mái…” Trần Ngọc Thuần thở hổn hển, mị nhãn như tơ rên rỉ, gần như cắn răng mới lấy lại được chút lý trí. “Đừng… đừng trêu người ta nữa, nếu bị nhìn thấy, thì phải làm sao?”
Cơ thể của Trần Ngọc Thuần vô cùng nóng bỏng, trắng hồng với một lớp mồ hôi cảm xúc, và cơ thể mỏng manh đang trần truồng trong không khí.
Trương Đông xoa một tay lên ngực Trần Ngọc Thuần, và tay kia nổi cơn thịnh nộ giữa hai chân cô. Nếu anh không ôm lấy cô, thì có lẽ Trần Ngọc Thuần đã ngã xuống đất.
“Phát hiện thì liền biểu diễn cho cô ấy xem.”
Trương Đông đã đỏ mắt, nhưng anh vẫn cố gắng kiềm chế ham muốn của mình. Dù sao, thời gian không nhiều không đủ để gây nghiện, và thật tồi tệ nếu phải dừng giữa chừng.
“Nào có người anh trai nào như thế!” Trần Ngọc Thuần động tình nói, bất chợt nhìn Trương Đông với đôi mắt đầy sương mù, nói với ý nghĩa sâu sắc: “Cũng đúng, anh cũng không phải là anh trai ruột của cô ấy.”
Trương Đông mồ hôi lạnh. Khi anh muốn giải thích, Trần Ngọc Thuần lại bất ngờ mở rộng vòng tay và nắm lấy cổ Trương Đông, đưa ra một đôi môi hồng ngọt ngào.
Trương Đông không hiểu tại sao Trần Ngọc Thuần lại đột nhiên chủ động, nhưng tự nhiên anh phải hưởng thụ một chút. Một nụ hôn dài ướt át trong sự âu yếm, để hai người Trương Đông đều toát mồ hôi.
Khi Trần Ngọc Thuần gần như ngạt thở mới buông ra. Trong khi cô thở dốc, cô nói với vẻ lúng túng và ngại ngùng: “Anh, thật ra, em đã không trao cho anh nụ hôn đầu tiên!”
“A?” Trương Đông hơi sững sờ, và anh không đáp lại trong tiếng thở hổn hển.
Trương Đông di chuyển, cái lều giữa háng nằm trên bụng dưới của Trần Ngọc Thuần.
Sau khi Trần Ngọc Thuần hừ một tiếng, cô nói trong sự ngượng ngùng cúi đầu và bối rối: “Nụ hôn đầu tiên của em là Nan Nan, đó là lần em nói về bộ phim đó, cả hai đứa đều muốn thử nó… giống như…” “Chà, em dám nói dối anh! Một đứa trẻ hư thì phải bị trừng phạt.” Đôi mắt của Trương Đông đỏ rực, và hai tay anh ấn mạnh vào vai cô để ấn cô xuống.
Lời nói của Trần Ngọc Thuần chắc chắn là một ngọn lửa, khiến tâm trí của Trương Đông ngay lập tức hiện lên khung cảnh Trần Ngọc Thuần và Trần Nan đang hôn nhau say đắm. Bức tranh sống động tươi sáng. Đối với đàn ông, kiểu kích thích này không kém mang súng ra trận.
Vẻ ngoài Trần Ngọc Thuần có phần đáng thương, nhưng cô ấy vẫn thuận ý quỳ gối trước mặt Trương Đông, nhưng cô ấy không cởi quần Trương Đông, mà hai tay ôm lấy mông Trương Đông, xoa xoa côn thịt đang tức giận bằng khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy. Động tình nỉ non: “Anh ơi, đợi một chút mới trừng phạt Ngọc Thuần có được hay không?”
Khi nói chuyện, Trần Ngọc Thuần nhìn Trương Đông một cách quyến rũ, và khuôn mặt nhỏ bé say đắm mài vào côn thịt của Trương Đông, mặc dù có một lớp vải ngăn cách, nhưng hương vị nam tính ở gần, vẫn khiến hơi thở cô gấp gáp khó khăn, côn thịt giật giật nhảy lên khiến cô biết Trương Đông đang phấn khích đến mức nào, mà giữa hai chân cô cũng ngày càng ướt hơn.
“Hai đứa mới chỉ hôn môi?” Trương Đông nhịn không được hào hứng hỏi.
“Ừm, không đến nỗi làm như chúng ta.”
Trần Ngọc Thuần đứng dậy, mặc dù mặt cô ấy đỏ ửng, nhưng cô ấy nhanh chóng dọn dẹp áo choàng tắm. Cô cúi đầu một cách ngượng ngùng. “Bọn em chỉ là tò mò. Anh cũng biết rằng em và Nan Nan luôn có tình cảm tốt, và thỉnh thoảng hai đứa cũng sẽ cởi áo nhau ra và đọ xem bộ ngực của ai lớn hơn.”
Trương Đông rất phấn khích, nhưng sau đó anh nghĩ rằng động thái thân mật này là bình thường giữa những cô gái.
Năm nay thật kỳ lạ. Mấy cô gái nắm tay nhau và thậm chí hôn nhau thì được coi là chuyện bình thường, thậm chí còn nghĩ rằng họ thật dễ thương.