Phần 104
Thảo thấy tôi nói như vậy thì cũng thêm vào:
– Đúng đấy bà ạ, anh Hùng dạo này cũng ngoan lắm, biết làm biết ăn rồi, không còn lông bông như trước kia nữa!
– Đấy gớm! Hai đứa mày bênh nhau như vậy thì bà chịu rồi! Cố gắng lấy sớm đi để bà còn có chắt để bế, chẳng sống được bao nhiêu lâu nữa đâu.
Tôi nghe bà nói như vậy thì tủm tỉm cười, còn Thảo thì ửng hồng gò má mà cúi xuống chẳng nói thêm câu nào nữa cả. Tôi lên là nói chuyện với ông nội. Phải nói là tôi khá hợp với ông nội về cách nhìn các vấn đề.
Thảo thì xuống phụ cùng với bà tôi mà nấu cơm. Chú thím thì chưa về, nhưng mà chú thím thì cũng biết Thảo.
Mọi việc cơm nước thóang một cái cũng đã xong rồi. Cũng lúc đó thì chú thím về. Biết mặt Thảo rồi nên chỉ khẽ cười mà nói:
– Chà! Dạo này lớn dữ nhỉ, càng lớn càng xinh!
– Cô chú cứ khen cháu hòai cháu xấu gái mà!
Thím tôi thấy như vậy trêu Thảo luôn:
– Gớm! Xấu thì thằng Hùng nó chẳng để mắt đâu nhé! Cứ khiêm tốn đây! Thế hai đứa định bao giờ cho chú thím ăn kẹo cưới!
– Còn lâu mà! Mà cái đó thì hỏi anh Hùng chứ sao lại hỏi cháu.
Thím tôi thấy Thảo nói như vậy thì cũng chỉ mỉm cười mà không trêu nữa. Mọi người vào ăn cơm rồi nói chuyện vui vẻ. Ăn xong thì tôi lấy xe đạp đưa Thảo lên bờ đê chơi. Khẽ ôm chặt lấy cái eo của tôi. Thảo nói:
– Lâu lắm rồi em mới về quê! Hít thở cái không khí trong lành này dễ chịu thật anh ạ, tránh xa cái ngột ngạt ở thành phố cũng thích.
– Ừ anh cũng thích như vậy lắm! Nhưng mà mình phải ở trên đó thì làm ăn mới được, chứ cầm những thứ mình buôn bán về đây thì ai mua.
Thảo không nói gì mà chỉ khẽ cọ nhẹ cái má phính vào lưng tôi thôi. Hai bầu vú cũng to lắm nhưng tôi chưa dám sờ mà chỉ nhìn khẽ khẽ mà thôi. Đến bụi tre mà bình thường mọi người đi làm đồng vẫn thường ngồi nghỉ, dựng xuống đó.
Tôi với Thảo ngồi xuống bờ đê mà nhìn khúc sông xanh ngắt đang lững lờ trôi, dù trời mùa đông nhưng có ánh nắng nên khung cảnh cũng đẹp lắm.
Thảo dựa đầu vào người tôi mà hỏi:
– Thế có định cưới em không đấy? Mà bao giờ cưới?
– Hì hì! Em muốn làm vợ anh lúc nào thì anh cưới lúc đấy, chẳng cần phải xem tuổi tác thế nào cả, mà không xem anh cũng biết hợp rồi!
– Gớm cứ nghĩ anh là thầy bói không bằng đấy! Nhìn cái mặt ghét thế không biết nữa.
Nói xong thì Thảo ngồi sát tôi hơn. Khẽ ôm Thảo vào trong vòng tay tôi chầm chậm mà lườn nhẹ bàn tay của mình lên mà xoa nhẹ nhành lấy cái bầu vú.
Mới làm như vậy thôi nhưng Thảo đã đưa tay xuống. Nắm lấy bàn tay của tôi rồi ngẩng lên lườm tôi mà nói:
– Cái tay, linh tinh định làm gì đấy hả?
– Cho anh sờ một chút thì có chết ai đâu nào! Đằng nào chẳng làm vợ anh!
– Không cho, chỗ cánh đồng như thế này mà cũng đòi sờ à, nhỡ người ta đi làm đồng người ta nhìn thấy thì làm sao, dơ bỏ xừ!
– Dơ gì mà dơ, họ nhìn thì kệ họ chứ mình có mất gì đâu nào mà sợ.
– Nhưng em không thích được chưa nào! Ôm thì cho ôm chứ sờ thì không cho sờ đâu nghe rõ chưa hả!
Tôi đành ôm Thảo vào trong vòng tay của mình thật chặt. Mùi hương con gái đưa nhẹ vào mũi tôi làm tôi thích lắm.