Phần 103
Những giọt tinh trùng của tôi cũng chầm chậm mà chảy ra ở cái lỗ lồn. Trinh cũng vòng tay ra đằng sau rồi đưa một ngón tay vào bên trong mà móc nhẹ nhàng.
Đám tinh trùng của tôi cũng quấn lấy ngón tay của Trinh. Trinh rút ra quay lại mà nói:
– Khiếp của anh nhiều thế! Hôm qua đã ra như vậy rồi mà hôm nay còn nhiều thế này cơ à?
– Hôm qua khác hôm nay khác chứ!
Nói xong thì tôi cũng vỗ nhẹ lấy cái mông rồi nằm xuống. Công nhận là làm như vậy thì tôi cũng mệt lắm. Vừa nghỉ xong thì Trinh cũng vào nhà tắm rửa qua cái lồn của mình.
Một lúc sau đi ra, nũng nịu mặc quần áo vào rồi nói:
– Anh à! Đi ăn đi anh! Em đói lắm!
– Ừ thì đi, anh cũng đói lắm rồi.
Tôi cùng với Trinh đi ăn sáng. Do làm nhiều nên tôi cũng đói ngấu trong người. Tôi làm hai tô bún bò rồi làm thêm mấy quả trứng trần nữa để lấy lại sức. Trinh cũng ăn nhiều vì chắc mệt. ăn xong thì Trinh bảo:
– Thôi bây giờ anh đưa em về cũng được, về thế này là thỏai mái rồi. Khi nào mà làm tiếp thì phải bảo em đấy nhé!
– Được rồi anh bảo em mà. Làm với em cũng thích thật.
Tôi mỉm cười rồi lái xe đưa Trinh về nhà. Cảm giác khoan khóai dễ chịu vô cùng. Công nhận làm kiểu này cũng tốn sức.
Tôi ghé qua mấy cửa hàng của tôi rồi đến đón Thảo đi ăn cơm. Vừa thấy tôi thì Thảo tỏ ra giận lắm không nói gì.
Khẽ đến bên tôi hỏi:
– Làm gì mà cái mặt tỏ ra khó khăn với anh thế hả em?
– Chẳng có gì cả. Làm sao mà em gọi điện mãi không nghe máy. Lại còn tắt máy đi nữa chứ! Bực không thể nào chịu được.
– Anh có mấy công chuyện ở cảng, quên không mang theo xạc điện thoại nên hết pin thôi mà, làm gì mà phải cáu anh thế. Thôi hôm nay anh dẫn đi ăn rồi về quê chơi nhé.
Thảo lườm yêu tôi một cái rồi cũng mỉm cười mà đi với tôi. Thủy thấy tôi rủ Thảo đi như vậy thì lườm nói:
– Anh cứ dẫn Thảo đi thế này thì làm sao mà em bán được hàng nữa, một mình em thì làm sao mà làm hết việc được.
– Thôi được rồi! Anh thuê thêm cho em người nữa được chưa nào! Làm gì mà cáu với anh thế cơ chứ! Cáu với anh thì có giải quyết được cái bấn đề gì không mà cứ cáu.
Tôi nói như vậy thì Thủy không thèm nói gì nữa cả. Tôi khẽ cười mà nói tiếp:
– Thôi anh về quê tối anh sang anh mang quà của bà cho được chưa nào, xị cái mặt ra làm gì hả cô em.
– Nhớ là phải mang quà cho em đấy nhé.
Tôi mỉm cười rồi cùng với Thảo ra ngòai xe. Tạt qua siêu thị mua một số đồ rồi về quê thắp hương tổ tiên cùng với ông bà. Vừa thấy tôi về thì ông bà mừng lắm. Nhất là lại đi cùng bạn gái về nữa.
Thắp hương xong thì bà cũng khẽ bảo hai đứa chúng tôi:
– Ở đây bà làm cơm hai đứa ăn rồi đi đâu thì đi nhé!
– Vâng ạ, đố bà biết đây là ai!
– Nhìn mặt quen quen nhưng quên mất rồi, dạo này trí nhớ của bà kém lắm!
– Thảo đen hồi trước gần nhà mình chứ ai, con cô chú Dũng Lan đấy! Hì hì, thế mà cầm tinh được cháu đấy bà ạ!
– À cái Thảo đây á! Càng lớn càng xinh, hồi trước còn bé tí hay nghịch cùng với cái Thủy cái Trâm nhà mình chứ gì?. Thảo này mày cầm tinh được thằng Hùng là bà mừng rồi, nó trông như thế này thôi mà cứ như trẻ con đấy, chẳng làm ăn lên cái trò chống gì cả!
– Đấy bà lại nói xấu cháu trai của bà rồi, bà yên tâm đi, bây giờ cháu là làm ăn ra trò rồi đấy nhé, không còn nghịch như ngày xưa nữa đâu.